Chương 1517: Tăng Huyền Trì Pháp.
Khai Hoang
22/11/2014
Sắc mặt của Tông Thủ đã có chút xám ngắt. Minh Ngọc cười cười, mở miệng an ủi:
- Nếu thật là thuật này thì Tô Tiểu Tiểu cũng không phải không trả giá thật nhiều. Đồng dạng phải trả giá bằng chân tình mới được! Nếu bản thân không trả giá thì làm sao khiến người ta thật tâm yêu thích nàng?
Tâm tình của Tông Thủ càng không xong.
Cho dù mình động tình với ma nữ hay là Tô Tiểu Tiểu thực thích chính mình. Đây không phải là chuyện khiến người ta vui sướng a.
Có cảm giác bị người ta tính toán nhưng không cách nào đề phòng được, thực tế làm cho người ta khó chịu.
Nhưng mà hiển nhiên Minh Ngọc cũng không có cách giải quyết, bỏ xuống một câu 'không cách nào có thể giải, ngươi tự cầu nhiều phúc', sau đó phi độn rời đi.
Nhưng mà cao nhân của Kiếm Tông chính là tôn giả giống như thiếu niên kia, thời điểm rời đi cho hắn một cái nhắc nhở.
- Quân thượng có thể nghe nói qua đạo tâm chủng ma chi pháp?
Tông Thủ tự nhiên là biết rõ, đại danh đỉnh đỉnh trong ma môn, hình thức nhiều mặt, dùng như phù lục, ma thai đỉnh lô.
Thương Sinh Đạo tam tông lục môn thất linh tông, đạo này ai cũng co cả, ma môn chỉ cải tiến thêm mà thôi.
Mà đỉnh lô của hắn ngày hôm nay chính là ma thai của Triệu Yên Nhiên.
- Không sai biệt nhiều, chỉ là không có đạo tâm đỉnh lô mà thôi. Tình là con dao hai lưỡi, chính phản đều có thể đả thương. Chỉ xem giữa hai người ai thủ đoạn cao hơn thôi. Ngươi sẽ là đồ chơi của nàng hoặc nàng biến thành tù binh của ngươi. Nếu như ngươi thua nàng thì môn Nguyên Ma Thất Tình Quyết sẽ đột phá lên cao hơn. Nhưng nếu nàng bại bởi ngươi, ngày sau muốn chặt đứt tơ tình là không thể nào. Hơn nữa thuật này giống như mai mối vậy. Chẳng khác gì thay ngươi tu hành một môn đại đạo thông thiên.
Nói đến chỗ này thiếu niên kia lại cười nhẹ nhõm.
- Kỳ thật đều không sao, mặc dù động tình cũng không có khả năng ảnh hưởng tới tâm chí của ngươi, cũng không đọa nhập ma đạo. Nhiều lắm thì ngươi không thể làm gì nàng mà thôi, mà nàng cũng chỉ lai giống cho ngươi. Vạn linh nguyên thai sinh hạ ma tử rất mạnh, bổn tọa mỏi mắt chờ xem!
Tông Thủ càng khó chịu, lai giống? Mình là lợn giống hay ngựa giống? Cái gì loạn thất bát tao.
Nhưng mà nghe người ta nói vậy cũng an tâm hơn nhiều.
Thế gian này thật sự có quá nhiều bí thuật làm người ta khó lòng phòng bị.
Chiến sự kết thúc thì nơi này tụ tập không hạm Linh Sư và mười vạn thiết kỵ tinh nhuệ cũng tán đi.
- Thời gian mười năm sao?
Thời điểm quay về xa giá của mình, sắc mặt Tông Thủ lạnh lại.
Có thể đoán được mười năm sau ma đạo phản kích hung ác cỡ nào.
Nguyên Ma mượn miệng của Tô Tiểu Tiểu đưa ra điều kiện khiến hắn không cách nào cự tuyệt.
Thủ phạm đồ sát con dân Đại Càn, muốn giết kẻ này tiêu hao không ít quốc lực.
Nhưng nếu trong ba mươi năm đánh bại nửa bước chí cảnh Huyết Thánh Ma Chủ càng thêm gian nan.
Đại quân tán đi, Tông Thủ ngự giá mang theo ba vạn thiết kỵ hộ vệ đi về hướng đông lâm.
Lần này Nam Cương đại thắng, quốc quân chiến thắng trở về, tự nhiên cần nghi thức long trọng. Một mặt tuyên truyền uy thế, một phương diện khác là ổn định dân tâm.
Lần này đại chiến hồi lâu, quân lực cũng mệt mỏi, bây giờ phải nghỉ ngơi thật tốt, chuẩn bị khao thưởng ba quân.
Cũng từ nửa tháng trước đã có người không ngừng thúc dục hắn quay về.
Ngày thứ hai Khổng Dao bên kia đã truyền tới tin tức tốt, phía nam có năm châu đã triệt để bình định lại, toàn bộ nhét vào Đại Càn.
Nhưng mà đại quân Khổng Dao cũng dừng lại ở trước Bách Thắng Quan. Khổng Dao thăm dò mấy lần nhưng không có kết quả.
Thương vong không nặng nhưng mà vị gia chủ Thạch thị chắc chắn là danh tướng.
Cho dù không có quan ải hiểm yếu cũng thủ không chê vào đâu được.
Về phần vượt sông càng không có khả năng. Hạm sư của Đại Thương vẫn còn. Lựa chọn cố thủ cho dù Sư Nhược Lan là kỳ tài ngút trời trong khoảng thời gian ngắn cũng không làm gì được.
Tin tức thứ hai càng trọng đại hơn.
- Trọng Huyền quả nhiên chưa chết.
Lúc này Nguyên Thần hoàng đế đã quay về Đại Thương. Có người tận mắt nhìn thấy thanh niên giống hệt Trọng Huyền, xuất nhập nội cung và đi trước xa giá.
Hành tung che giấu, cực kỳ lén lút, nhưng mà không thoát khỏi người có tâm.
Một ngàn tám trăm vạn đại quân Đại Thương tan tác ở Nam Cương. Căn cơ sụp đổ, lại điều mấy lương tướng ra ngoài trấn giữ.
Lúc này vô số người có tâm đang tìm kiếm đường lui.
Mà nắm giữ bá quyền của Vân Giới, Đại Càn có xu thế tiến quân Trung Nguyên cho nên những người này cảm thấy Tông Thủ là người thích hợp đầu nhập vào nhất.
Lúc này Trung Nguyên chi địa, những đại gia tộc kia trong mắt hắn không có gì ẩn giấu được nữa.
Thậm chí hắn nguyện ý cũng biết phi tần bên cạnh Ân Ngự mỗi ngày mặt đồ lót màu gì đấy.
- Phía tây hoàng thành mất tích nhiều hài đồng? Đều là hài đồng sinh ra vào ban ngày, hoàng thành chấn động mạnh.
Tâm tình Tông Thủ trầm trọng, dùng ngón chân nghĩ cũng biết ở trong đó tất nhiên có vấn đề, tính mạng những hài đồng này khó mà giữ được.
Nhưng mà Ma Môn chi thuật nếu muốn huyết tế hài đồng bình thường đều chọn những đứa trẻ sinh ra ban đêm. Dưới tình huống cần sinh ra vào ban ngày thật sự ít càng thêm ít, quy mô lớn vượt qua thường thức.
Suy nghĩ một lát Tông Thủ dùng linh phù liên hệ với Trương Hoài. Nửa ngày thứ hai đã có tin tức truyền về.
- Nghe nói lúc hoàn thành Tần Hoàng mộ từng chôn giết hai trăm bốn mươi vạn dân phu giữ bí mật cho mộ. Nhất định là nơi âm khí hội tụ, mà trong mấy ngàn năm qua âm khí càng nặng. Dương huyết của hài đồng chỉ cần sinh ra chưa quá chín ngày đều hàm ẩn tiên thiên chi khí, có thể khu âm tịch tà. Đây là suy đoán của thần tử, không cách nào xác thực chứng nhận, chỉ có thể tham khảo...
Tông Thủ nhíu mày, Trương Hoài nói là suy đoán của mình. Nhưng mà hắn có chín thành nắm chắc xác định Ân Ngự Trọng Huyền đang định mở Tần Hoàng mộ.
Khe khẽ thở dài, Tông Thủ cũng không thể làm gì, chỉ cười lạnh mà thôi.
Dân của nước khác cần quốc quân như hắn thương cảm sao?
Thân là chủ một nước, không thể bảo hộ con dân lại dung túng yêu đạo, tai họa tính mạng con dân của mình. Đế quân như vậy có thể xưng thánh quân?
Buồn cười!
Nhưng mà Ân Ngự thật sự đoạt được mười hai kim nhân. Như vậy hắn bây không thể do dự, do dự là chết.
Tin tức thứ ba lại tới từ nước ngoài, chính là Sát Hậu Hổ của Tu La tộc lâu nay chưa liên hệ.
- Dạ Ma?
Nói tới Sát Hậu Hổ là chuyện Dạ Ma tộc cùng A Tu La tộc đã nghị hòa.
Đây chỉ là chuyện nhỏ, hai đại tộc này không có xung đột quá lớn. Chỉ ở biên giới có ma sát mà thôi.
Nhưng mà theo Sát Hậu Hổ biết ba năm này Dạ Ma tộc đã chấm dứt non nửa chiến sự.
Thậm chí đã chiếm cứ một tiểu thế giới, cũng nhường lại trên phạm vi lớn.
Tự nhiên chính là do Dạ Ma tộc thế suy, vô lực chèo chống.
Thế lực co rút quy mô lớn thu hồi nắm đấm lại thì khi phát ra càng có lực!
Bất động thì thôi, động thì như lôi đình!
- Nếu thật là thuật này thì Tô Tiểu Tiểu cũng không phải không trả giá thật nhiều. Đồng dạng phải trả giá bằng chân tình mới được! Nếu bản thân không trả giá thì làm sao khiến người ta thật tâm yêu thích nàng?
Tâm tình của Tông Thủ càng không xong.
Cho dù mình động tình với ma nữ hay là Tô Tiểu Tiểu thực thích chính mình. Đây không phải là chuyện khiến người ta vui sướng a.
Có cảm giác bị người ta tính toán nhưng không cách nào đề phòng được, thực tế làm cho người ta khó chịu.
Nhưng mà hiển nhiên Minh Ngọc cũng không có cách giải quyết, bỏ xuống một câu 'không cách nào có thể giải, ngươi tự cầu nhiều phúc', sau đó phi độn rời đi.
Nhưng mà cao nhân của Kiếm Tông chính là tôn giả giống như thiếu niên kia, thời điểm rời đi cho hắn một cái nhắc nhở.
- Quân thượng có thể nghe nói qua đạo tâm chủng ma chi pháp?
Tông Thủ tự nhiên là biết rõ, đại danh đỉnh đỉnh trong ma môn, hình thức nhiều mặt, dùng như phù lục, ma thai đỉnh lô.
Thương Sinh Đạo tam tông lục môn thất linh tông, đạo này ai cũng co cả, ma môn chỉ cải tiến thêm mà thôi.
Mà đỉnh lô của hắn ngày hôm nay chính là ma thai của Triệu Yên Nhiên.
- Không sai biệt nhiều, chỉ là không có đạo tâm đỉnh lô mà thôi. Tình là con dao hai lưỡi, chính phản đều có thể đả thương. Chỉ xem giữa hai người ai thủ đoạn cao hơn thôi. Ngươi sẽ là đồ chơi của nàng hoặc nàng biến thành tù binh của ngươi. Nếu như ngươi thua nàng thì môn Nguyên Ma Thất Tình Quyết sẽ đột phá lên cao hơn. Nhưng nếu nàng bại bởi ngươi, ngày sau muốn chặt đứt tơ tình là không thể nào. Hơn nữa thuật này giống như mai mối vậy. Chẳng khác gì thay ngươi tu hành một môn đại đạo thông thiên.
Nói đến chỗ này thiếu niên kia lại cười nhẹ nhõm.
- Kỳ thật đều không sao, mặc dù động tình cũng không có khả năng ảnh hưởng tới tâm chí của ngươi, cũng không đọa nhập ma đạo. Nhiều lắm thì ngươi không thể làm gì nàng mà thôi, mà nàng cũng chỉ lai giống cho ngươi. Vạn linh nguyên thai sinh hạ ma tử rất mạnh, bổn tọa mỏi mắt chờ xem!
Tông Thủ càng khó chịu, lai giống? Mình là lợn giống hay ngựa giống? Cái gì loạn thất bát tao.
Nhưng mà nghe người ta nói vậy cũng an tâm hơn nhiều.
Thế gian này thật sự có quá nhiều bí thuật làm người ta khó lòng phòng bị.
Chiến sự kết thúc thì nơi này tụ tập không hạm Linh Sư và mười vạn thiết kỵ tinh nhuệ cũng tán đi.
- Thời gian mười năm sao?
Thời điểm quay về xa giá của mình, sắc mặt Tông Thủ lạnh lại.
Có thể đoán được mười năm sau ma đạo phản kích hung ác cỡ nào.
Nguyên Ma mượn miệng của Tô Tiểu Tiểu đưa ra điều kiện khiến hắn không cách nào cự tuyệt.
Thủ phạm đồ sát con dân Đại Càn, muốn giết kẻ này tiêu hao không ít quốc lực.
Nhưng nếu trong ba mươi năm đánh bại nửa bước chí cảnh Huyết Thánh Ma Chủ càng thêm gian nan.
Đại quân tán đi, Tông Thủ ngự giá mang theo ba vạn thiết kỵ hộ vệ đi về hướng đông lâm.
Lần này Nam Cương đại thắng, quốc quân chiến thắng trở về, tự nhiên cần nghi thức long trọng. Một mặt tuyên truyền uy thế, một phương diện khác là ổn định dân tâm.
Lần này đại chiến hồi lâu, quân lực cũng mệt mỏi, bây giờ phải nghỉ ngơi thật tốt, chuẩn bị khao thưởng ba quân.
Cũng từ nửa tháng trước đã có người không ngừng thúc dục hắn quay về.
Ngày thứ hai Khổng Dao bên kia đã truyền tới tin tức tốt, phía nam có năm châu đã triệt để bình định lại, toàn bộ nhét vào Đại Càn.
Nhưng mà đại quân Khổng Dao cũng dừng lại ở trước Bách Thắng Quan. Khổng Dao thăm dò mấy lần nhưng không có kết quả.
Thương vong không nặng nhưng mà vị gia chủ Thạch thị chắc chắn là danh tướng.
Cho dù không có quan ải hiểm yếu cũng thủ không chê vào đâu được.
Về phần vượt sông càng không có khả năng. Hạm sư của Đại Thương vẫn còn. Lựa chọn cố thủ cho dù Sư Nhược Lan là kỳ tài ngút trời trong khoảng thời gian ngắn cũng không làm gì được.
Tin tức thứ hai càng trọng đại hơn.
- Trọng Huyền quả nhiên chưa chết.
Lúc này Nguyên Thần hoàng đế đã quay về Đại Thương. Có người tận mắt nhìn thấy thanh niên giống hệt Trọng Huyền, xuất nhập nội cung và đi trước xa giá.
Hành tung che giấu, cực kỳ lén lút, nhưng mà không thoát khỏi người có tâm.
Một ngàn tám trăm vạn đại quân Đại Thương tan tác ở Nam Cương. Căn cơ sụp đổ, lại điều mấy lương tướng ra ngoài trấn giữ.
Lúc này vô số người có tâm đang tìm kiếm đường lui.
Mà nắm giữ bá quyền của Vân Giới, Đại Càn có xu thế tiến quân Trung Nguyên cho nên những người này cảm thấy Tông Thủ là người thích hợp đầu nhập vào nhất.
Lúc này Trung Nguyên chi địa, những đại gia tộc kia trong mắt hắn không có gì ẩn giấu được nữa.
Thậm chí hắn nguyện ý cũng biết phi tần bên cạnh Ân Ngự mỗi ngày mặt đồ lót màu gì đấy.
- Phía tây hoàng thành mất tích nhiều hài đồng? Đều là hài đồng sinh ra vào ban ngày, hoàng thành chấn động mạnh.
Tâm tình Tông Thủ trầm trọng, dùng ngón chân nghĩ cũng biết ở trong đó tất nhiên có vấn đề, tính mạng những hài đồng này khó mà giữ được.
Nhưng mà Ma Môn chi thuật nếu muốn huyết tế hài đồng bình thường đều chọn những đứa trẻ sinh ra ban đêm. Dưới tình huống cần sinh ra vào ban ngày thật sự ít càng thêm ít, quy mô lớn vượt qua thường thức.
Suy nghĩ một lát Tông Thủ dùng linh phù liên hệ với Trương Hoài. Nửa ngày thứ hai đã có tin tức truyền về.
- Nghe nói lúc hoàn thành Tần Hoàng mộ từng chôn giết hai trăm bốn mươi vạn dân phu giữ bí mật cho mộ. Nhất định là nơi âm khí hội tụ, mà trong mấy ngàn năm qua âm khí càng nặng. Dương huyết của hài đồng chỉ cần sinh ra chưa quá chín ngày đều hàm ẩn tiên thiên chi khí, có thể khu âm tịch tà. Đây là suy đoán của thần tử, không cách nào xác thực chứng nhận, chỉ có thể tham khảo...
Tông Thủ nhíu mày, Trương Hoài nói là suy đoán của mình. Nhưng mà hắn có chín thành nắm chắc xác định Ân Ngự Trọng Huyền đang định mở Tần Hoàng mộ.
Khe khẽ thở dài, Tông Thủ cũng không thể làm gì, chỉ cười lạnh mà thôi.
Dân của nước khác cần quốc quân như hắn thương cảm sao?
Thân là chủ một nước, không thể bảo hộ con dân lại dung túng yêu đạo, tai họa tính mạng con dân của mình. Đế quân như vậy có thể xưng thánh quân?
Buồn cười!
Nhưng mà Ân Ngự thật sự đoạt được mười hai kim nhân. Như vậy hắn bây không thể do dự, do dự là chết.
Tin tức thứ ba lại tới từ nước ngoài, chính là Sát Hậu Hổ của Tu La tộc lâu nay chưa liên hệ.
- Dạ Ma?
Nói tới Sát Hậu Hổ là chuyện Dạ Ma tộc cùng A Tu La tộc đã nghị hòa.
Đây chỉ là chuyện nhỏ, hai đại tộc này không có xung đột quá lớn. Chỉ ở biên giới có ma sát mà thôi.
Nhưng mà theo Sát Hậu Hổ biết ba năm này Dạ Ma tộc đã chấm dứt non nửa chiến sự.
Thậm chí đã chiếm cứ một tiểu thế giới, cũng nhường lại trên phạm vi lớn.
Tự nhiên chính là do Dạ Ma tộc thế suy, vô lực chèo chống.
Thế lực co rút quy mô lớn thu hồi nắm đấm lại thì khi phát ra càng có lực!
Bất động thì thôi, động thì như lôi đình!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.