Chương 684: Thiết kỵ vô địch. (1)
Khai Hoang
23/07/2014
Trừ hắn và Kim Vô Hối ra, những người còn lại đều không hề có nửa phần lo lắng, thậm chí là khi nhìn thấy Tông Thủ xé nát áo bào, hiện ra chiến giáp màu đỏ, tất cả mọi người bỗng cảm thấy phấn chấn, Hiên Viên Thông bên cạnh, càng là nỉ non mở miệng.
- Rốt cục đã bắt đầu rồi sao? Xem sự diệt vong của một tông.
Triệu Yên Nhiên cũng đồng dạng đang thấp giọng tự nói, nhưng trong đôi mắt, tất cả đều là hưng phấn chứ ko giống như là bị đè nén.
- Cuối cùng đã bắt đầu sao? Thượng Tiêu diệt vong, Lăng Vân suy yếu!
- Hắc hắc! Sát! Sát! Sát! Dám trêu chọc Càn Thiên Sơn chúng ta, hôm nay nhất định phải tàn sát hết bốn trăm vạn người ở đây, mới có thể dừng tay!
Một tông diệt? Thượng Tiêu vong?
Lôi Động vào Kim Vô Hối không khỏi là hai mặt nhìn nhau. Lời ấy của Hiên Viên Thông và Triệu Yên Nhiên, rốt cục là có ý gì?
Đến lúc này, vài chục vạn thiết kỵ đánh thẳng tới, cho dù là nước thì cũng có thể khiến cho bọn họ chết đuối, càng có thêm 1200 lục giai đạo binh kia, không nghĩ đến trốn chạy, chẳng lẽ còn thật muốn bằng một chút thực lực ấy, diệt Thượng Tiêu Tông?
Về phần một câu nói cuối cùng, nhưng lại xuất ra từ miệng của Hổ Trung Nguyên. Lôi Động sớm biết người này, vừa rồi ở dưới sườn núi, dẫn một vạn cận vệ thiết kỵ Càn Thiên Sơn, chém giết ước chừng một canh giờ. Trên người có vô số vết thương lớn nhỏ, thần trí sớm đã mơ hồ, vì vậy hắn đều chẳng muốn đi để ý.
Nhưng ngữ điệu của Triệu Yên Nhiên cùng Hiên Viên Thông, tuyệt đối không phải là không có nguyên nhân
Lôi Động bỗng nhiên như có điều suy nghĩ, nhìn về phía sau lưng. Nghĩ rằng ở trong hắc vụ kia đến cùng là dấu cái gì?
Cái ý niệm này vừa mới khởi lên, chợt nghe được ở trong sương mù có mấy ngàn thanh âm, ngay ngắn vang lên, giống như là một người đang nói.
- Chúng ta nguyện tuân theo quân mệnh! Hôm nay liền san bằng Thượng Tiêu!
Đồng dạng là âm thanh trầm thấp, không cao không thấp, lại khiến cho người ở trong phạm vi mười dặm có thể nghe được. Mà tiếng nói vừa dứt, liền chỉ thấy mấy ngàn Huyết sắc thiết kỵ, từ trong khói đen kia chạm rãi đi ra. Thiên Khí cười cười, cũng đồng thời triệt hồi huyễn pháp. Chỉ một thoáng, một cổ huyết khí tinh mang bàng bạc như cột trụ bay thẳng lên trời cao. Một tầng huyết vụ tản ra, sát khí khiến cho tất cả cường giả nơi đây cũng vì đó mà tim đập nhanh, cũng theo đó tràn ngập.
Chi thiết kỵ xuất hiện này chỉ có 4200 người, tựa hồ toàn bộ chiến trường, tiếng động của mấy trăm người kia đều bị áp bách. Liền ngay cả ở xa xa, 1200 lục giai đạo binh đang quất ngựa vọt tới, có đến cũng không phải sợ!
Đây rốt cuộc là cái gì?
Lôi Động chỉ cảm thấy trái tim có một trận co rút, cho dù là trước mắt thấy 1200 đạo binh của Đông Lâm chư tông đánh thẳng tới, cũng chỉ là làm cho hắn có chút kinh hãi mà thôi. Nhưng một cái sát na kia, đích thân nhìn thấy bốn ngàn huyết kỵ này từ trong khói đen đi ra. Cả đời này của hắn, vẫn là lần đầu cảm giác được sợ hãi, cảm nhận được sự khiếp sợ.
Cẩn thận nhìn xem những huyết sắc kỵ sĩ này, trên người mặc thiết giáp huyết hồng cùng đại kích. Lôi Động lờ mờ nghĩ đến điều gì, chi Huyết sắc thiết kỵ này, trong trí nhớ của mình, ở trước đây rất lâu rồi cũng đã được nghe nói.
Chỉ là trong lúc nhất thời, lại không thể từ trong đầu đem cái tên kia tìm ra được.
Thẳng cho đến khi ở phụ cận có thanh âm của một cô gái, kinh ngạc mở miệng:
- Huyết Vân thiết kỵ, quả nhiên là Thị huyết vân kỵ! Thượng cổ vô địch đạo binh.
Lôi Động quay lại nhìn, chỉ thấy một thiếu nữ có dung nhan tinh xảo tuyệt mỹ, toàn bộ đều không kém Triệu Yên Nhiên, đứng ở cách đó không xa.
Là Khổng Dao? Nàng này không phải là Đốc soái của Đại Thương thuyền sao, tại sao lại ở chỗ này.
Trong một chốc lát, cuối cùng phản ứng lại.
Huyết Vân kỵ ! Đúng là Huyết Vân kỵ ! Thì ra là thế, Tông Thủ đã đem chi vô địch thiết kỵ của Vũ Liệt quốc tái hiện hậu thế rồi?
Thế nhưng mà Tông Thủ đến cùng là từ đâu mà kiếm được nhiều cường giả Vũ Tông như vậy, lại từ chỗ nào lấy được rất nhiều Huyết Vân giáp?
Hắn vừa xem qua, số lượng có chừng 4200 người!
Nghe đồn Huyết Vân kỵ có thực lực ngũ giai nhưng mà có thể chống lại lục giai đạo binh. Cũng không biết có phải là thật hay không?
Nếu đúng là như thế, chẳng lẽ không phải nói là lúc này chiến lực dưới trướng Tông Thủ đã ước chừng có thể chống lại được với tất cả các thánh địa trong thiên hạ.
Bỗng nhiên quay người, chỉ thấy những huyết sắc kỵ sĩ kia đã giục ngựa đi tới sau lưng Tông Thủ.
Có thể là trước kia bị đè nén quá mức. Mấy ngàn người tuy là thần sắc lãnh đạm, nhưng cái chiến ý kia, dùng mắt cũng có thể thấy được, có thể cảm giác được.
Càng mãnh liệt hơn, lại là cái sát ý kia, mạnh mẽ lăng lệ, ép về phía Thượng Tiêu Sơn.
Mà Tông Thủ lúc này, cũng giơ huyết sắc đại kích ở trong tay lên cao.
- Trận hình mũi nhọn! Hôm nay chúng ta, chính là đánh đâu thắng đấy, không gì cản nổi!
Bốn ngàn huyết kỵ lại lấy trầm mặc để đáp lời. Ở sau lưng Tông Thủ chỉnh tề vô cùng, hiện lên hình dáng từng mũi tên nhọn.
Theo đó mọi người vận dụng Huyết Kỵ Sát tâm quyết. Ở trong kỵ đội, lập tức truyền ra hàng loạt tiếng nổ vang, một mảnh khí mạch thông với nhau, cộng thêm Tông Thủ và Tông Nguyên ở bên trong, khiến cho 4252 người thành một khối.
Rồi sau đó cũng cùng một lúc giơ cao đại kích, chỉ về xa xa phía trước.
- Huyết Vân kỵ chúng ta, chính là bách chiến bách thắng! Không gì có thể cản được!
Tông Thủ hài lòng mỉm cười, dưới thân cưỡi một con lục giai Long Giác Dực Mã, bắt đầu đi về phía trước, rồi sau đó chậm rãi gia tốc.
Thời điểm đi được trăm trượng, toàn bộ mặt đất đều bị mấy ngàn con Long Giác Dực Mã đồng thời đạp xuống gót sắt, chậm rãi bay lên, chấn động không ngừng.
Rất xa, hắn đã có thể rõ ràng trông thấy ở đối diện có 1200 lục giai đạo binh.
Trên thực tế ở phía trước nhất mấy người, Lăng Vân Tông lộ ra vẻ coi trọng hắn. Trong kỵ đội, liền có ba vị cửu giai! Mười hai vị bát giai!
Chỉ là như vậy thì như thế nào? Huyết Vân kỵ hiện, tất dùng mấy trăm vạn sinh linh làm tế phẩm!
Đại kích trong tay cũng nên được uống máu của các cường giả này rồi!
Cách xa nhau chưa đến 3000 trượng, hai chi kỵ quân còn chưa tiếp xúc. Cái ý niệm cùng khí thế kia cũng đã bắt đầu trùng kích lẫn nhau.
Chỉ mới giao phong một chút, 1200 kỵ binh kia liền sụp đổ. Ý niệm võ đạo của 1200 người, thiết kỵ quân thế lúc trước thậm chí khiến cho người ta sợ hãi, cũng bị phá tan ra dễ như trở bàn tay vậy, xe rách thành từng mảnh nát bấy!
Chiến kỵ sợ hãi, đều rối rít phát ra tiếng kêu gào sợ hãi. Kỵ trận ở ngoài 2600 trượng, cũng đã triệt để tán loạn. 1200 người đối diện đều bị cái sát ý rừng rực này áp bách đến sắc mặt trắng bệch.
Mà trong lúc đó ở phía chân trời, thanh âm của người thuộc Ma Môn kia bỗng nhiên lại vang lên:
- Huyết Vân kỵ, là Huyết Vân kỵ của Vũ Liệt quốc! Thượng cổ vô địch thiết kỵ, làm sao có thể? Loại đạo binh vô địch này, làm sao sẽ lại tái hiện hậu thế?
- Rốt cục đã bắt đầu rồi sao? Xem sự diệt vong của một tông.
Triệu Yên Nhiên cũng đồng dạng đang thấp giọng tự nói, nhưng trong đôi mắt, tất cả đều là hưng phấn chứ ko giống như là bị đè nén.
- Cuối cùng đã bắt đầu sao? Thượng Tiêu diệt vong, Lăng Vân suy yếu!
- Hắc hắc! Sát! Sát! Sát! Dám trêu chọc Càn Thiên Sơn chúng ta, hôm nay nhất định phải tàn sát hết bốn trăm vạn người ở đây, mới có thể dừng tay!
Một tông diệt? Thượng Tiêu vong?
Lôi Động vào Kim Vô Hối không khỏi là hai mặt nhìn nhau. Lời ấy của Hiên Viên Thông và Triệu Yên Nhiên, rốt cục là có ý gì?
Đến lúc này, vài chục vạn thiết kỵ đánh thẳng tới, cho dù là nước thì cũng có thể khiến cho bọn họ chết đuối, càng có thêm 1200 lục giai đạo binh kia, không nghĩ đến trốn chạy, chẳng lẽ còn thật muốn bằng một chút thực lực ấy, diệt Thượng Tiêu Tông?
Về phần một câu nói cuối cùng, nhưng lại xuất ra từ miệng của Hổ Trung Nguyên. Lôi Động sớm biết người này, vừa rồi ở dưới sườn núi, dẫn một vạn cận vệ thiết kỵ Càn Thiên Sơn, chém giết ước chừng một canh giờ. Trên người có vô số vết thương lớn nhỏ, thần trí sớm đã mơ hồ, vì vậy hắn đều chẳng muốn đi để ý.
Nhưng ngữ điệu của Triệu Yên Nhiên cùng Hiên Viên Thông, tuyệt đối không phải là không có nguyên nhân
Lôi Động bỗng nhiên như có điều suy nghĩ, nhìn về phía sau lưng. Nghĩ rằng ở trong hắc vụ kia đến cùng là dấu cái gì?
Cái ý niệm này vừa mới khởi lên, chợt nghe được ở trong sương mù có mấy ngàn thanh âm, ngay ngắn vang lên, giống như là một người đang nói.
- Chúng ta nguyện tuân theo quân mệnh! Hôm nay liền san bằng Thượng Tiêu!
Đồng dạng là âm thanh trầm thấp, không cao không thấp, lại khiến cho người ở trong phạm vi mười dặm có thể nghe được. Mà tiếng nói vừa dứt, liền chỉ thấy mấy ngàn Huyết sắc thiết kỵ, từ trong khói đen kia chạm rãi đi ra. Thiên Khí cười cười, cũng đồng thời triệt hồi huyễn pháp. Chỉ một thoáng, một cổ huyết khí tinh mang bàng bạc như cột trụ bay thẳng lên trời cao. Một tầng huyết vụ tản ra, sát khí khiến cho tất cả cường giả nơi đây cũng vì đó mà tim đập nhanh, cũng theo đó tràn ngập.
Chi thiết kỵ xuất hiện này chỉ có 4200 người, tựa hồ toàn bộ chiến trường, tiếng động của mấy trăm người kia đều bị áp bách. Liền ngay cả ở xa xa, 1200 lục giai đạo binh đang quất ngựa vọt tới, có đến cũng không phải sợ!
Đây rốt cuộc là cái gì?
Lôi Động chỉ cảm thấy trái tim có một trận co rút, cho dù là trước mắt thấy 1200 đạo binh của Đông Lâm chư tông đánh thẳng tới, cũng chỉ là làm cho hắn có chút kinh hãi mà thôi. Nhưng một cái sát na kia, đích thân nhìn thấy bốn ngàn huyết kỵ này từ trong khói đen đi ra. Cả đời này của hắn, vẫn là lần đầu cảm giác được sợ hãi, cảm nhận được sự khiếp sợ.
Cẩn thận nhìn xem những huyết sắc kỵ sĩ này, trên người mặc thiết giáp huyết hồng cùng đại kích. Lôi Động lờ mờ nghĩ đến điều gì, chi Huyết sắc thiết kỵ này, trong trí nhớ của mình, ở trước đây rất lâu rồi cũng đã được nghe nói.
Chỉ là trong lúc nhất thời, lại không thể từ trong đầu đem cái tên kia tìm ra được.
Thẳng cho đến khi ở phụ cận có thanh âm của một cô gái, kinh ngạc mở miệng:
- Huyết Vân thiết kỵ, quả nhiên là Thị huyết vân kỵ! Thượng cổ vô địch đạo binh.
Lôi Động quay lại nhìn, chỉ thấy một thiếu nữ có dung nhan tinh xảo tuyệt mỹ, toàn bộ đều không kém Triệu Yên Nhiên, đứng ở cách đó không xa.
Là Khổng Dao? Nàng này không phải là Đốc soái của Đại Thương thuyền sao, tại sao lại ở chỗ này.
Trong một chốc lát, cuối cùng phản ứng lại.
Huyết Vân kỵ ! Đúng là Huyết Vân kỵ ! Thì ra là thế, Tông Thủ đã đem chi vô địch thiết kỵ của Vũ Liệt quốc tái hiện hậu thế rồi?
Thế nhưng mà Tông Thủ đến cùng là từ đâu mà kiếm được nhiều cường giả Vũ Tông như vậy, lại từ chỗ nào lấy được rất nhiều Huyết Vân giáp?
Hắn vừa xem qua, số lượng có chừng 4200 người!
Nghe đồn Huyết Vân kỵ có thực lực ngũ giai nhưng mà có thể chống lại lục giai đạo binh. Cũng không biết có phải là thật hay không?
Nếu đúng là như thế, chẳng lẽ không phải nói là lúc này chiến lực dưới trướng Tông Thủ đã ước chừng có thể chống lại được với tất cả các thánh địa trong thiên hạ.
Bỗng nhiên quay người, chỉ thấy những huyết sắc kỵ sĩ kia đã giục ngựa đi tới sau lưng Tông Thủ.
Có thể là trước kia bị đè nén quá mức. Mấy ngàn người tuy là thần sắc lãnh đạm, nhưng cái chiến ý kia, dùng mắt cũng có thể thấy được, có thể cảm giác được.
Càng mãnh liệt hơn, lại là cái sát ý kia, mạnh mẽ lăng lệ, ép về phía Thượng Tiêu Sơn.
Mà Tông Thủ lúc này, cũng giơ huyết sắc đại kích ở trong tay lên cao.
- Trận hình mũi nhọn! Hôm nay chúng ta, chính là đánh đâu thắng đấy, không gì cản nổi!
Bốn ngàn huyết kỵ lại lấy trầm mặc để đáp lời. Ở sau lưng Tông Thủ chỉnh tề vô cùng, hiện lên hình dáng từng mũi tên nhọn.
Theo đó mọi người vận dụng Huyết Kỵ Sát tâm quyết. Ở trong kỵ đội, lập tức truyền ra hàng loạt tiếng nổ vang, một mảnh khí mạch thông với nhau, cộng thêm Tông Thủ và Tông Nguyên ở bên trong, khiến cho 4252 người thành một khối.
Rồi sau đó cũng cùng một lúc giơ cao đại kích, chỉ về xa xa phía trước.
- Huyết Vân kỵ chúng ta, chính là bách chiến bách thắng! Không gì có thể cản được!
Tông Thủ hài lòng mỉm cười, dưới thân cưỡi một con lục giai Long Giác Dực Mã, bắt đầu đi về phía trước, rồi sau đó chậm rãi gia tốc.
Thời điểm đi được trăm trượng, toàn bộ mặt đất đều bị mấy ngàn con Long Giác Dực Mã đồng thời đạp xuống gót sắt, chậm rãi bay lên, chấn động không ngừng.
Rất xa, hắn đã có thể rõ ràng trông thấy ở đối diện có 1200 lục giai đạo binh.
Trên thực tế ở phía trước nhất mấy người, Lăng Vân Tông lộ ra vẻ coi trọng hắn. Trong kỵ đội, liền có ba vị cửu giai! Mười hai vị bát giai!
Chỉ là như vậy thì như thế nào? Huyết Vân kỵ hiện, tất dùng mấy trăm vạn sinh linh làm tế phẩm!
Đại kích trong tay cũng nên được uống máu của các cường giả này rồi!
Cách xa nhau chưa đến 3000 trượng, hai chi kỵ quân còn chưa tiếp xúc. Cái ý niệm cùng khí thế kia cũng đã bắt đầu trùng kích lẫn nhau.
Chỉ mới giao phong một chút, 1200 kỵ binh kia liền sụp đổ. Ý niệm võ đạo của 1200 người, thiết kỵ quân thế lúc trước thậm chí khiến cho người ta sợ hãi, cũng bị phá tan ra dễ như trở bàn tay vậy, xe rách thành từng mảnh nát bấy!
Chiến kỵ sợ hãi, đều rối rít phát ra tiếng kêu gào sợ hãi. Kỵ trận ở ngoài 2600 trượng, cũng đã triệt để tán loạn. 1200 người đối diện đều bị cái sát ý rừng rực này áp bách đến sắc mặt trắng bệch.
Mà trong lúc đó ở phía chân trời, thanh âm của người thuộc Ma Môn kia bỗng nhiên lại vang lên:
- Huyết Vân kỵ, là Huyết Vân kỵ của Vũ Liệt quốc! Thượng cổ vô địch thiết kỵ, làm sao có thể? Loại đạo binh vô địch này, làm sao sẽ lại tái hiện hậu thế?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.