Chương 667: Tịnh Âm ni cô. (1)
Khai Hoang
21/07/2014
Tông Thủ lắc đầu, nhưng trong nội tâm lại hơi vui mừng. Có Tĩnh Thần An Linh Khúc miễn phí để nghe, tự nhiên là chuyện tốt.
Nói đến, Hiên Vận Lan này, cũng đồng dạng là thân thể xử nữ, nguyên âm chi thể. Chợt đình chỉ dòng suy nghĩ, tiếp đó Tông Thủ nhìn về phía Triệu Yên Nhiên, dùng mắt hỏi thăm.
Triệu Yên Nhiên là tức giận:
- Vị Đốc Soái của trung ương Vân Giới này, là người của Thất vĩ Tông thị các ngươi, vị Tông bá này lại để cho ta quản lý. Từ khi mấy vị cửu giai kia đến Càn Thiên Sơn, người này liền chạy mất!
Tông Thủ cười cười, đây cũng là trong dự liệu. Lấy tính tình của Tông Chính, sở dĩ chịu giúp hắn, đúng là không nguyện thấy Thất vĩ Tông thị suy sụp. Lúc này thấy có tu sĩ cửu giai đến, tự hỏi lại không giúp đỡ được gì nhiều, liền tự nhiên sẽ không lưu lại nữa.
Mà hắn đang tò mò đấy, chính là ni cô tựa hồ mới hoàn tục không lâu này.
- Về phần vị này!
Triệu Yên Nhiên đưa ánh mắt nhìn sang, rồi sau đó là thần tình cổ quái:
- Nàng nói ta là người được chư Phật mệnh định, nói là chỉ cần ta chịu quy y, như vậy vô luận như thế nào cũng sẽ rất tốt. Nói là chư Phật đã đồng ý, nhất định có thể giúp ta bước lên thánh cảnh! Ngươi nói có buồn cười không?
Tông Thủ quả nhiên bật cười:
- Chư Phật đồng ý, giúp ngươi trèo lên thánh cảnh? Cái này đúng là khó lường, cô nếu là như thế, đã sớm đưa về Phật gia rồi. Bình an, là lên đến cường giả thánh cảnh, người khác nghĩ cũng nghĩ không được. Lại nói, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Triệu Yên Nhiên lại tức giận:
- Ta làm sao biết? Hai ngày trước không phải đột phá thất giai? Vì vậy cao hứng đi ra ngoài tìm người đánh nhau, chiến mấy trận. Kết quả là bị nữ nhân này nhìn thấy. Cũng không biết xảy ra chuyện gì, chết sống đều muốn đi theo ta, không để ta nhập Phật tông là không được, hết lần này đến lần khác bổn sự còn không nhỏ.
Tiếp đó lại hừ lạnh một tiếng:
- Không nói Phật gia Thiên Bách thế giới kia, mặc dù là Vân Giới ta có chút đặc thù, nhưng ở trong mắt mấy vị, cẳn bản cũng không để ý một kẻ nhỏ bé như ta. Mặc dù là biết đưuọc Triệu Yên Nhiên ta, chư Phật cũng không thể nào đồng ý chuyện này. Xem Triệu Yên Nhiên ta dễ dàng bị lừa gạt như vậy sao? Ta xem nữ nhân này, quả thực là điên rồi, người điên.
Cô bé kia nghe vạy theo bản năng muốn mở miệng nói gì đó, nhưng muốn nói rồi lại thôi. Mặc dù có vẻ hơi ủy khuất, nhưng cũng không buồn bực.
Tuy bị Triệu Yên Nhiên mắng là người điên, cũng không có tức giận. Chỉ nhàn nhạt nói:
- Đây là Phật dụ, lấy thân phận của Triệu thí chủ, tự nhiên là có thể biết được. Trước đây không lâu, thiên hạ Phật tự, đều có Phật dụ đánh xuống, nói đúng là sự tình của thí chủ.
Triệu Yên Nhiên lại mỉm cười một cái. Nàng biết được cũng không ít, nhưng vô luận là Pháp Hoa Tông, hay là Thiền Tông, Hựu Ngưỡng, hoặc là Thiên Thai Tông, Tịnh Thổ Tông, đều đối với nội dung của chuyện này giữ kín không nói ra.
Nói đến biết rõ Phật dụ đến cùng là chuyện gì? Dù sao mình tuyệt cũng không có khả năng biết đến.
Triệu Yên Nhiên nàng cái khác cũng không sao, tính cách lại cực đoan ác liệt. Ưu điểm duy nhất, chính là biết được mình có bao nhiêu cân lượng. Cái Phật dụ kia, mặc dù thật sự là vì nàng mà đến, chung quy cũng sẽ không vì vậy mà phản bội Thương Sinh Đạo.
Triệu Yên Nhiên nàng vẫn còn muốn tìm một nam nhân, tổng phải thử một chút cá nước thân mật là tư vị gì. Mới sẽ không vì một cái thánh cảnh, bỏ đi làm ni cô, mỗi ngày tham kinh niệm Phật, thanh tâm quả dục, khô khan muốn chết, một điểm thú vị cũng đều khoonh có.
Tông Thủ lại là có chút tin, xem cô bé này, đôi mắt tinh khiết vô hạn, thần sắc thành tâm thành ý, không giống như đang nói láo, cũng không phải là một người hay nói láo.
Xem một thân tu vi của nàng, vậy mà còn ở trên hắn, hơn phân nửa đã tụ được pháp tướng của chính mình, đã đến bát giai. Lấy tuổi này, ở trong những người trẻ tuổi trong Vân Giới, tuyệt đối là người đứng đầu.
Thân phận trong Phật gia, tất nhiên cũng cực cao, nói ra, nhất định có thể tin.
Trong lòng cũng hơi có chút cảm giác thở phào nhẹ nhõm, không cần Nguyên Vô Thương nhắc nhở, Tông Thủ cũng biết Đại Tuyết Thiên Triệu kia, hơn phân nửa có nguyên nhân là do mình.
Cũng biết rất nhiều Phật tự dị biến, cùng với sau đó là Phật dụ.
Trước còn tưởng rằng, nguyên cớ là do chính mình, hôm nay xem ra, nhưng lại là hắn tự tác đa tình rồi.
Cười hắc hắc, Tông Thủ cũng là nhìn có chút hả hê, nhìn Triệu Yên Nhiên liếc, không thể tưởng tượng được số mệnh của nữ nhân này, cũng đâm đặc như thế.
Cái dụ lệnh của Phật tổ kia, mặc dù là không phải chỉ nàng, cũng hơn phân nửa là cùng với nàng có quan hệ rất lớn.
Triệu Yên Nhiên nhưng lại hết sức không thoải mái, không kiên nhẫn, mắt hạnh dứt khoát nhìn trở lại trừng tới. Trong ánh mắt kia rõ ràng đang nói, ngươi còn dám thử cười một cái nữa xem?
Tông Thủ mừng rỡ, nhưng rốt cuộc cũng không nguyện quá kích thích nữ nhân điên này, ngược lại hỏi cô gái kia:
- Cô tên là gì?
Thiếu nữ nghe vậy, quay đầu nhìn Tông Thủ, trong mắt trước tiên hiện lên một tia nghi hoặc, tiếp đó liền giảm đi:
- Bần, không! Tiểu nữ tử Tịnh Âm!
- Tịnh Âm?
Trong nội tâm Tông Thủ khẽ nhúc nhích, rồi sau đó là giật mình, nghĩ rằng nguyên lai là nàng, trách không được có cảm giác quen thuộc như thế.
Đây cũng là thời điểm Tịnh Âm còn nhỏ tuổi, xem ra niên kỷ cũng chưa đến mười lăm. Bất quá vị này ở thời đại Thần Hoàng, thận chí là sau thời đại Thần Hoàng mấy trăm năm, cũng như cũ là danh chấn Vân Giới Tịnh Âm tiên tử, như thế nào mà lại sớm hoàn tục rồi?
Trong đầu đầy nghi hoặc, Tông Thủ thực sự suy nghĩ tỉ mỉ. Mà một khắc sau, chợt nghe Khổng Dao một mực trầm mặc, bỗng nhiên mở miệng:
- Không biết quân thượng, là chuẩn bị đem ta ở chỗ này, giam giữ đến bao lâu? Chuyện lần đó, là Khổng Dao ta lỗ mãng. Quân thượng nếu chịu đem Khổng Dao thả về, nhất định vô cùng cảm kích! Tất cả tổn thất, cũng có thể bồi thường gấp ba!
Tông Thủ mỉm cười, cũng không nói gì, mà lông mày của Khổng Dao cũng nhíu lên:
- Mạo phạm mà nói…, mặc dù là hôm nay, ta cũng không coi trọng quân thượng. Quân thượng mua được những Linh binh Linh khí kia, dấu diếm được Thiên Thành Minh, cũng khó dấu diếm được Lăng Vân Tông. Mặc dù đem Khổng Dao câu thúc ở đây, cũng là vô ích. Khổng Dao có thể thề, tuyệt sẽ không tiết lộ nửa câu. Khổng Dao tự hỏi, ở trong Đại Thương triều, còn có chút địa vị. Nếu là tin tức truyền về, bệ hạ tất nhiên sẽ tức giận, cùng tình cảnh lúc này của Càn Thiên Sơn, tựa hồ không nên kết thêm cường địch.
Tông Thủ vẫn là từ chối cho ý kiến, kỳ thật người Đại Thương triều, hai ngày trước đã sớm đến đây. Một vị cửu giai tu sĩ, còn có thêm ba vị bát giai.
Nếu là Càn Thiên Sơn lúc trước, đội hình này xác thực có thể nói là cường đại, Càn Thiên Sơn không người có thể ngăn. Vốn là muốn trực tiếp tới đoạt người, nhưng lại phát giác ra, ở trong cái Càn Thiên Sơn thành này, lại có tám vị cửu giai tọa trấn.
Nói đến, Hiên Vận Lan này, cũng đồng dạng là thân thể xử nữ, nguyên âm chi thể. Chợt đình chỉ dòng suy nghĩ, tiếp đó Tông Thủ nhìn về phía Triệu Yên Nhiên, dùng mắt hỏi thăm.
Triệu Yên Nhiên là tức giận:
- Vị Đốc Soái của trung ương Vân Giới này, là người của Thất vĩ Tông thị các ngươi, vị Tông bá này lại để cho ta quản lý. Từ khi mấy vị cửu giai kia đến Càn Thiên Sơn, người này liền chạy mất!
Tông Thủ cười cười, đây cũng là trong dự liệu. Lấy tính tình của Tông Chính, sở dĩ chịu giúp hắn, đúng là không nguyện thấy Thất vĩ Tông thị suy sụp. Lúc này thấy có tu sĩ cửu giai đến, tự hỏi lại không giúp đỡ được gì nhiều, liền tự nhiên sẽ không lưu lại nữa.
Mà hắn đang tò mò đấy, chính là ni cô tựa hồ mới hoàn tục không lâu này.
- Về phần vị này!
Triệu Yên Nhiên đưa ánh mắt nhìn sang, rồi sau đó là thần tình cổ quái:
- Nàng nói ta là người được chư Phật mệnh định, nói là chỉ cần ta chịu quy y, như vậy vô luận như thế nào cũng sẽ rất tốt. Nói là chư Phật đã đồng ý, nhất định có thể giúp ta bước lên thánh cảnh! Ngươi nói có buồn cười không?
Tông Thủ quả nhiên bật cười:
- Chư Phật đồng ý, giúp ngươi trèo lên thánh cảnh? Cái này đúng là khó lường, cô nếu là như thế, đã sớm đưa về Phật gia rồi. Bình an, là lên đến cường giả thánh cảnh, người khác nghĩ cũng nghĩ không được. Lại nói, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Triệu Yên Nhiên lại tức giận:
- Ta làm sao biết? Hai ngày trước không phải đột phá thất giai? Vì vậy cao hứng đi ra ngoài tìm người đánh nhau, chiến mấy trận. Kết quả là bị nữ nhân này nhìn thấy. Cũng không biết xảy ra chuyện gì, chết sống đều muốn đi theo ta, không để ta nhập Phật tông là không được, hết lần này đến lần khác bổn sự còn không nhỏ.
Tiếp đó lại hừ lạnh một tiếng:
- Không nói Phật gia Thiên Bách thế giới kia, mặc dù là Vân Giới ta có chút đặc thù, nhưng ở trong mắt mấy vị, cẳn bản cũng không để ý một kẻ nhỏ bé như ta. Mặc dù là biết đưuọc Triệu Yên Nhiên ta, chư Phật cũng không thể nào đồng ý chuyện này. Xem Triệu Yên Nhiên ta dễ dàng bị lừa gạt như vậy sao? Ta xem nữ nhân này, quả thực là điên rồi, người điên.
Cô bé kia nghe vạy theo bản năng muốn mở miệng nói gì đó, nhưng muốn nói rồi lại thôi. Mặc dù có vẻ hơi ủy khuất, nhưng cũng không buồn bực.
Tuy bị Triệu Yên Nhiên mắng là người điên, cũng không có tức giận. Chỉ nhàn nhạt nói:
- Đây là Phật dụ, lấy thân phận của Triệu thí chủ, tự nhiên là có thể biết được. Trước đây không lâu, thiên hạ Phật tự, đều có Phật dụ đánh xuống, nói đúng là sự tình của thí chủ.
Triệu Yên Nhiên lại mỉm cười một cái. Nàng biết được cũng không ít, nhưng vô luận là Pháp Hoa Tông, hay là Thiền Tông, Hựu Ngưỡng, hoặc là Thiên Thai Tông, Tịnh Thổ Tông, đều đối với nội dung của chuyện này giữ kín không nói ra.
Nói đến biết rõ Phật dụ đến cùng là chuyện gì? Dù sao mình tuyệt cũng không có khả năng biết đến.
Triệu Yên Nhiên nàng cái khác cũng không sao, tính cách lại cực đoan ác liệt. Ưu điểm duy nhất, chính là biết được mình có bao nhiêu cân lượng. Cái Phật dụ kia, mặc dù thật sự là vì nàng mà đến, chung quy cũng sẽ không vì vậy mà phản bội Thương Sinh Đạo.
Triệu Yên Nhiên nàng vẫn còn muốn tìm một nam nhân, tổng phải thử một chút cá nước thân mật là tư vị gì. Mới sẽ không vì một cái thánh cảnh, bỏ đi làm ni cô, mỗi ngày tham kinh niệm Phật, thanh tâm quả dục, khô khan muốn chết, một điểm thú vị cũng đều khoonh có.
Tông Thủ lại là có chút tin, xem cô bé này, đôi mắt tinh khiết vô hạn, thần sắc thành tâm thành ý, không giống như đang nói láo, cũng không phải là một người hay nói láo.
Xem một thân tu vi của nàng, vậy mà còn ở trên hắn, hơn phân nửa đã tụ được pháp tướng của chính mình, đã đến bát giai. Lấy tuổi này, ở trong những người trẻ tuổi trong Vân Giới, tuyệt đối là người đứng đầu.
Thân phận trong Phật gia, tất nhiên cũng cực cao, nói ra, nhất định có thể tin.
Trong lòng cũng hơi có chút cảm giác thở phào nhẹ nhõm, không cần Nguyên Vô Thương nhắc nhở, Tông Thủ cũng biết Đại Tuyết Thiên Triệu kia, hơn phân nửa có nguyên nhân là do mình.
Cũng biết rất nhiều Phật tự dị biến, cùng với sau đó là Phật dụ.
Trước còn tưởng rằng, nguyên cớ là do chính mình, hôm nay xem ra, nhưng lại là hắn tự tác đa tình rồi.
Cười hắc hắc, Tông Thủ cũng là nhìn có chút hả hê, nhìn Triệu Yên Nhiên liếc, không thể tưởng tượng được số mệnh của nữ nhân này, cũng đâm đặc như thế.
Cái dụ lệnh của Phật tổ kia, mặc dù là không phải chỉ nàng, cũng hơn phân nửa là cùng với nàng có quan hệ rất lớn.
Triệu Yên Nhiên nhưng lại hết sức không thoải mái, không kiên nhẫn, mắt hạnh dứt khoát nhìn trở lại trừng tới. Trong ánh mắt kia rõ ràng đang nói, ngươi còn dám thử cười một cái nữa xem?
Tông Thủ mừng rỡ, nhưng rốt cuộc cũng không nguyện quá kích thích nữ nhân điên này, ngược lại hỏi cô gái kia:
- Cô tên là gì?
Thiếu nữ nghe vậy, quay đầu nhìn Tông Thủ, trong mắt trước tiên hiện lên một tia nghi hoặc, tiếp đó liền giảm đi:
- Bần, không! Tiểu nữ tử Tịnh Âm!
- Tịnh Âm?
Trong nội tâm Tông Thủ khẽ nhúc nhích, rồi sau đó là giật mình, nghĩ rằng nguyên lai là nàng, trách không được có cảm giác quen thuộc như thế.
Đây cũng là thời điểm Tịnh Âm còn nhỏ tuổi, xem ra niên kỷ cũng chưa đến mười lăm. Bất quá vị này ở thời đại Thần Hoàng, thận chí là sau thời đại Thần Hoàng mấy trăm năm, cũng như cũ là danh chấn Vân Giới Tịnh Âm tiên tử, như thế nào mà lại sớm hoàn tục rồi?
Trong đầu đầy nghi hoặc, Tông Thủ thực sự suy nghĩ tỉ mỉ. Mà một khắc sau, chợt nghe Khổng Dao một mực trầm mặc, bỗng nhiên mở miệng:
- Không biết quân thượng, là chuẩn bị đem ta ở chỗ này, giam giữ đến bao lâu? Chuyện lần đó, là Khổng Dao ta lỗ mãng. Quân thượng nếu chịu đem Khổng Dao thả về, nhất định vô cùng cảm kích! Tất cả tổn thất, cũng có thể bồi thường gấp ba!
Tông Thủ mỉm cười, cũng không nói gì, mà lông mày của Khổng Dao cũng nhíu lên:
- Mạo phạm mà nói…, mặc dù là hôm nay, ta cũng không coi trọng quân thượng. Quân thượng mua được những Linh binh Linh khí kia, dấu diếm được Thiên Thành Minh, cũng khó dấu diếm được Lăng Vân Tông. Mặc dù đem Khổng Dao câu thúc ở đây, cũng là vô ích. Khổng Dao có thể thề, tuyệt sẽ không tiết lộ nửa câu. Khổng Dao tự hỏi, ở trong Đại Thương triều, còn có chút địa vị. Nếu là tin tức truyền về, bệ hạ tất nhiên sẽ tức giận, cùng tình cảnh lúc này của Càn Thiên Sơn, tựa hồ không nên kết thêm cường địch.
Tông Thủ vẫn là từ chối cho ý kiến, kỳ thật người Đại Thương triều, hai ngày trước đã sớm đến đây. Một vị cửu giai tu sĩ, còn có thêm ba vị bát giai.
Nếu là Càn Thiên Sơn lúc trước, đội hình này xác thực có thể nói là cường đại, Càn Thiên Sơn không người có thể ngăn. Vốn là muốn trực tiếp tới đoạt người, nhưng lại phát giác ra, ở trong cái Càn Thiên Sơn thành này, lại có tám vị cửu giai tọa trấn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.