Chương 1541: Từ Phúc Tần hoàng.
Khai Hoang
27/11/2014
- Rời đi?
Tông Thủ cười lạnh, mấy ngày nay nàng theo ahwns biết được nhiều chuyện. Thời điểm này có ý định rời đi sao? Là chuẩn bị buông tha phục giết lần này, đang chuẩn bị truyền tin cho đám người kia?
Đây là chuyện hắn quả quyết không cho phép xuất hiện, cưỡng ép bắt nàng ở lại mới là chính xác nhất.
Trực tiếp không trả lời, Tông Thủ quay sang. Phát hiện hương tím bên ngoài trụ thư đã hóa thành tro tàn rồi.
- Đã tìm được!
Dưới mặt đất âm trầm, hai tên tu sĩ chân trần mắt xanh theo sau áo bào hồng đều ngay ngắn kinh hỉ kêu lên, trong lòng như trút được gánh nặng.
Lúc này trên đầu của hai người có một con sâu nhỏ dài chừng một thước, lưng có hai cánh, màu đỏ thẫm đang vỗ cánh kêu to.
Một người dùng linh quyết khống chế, giá ngự lấyĐạo Hương Thức Linh Cổ. Tên còn lại đang nghiêng tai lắng nghe.
Sâu độc hung lệ, cho nên thế gian người có thể ngự cổ rất ít, mà có thể hiểu được trùng ngữ đồng dạng rất hiếm thấy, trong ngàn vạn người không được một.
- Kỳ quái, Đạo Hương Thức Linh Cổ công nhận phương vị là ở phía trên.
- Phía trên? Ngươi nói tầng giả mộ?
Thần sắc Hàn Thanh vô cùng ngoài ý muốn.
Ai có thể nghĩ đến chủ mộ tần hoàng sắp mở ra, mười hai đồng nhân xuất thế thì mấy người Tông Thủ ngược lại tạm thối lui ra ngoài?
- Xem ra thật sự cảnh giác.
Người áo bào hồng cười quái dị.
- Kẻ này có trụ thư nơi tay, có thể gia tốc thời gian. Đã cảm giác được nguy hiểm, hơn phân nửa là mượn trụ thư chuẩn bị thứ đối phó sát kiếp.
Thời điểm nói chuyện, mắt của hắn nhìn qua Dạ Ma có hai cánh đen, còn có mấy người phiêu hốt có hình dáng ‘ người ’.
Một người trong đó cười lạnh:
- Dạ Ma ta phải giết hắn!
Nhưng mà lập tức ngữ khí gập lại:
- Nhưng mà chúng ta không thể tự tay vây giết Tông Thủ, Nguyên Ma Thánh tôn tự nhiên là hiểu rõ. Chắc hẳn sẽ không làm chúng ta thất vọng?
- Tự nhiên!
NGười áo bào hồng gật đầu, lập tức nói thêm:
- Chư vị có biết Trọng Huyền là người của Vân Giới Đạo Môn, nhưng mà vì sau lại có được truyền thừa Từ Phúc nhất mạch luyện khí sĩ?
Mấy người chung quanh đối với chuyện của Vân Giới biết rất sâu nên không cảm thấy ngoài ý muốn.
- Như vậy các vị cũng biết Từ Phúc trước khi rời khỏi Vân Giới kỳ thật đã bị tần hoàng hạ cấm chế qua?
Người áo bào hồng thản nhiên nói:
- Từ Phúc vạn năm trước thiên tư còn hơn cả Long Ảnh. Long Ảnh có thể tiến vào Thánh Tôn, Từ Phúc tự nhiên cũng không có khả năng không làm được. Nhưng mà cấm chế chưa trừ, sinh tử của hắn sẽ nằm trong tay của người khác. Cho nên trong vạn năm qua chưa từng lộ diện.
Hàn Thanh lúc này đã thoáng nghe ra ý của người áo bào hồng:
- Xích sư thúc có ý nói Ân Ngự xác thực là vì mười hai đồng nhân mà tới. Nhưng mà Trọng Huyền chưa hẳn như thế?
Người áo bào hồng nghe vậy cười cười:
- Khó được ngươi lần này học thông minh!
Sắc mặt Hàn Thanh tái nhợt, mặt lộ vẻ bất mãn, nhưng chỉ có thể tạm thời đè xuống.
Người áo bào hồng trước mặt này tiềm lực kinh người, là người thứ hai dưới Huyết Thánh Ma Chủ có hi vọng tiến giai chí cảnh Thánh tôn.
Bình thường hai vị Thánh tôn cho phép ma môn đấu nhau, nhưng mà lúc này ma môn bấp bênh, căn cơ trọng thương, thật sự không chịu được giày vò.
Bất luận là hình thức nội đấu nào Vô Thượng Nguyên Ma cũng không cho phép xảy ra.
Mấy người chung quanh đều có suy nghĩ.
- Là bỏ phong ấn cấm chế sao, cần mượn vương đạo chi khí. Có thể Trọng Huyền hiệu lực Đại Thương, một mực trung thành và tận tâm, cúc cung tận tụy chết mới thôi. hình như không phải người lợi dụng a?
Người áo bào hồng bật cười, âm thanh âm nhu:
- Đây là ‘ diệu dụng ’ của Bát Cửu Luyện Thần Phân Hồn Pháp. Phân liệt thần hồn mặc dù là mình, chưa hẳn tính cách như một. Huống chi ngươi làm sao biết Trọng Huyền hiệu lực Đại Thương không có tư tâm. Người chết ở trong quan tài, hắn kia còn sống có mưu đồ gì thì chúng ta có thể chưa hẳn là biết được.
Người nói chuyện thất thần, khó hiểu nói:
- Trọng Huyền mưu đồ tần hoàng mộ, so với chúng ta vây giết Tông Thủ có liên quan gì.
- Tự nhiên là có quan hệ!
Người áo bào hồng nhàn nhạt đáp.
- Đơn giản là kết quả nhị long tranh châu mà thôi, một con rồng sống và một con rồng nửa sống nửa chết. Bổn tọa thật là chờ mong --
Kỳ thật còn có thủ đoạn khác nhưng lại không cần nói rõ. Đó là lựa chọn bất đắc dĩ, dù sao vạn linh nguyên thai trên đời này có chút hiếm thấy. Ma môn mấy ngàn năm nay cũng chỉ tìm được một người mà thôi.
Trong nội tâm nghĩ như vậy nghi hoặc trong lòng giảm đi nhiều lắm.
Nhưng chỉ kỳ quái vị kia trả cái giá lớn như vậy cũng muốn đem Tông Thủ diệt sát vào lúc này, nguyên nhân vì sao?
...
Lần nữa tiến vào chủ mộ tần hoàng, năm người Tông Thủ lập tức cảm giác tình hình so với một ngày trước hình như không giống.
Cả Lưỡng Nghi Tụ Linh Trận đều bị dẫn phát, bị phá hư cấm phù, tất cả từng bước chữa trị lại.
Nhưng mà tuyệt đại bộ phận lực lượng tập trung vào hướng chủ mộ Mấy người đi trong mộ không có quá nhiều nguy hiểm.
Ngược lại hướng chủ mộ bên kia thỉnh thoảng truyền đến linh năng cường hoành.
Mặc dù cách xa trăm dặm, nhưng mà dư âm ảnh hưởng vẫn còn lại.
Nhưng mà Tông Thủ lúc này cầm một cái tín phù lâm vào trầm tư.
Phù chính là của Trương Hoài phát ra, dùng bí pháp truyền ra ngàn dặm, cưỡng ép xuyên qua Lưỡng Nghi Tụ Long trận, tiến vào trong tay của hắn.
Muốn cũng có thể biết Trương Hoài nhất định trả cái giá lớn.
Bên trong trừ Trương Hoài có phán đoán tình thế ra, còn có Khổng Duệ cũng ở trong.
Tối xem thiên tượng, sợ có đại kiếp nạn --
Đại kiếp nạn? Nói là Tông Thủ lúc này đi vào tần hoàng mộ có khả năng gặp họa sát thân?
Đằng sau là chút ít câu xin lỗi, thiên cơ đã loạn. Khổng Duệ nhắc tới chuyện này mới có thể phát giác mà không kịp nhắc nhở, đã ở nhà tư quá.
Lại cho ra đề nghị, lui thì tai, tiến thì kiếp.
Nếu lúc này rời khỏi thì vẫn bảo trì được tính mạng, nhưng mà cũng dẫn phát tai kiếp.
Đại Thương khả năng đứng mũi chịu sào, nhưng mà kết cục Càn quốc ngày sau không tốt.
Đó là thiên hạ tai ương --
Mà vào kiếp lại là kiếp số của người khác, cũng chưa chắc có thể ngăn cản tai nạn xảy ra.
Đổi cách nào tiến hay lui là do hắn lựa chọn.
Trương Hoài đồng dạng vô kế khả thi, không biết tình hình trong mộ, đồng dạng khó làm ra phán đoán. Chỉ đem mấy tin tức từ trong sư môn cáo tri cho hắn biết mà thôi.
Nhưng mà những tin tức này nhìn như vô dụng, lại thật sự giúp hắn đại ân.
Tông Thủ nhíu mày.
- Từ Phúc, tần hoàng --
Vạn năm trước lúc thủy tần bị hủy diệt xảy ra chuyện gì?
Mà Thủy tần hoàng đế chẳng lẽ thật sự sống lại, lần nữa quân lâm thiên hạ?
Đây cũng là hiệu ứng hồ điệp vì hắn tồn tại sinh ra phong bạo? Vạn năm trước không có chuyện hư hỏng này a.
Tuy tình thế hiểm ác, nhưng mà biết được những chuyện này còn khá hơn sự đáo lâm đầu, vội vàng không kịp chuẩn bị.
Có thể biết được nguy hiểm đến từ nơi nào, hắn cũng biết nên chuẩn bị ra sao.
Tông Thủ cười lạnh, mấy ngày nay nàng theo ahwns biết được nhiều chuyện. Thời điểm này có ý định rời đi sao? Là chuẩn bị buông tha phục giết lần này, đang chuẩn bị truyền tin cho đám người kia?
Đây là chuyện hắn quả quyết không cho phép xuất hiện, cưỡng ép bắt nàng ở lại mới là chính xác nhất.
Trực tiếp không trả lời, Tông Thủ quay sang. Phát hiện hương tím bên ngoài trụ thư đã hóa thành tro tàn rồi.
- Đã tìm được!
Dưới mặt đất âm trầm, hai tên tu sĩ chân trần mắt xanh theo sau áo bào hồng đều ngay ngắn kinh hỉ kêu lên, trong lòng như trút được gánh nặng.
Lúc này trên đầu của hai người có một con sâu nhỏ dài chừng một thước, lưng có hai cánh, màu đỏ thẫm đang vỗ cánh kêu to.
Một người dùng linh quyết khống chế, giá ngự lấyĐạo Hương Thức Linh Cổ. Tên còn lại đang nghiêng tai lắng nghe.
Sâu độc hung lệ, cho nên thế gian người có thể ngự cổ rất ít, mà có thể hiểu được trùng ngữ đồng dạng rất hiếm thấy, trong ngàn vạn người không được một.
- Kỳ quái, Đạo Hương Thức Linh Cổ công nhận phương vị là ở phía trên.
- Phía trên? Ngươi nói tầng giả mộ?
Thần sắc Hàn Thanh vô cùng ngoài ý muốn.
Ai có thể nghĩ đến chủ mộ tần hoàng sắp mở ra, mười hai đồng nhân xuất thế thì mấy người Tông Thủ ngược lại tạm thối lui ra ngoài?
- Xem ra thật sự cảnh giác.
Người áo bào hồng cười quái dị.
- Kẻ này có trụ thư nơi tay, có thể gia tốc thời gian. Đã cảm giác được nguy hiểm, hơn phân nửa là mượn trụ thư chuẩn bị thứ đối phó sát kiếp.
Thời điểm nói chuyện, mắt của hắn nhìn qua Dạ Ma có hai cánh đen, còn có mấy người phiêu hốt có hình dáng ‘ người ’.
Một người trong đó cười lạnh:
- Dạ Ma ta phải giết hắn!
Nhưng mà lập tức ngữ khí gập lại:
- Nhưng mà chúng ta không thể tự tay vây giết Tông Thủ, Nguyên Ma Thánh tôn tự nhiên là hiểu rõ. Chắc hẳn sẽ không làm chúng ta thất vọng?
- Tự nhiên!
NGười áo bào hồng gật đầu, lập tức nói thêm:
- Chư vị có biết Trọng Huyền là người của Vân Giới Đạo Môn, nhưng mà vì sau lại có được truyền thừa Từ Phúc nhất mạch luyện khí sĩ?
Mấy người chung quanh đối với chuyện của Vân Giới biết rất sâu nên không cảm thấy ngoài ý muốn.
- Như vậy các vị cũng biết Từ Phúc trước khi rời khỏi Vân Giới kỳ thật đã bị tần hoàng hạ cấm chế qua?
Người áo bào hồng thản nhiên nói:
- Từ Phúc vạn năm trước thiên tư còn hơn cả Long Ảnh. Long Ảnh có thể tiến vào Thánh Tôn, Từ Phúc tự nhiên cũng không có khả năng không làm được. Nhưng mà cấm chế chưa trừ, sinh tử của hắn sẽ nằm trong tay của người khác. Cho nên trong vạn năm qua chưa từng lộ diện.
Hàn Thanh lúc này đã thoáng nghe ra ý của người áo bào hồng:
- Xích sư thúc có ý nói Ân Ngự xác thực là vì mười hai đồng nhân mà tới. Nhưng mà Trọng Huyền chưa hẳn như thế?
Người áo bào hồng nghe vậy cười cười:
- Khó được ngươi lần này học thông minh!
Sắc mặt Hàn Thanh tái nhợt, mặt lộ vẻ bất mãn, nhưng chỉ có thể tạm thời đè xuống.
Người áo bào hồng trước mặt này tiềm lực kinh người, là người thứ hai dưới Huyết Thánh Ma Chủ có hi vọng tiến giai chí cảnh Thánh tôn.
Bình thường hai vị Thánh tôn cho phép ma môn đấu nhau, nhưng mà lúc này ma môn bấp bênh, căn cơ trọng thương, thật sự không chịu được giày vò.
Bất luận là hình thức nội đấu nào Vô Thượng Nguyên Ma cũng không cho phép xảy ra.
Mấy người chung quanh đều có suy nghĩ.
- Là bỏ phong ấn cấm chế sao, cần mượn vương đạo chi khí. Có thể Trọng Huyền hiệu lực Đại Thương, một mực trung thành và tận tâm, cúc cung tận tụy chết mới thôi. hình như không phải người lợi dụng a?
Người áo bào hồng bật cười, âm thanh âm nhu:
- Đây là ‘ diệu dụng ’ của Bát Cửu Luyện Thần Phân Hồn Pháp. Phân liệt thần hồn mặc dù là mình, chưa hẳn tính cách như một. Huống chi ngươi làm sao biết Trọng Huyền hiệu lực Đại Thương không có tư tâm. Người chết ở trong quan tài, hắn kia còn sống có mưu đồ gì thì chúng ta có thể chưa hẳn là biết được.
Người nói chuyện thất thần, khó hiểu nói:
- Trọng Huyền mưu đồ tần hoàng mộ, so với chúng ta vây giết Tông Thủ có liên quan gì.
- Tự nhiên là có quan hệ!
Người áo bào hồng nhàn nhạt đáp.
- Đơn giản là kết quả nhị long tranh châu mà thôi, một con rồng sống và một con rồng nửa sống nửa chết. Bổn tọa thật là chờ mong --
Kỳ thật còn có thủ đoạn khác nhưng lại không cần nói rõ. Đó là lựa chọn bất đắc dĩ, dù sao vạn linh nguyên thai trên đời này có chút hiếm thấy. Ma môn mấy ngàn năm nay cũng chỉ tìm được một người mà thôi.
Trong nội tâm nghĩ như vậy nghi hoặc trong lòng giảm đi nhiều lắm.
Nhưng chỉ kỳ quái vị kia trả cái giá lớn như vậy cũng muốn đem Tông Thủ diệt sát vào lúc này, nguyên nhân vì sao?
...
Lần nữa tiến vào chủ mộ tần hoàng, năm người Tông Thủ lập tức cảm giác tình hình so với một ngày trước hình như không giống.
Cả Lưỡng Nghi Tụ Linh Trận đều bị dẫn phát, bị phá hư cấm phù, tất cả từng bước chữa trị lại.
Nhưng mà tuyệt đại bộ phận lực lượng tập trung vào hướng chủ mộ Mấy người đi trong mộ không có quá nhiều nguy hiểm.
Ngược lại hướng chủ mộ bên kia thỉnh thoảng truyền đến linh năng cường hoành.
Mặc dù cách xa trăm dặm, nhưng mà dư âm ảnh hưởng vẫn còn lại.
Nhưng mà Tông Thủ lúc này cầm một cái tín phù lâm vào trầm tư.
Phù chính là của Trương Hoài phát ra, dùng bí pháp truyền ra ngàn dặm, cưỡng ép xuyên qua Lưỡng Nghi Tụ Long trận, tiến vào trong tay của hắn.
Muốn cũng có thể biết Trương Hoài nhất định trả cái giá lớn.
Bên trong trừ Trương Hoài có phán đoán tình thế ra, còn có Khổng Duệ cũng ở trong.
Tối xem thiên tượng, sợ có đại kiếp nạn --
Đại kiếp nạn? Nói là Tông Thủ lúc này đi vào tần hoàng mộ có khả năng gặp họa sát thân?
Đằng sau là chút ít câu xin lỗi, thiên cơ đã loạn. Khổng Duệ nhắc tới chuyện này mới có thể phát giác mà không kịp nhắc nhở, đã ở nhà tư quá.
Lại cho ra đề nghị, lui thì tai, tiến thì kiếp.
Nếu lúc này rời khỏi thì vẫn bảo trì được tính mạng, nhưng mà cũng dẫn phát tai kiếp.
Đại Thương khả năng đứng mũi chịu sào, nhưng mà kết cục Càn quốc ngày sau không tốt.
Đó là thiên hạ tai ương --
Mà vào kiếp lại là kiếp số của người khác, cũng chưa chắc có thể ngăn cản tai nạn xảy ra.
Đổi cách nào tiến hay lui là do hắn lựa chọn.
Trương Hoài đồng dạng vô kế khả thi, không biết tình hình trong mộ, đồng dạng khó làm ra phán đoán. Chỉ đem mấy tin tức từ trong sư môn cáo tri cho hắn biết mà thôi.
Nhưng mà những tin tức này nhìn như vô dụng, lại thật sự giúp hắn đại ân.
Tông Thủ nhíu mày.
- Từ Phúc, tần hoàng --
Vạn năm trước lúc thủy tần bị hủy diệt xảy ra chuyện gì?
Mà Thủy tần hoàng đế chẳng lẽ thật sự sống lại, lần nữa quân lâm thiên hạ?
Đây cũng là hiệu ứng hồ điệp vì hắn tồn tại sinh ra phong bạo? Vạn năm trước không có chuyện hư hỏng này a.
Tuy tình thế hiểm ác, nhưng mà biết được những chuyện này còn khá hơn sự đáo lâm đầu, vội vàng không kịp chuẩn bị.
Có thể biết được nguy hiểm đến từ nơi nào, hắn cũng biết nên chuẩn bị ra sao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.