Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1843: Bán Thần Vương khiêu chiến. (1)

Ngã Bản Thuần Khiết

24/11/2014

Văn Thái Nhạc vốn là nam nhân yêu thích mỹ nữ, đồng thời gặp được ba nữ nhân cực phẩm, ánh mắt đã không thể dời đi, lập tức sai người điều tra thân phận các nàng, hơn nữa còn nhiều lần tiếp cận các nàng.

Mới đầu, tam nữ cảm thấy Văn Thái Nhạc là đệ tử Thiên Long Môn, không muốn đắc tội người ta, cho nên ứng phó qua loa với hắn một chút.

Ai biết Văn Thái Nhạc lại như kẹo da trâu vậy, cứ dính vào tam nữ, lại thường xuyên đến trang viện tìm người.

Khang Văn và Khang Vũ biết rõ thân phận của đối phương, cho nên cũng không tiện mở miệng ngăn trở.

Mới đầu tam nữ một mực dùng bế quan làm lý do không gặp hắn, nhưng hôm nay người ta lại trực tiếp xông vào, hơn nữa còn nói những lời quá mức, đơn giản chỉ là muốn tam nữ đi theo hắn thôi.

- Tên kia ngay từ đầu còn rất quân tử, thấy chúng ta chướng mắt hắn, liền lộ ra vẻ chán ghét, thật sự là buồn nôn!

Ngọc Nhu Phỉ ở một bên bi phẫn nói.

Phong Thanh Duyên có chút lo lắng nhìn xem Lăng Tiếu nói:

- Ta thấy người ta sẽ không chịu để yên đâu, hơn nữa nghe khẩu khí hắn thì hậu trường rất cứng rắn, Tiếu nhi, việc này có phiền toái gì cho ngươi không?

Đôi mắt to của Tiêu Linh nhìn Lăng Tiếu, cũng tràn đầy lo lắng và áy náy.

- Yên tâm đi, loại này tiểu ma-cà-bông này, ta còn không để trong lòng.

Lăng Tiếu khinh thường nói.

Lúc này, Lăng Tiếu mới nhìn kỹ cảnh giới của tam nữ, mỗi người đều tăng lên không ít.

Phong Thanh Duyên mượn nhờ rất nhiều tài nguyên Lăng Tiếu cho mình, cuối cùng trở thành Thánh Hoàng. Ngọc Nhu Phỉ thì là đỉnh phong Thánh Hoàng, mà Tiêu Linh cũng đã là đê giai Thánh Hoàng rồi, nàng mới là người có tốc độ tu luyện nhanh nhất.

Về phần Tiên Vu Dã và Sát Thiên đều đang bế quan, tạm thời không quấy rầy bọn hắn.

Bất quá nghe khẩu khí của tam nữ, Tiên Vu Dã đang định trùng kích cảnh giới Thần Vương, mà Sát Thiên lại chỉ đang tích lũy lực lượng, cách Thần Vương còn xa lắm.

Hiểu rõ tình huống mọi người, Lăng Tiếu cũng an tâm không ít.

Chỉ là Phong Thanh Duyên lại không nhịn được nói:

- Cười nhi, ngươi chừng nào mới đi tìm sư phụ ngươi?

Lăng Tiếu biết rõ vấn đề này sớm muộn cũng phải đối mặt, hiện giờ lại bị hỏi, cũng chỉ có thể nói:

- Nghĩa phụ Nhu Phỉ mới biết được tung tích của hắn, hắn không đến... Ta cũng không biết đi tìm ở đâu ah!



Lăng Tiếu có chút nghĩ một đằng nói một nẻo, chủ yếu là hắn không muốn Phong Thanh Duyên biết rõ Tà Đế có thể đang ở trong cấm địa Loạn Táng Không Gian, miễn cho nàng lo lắng sợ hãi.

Phong Thanh Duyên lộ ra vẻ lo lắng, nàng từ Trung Vực một đường chạy đến, cũng đã qua nhiều năm rồi, một mực không có biết rõ tình huống của Tà Đế, trong lòng cực kỳ lo lắng ah!

Lăng Tiếu thấy vậy cũng khổ sở nói:

- Như vậy đi, nếu như một năm sau nghĩa phụ Nhu Phỉ còn chưa tới, ta cùng với ngươi đi tìm sư phó!

Phong Thanh Duyên nổi lên vài phần cảm kích nói:

- Ta cũng biết tình huống của chúng ta, ngươi có thể có phần tâm này đã tốt lắm rồi.

Lăng Tiếu định trong một năm này xem thử có cơ hội trùng kích cảnh giới Thần Vương hay không, chỉ có đạt tới cảnh giới Thần Vương hắn mới có thể tùy tiện hành tẩu trong Thiên Vực.

Lăng Tiếu biết rõ đám người ở đây cực kỳ buồn chán, một mực khổ tu cũng không phải chuyện tốt.

Vì vậy hắn định mang theo các nàng đi dạo trong Thiên Long Môn, thuận tiện đến Thiên Long Thành dạo chơi thư giãn một chút.

Trong Thiên Long Môn có không ít cấm địa, chỉ cần không phạm vào những cấm địa kia thì Lăng Tiếu có thể tùy tiện đi lại, ai bảo hắn trên danh nghĩa là chân truyền đệ tử, mà trong tay hắn lại có cả lệnh bài Trưởng Lão tôn quý, trong Thiên Long Môn không ai dám ngăn đón hắn cả.

Dạo qua một vòng trở về, tam nữ cuối cùng cũng thấy được chỗ hùng hậu của loại tông môn cự đầu này.

Các nàng thỉnh thoảng lại sợ hãi thán phục liên tục, phát hiện mình có thể tu luyện trong loại hoàn cảnh ưu việt này đã là thiên đại phúc phận rồi.

Lăng Tiếu mang theo chúng nữ lần nữa quay về tiểu viện, ý định nghỉ ngơi một ngày, sau đó liền đến Thiên Long Môn đi dạo mấy ngày.

Không ngờ lại bị một chuyện đáng giận phá vỡ.

Thì ra là Văn Thái Nhạc kia đã hạ thư khiêu chiến với Lăng Tiếu, bảo hắn ngày mai đến luận võ đài của Thiên Long Môn để "Luận bàn" .

Loại khiếu chiến cá nhân này, chẳng qua chỉ là một cách để lấy lại danh dự.

Chỉ là Lăng Tiếu lại không có lý do gì phải ứng chiến cả.

Bởi vì trong Thiên Long Môn có thể cho phép đệ tử khiếu chiến lẫn nhau, một khi người bị khiêu chiến không dám ứng chiến, vậy sẽ bị coi như thua, danh tiếng nhất định sẽ mất hết, đồng thời người liên quan đến hắn cũng sẽ mất hết mặt mũi.

Đương nhiên, Lăng Tiếu là thuộc về loại chân truyền đệ tử trên danh nghĩa, cũng không có sư phó gì cả.

Coi như thua thì cũng chỉ là chuyện cá nhân hắn, không liên quan đến những người khác.

Nhưng Văn Thái Nhạc đã không biết tốt xấu như vậy, Lăng Tiếu tự nhiên sẽ không để hắn sống khá giả rồi

Muốn khiêu chiến, vậy thì chiến cho thống khoái!



Hắn sẽ nói cho đám chân truyền đệ tử kia biết, trong mắt hắn Bán Thần Vương chẳng là thứ gì cả!

- Nói cho hắn biết, ta sẽ đi ứng chiến!

Lăng Tiếu bóp thư khiêu chiến trong tay thành vụn phấn.

Khang Văn ở một bên nhắc nhở:

- Thiếu gia, Văn Thái Nhạc chính là cảnh giới Bán Thần Vương, dùng thực lực hắn hiện giờ chỉ sợ. . .

- Không có gì phải sợ cả, Bán Thần Vương thì thế nào? Coi như là đê giai Thần Vương, ta cũng sẽ không bỏ qua hắn, vừa vặn lấy hắn ra để dương oai trong Thiên Long Môn!

Lăng Tiếu khoát tay áo nói.

Khang Văn biết rõ nói thêm cũng không được gì, chỉ có thể lui xuống, đồng thời bảo Khang Vũ báo cáo cho môn chủ việc này, xem có thể ngăn cản trận đấu này không.

Hiển nhiên lấy cách biệt thân phận giữa Lăng Tiếu và Văn Thái Nhạc, cho dù hắn cự tuyệt xuất chiến cũng không có gì quá khó coi cả.

- Lăng Tiếu ca ca, người nọ hư hỏng như vậy, ngươi nhất định phải hảo hảo giáo huấn hắn!

Tiêu Linh đương nhiên là vô điều kiện tin tưởng Lăng Tiếu rồi.

Phong Thanh Duyên và Ngọc Nhu Phỉ cũng biết Lăng Tiếu có rất nhiều át chủ bài, hắn đã dám ứng chiến, vậy khẳng định là nắm chắc mười phần.

. . .

Chuyện Văn Thái Nhạc khiêu chiến Lăng Tiếu bị tuyên truyền xôn xao khắp nơi.

Rất nhiều đệ tử đều nhận được tin tức này, ý định ngày mai nhất định phải did quanchieens.

Huống hồ Văn Thái Nhạc là đệ tử cúa Thieen Thần Vương Hạ Công, nghe nói trước đó không lâu đã thành tựu Bán Thần Vương, ngày sau có hy vọng thành Thần, không ít người càng muốn xem thử thực lực hắn đã đạt đến trình độ nào rồi.

Mặt khác, Lăng Tiếu kia lại là thần thánh phương nào, chỉ là hoài nghi họ "Lăng" này, chẳng lẽ là người Kim tộc?

Hiển nhiên ở trong Thiên Long Môn người có họ "Lăng" cũng chỉ có một, có được đỉnh cấp thần công tăng lên chiến lực, nhất định không thể khinh thường được.

Trong một tầng lầu các cao mấy chục tầng độc lập, Văn Thái Nhạc đi vào trong.

Sư phó Hạ Công hắn chính là bế quan chỗ này.

- Xuân trưởng lão, sư phụ ta có ở đây không?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Khống Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook