Chương 2642: Chiến Quang Ám thể.
Ngã Bản Thuần Khiết
26/11/2014
Bỗng nhiên trong thức hải của Lăng Tiếu có không gian hỗn độn sinh ra phản ứng, một loạt quy luật biến hóa hiện ra, một cảm giác hiểu ra sinh ra trong lòng.
Lăng Tiếu giống như lâm vào cảm giác kỳ dị, trong miệng lẩm bẩm:
- Mọi sự vạn vật đều có định luật, chính là lẽ thường, chính là thiên lý, ngươi nghịch chuyển âm dương, tội đáng tru!
Thời điểm một kiếm của Khương Ám Quang tới trước mặt của hắn, Lăng Tiếu lập tức tỉnh ngộ lại, hóa thành một cơn gió tránh thoát một kích trí mạng!
Cùng lúc đó hắn lập tức phản kích mạnh mẽ, kim quyền như rồng đánh thẳng vào Khương Ám Quang.
Khương Ám Quang phản ứng cực nhanh, kiếm kỹ xoay lại nhanh chóng, xoắn giết Lăng Tiếu thành cặn bã!
- Tiểu tạp chủng, hôm nay thiên vương lão tử tới thì ngươi cũng chết.
Khương Ám Quang dữ tợn cười một tiếng, lại xuất chiêu.
Âm Dương Thác Loạn!
Đột nhiên không gian và thời gian thác loạn, khi thì thời gian rút lui, khi thì không gian co rút lại, một cảm giác thác loạn sinh ra trong lòng Lăng Tiếu, khiến người ta cảm thấy khó chịu.
Mà không gian hỗn độn trong thức hải của hắn cũng bị ảnh hưởng, nhưng mà từng sợi khí tức hỗn độn lập lòe, bình ổn thời gian không gian trật tự lại.
- Nhiễu loạn quy luật thời gian cũng bỏ đi, còn vọng tưởng thay đổi tất cả thời gian và không gian, giết cho ta!
Lăng Tiếu nói một câu, từng băng quyền hiện ra.
Băng sơn, băng hà, mưa đá... Hình thành thế giới băng giá, tắt cả đều dừng lại, cho dù là thời gian không gian cũng bị đông cứng.
Leng keng!
Kiếm khí xuất hiện một tầng băng phát ra tiếng vỡ vanh mạnh mẽ, khiến cho rất nhiều băng tinh bắn ra tung tóe, kiếm khí quang ám cũng vỡ tan.
Những kiếm khí còn lại bị Lăng Tiếu đánh tan.
Khương Ám Quang đình chỉ công kích, hắn híp mắt nói:
- Ngươi không có bị âm dương ảnh hưởng, chẳng lẽ trên người của ngươi có dị bảo gì sao?
Dùng uy lực Âm Dương thần kiếm quyết của hắn, hoàn toàn có thể phân cao thấp với nhân vật trên Chí Tôn bảng.
Nhưng mà hắn phát hiện kiểm kỹ của mình trước mặt Lăng Tiếu hoàn toàn không có hiệu quả, trong lòng của hắn đúng là cả kinh rồ.
- Ha ha, mặc kệ có dị bảo gì, có thể đối phó cho ngươi là được!
Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, thân pháp biến hóa thật nhanh, một đạo vòi rồng màu đen xuất hiện, từng đạo phong nhận màu đen bao phủ lấy Khương Ám Quang.
Tốc độ của Lăng Tiếu tăng lên tới cực đỉnh, hắn muốn chủ động xuất kích ra tay với Khương Ám Quang.
Tốc độ của Lăng Tiếu có thể nói là vô song, trừ phi là Phong Thanh Dương ở chỗ này, bằng không những Chí Tôn phong thuộc tính bình thường đừng mơ tưởng vượt qua hắn.
Bên này vòi rồng tràn ngập, vô số phong nhận màu đen cũng xoắn giết Khương Ám Quang.
Khương Ám Quang đối mặt công kích như vậy cũng không có kinh hoàng, nhưng mà kiếm thức của hắn biến đổi, đổi thành công thủ nhiều mặt.
Quang thuẫn ám nhận!
Chung quanh người của hắn có hai màu quang ám hiện ra, từng quang thuẫn hình tròn bao phủ lấy hắn ngăn cản vô số phong nhận từ bốn phương tám hướng xoắn giết tới.
Rầm rập!
Lăng Tiếu đã dùng toàn lực, bảy mươi lần chiến lực mở ra đánh thẳng vào quang ám thuẫn của Khương Ám Quang, đánh chúng thành bột mịn.
Từng tiếng vỡ tan đinh tai nhức óc vang vọng, rất nhiều lực lượng còn sót lại bắn ra bốn phương tám hướng.
Khương Ám Quang bị Lăng Tiếu công kích đánh tan toàn bộ phòng ngự trên người, trên người xuất hiện không ít dấu chân, thần giáp phòng ngự cũng bị rạn nứt không ít.
- Đáng chết, tốc độ của tiểu tạp chủng này làm sao nhanh như vậy chứ, rõ ràng ngay cả ta cũng không theo kịp.
Khương Ám Quang thầm mắng một tiếng, lập tức chuyển thủ thành công.
Quanh người của hắn bí mật mang theo một ít quang ám chi khí bao phủ, mỗi đạo kiếm khí thập phần khủng bố, có thể cắt nát vạn vật, vỡ vụn ngân hà, muốn đánh phong bạo thành nhiều mảnh.
Âm Dương Phân Hóa!
Những kiếm khí này bức người, cho dù phong bạo của Lăng Tiếu có thể cuốn đi tất cả, nhưng mà bản thân nó cũng bị cắt nhiều chỗ, chém thẳng lên người Lăng Tiếu, máu tươi chảy dài.
Lăng Tiếu bị ép lui ra sau thật nhanh, không dám tiếp tục công kích nữa.
Vào lúc này, Lăng Tiếu hiểu mình và Khương Ám Quang xem như thắng bại khó phân, không đánh tới khi sinh tử cuối cùng thì không phân được thắng bại.
Lăng Tiếu thất kinh, nói:
- Quang ám thân thể quả nhiên cường hãn, kiếm quyết của hắn càng quỷ dị, đương thời hiếm thấy, dùng thực lực của hắn vào Chí Tôn bảng đã không khó khăn.
Khương Ám Quang cũng kinh hãi nói thầm:
- Tiểu tạp chủng này quả nhiên có chút bổn sự, khó trách có thể trợ Thiên Long Minh diệt Diệt Long Hội, hôm nay không trừ hắn, ngày khác hắn sẽ là họa của Ma Hổ tộc.
Thời điểm Lăng Tiếu cùng Khương Ám Quang đều muốn dốc lực lượng đánh giết tới cuối cùng, lại có một người gia nhập vào vòng chiến, mục tiêu chính là Lăng Tiếu.
Tốc độ của người này cực nhanh, công kích cũng cực mạnh, đủ để bất cứ Chí Tôn đỉnh phong nào đó bị trọng thương.
Lăng Tiếu sau lưng sinh ra cảnh giác, thân thể lóe lên, hắn muốn nhanh chóng né qua một kích này.
Nhưng mà chiêu thức này như ảnh tùy hình, lực lượng bao phủ hắn, không giết hắn thề không bỏ qua.
Cùng lúc đó Khương Ám Quang cũng nhân cơ hội dùng toàn lực chém giết Lăng Tiếu.
Hai đạo lực lượng này vây giết, Lăng Tiếu cho dù tốc độ nhanh hơn nữa cũng đừng mong thoát chết.
Lăng Tiếu lúc này cảm thấy áp bách vô hình sinh ra, loại cảm giác nguy cơ này khiến hắn kinh hãi.
Một đạo ý cảnh phong ấn sinh ra, ý cảnh này hắn lĩnh ngộ thật lâu nhưng không được, trong lúc này sinh ra cảm giác thanh minh.
- Phong tỏa không gian!
Lăng Tiếu nổi giận gầm lên một tiếng, một đạo lực lượng không hiểu sinh ra.
Lăng Tiếu đang bị bức vào tuyệt cảnh thì lĩnh ngộ một loại ý cảnh, có thể khiến cho không gian ở gần bị phong tỏa ngắn ngủi, do đó khiến cho đối thủ hành động chậm chạp, có thể tiến hành phản giết đối thủ.
Lăng Tiếu từng khổ cầu lĩnh ngộ ý cảnh này, nhưng mà bây giờ trước mặt hai đại cao thủ vây giết, hắn lại nắm được cảm giác lĩnh ngộ.
Hắn ngay từ đầu dùng lực lượng băng hàn đông cứng không gian chung quanh lại để áp chế hành động của đối thủ, lại tiến hành đánh chết.
Hiện tại hắn hiểu được trước đó mình đã đi sai hướng, ý cảnh phong tỏa không phải là như vậy.
Kỳ thật muốn phong tỏa không gian nhất định phải lấy ý niệm đi dẫn động lực lượng nguy thủy, dùng nó ngăn cản không gian thay đổi liên tục, khiến cho đối phương không thể nắm được chút lực lượng nào, trong một chớp mắt có thể khiến cho đối phương mắt đi năng lực nắm giữ, sinh ra một loại cảm giác không biết nên làm thế nào, do đó khiến cho bọn họ tiến vào một cái lồng giam, khiến cho bọn họ bị "Phong tỏa", không cách nào sinh ra ý niệm phảng khán trong đầu.
Loại ý cảnh phong tỏa này càng lĩnh ngộ sâu thì hiệu quả phong tỏa càng cường đại.
Lăng Tiếu đã sơ bộ hiểu được cảm giác này, lập tức dẫn động kim, mộc, băng, hỏa, phong năm loại lực lượng nguyên thủy khiến chúng dừng lại, đồng thời cũng khiến lực lượng áp bách giảm nhiều, cho dù hai người đánh hội đồng cũng phải sinh ra cảm giác không khống chế được.
Đánh lén chính là Ảnh Mã, hắn lợi dụng bát kỳ thương tập kích Lăng Tiếu, muốn phối hợp Khương Ám Quang đánh chết Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu giống như lâm vào cảm giác kỳ dị, trong miệng lẩm bẩm:
- Mọi sự vạn vật đều có định luật, chính là lẽ thường, chính là thiên lý, ngươi nghịch chuyển âm dương, tội đáng tru!
Thời điểm một kiếm của Khương Ám Quang tới trước mặt của hắn, Lăng Tiếu lập tức tỉnh ngộ lại, hóa thành một cơn gió tránh thoát một kích trí mạng!
Cùng lúc đó hắn lập tức phản kích mạnh mẽ, kim quyền như rồng đánh thẳng vào Khương Ám Quang.
Khương Ám Quang phản ứng cực nhanh, kiếm kỹ xoay lại nhanh chóng, xoắn giết Lăng Tiếu thành cặn bã!
- Tiểu tạp chủng, hôm nay thiên vương lão tử tới thì ngươi cũng chết.
Khương Ám Quang dữ tợn cười một tiếng, lại xuất chiêu.
Âm Dương Thác Loạn!
Đột nhiên không gian và thời gian thác loạn, khi thì thời gian rút lui, khi thì không gian co rút lại, một cảm giác thác loạn sinh ra trong lòng Lăng Tiếu, khiến người ta cảm thấy khó chịu.
Mà không gian hỗn độn trong thức hải của hắn cũng bị ảnh hưởng, nhưng mà từng sợi khí tức hỗn độn lập lòe, bình ổn thời gian không gian trật tự lại.
- Nhiễu loạn quy luật thời gian cũng bỏ đi, còn vọng tưởng thay đổi tất cả thời gian và không gian, giết cho ta!
Lăng Tiếu nói một câu, từng băng quyền hiện ra.
Băng sơn, băng hà, mưa đá... Hình thành thế giới băng giá, tắt cả đều dừng lại, cho dù là thời gian không gian cũng bị đông cứng.
Leng keng!
Kiếm khí xuất hiện một tầng băng phát ra tiếng vỡ vanh mạnh mẽ, khiến cho rất nhiều băng tinh bắn ra tung tóe, kiếm khí quang ám cũng vỡ tan.
Những kiếm khí còn lại bị Lăng Tiếu đánh tan.
Khương Ám Quang đình chỉ công kích, hắn híp mắt nói:
- Ngươi không có bị âm dương ảnh hưởng, chẳng lẽ trên người của ngươi có dị bảo gì sao?
Dùng uy lực Âm Dương thần kiếm quyết của hắn, hoàn toàn có thể phân cao thấp với nhân vật trên Chí Tôn bảng.
Nhưng mà hắn phát hiện kiểm kỹ của mình trước mặt Lăng Tiếu hoàn toàn không có hiệu quả, trong lòng của hắn đúng là cả kinh rồ.
- Ha ha, mặc kệ có dị bảo gì, có thể đối phó cho ngươi là được!
Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, thân pháp biến hóa thật nhanh, một đạo vòi rồng màu đen xuất hiện, từng đạo phong nhận màu đen bao phủ lấy Khương Ám Quang.
Tốc độ của Lăng Tiếu tăng lên tới cực đỉnh, hắn muốn chủ động xuất kích ra tay với Khương Ám Quang.
Tốc độ của Lăng Tiếu có thể nói là vô song, trừ phi là Phong Thanh Dương ở chỗ này, bằng không những Chí Tôn phong thuộc tính bình thường đừng mơ tưởng vượt qua hắn.
Bên này vòi rồng tràn ngập, vô số phong nhận màu đen cũng xoắn giết Khương Ám Quang.
Khương Ám Quang đối mặt công kích như vậy cũng không có kinh hoàng, nhưng mà kiếm thức của hắn biến đổi, đổi thành công thủ nhiều mặt.
Quang thuẫn ám nhận!
Chung quanh người của hắn có hai màu quang ám hiện ra, từng quang thuẫn hình tròn bao phủ lấy hắn ngăn cản vô số phong nhận từ bốn phương tám hướng xoắn giết tới.
Rầm rập!
Lăng Tiếu đã dùng toàn lực, bảy mươi lần chiến lực mở ra đánh thẳng vào quang ám thuẫn của Khương Ám Quang, đánh chúng thành bột mịn.
Từng tiếng vỡ tan đinh tai nhức óc vang vọng, rất nhiều lực lượng còn sót lại bắn ra bốn phương tám hướng.
Khương Ám Quang bị Lăng Tiếu công kích đánh tan toàn bộ phòng ngự trên người, trên người xuất hiện không ít dấu chân, thần giáp phòng ngự cũng bị rạn nứt không ít.
- Đáng chết, tốc độ của tiểu tạp chủng này làm sao nhanh như vậy chứ, rõ ràng ngay cả ta cũng không theo kịp.
Khương Ám Quang thầm mắng một tiếng, lập tức chuyển thủ thành công.
Quanh người của hắn bí mật mang theo một ít quang ám chi khí bao phủ, mỗi đạo kiếm khí thập phần khủng bố, có thể cắt nát vạn vật, vỡ vụn ngân hà, muốn đánh phong bạo thành nhiều mảnh.
Âm Dương Phân Hóa!
Những kiếm khí này bức người, cho dù phong bạo của Lăng Tiếu có thể cuốn đi tất cả, nhưng mà bản thân nó cũng bị cắt nhiều chỗ, chém thẳng lên người Lăng Tiếu, máu tươi chảy dài.
Lăng Tiếu bị ép lui ra sau thật nhanh, không dám tiếp tục công kích nữa.
Vào lúc này, Lăng Tiếu hiểu mình và Khương Ám Quang xem như thắng bại khó phân, không đánh tới khi sinh tử cuối cùng thì không phân được thắng bại.
Lăng Tiếu thất kinh, nói:
- Quang ám thân thể quả nhiên cường hãn, kiếm quyết của hắn càng quỷ dị, đương thời hiếm thấy, dùng thực lực của hắn vào Chí Tôn bảng đã không khó khăn.
Khương Ám Quang cũng kinh hãi nói thầm:
- Tiểu tạp chủng này quả nhiên có chút bổn sự, khó trách có thể trợ Thiên Long Minh diệt Diệt Long Hội, hôm nay không trừ hắn, ngày khác hắn sẽ là họa của Ma Hổ tộc.
Thời điểm Lăng Tiếu cùng Khương Ám Quang đều muốn dốc lực lượng đánh giết tới cuối cùng, lại có một người gia nhập vào vòng chiến, mục tiêu chính là Lăng Tiếu.
Tốc độ của người này cực nhanh, công kích cũng cực mạnh, đủ để bất cứ Chí Tôn đỉnh phong nào đó bị trọng thương.
Lăng Tiếu sau lưng sinh ra cảnh giác, thân thể lóe lên, hắn muốn nhanh chóng né qua một kích này.
Nhưng mà chiêu thức này như ảnh tùy hình, lực lượng bao phủ hắn, không giết hắn thề không bỏ qua.
Cùng lúc đó Khương Ám Quang cũng nhân cơ hội dùng toàn lực chém giết Lăng Tiếu.
Hai đạo lực lượng này vây giết, Lăng Tiếu cho dù tốc độ nhanh hơn nữa cũng đừng mong thoát chết.
Lăng Tiếu lúc này cảm thấy áp bách vô hình sinh ra, loại cảm giác nguy cơ này khiến hắn kinh hãi.
Một đạo ý cảnh phong ấn sinh ra, ý cảnh này hắn lĩnh ngộ thật lâu nhưng không được, trong lúc này sinh ra cảm giác thanh minh.
- Phong tỏa không gian!
Lăng Tiếu nổi giận gầm lên một tiếng, một đạo lực lượng không hiểu sinh ra.
Lăng Tiếu đang bị bức vào tuyệt cảnh thì lĩnh ngộ một loại ý cảnh, có thể khiến cho không gian ở gần bị phong tỏa ngắn ngủi, do đó khiến cho đối thủ hành động chậm chạp, có thể tiến hành phản giết đối thủ.
Lăng Tiếu từng khổ cầu lĩnh ngộ ý cảnh này, nhưng mà bây giờ trước mặt hai đại cao thủ vây giết, hắn lại nắm được cảm giác lĩnh ngộ.
Hắn ngay từ đầu dùng lực lượng băng hàn đông cứng không gian chung quanh lại để áp chế hành động của đối thủ, lại tiến hành đánh chết.
Hiện tại hắn hiểu được trước đó mình đã đi sai hướng, ý cảnh phong tỏa không phải là như vậy.
Kỳ thật muốn phong tỏa không gian nhất định phải lấy ý niệm đi dẫn động lực lượng nguy thủy, dùng nó ngăn cản không gian thay đổi liên tục, khiến cho đối phương không thể nắm được chút lực lượng nào, trong một chớp mắt có thể khiến cho đối phương mắt đi năng lực nắm giữ, sinh ra một loại cảm giác không biết nên làm thế nào, do đó khiến cho bọn họ tiến vào một cái lồng giam, khiến cho bọn họ bị "Phong tỏa", không cách nào sinh ra ý niệm phảng khán trong đầu.
Loại ý cảnh phong tỏa này càng lĩnh ngộ sâu thì hiệu quả phong tỏa càng cường đại.
Lăng Tiếu đã sơ bộ hiểu được cảm giác này, lập tức dẫn động kim, mộc, băng, hỏa, phong năm loại lực lượng nguyên thủy khiến chúng dừng lại, đồng thời cũng khiến lực lượng áp bách giảm nhiều, cho dù hai người đánh hội đồng cũng phải sinh ra cảm giác không khống chế được.
Đánh lén chính là Ảnh Mã, hắn lợi dụng bát kỳ thương tập kích Lăng Tiếu, muốn phối hợp Khương Ám Quang đánh chết Lăng Tiếu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.