Chương 2301: Chu Tước và Thiên Nữ hiện! (2)
Ngã Bản Thuần Khiết
24/11/2014
Nói đến thân hình của nàng có vẻ hơi gầy, bộ ngực hơi nhỏ một chút, nhưng thắng ở chỗ dựng thẳng, phần eo của nàng hết sức nhỏ, phảng phất như một tay đã có thể bắt được, bờ mông hơi vểnh, so với Tiên Vu Hương Mạt lại nhỏ hơn một chút, như thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi như vậy đã không tệ rồi, cặp đùi ngọc trong suốt như ngọc lộ ra ngoài chính là chỗ mà nàng tự ngạo nhất, nó so với chân của thường nhân còn thon dài hơn vài phần, mỗi một tấc da thịt đều cực kỳ tinh khiết, mang theo cảm giác co dãn mà hữu lực.
Bất luận nam nhân nào cũng đều hy vọng có thể được một đôi thon dài, lại giàu lực lượng kia kẹp chặt lấy, loại cảm giác mỹ diệu kia sảng khoái cỡ nào chứ!
Lúc nàng tới gần một chút, khuôn mặt tròn trịa kia lại đập vào mắt!
Nàng không đẹp đến mức khiến người hít thở không thông như Vân Mộng Kỳ, Yên Điệp Kiều, Liễu Phiêu Phiêu, nhưng lại có một loại khí chất nhã nhặn lịch sự, ôn nhã, thanh thuần khiến người cảm thấy rất thân cận, như là tiểu muội nhà bên vậy, khiến người không nhịn được phải yêu thích!
Loại khí chất này cảm giác rất tương tự Tiêu Linh, nhưng Tiêu Linh là loại vẻ đẹp Không Linh, khiến người không dám khinh nhờn tổn thương, mà nàng lại là loại thân cận đến từ bổn nguyên, phảng phất như ai gặp qua nàng đều cảm nhận được nàng là một thiếu nữ nhà bên phi thường thiện lương tinh khiết, nhịn không được thân cận với nàng.
Nói tóm lại, nàng và Tiêu Linh cùng một chỗ mỗi người mỗi vẻ, nhưng lại có chỗ tương tự.
Nếu như mang nàng ra so với Vân Mộng Kỳ, Yên Điệp Kiều, nàng có lẽ mỹ mạo kém các nàng, nhưng trình độ được hoan nghênh lại có thể sánh ngang, thậm chí vượt qua các nàng.
Bởi vì loại khí chất này của nàng có lực hấp dẫn mà thường nhân khó ngăn được.
Nàng chính là một trong những người tôn quý nhất Vạn Thú Minh hiện giờ, cháu gái lão minh chủ, Thiên Nữ!
Không ai biết rõ nàng tên gọi là gì, lão minh chủ từ nhỏ đã gọi nàng là Thiên Nữ, mọi người trong minh đều xưng hô nàng như thế cả.
Ở bên cạnh nàng không xa, lại có một đầu Hỏa Phượng chở mấy người bị khống chế bay đến.
Mấy người bị khống chế này chính là Viêm Dương của Viêm Tộc cùng với mấy Hộ Pháp trường lão của hắn.
Lực lượng trên người bọn họ đều bị phong ấn, bộ dáng lộ ra rất chán chường, nhưng cũng không chịu tổn thương thực chất nào cả.
- Các ngươi đều đừng đánh nữa!
Nàng phát ra một đạo thanh âm mang theo vội vàng nói.
Thiên lại chi âm mang theo vẻ tinh khiết, ý quan tâm khiến người nghe phải động lòng thương tiếc!
Tất cả mọi người, tất cả thánh thú đều ngừng lại, lại đội ngũ đều tách ra
Giao thủ ngắn ngủi vừa rồi, Vạn Thú Minh tử thương không ít thánh thú, nhưng bên phía Viêm Tộc cũng tổn thất một phần ba Viêm Vệ, có thể thấy trận chiến vừa rồi thảm trọng thế nào.
- Thiên Nữ ngươi sao lại mang bọn hắn ra?
Thân Khôn Báo lướt đến bên người Thiên Nữ mang theo vài phần bất mãn nói!
- Ta mang bọn họ chạy tới, là không muốn chúng bị thương tổn!
Thiên Nữ nhàn nhạt lên tiếng, tiếp theo đi đến bên người một đầu Cửu Vĩ Yêu Hồ bị thương.
Nàng nhìn Cửu Vĩ Yêu Hồ mang theo vẻ thương tiếc nói:
- Tiểu bạch ngươi có đau không, ta bôi thuốc cho ngươi, rất nhanh sẽ tốt thôi!
Nàng lộ vẻ quan tâm cực kỳ chân thành
Cửu Vĩ Yêu Hồ kia dùng trán khẽ dụi vào tay Thiên Nữ nói:
- Thiên Nữ, ta không sao, đa tạ ngươi và nữ hoàng đến xem chúng ta!
Lúc này, Viêm Tòng Quân thấy Viêm Dương bị trói lập tức hoảng sợ nói:
- Viêm Dương các ngươi không sao chứ?
Viêm Dương cười khổ lắc đầu nói:
- Gia gia, ta không có chuyện gì, các ngươi trước đừng xúc động, lần này quả thật là chúng ta không đúng trước, trách không được người ta, thật sự là họa từ miệng mà ra ah!
Viêm Tòng Quân sớm đã được hồi báo mọi chuyện, hắn đáp:
- Bất kể như thế nào, Viêm Tộc chúng ta đã đầy đủ thành ý, là bọn hắn công phu sư tử ngoạm thôi!
Thân Khôn Báo bắt giữ bọn người Viêm Dương ở trên lưng Hỏa Phượng ra sau lưng, hắn nói với Viêm Tòng Quân nói:
- Người các ngươi chúng ta không đụng đến chút nào, trận chiến hôm nay là các ngươi khơi mào, hiện giờ ta liền tiêu diệt bọn hắn, cùng Viêm Tộc các ngươi không chết không ngớt!
Thân Khôn Báo thân là Vạn Thú Minh minh chủ, hắn gần đây đều không sợ người Viêm Tộc, mà người Viêm Tộc dám đánh chủ ý vào Vạn Thú Minh bọn hắn, bây giờ người ta lại giết đến tận cửa rồi, hắn quyết định triệt để vạch mặt với Viêm Tộc.
Hắn giơ tay lên, đánh tới bọn người Viêm Dương.
Hắn thân là Bán Thủy Thần, một kích toàn lực, đủ để đánh bọn người Viêm Dương đã mất đi lực lượng thành thịt vụn rôi.
- Thân Khôn Báo ngươi dừng tay cho ta, bằng không ta dẹp yên Vạn Thú Sơn Mạch các ngươi!
Viêm Tòng Quân giận dữ hét.
Hắn muốn tiến lên cứu viện, lại bị mấy chục đầu thánh thú ngăn cản lại.
Viêm Vô Trần cũng kinh quát;
- Dừng tay ah, bằng không các ngươi đều phải chết!
Người Viêm Tộc cả đám đều phẫn nộ đến cực điểm, bọn hắn lại một lần nữa phát động công kích mãnh liệt nhất tới thánh thú đại quân kia.
Thiên Nữ cũng thấy Thân Khôn Báo xuất thủ, nàng liền quát:
- Minh chủ buông tha bọn hắn đi, gia gia nói cho bọn hắn một chút giáo huấn là được rồi!
Chỉ tiếc, lời này của nàng căn bản không có chút sức thuyết phục nào cả, Thân Khôn Báo vẫn làm theo ý mình, cự chưởng kia đã đến trên đầu bọn người Viêm Dương, chỉ t hiếu chút nữa là giết chết bọn hắn rồi.
Vào lúc nghìn cân treo sợi tóc này, một đạo thân ảnh như quỷ mị chợt động!
Thân Khôn Báo vốn không có ý không chết không ngớt với Viêm Tộc.
Dù sao Viêm Tộc cũng là thế lực lớn nhất Thiên Tước Địa Vực, Vạn Thú Minh bọn hắn tuy nói có thể nổi danh với Viêm Tộc.
Nhưng không có linh thú làm chỗ dựa, bọn hắn còn kém hơn Viêm Tộc không ít.
Huống hồ cho dù có linh thú làm chỗ dựa, nhưng Chí Tôn Dược Thần lão tổ tông kia của Viêm Tộc ở trong Thiên Tước Địa Vực có lực hiệu triệu kinh người, mà bọn hắn còn có gần mười tên Thần Dược Sư và Thần Khí Sư, lực triệu hoán cũng phi thường khủng bố.
Chỉ cần người ta đưa ra thần đan hoặc thần khí làm thù lao, chắc hẳn sẽ có rất nhiều người gia nhập liên minh Viêm Tộc cùng thảo phạt Vạn Thú Minh bọn hắn.
Cũng chính vì thế, ngày đó sau khi Viêm Phúc khẩu xuất cuồng ngôn, người Vạn Thú Minh chỉ tiêu diệt hắn, lại không động đến những người khác.
Chỉ là hiện giờ hắn đã mất đi lý trí, bởi vì vừa rồi Viêm Tòng Quân giết chết hai gã, đây chính là hai gã cao cấp Thánh Thú Sư, mà người Viêm Tộc lại ở địa bàn Vạn Thú Minh bọn hắn đại khai sát giới, hắn đã quyết định không chết không ngớt với Viêm Tộc rồi.
Hắn gần đây biết rõ Thiên Nữ thiện lương, nhưng hắn mới là minh chủ Vạn Thú Minh, hắn mỗi khi làm một chuyện đều phải suy nghĩ cho vinh nhục Vạn Thú Minh, hiện giờ tuyệt đối không phải thời khắc nhân từ nương tay!
Dù sao cho dù buông tha người Viêm Dương, bọn họ và Viêm Tộc cũng sẽ không hòa hoãn được, vậy dứt khoát giết đã tính sau.
Người Viêm Tộc muốn xông qua cứu Viêm Dương, tuy nhiên lại bị rất nhiều thánh thú tầng tầng ngăn cản ở trước, khiến bọn hắn không thể theo kip!
Bất luận nam nhân nào cũng đều hy vọng có thể được một đôi thon dài, lại giàu lực lượng kia kẹp chặt lấy, loại cảm giác mỹ diệu kia sảng khoái cỡ nào chứ!
Lúc nàng tới gần một chút, khuôn mặt tròn trịa kia lại đập vào mắt!
Nàng không đẹp đến mức khiến người hít thở không thông như Vân Mộng Kỳ, Yên Điệp Kiều, Liễu Phiêu Phiêu, nhưng lại có một loại khí chất nhã nhặn lịch sự, ôn nhã, thanh thuần khiến người cảm thấy rất thân cận, như là tiểu muội nhà bên vậy, khiến người không nhịn được phải yêu thích!
Loại khí chất này cảm giác rất tương tự Tiêu Linh, nhưng Tiêu Linh là loại vẻ đẹp Không Linh, khiến người không dám khinh nhờn tổn thương, mà nàng lại là loại thân cận đến từ bổn nguyên, phảng phất như ai gặp qua nàng đều cảm nhận được nàng là một thiếu nữ nhà bên phi thường thiện lương tinh khiết, nhịn không được thân cận với nàng.
Nói tóm lại, nàng và Tiêu Linh cùng một chỗ mỗi người mỗi vẻ, nhưng lại có chỗ tương tự.
Nếu như mang nàng ra so với Vân Mộng Kỳ, Yên Điệp Kiều, nàng có lẽ mỹ mạo kém các nàng, nhưng trình độ được hoan nghênh lại có thể sánh ngang, thậm chí vượt qua các nàng.
Bởi vì loại khí chất này của nàng có lực hấp dẫn mà thường nhân khó ngăn được.
Nàng chính là một trong những người tôn quý nhất Vạn Thú Minh hiện giờ, cháu gái lão minh chủ, Thiên Nữ!
Không ai biết rõ nàng tên gọi là gì, lão minh chủ từ nhỏ đã gọi nàng là Thiên Nữ, mọi người trong minh đều xưng hô nàng như thế cả.
Ở bên cạnh nàng không xa, lại có một đầu Hỏa Phượng chở mấy người bị khống chế bay đến.
Mấy người bị khống chế này chính là Viêm Dương của Viêm Tộc cùng với mấy Hộ Pháp trường lão của hắn.
Lực lượng trên người bọn họ đều bị phong ấn, bộ dáng lộ ra rất chán chường, nhưng cũng không chịu tổn thương thực chất nào cả.
- Các ngươi đều đừng đánh nữa!
Nàng phát ra một đạo thanh âm mang theo vội vàng nói.
Thiên lại chi âm mang theo vẻ tinh khiết, ý quan tâm khiến người nghe phải động lòng thương tiếc!
Tất cả mọi người, tất cả thánh thú đều ngừng lại, lại đội ngũ đều tách ra
Giao thủ ngắn ngủi vừa rồi, Vạn Thú Minh tử thương không ít thánh thú, nhưng bên phía Viêm Tộc cũng tổn thất một phần ba Viêm Vệ, có thể thấy trận chiến vừa rồi thảm trọng thế nào.
- Thiên Nữ ngươi sao lại mang bọn hắn ra?
Thân Khôn Báo lướt đến bên người Thiên Nữ mang theo vài phần bất mãn nói!
- Ta mang bọn họ chạy tới, là không muốn chúng bị thương tổn!
Thiên Nữ nhàn nhạt lên tiếng, tiếp theo đi đến bên người một đầu Cửu Vĩ Yêu Hồ bị thương.
Nàng nhìn Cửu Vĩ Yêu Hồ mang theo vẻ thương tiếc nói:
- Tiểu bạch ngươi có đau không, ta bôi thuốc cho ngươi, rất nhanh sẽ tốt thôi!
Nàng lộ vẻ quan tâm cực kỳ chân thành
Cửu Vĩ Yêu Hồ kia dùng trán khẽ dụi vào tay Thiên Nữ nói:
- Thiên Nữ, ta không sao, đa tạ ngươi và nữ hoàng đến xem chúng ta!
Lúc này, Viêm Tòng Quân thấy Viêm Dương bị trói lập tức hoảng sợ nói:
- Viêm Dương các ngươi không sao chứ?
Viêm Dương cười khổ lắc đầu nói:
- Gia gia, ta không có chuyện gì, các ngươi trước đừng xúc động, lần này quả thật là chúng ta không đúng trước, trách không được người ta, thật sự là họa từ miệng mà ra ah!
Viêm Tòng Quân sớm đã được hồi báo mọi chuyện, hắn đáp:
- Bất kể như thế nào, Viêm Tộc chúng ta đã đầy đủ thành ý, là bọn hắn công phu sư tử ngoạm thôi!
Thân Khôn Báo bắt giữ bọn người Viêm Dương ở trên lưng Hỏa Phượng ra sau lưng, hắn nói với Viêm Tòng Quân nói:
- Người các ngươi chúng ta không đụng đến chút nào, trận chiến hôm nay là các ngươi khơi mào, hiện giờ ta liền tiêu diệt bọn hắn, cùng Viêm Tộc các ngươi không chết không ngớt!
Thân Khôn Báo thân là Vạn Thú Minh minh chủ, hắn gần đây đều không sợ người Viêm Tộc, mà người Viêm Tộc dám đánh chủ ý vào Vạn Thú Minh bọn hắn, bây giờ người ta lại giết đến tận cửa rồi, hắn quyết định triệt để vạch mặt với Viêm Tộc.
Hắn giơ tay lên, đánh tới bọn người Viêm Dương.
Hắn thân là Bán Thủy Thần, một kích toàn lực, đủ để đánh bọn người Viêm Dương đã mất đi lực lượng thành thịt vụn rôi.
- Thân Khôn Báo ngươi dừng tay cho ta, bằng không ta dẹp yên Vạn Thú Sơn Mạch các ngươi!
Viêm Tòng Quân giận dữ hét.
Hắn muốn tiến lên cứu viện, lại bị mấy chục đầu thánh thú ngăn cản lại.
Viêm Vô Trần cũng kinh quát;
- Dừng tay ah, bằng không các ngươi đều phải chết!
Người Viêm Tộc cả đám đều phẫn nộ đến cực điểm, bọn hắn lại một lần nữa phát động công kích mãnh liệt nhất tới thánh thú đại quân kia.
Thiên Nữ cũng thấy Thân Khôn Báo xuất thủ, nàng liền quát:
- Minh chủ buông tha bọn hắn đi, gia gia nói cho bọn hắn một chút giáo huấn là được rồi!
Chỉ tiếc, lời này của nàng căn bản không có chút sức thuyết phục nào cả, Thân Khôn Báo vẫn làm theo ý mình, cự chưởng kia đã đến trên đầu bọn người Viêm Dương, chỉ t hiếu chút nữa là giết chết bọn hắn rồi.
Vào lúc nghìn cân treo sợi tóc này, một đạo thân ảnh như quỷ mị chợt động!
Thân Khôn Báo vốn không có ý không chết không ngớt với Viêm Tộc.
Dù sao Viêm Tộc cũng là thế lực lớn nhất Thiên Tước Địa Vực, Vạn Thú Minh bọn hắn tuy nói có thể nổi danh với Viêm Tộc.
Nhưng không có linh thú làm chỗ dựa, bọn hắn còn kém hơn Viêm Tộc không ít.
Huống hồ cho dù có linh thú làm chỗ dựa, nhưng Chí Tôn Dược Thần lão tổ tông kia của Viêm Tộc ở trong Thiên Tước Địa Vực có lực hiệu triệu kinh người, mà bọn hắn còn có gần mười tên Thần Dược Sư và Thần Khí Sư, lực triệu hoán cũng phi thường khủng bố.
Chỉ cần người ta đưa ra thần đan hoặc thần khí làm thù lao, chắc hẳn sẽ có rất nhiều người gia nhập liên minh Viêm Tộc cùng thảo phạt Vạn Thú Minh bọn hắn.
Cũng chính vì thế, ngày đó sau khi Viêm Phúc khẩu xuất cuồng ngôn, người Vạn Thú Minh chỉ tiêu diệt hắn, lại không động đến những người khác.
Chỉ là hiện giờ hắn đã mất đi lý trí, bởi vì vừa rồi Viêm Tòng Quân giết chết hai gã, đây chính là hai gã cao cấp Thánh Thú Sư, mà người Viêm Tộc lại ở địa bàn Vạn Thú Minh bọn hắn đại khai sát giới, hắn đã quyết định không chết không ngớt với Viêm Tộc rồi.
Hắn gần đây biết rõ Thiên Nữ thiện lương, nhưng hắn mới là minh chủ Vạn Thú Minh, hắn mỗi khi làm một chuyện đều phải suy nghĩ cho vinh nhục Vạn Thú Minh, hiện giờ tuyệt đối không phải thời khắc nhân từ nương tay!
Dù sao cho dù buông tha người Viêm Dương, bọn họ và Viêm Tộc cũng sẽ không hòa hoãn được, vậy dứt khoát giết đã tính sau.
Người Viêm Tộc muốn xông qua cứu Viêm Dương, tuy nhiên lại bị rất nhiều thánh thú tầng tầng ngăn cản ở trước, khiến bọn hắn không thể theo kip!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.