Chương 1142: Chúng ta phải lấy đức phục người. (1)
Ngã Bản Thuần Khiết
10/11/2014
Mà sự thật cũng là Lăng Tiếu động thủ trước.
Cốc Uy còn muốn nói cái gì thì bị Lăng Tiếu lên tiếng rồi:
- Cốc Uy trưởng lão, chuyện này không liên quan đến gươi, ngươi trước đi đi thôi.
Tiếp theo hắn nhìn Hỏa Phong nói:
- Đánh người chính là ta, các ngươi muốn tìm phiền toái cũng là ta, cùng hắn không có quan hệ, huống hồ hắn còn là người trong Đan MInh, các ngươi thật muốn liên lụy hắn, đây đối với thanh danh của Dược môn các ngươi đều không tốt.
- Lăng đại sư!
Cốc Uy có chút khẩn trương mà nói.
Hắn thật không nghĩ đến Lăng Tiếu vừa mới đến Dược Đô liền gây chuyện, hơn nữa chọc tới còn là người của Dược môn, hắn ở trong lòng thầm thở dài:
- Rốt cuộc vẫn là trẻ tuổi khí thịnh a!
- Đi thôi, bọn họ sẽ không khó xử cho ta, đợi lát nữa ta sẽ trở về!
Lăng Tiếu phong khinh vân đạm mà phất phất tay nói.
Cốc Uy do dự một chút, tiếp theo nhìn về phía đám người Dược môn kia nói:
- Việc này ta sẽ hướng Đan Minh trọng tài hồi báo, hi vọng các ngươi cân nhắc tốt hậu quả!
Nói xong hắn lập tức nhanh chóng rời khỏi.
Mà sau đó Hỏa Nha cũng từ trên mặt đất bò dậy, hắn lần này nhưng không có nhận nhầm người, thần sắc oán độc kia nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu nói:
- Ngươi cái tạp chủng đáng chết này lại dám đánh ta, ngươi nhất định sẽ bị chết rất thảm!
- Trước an tĩnh, nói một chút đây là chuyện gì xảy ra, Dược môn chúng ta chưa bao giờ sẽ trượng thế lấn người, nhưng nếu như người chọc vào Dược môn chúng ta, ai cũng sẽ không có kết cục tốt.
Chấp pháp trưởng lão kia sâu xa nói.
Không biết vì sau lúc hắn đối mặt với Lăng Tiếu có một loại cảm giác e sợ, phảng phất người trẻ tuổi này uẩn tàng lấy năng lượng khiến cho hắn úy kỵ.
- Không có cái gì cần phải nói, hắn giống như kẻ điên không ngừng cắn người, ta liền giáo huấn hắn một chút mà thôi.
Lăng Tiếu buông buông tay ra không có gì nói.
- Ngươi cái tạp chủng này, ta muốn giết ngươi!
Hỏa Nha cũng nhịn không được lại muốn xuất thủ với Lăng Tiếu.
Hắn còn chưa đánh tới Lăng Tiếu, trên khuôn mặt lại một lần nữa bị tát co một cái.
Lần này hắn không còn ở nguyên tại chỗ xoay vòng, mà là nặng nề bay ra rất xa, máu tươi ở giữa không trung nở rộ ra một đạo vật tuyến duy mỹ.
Mấy tên Dược môn đệ tử kia trong nháy mắt biến sắc, người lớn lố bọn họ thấy nhiều, nhưng mà còn chưa gặp được người lớn lối như vậy.
Chỗ này nhưng là địa bàn của Dược môn bọn họ, cho dù là người của Linh Vũ Các đến chỗ này cũng không dám gây sự, mà gia hỏa ở trước mắt này cư nhiên không theo lẽ thường như vậy, đây để cho bọn họ đều có chút không dám tin.
Mà Hỏa Phong giống như nhìn trò đùa, nụ cười đắc ý trên khuôn mặt càng tăng lên rồi.
Việc này huyên náo càng lớn, Lăng Tiếu lại càng không thể nào thoát được liên quan, Dược môn bọn họ luôn luôn rất ít khi chọc vào chuyện gì, nhưng mà không có nghĩa là bọn họ không có lửa giận.
- Gan ngươi thật lớn, lại dám trước mặt của ta đánh đệ tử Dược môn ta, hôm nay ta liền trước tiên phế ngươi, xem ngươi còn có lời gì muốn nói.
Sắc mặt của tên cao cấp Thiên Tôn kia đen xuống la hét nói.
Tiếp theo hắn hướng về phía Lăng Tiếu xuất thủ.
Vị chấp pháp trưởng lão này hiển nhiên không cách nào xác định được thực lực chân chính của Lăng Tiếu, cho nên hắn không có ý định mạo hiểm thử, hơn nữa người này ở trước mặt bọn họ lại đả thương đệ tử chân truyền, hắ cho dù tại chỗ đem người này kích sát cũng không ai dám làm gì hắn.
Lăng Tiếu lại sẽ để cho hắn như ý được, trong nháy mắt cũng đánh ra một quyền.
Hai quyền chạm nhau phát ra một đạo tiếng buồn bực, khí tràng mãnh liệt để cho người ở bên cạnh lập tức đều lui ra xa.
Cùng lúc đó một đạo nhân ảnh bị quyền kình cường đại chấn bay ra ngoài.
Người bị chấn bay lại là cao cấp Thiên Tôn kia, mà Lăng Tiếu theo đó đứng nguyên tại chỗ không hề nhúc nhích.
- Thực lực thật cường đại!
Chấp pháp trưởng lão kia trụ vững thân thể âm thầm thở dài nói, tay của hắn lờ mờ cảm thấy đau, khí huyết cũng càng không ngừng sôi lên.
Những chấp pháp trưởng lão khác cùng hộ vệ đều kinh ngạc, đều không nghĩ đến người trẻ tuổi này lại có lực lượng đáng sợ như thế.
Bất quá bọn họ không có thời gian cân nhắc nhiều như vậy, đồng thời bạo khởi lên khí thế cường đại hướng Lăng Tiếu đồng thời mà đến.
Bọn họ không dám đem thế giới lực mở ra, như vậy sẽ phá hoại trật tự của Dược Đô, bọn họ chỉ cần đem người này nhanh chóng bắt giữ hoặc kích sát liền đủ rồi.
Bọn họ có bận tâm, nhưng mà như vậy lại tiện nghi cho Lăng Tiếu rồi.
Lấy tốc độ của hắn, ảnh hưởng của nhiều hay ít người đối với hắn đều không lớn.
Nhưng mà ở dưới loại tình huống ày, hắn vẫn không muốn cùng Dược môn triệt để trở mặt, bằng không hắn đến Dược Đô một chuyến này liền phí công rồi.
Cho nên hắn liền muốn đem người chủ sự lần này trước tiên bắt lại.
Bóng người của hắn lóe lên, từ trong khe hở của rất nhiều cao thủ công kích xuyên qua, hướng về phía Hỏa Phong thẳng ép mà đi.
Tên chấp pháp trưởng lão kia tựa hồ phát hiện được ý đồ của Lăng Tiếu, hắn rống to một tiếng chặn lại ở trước mặt Hỏa Phong, hướng về phía Lăng Tiếu lại xuất ra một quyền.
Quyền Phong như điện, quyền thế như sấm!
Lăng Tiếu bị đánh nát rồi, nhưng đây chỉ là phân thân của hắn, chân thân đã vòng đến phía sau người Hỏa Phong.
Hỏa Phong cùng Lăng Tiếu đã không phải là cùng một loại thực lực.
Hắn chỉ cảm thấy hoa mắt, cổ của mình thắt lại, cả người đã lạc vào trong tay Lăng Tiếu.
- Đều dừng lại cho ta!
Lăng Tiếu lớn tiếng quát lên.
Người của Dược môn trong lúc nhất thời đều không dám vọng động.
Chấp pháp trưởng lão kia đen mặt nói:
- Ngươi rốt cuộc muốn làm gì, đừng nói là muốn cùng Dược môn chúng ta làm địch thủ?
- Chuyện cười, là các ngươi ép ta cùng các ngươi làm địch thủ mà không phải là ta cùng các ngươi làm địch thủ!
Lăng Tiếu cười lạnh nói, ngừng một chút hắn lại nói:
- Luôn luôn chỉ có Lăng Tiếu ta khi phụ người, chưa từng có người có thể khi phụ bản thiếu gia, cho dù là Dược môn cũng không ngoại lệ!
Lăng Tiếu bày ra vô thượng Hoàng uy, một cỗ uy áp cường hãn tán phát ra, phảng phất sợ người khác không biết là hắn đang gây chuyện.
Mà ở bên cạnh hắn không biết khi nào đã xuất hiện một thiết tháp tráng hán cao đến hai thước, một cỗ khí thế bễ nghễ thiên hạ, thân hình hùng tráng uy vũ bất phàm khiến cho mọi người ở bên cạnh đều cảm thấy run lên.
- Ra mắt thiếu gia!
Thiết tháp tráng án kia giống như người hầu tối trung thành nhất hướng về phía Lăng Tiếu quỳ xuống kêu lên.
Địa Liệt Viêm Hổ, hắn là người hầu của Bại gia tử, hắn co cao ngạo của hắn, hắn đối với nhân loạn luôn luôn đều không có hảo cảm, đối với Lăng Tiếu cũng đồng dạng không có hảo cảm.
Nhưng mà hắn không thể vi phạm mệnh lệnh của vương tử điện hạ, đối đãi với Lăng Tiếu đồng dạng phải tôn kính giống như vương tử, cho nên hắn bây giờ rất là tôn kính hướng về phía Lăng Tiếu hành lễ.
- Đứng lên đi, để cho bọn họ cảm thụ Hổ Vương chi uy của ngươi một chút!
Lăng Tiếu nhàn nhạt mà nói.
Cốc Uy còn muốn nói cái gì thì bị Lăng Tiếu lên tiếng rồi:
- Cốc Uy trưởng lão, chuyện này không liên quan đến gươi, ngươi trước đi đi thôi.
Tiếp theo hắn nhìn Hỏa Phong nói:
- Đánh người chính là ta, các ngươi muốn tìm phiền toái cũng là ta, cùng hắn không có quan hệ, huống hồ hắn còn là người trong Đan MInh, các ngươi thật muốn liên lụy hắn, đây đối với thanh danh của Dược môn các ngươi đều không tốt.
- Lăng đại sư!
Cốc Uy có chút khẩn trương mà nói.
Hắn thật không nghĩ đến Lăng Tiếu vừa mới đến Dược Đô liền gây chuyện, hơn nữa chọc tới còn là người của Dược môn, hắn ở trong lòng thầm thở dài:
- Rốt cuộc vẫn là trẻ tuổi khí thịnh a!
- Đi thôi, bọn họ sẽ không khó xử cho ta, đợi lát nữa ta sẽ trở về!
Lăng Tiếu phong khinh vân đạm mà phất phất tay nói.
Cốc Uy do dự một chút, tiếp theo nhìn về phía đám người Dược môn kia nói:
- Việc này ta sẽ hướng Đan Minh trọng tài hồi báo, hi vọng các ngươi cân nhắc tốt hậu quả!
Nói xong hắn lập tức nhanh chóng rời khỏi.
Mà sau đó Hỏa Nha cũng từ trên mặt đất bò dậy, hắn lần này nhưng không có nhận nhầm người, thần sắc oán độc kia nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu nói:
- Ngươi cái tạp chủng đáng chết này lại dám đánh ta, ngươi nhất định sẽ bị chết rất thảm!
- Trước an tĩnh, nói một chút đây là chuyện gì xảy ra, Dược môn chúng ta chưa bao giờ sẽ trượng thế lấn người, nhưng nếu như người chọc vào Dược môn chúng ta, ai cũng sẽ không có kết cục tốt.
Chấp pháp trưởng lão kia sâu xa nói.
Không biết vì sau lúc hắn đối mặt với Lăng Tiếu có một loại cảm giác e sợ, phảng phất người trẻ tuổi này uẩn tàng lấy năng lượng khiến cho hắn úy kỵ.
- Không có cái gì cần phải nói, hắn giống như kẻ điên không ngừng cắn người, ta liền giáo huấn hắn một chút mà thôi.
Lăng Tiếu buông buông tay ra không có gì nói.
- Ngươi cái tạp chủng này, ta muốn giết ngươi!
Hỏa Nha cũng nhịn không được lại muốn xuất thủ với Lăng Tiếu.
Hắn còn chưa đánh tới Lăng Tiếu, trên khuôn mặt lại một lần nữa bị tát co một cái.
Lần này hắn không còn ở nguyên tại chỗ xoay vòng, mà là nặng nề bay ra rất xa, máu tươi ở giữa không trung nở rộ ra một đạo vật tuyến duy mỹ.
Mấy tên Dược môn đệ tử kia trong nháy mắt biến sắc, người lớn lố bọn họ thấy nhiều, nhưng mà còn chưa gặp được người lớn lối như vậy.
Chỗ này nhưng là địa bàn của Dược môn bọn họ, cho dù là người của Linh Vũ Các đến chỗ này cũng không dám gây sự, mà gia hỏa ở trước mắt này cư nhiên không theo lẽ thường như vậy, đây để cho bọn họ đều có chút không dám tin.
Mà Hỏa Phong giống như nhìn trò đùa, nụ cười đắc ý trên khuôn mặt càng tăng lên rồi.
Việc này huyên náo càng lớn, Lăng Tiếu lại càng không thể nào thoát được liên quan, Dược môn bọn họ luôn luôn rất ít khi chọc vào chuyện gì, nhưng mà không có nghĩa là bọn họ không có lửa giận.
- Gan ngươi thật lớn, lại dám trước mặt của ta đánh đệ tử Dược môn ta, hôm nay ta liền trước tiên phế ngươi, xem ngươi còn có lời gì muốn nói.
Sắc mặt của tên cao cấp Thiên Tôn kia đen xuống la hét nói.
Tiếp theo hắn hướng về phía Lăng Tiếu xuất thủ.
Vị chấp pháp trưởng lão này hiển nhiên không cách nào xác định được thực lực chân chính của Lăng Tiếu, cho nên hắn không có ý định mạo hiểm thử, hơn nữa người này ở trước mặt bọn họ lại đả thương đệ tử chân truyền, hắ cho dù tại chỗ đem người này kích sát cũng không ai dám làm gì hắn.
Lăng Tiếu lại sẽ để cho hắn như ý được, trong nháy mắt cũng đánh ra một quyền.
Hai quyền chạm nhau phát ra một đạo tiếng buồn bực, khí tràng mãnh liệt để cho người ở bên cạnh lập tức đều lui ra xa.
Cùng lúc đó một đạo nhân ảnh bị quyền kình cường đại chấn bay ra ngoài.
Người bị chấn bay lại là cao cấp Thiên Tôn kia, mà Lăng Tiếu theo đó đứng nguyên tại chỗ không hề nhúc nhích.
- Thực lực thật cường đại!
Chấp pháp trưởng lão kia trụ vững thân thể âm thầm thở dài nói, tay của hắn lờ mờ cảm thấy đau, khí huyết cũng càng không ngừng sôi lên.
Những chấp pháp trưởng lão khác cùng hộ vệ đều kinh ngạc, đều không nghĩ đến người trẻ tuổi này lại có lực lượng đáng sợ như thế.
Bất quá bọn họ không có thời gian cân nhắc nhiều như vậy, đồng thời bạo khởi lên khí thế cường đại hướng Lăng Tiếu đồng thời mà đến.
Bọn họ không dám đem thế giới lực mở ra, như vậy sẽ phá hoại trật tự của Dược Đô, bọn họ chỉ cần đem người này nhanh chóng bắt giữ hoặc kích sát liền đủ rồi.
Bọn họ có bận tâm, nhưng mà như vậy lại tiện nghi cho Lăng Tiếu rồi.
Lấy tốc độ của hắn, ảnh hưởng của nhiều hay ít người đối với hắn đều không lớn.
Nhưng mà ở dưới loại tình huống ày, hắn vẫn không muốn cùng Dược môn triệt để trở mặt, bằng không hắn đến Dược Đô một chuyến này liền phí công rồi.
Cho nên hắn liền muốn đem người chủ sự lần này trước tiên bắt lại.
Bóng người của hắn lóe lên, từ trong khe hở của rất nhiều cao thủ công kích xuyên qua, hướng về phía Hỏa Phong thẳng ép mà đi.
Tên chấp pháp trưởng lão kia tựa hồ phát hiện được ý đồ của Lăng Tiếu, hắn rống to một tiếng chặn lại ở trước mặt Hỏa Phong, hướng về phía Lăng Tiếu lại xuất ra một quyền.
Quyền Phong như điện, quyền thế như sấm!
Lăng Tiếu bị đánh nát rồi, nhưng đây chỉ là phân thân của hắn, chân thân đã vòng đến phía sau người Hỏa Phong.
Hỏa Phong cùng Lăng Tiếu đã không phải là cùng một loại thực lực.
Hắn chỉ cảm thấy hoa mắt, cổ của mình thắt lại, cả người đã lạc vào trong tay Lăng Tiếu.
- Đều dừng lại cho ta!
Lăng Tiếu lớn tiếng quát lên.
Người của Dược môn trong lúc nhất thời đều không dám vọng động.
Chấp pháp trưởng lão kia đen mặt nói:
- Ngươi rốt cuộc muốn làm gì, đừng nói là muốn cùng Dược môn chúng ta làm địch thủ?
- Chuyện cười, là các ngươi ép ta cùng các ngươi làm địch thủ mà không phải là ta cùng các ngươi làm địch thủ!
Lăng Tiếu cười lạnh nói, ngừng một chút hắn lại nói:
- Luôn luôn chỉ có Lăng Tiếu ta khi phụ người, chưa từng có người có thể khi phụ bản thiếu gia, cho dù là Dược môn cũng không ngoại lệ!
Lăng Tiếu bày ra vô thượng Hoàng uy, một cỗ uy áp cường hãn tán phát ra, phảng phất sợ người khác không biết là hắn đang gây chuyện.
Mà ở bên cạnh hắn không biết khi nào đã xuất hiện một thiết tháp tráng hán cao đến hai thước, một cỗ khí thế bễ nghễ thiên hạ, thân hình hùng tráng uy vũ bất phàm khiến cho mọi người ở bên cạnh đều cảm thấy run lên.
- Ra mắt thiếu gia!
Thiết tháp tráng án kia giống như người hầu tối trung thành nhất hướng về phía Lăng Tiếu quỳ xuống kêu lên.
Địa Liệt Viêm Hổ, hắn là người hầu của Bại gia tử, hắn co cao ngạo của hắn, hắn đối với nhân loạn luôn luôn đều không có hảo cảm, đối với Lăng Tiếu cũng đồng dạng không có hảo cảm.
Nhưng mà hắn không thể vi phạm mệnh lệnh của vương tử điện hạ, đối đãi với Lăng Tiếu đồng dạng phải tôn kính giống như vương tử, cho nên hắn bây giờ rất là tôn kính hướng về phía Lăng Tiếu hành lễ.
- Đứng lên đi, để cho bọn họ cảm thụ Hổ Vương chi uy của ngươi một chút!
Lăng Tiếu nhàn nhạt mà nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.