Chương 2156: Đại chiến kết thúc. (2)
Ngã Bản Thuần Khiết
24/11/2014
Vị trí chín trăm năm mươi tám thuộc về Lăng Phi Vũ, hắn cũng ngưng tụ kim long chiến khí như Lăng Tiếu, mặc dù không ngưng hình như Lăng Tiếu, nhưng có thể tăng lên ba mươi lần chiến lực, còn có được một bộ bán cổ thần khí đầy đủ hộ thân, một đầu giao long thập giai cao cấp tương trợ, chém giết bảy thần vương đỉnh, hù dọa chạy không ít người, làm cho người ta kiến thức được lực khủng bố của Kim tộc nhân, ổn chiếm vị trí thứ hai lần này.
Vị trí chín trăm năm mươi chín là thuộc về Cơ Thiên Phương, tuy hắn thua dưới tay Lăng Tiếu, nhưng uy lực thuấn sát tuyệt đối không ai ngăn cản được, huống chi trong tay hắn còn có cổ thần khí, lại đem người vốn chiếm vị trí này là Húc Mạc đánh bay ra.
Vị trí chín trăm sáu mươi thuộc về Trương Hiểu Ngữ, tuy nàng bị Lăng Tiếu dọa chạy nhưng không buông tha tranh đoạt những thần vị khác, Mê Tâm Nhãn của nàng phát huy đầy đủ ưu thế, ngoại trừ mất hiệu lực với Lăng Tiếu, những người còn lại căn bản không chịu nổi mê hoặc của nàng, nàng giết chết ba thần vương đỉnh sau đó cường thế chiếm lấy vị trí kia.
Chín trăm sáu mươi mốt thuộc về Trang Bất Phàm, chín trăm sáu mươi hai lại do Húc Mạc chiếm lĩnh.
Chín trăm sáu mươi ba là do thần vương cao giai Đinh Cô Độc đoạt được, không ngờ hắn lại chém giết được Bạch Mộ Tịch, tuy nói Bạch Mộ Tịch thua bại trong tay Lăng Tiếu, nhưng hắn có được bán cổ thần khí phòng ngự, lẽ ra phải chiến thắng, nhưng hắn lại thua hoàn toàn, hơn nữa còn mất tính mạng, bởi vì Đinh Cô Độc cũng mang theo cổ thần khí.
Vị trí chín trăm sáu mươi bốn là người của Thiên Long môn, chín trăm sáu mươi lăm là Liệt Viêm thương Minh Liệt Diễm…
Cuồng Tăng chiếm vị trí chín trăm bảy mươi, không tính là gần phía trên nhưng không ở dưới thấp, hắn giành được vị trí này do hộ thân thánh thú Đằng Xà Vương ra không ít lực.
Tà Đế lại thấp hơn Cuồng Tăng ba vị, chín trăm bảy mươi ba, không có thánh thú tương trợ phải thiệt thòi không ít, cũng may công kích lôi hệ của hắn làm nhiều người phải lui bước, mà thần công đặc thù mới là bảo đảm cho hắn gian nan bảo vệ thần vị đoạt được.
Vị trí của Yến Việt hơi thấp một chút, chín trăm tám mươi tám, lấy thực lực của hắn vốn phải ở cao hơn, nhưng ngay ban đầu hắn phải hộ bên cạnh Liệt Hồng Oanh, muốn giúp nàng giành được thần vị nhưng cuối cùng nơi này thành vị trí của hắn. Nhưng hắn cũng không chán nản, có thể giành được thần vị hắn đã thật cao hứng, đệ nhất dong binh vương rốt cục danh dương Thiên Long địa vực, còn rơi vào mắt xanh của mỹ nhân thôi!
Kỳ hạn nửa tháng rốt cục đã đến, còn một canh giờ sẽ được truyền tống ra ngoài.
Toàn bộ thần vị rốt cục đứng đầy người, những người không giành được thần vị hoặc là đã chết, hoặc đã trọng thương, không còn tư cách tranh đoạt được nữa.
Vào lúc này bia cổ rốt cục bắn ra quang mang chói mắt, cửu thải thần quang chiếu lên người bốn mươi ba thần vương, bọn họ cảm thấy toàn thân khoan khoái, thần lực tiêu hao hoàn toàn khôi phục, thương thế cũng nhanh chóng khỏi hẳn.
Mà toàn bộ thần vương ở ngoài thần đàn cũng được chiếu rọi, mặc dù không đạt được ích lợi như bốn mươi ba thần vương kia, nhưng thần lực cùng thương thế cũng khôi phục không ít.
Ngay sau đó một kim phù huyền ảo mang theo hào quang bắt đầu hiện ra trên tấm bia cổ.
Kim phù rơi trên thân bốn mươi ba tân thiên thần vương, giống như bao phủ một tầng kim y, làm cho họ nhìn qua thật tôn quý bất phàm.
Ngay sau đó tin tức về bốn mươi ba người đều được hiện lên tấm bia cổ, trên đỉnh đầu lập tức hiện lên tên của bọn họ, tuổi cùng thuộc tính tu luyện.
Lăng Tiếu cảm giác loại lực lượng kim phù kia tựa hồ ẩn chứa lực lượng huyền bí nào đó, làm cho hắn không thể kháng cự, giống như hết thảy bí mật của hắn đều bị kim phù thu nhiếp truyền về trên bia cổ.
Dần dần tài liệu về họ đều bị bia cổ hấp thu xong, bên trên Thông Thiên Cổ Bi bắt đầu hiện lên danh tự của bốn mươi ba người, thiên thần vương mới ra đời rốt cục đã hoàn toàn quy vị.
Từng lệnh bài thiên thần vương rốt cục từ trên cổ bia hạ xuống.
Lệnh bài thiên thần vương do năng lượng bia cổ ngưng kết mà thành, bên trên khắc số thứ tự cùng tên tuổi bọn họ, đại biểu cho thân phận của họ.
Ngay sau bất cứ nơi nào trong Thiên Vực, khi đi qua không gian trận cùng vực môn đều không cần chi trả thần tinh.
Bốn mươi ba thiên thần vương cầm lấy lệnh bài, đều lộ ra tia tươi cười hưng phấn.
Nhiều năm khổ tu của họ rốt cục xem như đã thành chính quả.
Muôn đời tu hành, chỉ vì hôm nay!
Bắt đầu từ ngày mai, tên của họ sẽ tiến vào sử sách vĩnh tái của thiên thần bảng, trong Thiên Long địa vực được ngàn vạn người kính ngưỡng tôn sùng.
Hưu hưu!
Trên bia cổ tái hiện vạn đạo kim quang, trực tiếp chiếu tới mỗi góc trong không gian nơi này, những thần vương còn sống hay đã chết đều được truyền tống ra ngoài Phong Thần Đàn.
Khe hư không của Phong Thần Đàn chậm rãi khép kín lại, đợi đến trăm năm sau mới có thể mở ra lần nữa!
Cuộc chiến thiên thần vương kết thúc, trên bầu trời các thành trì cổ xưa đều hiện lên danh tự của bốn mươi ba thiên thần vương cùng dung mạo của bọn họ, công bố cho thiên hạ, làm cho Thiên Long địa vực đều biết được sự hiện hữu của bọn hắn.
Trong Phong Thần địa, những thần vương còn chưa rời đi đều chứng kiến thời khắc lịch sử này, cùng tìm kiếm trong bốn mươi ba người kia có người nào mình quen biết hay không.
Một đám người không ngừng kinh hô.
- Thứ chín trăm năm mươi bảy Lăng Tiếu, rốt cục hắn là ai, lại có thể giành được vị trí đứng đầu trong thiên thần vương lần này!
- Trong Thiên Long môn họ Lăng không nhiều, chỉ sợ là người của Kim tộc đi, xem ra đệ nhất cổ tộc trong Thiên Long địa vực vẫn đỗ trạng nguyên như trước ah!
- Chín trăm năm mươi tám Lăng Phi Vũ cũng là Kim tộc nhân, lực chiến đấu của bọn hắn không ngờ kinh người như vậy!
- Cơ Thiên Phương đã lấy được chín trăm năm mươi chín vị, ba danh đầu đều do Thiên Long môn bao hết, thật làm người hâm mộ!
Cuộc chiến thiên thần vương rốt cục hạ màn!
Có người vui có người buồn, vui là những người đạt được thần vị cùng thế lực của họ, buồn là những thần vương vĩnh viễn không trở về, bọn họ đã chú định vĩnh viễn lưu lại trong không gian Phong Thần Đàn, vĩnh viễn sẽ không được người nhớ đến.
Đương nhiên, tuy danh vị đã chắc chắn, nhưng đủ khả năng bảo vệ hay không thì phải xem biểu hiện ngày sau của chính họ.
Nếu có người dám khiêu chiến họ, đánh chết họ, như vậy thiên thần vương vị cũng sẽ bị đổi chủ.
Thần vương dần dần tán đi.
Cũng có người muốn đục nước béo cò đuổi theo tân tấn thiên thần vương, dự tính nhặt tiện nghi có sẵn, nhìn xem có thể đánh bại họ, trực tiếp đoạt vị hay không.
Về phần đám người Lăng Tiếu cũng không lập tức đi ra, Lăng Tiếu vừa ra liền cảm ứng được khí tức của U Ảnh tộc Ảnh Kiện, đáng tiếc lại không tìm được hắn.
Lăng Tiếu có thể khẳng định Ảnh Kiện đã chạy thoát, công phu chạy trốn của U Ảnh tộc thật sự là phi thường lợi hại.
Vị trí chín trăm năm mươi chín là thuộc về Cơ Thiên Phương, tuy hắn thua dưới tay Lăng Tiếu, nhưng uy lực thuấn sát tuyệt đối không ai ngăn cản được, huống chi trong tay hắn còn có cổ thần khí, lại đem người vốn chiếm vị trí này là Húc Mạc đánh bay ra.
Vị trí chín trăm sáu mươi thuộc về Trương Hiểu Ngữ, tuy nàng bị Lăng Tiếu dọa chạy nhưng không buông tha tranh đoạt những thần vị khác, Mê Tâm Nhãn của nàng phát huy đầy đủ ưu thế, ngoại trừ mất hiệu lực với Lăng Tiếu, những người còn lại căn bản không chịu nổi mê hoặc của nàng, nàng giết chết ba thần vương đỉnh sau đó cường thế chiếm lấy vị trí kia.
Chín trăm sáu mươi mốt thuộc về Trang Bất Phàm, chín trăm sáu mươi hai lại do Húc Mạc chiếm lĩnh.
Chín trăm sáu mươi ba là do thần vương cao giai Đinh Cô Độc đoạt được, không ngờ hắn lại chém giết được Bạch Mộ Tịch, tuy nói Bạch Mộ Tịch thua bại trong tay Lăng Tiếu, nhưng hắn có được bán cổ thần khí phòng ngự, lẽ ra phải chiến thắng, nhưng hắn lại thua hoàn toàn, hơn nữa còn mất tính mạng, bởi vì Đinh Cô Độc cũng mang theo cổ thần khí.
Vị trí chín trăm sáu mươi bốn là người của Thiên Long môn, chín trăm sáu mươi lăm là Liệt Viêm thương Minh Liệt Diễm…
Cuồng Tăng chiếm vị trí chín trăm bảy mươi, không tính là gần phía trên nhưng không ở dưới thấp, hắn giành được vị trí này do hộ thân thánh thú Đằng Xà Vương ra không ít lực.
Tà Đế lại thấp hơn Cuồng Tăng ba vị, chín trăm bảy mươi ba, không có thánh thú tương trợ phải thiệt thòi không ít, cũng may công kích lôi hệ của hắn làm nhiều người phải lui bước, mà thần công đặc thù mới là bảo đảm cho hắn gian nan bảo vệ thần vị đoạt được.
Vị trí của Yến Việt hơi thấp một chút, chín trăm tám mươi tám, lấy thực lực của hắn vốn phải ở cao hơn, nhưng ngay ban đầu hắn phải hộ bên cạnh Liệt Hồng Oanh, muốn giúp nàng giành được thần vị nhưng cuối cùng nơi này thành vị trí của hắn. Nhưng hắn cũng không chán nản, có thể giành được thần vị hắn đã thật cao hứng, đệ nhất dong binh vương rốt cục danh dương Thiên Long địa vực, còn rơi vào mắt xanh của mỹ nhân thôi!
Kỳ hạn nửa tháng rốt cục đã đến, còn một canh giờ sẽ được truyền tống ra ngoài.
Toàn bộ thần vị rốt cục đứng đầy người, những người không giành được thần vị hoặc là đã chết, hoặc đã trọng thương, không còn tư cách tranh đoạt được nữa.
Vào lúc này bia cổ rốt cục bắn ra quang mang chói mắt, cửu thải thần quang chiếu lên người bốn mươi ba thần vương, bọn họ cảm thấy toàn thân khoan khoái, thần lực tiêu hao hoàn toàn khôi phục, thương thế cũng nhanh chóng khỏi hẳn.
Mà toàn bộ thần vương ở ngoài thần đàn cũng được chiếu rọi, mặc dù không đạt được ích lợi như bốn mươi ba thần vương kia, nhưng thần lực cùng thương thế cũng khôi phục không ít.
Ngay sau đó một kim phù huyền ảo mang theo hào quang bắt đầu hiện ra trên tấm bia cổ.
Kim phù rơi trên thân bốn mươi ba tân thiên thần vương, giống như bao phủ một tầng kim y, làm cho họ nhìn qua thật tôn quý bất phàm.
Ngay sau đó tin tức về bốn mươi ba người đều được hiện lên tấm bia cổ, trên đỉnh đầu lập tức hiện lên tên của bọn họ, tuổi cùng thuộc tính tu luyện.
Lăng Tiếu cảm giác loại lực lượng kim phù kia tựa hồ ẩn chứa lực lượng huyền bí nào đó, làm cho hắn không thể kháng cự, giống như hết thảy bí mật của hắn đều bị kim phù thu nhiếp truyền về trên bia cổ.
Dần dần tài liệu về họ đều bị bia cổ hấp thu xong, bên trên Thông Thiên Cổ Bi bắt đầu hiện lên danh tự của bốn mươi ba người, thiên thần vương mới ra đời rốt cục đã hoàn toàn quy vị.
Từng lệnh bài thiên thần vương rốt cục từ trên cổ bia hạ xuống.
Lệnh bài thiên thần vương do năng lượng bia cổ ngưng kết mà thành, bên trên khắc số thứ tự cùng tên tuổi bọn họ, đại biểu cho thân phận của họ.
Ngay sau bất cứ nơi nào trong Thiên Vực, khi đi qua không gian trận cùng vực môn đều không cần chi trả thần tinh.
Bốn mươi ba thiên thần vương cầm lấy lệnh bài, đều lộ ra tia tươi cười hưng phấn.
Nhiều năm khổ tu của họ rốt cục xem như đã thành chính quả.
Muôn đời tu hành, chỉ vì hôm nay!
Bắt đầu từ ngày mai, tên của họ sẽ tiến vào sử sách vĩnh tái của thiên thần bảng, trong Thiên Long địa vực được ngàn vạn người kính ngưỡng tôn sùng.
Hưu hưu!
Trên bia cổ tái hiện vạn đạo kim quang, trực tiếp chiếu tới mỗi góc trong không gian nơi này, những thần vương còn sống hay đã chết đều được truyền tống ra ngoài Phong Thần Đàn.
Khe hư không của Phong Thần Đàn chậm rãi khép kín lại, đợi đến trăm năm sau mới có thể mở ra lần nữa!
Cuộc chiến thiên thần vương kết thúc, trên bầu trời các thành trì cổ xưa đều hiện lên danh tự của bốn mươi ba thiên thần vương cùng dung mạo của bọn họ, công bố cho thiên hạ, làm cho Thiên Long địa vực đều biết được sự hiện hữu của bọn hắn.
Trong Phong Thần địa, những thần vương còn chưa rời đi đều chứng kiến thời khắc lịch sử này, cùng tìm kiếm trong bốn mươi ba người kia có người nào mình quen biết hay không.
Một đám người không ngừng kinh hô.
- Thứ chín trăm năm mươi bảy Lăng Tiếu, rốt cục hắn là ai, lại có thể giành được vị trí đứng đầu trong thiên thần vương lần này!
- Trong Thiên Long môn họ Lăng không nhiều, chỉ sợ là người của Kim tộc đi, xem ra đệ nhất cổ tộc trong Thiên Long địa vực vẫn đỗ trạng nguyên như trước ah!
- Chín trăm năm mươi tám Lăng Phi Vũ cũng là Kim tộc nhân, lực chiến đấu của bọn hắn không ngờ kinh người như vậy!
- Cơ Thiên Phương đã lấy được chín trăm năm mươi chín vị, ba danh đầu đều do Thiên Long môn bao hết, thật làm người hâm mộ!
Cuộc chiến thiên thần vương rốt cục hạ màn!
Có người vui có người buồn, vui là những người đạt được thần vị cùng thế lực của họ, buồn là những thần vương vĩnh viễn không trở về, bọn họ đã chú định vĩnh viễn lưu lại trong không gian Phong Thần Đàn, vĩnh viễn sẽ không được người nhớ đến.
Đương nhiên, tuy danh vị đã chắc chắn, nhưng đủ khả năng bảo vệ hay không thì phải xem biểu hiện ngày sau của chính họ.
Nếu có người dám khiêu chiến họ, đánh chết họ, như vậy thiên thần vương vị cũng sẽ bị đổi chủ.
Thần vương dần dần tán đi.
Cũng có người muốn đục nước béo cò đuổi theo tân tấn thiên thần vương, dự tính nhặt tiện nghi có sẵn, nhìn xem có thể đánh bại họ, trực tiếp đoạt vị hay không.
Về phần đám người Lăng Tiếu cũng không lập tức đi ra, Lăng Tiếu vừa ra liền cảm ứng được khí tức của U Ảnh tộc Ảnh Kiện, đáng tiếc lại không tìm được hắn.
Lăng Tiếu có thể khẳng định Ảnh Kiện đã chạy thoát, công phu chạy trốn của U Ảnh tộc thật sự là phi thường lợi hại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.