Chương 2036: Đại nạn không chết. (2)
Ngã Bản Thuần Khiết
24/11/2014
Cũng chính là dưới tuyệt cảnh trong ngoài giáp kích để cho những lực
lượng dư thừa kia của Cuồng Tăng có thể phát tán đi ra, mà Xà Vương Hậu
lại là bị những năng lượng còn dư lại của Cuồng Tăng phát tán ra này đem nó trực tiếp chấn chết.
Thánh thú đạt tới thập giai đỉnh phong không phải là nói chết liền có thể chết, mà sau khi Cuồng Tăng hấp thu xà đảm kia lại là có thể làm được.
Nhưng mà Cuồng Tăng đối với cái này cũng không rõ ràng lắm, lúc hắn cũng không biết gì đã ngất đi, mà dị biến phát sinh trên người hắn cũng không rõ ràng lắm.
Đến sau khi gần đây hắn tỉnh lại mới biết mình kiếm được một tràng cơ duyên nghịch thiên, cũng để cho ngày sau hắn có tư cách vấn đỉnh Chí tôn.
Đại thế giới, khắp mọi nơi đều sẽ có người có cơ duyên kịch thiên, cũng thành tựu bất thế uy danh cả đời của bọn họ.
Cũng không phải Lăng Tiếu mới là hạnh vận nhi do trời sinh mà thôi.
- Nhạc phụ, ngơi là chính ứng với câu nói đại nạn không chết tất có hậu phúc a!
Lăng Tiếu cảm khái nói.
Hắn cùng Cuồng Tăng đứng ở chung một chỗ, ẩn ẩn có thể phát hiện ra sinh mệnh lực mênh mông cùng với lực lượng uẩn chúa để người ta sợ hãi của Cuồng Tăng.
Cuồng Tăng cũng là cười to nói:
- Ta vốn định ở chỗ này luyện hóa lực lượng, tùy tiện hiểu rõ một chút năng lực của mình rồi lại giết ra, ngươi đã đến, chúng ta liền đi ra goài trước, miễn cho để Phỉ nhi lo lắng!
Lăng Tiếu gật gật đầu liền cùng Cuồng Tăng ra khỏi Xà Quật.
Mà Xà Vương Hậu này thì là bị Lăng Tiếu thu vào trong một cái không gian giới, đồng thời hắn liền đem không gian giới kia tặng cho Cuồng Tăng.
Bởi vì không gian giới của Cuồng Tăng sớm đã bị Điền Lãnh kia đoạt lấy, chỉ đợi sau khi người của Xà Nghĩa môn xử trí Cuồng Tăng, Điền Lãnh có thể vận dùng những thứ ở bên trong không gian giới rồi.
Chỉ là Điền Lãnh tuyệt đối không nghĩ đến Cuồng Tăng không chỉ không chết, hơn nữa còn ở ngày sau tự mình làm thịt hắn đoạt lại hết thảy đã mất đi.
Nếu như biết được kết quả này, ở lúc bắt giữ Cuồng Tăng thì liền đã đem hắn làm thịt rồi.
Từ Xà Quật đi ra, Lăng Tiếu cùng Cuồng Tăng cũng không có lập tức chạy đi, mà là ở bên trong Xà Nghĩa môn vơ vét một phen.
Bởi vì người ở chỗ này sớm đã bị thánh thú giết chết, chạy trốn thì cũng chạy rồi, căn bản không ai có thể bận tâm đến một chút trân tàng được cất giấu ở bên trong đại điện các phong.
Đây coi như là một chút chiến lợi phẩm của Lăng Tiếu đi!
Lăng Tiếu nhìn những thánh thú đại quân này mà cảm khái một tiếng, nếu như không có chúng nó hắn cũng không tiêu diệt được Xà Nghĩa môn, nếu để cho người của Thiên Long giết đến chỉ sợ cũng là tổn thất thảm trọng.
Chỉ là cứu một người mà hi sinh nhiều người hơn mà nói, hắn tình nguyện không cứu người này.
Mà nay dù chết là thánh thú, nhưng mà Lăng Tiếu đồng dạng cảm thấy khó chịu, bởi vì những thánh thú này nhưng không phải là quân đoàn tư nhân của hắn, thật sự là có chút tổn thương thiên hòa rồi.
Đương nhiên đây chỉ là Lăng Tiếu nhất thời cảm khái!
Bởi vì đây là một cái thế giới người ăn thịt người, không phải là ngươi chết chính là ta vong, hắn từ lâu đã nhìn thấy rõ rồi.
Lăng Tiếu để Thập Tam thái tử giải tán những thánh thú này, để cho chúng nó trở lại Cổ sơn mạch.
Sau đó hắn mới mang theo Cuồng Tăng cùng nhau chạy tới chỗ trú đóng của những người Thiên Long môn.
Chỉ là khi hắn sắp rời khỏi Xà lĩnh, Cuồng Tăng lại là gọi Lăng Tiếu:
- Tiếu nhi chớ gấp!
Hắn vừa nói đồng thời lại sử cho Lăng Tiếu một cái ánh mắt.
Lăng Tiếu nhăn nhẹ lông mày một chút, thần niệm bắt đầu khuếch tán mà ra, nhưng mà lại không cách nào bắt được dị động gì.
Đang ở lúc Lăng Tiếu muốn buông lỏng cảnh giác thì Cuồng Tăng ở bên cạnh hắn lại là chuyển động, hắn hét to một tiếng:
- Cút đi cho ta!
Song thủ của hắn hướng lên phía trên mà ra, từng đoàn quang mang chói mắt nở rộ, rất nhiều quang đoàn hướng về bốn phía quét bắn đi.
Lúc bỗng nhiên chỉ tháy mấy người thân mặc bạch y rõ ràng đã từ mấy phương hướng hướng về phía bọn họ thứ sát tới.
Những bạch y nhân này cư nhiên không biết lợi dụng loại bí thuật gì lại đem tất cả sinh mệnh khí tức đều che giấu hết, cho dù là cấp bậc Thần Vương như Lăng Tiếu cùng với Bại gia tử, Thập Tam thái tử đều cảm ứng không được.
Lúc bọn họ xuất kích cũng không tạo ra động tĩnh gì, tựa hồ là hoàn toàn hóa thành không khí của phương thiên địa này.
Mục tiêu của tám đạo kiếm ảnh này đều là trực chỉ đến chỗ yếu hại của Lăng Tiếu mà đi, hơn nữa đã đến trước người Lăng Tiếu rồi.
Trong nháy mắt lông tơ của Lăng Tiếu dựng lên, muốn né tránh lại đã là không kịp rồi.
Lăng Tiếu không nghĩ đến vừa mới diệt Xà Nghĩa môn, lại cứu được Cuồng Tăng, tâm tình chính là lúc tốt nhất.
Hắn căn bản không phát hiện ra sẽ có người đánh lén hắn, mà hắn cũng căn bản không phát hiện ra được.
Khi Cuồng Tăng đem những người bọn họ đều chiếu xạ ra thì đã chậm rồi!
Tám thanh thần kiếm từ phương vị bất đồng đồng thời đâm tới, có thể đem Lăng Tiếu đâm thành như tổ ong rồi!
Tốt ở Lăng Tiếu thân thể biến thái, những thần kiếm kia đâm tới cũng chỉ là trung cấp mà thôi, còn chưa đạt tới cao cấp, căn abrn không cách nào trực tiếp đem thân thể phòng ngự của Lăng Tiếu hoàn toàn phá vỡ.
Nhưng mà lực đạo của tám kiếm này đồng thời đâm đến tuyệt đối là kinh khủng dị thường, đêm Lăng Tiếu trong nháy mắt chấn thành trọng thương, tạng phủ nhận lấy trùng kích nghiêm trọng.
- Đáng chết!
Cuồng Tăng gầm lên một tiếng, trong nháy mắt hướng về phái hai người gần nhất xuất thủ.
Hắn đồng thời đánh ra hai chưởng, trực tiếp oanh hướng hai tên trung cấp Thần Vương.
Phanh phanh!
Cuồng Tăng đã là cao cấp Thần Vương cảnh giới trung tầng, hơn nữa lực lượng tuyệt đối không phải là cao cấp Thần Vương bình thường có thể so sánh được, trong nháy mắt đem hai tên Thần Vương phách bay ra ngoài.
Những Thần Vương khác đang giật mình ra, kiếm quang đều là biến đổi hướng về đầu của Lăng Tiếu đâm tới.
Những người này xuất thủ cực kỳ tàn nhẫn, hoàn toàn là muốn mạng của Lăng Tiếu mới bằng lòng cam tâm.
Chỉ là vừa mới rồi bọn họ không thể bắt lại Lăng Tiếu đã cho Lăng Tiếu cơ hội, bọn họ lại không thể đem Lăng Tiếu giết chết.
Lăng Tiếu bị trọng thương, phát huy ra kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm của hắn, đánh ra một chiêu "Thiên cân trụy", cả người hướng về phía dưới cấp tốc rơi xuống.
Ở lúc này Bại gia tử cùng Thập Tam thái tử cũng phản ứng lại.
- Dám thương tổn lão đại của ta, chán sống rồi!
Bại gia tử tê hống một tiếng, một quyền hướng về phía một gã Thần Vương trong đó oanh đi.
Tên Thần Vương kia trong nháy mắt hồi kiếm ngăn cản phản kích.
Chỉ là lực lượng một quyền này của Bại gia tử là cực kỳ kinh khủng, trực tiếp đem thần kiếm của tên Thần Vương này đánh gãy, nắm tay vẫn nặng nề rơi lên trên lồng ngực của Lăng Tiếu kia.
Tên Thần Vương kia lập tức chịu không nổi, lồng ngực lập tức bị đánh bạo.
Thập Tam thái tử ở một bên khác cũng là một quyền đánh bại một gã Thần Vương, chỉ là nhẹ nhàng giống như đang chơi đùa.
Thánh thú đạt tới thập giai đỉnh phong không phải là nói chết liền có thể chết, mà sau khi Cuồng Tăng hấp thu xà đảm kia lại là có thể làm được.
Nhưng mà Cuồng Tăng đối với cái này cũng không rõ ràng lắm, lúc hắn cũng không biết gì đã ngất đi, mà dị biến phát sinh trên người hắn cũng không rõ ràng lắm.
Đến sau khi gần đây hắn tỉnh lại mới biết mình kiếm được một tràng cơ duyên nghịch thiên, cũng để cho ngày sau hắn có tư cách vấn đỉnh Chí tôn.
Đại thế giới, khắp mọi nơi đều sẽ có người có cơ duyên kịch thiên, cũng thành tựu bất thế uy danh cả đời của bọn họ.
Cũng không phải Lăng Tiếu mới là hạnh vận nhi do trời sinh mà thôi.
- Nhạc phụ, ngơi là chính ứng với câu nói đại nạn không chết tất có hậu phúc a!
Lăng Tiếu cảm khái nói.
Hắn cùng Cuồng Tăng đứng ở chung một chỗ, ẩn ẩn có thể phát hiện ra sinh mệnh lực mênh mông cùng với lực lượng uẩn chúa để người ta sợ hãi của Cuồng Tăng.
Cuồng Tăng cũng là cười to nói:
- Ta vốn định ở chỗ này luyện hóa lực lượng, tùy tiện hiểu rõ một chút năng lực của mình rồi lại giết ra, ngươi đã đến, chúng ta liền đi ra goài trước, miễn cho để Phỉ nhi lo lắng!
Lăng Tiếu gật gật đầu liền cùng Cuồng Tăng ra khỏi Xà Quật.
Mà Xà Vương Hậu này thì là bị Lăng Tiếu thu vào trong một cái không gian giới, đồng thời hắn liền đem không gian giới kia tặng cho Cuồng Tăng.
Bởi vì không gian giới của Cuồng Tăng sớm đã bị Điền Lãnh kia đoạt lấy, chỉ đợi sau khi người của Xà Nghĩa môn xử trí Cuồng Tăng, Điền Lãnh có thể vận dùng những thứ ở bên trong không gian giới rồi.
Chỉ là Điền Lãnh tuyệt đối không nghĩ đến Cuồng Tăng không chỉ không chết, hơn nữa còn ở ngày sau tự mình làm thịt hắn đoạt lại hết thảy đã mất đi.
Nếu như biết được kết quả này, ở lúc bắt giữ Cuồng Tăng thì liền đã đem hắn làm thịt rồi.
Từ Xà Quật đi ra, Lăng Tiếu cùng Cuồng Tăng cũng không có lập tức chạy đi, mà là ở bên trong Xà Nghĩa môn vơ vét một phen.
Bởi vì người ở chỗ này sớm đã bị thánh thú giết chết, chạy trốn thì cũng chạy rồi, căn bản không ai có thể bận tâm đến một chút trân tàng được cất giấu ở bên trong đại điện các phong.
Đây coi như là một chút chiến lợi phẩm của Lăng Tiếu đi!
Lăng Tiếu nhìn những thánh thú đại quân này mà cảm khái một tiếng, nếu như không có chúng nó hắn cũng không tiêu diệt được Xà Nghĩa môn, nếu để cho người của Thiên Long giết đến chỉ sợ cũng là tổn thất thảm trọng.
Chỉ là cứu một người mà hi sinh nhiều người hơn mà nói, hắn tình nguyện không cứu người này.
Mà nay dù chết là thánh thú, nhưng mà Lăng Tiếu đồng dạng cảm thấy khó chịu, bởi vì những thánh thú này nhưng không phải là quân đoàn tư nhân của hắn, thật sự là có chút tổn thương thiên hòa rồi.
Đương nhiên đây chỉ là Lăng Tiếu nhất thời cảm khái!
Bởi vì đây là một cái thế giới người ăn thịt người, không phải là ngươi chết chính là ta vong, hắn từ lâu đã nhìn thấy rõ rồi.
Lăng Tiếu để Thập Tam thái tử giải tán những thánh thú này, để cho chúng nó trở lại Cổ sơn mạch.
Sau đó hắn mới mang theo Cuồng Tăng cùng nhau chạy tới chỗ trú đóng của những người Thiên Long môn.
Chỉ là khi hắn sắp rời khỏi Xà lĩnh, Cuồng Tăng lại là gọi Lăng Tiếu:
- Tiếu nhi chớ gấp!
Hắn vừa nói đồng thời lại sử cho Lăng Tiếu một cái ánh mắt.
Lăng Tiếu nhăn nhẹ lông mày một chút, thần niệm bắt đầu khuếch tán mà ra, nhưng mà lại không cách nào bắt được dị động gì.
Đang ở lúc Lăng Tiếu muốn buông lỏng cảnh giác thì Cuồng Tăng ở bên cạnh hắn lại là chuyển động, hắn hét to một tiếng:
- Cút đi cho ta!
Song thủ của hắn hướng lên phía trên mà ra, từng đoàn quang mang chói mắt nở rộ, rất nhiều quang đoàn hướng về bốn phía quét bắn đi.
Lúc bỗng nhiên chỉ tháy mấy người thân mặc bạch y rõ ràng đã từ mấy phương hướng hướng về phía bọn họ thứ sát tới.
Những bạch y nhân này cư nhiên không biết lợi dụng loại bí thuật gì lại đem tất cả sinh mệnh khí tức đều che giấu hết, cho dù là cấp bậc Thần Vương như Lăng Tiếu cùng với Bại gia tử, Thập Tam thái tử đều cảm ứng không được.
Lúc bọn họ xuất kích cũng không tạo ra động tĩnh gì, tựa hồ là hoàn toàn hóa thành không khí của phương thiên địa này.
Mục tiêu của tám đạo kiếm ảnh này đều là trực chỉ đến chỗ yếu hại của Lăng Tiếu mà đi, hơn nữa đã đến trước người Lăng Tiếu rồi.
Trong nháy mắt lông tơ của Lăng Tiếu dựng lên, muốn né tránh lại đã là không kịp rồi.
Lăng Tiếu không nghĩ đến vừa mới diệt Xà Nghĩa môn, lại cứu được Cuồng Tăng, tâm tình chính là lúc tốt nhất.
Hắn căn bản không phát hiện ra sẽ có người đánh lén hắn, mà hắn cũng căn bản không phát hiện ra được.
Khi Cuồng Tăng đem những người bọn họ đều chiếu xạ ra thì đã chậm rồi!
Tám thanh thần kiếm từ phương vị bất đồng đồng thời đâm tới, có thể đem Lăng Tiếu đâm thành như tổ ong rồi!
Tốt ở Lăng Tiếu thân thể biến thái, những thần kiếm kia đâm tới cũng chỉ là trung cấp mà thôi, còn chưa đạt tới cao cấp, căn abrn không cách nào trực tiếp đem thân thể phòng ngự của Lăng Tiếu hoàn toàn phá vỡ.
Nhưng mà lực đạo của tám kiếm này đồng thời đâm đến tuyệt đối là kinh khủng dị thường, đêm Lăng Tiếu trong nháy mắt chấn thành trọng thương, tạng phủ nhận lấy trùng kích nghiêm trọng.
- Đáng chết!
Cuồng Tăng gầm lên một tiếng, trong nháy mắt hướng về phái hai người gần nhất xuất thủ.
Hắn đồng thời đánh ra hai chưởng, trực tiếp oanh hướng hai tên trung cấp Thần Vương.
Phanh phanh!
Cuồng Tăng đã là cao cấp Thần Vương cảnh giới trung tầng, hơn nữa lực lượng tuyệt đối không phải là cao cấp Thần Vương bình thường có thể so sánh được, trong nháy mắt đem hai tên Thần Vương phách bay ra ngoài.
Những Thần Vương khác đang giật mình ra, kiếm quang đều là biến đổi hướng về đầu của Lăng Tiếu đâm tới.
Những người này xuất thủ cực kỳ tàn nhẫn, hoàn toàn là muốn mạng của Lăng Tiếu mới bằng lòng cam tâm.
Chỉ là vừa mới rồi bọn họ không thể bắt lại Lăng Tiếu đã cho Lăng Tiếu cơ hội, bọn họ lại không thể đem Lăng Tiếu giết chết.
Lăng Tiếu bị trọng thương, phát huy ra kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm của hắn, đánh ra một chiêu "Thiên cân trụy", cả người hướng về phía dưới cấp tốc rơi xuống.
Ở lúc này Bại gia tử cùng Thập Tam thái tử cũng phản ứng lại.
- Dám thương tổn lão đại của ta, chán sống rồi!
Bại gia tử tê hống một tiếng, một quyền hướng về phía một gã Thần Vương trong đó oanh đi.
Tên Thần Vương kia trong nháy mắt hồi kiếm ngăn cản phản kích.
Chỉ là lực lượng một quyền này của Bại gia tử là cực kỳ kinh khủng, trực tiếp đem thần kiếm của tên Thần Vương này đánh gãy, nắm tay vẫn nặng nề rơi lên trên lồng ngực của Lăng Tiếu kia.
Tên Thần Vương kia lập tức chịu không nổi, lồng ngực lập tức bị đánh bạo.
Thập Tam thái tử ở một bên khác cũng là một quyền đánh bại một gã Thần Vương, chỉ là nhẹ nhàng giống như đang chơi đùa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.