Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1281: Diễm vũ. (1)

Ngã Bản Thuần Khiết

17/11/2014

Nàng như thế nào cũng không hiểu Lăng Tiếu này tại sao bất thình lình liền muốn đến bái phỏng cốc chủ của bọn họ?

Chẳng lẽ bởi vì chuyền tình vừa mới phát sinh còn chưa đủ giải hận, muốn tìm cốc chủ của bọn họ lý luận một hai?

Đào thành thành chủ không dám truy cứu chuyện vừa mới phát sinh, thần sắc trở nên nhiệt tình vài phần nói:

- Không biết Lăng thành chủ muốn gặp cốc chủ nhà ta có chuyến gì? Có bái hữu kiến thiếp hay không?

Bình thường giữa các thế lực với nhau, nếu như không phải là rất quen thuộc mà nói, song phương đều phải có thiếp mời hẹn trước, mới quyết định thời gian gặp mặt.

Lăng Tiếu là vừa lúc đi qua, lại như thế nào lại có bái hữu kiến thiếp được.

Hắn có chút không nhịn được nói:

- Quên đi, ngươi đã không đi thông báo, chúng ta đây trực tiếp qua đó vấn an nàng đi!

Lấy uy vọng hôm nay của hắn, gặp thủ lĩnh của một thế lực Ngũ phẩm tông môn còn không đến nỗi hắn phải khách khí như vậy.

Thành chủ kia có chút ngượng ngùng nói:

- Đây... Vẫn do ta đến dẫn đường đi!

Nàng nghĩ thầm:

- Nhân gia ngay cả Thái tượng trưởng lão của Cổ gia cũng dám giết, nếu là chọc giận hắn, mang đến phiền toái đến trong cốc, vậy thì thảm rồi!

- Không cần, chúng ta liền nhanh chóng đi thôi!

Vũ Mị Nương có chút lo lắng nói.

- Vô phương, bọn họ chiếu cố các ngươi bao lâu, vấn an một tiếng là chắc chắn đấy!

Lăng Tiếu không cho Vũ Mị Nương cơ hội phản đối, khoát khoát tay nói.

Ngay lập tức đoàn người liền hướng vào chỗ ở của Đào Tình cốc đi qua.

Lúc này, Lăng Tiếu cũng không muốn che giấu cái gì, trực tiếp triệu hồi Tiểu Kim ra, cưỡi lên lưng nó lại cùng nị nữ đi đến Đào Tình cốc.

Những trưởng lão cùng hộ vệ kia của Đào Tình cốc thấy đầu thất giai Lang Vương hùng tráng này, chân cũng bị sợ dến có chút run run lên rồi.



Lúc đi tới Đào Tình cốc, lập tức có trưởng lão ở bên trong đi ra hỏi:

- Người phương nào dám tự ý đến Đào Tình cốc chúng ta!

Đây là một trung niên mỹ phụ, đi theo nàng còn có không ít nữ tử có tu vi Thiên Tôn cùng với Địa Hoàng giai.

Tất cả đều là nữ nhân, tư dung đại đa số đều là thượng giai, có mập có gầy, yên hồng liễu lục, để người nhìn cũng hoa mắt rồi.

Còn may bên cạnh Lăng Tiếu một mực đều có mỹ nhân tuyệt sắc, nếu so sánh, những nữ tử này liền lộ ra tục khí nhiều lắm.

Tên Đào thành thành chủ kia tiến lên phía trước nói:

- Hồng trưởng lão, vị này là Lăng Tiếu Lăng thành chủ đến từ Phong Vân thành, thỉnh đến bái kiến cốc chủ!

- Phong Vân thành thành chủ Lăng Tiếu?

Tên trưởng lão kia kinh hô.

- Vâng, còn thỉnh Hồng trưởng lão định đoạt!

Đào thành thành chủ gật đầu ứng nói.

Tên trưởng lão nội môn kia do dự một chút nói:

- Không biết Lăng thành chủ có chuyện gì cần bái phỏng cốc chủ nhà ta, tốt để cho ta trở về bẩm báo với cốc chủ.

- Cần gì phiền toái như vậy, Lăng Tiếu ta đi qua nơi đây, bái phỏng cốc chủ của các ngươi cũng là nên làm, chẳng lẽ các ngươi xem thường Lăng Tiếu ta hay sao?

Lăng Tiếu lờ mờ có chút buồn bực nói.

- Không... Không phải là ý tứ này, ngài trước thỉnh đến trong cốc uống trà, ta liền hướng cốc chủ nhà ta bẩm báo!

Trưởng lão nội môn kia không dám chậm trễ, liên tục ứng một tiếng, liền trước đem đoàn người Lăng Tiếu đón vào bên trong cốc.

Mà sau đó cũng có không ít đệ tử của Đào Tình cốc nhận ra Ngọc Liệt Diễm cùng Vũ Mị Nương ở bên cạnh Lăng Tiếu, bọn họ không nhịn được mà chỉ trích lên.

- Bọn họ không phải là hai cái ngoại môn đệ tử vừa mới đến không được bao nhiêu năm sao? Có nói là bị Phiêu Hương Vạn Lý tên dâm tặc kia bắt đi, vì sao bọn họ lại ở cùng một chỗ với Lăng Tiếu kia được?



- Xem ra bọn họ là tìm đúng... người gian dâm rồi, có thể muốn rời khỏi Đào Tình cốc chúng ta.

- Đúng vậy, đệ nhất Hoàng tọa Lăng Tiếu trong truyền thuyết kia đẹp trai như thế, nếu là hắn có thể coi trọng ta, cho dù làm thiếp thân nha hoàn của hắn ta cũng nguyện ý a!

- Ngươi cũng không nhìn tư dung của mình một chút là cái gì, nhân gia sẽ coi trọng ngươi sao, muốn coi trọng cũng phải là coi trọng ta trước.

Chỗ nghênh đón khách của Đào Tình cốc bốn phía đồng dạng bố trí đầy các loại hoa đào, trận trận hương thơm xộc vào trong mũi mà đến, từng gian nhã các sắp xếp rất là hữu trí, trang sức cũng tràn đầy phấn sắc tình điều.

Bất kỳ nam nhân nào đến đây, nhìn một phiến hồng phấn này, thỉnh thoảng lại có nữ tử thân thể uyển chuyển như xà đi qua đi lại đều sẽ có một loại ảo tưởng để người mơ tưởng hão huyền.

Sau khi tiến vào nhã các, Ngọc Liệt Diễm cùng Vũ Mị NƯơng đều trở nên có chút thấp thỏm lên.

Bởi vì chúng nữ ở Đào Tình cốc đã vài năm, cũng biết đại khái chỉnh thể thực lực của Đào Tình cốc vô cùng cường hãn, mà cốc chủ của bọn họ luôn luôn rất thần bí, bọn họ cũng chưa từng thấy qua, bây giờ lại ở chỗ này chờ đợi cốc chủ của bọn họ xuất hiện, tâm tình khẳng định là sẽ rất khẩn trương.

- Đừng sợ, nàng lại cũng sẽ không ăn thịt người.

Lăng Tiếu lên tiếng đối với nhị nữ an ủi.

Thanh âm của Lăng Tiếu giống như là kèm theo ma tính, để cho nhị nữ tỏng nháy mắt an định lại.

Cũng là ở lúc này một trận âm nhạc vui tai từ bốn phương tám hướng truyền đến.

Những thanh âm kia mang theo không khí mập mờ, cho người ta một loại cảm giác cực kỳ dụ dỗ, bất kể là nam nay nữ đều có một loại nóng cháy không hiểu, trong đầu cũng không khỏi hiện lên một ít tràng cảnh nam nữ tham khảo nhân sinh.

Trong mấy người, lấy thực lực của Ngọc Liệt Diễm cùng Vũ Mị nương là kém cỏi nhất, hơn nữa nhị nữ trời sinh mị cốt, đối với loại âm nhạc này tựa hồ có chỗ đồng minh trời sinh, cư nhiên khuôn mặt hiện lên vẻ hồng hào, xuân ý phóng đãng không hiểu nổi lên, mị nhãn như tơ lóe ra, đôi môi thổ tức như lan.

Khí huyết phương cương kia của Lăng Tiếu cũng sôi sục lên rồi.

Tốt ở chỗ Độc Tôn Quy Nguyên thần công của hắn Băng thuộc tính thẩm thấu ra từng tia lương ý, để cho hắn cả người đều lãnh tỉnh xuống.

Ô Phục thì khuôn mặt thô hồng, hô hấp cũng trở nên có chút dồn dập, mà Đỗ Thiết cùng Tống Minh Hoa thì trấn định nhiều lắm, nghĩ đến bọn họ tu vi cao, tâm ý kiên định, không phải là ảo giác bình thường có thể mê hoặc được.

Đang ở lúc Lăng Tiếu muốn đem những âm nhạc này đánh tan, từng đạo thân ảnh ngân nga bước theo liên bộ tiến tới.

Những thiếu nữ diệu linh này đều là mới mười sáu tuổi, từng người tư sắc động nhân, ăn mặc bạo lộ dị thường, những chỗ tư mật kia đều ẩn ẩn có thể thấy được.

Chún nữ mỹ mâu phóng ra xuân thủy, trên khuôn mặt mang theo nụ cười vũ mị, vòng eo khêu gợi kia, bộ ngực thẳng đứng kia,.....

Nữ ở cao gầy ở chính giữa kia, trên khuôn mặt mang theo bạc sa, đầu mang theo quan vũ ngân sắc hoa lên, trên người đeo trân châu, mã não trong suốt, một bộ tơ chất trù đoạn ngũ thải rực rỡ, lộ ra nàng giống như là khổng tước diễm lệ của bách điểu chi vương, là vô cùng đặc biệt cao quý chói mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Khống Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook