Chương 2661: Diệt Hồn lão quỷ. (1)
Ngã Bản Thuần Khiết
26/11/2014
- Xem ra Lăng dược thần không có hứng thú với Thiên Thủy Cung của ta rồi! Cứ như vậy đi, giao Thất Hồn Yêu Hoa ra đây, chúng ta cũng không làm ngươi thế nào!
Thủy Vô Sinh lại nói.
Lăng Tiếu cảm ứng được tâm tư của Thủy Vô Sinh, đối phương không chỉ cần có Thất Hồn Yêu Hoa đơn giản như vậy.
- Thật sự là chỉ cần Thất Hồn Yêu Hoa sao?
Lăng Tiếu cười lạnh hỏi ngược lại.
- Đương nhiên còn cần Lăng dược thần giao toàn bộ Chí Tôn Thần Đan ra đây!
Thủy Vô Sinh còn nói thêm.
- Ha ha, nếu ta không theo thì sao!
Lăng Tiếu cười nhạt nói.
- Vậy đừng trách chúng ta dùng sức mạnh!
Thủy Vô Sinh không có cảm thấy ngoài ý muốn, phất tay cho người bao vây nơi đây, sau đó còn nói:
- Hai người các ngươi có lẽ chiến lực đều phi phàm. Nhưng mà chúng ta lại có nhiều người như vậy, chẳng lẽ còn hy vọng xa vời thoát được sao? Ta khuyên các ngươi không nên phản kháng mới tốt!
- Ha ha, chỉ bằng chút người của các ngươi còn muốn ăn chúng ta sao, ngươi quá ngây thơ!
Lăng Tiếu cười to một tiếng, sau đó bên cạnh hắn xuất hiện năm mươi tên Chí Tôn Thủy Thần.
Những người này chính là Chí Tôn khôi lỗi Lăng Tiếu bổ sung trong ba năm qua, bọn chúng đều là người cướp đoạt, bị hắn khống chế được, hiện tại có tổng cộng bảy mươi người, hắn chỉ mang năm mươi người ra, còn lưu lại hai mươi người.
Thần sắc Thủy Vô Sinh vẫn bình tĩnh thong dong cũng đại biến, người khác cũng bối rối.
- Ngươi ưa thích lấy nhiều khi ít đúng không? Đúng lúc, đây cũng là ưa thích của bản cunga thích!
Lăng Tiếu cười nói.
- Không nghĩ tới Lăng dược thần có thủ đoạn bực này, khó trách dám hai người trực tiếp xông ngoại vực, xem ra là sớm có chuẩn bị, nếu Lăng dược thần không muốn tương trợ, vậy thì thôi, xem như ta không phát hiện các ngươi! Chúng ta đi!
Thủy Vô Sinh cũng là nhân vật kiêu hùng, trong tình huống này hắn cũng bình tĩnh khó được.
- Các hạ quá không có đặt chúng ta vào mắt, các ngươi đã muốn ăn cướp, vậy cũng chuẩn bị bị phản ăn cướp, giao Thiên Diệp Thủy Liên và Thập Vạn Niên Thụ Tâm ra đây, bằng không các ngươi lưu lại nơi này.
Lăng Tiếu cười nhạt nói.
- Ha ha, ta biết rõ ngươi có năng lực lưu chúng ta lại, nhưng mà ngươi có nghĩ kỹ hay chưa, ta có thể bao vây ta lại, nhưng mà ta phá vòng vây rất dẽ dàng, ngươi có tin hay không?
Thủy Vô Sinh cười cười, sau đó khí tức của hắn tỏa ra ngoài.
Khí tức Chí Tôn đỉnh phong quét qua, hơn nữa còn áp qua Lăng Tiếu.
Chỉ có khí tức này mà muốn lấn Lăng Tiếu quả thực không có khả năng, huống chi Lăng Tiếu thần hồn lực lượng đã khôi phục, còn tăng cao một bước.
- Vô dụng, đừng phản kháng vô dụng!
Lăng Tiếu hoàn toàn không bị ảnh hưởng nói.
- Vậy sao? Vậy ta trước bắt ngươi lại, xem bọn ngươi có thể làm gì ta?
Thủy Vô Sinh sâu kín nói một tiếng, thân hình lóe lên, biến mất trước mặt.
Vào lúc này, bên người Lăng Tiếu xuất hiện vòng xoáy, muốn thôn phệ hắn.
Đây là Thủy Vô Sinh ra tay, thân là Chí Tôn đỉnh phong, tiện tay là có thể dẫn động lực lượng công kích mạnh mẽ.
- Ngươi đang tự tìm đườn chết!
Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, thần hồn phân thân xuất hiện!
Thủy Vô Sinh là phó cung chủ Thiên Thủy Cung, thực lực đăng phong tạo cực, vừa ra tay chính là long trời lở đất!
Nếu như thần hồn của Lăng Tiếu còn chưa khôi phục thì không cách nào địch nổi, nhưng mà bây giờ hồn lực không chỉ khôi phục còn đạt tới đỉnh phong, lại phối hợp với bảy mươi lần chiến lực còn sợ đối thủ sao?
Thần hồn của Lăng Tiếu vừa mới xuất hiện, lập tức đánh tan công kích của Thủy Vô Sinh.
Thủy Vô Sinh vừa muốn chụp vào đỉnh đầu Lăng Tiếu, đột hiên cảm nhận được lực lượng chấn động mạnh, hắn không chút suy nghĩ lập tức lui ra phía sau.
Lăng Tiếu lúc này hạ lệnh:
- Bắt giữ bọn chúng lại.
Hắn vốn không muốn đắc tội thế lực Thiên Thủy Cung, nhưng mà đối phương lấn lên đầu của hắn, không cho hắn biết chút nhan sắc, lại chẳng phải khiến người ta cho rằng hắn dễ khi dễ sao!
- Ngươi dám, nếu ngươi làm tổn thất bất cứ người nào của ta, Thiên Thủy Cung của ta và các ngươi không chết không ngớt.
Thủy Vô Sinh lúc này giọng nói bén nhọn quát lên.
Thánh thú hộ thân của hắn xuất hiện, trên người hắn có thần giáp phòng ngự, bạch phiến biến mất, tay cầm trường kiếm màu xanh.
- Người Ma Hổ tộc ta cũng giết không lầm, Thiên Thủy Cung của các ngươi ta còn không đặt vào mắt!
Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, lập tức lao tới chiến đấu.
Thần hồn phân thân của hắn ẩn hình, Đế Long Diệt Thiên Quyết lặng yên đánh tới.
Một công kích hình rồng bá đạo hiện ra, uy lực đạt tới mức đáng sợ.
Thủy Vô Sinh chỉ cảm thấy bốn phương tám hướng có chân long lao tới, khí thế đáng sợ.
- Chuyện này... Đang xảy ra chuyện gì? Ai ẩn giấu ở chỗ này!
Thủy Vô Sinh kinh kêu một tiếng, trường kiếm như cầu vồng chém qua chung quanh.
Từng kiếm kỹ chém ra không dứt, rất nhiều sóng nước không ngừng hội tụ lại, hình thành thủy triều ngập trời đánh thẳng vào đám chân long.
Rầm rập!
Cường chiêu va chạm không ngớt, rất nhiều lực lượng va chạm bắn ra ngoài.
Cho dù Thủy Vô Sinh rất tự tin cũng cảm thấy huyết nhục sôi trào, một cảm giác hít thở không thông rất khó chịu xuất hiện, trường kiếm trong tay bị chấn động rời tay.
Thủy Vô Sinh không nghĩ tới ở bên cạnh còn có một đối thủ âm thầm ẩn hình mà hắn không biết.
- Đáng chết, khó trách Lăng Tiếu dám tùy ý tu hành ở ngoại vực, hóa ra là có hộ pháp bực này!
Thủy Vô Sinh nghĩ thầm trong lòng, lập tức quát:
- Tất cả mọi người rút lui cho ta!
Có như vậy đối thủ áp chế hắn, hắn đừng muốn Lăng Tiếu hạ sát thủ, còn đối với phương còn có nhiều như vậy giúp đỡ, nếu không trốn tựu là người ngu!
- Còn thoát được sao? Tất cả lưu lại đi!
Lăng Tiếu cười lạnh, chiến lực tăng lên một bậc, từng đạo lực lượng đáng sợ như bài sơn đảo hải hiện ra, bao phủ Thủy Vô Sinh triệt để.
Khôi lỗi của Lăng Tiếu lấy nhiều khi ít, cũng tiến hành vây giết đám Chí Tôn Thủy Thần của Thiên Thủy Cung, không có người nào thoát được.
Thủy Vô Sinh bị đánh huyết khí sôi trào, thần giáp trên người rạn nứt.
Hắn hiện tại mới phát hiện thực lực của đối phương hơn xa hắn, làm cho hắn căn bản không có lực đánh trả.
- Lăng dược thần nhanh... Nhanh cho người dừng tay, ta nhận thua, ta sẽ giao Thiên Diệp Thủy Liên và Thập Vạn Niên Thụ Tâm!
Thủy Vô Sinh cố gắng phòng ngự và nói ra.
- Hiện tại đã chậm! Bại cho ta!
Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, lúc này tiến công cuối cùng!
Thủy Vô Sinh này có lẽ là vừa vào Chí Tôn đỉnh phong không bao lâu, đối chiến với hắn không có áp lực gì đáng nói.
Lại nói hắn đang cố gắng che dấu át chủ bài của mình, hắn không tin lời của Thủy Vô Sinh.
- Là ngươi bức ta, cho nên đi chết đi!
Thủy Vô Sinh sợ hãi rống một tiếng, đưa ra phản kích cuối cùng.
Hắn dốc toàn lực, thần lực to lớn xuất hiện, chung quanh hình thành thủy triều mênh mông, lực trùng kích vô cùng cường đại, rất nhiều kiếm lãng quét qua bốn phía, mỗi một đạo kiếm lãng có thể chém ngang tinh thần, quét ngang đại địa.
Thần hồn của Lăng Tiếu cảm nhận được một kích này của Thủy Vô Sinh đáng sợ, không thể không tiến hành trạng thái phòng ngự cường đại, từng đạo kim quyền đánh nát kiếm lãng.
Thủy Vô Sinh lại nói.
Lăng Tiếu cảm ứng được tâm tư của Thủy Vô Sinh, đối phương không chỉ cần có Thất Hồn Yêu Hoa đơn giản như vậy.
- Thật sự là chỉ cần Thất Hồn Yêu Hoa sao?
Lăng Tiếu cười lạnh hỏi ngược lại.
- Đương nhiên còn cần Lăng dược thần giao toàn bộ Chí Tôn Thần Đan ra đây!
Thủy Vô Sinh còn nói thêm.
- Ha ha, nếu ta không theo thì sao!
Lăng Tiếu cười nhạt nói.
- Vậy đừng trách chúng ta dùng sức mạnh!
Thủy Vô Sinh không có cảm thấy ngoài ý muốn, phất tay cho người bao vây nơi đây, sau đó còn nói:
- Hai người các ngươi có lẽ chiến lực đều phi phàm. Nhưng mà chúng ta lại có nhiều người như vậy, chẳng lẽ còn hy vọng xa vời thoát được sao? Ta khuyên các ngươi không nên phản kháng mới tốt!
- Ha ha, chỉ bằng chút người của các ngươi còn muốn ăn chúng ta sao, ngươi quá ngây thơ!
Lăng Tiếu cười to một tiếng, sau đó bên cạnh hắn xuất hiện năm mươi tên Chí Tôn Thủy Thần.
Những người này chính là Chí Tôn khôi lỗi Lăng Tiếu bổ sung trong ba năm qua, bọn chúng đều là người cướp đoạt, bị hắn khống chế được, hiện tại có tổng cộng bảy mươi người, hắn chỉ mang năm mươi người ra, còn lưu lại hai mươi người.
Thần sắc Thủy Vô Sinh vẫn bình tĩnh thong dong cũng đại biến, người khác cũng bối rối.
- Ngươi ưa thích lấy nhiều khi ít đúng không? Đúng lúc, đây cũng là ưa thích của bản cunga thích!
Lăng Tiếu cười nói.
- Không nghĩ tới Lăng dược thần có thủ đoạn bực này, khó trách dám hai người trực tiếp xông ngoại vực, xem ra là sớm có chuẩn bị, nếu Lăng dược thần không muốn tương trợ, vậy thì thôi, xem như ta không phát hiện các ngươi! Chúng ta đi!
Thủy Vô Sinh cũng là nhân vật kiêu hùng, trong tình huống này hắn cũng bình tĩnh khó được.
- Các hạ quá không có đặt chúng ta vào mắt, các ngươi đã muốn ăn cướp, vậy cũng chuẩn bị bị phản ăn cướp, giao Thiên Diệp Thủy Liên và Thập Vạn Niên Thụ Tâm ra đây, bằng không các ngươi lưu lại nơi này.
Lăng Tiếu cười nhạt nói.
- Ha ha, ta biết rõ ngươi có năng lực lưu chúng ta lại, nhưng mà ngươi có nghĩ kỹ hay chưa, ta có thể bao vây ta lại, nhưng mà ta phá vòng vây rất dẽ dàng, ngươi có tin hay không?
Thủy Vô Sinh cười cười, sau đó khí tức của hắn tỏa ra ngoài.
Khí tức Chí Tôn đỉnh phong quét qua, hơn nữa còn áp qua Lăng Tiếu.
Chỉ có khí tức này mà muốn lấn Lăng Tiếu quả thực không có khả năng, huống chi Lăng Tiếu thần hồn lực lượng đã khôi phục, còn tăng cao một bước.
- Vô dụng, đừng phản kháng vô dụng!
Lăng Tiếu hoàn toàn không bị ảnh hưởng nói.
- Vậy sao? Vậy ta trước bắt ngươi lại, xem bọn ngươi có thể làm gì ta?
Thủy Vô Sinh sâu kín nói một tiếng, thân hình lóe lên, biến mất trước mặt.
Vào lúc này, bên người Lăng Tiếu xuất hiện vòng xoáy, muốn thôn phệ hắn.
Đây là Thủy Vô Sinh ra tay, thân là Chí Tôn đỉnh phong, tiện tay là có thể dẫn động lực lượng công kích mạnh mẽ.
- Ngươi đang tự tìm đườn chết!
Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, thần hồn phân thân xuất hiện!
Thủy Vô Sinh là phó cung chủ Thiên Thủy Cung, thực lực đăng phong tạo cực, vừa ra tay chính là long trời lở đất!
Nếu như thần hồn của Lăng Tiếu còn chưa khôi phục thì không cách nào địch nổi, nhưng mà bây giờ hồn lực không chỉ khôi phục còn đạt tới đỉnh phong, lại phối hợp với bảy mươi lần chiến lực còn sợ đối thủ sao?
Thần hồn của Lăng Tiếu vừa mới xuất hiện, lập tức đánh tan công kích của Thủy Vô Sinh.
Thủy Vô Sinh vừa muốn chụp vào đỉnh đầu Lăng Tiếu, đột hiên cảm nhận được lực lượng chấn động mạnh, hắn không chút suy nghĩ lập tức lui ra phía sau.
Lăng Tiếu lúc này hạ lệnh:
- Bắt giữ bọn chúng lại.
Hắn vốn không muốn đắc tội thế lực Thiên Thủy Cung, nhưng mà đối phương lấn lên đầu của hắn, không cho hắn biết chút nhan sắc, lại chẳng phải khiến người ta cho rằng hắn dễ khi dễ sao!
- Ngươi dám, nếu ngươi làm tổn thất bất cứ người nào của ta, Thiên Thủy Cung của ta và các ngươi không chết không ngớt.
Thủy Vô Sinh lúc này giọng nói bén nhọn quát lên.
Thánh thú hộ thân của hắn xuất hiện, trên người hắn có thần giáp phòng ngự, bạch phiến biến mất, tay cầm trường kiếm màu xanh.
- Người Ma Hổ tộc ta cũng giết không lầm, Thiên Thủy Cung của các ngươi ta còn không đặt vào mắt!
Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, lập tức lao tới chiến đấu.
Thần hồn phân thân của hắn ẩn hình, Đế Long Diệt Thiên Quyết lặng yên đánh tới.
Một công kích hình rồng bá đạo hiện ra, uy lực đạt tới mức đáng sợ.
Thủy Vô Sinh chỉ cảm thấy bốn phương tám hướng có chân long lao tới, khí thế đáng sợ.
- Chuyện này... Đang xảy ra chuyện gì? Ai ẩn giấu ở chỗ này!
Thủy Vô Sinh kinh kêu một tiếng, trường kiếm như cầu vồng chém qua chung quanh.
Từng kiếm kỹ chém ra không dứt, rất nhiều sóng nước không ngừng hội tụ lại, hình thành thủy triều ngập trời đánh thẳng vào đám chân long.
Rầm rập!
Cường chiêu va chạm không ngớt, rất nhiều lực lượng va chạm bắn ra ngoài.
Cho dù Thủy Vô Sinh rất tự tin cũng cảm thấy huyết nhục sôi trào, một cảm giác hít thở không thông rất khó chịu xuất hiện, trường kiếm trong tay bị chấn động rời tay.
Thủy Vô Sinh không nghĩ tới ở bên cạnh còn có một đối thủ âm thầm ẩn hình mà hắn không biết.
- Đáng chết, khó trách Lăng Tiếu dám tùy ý tu hành ở ngoại vực, hóa ra là có hộ pháp bực này!
Thủy Vô Sinh nghĩ thầm trong lòng, lập tức quát:
- Tất cả mọi người rút lui cho ta!
Có như vậy đối thủ áp chế hắn, hắn đừng muốn Lăng Tiếu hạ sát thủ, còn đối với phương còn có nhiều như vậy giúp đỡ, nếu không trốn tựu là người ngu!
- Còn thoát được sao? Tất cả lưu lại đi!
Lăng Tiếu cười lạnh, chiến lực tăng lên một bậc, từng đạo lực lượng đáng sợ như bài sơn đảo hải hiện ra, bao phủ Thủy Vô Sinh triệt để.
Khôi lỗi của Lăng Tiếu lấy nhiều khi ít, cũng tiến hành vây giết đám Chí Tôn Thủy Thần của Thiên Thủy Cung, không có người nào thoát được.
Thủy Vô Sinh bị đánh huyết khí sôi trào, thần giáp trên người rạn nứt.
Hắn hiện tại mới phát hiện thực lực của đối phương hơn xa hắn, làm cho hắn căn bản không có lực đánh trả.
- Lăng dược thần nhanh... Nhanh cho người dừng tay, ta nhận thua, ta sẽ giao Thiên Diệp Thủy Liên và Thập Vạn Niên Thụ Tâm!
Thủy Vô Sinh cố gắng phòng ngự và nói ra.
- Hiện tại đã chậm! Bại cho ta!
Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, lúc này tiến công cuối cùng!
Thủy Vô Sinh này có lẽ là vừa vào Chí Tôn đỉnh phong không bao lâu, đối chiến với hắn không có áp lực gì đáng nói.
Lại nói hắn đang cố gắng che dấu át chủ bài của mình, hắn không tin lời của Thủy Vô Sinh.
- Là ngươi bức ta, cho nên đi chết đi!
Thủy Vô Sinh sợ hãi rống một tiếng, đưa ra phản kích cuối cùng.
Hắn dốc toàn lực, thần lực to lớn xuất hiện, chung quanh hình thành thủy triều mênh mông, lực trùng kích vô cùng cường đại, rất nhiều kiếm lãng quét qua bốn phía, mỗi một đạo kiếm lãng có thể chém ngang tinh thần, quét ngang đại địa.
Thần hồn của Lăng Tiếu cảm nhận được một kích này của Thủy Vô Sinh đáng sợ, không thể không tiến hành trạng thái phòng ngự cường đại, từng đạo kim quyền đánh nát kiếm lãng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.