Chương 1731: Diệt Tiếu gia!
Ngã Bản Thuần Khiết
24/11/2014
Đang ở lúc thủ chưởng của cao cấp Thánh Hoàng kia bắt trúng Điền Giai
Di, một bàn tay mạnh mẽ mà hữu lực xuất hiện đem tay của cao cấp Thánh
Hoàng kia bắt được.
- Đây là tỳ nữ của bổn cung, muốn sờ cũng chỉ có bổn cung mới có thể sờ, làm sao đến phiên lão già như ngươi!
Bắt lấy cao cấp Thánh Hoàng này rõ ràng là Lăng Tiếu.
Chỉ thấy trên mặt hắn cười nhạt, giống như không hề có nửa điểm uy hiếp.
Chỉ là sau một khắc hắn nói xong, cổ tay của hắn đột nhiên gia tăng lực độ bẻ xuông.
Răng rắc!
Một đạo tiếng gãy xương thanh thúy, một đạo kêu thảm giống như lợn bị giết vang lên trên bầu trời của Điền gia.
Tất cả mọi người lộ ra thần sắc khó có thể tin nhìn một màn này.
Bọn họ nhìn khuôn mặt đẹp trai mang theo cười nhạt của Lăng Tiếu lại giống như là nhìn thấy ác ma, để cho người ta cảm thấy sợ sệt cùng úy kỵ.
- Mọi... Mọi người cùng nhau tiến lên tiêu diệt hắn!
tên đê cấp Thánh Hoàng kia của Tiếu gia kinh hô một tiếng, dẫn đầu hướng về phía Lăng Tiếu xuất thủ.
- Trước diệt hắn rồi lại nói đi!
Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, một chân đem cao cấp Thánh Hoàng kia đá ra ngoài.
Thân thể của cao cấp Thánh Hoàng kia nhất thời bị đá tới hướng một chiêu tuyệt cường của đê cấp Thánh Hoàng kia.
Oanh long!
- Đáng chết, nhanh một chút hợp lực tiêu diệt hắn, đem Điền gia đều diệt!
Đê cấp Thánh Hoàng kia càng không ngừng kinh hô lên, lực lượng toàn thân không ngừng hội tụ, trường kiếm trong tay bắt đầu vũ động muốn đem địa bàn của Điền gia đều phá nát.
- Ngươi có cơ hội này sao?
Lăng Tiếu giống như là quỷ mị xuất hiện ở phía sau lưng hắn, long quyền trực tiếp đập vào trên đầu.
Đầu của hắn nhất thời bạo liệt ra, cả người lập tức mất đi sinh cơ.
Những Thánh Hoàng khác vừa muốn động thủ thấy một màn này đều bị sợ đến đảm hàn tâm kinh mà không có tâm ham chiến nữa, bọn họ cư nhiên trực tiếp phân tán ra mà chạy trốn.
- Nếu đã đến rồi liền toàn bộ lưu lại đi!
Lăng Tiếu nhàn nhạt nói một tiếng, 108 đạo phân thân hướng bốn phương tám hướng lướt qua, mỗi một đạo phân thân đều mang theo thế công vô cùng kinh khủng, đem những Thánh Hoàng đang chạy trốn kia nhất nhất tru sát.
Người của Điền gia nhìn Lăng Tiếu hung mãnh như thế, trong lòng là mừng rỡ đến cực điểm.
Bọn họ đều ở trong lòng kinh hô:
- Điền gia chúng ta được cứu rồi, được cứu rồi!
Lúc này bọn họ đã hoàn toàn tín nhiệm Lăng Tiếu, sẽ không nhận thấy hắn nói lung tung nữa rồi.
Thánh Hoàng kia của Tiếu gia cơ bản bị Lăng Tiếu diệt sát, mà cao cấp Thánh Hoàng muốn chạy trốn kia thì là bị Lăng Tiếu đánh thành trọng thương, bị ném đến trước mặt Điền lão đầu tùy ý cho lão xử trí.
Điền lão đầu bi phẫn từ trong lòng, chặt đứt tứ chi của người nọ, chọc mù hai mắt, cắt đứt đầu lưỡi, phá hủy đan điền, để cho người đưa người nọ đến bên ngoài hoang dã cho dã lang ăn.
Lăng Tiếu có thể hiểu được tâm tình của Điền lão đầu, người khiến ái thê bị ô nhục, đó là thù không đội trời chung.
- Đa tạ cung chủ thay lão nô báo cừu huyết hận, tâm nguyện của lão nô đã hoàn thành rồi, chỉ đợi xong chuyện lần này, ngày sau liền đi theo cung chủ làm trâu làm ngựa, tuyệt không có nửa câu oán hận!
Điền lão đầu quỳ gối xuống trước mặt Lăng Tiếu vô cùng trịnh trọng nói.
Lăng Tiếu đang muốn đem lão kéo lên, Điền Giai Di ở một bên cũng nhẹ nhàng mà quỳ xuống nói:
- Tiểu nữ tử cũng giống như phụ thân, vĩnh viễn hầu hạ ở bên cạnh cung chủ, tuyệt không hai lòng!
- Các ngươi thật là, đều đứng lên cho ta đi, ngày sau chớ động một chút lại quỳ xuống, bổn cung không thích loại này!
Lăng Tiếu trách cứ một câu, tiếp theo lại nói:
- Tốt, các ngươi đã tín nhiệm bổn cung, vậy sau này liền đi theo bổn cung đi, bổn cung tuyệt đối sẽ không đối đãi không công bằng với các ngươi.
- Tạ cung chủ!
Phụ nữ hai người đồng thời đối với Lăng Tiếu bái tạ một tiếng mới đứng dậy.
Lăng Tiếu không có đường lựa chọn không thể làm gì khác hơn là chịu một xá của bọn họ, coi như là chân chính thu phụ nữ bọn họ làm bộc đi.
Người của Điền gia liên tục tiến lên nói những lời cung kính với Lăng Tiếu.
Bọn họ kiến thức được sự cường đại của Lăng Tiếu, biết Lăng Tiếu tuyệt không phải là Thánh Hoàng bình thường, có lẽ là thiếu cung chủ của một đại thế lực nào đó, bằng không hắn làm sao dám xưng là "Cung chủ" được.
Vừa nghĩ đến Điền gia bọn họ có thể bám vào chân của đại thế lực, trong lòng hưng phân cực kỳ!
- Tốt lắm, đừng lại làm ồn như vậy nữa, nhóm người này của Tiếu gia đã chết, bọn họ khẳng định bị dọa đến vỡ mật không dám tới đây rồi, các ngươi phái người mang bổn cung đến nhà của bọn họ một phen, đợi ta đem toàn bộ Thánh Hoàng của bọn họ bắt lại, Điền gia các ngươi lại ra mặt đem bọn họ một lưới đánh tận, sau đó dò xét nhà của Tiếu gia bọn họ!
Lăng Tiếu nói.
- Tốt, tốt, đa tạ Lăng cung chủ, Hữu Vi liền mang theo người đi!
Điền Hữu Vi kích động nói.
- Không cần, ngươi thân là nhất gia chi chủ vẫn ở đây tọa trấn là tốt nhất!
Lăng Tiếu cự tuyệt nói.
Cuối cùng do một gã đê cấp Thánh Hoàng khác của Điền gia mang theo Lăng Tiếu đi đến chỗ của Tiếu gia.
- Lăng cung chủ, phía trước chính là chỗ ở của Tiếu gia!
Điền Hữu Tài chỉ về phía trước nói.
Lăng Tiếu nhìn xuống một mảnh quỳnh lâu ngọc các ở trước măt, thầm thở dài:
- Chỉ là bá chủ một trận đã kiến tạo tốt như vậy rồi, xem ra ngày sau ta cũng muons ở Thiên vực kiến tạo TIếu Ngọa cung càng thêm huy hoàng, đến lúc đó đem Vận nhi bọn họ đều đưa đến đây, ai, cũng không biết bọn họ bây giờ ra làm sao rồi.
- Người đến là người phương nào, dám phi hành ở trên bầu trời Tiếu gia, không muốn sống nữa chăng!
Mấy chục tên võ giả Huyền Đế từ trong Tiếu gia xông ra, một người trong đó kinh quát lên.
- Ta không chỉ muốn phi hành ở trên bầu trời của Tiếu gia, còn muốn đem chỗ này của các ngươi san thành bình địa!
Lăng Tiếu quát loén.
Hắn đang nhớ lại đám nữ nhân ở Huyền Linh đại lục, nội tâm phiền nhiễu một trận, hỏa khí đại thịnh, giống như muốn giết người tiết hận.
Lăng Tiếu thuận tay vung lên, một cái đại thủ chưởng giống như là một phương thiên địa sụp đổ xuống, đem mấy chục tên Huyền Đế kia đều đánh thành huyết thủy.
Dao động cường đại đưa tới chú ý của rất nhiều cường giả Tiếu gia.
- Người đến là người phương nào, lại dám giết người của Tiếu gia ta, không muốn sống nữa rồi!
Một gã Thánh giả dẫn đầu nhanh chóng lướt đến quát lên.
- Đều là những lời cũ rồi, bổn cung đúng là không muốn sống nữa rồi đấy, mau đến giết ta a!
Lăng Tiếu nói một tiếng, một đạo long ngâm chấn đãng tứ phương.
Những võ giả kia còn chưa tới gần đều bị chấn đến trực tiếp vẫn lạc rồi.
Điền Hữu Tài nhìn đến môt màn này bị sợ hãi kêu to một tiếng, trong lòng thầm nghĩ:
- Lăng cung chủ này thật là đáng sợ!
Oanh long oanh long!
Lăng Tiếu đại khai sát giới, từng đạo lực lượng đáng sợ ở trên bầu trời của Tiếu gia oanh đi.
Vạn mẫu hào trạch của Tiếu gia đều bị những lực lượng này oanh đến hủy hoại không chịu nổi, nếu không có chút ít hào trạch trọng yếu có trận pháp phòng ngự, chỉ sợ chỗ này cũng bị san làm bình địa rồi.
- Đây là tỳ nữ của bổn cung, muốn sờ cũng chỉ có bổn cung mới có thể sờ, làm sao đến phiên lão già như ngươi!
Bắt lấy cao cấp Thánh Hoàng này rõ ràng là Lăng Tiếu.
Chỉ thấy trên mặt hắn cười nhạt, giống như không hề có nửa điểm uy hiếp.
Chỉ là sau một khắc hắn nói xong, cổ tay của hắn đột nhiên gia tăng lực độ bẻ xuông.
Răng rắc!
Một đạo tiếng gãy xương thanh thúy, một đạo kêu thảm giống như lợn bị giết vang lên trên bầu trời của Điền gia.
Tất cả mọi người lộ ra thần sắc khó có thể tin nhìn một màn này.
Bọn họ nhìn khuôn mặt đẹp trai mang theo cười nhạt của Lăng Tiếu lại giống như là nhìn thấy ác ma, để cho người ta cảm thấy sợ sệt cùng úy kỵ.
- Mọi... Mọi người cùng nhau tiến lên tiêu diệt hắn!
tên đê cấp Thánh Hoàng kia của Tiếu gia kinh hô một tiếng, dẫn đầu hướng về phía Lăng Tiếu xuất thủ.
- Trước diệt hắn rồi lại nói đi!
Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, một chân đem cao cấp Thánh Hoàng kia đá ra ngoài.
Thân thể của cao cấp Thánh Hoàng kia nhất thời bị đá tới hướng một chiêu tuyệt cường của đê cấp Thánh Hoàng kia.
Oanh long!
- Đáng chết, nhanh một chút hợp lực tiêu diệt hắn, đem Điền gia đều diệt!
Đê cấp Thánh Hoàng kia càng không ngừng kinh hô lên, lực lượng toàn thân không ngừng hội tụ, trường kiếm trong tay bắt đầu vũ động muốn đem địa bàn của Điền gia đều phá nát.
- Ngươi có cơ hội này sao?
Lăng Tiếu giống như là quỷ mị xuất hiện ở phía sau lưng hắn, long quyền trực tiếp đập vào trên đầu.
Đầu của hắn nhất thời bạo liệt ra, cả người lập tức mất đi sinh cơ.
Những Thánh Hoàng khác vừa muốn động thủ thấy một màn này đều bị sợ đến đảm hàn tâm kinh mà không có tâm ham chiến nữa, bọn họ cư nhiên trực tiếp phân tán ra mà chạy trốn.
- Nếu đã đến rồi liền toàn bộ lưu lại đi!
Lăng Tiếu nhàn nhạt nói một tiếng, 108 đạo phân thân hướng bốn phương tám hướng lướt qua, mỗi một đạo phân thân đều mang theo thế công vô cùng kinh khủng, đem những Thánh Hoàng đang chạy trốn kia nhất nhất tru sát.
Người của Điền gia nhìn Lăng Tiếu hung mãnh như thế, trong lòng là mừng rỡ đến cực điểm.
Bọn họ đều ở trong lòng kinh hô:
- Điền gia chúng ta được cứu rồi, được cứu rồi!
Lúc này bọn họ đã hoàn toàn tín nhiệm Lăng Tiếu, sẽ không nhận thấy hắn nói lung tung nữa rồi.
Thánh Hoàng kia của Tiếu gia cơ bản bị Lăng Tiếu diệt sát, mà cao cấp Thánh Hoàng muốn chạy trốn kia thì là bị Lăng Tiếu đánh thành trọng thương, bị ném đến trước mặt Điền lão đầu tùy ý cho lão xử trí.
Điền lão đầu bi phẫn từ trong lòng, chặt đứt tứ chi của người nọ, chọc mù hai mắt, cắt đứt đầu lưỡi, phá hủy đan điền, để cho người đưa người nọ đến bên ngoài hoang dã cho dã lang ăn.
Lăng Tiếu có thể hiểu được tâm tình của Điền lão đầu, người khiến ái thê bị ô nhục, đó là thù không đội trời chung.
- Đa tạ cung chủ thay lão nô báo cừu huyết hận, tâm nguyện của lão nô đã hoàn thành rồi, chỉ đợi xong chuyện lần này, ngày sau liền đi theo cung chủ làm trâu làm ngựa, tuyệt không có nửa câu oán hận!
Điền lão đầu quỳ gối xuống trước mặt Lăng Tiếu vô cùng trịnh trọng nói.
Lăng Tiếu đang muốn đem lão kéo lên, Điền Giai Di ở một bên cũng nhẹ nhàng mà quỳ xuống nói:
- Tiểu nữ tử cũng giống như phụ thân, vĩnh viễn hầu hạ ở bên cạnh cung chủ, tuyệt không hai lòng!
- Các ngươi thật là, đều đứng lên cho ta đi, ngày sau chớ động một chút lại quỳ xuống, bổn cung không thích loại này!
Lăng Tiếu trách cứ một câu, tiếp theo lại nói:
- Tốt, các ngươi đã tín nhiệm bổn cung, vậy sau này liền đi theo bổn cung đi, bổn cung tuyệt đối sẽ không đối đãi không công bằng với các ngươi.
- Tạ cung chủ!
Phụ nữ hai người đồng thời đối với Lăng Tiếu bái tạ một tiếng mới đứng dậy.
Lăng Tiếu không có đường lựa chọn không thể làm gì khác hơn là chịu một xá của bọn họ, coi như là chân chính thu phụ nữ bọn họ làm bộc đi.
Người của Điền gia liên tục tiến lên nói những lời cung kính với Lăng Tiếu.
Bọn họ kiến thức được sự cường đại của Lăng Tiếu, biết Lăng Tiếu tuyệt không phải là Thánh Hoàng bình thường, có lẽ là thiếu cung chủ của một đại thế lực nào đó, bằng không hắn làm sao dám xưng là "Cung chủ" được.
Vừa nghĩ đến Điền gia bọn họ có thể bám vào chân của đại thế lực, trong lòng hưng phân cực kỳ!
- Tốt lắm, đừng lại làm ồn như vậy nữa, nhóm người này của Tiếu gia đã chết, bọn họ khẳng định bị dọa đến vỡ mật không dám tới đây rồi, các ngươi phái người mang bổn cung đến nhà của bọn họ một phen, đợi ta đem toàn bộ Thánh Hoàng của bọn họ bắt lại, Điền gia các ngươi lại ra mặt đem bọn họ một lưới đánh tận, sau đó dò xét nhà của Tiếu gia bọn họ!
Lăng Tiếu nói.
- Tốt, tốt, đa tạ Lăng cung chủ, Hữu Vi liền mang theo người đi!
Điền Hữu Vi kích động nói.
- Không cần, ngươi thân là nhất gia chi chủ vẫn ở đây tọa trấn là tốt nhất!
Lăng Tiếu cự tuyệt nói.
Cuối cùng do một gã đê cấp Thánh Hoàng khác của Điền gia mang theo Lăng Tiếu đi đến chỗ của Tiếu gia.
- Lăng cung chủ, phía trước chính là chỗ ở của Tiếu gia!
Điền Hữu Tài chỉ về phía trước nói.
Lăng Tiếu nhìn xuống một mảnh quỳnh lâu ngọc các ở trước măt, thầm thở dài:
- Chỉ là bá chủ một trận đã kiến tạo tốt như vậy rồi, xem ra ngày sau ta cũng muons ở Thiên vực kiến tạo TIếu Ngọa cung càng thêm huy hoàng, đến lúc đó đem Vận nhi bọn họ đều đưa đến đây, ai, cũng không biết bọn họ bây giờ ra làm sao rồi.
- Người đến là người phương nào, dám phi hành ở trên bầu trời Tiếu gia, không muốn sống nữa chăng!
Mấy chục tên võ giả Huyền Đế từ trong Tiếu gia xông ra, một người trong đó kinh quát lên.
- Ta không chỉ muốn phi hành ở trên bầu trời của Tiếu gia, còn muốn đem chỗ này của các ngươi san thành bình địa!
Lăng Tiếu quát loén.
Hắn đang nhớ lại đám nữ nhân ở Huyền Linh đại lục, nội tâm phiền nhiễu một trận, hỏa khí đại thịnh, giống như muốn giết người tiết hận.
Lăng Tiếu thuận tay vung lên, một cái đại thủ chưởng giống như là một phương thiên địa sụp đổ xuống, đem mấy chục tên Huyền Đế kia đều đánh thành huyết thủy.
Dao động cường đại đưa tới chú ý của rất nhiều cường giả Tiếu gia.
- Người đến là người phương nào, lại dám giết người của Tiếu gia ta, không muốn sống nữa rồi!
Một gã Thánh giả dẫn đầu nhanh chóng lướt đến quát lên.
- Đều là những lời cũ rồi, bổn cung đúng là không muốn sống nữa rồi đấy, mau đến giết ta a!
Lăng Tiếu nói một tiếng, một đạo long ngâm chấn đãng tứ phương.
Những võ giả kia còn chưa tới gần đều bị chấn đến trực tiếp vẫn lạc rồi.
Điền Hữu Tài nhìn đến môt màn này bị sợ hãi kêu to một tiếng, trong lòng thầm nghĩ:
- Lăng cung chủ này thật là đáng sợ!
Oanh long oanh long!
Lăng Tiếu đại khai sát giới, từng đạo lực lượng đáng sợ ở trên bầu trời của Tiếu gia oanh đi.
Vạn mẫu hào trạch của Tiếu gia đều bị những lực lượng này oanh đến hủy hoại không chịu nổi, nếu không có chút ít hào trạch trọng yếu có trận pháp phòng ngự, chỉ sợ chỗ này cũng bị san làm bình địa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.