Chương 1807: Đỉnh phong Thần Vương Kiều Phong. (1)
Ngã Bản Thuần Khiết
24/11/2014
Lăng Tiếu trên mặt đất nhắm mắt lại, dần dần tiêu hoa hai loại lực lượng.
Một loại là lượng lượng thánh dịch liệu thương, một loại thì là lực lượng tu phục thần hồn trong thức hải.
Vừa mới rồi có lực lượng của Tiêu Linh thay hắn khôi phục không ít ngoại thương, mà hiện tại Lăng Tiếu tạm thời không cần quá đi để ý tới thương thế trên người, mà là nghĩ biện pháp nhanh chóng hấp thu năng lượng của Thần Hồn thảo.
Hắn yên lặng vận khởi khẩu quyết của Khống Thần quyết, đem lực lượng của Thần Hồn thảo không ngừng dẫn hướng thần hồn mà đi.
Thần hồn vốn là đã trọng thương khó chữa chiếm được lực lượng làm dịu của Thần Hồn thảo, lập tức trở nên sáng láng lên.
Có lực lượng của Thần Hồn thảo, thần hồn láy một loại tốc độ cực nhanh mà phục hồi, lực lượng cũng đang không ngừng tăng lên.
Lăng Tiếu dần dần cảm thấy áp lực trong thức hải thoáng chốc không còn, một cỗ lực lượng mênh mông không ngừng làm dịu thần hồn của hắn, hắn đồng thời cũng có thể cảm giác được sự tồn tại của tam đại dị vật, lực lượng đã khôi phục hơn phân nửa, trong lòng vui mừng như điên.
Lập tức hắn trầm xuống tâm tư, toàn lực đem thần hồn khôi phục đến trạng thái đỉnh phong rồi lại nói.
Ước chừng qua một hồi lâu, trạng thái của Lăng Tiếu càng lúc càng tốt, lực lượng của thần hồn không chỉ khôi phục, hơn nữa còn tăng cường rất nhiều.
Ngay lập tức hắn thừa dịp cảm tứng lực lượng đan điền, ở dưới hồn lực dẫn dắt của thần hồn, ngũ thải đan điền rốt cuộc lần nữa khôi phục vận chuyển.
Đây để cho Lăng Tiếu mừng rỡ như điên, lực lượng mất đi hơn một tháng rốt cuộc lại một lần nữa trở về.
Lăng Tiếu kiềm chế vọng động vui mừng lại, vội vã đem thần công của mình vận chuyển lên, đem lực lượng của thánh dịch nhanh chóng hấp thu.
Hắn không chỉ muốn để thần hồn của chính mình khôi phục, còn muốn để thân thể đạt tới trạng thái tốt nhất.
Thuận theo Lăng Tiếu dần dần khôi phục, hắn đột nhiên phát hiện bên trong thần hồn lại phản hồi không ít lực lượng tới đan điền, giữa hai cái tựa hồ nhiều ra cái liên hệ nào đó, để cho hắn có một loại vọng động muốn trùng phá trói buộc.
Lăng Tiếu càng thêm hưng phấn lên, hắn biết mình bây giờ cư nhiên muốn đột phá cảnh giới cao cấp Thánh Hoàng rồi.
Ở hơn hai tháng trước, hắn lợi dụng Nguyên Tâm quả muốn đột phá một cái đẳng giai này, đáng tiếc lực lượng của Nguyên Tâm quả bị thần hồn hấp thu hơn phân nửa để cho hắn không cách nào hoàn thành tiến giai, chỉ đạt tới trung cấp đỉnh phong.
Hôm nay dựa vào Thần Hồn thảo phục hồi thần hồn, cũng khiến cho thần hồn lực lượng tăng nhiều, mà đan điền lần nữa khôi phục vận chuyển, giữa thần hồn cùng đan điền tựa hồ có liên hệ nào đó, lúc này mới cơ hội cho hắn đột phá.
Lăng Tiếu không dám khinh thường, trải qua lần đột phá thất bại trước đó, hắn cũng không muốn lại đi vào đường mòn.
Thần hồn lực lượng của Lăng Tiếu triển hiện ra, đem thiên địa linh khí cùng lực lượng bổn nguyên trong phương viên mấy vạn dặm tập quyển mà đến.
Lăng Tiếu đem rất nhiều lực lượng hấp nạp vào thể nội, toàn lực đột phá đến tu vi cao cấp Thần Hoàng.
Lực lượng của Lăng Tiếu đã đạt tới cực điểm, mà hắn sớm đã đạt tới trung cấp đỉnh phong, có những lực lượng này trợ giúp, hết thảy rốt cuộc là nước chảy thành sông mà hoàn thành.
Lăng Tiếu xua tan trạng thái chán chường, cả người tràn ngập lực lượng, một đầu tuyệt thế Chân Long càng không ngừng gào thét ở phía sau hắn.
Rống!
Lăng Tiếu nhịn không được thét dài lên không trúng một cái, như để phát tiết những buồn bực mấy hôm nay vậy
Hiện giờ thần hồn hắn không chỉ được chữa trị mà còn mạnh hơn mấy lần.
Một là vì Thần Hồn Thảo là thần thảo tốt nhất nhằm vào thần hồn, có thể chữa trị thần hồn, cũng có thể tăng cường thần hồn lực lượng, là vật tu luyện mà Thần Vương cũng phải mượn nhờ.
Hai là vì Lăng Tiếu đột phá cao giai Thánh Hoàng, đồng thời cũng sẽ ảnh hưởng tăng cường thần hồn lực lượng.
Có thể nói giữa thần hồn lực lượng và đan điền luôn có liên hệ nào đó.
Lăng Tiếu đột phá đến cao giai Thánh Hoàng, lực lượng thân thể của hắn cũng theo đó tăng trưởng, lực lượng phòng ngự khẳng định cũng sẽ tăng lên một bậc, bán thần khí bình thường muốn tổn thương đến hắn cũng không phải đơn giản như vậy.
Lăng Tiếu hiện giờ mới xem như chân chính có sức mạnh khiêu chiến với Bán Thần Vương.
Mà thần hồn lực lượng của hắn thậm chí vượt còn vượt qua Bán Thần Vương bình thường, đã đến gần vô hạn cảnh giới đê giai Thần Vương.
Hắn có một loại khống chế đối với thiên địa lực lượng, hắn biết rõ chỉ cần mình quen thuộc loại vận dụng lực lượng này, bất kể là chiến đấu hay tu luyện đều sẽ có được tác dụng không gì sánh kịp .
Lăng Tiếu mở ra hai tay, ngẩng đầu ngửa mặt lên trời, lực lượng cường đại không ngừng vận chuyển trong cơ thể khiến cảm giác cực kỳ sảng khoái.
- Từ giờ trở đi, ta có lẽ mới xem như người mạnh nhất dưới Thần Vương chính thức đi!
Lăng Tiếu lộ ra vô cùng tự tin lẩm bẩm.
Trước kia hắn mặc dù có thể đánh bại đỉnh phong Thánh Hoàng, nhưng đều là dựa vào thần hồn trợ giúp, ngày nay hắn cho dù không dựa vào thần hồn, trong cảnh giới Thánh Hoàng vô luận là đối thủ thế nào Lăng Tiếu đều có nắm chắc có thể hành hạ hắn đến chết.
- Hiện giờ còn không phải lúc tự ngạo, chỉ có đạt đến Thần Vương cảnh giới mới có thể chính thức đặt chân ở Thiên Vực!
Lăng Tiếu thu thập tâm tình, liền đuổi về bên trong thôn trang.
Tiêu Linh thấy Lăng Tiếu đã hoàn hảo như ban đầu, lúc này lộ ra dáng cười mừng rỡ như hoa sen nở rộ:
- Lăng Tiếu ca ca ngươi tốt rồi?
Lăng Tiếu theo thói quen khẽ vuốt đầu Tiêu Linh cười nói:
- Đúng vậy a, đa tạ Linh Nhi, đa tạ gia gia!
Tiêu Linh rất hưởng thụ cảm giác Lăng Tiếu khẽ vuốt đầu nàng, nàng khẽ chớp cặp mắt to nói với Lăng Tiếu:
- Lăng Tiếu ca ca ngươi dường như trở nên càng thêm đẹp trai rồi!
- Ha ha, vậy sao? Chẳng lẽ ca ca trước kia rất xấu sao?
Lăng Tiếu trêu ghẹo nói.
- Đều đẹp, Linh Nhi thích nhìn ca ca!
Tiêu Linh rất chân thành nói.
- Ân, ta cũng muốn nhìn Linh Nhi ah, chỉ là. . .
Lăng Tiếu lên tiếng, lộ ra thần sắc không bỏ, không muốn tiếp tục nói nữa.
Chỉ là Tiêu Linh tuy ngây thơ nhưng nàng lại không phải người ngu, tin rằng nàng hoàn toàn có thể cảm nhận được tâm tư của Lăng Tiếu:
- Lăng Tiếu ca ca là muốn rời khỏi Linh Nhi đúng không?
Lăng Tiếu còn muốn nói điều gì đó thì một giọng nói đã từ trong trúc cư truyền ra:
- Lăng Tiếu ngươi tới đây một chút!
- Gia gia gọi ta rồi, ta đi qua một chút đã!
Lăng Tiếu nói một tiếng, liền sải bước tiến vào trúc cư.
Tiêu Linh nhìn thân ảnh hiên ngang kia, trong nội tâm chẳng biết tại sao lại sinh ra một loại cảm xúc không hiểu.
. . .
- Bái kiến Tiêu gia gia!
Lăng Tiếu cung kính nói với thân ảnh đưa lưng về phía mình.
Một người có thể mang tới Thần Hồn Thảo, không cần phải nói đã là tồn tại cấp bậc Thần Vương, đủ để khiến hắn phải tôn kính rồi, huống chi người ta còn là ân nhân cứu mạng hắn nữa.
Gia gia Tiêu Linh xoay người lại, lộ ra gương mặt cương nghị, đôi mắt mang theo vẻ cơ trí kia phảng phất có thể xuyên thủng bất luận tâm tư của kẻ nào, khiến người không dám nhìn thẳng vào.
Một loại là lượng lượng thánh dịch liệu thương, một loại thì là lực lượng tu phục thần hồn trong thức hải.
Vừa mới rồi có lực lượng của Tiêu Linh thay hắn khôi phục không ít ngoại thương, mà hiện tại Lăng Tiếu tạm thời không cần quá đi để ý tới thương thế trên người, mà là nghĩ biện pháp nhanh chóng hấp thu năng lượng của Thần Hồn thảo.
Hắn yên lặng vận khởi khẩu quyết của Khống Thần quyết, đem lực lượng của Thần Hồn thảo không ngừng dẫn hướng thần hồn mà đi.
Thần hồn vốn là đã trọng thương khó chữa chiếm được lực lượng làm dịu của Thần Hồn thảo, lập tức trở nên sáng láng lên.
Có lực lượng của Thần Hồn thảo, thần hồn láy một loại tốc độ cực nhanh mà phục hồi, lực lượng cũng đang không ngừng tăng lên.
Lăng Tiếu dần dần cảm thấy áp lực trong thức hải thoáng chốc không còn, một cỗ lực lượng mênh mông không ngừng làm dịu thần hồn của hắn, hắn đồng thời cũng có thể cảm giác được sự tồn tại của tam đại dị vật, lực lượng đã khôi phục hơn phân nửa, trong lòng vui mừng như điên.
Lập tức hắn trầm xuống tâm tư, toàn lực đem thần hồn khôi phục đến trạng thái đỉnh phong rồi lại nói.
Ước chừng qua một hồi lâu, trạng thái của Lăng Tiếu càng lúc càng tốt, lực lượng của thần hồn không chỉ khôi phục, hơn nữa còn tăng cường rất nhiều.
Ngay lập tức hắn thừa dịp cảm tứng lực lượng đan điền, ở dưới hồn lực dẫn dắt của thần hồn, ngũ thải đan điền rốt cuộc lần nữa khôi phục vận chuyển.
Đây để cho Lăng Tiếu mừng rỡ như điên, lực lượng mất đi hơn một tháng rốt cuộc lại một lần nữa trở về.
Lăng Tiếu kiềm chế vọng động vui mừng lại, vội vã đem thần công của mình vận chuyển lên, đem lực lượng của thánh dịch nhanh chóng hấp thu.
Hắn không chỉ muốn để thần hồn của chính mình khôi phục, còn muốn để thân thể đạt tới trạng thái tốt nhất.
Thuận theo Lăng Tiếu dần dần khôi phục, hắn đột nhiên phát hiện bên trong thần hồn lại phản hồi không ít lực lượng tới đan điền, giữa hai cái tựa hồ nhiều ra cái liên hệ nào đó, để cho hắn có một loại vọng động muốn trùng phá trói buộc.
Lăng Tiếu càng thêm hưng phấn lên, hắn biết mình bây giờ cư nhiên muốn đột phá cảnh giới cao cấp Thánh Hoàng rồi.
Ở hơn hai tháng trước, hắn lợi dụng Nguyên Tâm quả muốn đột phá một cái đẳng giai này, đáng tiếc lực lượng của Nguyên Tâm quả bị thần hồn hấp thu hơn phân nửa để cho hắn không cách nào hoàn thành tiến giai, chỉ đạt tới trung cấp đỉnh phong.
Hôm nay dựa vào Thần Hồn thảo phục hồi thần hồn, cũng khiến cho thần hồn lực lượng tăng nhiều, mà đan điền lần nữa khôi phục vận chuyển, giữa thần hồn cùng đan điền tựa hồ có liên hệ nào đó, lúc này mới cơ hội cho hắn đột phá.
Lăng Tiếu không dám khinh thường, trải qua lần đột phá thất bại trước đó, hắn cũng không muốn lại đi vào đường mòn.
Thần hồn lực lượng của Lăng Tiếu triển hiện ra, đem thiên địa linh khí cùng lực lượng bổn nguyên trong phương viên mấy vạn dặm tập quyển mà đến.
Lăng Tiếu đem rất nhiều lực lượng hấp nạp vào thể nội, toàn lực đột phá đến tu vi cao cấp Thần Hoàng.
Lực lượng của Lăng Tiếu đã đạt tới cực điểm, mà hắn sớm đã đạt tới trung cấp đỉnh phong, có những lực lượng này trợ giúp, hết thảy rốt cuộc là nước chảy thành sông mà hoàn thành.
Lăng Tiếu xua tan trạng thái chán chường, cả người tràn ngập lực lượng, một đầu tuyệt thế Chân Long càng không ngừng gào thét ở phía sau hắn.
Rống!
Lăng Tiếu nhịn không được thét dài lên không trúng một cái, như để phát tiết những buồn bực mấy hôm nay vậy
Hiện giờ thần hồn hắn không chỉ được chữa trị mà còn mạnh hơn mấy lần.
Một là vì Thần Hồn Thảo là thần thảo tốt nhất nhằm vào thần hồn, có thể chữa trị thần hồn, cũng có thể tăng cường thần hồn lực lượng, là vật tu luyện mà Thần Vương cũng phải mượn nhờ.
Hai là vì Lăng Tiếu đột phá cao giai Thánh Hoàng, đồng thời cũng sẽ ảnh hưởng tăng cường thần hồn lực lượng.
Có thể nói giữa thần hồn lực lượng và đan điền luôn có liên hệ nào đó.
Lăng Tiếu đột phá đến cao giai Thánh Hoàng, lực lượng thân thể của hắn cũng theo đó tăng trưởng, lực lượng phòng ngự khẳng định cũng sẽ tăng lên một bậc, bán thần khí bình thường muốn tổn thương đến hắn cũng không phải đơn giản như vậy.
Lăng Tiếu hiện giờ mới xem như chân chính có sức mạnh khiêu chiến với Bán Thần Vương.
Mà thần hồn lực lượng của hắn thậm chí vượt còn vượt qua Bán Thần Vương bình thường, đã đến gần vô hạn cảnh giới đê giai Thần Vương.
Hắn có một loại khống chế đối với thiên địa lực lượng, hắn biết rõ chỉ cần mình quen thuộc loại vận dụng lực lượng này, bất kể là chiến đấu hay tu luyện đều sẽ có được tác dụng không gì sánh kịp .
Lăng Tiếu mở ra hai tay, ngẩng đầu ngửa mặt lên trời, lực lượng cường đại không ngừng vận chuyển trong cơ thể khiến cảm giác cực kỳ sảng khoái.
- Từ giờ trở đi, ta có lẽ mới xem như người mạnh nhất dưới Thần Vương chính thức đi!
Lăng Tiếu lộ ra vô cùng tự tin lẩm bẩm.
Trước kia hắn mặc dù có thể đánh bại đỉnh phong Thánh Hoàng, nhưng đều là dựa vào thần hồn trợ giúp, ngày nay hắn cho dù không dựa vào thần hồn, trong cảnh giới Thánh Hoàng vô luận là đối thủ thế nào Lăng Tiếu đều có nắm chắc có thể hành hạ hắn đến chết.
- Hiện giờ còn không phải lúc tự ngạo, chỉ có đạt đến Thần Vương cảnh giới mới có thể chính thức đặt chân ở Thiên Vực!
Lăng Tiếu thu thập tâm tình, liền đuổi về bên trong thôn trang.
Tiêu Linh thấy Lăng Tiếu đã hoàn hảo như ban đầu, lúc này lộ ra dáng cười mừng rỡ như hoa sen nở rộ:
- Lăng Tiếu ca ca ngươi tốt rồi?
Lăng Tiếu theo thói quen khẽ vuốt đầu Tiêu Linh cười nói:
- Đúng vậy a, đa tạ Linh Nhi, đa tạ gia gia!
Tiêu Linh rất hưởng thụ cảm giác Lăng Tiếu khẽ vuốt đầu nàng, nàng khẽ chớp cặp mắt to nói với Lăng Tiếu:
- Lăng Tiếu ca ca ngươi dường như trở nên càng thêm đẹp trai rồi!
- Ha ha, vậy sao? Chẳng lẽ ca ca trước kia rất xấu sao?
Lăng Tiếu trêu ghẹo nói.
- Đều đẹp, Linh Nhi thích nhìn ca ca!
Tiêu Linh rất chân thành nói.
- Ân, ta cũng muốn nhìn Linh Nhi ah, chỉ là. . .
Lăng Tiếu lên tiếng, lộ ra thần sắc không bỏ, không muốn tiếp tục nói nữa.
Chỉ là Tiêu Linh tuy ngây thơ nhưng nàng lại không phải người ngu, tin rằng nàng hoàn toàn có thể cảm nhận được tâm tư của Lăng Tiếu:
- Lăng Tiếu ca ca là muốn rời khỏi Linh Nhi đúng không?
Lăng Tiếu còn muốn nói điều gì đó thì một giọng nói đã từ trong trúc cư truyền ra:
- Lăng Tiếu ngươi tới đây một chút!
- Gia gia gọi ta rồi, ta đi qua một chút đã!
Lăng Tiếu nói một tiếng, liền sải bước tiến vào trúc cư.
Tiêu Linh nhìn thân ảnh hiên ngang kia, trong nội tâm chẳng biết tại sao lại sinh ra một loại cảm xúc không hiểu.
. . .
- Bái kiến Tiêu gia gia!
Lăng Tiếu cung kính nói với thân ảnh đưa lưng về phía mình.
Một người có thể mang tới Thần Hồn Thảo, không cần phải nói đã là tồn tại cấp bậc Thần Vương, đủ để khiến hắn phải tôn kính rồi, huống chi người ta còn là ân nhân cứu mạng hắn nữa.
Gia gia Tiêu Linh xoay người lại, lộ ra gương mặt cương nghị, đôi mắt mang theo vẻ cơ trí kia phảng phất có thể xuyên thủng bất luận tâm tư của kẻ nào, khiến người không dám nhìn thẳng vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.