Chương 1325: Đối chiến áp đảo. (1)
Ngã Bản Thuần Khiết
17/11/2014
Phong Nha, Tàn Báo, Tống Minh Hoa, Đỗ Thiết, Phương Thần, Lạc U sáu người đều độngthủ, bị Lăng Tiếu ngăn cản.
Bọn họ không rõ Lăng Tiếu bảo bọn họ động thủ nhưng sao lại ngăn cản?
Sau một khắc bọn họ đã biết rõ xảy ra chuyện gì.
Ưng Vương, Âm Bà, Lãnh Chính cùng với hai tên Huyền Đế giai và mấy chục Thiên Tôn có hai tên Thiên Tôn cao cấp đột nhiên lao lên.
Biến hóa đột ngột khiến hai người tỏa ra khí thế cường đại, cả hai cầm binh khí chém giết đám người Ưng Vương.
Chuyện này quá đột nhiên, quá mức quỷ dị, đúng là không thể phòng ngừa.
- Các ngươi làm gì!
Lãnh Chính đi ra khỏi người Ưng Vương, hắn phát hiện dị trạng bây giờ, không không do dự ra tay với hai tên Thiên Tôn.
Bang bang!
Hai tên Thiên Tôn đang muốn đâm giết Ưng Vương thì Lãnh Chính sớm một bước đánh hai người này bay ra ngoài.
Xem bọn họ phun ra nhiều máu tươi, xem chừng đã chết.
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Ưng Vương khó hiểu rống to lên.
Hai người này chính Lang Ưng Ám Vệ, tại sao đột nhiên kích giết hắn?
- Ha ha, có chút năng lực, nhưng mà ta muốn nhìn các ngươi giết được bao nhiêu người!
Lăng Tiếu lúc này tươi cười tà ý và thản nhiên.
Tiếp theo là hai tên Thiên Tôn lại ra tay.
Nhưng mà mục tiêu không phải là Ưng Vương, mà là ra tay với kẻ bên cạnh mình.
Phốc phốc!
Hai người bên cạnh bị tên Thiên Tôn bên cạnh ra tay nên không kịp phòng ngự, trong nháy mắt đã bị chém bay đầu.
- Tạo phản rồi, mẹ nó, tiêu diệt chúng cho lão tử, ai dám tạo phản giết không tha!
Ưng Vương giận dữ hét lớn, đầu óc của hắn đảo loạn, Lang Ung Ám Vệ trung thành và tận tâm với Hắc Ma Môn vì sao đột nhiên ra tay tạo phản?
Âm Bà đột nhiên chú ý tới nụ cười quỷ dị của Lăng Tiếu, sắc mặt vô cùng kinh hãi thét to.
- Là hắn... Nhất định là hắn giở trò quỷ!
Hắn và Ưng Vương đàm phán xong thì đám Lang Ưng Ám Vệ của Hắc Ma Môn Sói bị trúng tinh thần phù chú, khống chế thần chí của bọn họ và sinh ra chuyện phản bội.
Dùng tinh thần lực của Lăng Tiếu thì có thể là siêu cường trong Đế giai, mà kẻ nào dưới Đế giai chỉ cần không am hiểu phòng ngự tinh thần thì bị Lăng Tiếu tùy thời khống chế bọn họ.
Thủ đoạn nghịch thiên như vậy, thực sự là khiến người ta vô cùng quỷ ý và sợ sệt.
Âm Bà sống lâu năm, kiến thức của bà ta không phải ai cũng có thể ngăn cản được.
Thông qua quan sát của bà ta về Lăng Tiếu thì bà ta biết rõ Lăng Tiếu có liên quan tới chuyện này.
Trong đầu của bà ta hiện ra một ý niệm.
- Chẳng lẽ là Khống Hồn Thuật biến mất nhiều năm? Nghe nói đây là yêu pháp chỉ có Hồn Tộc mới có thể dùng mà?
- Đều sững sờ làm gì, còn không mau giết đi cho ta!
Ưng Vương giận dữ, hắn xuất đạo tới nay chưa bao giờ gặp qua tình huống này.
Hôm nay thấy Âm Bà chỉ vào Lăng Tiếu, lập tức bị tức giận nhấn chìm lý trí, muốn ra tay với đám người Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu lúc này mới thở dài nói:
- Bây giờ các ngươi có thể ra tay, nhớ lấy, Đế giai thì phải lưu mạng sống.
Nói xong hắn cũng gọi tiểu Kim ra, bại gia tử thì không gọi, đối phó đám người này còn không cần hắn dùng quá nhiều át chủ bài.
Mà để tiểu Kim đi ra chính là bảo nó tiếp ứng hiệp trợ cho mười mấy tên Thiên Tôn diệt sát đám cao thủ Thiên Tôn của đối thủ, chính hắn ở phía sau áp trận yên tĩnh xem kỳ biến, tùy thời dùng tinh thần lực ngăn cản địch nhân.
Trong lúc nhất thời trên bầu trời lập tức vang lên tiếng chém giết đáng sợ.
Oanh long oanh long!
Chiến tranh bắt đầu, từng đám linh cầm tẩu thú bên dưới sơn mạch không ngừng náo loạn chạy đi.
Lăng Tiếu bên này có Tống Minh Hoa chính là Huyền Đế cao giai, Đỗ Thiết, Tàn Báo, Phương Thần, Lạc U bốn người đều là Huyền Đế trung giai, đối phương chỉ có hai Huyền Đế trung giai, ba tên Huyền Đế thấp giai, ngay từ phẩm giai thì bên Lăng Tiếu đã chiếm hết thượng phong rồi.
Mặt khác Lăng Tiếu bên này còn có Thánh giai thấp giai trợ trận, còn không thể làm gì đám người này thì quá chê cười rồi!
Hôm nay Tống Minh Hoa phối hợp với linh thú của Phương Thần, Lạc U hai người ngăn cản năm linh thú của đối phương, còn lại Đỗ Thiết cùng Tàn Báo hai người sớm chém sạch linh thú, còn đang tìm kiếm linh thú mới.
Đỗ Thiết thì nghênh tiếp Lãnh Chính, Tàn Báo thì trực tiếp lao qua phía Âm Bà, Phương Thần tìm Ưng Vương, Lạc U thì đấu với hai tên Huyền Đế thấp giai.
Thế giới chi lực năm màu rực rỡ hiện ra chung quanh, không ngừng va chạm với nhau.
Đỗ Thiết là luyện khí sư cao giai, thế giới chi lực của hắn lấy binh khí làm chủ yếu, mà vô số cho hắn sử dụng càng thêm thần kỳ.
Hắn dựa vào cực phẩm đế đan của Lăng Tiếu tiến giai, thực lực còn kém hơn đám người Lãnh Chính nửa trù, nhưng mà muốn đứng vững trước thế công của Lãnh Chính thì không thành vấn đề.
Tàn Báo bên này dựa vào thế giới chi lực thượng phẩm linh cấp thế ngăn cản Âm Bà oanh kích, Ma Đao Bát Thức mang theo cừu hận chém thẳng vào Âm Bà.
- Ngươi là đồ tiện nhan, bây giờ không ai giúp ngươi, xem bổn đế lăng trì ngươi thế nào!
Tàn Báo lúc này tức giận quát to lên.
Âm Bà cuống quít chống đỡ, trên khuôn mặt hiện ra thần sắc khủng hoảng.
- Ngươi... Ngươi có phải đồ đệ của hắn hay không, bằng không thì sao ngươi hiểu thế giới chi lực của hắn, lại còn nhạn ra ta?
- Hắn? Ngươi nói chính là người bị ngươi đâm sau lưng đúng không?
Tàn Báo cũng khó hiểu, mà là hỏi lại.
- Ngươi... Ngươi quả nhiên có liên quan tới hắn!
Âm Bà như thấy quỷ kinh hô lên.
Tâm thần bà ta đại loạn, nào có nửa điểm tâm tư muốn chiến, trí óc chỉ có chữ trốn.
Tàn Báo sao cho bà ta thực hiện được, tấn công mạnh hơn, không ngừng kích thích nói:
- Hắc hắc, bây giờ ngươi thế này rồi sao, năm ấy hắn tín nhiệm ngươi, không nghĩ đến ngươi lại câu dẫn nam nhân sau lưng và phản bội hắn, ngươi làm vậy chẳng phải ... khiến hắn thất vọng sao?
Âm Bà tâm thần càng hỗn loạn, trong trí óc càng càng hiện ra gương mặt khát máu của nam nhân mấy ngàn năm trước, lại nhìn qua Tàn Báo hôm nay giống như cùng một người.
- Không... Hắn phụ lòng ta, ta không ngừng câu dẫn hắn mà hắn lại không muốn ta, rõ ràng lại đi tìm nữ nhân khác, ta không phục, ta...
Âm Bà bại lui kêu to lên.
Tàn Báo thừa dịp nói:
- Ngươi không nghĩ tới sao, kỳ thật ta là Ma Đế, chính là kẻ phụ lòng trong miệng ngươi đấy.
Tốt cho một chiêu thượng binh phạt mưu, còn lại dùng công tâm kế.
Tàn Báo không hỗ là lão quái vật, liên tục nói lời công kích khiến Âm Bà hoàn toàn mất phương hướng, hôm nay đã tới gần Âm Bà như muốn giết bà ta.
Ma đao Bát Thức thức thứ năm Ma Đao Đoạn Tình!
Thuận theo một đao này, mặc kệ giữa Tàn Báo cùng Âm Bà có bao nhiêu ân oán tình cừu cũng bị diệt sạch!
Ma đao đáng sợ giống như muốn chém bầu trời thành hai nửa, khí thế như hủy thiên diệt địa.
Ma Đao Bát Thức kỳ thật chiêu thức chẳng phân biệt trước sau, mỗi một chiêu uy lực không giống nhau, nhưng mà mỗi chiêu lại mang theo uy năng và sát khí lạnh lùng.
Âm Bà thất thần, dù chiêu thức vẫn chưa loạn thế nhưng mà chuẩn bị lại chưa đủ, cốt trượng trong tay của nàng đưa lên ngăn cản, cốt trượng bị cường chiêu của Tàn Báo đánh bay ra ngoài.
C
Bọn họ không rõ Lăng Tiếu bảo bọn họ động thủ nhưng sao lại ngăn cản?
Sau một khắc bọn họ đã biết rõ xảy ra chuyện gì.
Ưng Vương, Âm Bà, Lãnh Chính cùng với hai tên Huyền Đế giai và mấy chục Thiên Tôn có hai tên Thiên Tôn cao cấp đột nhiên lao lên.
Biến hóa đột ngột khiến hai người tỏa ra khí thế cường đại, cả hai cầm binh khí chém giết đám người Ưng Vương.
Chuyện này quá đột nhiên, quá mức quỷ dị, đúng là không thể phòng ngừa.
- Các ngươi làm gì!
Lãnh Chính đi ra khỏi người Ưng Vương, hắn phát hiện dị trạng bây giờ, không không do dự ra tay với hai tên Thiên Tôn.
Bang bang!
Hai tên Thiên Tôn đang muốn đâm giết Ưng Vương thì Lãnh Chính sớm một bước đánh hai người này bay ra ngoài.
Xem bọn họ phun ra nhiều máu tươi, xem chừng đã chết.
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Ưng Vương khó hiểu rống to lên.
Hai người này chính Lang Ưng Ám Vệ, tại sao đột nhiên kích giết hắn?
- Ha ha, có chút năng lực, nhưng mà ta muốn nhìn các ngươi giết được bao nhiêu người!
Lăng Tiếu lúc này tươi cười tà ý và thản nhiên.
Tiếp theo là hai tên Thiên Tôn lại ra tay.
Nhưng mà mục tiêu không phải là Ưng Vương, mà là ra tay với kẻ bên cạnh mình.
Phốc phốc!
Hai người bên cạnh bị tên Thiên Tôn bên cạnh ra tay nên không kịp phòng ngự, trong nháy mắt đã bị chém bay đầu.
- Tạo phản rồi, mẹ nó, tiêu diệt chúng cho lão tử, ai dám tạo phản giết không tha!
Ưng Vương giận dữ hét lớn, đầu óc của hắn đảo loạn, Lang Ung Ám Vệ trung thành và tận tâm với Hắc Ma Môn vì sao đột nhiên ra tay tạo phản?
Âm Bà đột nhiên chú ý tới nụ cười quỷ dị của Lăng Tiếu, sắc mặt vô cùng kinh hãi thét to.
- Là hắn... Nhất định là hắn giở trò quỷ!
Hắn và Ưng Vương đàm phán xong thì đám Lang Ưng Ám Vệ của Hắc Ma Môn Sói bị trúng tinh thần phù chú, khống chế thần chí của bọn họ và sinh ra chuyện phản bội.
Dùng tinh thần lực của Lăng Tiếu thì có thể là siêu cường trong Đế giai, mà kẻ nào dưới Đế giai chỉ cần không am hiểu phòng ngự tinh thần thì bị Lăng Tiếu tùy thời khống chế bọn họ.
Thủ đoạn nghịch thiên như vậy, thực sự là khiến người ta vô cùng quỷ ý và sợ sệt.
Âm Bà sống lâu năm, kiến thức của bà ta không phải ai cũng có thể ngăn cản được.
Thông qua quan sát của bà ta về Lăng Tiếu thì bà ta biết rõ Lăng Tiếu có liên quan tới chuyện này.
Trong đầu của bà ta hiện ra một ý niệm.
- Chẳng lẽ là Khống Hồn Thuật biến mất nhiều năm? Nghe nói đây là yêu pháp chỉ có Hồn Tộc mới có thể dùng mà?
- Đều sững sờ làm gì, còn không mau giết đi cho ta!
Ưng Vương giận dữ, hắn xuất đạo tới nay chưa bao giờ gặp qua tình huống này.
Hôm nay thấy Âm Bà chỉ vào Lăng Tiếu, lập tức bị tức giận nhấn chìm lý trí, muốn ra tay với đám người Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu lúc này mới thở dài nói:
- Bây giờ các ngươi có thể ra tay, nhớ lấy, Đế giai thì phải lưu mạng sống.
Nói xong hắn cũng gọi tiểu Kim ra, bại gia tử thì không gọi, đối phó đám người này còn không cần hắn dùng quá nhiều át chủ bài.
Mà để tiểu Kim đi ra chính là bảo nó tiếp ứng hiệp trợ cho mười mấy tên Thiên Tôn diệt sát đám cao thủ Thiên Tôn của đối thủ, chính hắn ở phía sau áp trận yên tĩnh xem kỳ biến, tùy thời dùng tinh thần lực ngăn cản địch nhân.
Trong lúc nhất thời trên bầu trời lập tức vang lên tiếng chém giết đáng sợ.
Oanh long oanh long!
Chiến tranh bắt đầu, từng đám linh cầm tẩu thú bên dưới sơn mạch không ngừng náo loạn chạy đi.
Lăng Tiếu bên này có Tống Minh Hoa chính là Huyền Đế cao giai, Đỗ Thiết, Tàn Báo, Phương Thần, Lạc U bốn người đều là Huyền Đế trung giai, đối phương chỉ có hai Huyền Đế trung giai, ba tên Huyền Đế thấp giai, ngay từ phẩm giai thì bên Lăng Tiếu đã chiếm hết thượng phong rồi.
Mặt khác Lăng Tiếu bên này còn có Thánh giai thấp giai trợ trận, còn không thể làm gì đám người này thì quá chê cười rồi!
Hôm nay Tống Minh Hoa phối hợp với linh thú của Phương Thần, Lạc U hai người ngăn cản năm linh thú của đối phương, còn lại Đỗ Thiết cùng Tàn Báo hai người sớm chém sạch linh thú, còn đang tìm kiếm linh thú mới.
Đỗ Thiết thì nghênh tiếp Lãnh Chính, Tàn Báo thì trực tiếp lao qua phía Âm Bà, Phương Thần tìm Ưng Vương, Lạc U thì đấu với hai tên Huyền Đế thấp giai.
Thế giới chi lực năm màu rực rỡ hiện ra chung quanh, không ngừng va chạm với nhau.
Đỗ Thiết là luyện khí sư cao giai, thế giới chi lực của hắn lấy binh khí làm chủ yếu, mà vô số cho hắn sử dụng càng thêm thần kỳ.
Hắn dựa vào cực phẩm đế đan của Lăng Tiếu tiến giai, thực lực còn kém hơn đám người Lãnh Chính nửa trù, nhưng mà muốn đứng vững trước thế công của Lãnh Chính thì không thành vấn đề.
Tàn Báo bên này dựa vào thế giới chi lực thượng phẩm linh cấp thế ngăn cản Âm Bà oanh kích, Ma Đao Bát Thức mang theo cừu hận chém thẳng vào Âm Bà.
- Ngươi là đồ tiện nhan, bây giờ không ai giúp ngươi, xem bổn đế lăng trì ngươi thế nào!
Tàn Báo lúc này tức giận quát to lên.
Âm Bà cuống quít chống đỡ, trên khuôn mặt hiện ra thần sắc khủng hoảng.
- Ngươi... Ngươi có phải đồ đệ của hắn hay không, bằng không thì sao ngươi hiểu thế giới chi lực của hắn, lại còn nhạn ra ta?
- Hắn? Ngươi nói chính là người bị ngươi đâm sau lưng đúng không?
Tàn Báo cũng khó hiểu, mà là hỏi lại.
- Ngươi... Ngươi quả nhiên có liên quan tới hắn!
Âm Bà như thấy quỷ kinh hô lên.
Tâm thần bà ta đại loạn, nào có nửa điểm tâm tư muốn chiến, trí óc chỉ có chữ trốn.
Tàn Báo sao cho bà ta thực hiện được, tấn công mạnh hơn, không ngừng kích thích nói:
- Hắc hắc, bây giờ ngươi thế này rồi sao, năm ấy hắn tín nhiệm ngươi, không nghĩ đến ngươi lại câu dẫn nam nhân sau lưng và phản bội hắn, ngươi làm vậy chẳng phải ... khiến hắn thất vọng sao?
Âm Bà tâm thần càng hỗn loạn, trong trí óc càng càng hiện ra gương mặt khát máu của nam nhân mấy ngàn năm trước, lại nhìn qua Tàn Báo hôm nay giống như cùng một người.
- Không... Hắn phụ lòng ta, ta không ngừng câu dẫn hắn mà hắn lại không muốn ta, rõ ràng lại đi tìm nữ nhân khác, ta không phục, ta...
Âm Bà bại lui kêu to lên.
Tàn Báo thừa dịp nói:
- Ngươi không nghĩ tới sao, kỳ thật ta là Ma Đế, chính là kẻ phụ lòng trong miệng ngươi đấy.
Tốt cho một chiêu thượng binh phạt mưu, còn lại dùng công tâm kế.
Tàn Báo không hỗ là lão quái vật, liên tục nói lời công kích khiến Âm Bà hoàn toàn mất phương hướng, hôm nay đã tới gần Âm Bà như muốn giết bà ta.
Ma đao Bát Thức thức thứ năm Ma Đao Đoạn Tình!
Thuận theo một đao này, mặc kệ giữa Tàn Báo cùng Âm Bà có bao nhiêu ân oán tình cừu cũng bị diệt sạch!
Ma đao đáng sợ giống như muốn chém bầu trời thành hai nửa, khí thế như hủy thiên diệt địa.
Ma Đao Bát Thức kỳ thật chiêu thức chẳng phân biệt trước sau, mỗi một chiêu uy lực không giống nhau, nhưng mà mỗi chiêu lại mang theo uy năng và sát khí lạnh lùng.
Âm Bà thất thần, dù chiêu thức vẫn chưa loạn thế nhưng mà chuẩn bị lại chưa đủ, cốt trượng trong tay của nàng đưa lên ngăn cản, cốt trượng bị cường chiêu của Tàn Báo đánh bay ra ngoài.
C
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.