Chương 2188: Gia gia nói bổ sính lễ cho ngài đâu!
Ngã Bản Thuần Khiết
24/11/2014
Bạch Nguyệt Mai nghe xong cuối cùng thở ra một hơi nhẹ nhõm, sau đó lộ vẻ vui sướng tươi cười nói:
- Đa tạ công công, con sẽ dẫn cả Vũ nhi cùng Trạch nhi đi chung, cho họ đi thăm ngoại công mới được.
Dứt lời nàng vội vàng đi tìm Lăng Vũ cùng Lăng Trạch.
Trong lòng nàng phi thường cao hứng, vị công công của nàng lúc vừa trở lại ban cho nàng không gian giới, bên trong có thật nhiều thánh vật, thượng hạng huyền tinh cùng thánh thảo, còn có thần công tu luyện cùng thần khí…
Lúc ấy nàng còn tưởng mình hoa mắt, nếu không phải chồng của nàng nói rõ thực lực của cha chồng thế nào, nàng thật cho rằng mình đã bị ảo giác.
Hiện giờ cha chồng nói muốn bổ sung sính lễ, điều này đối với cha nàng mà nói là chuyện tốt thật lớn, hơn nữa thật có mặt mũi.
Phải biết rằng lúc trước có không ít người phản đối nàng gả cho Phượng Lăng Thiên đâu.
Bạch Nguyệt Mai gọi Lăng Vũ cùng Lăng Trạch đi qua, hai tiểu tử kia vừa đi tới đã quấn quýt lấy Lăng Tiếu.
- Gia gia, chúng ta thật sự đến nhà ngoại công sao?
Lăng Vũ mở to đôi mắt đẹp hỏi.
Hiện tại nàng chỉ gần mười lăm tuổi, nhưng bộ dáng duyên dáng yêu kiều, xinh đẹp động lòng người.
Lăng Trạch cũng hỏi:
- Gia gia, cháu muốn ngồi trên lưng Tiểu Kim thúc, như vậy thật phong cách anh tuấn đâu.
Lăng Trạch chỉ cưỡi trên Kim Sắc Lang Vương một lần, liền thích hắn, còn muốn được ngồi thêm lần nữa, cảm thụ cảm giác uy vũ sảng khoái kia.
Lăng Tiếu vỗ vỗ đầu hai người nói:
- Lần này gia gia cho hai đứa ngồi trên lưng thập tam thúc, còn phong cách hơn cả Tiểu Kim thúc đâu.
Mặc cho ai có được một đôi cháu nội long phượng thai tinh linh nghịch ngợm đều cũng vui vẻ vô cùng, Lăng Tiếu đương nhiên không ngoại lệ!
- Thập tam thúc? Chính là vị đại thúc tóc vàng lạnh lùng kia sao?
- Cái gì mà gọi đại thúc lạnh lùng, đệ thật ngây thơ, phải gọi là đại thúc uy mãnh.
Lăng Vũ cải chính.
- Ha ha, đúng vậy, chính là vị đại thúc tóc vàng, hắn chính là chân long thần thú! Là tồn tại cường đại nhất thế gian!
Lăng Tiếu cười nói.
- Oa, gia gia thật không gạt cháu? Cháu biết có cửu đại thần thú, phụ thân nói đã bị diệt sạch rồi đi?
Lăng Trạch lộ ra biểu tình khoa trương nói.
Lăng Tiếu cười đáp:
- Đó là do ánh mắt cha cháu thấp, chưa thấy qua cảnh đời nhiều, ta để cho thập tam thúc biến trở về chân thân cho hai đứa nhìn xem!
Dứt lời Lăng Tiếu mang theo hai người cùng vợ chồng Phượng Lăng Thiên đi ra ngoài không gian cơ địa, gọi về thập tam thái tử, cho hắn biến trở lại chân thân.
Một đầu chân long vô cùng uy mãnh bay nhanh trên chín tầng trời, đem trời cao chiếu sáng thành một mảnh ánh vàng rực rỡ.
- Chân long thật uy vũ, quả nhiên không hổ là thần thú cường đại nhất trên đời!
Vẻ mặt Lăng Vũ si mê than thở.
Lăng Trạch càng khoa trương kinh hô:
- Gia gia thật là lợi hại, ngay cả thần thú như vậy cũng có thể thu phục, sau này cháu nhất định giống như gia gia thu phục một thần thú chân long!
Không chỉ có hai tiểu tử bị khiếp sợ, ngay cả Phượng Lăng Thiên cùng Bạch Nguyệt Mai đều bị chấn kinh.
Rốt cục Bạch Nguyệt Mai đã hiểu được vì sao chồng nàng sùng bái cha chồng đến như thế.
Nhân vật có thể làm bạn cùng thần thú, người thường còn có thể so sánh sao?
Nếu để cho nàng biết Lăng Tiếu còn một đầu chân long cùng một đầu kỳ lân, có lẽ nàng cũng phải hôn mê.
Lăng Tiếu mang theo bốn người bay thẳng đến Linh Vũ các.
Lần này Lăng Tiếu cũng không tiếp tục âm thầm đi vào, trực tiếp quang minh chính đại từ cửa chính bái phỏng các chủ Linh Vũ các đương kim, Bạch Quý Tấn.
Bề ngoài của Bạch Vũ Tấn đã trung niên, khí chất nho nhã, khí tức cực kỳ nội liễm, đã có được thực lực thánh giả đê giai.
Hắn mang theo thái thượng trưởng lão Linh Vũ các ra ngoài nghênh đón Lăng Tiếu, tỏ ý tôn kính.
Giữa bọn họ ngoại trừ quan hệ thông gia còn là hai cỗ thế lực cường đại nhất Trung Vực, lễ tiết vẫn nên làm.
Nếu họ biết thực lực của Lăng Tiếu, chỉ sợ không chỉ xuất động bấy nhiêu người.
- Ha ha, đã nghe qua uy danh Lăng lão đệ đã lâu, hôm nay gặp mặt quả nhiên danh bất hư truyền!
Bạch Quý Tấn từ phía xa đã nhiệt tình cười sang sảng nói.
Danh hào của Lăng Tiếu bản thân Bạch Quý Tấn đã sớm nghe qua.
Chỉ là lúc trước hắn cũng không quá xem trọng, nhưng từ sau khi tiểu sư đệ Võ Bất Phàm bị Lăng Tiếu đánh bại, hắn mới bắt đầu chú ý Lăng Tiếu.
Hắn hoàn toàn không nghĩ đến chỉ trong thời gian ngắn Lăng Tiếu đã xây dựng Tiếu Ngạo cung, hơn nữa còn kề vai cùng Linh Vũ các.
Trong lòng hắn thầm bội phục vị thông gia bề ngoài vô cùng trẻ tuổi kia ah!
Lăng Tiếu cười nói:
- Bạch các chủ quá lời, tiểu đệ chỉ muốn tìm một chỗ sống yên ổn, bất đắc dĩ mới làm, làm sao so sánh được với Bạch các chủ.
Ngừng một chút hắn nói tiếp:
- Hơn nữa ngươi còn có được hài tử Nguyệt Mai, còn cho tiểu đệ có được một đôi cháu nội, tiểu đệ thật vô cùng cảm kích!
- Ngoại công, ngoại công, ngài còn không mau cho chúng ta đi vào, gia gia nói đến bổ quà tặng cho ngài đấy thôi!
Lăng Trạch thân thiết chạy tới kêu lên.
Bạch Quý Tấn cũng vô cùng yêu thích đôi cháu ngoại này, lộ vẻ hiền lành nói:
- Được được, ta mời mọi người đi vào thôi.
Đi vào đại điện Linh Vũ các, Lăng Tiếu trò chuyện một lúc với nhóm người Bạch Quý Tấn.
Bạch Quý Tấn hỏi thăm chuyện tại Thiên Vực, họ đều bức thiết muốn biết Thiên Vực có thật là thiên đường của võ giả hay không.
Lăng Tiếu cũng không tiết lộ quá nhiều, bởi vì thực lực của họ còn chưa đủ tư cách biết việc này, bằng không họ không khả năng thông qua cửa ải không gian kia.
Nhân cơ hội Lăng Tiếu nhắc tới chính sự, tỏ vẻ muốn gặp sư phụ của Hoa Hiểu Quế cùng Đường Cương Lĩnh, chuẩn bị đưa hai người họ đi tới Thiên Vực.
Việc này Bạch Quý Tấn không thể làm chủ, nhưng vẫn cho mời Phong Chinh cùng Thái Sử Quân ra gặp mặt.
Hai vị này chính là thiên trụ trấn tông của Linh Vũ các, ngoại trừ lão các chủ cùng một vị trưởng lão thái thượng hộ các khác thì quyền lực của họ là lớn nhất.
Phong Chinh cùng Thái Sử Quân dẫn theo hai đồ đệ rất nhanh đi ra đại điện.
Sắc mặt của họ thật khó xem, thật hiển nhiên kết quả cuộc nói chuyện không được lý tưởng.
Tính khí Thái Sử Quân thẳng thắn, trực tiếp nói với Lăng Tiếu không chút khách khí:
- Lăng cung chủ, tuy rằng ngươi đi qua Thiên Vực một chuyến mở rộng tầm mắt, nhưng cũng không thể mang đi đồ nhi của ta! Y bát của ta còn phải dựa vào hắn đến truyền thừa đâu.
Phong Chinh cũng thản nhiên nói:
- Lăng cung chủ chỉ là có ý tốt, sư đệ không nên tức giận, đem sự tình nói rõ là được.
Tiếp theo hắn nhìn qua Lăng Tiếu nói:
- Hiểu Quế cùng Cương Lĩnh là đệ tử thân truyền của chúng ta, biểu hiện của họ thật xuất sắc, tương lai sẽ trở thành thánh dược sư cùng thánh khí sư, Lăng cung chủ muốn mang họ đi chẳng khác gì phá hủy vận mệnh của chúng ta.
Ngoài miệng Phong Chinh nói thật thoải mái, nhưng mang theo khí thế không cho cự tuyệt, thật hiển nhiên trong lòng rất bực tức.
Hắn hoài nghi Lăng Tiếu đã thông khí trước với hai đồ đệ, dự tính đem đệ tử họ cực khổ bồi dưỡng lừa đi làm việc cho mình.
- Đa tạ công công, con sẽ dẫn cả Vũ nhi cùng Trạch nhi đi chung, cho họ đi thăm ngoại công mới được.
Dứt lời nàng vội vàng đi tìm Lăng Vũ cùng Lăng Trạch.
Trong lòng nàng phi thường cao hứng, vị công công của nàng lúc vừa trở lại ban cho nàng không gian giới, bên trong có thật nhiều thánh vật, thượng hạng huyền tinh cùng thánh thảo, còn có thần công tu luyện cùng thần khí…
Lúc ấy nàng còn tưởng mình hoa mắt, nếu không phải chồng của nàng nói rõ thực lực của cha chồng thế nào, nàng thật cho rằng mình đã bị ảo giác.
Hiện giờ cha chồng nói muốn bổ sung sính lễ, điều này đối với cha nàng mà nói là chuyện tốt thật lớn, hơn nữa thật có mặt mũi.
Phải biết rằng lúc trước có không ít người phản đối nàng gả cho Phượng Lăng Thiên đâu.
Bạch Nguyệt Mai gọi Lăng Vũ cùng Lăng Trạch đi qua, hai tiểu tử kia vừa đi tới đã quấn quýt lấy Lăng Tiếu.
- Gia gia, chúng ta thật sự đến nhà ngoại công sao?
Lăng Vũ mở to đôi mắt đẹp hỏi.
Hiện tại nàng chỉ gần mười lăm tuổi, nhưng bộ dáng duyên dáng yêu kiều, xinh đẹp động lòng người.
Lăng Trạch cũng hỏi:
- Gia gia, cháu muốn ngồi trên lưng Tiểu Kim thúc, như vậy thật phong cách anh tuấn đâu.
Lăng Trạch chỉ cưỡi trên Kim Sắc Lang Vương một lần, liền thích hắn, còn muốn được ngồi thêm lần nữa, cảm thụ cảm giác uy vũ sảng khoái kia.
Lăng Tiếu vỗ vỗ đầu hai người nói:
- Lần này gia gia cho hai đứa ngồi trên lưng thập tam thúc, còn phong cách hơn cả Tiểu Kim thúc đâu.
Mặc cho ai có được một đôi cháu nội long phượng thai tinh linh nghịch ngợm đều cũng vui vẻ vô cùng, Lăng Tiếu đương nhiên không ngoại lệ!
- Thập tam thúc? Chính là vị đại thúc tóc vàng lạnh lùng kia sao?
- Cái gì mà gọi đại thúc lạnh lùng, đệ thật ngây thơ, phải gọi là đại thúc uy mãnh.
Lăng Vũ cải chính.
- Ha ha, đúng vậy, chính là vị đại thúc tóc vàng, hắn chính là chân long thần thú! Là tồn tại cường đại nhất thế gian!
Lăng Tiếu cười nói.
- Oa, gia gia thật không gạt cháu? Cháu biết có cửu đại thần thú, phụ thân nói đã bị diệt sạch rồi đi?
Lăng Trạch lộ ra biểu tình khoa trương nói.
Lăng Tiếu cười đáp:
- Đó là do ánh mắt cha cháu thấp, chưa thấy qua cảnh đời nhiều, ta để cho thập tam thúc biến trở về chân thân cho hai đứa nhìn xem!
Dứt lời Lăng Tiếu mang theo hai người cùng vợ chồng Phượng Lăng Thiên đi ra ngoài không gian cơ địa, gọi về thập tam thái tử, cho hắn biến trở lại chân thân.
Một đầu chân long vô cùng uy mãnh bay nhanh trên chín tầng trời, đem trời cao chiếu sáng thành một mảnh ánh vàng rực rỡ.
- Chân long thật uy vũ, quả nhiên không hổ là thần thú cường đại nhất trên đời!
Vẻ mặt Lăng Vũ si mê than thở.
Lăng Trạch càng khoa trương kinh hô:
- Gia gia thật là lợi hại, ngay cả thần thú như vậy cũng có thể thu phục, sau này cháu nhất định giống như gia gia thu phục một thần thú chân long!
Không chỉ có hai tiểu tử bị khiếp sợ, ngay cả Phượng Lăng Thiên cùng Bạch Nguyệt Mai đều bị chấn kinh.
Rốt cục Bạch Nguyệt Mai đã hiểu được vì sao chồng nàng sùng bái cha chồng đến như thế.
Nhân vật có thể làm bạn cùng thần thú, người thường còn có thể so sánh sao?
Nếu để cho nàng biết Lăng Tiếu còn một đầu chân long cùng một đầu kỳ lân, có lẽ nàng cũng phải hôn mê.
Lăng Tiếu mang theo bốn người bay thẳng đến Linh Vũ các.
Lần này Lăng Tiếu cũng không tiếp tục âm thầm đi vào, trực tiếp quang minh chính đại từ cửa chính bái phỏng các chủ Linh Vũ các đương kim, Bạch Quý Tấn.
Bề ngoài của Bạch Vũ Tấn đã trung niên, khí chất nho nhã, khí tức cực kỳ nội liễm, đã có được thực lực thánh giả đê giai.
Hắn mang theo thái thượng trưởng lão Linh Vũ các ra ngoài nghênh đón Lăng Tiếu, tỏ ý tôn kính.
Giữa bọn họ ngoại trừ quan hệ thông gia còn là hai cỗ thế lực cường đại nhất Trung Vực, lễ tiết vẫn nên làm.
Nếu họ biết thực lực của Lăng Tiếu, chỉ sợ không chỉ xuất động bấy nhiêu người.
- Ha ha, đã nghe qua uy danh Lăng lão đệ đã lâu, hôm nay gặp mặt quả nhiên danh bất hư truyền!
Bạch Quý Tấn từ phía xa đã nhiệt tình cười sang sảng nói.
Danh hào của Lăng Tiếu bản thân Bạch Quý Tấn đã sớm nghe qua.
Chỉ là lúc trước hắn cũng không quá xem trọng, nhưng từ sau khi tiểu sư đệ Võ Bất Phàm bị Lăng Tiếu đánh bại, hắn mới bắt đầu chú ý Lăng Tiếu.
Hắn hoàn toàn không nghĩ đến chỉ trong thời gian ngắn Lăng Tiếu đã xây dựng Tiếu Ngạo cung, hơn nữa còn kề vai cùng Linh Vũ các.
Trong lòng hắn thầm bội phục vị thông gia bề ngoài vô cùng trẻ tuổi kia ah!
Lăng Tiếu cười nói:
- Bạch các chủ quá lời, tiểu đệ chỉ muốn tìm một chỗ sống yên ổn, bất đắc dĩ mới làm, làm sao so sánh được với Bạch các chủ.
Ngừng một chút hắn nói tiếp:
- Hơn nữa ngươi còn có được hài tử Nguyệt Mai, còn cho tiểu đệ có được một đôi cháu nội, tiểu đệ thật vô cùng cảm kích!
- Ngoại công, ngoại công, ngài còn không mau cho chúng ta đi vào, gia gia nói đến bổ quà tặng cho ngài đấy thôi!
Lăng Trạch thân thiết chạy tới kêu lên.
Bạch Quý Tấn cũng vô cùng yêu thích đôi cháu ngoại này, lộ vẻ hiền lành nói:
- Được được, ta mời mọi người đi vào thôi.
Đi vào đại điện Linh Vũ các, Lăng Tiếu trò chuyện một lúc với nhóm người Bạch Quý Tấn.
Bạch Quý Tấn hỏi thăm chuyện tại Thiên Vực, họ đều bức thiết muốn biết Thiên Vực có thật là thiên đường của võ giả hay không.
Lăng Tiếu cũng không tiết lộ quá nhiều, bởi vì thực lực của họ còn chưa đủ tư cách biết việc này, bằng không họ không khả năng thông qua cửa ải không gian kia.
Nhân cơ hội Lăng Tiếu nhắc tới chính sự, tỏ vẻ muốn gặp sư phụ của Hoa Hiểu Quế cùng Đường Cương Lĩnh, chuẩn bị đưa hai người họ đi tới Thiên Vực.
Việc này Bạch Quý Tấn không thể làm chủ, nhưng vẫn cho mời Phong Chinh cùng Thái Sử Quân ra gặp mặt.
Hai vị này chính là thiên trụ trấn tông của Linh Vũ các, ngoại trừ lão các chủ cùng một vị trưởng lão thái thượng hộ các khác thì quyền lực của họ là lớn nhất.
Phong Chinh cùng Thái Sử Quân dẫn theo hai đồ đệ rất nhanh đi ra đại điện.
Sắc mặt của họ thật khó xem, thật hiển nhiên kết quả cuộc nói chuyện không được lý tưởng.
Tính khí Thái Sử Quân thẳng thắn, trực tiếp nói với Lăng Tiếu không chút khách khí:
- Lăng cung chủ, tuy rằng ngươi đi qua Thiên Vực một chuyến mở rộng tầm mắt, nhưng cũng không thể mang đi đồ nhi của ta! Y bát của ta còn phải dựa vào hắn đến truyền thừa đâu.
Phong Chinh cũng thản nhiên nói:
- Lăng cung chủ chỉ là có ý tốt, sư đệ không nên tức giận, đem sự tình nói rõ là được.
Tiếp theo hắn nhìn qua Lăng Tiếu nói:
- Hiểu Quế cùng Cương Lĩnh là đệ tử thân truyền của chúng ta, biểu hiện của họ thật xuất sắc, tương lai sẽ trở thành thánh dược sư cùng thánh khí sư, Lăng cung chủ muốn mang họ đi chẳng khác gì phá hủy vận mệnh của chúng ta.
Ngoài miệng Phong Chinh nói thật thoải mái, nhưng mang theo khí thế không cho cự tuyệt, thật hiển nhiên trong lòng rất bực tức.
Hắn hoài nghi Lăng Tiếu đã thông khí trước với hai đồ đệ, dự tính đem đệ tử họ cực khổ bồi dưỡng lừa đi làm việc cho mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.