Chương 2264: Giận dữ mắng mỏ người Man tộc. (1)
Ngã Bản Thuần Khiết
24/11/2014
Bang bang!
Từng đợt thanh âm nặng nề càng không ngừng vang lên, khiến người cảm thấy khó chịu như trùng kích vào nội tâm vậy
Trong nháy mắt, hai người đã kích đấu mấy trăm hiệp, tạm thời khó phân ra thắng bại!
Người Man tộc ở bốn phía liền bắt đầu ồ lên!
- Không nghĩ tới dũng sĩ Tiên Vu bộ lạc lợi hại như thế, rõ ràng có thể đánh một trận với dũng sĩ mạnh nhất, huống chi thực lực của hắn còn kém hơn dũng sĩ mạnh nhất một đường, nhưng lại có cảnh giới chi thuật dựa vào, cực kỳ lợi hại ah!
- Đúng vậy a, xem ra hắn ngoại trừ huyết mạch chi lực không tệ ram lực lĩnh ngộ cũng mạnh hơn các lang nhi tộc ta một ít, cũng là người có thể đào tạo, tương lai thành tựu không thấp ah! Khó trách có thể lọt vào mắt Thác Bạt công chúa!
- Tuy là như thế, nhưng một trận chiến này vẫn phải thua thôi, thần lực của Lê Đấu dũng khí sĩ thủy chung vẫn luôn tốt hơn!
- Dũng sĩ mạnh nhất chỉ có một người, dũng sĩ Tiên Vu bộ lạc thật đáng tiếc!
Một phen đối oanh qua đi, phòng ngự Tiên Vu Dã bị đánh phá, trên người nhiều hơn không ít quyền ảnh, máu tươi chảy đầm đìa, thần lực chợt hạ xuống, tình huống không hề lạc quan!
Lê Đấu mặt ngoài không chật vật như vậy, bất quá cũng ít nhiều chịu chút tổn thương, Tiên Vu Dã đã tạo cho hắn không ít phiền toái a!
Hắn không nghĩ tới Tiên Vu Dã rõ ràng ngoài quyền ý cảnh giới ra, còn có thể thi triển ra trọng khí lực tràng!
Nếu không phải trọng khí lực tràng đối với Man tộc nhân vốn thích so đấu khí lực như bọn họ có ảnh hưởng không lớn thì, chỉ sợ hôm nay bại sẽ là Lê Đấu rồi.
Tiên Vu Dã mang theo ý chí chiến đấu bất khuất, kích phát tất cả tiềm lự của mìnhc, nhưng ở trước mặt tuyệt địa vẫn phí công!
Lê Đấu lần nữa toàn lực đánh ra tuyệt chiêu, Tiên Vu Dã miễn cưỡng ngăn cản, nhưng cả người cũng bị đánh bay ra ngoài, cốt cách trước ngực đều lõm xuống, máu tươi cuồng tóe ra!
Thấy một màn như vậy, người Tiên Vu bộ lạc cũng bắt đầu mắt nóng nảy!
Tiên Vu Tây Túc càng là muốn mở miệng thay Tiên Vu Dã!
Chỉ là hắn tuy là tù trưởng của bộ lạc nhỏ bé. nhưng tù trưởng của một bộ lạc cũng không thể làm lũng tính công chính khi luận võ được.
Lê Đấu tâm ngoan thủ lạt, rõ ràng đến trước Tiên Vu Dã dẫm một cước nát lồng ngực, khiến Tiên Vu Dã khó có thể mở miệng đầu hàng.
Tài phán trưởng lão ở bên cạnh bất mãn nhíu lông mày một cái, muốn mở miệng ngăn cản, nhưng Tiên Vu Dã rõ ràng còn phản kích.
Hắn hai đấm đánh tới đù Lê Đấu, muốn đánh gã chân của y Lê Đấu.!
Đáng tiếc, Lê Đấu lại không cho hắn cơ hội, nặng nề đạp xuống, trực tiếp dẫm nát mặt Tiên Vu Dãi.
- Dám cùng ta đoạt nữ nhân, hôm nay ta muốn ngươi chết!
Lê Đấu nảy sinh ác độc nói.
Ngay khi hắn sắp hạ thủ với Tiên Vu Dã thì vài đạo kinh hô vang lên:
- Dừng tay cho ta!
Tiếng kêu đến từ ba phương hướng, một phương hướng là tài phán trưởng lão, một cái khác thì đến từ tù trưởng Tiên Vu bộ lạc, mà tiếng cuối cùng lại từ bên ngoài vang lên.
Lê Đấu tựa như không nghe thấy, nhất định phải thống hạ sát thủ!
Nhưng lúc hắn còn chưa tiêu diệt được Tiên Vu Dã, chỉ cảm thấy ngực bị hung hăng đánh một quyền, thân thể lập tức liền bay ra ngoài, cuối cùng hung hăng nện lên trận vân quang mạc, chấn khiến quang mạc không ngừng run lên.
PHỐC!
Lê Đấu chỉ cảm thấy cơ hồ toàn thân đều tản mất rồi, một ngụm máu tươi phun ra, cả người hấp hối, tùy thời đều có thể tiêu đời.
Đối mặt với kinh biến bất thình lình, tất cả mọi người cũng đều ngây dại!
Ở trên luận võ đài có trận vân phòng ngự quang mạc, người ở bên ngoài không cách nào tổn thương được người bên trong
Nhưng người ra tay cũng không phải tài phán trưởng lão ở bên cạnh, không thể không khiến người giật mình!
Bọn hắn vốn tưởng rằng là tù trưởng Tiên Vu Tây Túc của Tiên Vu bộ lạc ra tay, tuy nhiên lại phát hiện hắn cũng không ra tay.
Cuối cùng, bọn hắn mới kết luận, ra tay là người vừa từ phía chân trời bay vút đến
Chỉ là trận pháp phòng ngự đại trận này không chỉ có thể ngăn cản tất cả công kích từ Chí Tôn cấp trở xuống, cũng có thể ngăn cản lực lượng đến từ bên ngoài quấy phá.
Trừ phi thực lực người tới đã vượt qua Thần Vương, thành tựu cảnh giới Chí Tôn mới có thể từ bên ngoài công kích người bên trong.
Nghĩ đến đây, tất cả người Man tộc cũng hoài nghi chẳng lẽ có Chí Tôn phủ xuống sao?
Ánh mắt của bọn hắn đều rơi xuống trên thân người chạy tới, lại phát hiện rõ ràng là một người trung niên và ha người trẻ tuổi.
Trung niên nhân kia và một người trẻ tuổi trong đó hẳn là người Tiên Vu bộ lạc, điều này có thể từ phục sức mà phân biệt ra được, tên còn lại hẳn là người từ ngoài đến, cũng không phải người Man tộc bọn hắn.
Trong ba người này, ngoại trừ người ngoài kia, hai người Tiên Vu bộ lạc một là trung giai Thần Vương, mà tên còn lại chỉ là Thánh giả mà thôi, rất rõ ràng bọn hắn không có năng lực đả thương người trong trận.
Cuối cùng chỉ còn lại người từ ngoài đến kia thôi, dường như vừa rồi có một tiếng kinh hô là do hắn phát ra.
Tù trưởng Lê thị bộ lạc Lê Hữu Mã bỗng nhiên đứng lên quát:
- Ai, rõ ràng dám phá hư dũng sĩ đại hội tộc ta, nhất phải giết!
Lê Hữu Mã xông tới, triệt hồi phòng ngự trận pháp, lập tức chạy tới bên người Lê Đấu, trước cho Lê Đấu ăn vào Thần đan, bảo trụ tánh mạng hắn.
Lúc này, người từ bên ngoài đến kia cũng lập tức bay vút đến bên người Tiên Vu Dã.
Lúc người này muốn cho Tiên Vu Dã ăn Thần đan thì tên tài phán trưởng lão kia lại đột nhiên làm khó dễ quát:
- Người ở đâu ra, lại dám ở chỗ này làm càn!
Tài phán trưởng lão này chính là Bán Thủy Thần, hắn không biết người đột nhiên đến này là ai, nhưng hắn chỉ biết thực sự không phải là người Man tộc bọn hắn, ai biết hắn muốn làm gì!
Cho nên, hắn liền ra tay với người nọ, muốn bắt lấy người nọ đã rồi nói sau!
Không ngờ người nọ lại nhíu mày một cái, ôm Tiên Vu Dã lập tức bay lên cao, khiến công kích của tài phán trưởng lão thất bại, mà người nọ cũng thừa cơ ở trên không trung cho Tiên Vu Dã ăn vào Thần đan.
- Lão dã, thù này lão đại nhất định sẽ báo cho người!
Cứu Tiên Vu Dã chính là Tiên Vu Hưng Trạch cùng chạy đến với Lăng Tiếu.
Tiên Vu Hưng Trạch là người Tiên Vu bộ lạc, dùng thực lực của hắn vốn không có tư cách mang Lăng Tiếu đến dũng sĩ đại hội tràng để quan chiến.
Thế nhưng Lăng Tiếu lại lộ ra thân phận người Kim tộc, đả động một vị Thần Vương tộc thúc của Tiên Vu Hưng Trạch cho nên mới có thể đuổi tới kịp lúc.
Cũng may mà vừa kịp lúc, bằng không Tiên Vu Dã đã bị đối phương dẫm nát đầu rồi!
Thấy Tiên Vu Dã bị thương nặng như thế, trong lòng Lăng Tiếu liền bốc lên một cổ liệt hỏa hừng hực.
Nói như thế nào thì Tiên Vu Dã cũng là huynh đệ của hắn, rõ ràng tổn thương thành như vậy, còn thiếu chút nữa đã bị giết, hắn mặc kệ đối phương là người nào, nhất định phải khiến cho hắn trả giá thật nhiều!
Vừa rồi hắn có thể cách phòng ngự trận pháp xuất kích, chính là trực tiếp dùng hồn lực ngưng hình đánh ra.
Từng đợt thanh âm nặng nề càng không ngừng vang lên, khiến người cảm thấy khó chịu như trùng kích vào nội tâm vậy
Trong nháy mắt, hai người đã kích đấu mấy trăm hiệp, tạm thời khó phân ra thắng bại!
Người Man tộc ở bốn phía liền bắt đầu ồ lên!
- Không nghĩ tới dũng sĩ Tiên Vu bộ lạc lợi hại như thế, rõ ràng có thể đánh một trận với dũng sĩ mạnh nhất, huống chi thực lực của hắn còn kém hơn dũng sĩ mạnh nhất một đường, nhưng lại có cảnh giới chi thuật dựa vào, cực kỳ lợi hại ah!
- Đúng vậy a, xem ra hắn ngoại trừ huyết mạch chi lực không tệ ram lực lĩnh ngộ cũng mạnh hơn các lang nhi tộc ta một ít, cũng là người có thể đào tạo, tương lai thành tựu không thấp ah! Khó trách có thể lọt vào mắt Thác Bạt công chúa!
- Tuy là như thế, nhưng một trận chiến này vẫn phải thua thôi, thần lực của Lê Đấu dũng khí sĩ thủy chung vẫn luôn tốt hơn!
- Dũng sĩ mạnh nhất chỉ có một người, dũng sĩ Tiên Vu bộ lạc thật đáng tiếc!
Một phen đối oanh qua đi, phòng ngự Tiên Vu Dã bị đánh phá, trên người nhiều hơn không ít quyền ảnh, máu tươi chảy đầm đìa, thần lực chợt hạ xuống, tình huống không hề lạc quan!
Lê Đấu mặt ngoài không chật vật như vậy, bất quá cũng ít nhiều chịu chút tổn thương, Tiên Vu Dã đã tạo cho hắn không ít phiền toái a!
Hắn không nghĩ tới Tiên Vu Dã rõ ràng ngoài quyền ý cảnh giới ra, còn có thể thi triển ra trọng khí lực tràng!
Nếu không phải trọng khí lực tràng đối với Man tộc nhân vốn thích so đấu khí lực như bọn họ có ảnh hưởng không lớn thì, chỉ sợ hôm nay bại sẽ là Lê Đấu rồi.
Tiên Vu Dã mang theo ý chí chiến đấu bất khuất, kích phát tất cả tiềm lự của mìnhc, nhưng ở trước mặt tuyệt địa vẫn phí công!
Lê Đấu lần nữa toàn lực đánh ra tuyệt chiêu, Tiên Vu Dã miễn cưỡng ngăn cản, nhưng cả người cũng bị đánh bay ra ngoài, cốt cách trước ngực đều lõm xuống, máu tươi cuồng tóe ra!
Thấy một màn như vậy, người Tiên Vu bộ lạc cũng bắt đầu mắt nóng nảy!
Tiên Vu Tây Túc càng là muốn mở miệng thay Tiên Vu Dã!
Chỉ là hắn tuy là tù trưởng của bộ lạc nhỏ bé. nhưng tù trưởng của một bộ lạc cũng không thể làm lũng tính công chính khi luận võ được.
Lê Đấu tâm ngoan thủ lạt, rõ ràng đến trước Tiên Vu Dã dẫm một cước nát lồng ngực, khiến Tiên Vu Dã khó có thể mở miệng đầu hàng.
Tài phán trưởng lão ở bên cạnh bất mãn nhíu lông mày một cái, muốn mở miệng ngăn cản, nhưng Tiên Vu Dã rõ ràng còn phản kích.
Hắn hai đấm đánh tới đù Lê Đấu, muốn đánh gã chân của y Lê Đấu.!
Đáng tiếc, Lê Đấu lại không cho hắn cơ hội, nặng nề đạp xuống, trực tiếp dẫm nát mặt Tiên Vu Dãi.
- Dám cùng ta đoạt nữ nhân, hôm nay ta muốn ngươi chết!
Lê Đấu nảy sinh ác độc nói.
Ngay khi hắn sắp hạ thủ với Tiên Vu Dã thì vài đạo kinh hô vang lên:
- Dừng tay cho ta!
Tiếng kêu đến từ ba phương hướng, một phương hướng là tài phán trưởng lão, một cái khác thì đến từ tù trưởng Tiên Vu bộ lạc, mà tiếng cuối cùng lại từ bên ngoài vang lên.
Lê Đấu tựa như không nghe thấy, nhất định phải thống hạ sát thủ!
Nhưng lúc hắn còn chưa tiêu diệt được Tiên Vu Dã, chỉ cảm thấy ngực bị hung hăng đánh một quyền, thân thể lập tức liền bay ra ngoài, cuối cùng hung hăng nện lên trận vân quang mạc, chấn khiến quang mạc không ngừng run lên.
PHỐC!
Lê Đấu chỉ cảm thấy cơ hồ toàn thân đều tản mất rồi, một ngụm máu tươi phun ra, cả người hấp hối, tùy thời đều có thể tiêu đời.
Đối mặt với kinh biến bất thình lình, tất cả mọi người cũng đều ngây dại!
Ở trên luận võ đài có trận vân phòng ngự quang mạc, người ở bên ngoài không cách nào tổn thương được người bên trong
Nhưng người ra tay cũng không phải tài phán trưởng lão ở bên cạnh, không thể không khiến người giật mình!
Bọn hắn vốn tưởng rằng là tù trưởng Tiên Vu Tây Túc của Tiên Vu bộ lạc ra tay, tuy nhiên lại phát hiện hắn cũng không ra tay.
Cuối cùng, bọn hắn mới kết luận, ra tay là người vừa từ phía chân trời bay vút đến
Chỉ là trận pháp phòng ngự đại trận này không chỉ có thể ngăn cản tất cả công kích từ Chí Tôn cấp trở xuống, cũng có thể ngăn cản lực lượng đến từ bên ngoài quấy phá.
Trừ phi thực lực người tới đã vượt qua Thần Vương, thành tựu cảnh giới Chí Tôn mới có thể từ bên ngoài công kích người bên trong.
Nghĩ đến đây, tất cả người Man tộc cũng hoài nghi chẳng lẽ có Chí Tôn phủ xuống sao?
Ánh mắt của bọn hắn đều rơi xuống trên thân người chạy tới, lại phát hiện rõ ràng là một người trung niên và ha người trẻ tuổi.
Trung niên nhân kia và một người trẻ tuổi trong đó hẳn là người Tiên Vu bộ lạc, điều này có thể từ phục sức mà phân biệt ra được, tên còn lại hẳn là người từ ngoài đến, cũng không phải người Man tộc bọn hắn.
Trong ba người này, ngoại trừ người ngoài kia, hai người Tiên Vu bộ lạc một là trung giai Thần Vương, mà tên còn lại chỉ là Thánh giả mà thôi, rất rõ ràng bọn hắn không có năng lực đả thương người trong trận.
Cuối cùng chỉ còn lại người từ ngoài đến kia thôi, dường như vừa rồi có một tiếng kinh hô là do hắn phát ra.
Tù trưởng Lê thị bộ lạc Lê Hữu Mã bỗng nhiên đứng lên quát:
- Ai, rõ ràng dám phá hư dũng sĩ đại hội tộc ta, nhất phải giết!
Lê Hữu Mã xông tới, triệt hồi phòng ngự trận pháp, lập tức chạy tới bên người Lê Đấu, trước cho Lê Đấu ăn vào Thần đan, bảo trụ tánh mạng hắn.
Lúc này, người từ bên ngoài đến kia cũng lập tức bay vút đến bên người Tiên Vu Dã.
Lúc người này muốn cho Tiên Vu Dã ăn Thần đan thì tên tài phán trưởng lão kia lại đột nhiên làm khó dễ quát:
- Người ở đâu ra, lại dám ở chỗ này làm càn!
Tài phán trưởng lão này chính là Bán Thủy Thần, hắn không biết người đột nhiên đến này là ai, nhưng hắn chỉ biết thực sự không phải là người Man tộc bọn hắn, ai biết hắn muốn làm gì!
Cho nên, hắn liền ra tay với người nọ, muốn bắt lấy người nọ đã rồi nói sau!
Không ngờ người nọ lại nhíu mày một cái, ôm Tiên Vu Dã lập tức bay lên cao, khiến công kích của tài phán trưởng lão thất bại, mà người nọ cũng thừa cơ ở trên không trung cho Tiên Vu Dã ăn vào Thần đan.
- Lão dã, thù này lão đại nhất định sẽ báo cho người!
Cứu Tiên Vu Dã chính là Tiên Vu Hưng Trạch cùng chạy đến với Lăng Tiếu.
Tiên Vu Hưng Trạch là người Tiên Vu bộ lạc, dùng thực lực của hắn vốn không có tư cách mang Lăng Tiếu đến dũng sĩ đại hội tràng để quan chiến.
Thế nhưng Lăng Tiếu lại lộ ra thân phận người Kim tộc, đả động một vị Thần Vương tộc thúc của Tiên Vu Hưng Trạch cho nên mới có thể đuổi tới kịp lúc.
Cũng may mà vừa kịp lúc, bằng không Tiên Vu Dã đã bị đối phương dẫm nát đầu rồi!
Thấy Tiên Vu Dã bị thương nặng như thế, trong lòng Lăng Tiếu liền bốc lên một cổ liệt hỏa hừng hực.
Nói như thế nào thì Tiên Vu Dã cũng là huynh đệ của hắn, rõ ràng tổn thương thành như vậy, còn thiếu chút nữa đã bị giết, hắn mặc kệ đối phương là người nào, nhất định phải khiến cho hắn trả giá thật nhiều!
Vừa rồi hắn có thể cách phòng ngự trận pháp xuất kích, chính là trực tiếp dùng hồn lực ngưng hình đánh ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.