Chương 1930: Hà Đồ phong ấn long. (1)
Ngã Bản Thuần Khiết
24/11/2014
Có thêm viện quân, người của Hà Đồ Tông lại chiếm cứ thượng phong.
Sau khi nhân mã hai bên cũng phân ra, rốt cuộc hình thành cục diện giằng co.
Hà Đồ Tông cơ hồ xuất tất cả Thần Vương ra, mà Tiêu gia cũng không giữ lại quá nhiều.
Chắc hẳn sau một trận chiến này, một phương thế lực phải rời khỏi phạm trù thế lực siêu cấp, thậm chí là có thể bị một phương tiêu diệt.
Thân là thiếu tông chủ của Hà Đồ Tông, Hà Kiếm khôi phục dáng vẻ, quát:
- Người Thiên Long Môn mau mau rút lui, bằng không cũng tiêu diệt luôn các ngươi!
- Đúng là khảu khí thật lớn, Hà Đồ Tông các ngươi không sợ bị Thiên Long Môn báo thù sao?
Lăng Trúc nhíu mày quát.
- Thiên Long Môn? Ha ha... Các ngươi cho rằng nơi này là Thiên Long địa vực hay sao?
Hà Kiếm cuồng tiếu nói.
- Phải không? Không để người Kim tộc chúng ta vào mắt sao?
Lăng Cương trầm giọng nói ra.
Ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Hàn Phong, trong nơi này chỉ có hắn là đối thủ của hắn.
- Kim tộc... Khó trách các ngươi chiến lực bất phàm như thế, nhưng mà... Cường long không áp địa đầu xà, những lời này các ngươi không rõ sao?
Làm cho Hàn Phong có vài phần nể nan.
Kim tộc tại Thiên Vực tuyệt đối là gia tộc đứng đầu, không quản những năm này bọn họ ít xuất hiện, nhưng bọn họ tại Thiên Vực vẫn có uy danh vô cùng to lớn.
Kim tộc cùng Kim Long nhất tộc vẫn trông coi lẫn nhau, đây căn bản không phải bí mật gì.
Đối với siêu cấp thế lực mà nói, bọn họ biết quá rõ chuyện này.
Trong các cổ tộc thượng cổ, chiến lực lấy Kim tộc làm nhất, hiếu sát lấy Ma tộc làm nhất, mà quỷ dị thì lấy Hồn tộc làm nhất, thiện phòng ngự lấy man tộc làm nhất, đoàn kết nhất là thú nhân tộc...
Những chuyện này lịch sử đã sớm chứng minh rồi.
- Hừ, chúng ta vốn không muốn xen vào chuyện của các ngươi, nhưng mà các ngươi đánh vào gia tộc của môn chủ phu nhân Thiên Long Môn chúng ta, việc này chúng ta không thể không quản.
Lăng Cương hừ lạnh nói.
Hà Kiếm ánh mắt nhuếch lên, nói:
- Hàn trưởng lão nhiều lời với bọn chúng làm gì, bây giờ chúng ta nhiều người, còn sợ bọn chúng cái gì sao?
Trải qua luân phiên chiến đấu, hai bên đều có tiếp viện, Hà Đồ Tông bên này có hơn hai trăm người, mà Tiêu gia bên này chỉ có một trăm sáu mươi, chênh lệch ít nhất là sáu mươi tên Thần Vương, chênh lẹch này không bình thường.
Hàn Phong lắc tay, nhìn qua Lăng Cương nói:
- Chúng ta cho các ngươi một chút mặt mũi, khúc sông này do Hà Đồ Tông khống chế, nhanh chóng thối lui, như thế Hà Đồ Tông chúng ta cũng phân rõ giới tuyến.
Lăng Cương còn chưa nói chuyện, Tiêu Duy đã bất mãn nói:
- Nói bậy, chỗ này là do Tiêu gia quản hạt, muốn tranh giành Huyết Ngân Ngân Thạch quáng mạch do chúng ta phát hiện sao, không có cửa đâu!
Huyết Ngân Ngân Thạch là tài liệu thần khí cực kỳ trân quý, không lâu trước đó được người Tiêu gia phát hiện dưới sông Lạc Nguyệt.
Đáng tiếc bọn họ còn chưa khai thác đã bị người Hà Đồ Tông phát hiện, lúc này tranh giành quáng mạch mới dẫn tới xung đột hiện tại.
Đương nhiên, nếu chỉ là quáng mạch nhỏ, Tiêu gia cùng Hà Đồ Tông không tới nổi tranh chấp không ngừng, nhưng là quáng mạch lớn nên chỉ có thể phát sinh chiến đấu quy mô mà thôi.
- Vậy các ngươi muốn liều ngươi chết ta sống sao? Hẳn là ngươi không rõ tình thế a?
Hàn Phong cười lạnh nói.
Lúc này Lăng Trúc lên tiếng, nói:
- Không bằng như vậy đi, Hà Đồ Tông các ngươi rời khỏi, chỗ nầy quy Tiêu gia tất cả, ân oán các ngươi ngày sau thanh toán, chúng ta tạm thời không nhúng tay vào!
Hảo hán không ăn thiệt trước mắt, người Kim tộc bọn họ có thể lấy một địch mười nhưng không chịu nổi đối phương nhiều người, nếu đánh tới cuối cùng sẽ chết thôi.
Dù Lăng Trúc muốn đòi công đạo thay Tiêu gia, nhưng hắn vẫn phải suy nghĩ cho người của mình, mà bọn họ còn phải hộ tống phu nhân quay về.
- Nghĩ thật đẹp, chúng ta trả cái giá lớn như vậy, Huyết Ngân Ngân Thạch quáng mạch này không có không được!
Hà Kiếm cự tuyệt, tiếp theo hắn nhìn qua Hàn Phong nói:
- Hàn trưởng lão ngươi được tông chủ giao phó thế nào, nhanh giết sạch chúng đi!
Hàn Phong nhẹ gật đầu nói:
- Ân, xem ra không có gì để nói, giết đi!
Sau khi hắn ra lệnh, người của Hà Đồ Tông người thi triển thần lực đối chiến người Tiêu gia cùng với Kim tộc.
- Đúng là lớn gan chó, vậy hôm nay Kim tộc chúng ta sẽ tiêu diệt Hà Đồ Tông!
Lăng Trúc không nghĩ tới đối phương lại dám đánh, đây là không cho Kim tộc mặt mũi.
- Vậy cũng phải nhìn Kim tộc các ngươi có thể mạnh tới đâu, ta nghĩ Huyền Vũ tông không mặc kệ đứng nhìn a.
Hàn Phong cười lạnh nói.
- Tưởng dọa được chúng ta sao? Vậy để các ngươi biết rõ lợi hại của Kim tộc!
Lăng Cương gào thét một tiếng, hắn cầm thương nện vào Hàn Phong.
- Như vậy rất tốt, ta cũng muốn biết thần công của Kim tộc có thật lợi hại như lời đồn hay không!
Hàn Phong là Thiên Thần Vương của Thiên Huyền địa vực, bài danh cũng gần trước, tự nhiên không sợ đối chiến Lăng Cương.
Đại chiến lần nữa bắt đầu, do Kim tộc mười đếm tên dòng chính đương tại phía trước, những người khác thì là ở hậu phương đột sát mà ra.
Mà người Kim tộc không chỉ có khả năng tăng chiến lực lên, còn có thần lực tăng phòng ngự và tốc độ khôi phục, bọn họ xung trận không thể nghi ngờ là cường đại nhất.
Nhưng mà bọn họ không thể chịu được nhiều người, hình thế cũng không phải dễ dàng.
Trong hỗn chiến đáng sợ này, rất nhiều thần lực không ngừng oanh tạc, cả phiến thiên địa này chấn động mạnh, rất nhiều khe nứt không gian hiện ra.
Trong hỗn chiến này, căn bản không có quá nhiều người đi chú ý Lăng Tiếu cùng Tiên Vu Dã hai người.
Người ta chỉ xem hai người này là kẻ có thực lực yếu nhất mà thôi, sớm muộn cũng có người lấy mạng của bọn họ.
Khiến người ta chú ý nhất chính là thập tam thái tử, chiến lực của nó rất mạnh.
Sau khi Lăng Tiếu ra lệnh, nó trực tiếp rống to một tiếng những thánh thú cảnh giới thấp của Hà Đồ Tông sợ hãi rơi từ không trung xuống, còn lại mấy con không ngừng run rẩy.
Thập tam thái tử xông vào giữa đám người Hà Đồ Tông, long quyền đánh vào một tên Thần Vương, cho dù là thần khí ngăn cản cũng bị nó đánh tan ngay lập tức.
Người của Hà Đồ Tông sợ hãi kinh hàn tán đảm, đều không muốn đối mặt gia hỏa đáng sợ này.
Lúc này thập tam thái tử đã giết sáu người, gần như không người ngăn cản.
Những lực lượng oanh kích lên người của nó đều bị miễn dịch, căn bản không cách nào thương hại đến nó.
- Nhân loại lực lượng quá yếu!"
Thập tam thái tử thập phần bất mãn nói ra, ngay lập tức nó giết qua phía Hà Kiếm.
Hà Kiếm biết rõ thập tam thái tử lợi hại, hắn lập tức gọi người bên cạnh.
- Người đâu, ngăn cản nó, tiêu diệt nó cho ta!
Hai tên trưởng lão hộ pháp lập tức lao lên ngăn cản thập tam thái tử, hai người này là Thần Vương cao giai, lực lượng thập phần không kém, đơn giản chỉ bắt thập tam thái tử là được.
- Như vậy mới có ý nghĩa!
Thập tam thái tử hưng phấn quát một tiếng, chiến lực không ngừng tăng lên cao.
Hai quyền của nó giống như thần khí đứng đầu, đánh thẳng vào hai người đối diện.
Sau khi nhân mã hai bên cũng phân ra, rốt cuộc hình thành cục diện giằng co.
Hà Đồ Tông cơ hồ xuất tất cả Thần Vương ra, mà Tiêu gia cũng không giữ lại quá nhiều.
Chắc hẳn sau một trận chiến này, một phương thế lực phải rời khỏi phạm trù thế lực siêu cấp, thậm chí là có thể bị một phương tiêu diệt.
Thân là thiếu tông chủ của Hà Đồ Tông, Hà Kiếm khôi phục dáng vẻ, quát:
- Người Thiên Long Môn mau mau rút lui, bằng không cũng tiêu diệt luôn các ngươi!
- Đúng là khảu khí thật lớn, Hà Đồ Tông các ngươi không sợ bị Thiên Long Môn báo thù sao?
Lăng Trúc nhíu mày quát.
- Thiên Long Môn? Ha ha... Các ngươi cho rằng nơi này là Thiên Long địa vực hay sao?
Hà Kiếm cuồng tiếu nói.
- Phải không? Không để người Kim tộc chúng ta vào mắt sao?
Lăng Cương trầm giọng nói ra.
Ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Hàn Phong, trong nơi này chỉ có hắn là đối thủ của hắn.
- Kim tộc... Khó trách các ngươi chiến lực bất phàm như thế, nhưng mà... Cường long không áp địa đầu xà, những lời này các ngươi không rõ sao?
Làm cho Hàn Phong có vài phần nể nan.
Kim tộc tại Thiên Vực tuyệt đối là gia tộc đứng đầu, không quản những năm này bọn họ ít xuất hiện, nhưng bọn họ tại Thiên Vực vẫn có uy danh vô cùng to lớn.
Kim tộc cùng Kim Long nhất tộc vẫn trông coi lẫn nhau, đây căn bản không phải bí mật gì.
Đối với siêu cấp thế lực mà nói, bọn họ biết quá rõ chuyện này.
Trong các cổ tộc thượng cổ, chiến lực lấy Kim tộc làm nhất, hiếu sát lấy Ma tộc làm nhất, mà quỷ dị thì lấy Hồn tộc làm nhất, thiện phòng ngự lấy man tộc làm nhất, đoàn kết nhất là thú nhân tộc...
Những chuyện này lịch sử đã sớm chứng minh rồi.
- Hừ, chúng ta vốn không muốn xen vào chuyện của các ngươi, nhưng mà các ngươi đánh vào gia tộc của môn chủ phu nhân Thiên Long Môn chúng ta, việc này chúng ta không thể không quản.
Lăng Cương hừ lạnh nói.
Hà Kiếm ánh mắt nhuếch lên, nói:
- Hàn trưởng lão nhiều lời với bọn chúng làm gì, bây giờ chúng ta nhiều người, còn sợ bọn chúng cái gì sao?
Trải qua luân phiên chiến đấu, hai bên đều có tiếp viện, Hà Đồ Tông bên này có hơn hai trăm người, mà Tiêu gia bên này chỉ có một trăm sáu mươi, chênh lệch ít nhất là sáu mươi tên Thần Vương, chênh lẹch này không bình thường.
Hàn Phong lắc tay, nhìn qua Lăng Cương nói:
- Chúng ta cho các ngươi một chút mặt mũi, khúc sông này do Hà Đồ Tông khống chế, nhanh chóng thối lui, như thế Hà Đồ Tông chúng ta cũng phân rõ giới tuyến.
Lăng Cương còn chưa nói chuyện, Tiêu Duy đã bất mãn nói:
- Nói bậy, chỗ này là do Tiêu gia quản hạt, muốn tranh giành Huyết Ngân Ngân Thạch quáng mạch do chúng ta phát hiện sao, không có cửa đâu!
Huyết Ngân Ngân Thạch là tài liệu thần khí cực kỳ trân quý, không lâu trước đó được người Tiêu gia phát hiện dưới sông Lạc Nguyệt.
Đáng tiếc bọn họ còn chưa khai thác đã bị người Hà Đồ Tông phát hiện, lúc này tranh giành quáng mạch mới dẫn tới xung đột hiện tại.
Đương nhiên, nếu chỉ là quáng mạch nhỏ, Tiêu gia cùng Hà Đồ Tông không tới nổi tranh chấp không ngừng, nhưng là quáng mạch lớn nên chỉ có thể phát sinh chiến đấu quy mô mà thôi.
- Vậy các ngươi muốn liều ngươi chết ta sống sao? Hẳn là ngươi không rõ tình thế a?
Hàn Phong cười lạnh nói.
Lúc này Lăng Trúc lên tiếng, nói:
- Không bằng như vậy đi, Hà Đồ Tông các ngươi rời khỏi, chỗ nầy quy Tiêu gia tất cả, ân oán các ngươi ngày sau thanh toán, chúng ta tạm thời không nhúng tay vào!
Hảo hán không ăn thiệt trước mắt, người Kim tộc bọn họ có thể lấy một địch mười nhưng không chịu nổi đối phương nhiều người, nếu đánh tới cuối cùng sẽ chết thôi.
Dù Lăng Trúc muốn đòi công đạo thay Tiêu gia, nhưng hắn vẫn phải suy nghĩ cho người của mình, mà bọn họ còn phải hộ tống phu nhân quay về.
- Nghĩ thật đẹp, chúng ta trả cái giá lớn như vậy, Huyết Ngân Ngân Thạch quáng mạch này không có không được!
Hà Kiếm cự tuyệt, tiếp theo hắn nhìn qua Hàn Phong nói:
- Hàn trưởng lão ngươi được tông chủ giao phó thế nào, nhanh giết sạch chúng đi!
Hàn Phong nhẹ gật đầu nói:
- Ân, xem ra không có gì để nói, giết đi!
Sau khi hắn ra lệnh, người của Hà Đồ Tông người thi triển thần lực đối chiến người Tiêu gia cùng với Kim tộc.
- Đúng là lớn gan chó, vậy hôm nay Kim tộc chúng ta sẽ tiêu diệt Hà Đồ Tông!
Lăng Trúc không nghĩ tới đối phương lại dám đánh, đây là không cho Kim tộc mặt mũi.
- Vậy cũng phải nhìn Kim tộc các ngươi có thể mạnh tới đâu, ta nghĩ Huyền Vũ tông không mặc kệ đứng nhìn a.
Hàn Phong cười lạnh nói.
- Tưởng dọa được chúng ta sao? Vậy để các ngươi biết rõ lợi hại của Kim tộc!
Lăng Cương gào thét một tiếng, hắn cầm thương nện vào Hàn Phong.
- Như vậy rất tốt, ta cũng muốn biết thần công của Kim tộc có thật lợi hại như lời đồn hay không!
Hàn Phong là Thiên Thần Vương của Thiên Huyền địa vực, bài danh cũng gần trước, tự nhiên không sợ đối chiến Lăng Cương.
Đại chiến lần nữa bắt đầu, do Kim tộc mười đếm tên dòng chính đương tại phía trước, những người khác thì là ở hậu phương đột sát mà ra.
Mà người Kim tộc không chỉ có khả năng tăng chiến lực lên, còn có thần lực tăng phòng ngự và tốc độ khôi phục, bọn họ xung trận không thể nghi ngờ là cường đại nhất.
Nhưng mà bọn họ không thể chịu được nhiều người, hình thế cũng không phải dễ dàng.
Trong hỗn chiến đáng sợ này, rất nhiều thần lực không ngừng oanh tạc, cả phiến thiên địa này chấn động mạnh, rất nhiều khe nứt không gian hiện ra.
Trong hỗn chiến này, căn bản không có quá nhiều người đi chú ý Lăng Tiếu cùng Tiên Vu Dã hai người.
Người ta chỉ xem hai người này là kẻ có thực lực yếu nhất mà thôi, sớm muộn cũng có người lấy mạng của bọn họ.
Khiến người ta chú ý nhất chính là thập tam thái tử, chiến lực của nó rất mạnh.
Sau khi Lăng Tiếu ra lệnh, nó trực tiếp rống to một tiếng những thánh thú cảnh giới thấp của Hà Đồ Tông sợ hãi rơi từ không trung xuống, còn lại mấy con không ngừng run rẩy.
Thập tam thái tử xông vào giữa đám người Hà Đồ Tông, long quyền đánh vào một tên Thần Vương, cho dù là thần khí ngăn cản cũng bị nó đánh tan ngay lập tức.
Người của Hà Đồ Tông sợ hãi kinh hàn tán đảm, đều không muốn đối mặt gia hỏa đáng sợ này.
Lúc này thập tam thái tử đã giết sáu người, gần như không người ngăn cản.
Những lực lượng oanh kích lên người của nó đều bị miễn dịch, căn bản không cách nào thương hại đến nó.
- Nhân loại lực lượng quá yếu!"
Thập tam thái tử thập phần bất mãn nói ra, ngay lập tức nó giết qua phía Hà Kiếm.
Hà Kiếm biết rõ thập tam thái tử lợi hại, hắn lập tức gọi người bên cạnh.
- Người đâu, ngăn cản nó, tiêu diệt nó cho ta!
Hai tên trưởng lão hộ pháp lập tức lao lên ngăn cản thập tam thái tử, hai người này là Thần Vương cao giai, lực lượng thập phần không kém, đơn giản chỉ bắt thập tam thái tử là được.
- Như vậy mới có ý nghĩa!
Thập tam thái tử hưng phấn quát một tiếng, chiến lực không ngừng tăng lên cao.
Hai quyền của nó giống như thần khí đứng đầu, đánh thẳng vào hai người đối diện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.