Chương 1327: Hắc Ma kinh hiện.
Ngã Bản Thuần Khiết
17/11/2014
Mà lúc đó Tàn Báo đặt tên này có ý nghĩa trọng đại, thứ nhất là bởi vì tông môn của bọn họ tu luyện công pháp hắc ám là chủ yếu, cho nên chữ đầu tiên chín là "Hắc" ; thứ hai là Tàn Báo bị người khác dụ làm Ma Đế, cho nên hắn đặt chữ thứ hai là "Ma" ; mà khi ấy Tàn Báo có đệ tử duy nhất cho nên hắn gọi là "Hắc Ma ", Tàn Báo khi ấy muốn chọn đệ tử duy nhất này làm người kế thừa tông môn.
Tàn Báo vẫn nói hai chữ "Phản bội ", kỳ thật chính là nói đồ đệ của hắn, chính là đồ đệ hắn xem như con.
Trong lòng Tàn Báo nhớ lại chuyện cũ trước kia.
Trong thôn trang bình dân, một hài tử không tới mười tuổi bị gọi là "Cô sát tinh ", từ một khắc được sinh ra thì người bên cạnh hắn không ngừng xảy ra chuyện.
Mẫu thân của hắn vì sinh khó mà chết, sinh hắn ra không tới nửa tháng thì nhà hắn gia cầm bắt đầu lục tục chết đi, khi ấy còn không ai quá để ý, còn cho rằng là ôn dịch tạo thành, thế nhưng mà sau khi hắn được một tuổi thì phụ thân của hắn tiến vào trong núi săn thú nhưng bỏ mình ngoài ý muốn, sau những năm tháng hắn lớn lên, những thân nhân chiếu cố hắn cũng bắt đầu chết đi.
Một nhà mười tám miệng chết cả, chỉ còn lại mình hắn gần mười tuổi.
Càng ly kỳ là sau khi người thân của hắn chết đi, phàm là người tiếp xúc với hắn đều chết đi khó hiểu.
Kết hợp nhiều chuyện với nhau nên các thôn dân đã suy đoán.
Cuối cùng trải qua thôn dân nhất trí nhận định hài tử này là "Cô sát tinh ", cả đời nhất định cơ khổ, mà mạng của hắn khắc chết những người tiếp xúc với hắn.
Cho nên thôn dân mang hắn bỏ vào trong cái nôi thả trôi sông, miễn cho hắn lớn lên khắc mạng toàn bộ thôn làng.
Lúc người dân thả hắn vào trong nôi thì Tàn Báo vô tình đi ngang qua thôn này, hắn nhìn thấy đứa nhỏ này sắp bị dìm chết nhưng hắn hoàn toàn không có sợ hãi chút nào, ánh mắt vẫn bình tĩnh, cho dù là kêu khóc, ồn ào cũng không có, giống như đã sớm trải qua chuyện sinh tử, để người khác cảm thấy hài tử này tâm tư đã chết.
Khi ấy Tàn Báo kỳ quái thần sắc của hài tử này, nhưng mà hắn cả đời xem mạng người như cỏ rác, đương nhiên sẽ không thương xót tính mạng của tiểu hài tử mà cứu hắn.
Thế nhưng mà đúng lúc hắn định rời đi lại phát hiện một chuyện làm hắn ngạc nhiên.
Sau khi đứa bé bị dìm vào trong nước không lâu, cá trên sông này chết trắng bụng nổi lên, mà nước sông cũng biến thành màu đen, chuyện này vô cùng quỷ dị.
Chuyện quỷ dị như thế khiến Tàn Báo chú ý.
Cuối cùng hắn rốt cuộc không nhịn được nghiên cứu, hắn dùng thục lực cường đại tách nước sông ra, rõ ràng phát hiện tại hài tử dưới đáy sông vẫn bình yên vô sợ, dường như có đoàn hào quang đen bảo vệ hắn, để hắn không bị nước sông làm chết đuối, mà hào quang màu đen mang theo lực lượng hủ thực, nước sông biến thành màu đen, cá chết trắng bụng.
Nhìn thấy một màn này, đột nhiên con mắt Tàn Báo sáng ngời, hắn biết rõ tình huống chân thật của hài tử này.
Hài tử này có ám sát chi thể, là thể chất hắc ám trăm phần trăm, mặt khác còn tích trữ sát khí bá đạo, là thể chắc tu luyện ám thuộc tính tuyệt hảo, một khi đạp vào tu luyện chi lộ thì thành tựu của hắn không cách nào tưởng tượng được.
Bản thân Tàn Báo là cường giả tu luyện ám thuộc tính, khi ấy hắn đã là Thiên Tôn đỉnh phong, chỉ kém nửa bước bước tiến vào Huyền Đế.
Hắn sớm có tư cách thu đồ đệ, lúc trước hắn vẫn không muốn thu đồ đệ làm gì, thế nhưng mà sau khi thấy thể chất của hài tử này, hắn đâu có nhịn được, lập tức cứu hắn ra và cho nó bái sư.
Từ khi đứa bé ở bên cạnh của Tàn Báo thì hắn có cái tên Hắc Ma.
Bởi vì Tàn Báo cảm thấy hài tử này là ác ma trời sinh, hắn sinh ra là vì giết chóc.
Tàn Báo cứu hài tử này về và tận tâm bồi dưỡng hắn thành tài.
Hắc Ma cũng không phụ kỳ vọng của Tàn Báo, tốc độ tiến giai cực nhanh, hơn nữa ngộ tính của hắn cực kỳ cao, khiến Tàn Báo càng vui vẻ, xem Hắc Ma đối đãi như con ruột của mình.
Thế nhưng mà Hắc Ma đến cuối cùng vẫn phản bội hắn, cũng bởi vì hắn kỳ vọng Hắc Ma quá cao, ngày thường nghiêm khắc quá độ cho nên từ nhỏ hắn đã thống hận Tàn Báo.
Thử nghĩ một chút, một hài tử chưa tới mười một tuổi đích thân đi cắt cổ họng người sống thì hắn có cảm thụ gì? Để một hài tử chưa tới mười hai tuổi đi chém giết mấy chục con sói là thế nào? Để một hài tử vừa mới mười lăm tuổi ẩn nấp ám sát bốn mươi tám nhân khẩu nhà người ta...
Đây là những chuyên nhân chính khiến Hắc Ma phản bội Tàn Báo năm đó nhầm phát tiết.
Bởi vì Tàn Báo dạy hắn toàn là giết chóc, hỗn loạn và cừu hận, cho nên hắn từ đầu tới cuối không có tình nghĩa với Tần báo, xem Tàn Báo như kẻ thù của mình.
Đương nhiên Hắc Ma cũng bởi vì sợ khi Tàn Báo đột phá Thánh giai thành công thì sẽ đè ép hắn tiếp, khống chế hắn như con rối, hắn đã sớm chán ghét cách sống do Tàn Báo an bài, hắn muốn sống theo đường của bản thân mình.
Cho nên cuối cùng thời điểm Tàn Báo đột phá Thánh giai thì hắn thừa cơ ra tay chém giết Tàn Báo.
Bí tân này nằm trong lòng Tàn Báo, cũng không nói cho ai biết cảm thụ bị người tín nhiệm nhất phản bội là thế nào, đau đớn trong đó hắn khắc cốt minh tâm.
Năm ấy Hắc Ma phản bội Tàn Báo đã đạt tới Huyền Đế giai, chiến lực của hắn tiếp cận Tàn Báo, thậm chí nếu hắn toàn lực chém giết thì Tàn Báo có khi không phải đối thủ của Hắc Ma.
Hôm nay đã hơn năm ngàn năm rồi, Hắc Ma đã sớm bước vào Thánh giai, về phần tới cảnh giới nào thì Tàn Báo không biết.
Ưng Vương bóp nát ngọc đồng gọi ấn ký tính mạng của Hắc Ma ra, có thể khiến thần niệm của Hắc Ma rót vào trong hư ảnh này, càng có thể trợ hắn giết địch.
Đây chính là điểm Ưng Vương dựa vào, một thần niệm của Thánh giả đủ diệt sát bất cứ kẻ nào dưới Thánh giả rồi, về phần có thể đối phó Phong Nha hay không còn phải chờ xem.
- Đồ nhi bái kiến sư tôn!
Ưng Vương đối diện Hắc Ma khom người thật sâu.
Hắc Ma đạm mạc nhìn qua Ưng Vương một cái, khí thế không giận tự uy phát ra.
- Chuyện gì cần kinh động vi sư, nếu nói không ra lý do thì ngươi biết hậu quả rồi chứ?
Ưng Vương thể xác và tinh thần run lên, chỉ vào dám người Lăng Tiếu nói:
- Sư tôn, bọn chúng muốn đoạt thượng phẩm huyền tinh quáng mạch của chúng ta phát hiện, còn giết Âm trưởng lão, Lãnh trưởng lão... Các vị trưởng lão khác giết sạch, hôm nay đồ nhi một người không thể thủ tinh quáng, mới liều chết mời sư tôn ra tay, cũng xin sư tôn minh giám.
Ưng Vương biết rõ tính tình của sư tôn hắn, nếu hơi có bất mãn, bản thân hắn sẽ đầu lìa khỏi cổ.
Ánh mắt Hắc Ma nhìn qua đám người Lăng Tiếu, cuối cùng dừng lại trên người Phong Nha, ánh mắt lạnh lùng mang theo vài phần buồn bã.
- Dám hỏi có phải là Phong Nha sư thúc không?
Phong Nha tiến lên trước một bước, khí thế phát ra, lạnh lùng nói:
- Tiếng sư thúc của ngươi ta không đảm đương nổi.
Tàn Báo vẫn nói hai chữ "Phản bội ", kỳ thật chính là nói đồ đệ của hắn, chính là đồ đệ hắn xem như con.
Trong lòng Tàn Báo nhớ lại chuyện cũ trước kia.
Trong thôn trang bình dân, một hài tử không tới mười tuổi bị gọi là "Cô sát tinh ", từ một khắc được sinh ra thì người bên cạnh hắn không ngừng xảy ra chuyện.
Mẫu thân của hắn vì sinh khó mà chết, sinh hắn ra không tới nửa tháng thì nhà hắn gia cầm bắt đầu lục tục chết đi, khi ấy còn không ai quá để ý, còn cho rằng là ôn dịch tạo thành, thế nhưng mà sau khi hắn được một tuổi thì phụ thân của hắn tiến vào trong núi săn thú nhưng bỏ mình ngoài ý muốn, sau những năm tháng hắn lớn lên, những thân nhân chiếu cố hắn cũng bắt đầu chết đi.
Một nhà mười tám miệng chết cả, chỉ còn lại mình hắn gần mười tuổi.
Càng ly kỳ là sau khi người thân của hắn chết đi, phàm là người tiếp xúc với hắn đều chết đi khó hiểu.
Kết hợp nhiều chuyện với nhau nên các thôn dân đã suy đoán.
Cuối cùng trải qua thôn dân nhất trí nhận định hài tử này là "Cô sát tinh ", cả đời nhất định cơ khổ, mà mạng của hắn khắc chết những người tiếp xúc với hắn.
Cho nên thôn dân mang hắn bỏ vào trong cái nôi thả trôi sông, miễn cho hắn lớn lên khắc mạng toàn bộ thôn làng.
Lúc người dân thả hắn vào trong nôi thì Tàn Báo vô tình đi ngang qua thôn này, hắn nhìn thấy đứa nhỏ này sắp bị dìm chết nhưng hắn hoàn toàn không có sợ hãi chút nào, ánh mắt vẫn bình tĩnh, cho dù là kêu khóc, ồn ào cũng không có, giống như đã sớm trải qua chuyện sinh tử, để người khác cảm thấy hài tử này tâm tư đã chết.
Khi ấy Tàn Báo kỳ quái thần sắc của hài tử này, nhưng mà hắn cả đời xem mạng người như cỏ rác, đương nhiên sẽ không thương xót tính mạng của tiểu hài tử mà cứu hắn.
Thế nhưng mà đúng lúc hắn định rời đi lại phát hiện một chuyện làm hắn ngạc nhiên.
Sau khi đứa bé bị dìm vào trong nước không lâu, cá trên sông này chết trắng bụng nổi lên, mà nước sông cũng biến thành màu đen, chuyện này vô cùng quỷ dị.
Chuyện quỷ dị như thế khiến Tàn Báo chú ý.
Cuối cùng hắn rốt cuộc không nhịn được nghiên cứu, hắn dùng thục lực cường đại tách nước sông ra, rõ ràng phát hiện tại hài tử dưới đáy sông vẫn bình yên vô sợ, dường như có đoàn hào quang đen bảo vệ hắn, để hắn không bị nước sông làm chết đuối, mà hào quang màu đen mang theo lực lượng hủ thực, nước sông biến thành màu đen, cá chết trắng bụng.
Nhìn thấy một màn này, đột nhiên con mắt Tàn Báo sáng ngời, hắn biết rõ tình huống chân thật của hài tử này.
Hài tử này có ám sát chi thể, là thể chất hắc ám trăm phần trăm, mặt khác còn tích trữ sát khí bá đạo, là thể chắc tu luyện ám thuộc tính tuyệt hảo, một khi đạp vào tu luyện chi lộ thì thành tựu của hắn không cách nào tưởng tượng được.
Bản thân Tàn Báo là cường giả tu luyện ám thuộc tính, khi ấy hắn đã là Thiên Tôn đỉnh phong, chỉ kém nửa bước bước tiến vào Huyền Đế.
Hắn sớm có tư cách thu đồ đệ, lúc trước hắn vẫn không muốn thu đồ đệ làm gì, thế nhưng mà sau khi thấy thể chất của hài tử này, hắn đâu có nhịn được, lập tức cứu hắn ra và cho nó bái sư.
Từ khi đứa bé ở bên cạnh của Tàn Báo thì hắn có cái tên Hắc Ma.
Bởi vì Tàn Báo cảm thấy hài tử này là ác ma trời sinh, hắn sinh ra là vì giết chóc.
Tàn Báo cứu hài tử này về và tận tâm bồi dưỡng hắn thành tài.
Hắc Ma cũng không phụ kỳ vọng của Tàn Báo, tốc độ tiến giai cực nhanh, hơn nữa ngộ tính của hắn cực kỳ cao, khiến Tàn Báo càng vui vẻ, xem Hắc Ma đối đãi như con ruột của mình.
Thế nhưng mà Hắc Ma đến cuối cùng vẫn phản bội hắn, cũng bởi vì hắn kỳ vọng Hắc Ma quá cao, ngày thường nghiêm khắc quá độ cho nên từ nhỏ hắn đã thống hận Tàn Báo.
Thử nghĩ một chút, một hài tử chưa tới mười một tuổi đích thân đi cắt cổ họng người sống thì hắn có cảm thụ gì? Để một hài tử chưa tới mười hai tuổi đi chém giết mấy chục con sói là thế nào? Để một hài tử vừa mới mười lăm tuổi ẩn nấp ám sát bốn mươi tám nhân khẩu nhà người ta...
Đây là những chuyên nhân chính khiến Hắc Ma phản bội Tàn Báo năm đó nhầm phát tiết.
Bởi vì Tàn Báo dạy hắn toàn là giết chóc, hỗn loạn và cừu hận, cho nên hắn từ đầu tới cuối không có tình nghĩa với Tần báo, xem Tàn Báo như kẻ thù của mình.
Đương nhiên Hắc Ma cũng bởi vì sợ khi Tàn Báo đột phá Thánh giai thành công thì sẽ đè ép hắn tiếp, khống chế hắn như con rối, hắn đã sớm chán ghét cách sống do Tàn Báo an bài, hắn muốn sống theo đường của bản thân mình.
Cho nên cuối cùng thời điểm Tàn Báo đột phá Thánh giai thì hắn thừa cơ ra tay chém giết Tàn Báo.
Bí tân này nằm trong lòng Tàn Báo, cũng không nói cho ai biết cảm thụ bị người tín nhiệm nhất phản bội là thế nào, đau đớn trong đó hắn khắc cốt minh tâm.
Năm ấy Hắc Ma phản bội Tàn Báo đã đạt tới Huyền Đế giai, chiến lực của hắn tiếp cận Tàn Báo, thậm chí nếu hắn toàn lực chém giết thì Tàn Báo có khi không phải đối thủ của Hắc Ma.
Hôm nay đã hơn năm ngàn năm rồi, Hắc Ma đã sớm bước vào Thánh giai, về phần tới cảnh giới nào thì Tàn Báo không biết.
Ưng Vương bóp nát ngọc đồng gọi ấn ký tính mạng của Hắc Ma ra, có thể khiến thần niệm của Hắc Ma rót vào trong hư ảnh này, càng có thể trợ hắn giết địch.
Đây chính là điểm Ưng Vương dựa vào, một thần niệm của Thánh giả đủ diệt sát bất cứ kẻ nào dưới Thánh giả rồi, về phần có thể đối phó Phong Nha hay không còn phải chờ xem.
- Đồ nhi bái kiến sư tôn!
Ưng Vương đối diện Hắc Ma khom người thật sâu.
Hắc Ma đạm mạc nhìn qua Ưng Vương một cái, khí thế không giận tự uy phát ra.
- Chuyện gì cần kinh động vi sư, nếu nói không ra lý do thì ngươi biết hậu quả rồi chứ?
Ưng Vương thể xác và tinh thần run lên, chỉ vào dám người Lăng Tiếu nói:
- Sư tôn, bọn chúng muốn đoạt thượng phẩm huyền tinh quáng mạch của chúng ta phát hiện, còn giết Âm trưởng lão, Lãnh trưởng lão... Các vị trưởng lão khác giết sạch, hôm nay đồ nhi một người không thể thủ tinh quáng, mới liều chết mời sư tôn ra tay, cũng xin sư tôn minh giám.
Ưng Vương biết rõ tính tình của sư tôn hắn, nếu hơi có bất mãn, bản thân hắn sẽ đầu lìa khỏi cổ.
Ánh mắt Hắc Ma nhìn qua đám người Lăng Tiếu, cuối cùng dừng lại trên người Phong Nha, ánh mắt lạnh lùng mang theo vài phần buồn bã.
- Dám hỏi có phải là Phong Nha sư thúc không?
Phong Nha tiến lên trước một bước, khí thế phát ra, lạnh lùng nói:
- Tiếng sư thúc của ngươi ta không đảm đương nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.