Chương 2682: Hắn như thế nào có thể trực tiếp như vậy được! (1)
Ngã Bản Thuần Khiết
26/11/2014
- Có gì đặc biệt hơn ngươi, bất kể hắn cố gắng như thế nào cũng căn bản không thể nào là đối thủ của Phong Tiêu!
Lôi Nhã không cho là đúng nói.
Nhưng nhìn ở thần sắc khẩn trương của nàng, rõ ràng cũng là đang thay Lăng Tiếu cảm thấy có chút lo lắng.
Bất kể nói như thế nào uy lực thần quyết mà lão tổ tông lưu lại này, mọi người trên dưới bên trong tộc bọn họ đều rõ ràng.
Lôi Thang Kiệt lĩnh ngộ một chiêu cũng đủ để đem người so với hắn cao giai hơn trảm sát.
Nàng đương nhiên biết Lăng Tiếu sẽ không bại ở một chiêu này, mà là sợ hắn bị thương mà thôi!
Trong bất tri bất giác, nội tâm nàng đã lặng lẽ có bóng dáng của Lăng Tiếu.
- Chịu chết đi cho ta, tiểu tử vô tri!
Lôi Thang Kiệt đã là tụ kình hoàn tất, cả người hắn tựa như hóa thành lôi điện hình người, quanh thần đều biến thành tử sắc lôi điện lực, sau khi hét lên một tiếng, Bôn Lôi đao trong tay hướng về phía Lăng Tiếu cuồng trảm xuống.
Bỗng nhiên chỉ thấy một phiến lôi hải tựa như từ trên trời sập xuống, đem mười mấy vạn dặm trong phương thiên địa này đều bao phủ lại, từng đạo đao mang cuồng bạo mang theo lực lượng hủy diệt giảo sát mà đến.
Nhất đao diệt vạn vật, hủy thiên địa!
Đây là Hám Thiên thức Cổ thần quyết mà một lão tổ tông của Lôi tộc sáng tạo ra!
Lôi điện vô biên, đao kinh cuồng bạo hướng tới Lăng Tiếu bao phủ mà xuống, hắn cư nhiên liền ở tại chỗ không có tránh né ra.
- Phong Tiêu mau tránh ra a!
Lôi Nhã la lên nói.
Một chiêu này dù đáng sợ nhưng mà có thể khiến cho Lăng Tiếu sợ hãi sao? Đây hiển nhiên là không thể nào rồi!
Khi một chiêu này hạ xuống trên đỉnh đầu của hắn, Lăng Tiếu rốt cuộc là bắt đầu chuyển động!
Thân thể hắn nhẹ nhàng xoay vòng lên, mới bắt đầu nhìn lại thì rất chậm, đồng thời từng vòng gió mạnh bắt đầu từ bốn phương tám hướng hội tụ lại, bỗng nhiên từng cỗ hắc sắc phong bạo chợt hiện, mà thân hình của Lăng Tiếu đã chuyển động nhanh đến để cho người ta không thấy được rõ ràng, hắc sắc phong bạo bắt đầu nồng đậm đến cực điểm.
Mấy vạn đạo hắc sắc phong bạo cao vạn thước trùng thiên mà lên, đem những lôi điện vô biên cùng lôi đao oanh xuống kia nhất nhất mà tập quyển ra bốn phương tám hướng.
Oanh long oanh long!
Lực lượng đáng sợ của hai chiêu giao nhau không ngừng, vô số lôi điện lực đều bị sinh sôi mà oanh tản mát ra, mà hắc sắc phong bạo lại là càng lúc càng nồng đậm rồi.
Lôi Thang Kiệt chỉ cảm thấy chính hắn đều có chút không bị khống chế mà cuốn đến thuận theo phong bạo này xoay chuyển lên.
- Không... Đây làm sao có thể!
Lôi Thang Kiệt phát ra thanh âm khó có thể tin nói.
Đang ở lúc hắn muốn triệt thoái về phía sau, hắc sắc phong bạo kia đã đem hắn bao trùm, đem hắn cuốn đến không phân biệt được đông tây năm bắc!
Hắn chỉ cảm thấy giống như rơi vào trong long quyển phong, cả người trở nên vô cùng hỗn loạn khó chịu, thân thể một điểm đều không khống chế được, tùy ý cho những phong nhận này đang tàn sát bừa bãi vào hắn.
Bất quá hắn ngược lại không cảm nhận được đau đớn gì, nhưng mà lại phát hiện sinh mệnh lực của mình tựa hồ đang trôi qua.
Nhưng mà bất kể hắn có cảm giác gì, hắn giống như là sơn dương chịu tội, mặc người chém giết rồi!
Mấy tên Chí tôn của Lôi tộc đang quan chiến từng người mở to hai mắt nhìn, cái miệng mở lớn, lộ ra một bộ thần sắc khó có thể tin.
Hiển nhiên là bị một chiêu này của Lăng Tiếu khiến cho chấn kinh!
- Ta đã nói Thang Kiệt hắn không thể nào là đối thủ của Phong Tiêu được!
Lôi Nhã hóa lo lắng thành vui vẻ cười nói.
Lôi Thiến mang theo vài phần lo lắng nhìn Lôi Nhã một cái, trong lòng thầm thở dài nói: "Hi vọng tiểu Nhã đừng đi vào con đường của những nữ nhân trước kia a! Bằng không kết cục sẽ rất thảm đấy!".
- Nguy rồi, Phong Tiêu có thể giết Thang Kiệt hay không, như vậy liền phiền toái rồi!
Lôi Nhã lại kinh hô.
Lôi Thiến nói:
- Phong Tiểu hẳn là người có chừng mực, hắn biết phải làm sao đấy!
Phải một lát sau, hắc sắc phong bạo tàn sát thiên địa bừa bãi kia dần dần dừng lại, rất nhiều tử sát chi khí hủ thực cũng dần dần mà bắt đầu thu lại.
Bóng dáng của Lăng Tiếu cùng Lôi Thang Kiệt đã xuất hiện!
Chỉ thấy Lăng Tiếu như cũ chắp tay sau lưng mà đứng, tay áo nhẹ bay, dáng vẻ phong khinh vân đạm, tựa hồ vừa mới rồi không có động thủ.
Mà dáng vẻ của Lôi Thang Kiệt liền thảm rồi, thân thẻ của hắn còn đang thuận theo quán tính mà xoay tròn, thần giáp trên người đã là sụp đổ xuống, thân thể cơ hồ đều là xích lõa, mắt trắng dã, khóe miệng phun ra bọt mép, một bộ hình dạng cá chết, lộ ra cực kỳ chật vật không chịu nổi.
- Thang Kiệt!
Mấy người đi cùng Lôi Thang Kiệt lập tức hét lên, hướng về phía hắn phi lướt tới.
Lôi Nhã cùng Lôi Thiến cũng chạy qua, bất quá bọn họ là đến bên cạnh Lăng Tiếu.
Lôi Nhã lo lắng mà hỏi:
- Phong Tiêu ngươi không có chuyện gì chứ?
Lăng Tiếu cười nhạt nói:
- Lời này ngươi nên đi hỏi hắn mới đúng.
Lôi Nhã hơi sửng sốt một chút, tiếp theo cười nói:
- Hắn cho dù chết đi ta cũng không muốn để ý tới hắn đâu.
- Tiểu Nhã sao lại nói như vậy!
Lôi Thiến trợn mắt nhìn Lôi Nhã một cái nói, tiếp theo nàng hướng tới Lăng Tiếu nói:
- Ngươi không đem hắn làm gì chứ?
- Yên tâm đi, chỉ là cho hắn một chút giáo huấn mà thôi!
Lăng Tiếu đáp.
- Vậy thì tốt, chúng ta đi thôi, việc này đến chỗ này liền xong rồi!
Lôi Thiến nói.
Lăng Tiếu cũng không muốn lại dây dưa nữa, gật gật đầu thuận theo Lôi Thiến cùng Lôi Nhã ại đi vào Lôi Điện không gian.
Về phần Lôi Thang Kiệt kia sau một trận chiến này trong lòng đã hạ xuống tâm ma, lòng tin triệt để bị Lăng Tiếu hủy diệt, muốn lại tiến thêm một bước cơ hồ đã là rất xa vời rồi.
Hắn cũng không được Lăng Tiếu nhớ ở trong lòng, hắn chỉ là một trong những người Lăng Tiếu đối phó qua mà thôi, hiển lộ ra nhỏ bé không đáng kể, ngay cả một vị trí ở trong lòng hắn cũng không có.
Biệt viện của Lôi Nhã ở trên một tòa sơn phong, phòng ốc cũn là do Lôi Từ mộc xây dựng mà thành, xung quanh đều là trồng đầy các loại thánh thảo, thánh hoa Lôi thuộc tính.
- Lôi Nhã ngươi để người chiêu đãi Phong Tiêu một chút, ta đi bên trong tộc hồi báo chuyện này một chút, thuận tiện hiểu rõ một chút bên trong tộc rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Lôi Thiến nói một tiếng liền rời khỏi chỗ này.
Lôi Nhã thấy Lôi Thiến rời khỏi, trên khuôn mặt lộ ra vài phần tiếu dung, tựa hồ ước gì Lôi Thiến đi nhanh một chút.
- Phong Tiêu, ta mang ngươi đi bốn phía xem một chút, ngươi nhất định sẽ thích chỗ của chúng ta đấy!
Lôi Nhã khó được cùng Lăng Tiếu ở chung một chõ, nàng đi tới bên cạnh Lăng Tiếu nói.
Lôi Nhã đi tới gần Lăng Tiếu lập tức truyền tới trận trận nữ tử đạm hưng, khuôn mặt như kiều hoa của nàng xác thật có mị lực câu hồn đoạt phách, khó trách có thể để cho những thanh niên kia của Lôi tộc vì nàng mà điên cuồng!
Lăng Tiếu do dự một chút gật gật đầu nói:
- Tốt, ta cũng đúng lúc muốn kiến thức đặc sắc của Lôi Điện không gian một chút!
Lôi Nhã không cho là đúng nói.
Nhưng nhìn ở thần sắc khẩn trương của nàng, rõ ràng cũng là đang thay Lăng Tiếu cảm thấy có chút lo lắng.
Bất kể nói như thế nào uy lực thần quyết mà lão tổ tông lưu lại này, mọi người trên dưới bên trong tộc bọn họ đều rõ ràng.
Lôi Thang Kiệt lĩnh ngộ một chiêu cũng đủ để đem người so với hắn cao giai hơn trảm sát.
Nàng đương nhiên biết Lăng Tiếu sẽ không bại ở một chiêu này, mà là sợ hắn bị thương mà thôi!
Trong bất tri bất giác, nội tâm nàng đã lặng lẽ có bóng dáng của Lăng Tiếu.
- Chịu chết đi cho ta, tiểu tử vô tri!
Lôi Thang Kiệt đã là tụ kình hoàn tất, cả người hắn tựa như hóa thành lôi điện hình người, quanh thần đều biến thành tử sắc lôi điện lực, sau khi hét lên một tiếng, Bôn Lôi đao trong tay hướng về phía Lăng Tiếu cuồng trảm xuống.
Bỗng nhiên chỉ thấy một phiến lôi hải tựa như từ trên trời sập xuống, đem mười mấy vạn dặm trong phương thiên địa này đều bao phủ lại, từng đạo đao mang cuồng bạo mang theo lực lượng hủy diệt giảo sát mà đến.
Nhất đao diệt vạn vật, hủy thiên địa!
Đây là Hám Thiên thức Cổ thần quyết mà một lão tổ tông của Lôi tộc sáng tạo ra!
Lôi điện vô biên, đao kinh cuồng bạo hướng tới Lăng Tiếu bao phủ mà xuống, hắn cư nhiên liền ở tại chỗ không có tránh né ra.
- Phong Tiêu mau tránh ra a!
Lôi Nhã la lên nói.
Một chiêu này dù đáng sợ nhưng mà có thể khiến cho Lăng Tiếu sợ hãi sao? Đây hiển nhiên là không thể nào rồi!
Khi một chiêu này hạ xuống trên đỉnh đầu của hắn, Lăng Tiếu rốt cuộc là bắt đầu chuyển động!
Thân thể hắn nhẹ nhàng xoay vòng lên, mới bắt đầu nhìn lại thì rất chậm, đồng thời từng vòng gió mạnh bắt đầu từ bốn phương tám hướng hội tụ lại, bỗng nhiên từng cỗ hắc sắc phong bạo chợt hiện, mà thân hình của Lăng Tiếu đã chuyển động nhanh đến để cho người ta không thấy được rõ ràng, hắc sắc phong bạo bắt đầu nồng đậm đến cực điểm.
Mấy vạn đạo hắc sắc phong bạo cao vạn thước trùng thiên mà lên, đem những lôi điện vô biên cùng lôi đao oanh xuống kia nhất nhất mà tập quyển ra bốn phương tám hướng.
Oanh long oanh long!
Lực lượng đáng sợ của hai chiêu giao nhau không ngừng, vô số lôi điện lực đều bị sinh sôi mà oanh tản mát ra, mà hắc sắc phong bạo lại là càng lúc càng nồng đậm rồi.
Lôi Thang Kiệt chỉ cảm thấy chính hắn đều có chút không bị khống chế mà cuốn đến thuận theo phong bạo này xoay chuyển lên.
- Không... Đây làm sao có thể!
Lôi Thang Kiệt phát ra thanh âm khó có thể tin nói.
Đang ở lúc hắn muốn triệt thoái về phía sau, hắc sắc phong bạo kia đã đem hắn bao trùm, đem hắn cuốn đến không phân biệt được đông tây năm bắc!
Hắn chỉ cảm thấy giống như rơi vào trong long quyển phong, cả người trở nên vô cùng hỗn loạn khó chịu, thân thể một điểm đều không khống chế được, tùy ý cho những phong nhận này đang tàn sát bừa bãi vào hắn.
Bất quá hắn ngược lại không cảm nhận được đau đớn gì, nhưng mà lại phát hiện sinh mệnh lực của mình tựa hồ đang trôi qua.
Nhưng mà bất kể hắn có cảm giác gì, hắn giống như là sơn dương chịu tội, mặc người chém giết rồi!
Mấy tên Chí tôn của Lôi tộc đang quan chiến từng người mở to hai mắt nhìn, cái miệng mở lớn, lộ ra một bộ thần sắc khó có thể tin.
Hiển nhiên là bị một chiêu này của Lăng Tiếu khiến cho chấn kinh!
- Ta đã nói Thang Kiệt hắn không thể nào là đối thủ của Phong Tiêu được!
Lôi Nhã hóa lo lắng thành vui vẻ cười nói.
Lôi Thiến mang theo vài phần lo lắng nhìn Lôi Nhã một cái, trong lòng thầm thở dài nói: "Hi vọng tiểu Nhã đừng đi vào con đường của những nữ nhân trước kia a! Bằng không kết cục sẽ rất thảm đấy!".
- Nguy rồi, Phong Tiêu có thể giết Thang Kiệt hay không, như vậy liền phiền toái rồi!
Lôi Nhã lại kinh hô.
Lôi Thiến nói:
- Phong Tiểu hẳn là người có chừng mực, hắn biết phải làm sao đấy!
Phải một lát sau, hắc sắc phong bạo tàn sát thiên địa bừa bãi kia dần dần dừng lại, rất nhiều tử sát chi khí hủ thực cũng dần dần mà bắt đầu thu lại.
Bóng dáng của Lăng Tiếu cùng Lôi Thang Kiệt đã xuất hiện!
Chỉ thấy Lăng Tiếu như cũ chắp tay sau lưng mà đứng, tay áo nhẹ bay, dáng vẻ phong khinh vân đạm, tựa hồ vừa mới rồi không có động thủ.
Mà dáng vẻ của Lôi Thang Kiệt liền thảm rồi, thân thẻ của hắn còn đang thuận theo quán tính mà xoay tròn, thần giáp trên người đã là sụp đổ xuống, thân thể cơ hồ đều là xích lõa, mắt trắng dã, khóe miệng phun ra bọt mép, một bộ hình dạng cá chết, lộ ra cực kỳ chật vật không chịu nổi.
- Thang Kiệt!
Mấy người đi cùng Lôi Thang Kiệt lập tức hét lên, hướng về phía hắn phi lướt tới.
Lôi Nhã cùng Lôi Thiến cũng chạy qua, bất quá bọn họ là đến bên cạnh Lăng Tiếu.
Lôi Nhã lo lắng mà hỏi:
- Phong Tiêu ngươi không có chuyện gì chứ?
Lăng Tiếu cười nhạt nói:
- Lời này ngươi nên đi hỏi hắn mới đúng.
Lôi Nhã hơi sửng sốt một chút, tiếp theo cười nói:
- Hắn cho dù chết đi ta cũng không muốn để ý tới hắn đâu.
- Tiểu Nhã sao lại nói như vậy!
Lôi Thiến trợn mắt nhìn Lôi Nhã một cái nói, tiếp theo nàng hướng tới Lăng Tiếu nói:
- Ngươi không đem hắn làm gì chứ?
- Yên tâm đi, chỉ là cho hắn một chút giáo huấn mà thôi!
Lăng Tiếu đáp.
- Vậy thì tốt, chúng ta đi thôi, việc này đến chỗ này liền xong rồi!
Lôi Thiến nói.
Lăng Tiếu cũng không muốn lại dây dưa nữa, gật gật đầu thuận theo Lôi Thiến cùng Lôi Nhã ại đi vào Lôi Điện không gian.
Về phần Lôi Thang Kiệt kia sau một trận chiến này trong lòng đã hạ xuống tâm ma, lòng tin triệt để bị Lăng Tiếu hủy diệt, muốn lại tiến thêm một bước cơ hồ đã là rất xa vời rồi.
Hắn cũng không được Lăng Tiếu nhớ ở trong lòng, hắn chỉ là một trong những người Lăng Tiếu đối phó qua mà thôi, hiển lộ ra nhỏ bé không đáng kể, ngay cả một vị trí ở trong lòng hắn cũng không có.
Biệt viện của Lôi Nhã ở trên một tòa sơn phong, phòng ốc cũn là do Lôi Từ mộc xây dựng mà thành, xung quanh đều là trồng đầy các loại thánh thảo, thánh hoa Lôi thuộc tính.
- Lôi Nhã ngươi để người chiêu đãi Phong Tiêu một chút, ta đi bên trong tộc hồi báo chuyện này một chút, thuận tiện hiểu rõ một chút bên trong tộc rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Lôi Thiến nói một tiếng liền rời khỏi chỗ này.
Lôi Nhã thấy Lôi Thiến rời khỏi, trên khuôn mặt lộ ra vài phần tiếu dung, tựa hồ ước gì Lôi Thiến đi nhanh một chút.
- Phong Tiêu, ta mang ngươi đi bốn phía xem một chút, ngươi nhất định sẽ thích chỗ của chúng ta đấy!
Lôi Nhã khó được cùng Lăng Tiếu ở chung một chõ, nàng đi tới bên cạnh Lăng Tiếu nói.
Lôi Nhã đi tới gần Lăng Tiếu lập tức truyền tới trận trận nữ tử đạm hưng, khuôn mặt như kiều hoa của nàng xác thật có mị lực câu hồn đoạt phách, khó trách có thể để cho những thanh niên kia của Lôi tộc vì nàng mà điên cuồng!
Lăng Tiếu do dự một chút gật gật đầu nói:
- Tốt, ta cũng đúng lúc muốn kiến thức đặc sắc của Lôi Điện không gian một chút!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.