Chương 2640: Hỗn chiến. (1)
Ngã Bản Thuần Khiết
26/11/2014
Cho nên hiện tại có thể mượn nhờ Thiên Nguyên địa vực đối phó người Ma Hổ tộc, Lăng Thái Mông cớ sao không làm.
- Một trận chiến này không thể bỏ qua, ta cảm thấy hai vị điện chủ không nên tham chiến, ở hậu phương ủng hộ chúng ta là được!
Lăng Tiếu lại mở miệng nói.
- Như thế nào, ghét bỏ hai lão gia hỏa chúng ta kéo chân sau các ngươi sao?
Trác Hưng Hồng nhìn Lăng Tiếu nói ra.
- Như thế nào như vậy chứ, ta chỉ cảm thấy hai vị điện chủ là hạch tâm của chúng ta, tuyệt đối không thể xảy ra sai lầm gì, có các ngươi trấn thủ phía sau, cũng có thể khiến chúng ta buông tay buông chân chiến đấu!
Lăng Tiếu nói.
Nói thật ra, hắn thật tâm không tin sức chiến đấu của Luyện Dược Sư, cho nên không bằng bảo bọn họ ở hậu phương, miễn cho những người khác phân tâm chiếu cố bọn họ.
Lăng Tiếu nói lời này tuy hàm súc, nhưng mà Liên Hạo Công cùng với Trác Hưng Hồng đúng là khó chịu.
Tất cả mọi người là Luyện Dược Sư, dựa vào cái gì mà một hậu bối nói bọn họ chiến đấu không được?
Nhưng mà bọn họ còn chưa nói chuyện, người của Thiên Nguyên địa vực đồng ý cách nói của Lăng Tiếu, nhao nhao khuyên bảo hai người bọn họ lưu lại.
Hai người cuối cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể thỏa hiệp thôi.
- Ngươi tiểu tử này nhớ kỹ hôm nay đi, nếu không còn sống trở về, ta nghĩa Yên nhi sẽ không tha cho ngươi đâu!
Liên Hạo Công vỗ vai Lăng Tiếu nói ra.
- Đúng vậy, nếu ngươi không trở lại, ta sẽ bảo Yên nhi tái giá, do ngươi xử lý đi.
Trác Hưng Hồng cũng phụ họa.
- Hai vị điện chủ các ngươi đang quan báo tư thù a!
Lăng Tiếu than nhẹ một tiếng, cười nói:
- Yên tâm đi, trận chiến này chúng ta sẽ đắc thắng thôi.
Ngay sau đó hai đinệ chủ tạm biệt người Thiên Nguyên địa vực vài câu, liền bắt đầu hành động.
Trước khi bọn họ lền đường bọn họ đều thu hồi thánh thú, cũng ăn đan dược che dấu khí tức, liền bay qua hướng Thiên Hổ địa vực bên kia.
Đây là đánh lén, tuyệt đối là tập sát thảm liệt nhất.
Có thể nói đây đại biểu cho hai địa vực va chạm với nhau, cuối cùng ai thắng ai thua cũng ảnh hưởng tới Thiên Vực.
Trên đường đi, Lăng Tiếu lại đề nghị sau khi tới địa bàn của đối phương, lập tức dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tay giết vào Thiên Hổ địa vực, tuyệt đối không cho bọn chúng chút cơ hội nào, phải tất trong lần tấn công đầu tiên đánh cho Thiên Hổ địa vực tổn thất thảm trọng, như thế càng có lợi cho bọn họ tuyệt sát sau đó.
Người ở đây không ai ngu cả, đương nhiên nghe hiểu đề nghị của Lăng Tiếu rất tốt, cả đám đồng ý.
Âm thầm đánh lén, không bằng trực tiếp dùng thủ đoạn dễ nhất diệt sát đối thủ.
Chỉ cần giảm bớt địch nhân, lại có thể lớn tiếng doạ người, chiếm cứ ưu thế!
Tại khu vực của người Thiên Hổ địa vực, bọn họ mất đi Khương Ám Quang làm nội ứng, bọn họ cũng không biết người Thiên Nguyên địa vực hành động.
Bọn họ đang chờ người Lôi tộc tụ hợp lại, liền có thể chính diện vây giết người Thiên Nguyên địa vực.
Nhưng mà người Lôi tộc chậm chạp không tớ khiến bọn họ cảm thấy buồn bực.
Khương Ám Quang lại hỏi phụ thân của hắn.
- Phụ thân, còn chờ như vậy không phải biện pháp, ta cảm giác đám người Thiên Nguyên địa vực kia cũng đang chờ hậu viện.
- Trước mặt thực lực tuyệt đối âm mưu gì cũng uổng công, việc này ngươi không cần lo lắng, bên kia truyền tin ba ngày sau sẽ tới, đến lúc đó chính là lúc đám người Thiên Nguyên địa vực phải diệt vong!
Bóng đen nói ra, lại nói thêm:
- Nhưng mà cũng nhờ ngươi phối hợp tác chiến giết gần trăm người của Thiên Nguyên địa vực, bằng không chúng ta sẽ tổn thất thảm trọng rồi.
- Những chuyện này là ta nên làm.
Khương Ám Quang ứng một tiếng, hắn nói:
- Đám người Diệt Long Hội cũng không chịu thần phục chúng ta, Ba Mạc cùng với Ảnh Mã chỉ nguyện ý lưu lại giúp chúng ta, đợi sau khi xong việc bọn chúng sẽ thoát đi.
- Ha ha, sau khi trận chiến này chấm dứt, bọn chúng không lưu cũng phải lưu lại, việc này ngươi không cần lo lắng!
Bóng đen kia cười lạnh nói.
Thời điểm Khương Ám Quang đang định nói cái gì đó, bỗng nhiên bóng đen quát lạnh.
- Có người lẻn vào, nhanh bảo mọi người đề phòng.
- Phụ thân, có phải người Lôi tộc không?
Khương Ám Quang cũng cảm ứng, nhưng không có phát hiện cái gì, hắn nói trong lòng:
- Phụ thân có lực cảm ứng quả nhiên là kinh người!
- Không đúng, đáng chết là người của Thiên Nguyên địa vực, nhanh nghênh chiến!
Bóng đen không có áp giọng nữa, hắn quát to lên.
Trong lúc nhất thời người của Thiên Hổ địa vực phân tán các nơi hẻo lánh không rõ chuyện gì, nhưng sau khi nghe nhắc nhở thì khẩn trương lên.
Cũng vào thời khắc này, một tiếng giạn dữ quát lên:
- Sát!
Rầm rập!
Sau khi giọng này quang lên thì tiếng nổ từ bốn phương tám hướng hiện ra.
Vẫn hỏa, mưa đá, sóng nước, đá lăn... Rất nhiều lực lượng cuồng bạo bao phủ phạm vi mười vạn dặm, thậm chí là trăm vạn dặm.
Những lực lượng này ẩn chứa lửa giận của người Thiên Nguyên địa vực, cũng là lửa giận của người Thiên Long Minh.
Thiên địa run lên, không gian sụp đổ, lực lượng cuồng bạo quát qua các nơi.
Người Thiên Hổ địa vực đại bộ phận bị lực lượng này dánh trúng, bọn họ không kịp kêu la đã tan biến thành tro bụi.
Từng bóng người chật vật từ trong khu vực cuồng bạo bay ra ngoài.
- Hỗn đản, mọi người đừng hoảng hốt, phản kích cho ta!
Phụ thân của Khương Ám Quang làm dê đầu đàn, phóng lên trời giận dữ hét lên.
Nhưng mà bốn phương tám hướng có lực lượng bao trùm, vô số lực lượng đang xoắn giết người Thiên Hổ địa vực, hắn nói căn bản không có tác dụng gì.
Những người bị tập kích vẫn lạc hơn mười người, đa số là bị thương hoặc nhiều hoặc ít.
Trọng yếu nhất bọn họ bị lực lượng này làm kinh hãi.
Bọn họ căn bản không biết địch nhân có bao nhiêu, giống như có thiên quân vạn mã, khiến bọn họ không thể sinh ra tâm đối kháng.
Vị trí nơi này người Thiên Nguyên địa vực không biết mới đúng, bọn họ cho rằng người Thiên Nguyên địa vực chỉ thủ chứ không tấn công, không có khả năng chọn chủ động xuất kích.
Nhưng mà hiện tại đã khác, bọn họ trọng thương, khiến cho bọn họ mất đi ý chí chiến đấu, thậm chí suy nghĩ phải trốn đi.
- Phụ thân là người của Thiên Nguyên địa vực và người Kim tộc, đáng chết, bọn chúng quả nhiên liên thủ đối kháng chúng ta!
Khương Ám Quang quanh người có quang ám nhị khí quấn thân, thân thể càng yêu dị, mà hào quang xuyên thấu qua rất nhiều bình chướng nhìn thấy chuyện đang diễn ra.
- Xem ra ta đánh giá thấp tính nhẫn nại của bọn chúng, giết cho ta! Ai cũng không được trốn, ai trốn phải chết!
Phụ thân của Khương Ám Quang quát lên, bàn tay của hắn quét qua một hướng, bóp một gõ Chí Tôn của Thiên Hổ địa vực muốn chạy trốn vào trong tay, sinh sinh bóp người này thành thịt vụn
Khương Điển, trên Chí Tôn bảng là tồn tại nổi danh, đứng thứ tám, so với Ba Mạc, Lạc Đông Thăng, Nghiêm Diêm Vương và Thạch Cao Sơn còn cao hơn không ít.
Hắn cũng là lão tổ tông của Ma Hổ tộc, trong tộc xếp trong tam cường.
Sau khi hắn giết một người xong, người của Thiên Hổ địa vực hoảng sợ kêu to một tiếng, quả thật là không dám chạy trốn, đồng thời bắt đầu phản kích, ngăn cản người của Thiên Nguyên địa vực tiến công.
- Một trận chiến này không thể bỏ qua, ta cảm thấy hai vị điện chủ không nên tham chiến, ở hậu phương ủng hộ chúng ta là được!
Lăng Tiếu lại mở miệng nói.
- Như thế nào, ghét bỏ hai lão gia hỏa chúng ta kéo chân sau các ngươi sao?
Trác Hưng Hồng nhìn Lăng Tiếu nói ra.
- Như thế nào như vậy chứ, ta chỉ cảm thấy hai vị điện chủ là hạch tâm của chúng ta, tuyệt đối không thể xảy ra sai lầm gì, có các ngươi trấn thủ phía sau, cũng có thể khiến chúng ta buông tay buông chân chiến đấu!
Lăng Tiếu nói.
Nói thật ra, hắn thật tâm không tin sức chiến đấu của Luyện Dược Sư, cho nên không bằng bảo bọn họ ở hậu phương, miễn cho những người khác phân tâm chiếu cố bọn họ.
Lăng Tiếu nói lời này tuy hàm súc, nhưng mà Liên Hạo Công cùng với Trác Hưng Hồng đúng là khó chịu.
Tất cả mọi người là Luyện Dược Sư, dựa vào cái gì mà một hậu bối nói bọn họ chiến đấu không được?
Nhưng mà bọn họ còn chưa nói chuyện, người của Thiên Nguyên địa vực đồng ý cách nói của Lăng Tiếu, nhao nhao khuyên bảo hai người bọn họ lưu lại.
Hai người cuối cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể thỏa hiệp thôi.
- Ngươi tiểu tử này nhớ kỹ hôm nay đi, nếu không còn sống trở về, ta nghĩa Yên nhi sẽ không tha cho ngươi đâu!
Liên Hạo Công vỗ vai Lăng Tiếu nói ra.
- Đúng vậy, nếu ngươi không trở lại, ta sẽ bảo Yên nhi tái giá, do ngươi xử lý đi.
Trác Hưng Hồng cũng phụ họa.
- Hai vị điện chủ các ngươi đang quan báo tư thù a!
Lăng Tiếu than nhẹ một tiếng, cười nói:
- Yên tâm đi, trận chiến này chúng ta sẽ đắc thắng thôi.
Ngay sau đó hai đinệ chủ tạm biệt người Thiên Nguyên địa vực vài câu, liền bắt đầu hành động.
Trước khi bọn họ lền đường bọn họ đều thu hồi thánh thú, cũng ăn đan dược che dấu khí tức, liền bay qua hướng Thiên Hổ địa vực bên kia.
Đây là đánh lén, tuyệt đối là tập sát thảm liệt nhất.
Có thể nói đây đại biểu cho hai địa vực va chạm với nhau, cuối cùng ai thắng ai thua cũng ảnh hưởng tới Thiên Vực.
Trên đường đi, Lăng Tiếu lại đề nghị sau khi tới địa bàn của đối phương, lập tức dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tay giết vào Thiên Hổ địa vực, tuyệt đối không cho bọn chúng chút cơ hội nào, phải tất trong lần tấn công đầu tiên đánh cho Thiên Hổ địa vực tổn thất thảm trọng, như thế càng có lợi cho bọn họ tuyệt sát sau đó.
Người ở đây không ai ngu cả, đương nhiên nghe hiểu đề nghị của Lăng Tiếu rất tốt, cả đám đồng ý.
Âm thầm đánh lén, không bằng trực tiếp dùng thủ đoạn dễ nhất diệt sát đối thủ.
Chỉ cần giảm bớt địch nhân, lại có thể lớn tiếng doạ người, chiếm cứ ưu thế!
Tại khu vực của người Thiên Hổ địa vực, bọn họ mất đi Khương Ám Quang làm nội ứng, bọn họ cũng không biết người Thiên Nguyên địa vực hành động.
Bọn họ đang chờ người Lôi tộc tụ hợp lại, liền có thể chính diện vây giết người Thiên Nguyên địa vực.
Nhưng mà người Lôi tộc chậm chạp không tớ khiến bọn họ cảm thấy buồn bực.
Khương Ám Quang lại hỏi phụ thân của hắn.
- Phụ thân, còn chờ như vậy không phải biện pháp, ta cảm giác đám người Thiên Nguyên địa vực kia cũng đang chờ hậu viện.
- Trước mặt thực lực tuyệt đối âm mưu gì cũng uổng công, việc này ngươi không cần lo lắng, bên kia truyền tin ba ngày sau sẽ tới, đến lúc đó chính là lúc đám người Thiên Nguyên địa vực phải diệt vong!
Bóng đen nói ra, lại nói thêm:
- Nhưng mà cũng nhờ ngươi phối hợp tác chiến giết gần trăm người của Thiên Nguyên địa vực, bằng không chúng ta sẽ tổn thất thảm trọng rồi.
- Những chuyện này là ta nên làm.
Khương Ám Quang ứng một tiếng, hắn nói:
- Đám người Diệt Long Hội cũng không chịu thần phục chúng ta, Ba Mạc cùng với Ảnh Mã chỉ nguyện ý lưu lại giúp chúng ta, đợi sau khi xong việc bọn chúng sẽ thoát đi.
- Ha ha, sau khi trận chiến này chấm dứt, bọn chúng không lưu cũng phải lưu lại, việc này ngươi không cần lo lắng!
Bóng đen kia cười lạnh nói.
Thời điểm Khương Ám Quang đang định nói cái gì đó, bỗng nhiên bóng đen quát lạnh.
- Có người lẻn vào, nhanh bảo mọi người đề phòng.
- Phụ thân, có phải người Lôi tộc không?
Khương Ám Quang cũng cảm ứng, nhưng không có phát hiện cái gì, hắn nói trong lòng:
- Phụ thân có lực cảm ứng quả nhiên là kinh người!
- Không đúng, đáng chết là người của Thiên Nguyên địa vực, nhanh nghênh chiến!
Bóng đen không có áp giọng nữa, hắn quát to lên.
Trong lúc nhất thời người của Thiên Hổ địa vực phân tán các nơi hẻo lánh không rõ chuyện gì, nhưng sau khi nghe nhắc nhở thì khẩn trương lên.
Cũng vào thời khắc này, một tiếng giạn dữ quát lên:
- Sát!
Rầm rập!
Sau khi giọng này quang lên thì tiếng nổ từ bốn phương tám hướng hiện ra.
Vẫn hỏa, mưa đá, sóng nước, đá lăn... Rất nhiều lực lượng cuồng bạo bao phủ phạm vi mười vạn dặm, thậm chí là trăm vạn dặm.
Những lực lượng này ẩn chứa lửa giận của người Thiên Nguyên địa vực, cũng là lửa giận của người Thiên Long Minh.
Thiên địa run lên, không gian sụp đổ, lực lượng cuồng bạo quát qua các nơi.
Người Thiên Hổ địa vực đại bộ phận bị lực lượng này dánh trúng, bọn họ không kịp kêu la đã tan biến thành tro bụi.
Từng bóng người chật vật từ trong khu vực cuồng bạo bay ra ngoài.
- Hỗn đản, mọi người đừng hoảng hốt, phản kích cho ta!
Phụ thân của Khương Ám Quang làm dê đầu đàn, phóng lên trời giận dữ hét lên.
Nhưng mà bốn phương tám hướng có lực lượng bao trùm, vô số lực lượng đang xoắn giết người Thiên Hổ địa vực, hắn nói căn bản không có tác dụng gì.
Những người bị tập kích vẫn lạc hơn mười người, đa số là bị thương hoặc nhiều hoặc ít.
Trọng yếu nhất bọn họ bị lực lượng này làm kinh hãi.
Bọn họ căn bản không biết địch nhân có bao nhiêu, giống như có thiên quân vạn mã, khiến bọn họ không thể sinh ra tâm đối kháng.
Vị trí nơi này người Thiên Nguyên địa vực không biết mới đúng, bọn họ cho rằng người Thiên Nguyên địa vực chỉ thủ chứ không tấn công, không có khả năng chọn chủ động xuất kích.
Nhưng mà hiện tại đã khác, bọn họ trọng thương, khiến cho bọn họ mất đi ý chí chiến đấu, thậm chí suy nghĩ phải trốn đi.
- Phụ thân là người của Thiên Nguyên địa vực và người Kim tộc, đáng chết, bọn chúng quả nhiên liên thủ đối kháng chúng ta!
Khương Ám Quang quanh người có quang ám nhị khí quấn thân, thân thể càng yêu dị, mà hào quang xuyên thấu qua rất nhiều bình chướng nhìn thấy chuyện đang diễn ra.
- Xem ra ta đánh giá thấp tính nhẫn nại của bọn chúng, giết cho ta! Ai cũng không được trốn, ai trốn phải chết!
Phụ thân của Khương Ám Quang quát lên, bàn tay của hắn quét qua một hướng, bóp một gõ Chí Tôn của Thiên Hổ địa vực muốn chạy trốn vào trong tay, sinh sinh bóp người này thành thịt vụn
Khương Điển, trên Chí Tôn bảng là tồn tại nổi danh, đứng thứ tám, so với Ba Mạc, Lạc Đông Thăng, Nghiêm Diêm Vương và Thạch Cao Sơn còn cao hơn không ít.
Hắn cũng là lão tổ tông của Ma Hổ tộc, trong tộc xếp trong tam cường.
Sau khi hắn giết một người xong, người của Thiên Hổ địa vực hoảng sợ kêu to một tiếng, quả thật là không dám chạy trốn, đồng thời bắt đầu phản kích, ngăn cản người của Thiên Nguyên địa vực tiến công.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.