Chương 1108: Khiêu chiến ba gã Bán Đế!
Ngã Bản Thuần Khiết
10/11/2014
- Giết cho ta!
Bạch Cừu lộ ra sát lục chi khí nồng đậm.
Đây là sát lục chi khí tạo thanh qua nhiều năm sát phạt trong rừng, bình thường người nhát gan thì đã sợ đến vỡ mật rồi.
Mà Bạch Cừu đúng là dùng sát lục chi khí để khắc chế cảm giác trong lòng đối với Lăng Tiếu.
Bạch quang thế giới bao phủ lấy tiểu phương thế giới của Lăng Tiếu vào trong, mà Cự Mãng dài vài dài trăm thước kia lại như trời giáng quấy xuống phiến thái cổ thế giới của Lăng Tiếu
Tiểu phương thế giới của Lăng Tiếu tuy mới sơ bộ thành hình, nhưng phạm vi nó bao trùm lại có thể sánh với cao giai Thiên Tôn, đã có hơn 500 mét rồi.
Lúc bạch quang thế giới và Cự Mãng trùng kích đến, sự vật trong tiểu phương thế giới của Lăng Tiếu lại như sống lại vậy, những cây cối kia càng không ngừng điên cuồng phát triển, những dây leo lập tức quấn quanh lấy Cự Mãng.
Bất quá Cự Mãng cũng không dễ dàng trói buộc như vậy, chúng trực tiếp quấy cho những dây leo kia nát bấy, cắn về phía Lăng Tiếu
- Thì ra chỉ là tùng lâm thế giới, còn tưởng rằng có bao nhiêu tài giỏi chứ!
Bạch Cừu khinh thường nói.
Nhưng mà, sau một khắc đã xảy ra biến hóa kinh người.
Rống!
Từng tiếng thú rống kinh thiên động địa liền vang lên.
Vài đầu Tam Nhãn Lang Vương vàng chói từ trong tùng lâm chụp ra, bắt đầu quần nhau với Cự Mãng.
Lang Vương tuy rằng ngăn trở Cự Mãng, nhưng bạch quang mãnh liệt như mặt trời rực rỡ bắn thẳng đến, khiến toàn thân nó đều khó chịu, con mắt càng khó có thể mở ra, đạo đạo ánh sáng bắn ra phá hư lấy thế giới chi lực của Lăng Tiếu.
Bạch Cừu thừa cơ giết tới Lăng Tiếu.
- Tiểu bối hung hăng càn quấy, khi Bạch Cừu ta xuất đạo ngươi còn chưa sinh ra đâu, vừa đột phá Thiên Tôn đã không coi ai ra gì, đi chết đi!
Ngân thương trong tay Bạch Cừu như Cự Mãng đâm thẳng tới chỗ hiểm của Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu cười nhạt nói:
- Chưa nghe nói qua Trường Giang sóng sau xô sóng trước sao? Những lão nhân gia các ngươi muốn giết ta còn chưa đủ tư cách!
Thanh âm của hắn vừa dứt, lại có một tiếng thú rống vang lên.
Sóng âm đáng sợ so với tiếng sói hống lúc trước không biết đáng sợ gấp bao nhiêu lần.
Bạch Cừu cũng bị sóng âm này chấn cho tâm thần thất thủ, màng tai không ngừng vang lên tiếng ông ông, cả người lâm vào ngốc trệ ngắn ngủi.
Lúc hắn phục hồi tinh thần lại thì một đầu Thất Trảo Kim Long uy mãnh đã xuất hiện trên đầu hắn, đôi mắt to như chuông đồng trừng tới khiến một Bán Đế như hắn cũng có cảm giác da đầu như run lên
Kim Long gào thét mà xuống, cái miệng cực lớn cắn tới Bạch Cừu.
Bạch Cừu không thể không kiên trì nghênh đón đầu Kim Long kia.
Rầm rập!
Đầu Kim Long này như tồn tại chân thật, rõ ràng có thể đánh ngang với Bạch Cừu, hơn nữa còn ẩn ẩn khiến Bạch Cừu lộ vẻ cố hết sức.
- Đây rốt cuộc là Chân Long hay là Hư Long ah!
Bạch Cừu biệt khuất thầm nghĩ.
Vô luận hắn dùng bao nhiêu cường chiêu đánh tới thì Kim Long này vẫn phảng phất như khó có thể đuổi giết, ngược lại nhiều lần bị nó quét ngang, khí huyết đều bốc lên ...
- Nếu như ngươi chỉ có chút bổn sự ấy vậy thì khiến ta phải thất vọng rồi.
Lăng Tiếu ở chính giữa thái cổ thế giới thất vọng nói.
- Hừ, nếu ngươi đã thực muốn tìm chết, ta sẽ thành toàn ngươi!
Bạch Cừu hừ lạnh một tiếng, tránh khỏi công kích của Kim Long, gọi hộ thân linh thú của mình ra.
Một đầu Cự Mãng giống như trong tiểu phương thế giới của hắn xuất hiện trước mọi người.
Đây là một đầu Bạch Ngân Cự Mãng lục giai đỉnh phong, linh thú quang thuộc tính.
Bạch Ngân Cự Mãng Xi.. Xiiii.. một tiếng trực tiếp nhào tới Lăng Tiếu, răng nanh sắc bén vô cùng âm trầm.
- Ha ha, linh thú không tệ, đáng tiếc vẫn không đủ nhìn!
Lăng Tiếu thong dong cười cười, bàn tay nhẹ nhàng giương lên, tựa hồ như đang làm ra chỉ thị gì đó vậy.
Lại có một đạo thú rống vang lên, một đầu Lam Sắc Kỳ Lân đạp bốn vó uy phong lẫm lẫm xuất hiện ở trước Bạch Ngân Cự Mãng, thần thú chi uy không ngớt khiến Bạch Ngân Cự Mãng phải trì trệ.
Lam Sắc Kỳ Lân và Bạch Ngân Cự Mãng lập tức giao chiến lại với nhau.
Trong lúc nhất thời, Linh cấp thế giới chi lực và bản thân Bạch Cừu đều bị thế giới chi lực của Lăng Tiếu hoàn toàn áp chế, hơn nữa đã hiện ra dấu hiệu bại lui.
- Hỗn đản, đây rốt cục là thế giới chi lực gì, rõ ràng lại như mở ra một không gian khác vậy, đáng hận!
Bạch Cừu trong lòng mắng thầm.
Mà Lưu Quần và Hoàng Thái Sâm ở một bên quan chiến đều lộ vẻ giật mình, hiển nhiên đều bị phương thế giới chi lực kia của Lăng Tiếu dọa cho kinh ngạc
Dong binh ở phụ cận cũng vô cùng kinh hãi!
- Đây rốt cuộc là thế giới chi lực gì, rõ ràng khủng bố như thế?
- Ít nhất cũng đạt tới thượng phẩm Linh cấp a, lần này Bạch Cừu đoàn trưởng gặp nạn rồi!
- Các ngươi mắt mù, không thấy có hai đầu thần thú kia tọa trấn sao? Cái này ít nhất cũng là thế giới chi lực Hoàng cấp, tên này quả nhiên biến thái.
- Đúng vậy, Hoàng cấp thế giới chi lực, trong mười vạn người chưa chắc có một người suy diễn ra được, người trẻ tuổi này đến cùng lai lịch thế nào ah!
...
- Như vậy vẫn không hể bức ra thực lực chân chính của ta, quá mức mất mặt rồi.
Lăng Tiếu khẽ lắc đầu lẩm bẩm nói, tiếp theo lại nói với Lưu Quần và Hoàng Thái Sâm:
- Hai người các ngươi cùng lên đi, ngàn vạn đừng khiến ta thất vọng đấy!
Người ở chung quanh đều ồ lên!
Bọn hắn nào nghĩ đến Lăng Tiếu rõ ràng có gan dùng một chọi ba, hơn nữa còn chọn lấy ba gã Bán Đế đoàn trưởng cường đại nhất, chỉ bằng vào phần phách lực này thôi cũng đủ khiến bọn hắn sùng bái rồi.
- Hảo hảo... Thái Sâm ta đã sớm ngứa nghề rồi, để ta tới thỉnh giáo thế giới thần kỳ này của ngươi đi!
Hoàng Thái Sâm chiến ý mười phần quát to một tiếng, hai lưỡi búa sau lưng lập tức tóe phát ra, sa mạc thế giới mênh mông bao la bát ngát cũng được suy diễn ra, mà ở bên cạnh hắn cũng nhiều ra một đầu Song Đầu Linh Khuyển lục giai cao giai .
Một người một thú hung hắng đánh tới Lăng Tiếu.
- Được rồi, bộ xương khô này của lao phu cũng chơi với ngươi một chút đi.
Lưu Quần tuy rằng không muốn tham chiến, nhưng hắn cũng không thể yếu tên tuổi Bán Đế của mình được.
Nếu truyền đi, Bán Đế như hắn rõ ràng không dám đối chiến với một gã trung giai Thiên Tôn, vậy chẳng phải sẽ mất hết mặt mũi sao? Mà danh dự của dong binh đoàn cũng sẽ bị hao tổn trên diện roongk.
Lưu Quần chỉ có mộc chi thế giới bình thường, mà linh thú của hắn là một đầu Lục Nhãn Miêu lục giai cao giai .
Tam đại Bán Đế, tam đại tiểu phương thế giới viên mãn, tam đại lục giai cao giai linh thú cùng nhau đánh tới Lăng Tiếu.
- Ha ha, như vậy mới có chút áp lực!
Lăng Tiếu lúc này cũng không dám vô lễ nữa, trong tay nhiều ra băng hỏa kiếm, mà tiểu phương thế giới của hắn cũng bắt đầu diễn biến ra uy lực chân chính.
Thái cổ thế giới rõ ràng nhao nhao bắt đầu nổi lên trận trận gió lạnh, bên trong gió lạnh còn kèm theo từng đóa bông tuyết.
Nhiệt độ cùng lúc bắt đầu hạ thấp, mà trong thế giới chi địa càng xuất hiện núi lửa, lộ ra vô cùng quỷ ý.
Bạch Cừu lộ ra sát lục chi khí nồng đậm.
Đây là sát lục chi khí tạo thanh qua nhiều năm sát phạt trong rừng, bình thường người nhát gan thì đã sợ đến vỡ mật rồi.
Mà Bạch Cừu đúng là dùng sát lục chi khí để khắc chế cảm giác trong lòng đối với Lăng Tiếu.
Bạch quang thế giới bao phủ lấy tiểu phương thế giới của Lăng Tiếu vào trong, mà Cự Mãng dài vài dài trăm thước kia lại như trời giáng quấy xuống phiến thái cổ thế giới của Lăng Tiếu
Tiểu phương thế giới của Lăng Tiếu tuy mới sơ bộ thành hình, nhưng phạm vi nó bao trùm lại có thể sánh với cao giai Thiên Tôn, đã có hơn 500 mét rồi.
Lúc bạch quang thế giới và Cự Mãng trùng kích đến, sự vật trong tiểu phương thế giới của Lăng Tiếu lại như sống lại vậy, những cây cối kia càng không ngừng điên cuồng phát triển, những dây leo lập tức quấn quanh lấy Cự Mãng.
Bất quá Cự Mãng cũng không dễ dàng trói buộc như vậy, chúng trực tiếp quấy cho những dây leo kia nát bấy, cắn về phía Lăng Tiếu
- Thì ra chỉ là tùng lâm thế giới, còn tưởng rằng có bao nhiêu tài giỏi chứ!
Bạch Cừu khinh thường nói.
Nhưng mà, sau một khắc đã xảy ra biến hóa kinh người.
Rống!
Từng tiếng thú rống kinh thiên động địa liền vang lên.
Vài đầu Tam Nhãn Lang Vương vàng chói từ trong tùng lâm chụp ra, bắt đầu quần nhau với Cự Mãng.
Lang Vương tuy rằng ngăn trở Cự Mãng, nhưng bạch quang mãnh liệt như mặt trời rực rỡ bắn thẳng đến, khiến toàn thân nó đều khó chịu, con mắt càng khó có thể mở ra, đạo đạo ánh sáng bắn ra phá hư lấy thế giới chi lực của Lăng Tiếu.
Bạch Cừu thừa cơ giết tới Lăng Tiếu.
- Tiểu bối hung hăng càn quấy, khi Bạch Cừu ta xuất đạo ngươi còn chưa sinh ra đâu, vừa đột phá Thiên Tôn đã không coi ai ra gì, đi chết đi!
Ngân thương trong tay Bạch Cừu như Cự Mãng đâm thẳng tới chỗ hiểm của Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu cười nhạt nói:
- Chưa nghe nói qua Trường Giang sóng sau xô sóng trước sao? Những lão nhân gia các ngươi muốn giết ta còn chưa đủ tư cách!
Thanh âm của hắn vừa dứt, lại có một tiếng thú rống vang lên.
Sóng âm đáng sợ so với tiếng sói hống lúc trước không biết đáng sợ gấp bao nhiêu lần.
Bạch Cừu cũng bị sóng âm này chấn cho tâm thần thất thủ, màng tai không ngừng vang lên tiếng ông ông, cả người lâm vào ngốc trệ ngắn ngủi.
Lúc hắn phục hồi tinh thần lại thì một đầu Thất Trảo Kim Long uy mãnh đã xuất hiện trên đầu hắn, đôi mắt to như chuông đồng trừng tới khiến một Bán Đế như hắn cũng có cảm giác da đầu như run lên
Kim Long gào thét mà xuống, cái miệng cực lớn cắn tới Bạch Cừu.
Bạch Cừu không thể không kiên trì nghênh đón đầu Kim Long kia.
Rầm rập!
Đầu Kim Long này như tồn tại chân thật, rõ ràng có thể đánh ngang với Bạch Cừu, hơn nữa còn ẩn ẩn khiến Bạch Cừu lộ vẻ cố hết sức.
- Đây rốt cuộc là Chân Long hay là Hư Long ah!
Bạch Cừu biệt khuất thầm nghĩ.
Vô luận hắn dùng bao nhiêu cường chiêu đánh tới thì Kim Long này vẫn phảng phất như khó có thể đuổi giết, ngược lại nhiều lần bị nó quét ngang, khí huyết đều bốc lên ...
- Nếu như ngươi chỉ có chút bổn sự ấy vậy thì khiến ta phải thất vọng rồi.
Lăng Tiếu ở chính giữa thái cổ thế giới thất vọng nói.
- Hừ, nếu ngươi đã thực muốn tìm chết, ta sẽ thành toàn ngươi!
Bạch Cừu hừ lạnh một tiếng, tránh khỏi công kích của Kim Long, gọi hộ thân linh thú của mình ra.
Một đầu Cự Mãng giống như trong tiểu phương thế giới của hắn xuất hiện trước mọi người.
Đây là một đầu Bạch Ngân Cự Mãng lục giai đỉnh phong, linh thú quang thuộc tính.
Bạch Ngân Cự Mãng Xi.. Xiiii.. một tiếng trực tiếp nhào tới Lăng Tiếu, răng nanh sắc bén vô cùng âm trầm.
- Ha ha, linh thú không tệ, đáng tiếc vẫn không đủ nhìn!
Lăng Tiếu thong dong cười cười, bàn tay nhẹ nhàng giương lên, tựa hồ như đang làm ra chỉ thị gì đó vậy.
Lại có một đạo thú rống vang lên, một đầu Lam Sắc Kỳ Lân đạp bốn vó uy phong lẫm lẫm xuất hiện ở trước Bạch Ngân Cự Mãng, thần thú chi uy không ngớt khiến Bạch Ngân Cự Mãng phải trì trệ.
Lam Sắc Kỳ Lân và Bạch Ngân Cự Mãng lập tức giao chiến lại với nhau.
Trong lúc nhất thời, Linh cấp thế giới chi lực và bản thân Bạch Cừu đều bị thế giới chi lực của Lăng Tiếu hoàn toàn áp chế, hơn nữa đã hiện ra dấu hiệu bại lui.
- Hỗn đản, đây rốt cục là thế giới chi lực gì, rõ ràng lại như mở ra một không gian khác vậy, đáng hận!
Bạch Cừu trong lòng mắng thầm.
Mà Lưu Quần và Hoàng Thái Sâm ở một bên quan chiến đều lộ vẻ giật mình, hiển nhiên đều bị phương thế giới chi lực kia của Lăng Tiếu dọa cho kinh ngạc
Dong binh ở phụ cận cũng vô cùng kinh hãi!
- Đây rốt cuộc là thế giới chi lực gì, rõ ràng khủng bố như thế?
- Ít nhất cũng đạt tới thượng phẩm Linh cấp a, lần này Bạch Cừu đoàn trưởng gặp nạn rồi!
- Các ngươi mắt mù, không thấy có hai đầu thần thú kia tọa trấn sao? Cái này ít nhất cũng là thế giới chi lực Hoàng cấp, tên này quả nhiên biến thái.
- Đúng vậy, Hoàng cấp thế giới chi lực, trong mười vạn người chưa chắc có một người suy diễn ra được, người trẻ tuổi này đến cùng lai lịch thế nào ah!
...
- Như vậy vẫn không hể bức ra thực lực chân chính của ta, quá mức mất mặt rồi.
Lăng Tiếu khẽ lắc đầu lẩm bẩm nói, tiếp theo lại nói với Lưu Quần và Hoàng Thái Sâm:
- Hai người các ngươi cùng lên đi, ngàn vạn đừng khiến ta thất vọng đấy!
Người ở chung quanh đều ồ lên!
Bọn hắn nào nghĩ đến Lăng Tiếu rõ ràng có gan dùng một chọi ba, hơn nữa còn chọn lấy ba gã Bán Đế đoàn trưởng cường đại nhất, chỉ bằng vào phần phách lực này thôi cũng đủ khiến bọn hắn sùng bái rồi.
- Hảo hảo... Thái Sâm ta đã sớm ngứa nghề rồi, để ta tới thỉnh giáo thế giới thần kỳ này của ngươi đi!
Hoàng Thái Sâm chiến ý mười phần quát to một tiếng, hai lưỡi búa sau lưng lập tức tóe phát ra, sa mạc thế giới mênh mông bao la bát ngát cũng được suy diễn ra, mà ở bên cạnh hắn cũng nhiều ra một đầu Song Đầu Linh Khuyển lục giai cao giai .
Một người một thú hung hắng đánh tới Lăng Tiếu.
- Được rồi, bộ xương khô này của lao phu cũng chơi với ngươi một chút đi.
Lưu Quần tuy rằng không muốn tham chiến, nhưng hắn cũng không thể yếu tên tuổi Bán Đế của mình được.
Nếu truyền đi, Bán Đế như hắn rõ ràng không dám đối chiến với một gã trung giai Thiên Tôn, vậy chẳng phải sẽ mất hết mặt mũi sao? Mà danh dự của dong binh đoàn cũng sẽ bị hao tổn trên diện roongk.
Lưu Quần chỉ có mộc chi thế giới bình thường, mà linh thú của hắn là một đầu Lục Nhãn Miêu lục giai cao giai .
Tam đại Bán Đế, tam đại tiểu phương thế giới viên mãn, tam đại lục giai cao giai linh thú cùng nhau đánh tới Lăng Tiếu.
- Ha ha, như vậy mới có chút áp lực!
Lăng Tiếu lúc này cũng không dám vô lễ nữa, trong tay nhiều ra băng hỏa kiếm, mà tiểu phương thế giới của hắn cũng bắt đầu diễn biến ra uy lực chân chính.
Thái cổ thế giới rõ ràng nhao nhao bắt đầu nổi lên trận trận gió lạnh, bên trong gió lạnh còn kèm theo từng đóa bông tuyết.
Nhiệt độ cùng lúc bắt đầu hạ thấp, mà trong thế giới chi địa càng xuất hiện núi lửa, lộ ra vô cùng quỷ ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.