Thần Khống Thiên Hạ

Chương 925: Khinh người quá đáng. (1)

Ngã Bản Thuần Khiết

03/11/2014

- Cũng bất quá như thế mà thôi!

Lăng Tiếu cười lạnh nói.

Một chiêu mới vừa rồi kia nếu không phải hắn thu vài phần lực đạo, chỉ sợ đầu của Phong Lâm cũng đã bị hắn đạp bạo rồi.

Ở bên trong ngang hàng cấp, Lăng Tiếu chẳng bao giờ sợ qua bất luận kẻ nào!

- Ta muốn giết ngươi!

Khuôn mặt của Phong Lâm bị thương, nhưng mà Lăng Tiếu cũng không có hạ sát thủ, hắn còn bảo tồn lực chiến đấu cường đại.

Ở trước mặt người cùng thế hệ bị nhục lớn như thế, Phong Lâm tất muốn tìm lại mặt mũi.

Hắn từ mặt đất bắn ra, hai mắt giận đỏ lên, trong tay nhiều ra một thanh ngân sắc trường kiếm, trường kiếm tản ra kiếm mang lăng lệ.

- Vạn Kiếm Phệ Mang!

Thân ảnh của Phong Lâm lần nữa biến hóa, từng đạo tàn ảnh tầng tầng chồng chất làm cho người ta thấy không rõ rốt cuộc cái nào mới là chân thân của hắn.

Cùng lúc đó mỗi một đạo tàn ảnh của hắn phảng phất đều đang phát ra kiếm chiêu đồng dạng, từng chiêu kiếm khí tung hoành từ bốn phương tám hướng đem Lăng Tiếu bao trùm rồi.

Cỏ non cùng hoa tươi ở bốn phía đều bị kiếm khí cắt đến tung bay nát bấy, mà Phong gia hậu bối ở bốn phía Phong Lâm cùng Lăng Tiếu đều rút lui ra thật xa sợ bị liên lụy.

Dám ở gần hai người chỉ có cao cấp Thiên Tôn cùng Phong Nhã Hinh hai người.

Thân ảnh bọn họ thoáng hiện ra tàng tầng hộ minh kính đem kiếm khí của Phong Lâm ngăn trở không có bất kỳ tổn hại.

Hai người đều nghiêm túc nhìn đả đấu trong tràng.

Phong Nhã Hinh phát ra thanh âm thanh linh giống như hoàng oanh hướng cao cấp Thiên Tôn hỏi:

- Hoàng trưởng lão, ngươi nói hắn thật là đê cấp Địa Hoàng sao?

Cao cấp Thiên Tôn gật đầu nói:

- Thực lực thật sự của hắn là đê cấp Địa Hoàng, nhưng mà khí tức của hắn lại hết sức hùng hậu, tựa hồ so với trung cấp Địa Hoàng có khi còn hơn, cái này có thể cùng song thuộc tính của hắn có liên quan đi.

- Ngươi cũng nhìn ra hắn tu luyện Phong thuộc tính sao?

Phong Nhã Hinh lại hỏi.

- Có thể không nhìn ra được sao? Nếu như không có Phong thuộc tính thì làm sao có thể so được tốc độ với Phong Lâm thiếu gia, hơn nữa huyền công phòng thân của hắn lại là Kim thuộc tính, người này có thể đem song trọng thuộc tính tu luyện tới cảnh giới này, thiên phú thực sự bất phàm.

Cao cấp Thiên Tôn nói.

Từ trong phát giác mới vừa rồi, cao cấp Thiên Tôn đã nhìn thấu Lăng Tiếu sử dụng song trọng thuộc tính.

Ánh mắt của Phong Nhã Hinh nhìn về phía Lăng Tiếu trở nên có nhiều ý tứ.

Trong tràng Lăng Tiếu gặp phải giảo sát bốn phương tám hướng của Phong Lâm, chỉ thấy sắc mặt của hắn không thay đổi, thân thể lăng không bắn ra, hai chân bắt đầu phiên động.



Từng đợt cước ảnh hóa xuất từng đạo phong nhận chân thật đem những kiếm khí kia giảo đến nghiêng trời lệch đất.

Lăng Tiếu tụ lên Lục Nhãn Đồng, nhìn một cái liền bắt được chân thân của Phong Lâm, thân ảnh bắt đầu chớp động, sau một khắc cước ảnh của hắn đá vào trên lồng ngực của Phong Lâm.

Phanh phanh!

Phong Lâm lại một lần nữa như diều bị đứt dây ngã bay ra ngoài, mau tươi lần nữa phun ra.

Lần này Phong Lâm nằm trên mặt đất không bò dậy nữa, hai mắt chẳng qua là trống rỗng nhìn lên bầu trời, vẻ mặt buồn bã nói không ra lời.

- Ta thu rồi... Ta lại thua...

Phong Lâm không cam lòng lẩm bẩm nói, môi dày của hắn cũng bị hắn cắn nát.

Hậu bối của Phong gia mỗi người trong ánh mắt đều là tràn đầy vẻ khiếp sợ.

Thực lực của Phong Lâm tuy nói không phải là mạnh nhất trong thanh niên đồng lứa của Phong gia bọn hắn, nhưng cũng là tinh anh trong tinh anh, tuy nhiên lại không phải là đối thủ của người trẻ tuổi ở trước mắt này, đây để cho bọn họ cảm thấy khó có thể tiếp nhận.

Lăng Tiếu mặc kệ nhưng Phong gia hậu bối này, hướng về phía cao cấp Thiên Tôn kia nói:

- Dẫn ta đi gặp Hân nhi!

- A, tốt, Lăng thiếu bên này, mời!

Cao cấp Thiên Tôn phục hồi lại tinh thần đáp.

Hắn mặc dù cho là Lăng Tiếu tất thắng, nhưng mà thắng cũng quá nhanh đi!

Hắn ở trong lòng thầm nhủ:

- Địa phương nhỏ Tây Bắc kia khi nào lại bồi dưỡng được thanh niên kiệt xuất như vậy?

Đang ở lúc Lăng Tiếu muốn cùng với cao cấp Thiên Tôn kia rời đi, Phong Nhã Hinh mở miệng nói:

- Chậm đã!

- Hinh tiểu thư...

Cao cấp Thiên Tôn nhìn Phong Nhã Hinh không hiểu hỏi.

Lăng Tiếu cũng là liếc mắt nhìn nữ nhân xinh đẹp kia một cái, trong lòng nghi ngờ:

- Chẳng lẽ nàng cũng muốn cùng ta chiến một tràng?

- Hoàng trưởng lão, để ta dẫn hắn đi đại điện đi.

Phong Nhã Hinh lộ ra một cái nụ cười mỉm mê người nói.

Cao cấp Thiên Tôn thoáng cái ngơ ngẩn cả người, hắn chần chờ một chút gật đầu đáp:



- Vậy làm phiền Hinh tiểu thư rồi!

Phong Nhã Hinh nhìn thoáng qua Lăng Tiếu nói:

- Ngươi đi theo ta đi!

Lăng Tiếu nhìn Phong Nhã Hinh dáng vẻ xinh đẹp của Phong Nhã Hinh không khỏi đắc ý thầm nghĩ:

- Cô nàng này sẽ không bị tư thế oai hùng của ta khuất phục đi, ừ, khẳng định là cái dạng này, không nghĩ tới cô nàng này thật là có ánh mắt, biết lợi hại của bản thiếu gia!

Phong gia thanh thiếu niên nhìn Lăng Tiếu theo Phong Nhã Hinh rời đi, trong ánh mắt tràn đầy vẻ phẫn nộ không cam lòng.

- Ghê tởm, cứ như vậy đi hắn đi qua sao?

Phong Ly không cam lòng nhìn Lăng Tiếu rời đi quát lên.

- Quên đi, thực lực của hắn quá mạnh mẽ, nếu là cao thủ gia tộc không đi ra trấn áp hắn, sợ rằng khó có thể đem hắn đánh chết.

Một nữ tử ở bên cạnh nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Lăng Tiếu hiện lên ánh mắt ác độc nói.

Cô gái này chính là nữ nhi Phong Phân Ny của Mã Dong mà mấy ngày trước đã gặp qua.

Phong Ly đi ra ngoài chặn đường Lăng Tiếu chính là nàng khiêu khích.

Hôm nay Phogn Ly nghe được Phong Phân Ny nói như vậy chỉ cảm thấy trên mặt nóng rát, lời này của Phong Phân Ny không phải nói Phong gia trẻ tuổi bọn họ không có gnuowfi nào sao?

Phong Ly nhìn thoáng qua Phong Lâm vẫn nằm trên mặt đất, trong ánh mắt hiện lên vẻ khinh bỉ nói:

- Nếu là đại ca của ta xuất quan, làm sao đến phiên hắn ở trước mặt Phong gia chúng ta lớn lối!

- Nhiều lời vô ích, chúng ta đi thôi, nghe nói nữ nhân ngoại lai kia được lão tổ tông coi trọng, thật không biết nàng có được vận cứt chó gì.

Phong Phân Ny vẻ mặt khó chịu nói.

...

Tốc độ đi của Phong Nhã Hinh cũng không nhanh, Lăng Tiếu cũng ở sau lưng nàng không nhanh không chậm theo sát.

Lăng Tiếu thưởng thức dáng người của nữ nhân này cảm thấy rất là thoải mái.

Vẻ đẹp của nữ nhân này một chút cũng không thua kém so với nữ nhân ở bên cạnh hắn, thậm chí ở trên khí chất còn muốn hơn một chút, bởi vì tu vi của nàng đã đạt tới cao cấp Địa Hoàng.

Đột nhiên Phong Nhã Hinh dừng lại thân thể, Lăng Tiếu ở phía sau thiếu chút nữa đụng lên lưng của nàng.

- Làm sao ngừng lại rồi?

Lăng Tiếu đang nhìn cái mông uyên chuyển uốn éo kia của Phong Nhã Hinh, nàng đột nhiên dừng lại thật đúng là để cho hắn khó chịu, trong lòng thầm nghĩ:

- Kiều đồn thật là mỹ diệu, không biết cảm giác sờ thì như thế nào đây?

Từ sau khi Lăng Tiếu đem nữ nhân của chính mình đều tập thể "Mỹ" hóa, đối với nữ tử có tư sắc bình thường căn bản không để vào trong mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Khống Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook