Chương 1161: Là Đế Đan không phải Đan Dược? (3)
Ngã Bản Thuần Khiết
10/11/2014
- Cuối cùng cũng luyện hóa xong, hiện giờ phải Ngưng Đan sao?
Lăng Tiếu ở trong lòng hơi cân nhắc một chút.
Mồ hôi đã thấm ướt thân thể của hắn, trên trán đã đầy mồ hôi.
Hắn hơi dừng lại ở trong mắt người khác lại nhìn ra ý khác!
- Xem ra hắn đã không cách nào Ngưng Đan rồi, thật sự tiếc cho nhiều linh thảo như vậy.
- Hắn chỉ là một tên Ngũ phẩm Luyện Dược Sư khiêu chiến thất phẩm đan dược quả nhiên là không có đầu óc, cho rằng cũng có thể may mắn luyện thành bán thành phẩm như người khác sao?
- Không phải sao, hỏa diễm và dược đỉnh cũng chỉ là mặt hàng bình thường, muốn Ngưng Đan quả thực không thể.
- Cũng không thể chỉ trích hắn như vậy được, một Ngũ phẩm Luyện Dược Sư có thể luyện hóa tất cả cao giai linh thảo và thú đan đã là một chuyện phi thường giỏi rồi, ít nhất hắn đã có năng lực làm một gã lục phẩm Luyện Dược Sư rồi.
- Ân, nói không chừng lần tiếp theo hắn có thể đạt được hạng đầu cũng nên!
...
- Lăng đại sư sẽ không thất thủ chứ?
Cốc Lực đã thối lui qua một bên lo lắng nói.
Cốc Kiều Kiều đáp:
- Chắc có lẽ không không, lúc ở Cốc gia chúng ta không phải đã xuất hiện qua rất nhiều dị tướng sao? Chứng minh lão đại nhất định có nắm chắc.
Nàng tuy nói vậy, nhưng vẻ lo lắng trên mặt vẫn bán rẻ nội tâm nàng.
Cát Thần ở không xa nhịn không được mỉa mai nói:
- Hắc hắc, ta đã nói Ngũ phẩm Luyện Dược Sư trước sau gì cũng là Ngũ phẩm thôi, vọng tưởng vượt phẩm đoạt quán quân, quả thực là si tâm vọng tưởng!
Viêm Chân ở cạnh hắn cũng lộ ra vài phần khác thường, trong nội tâm tại nghi hoặc:
- Chẳng lẽ thực cứ như vậy xong rồi sao?
Nhưng vừa lúc đó, Lăng Tiếu lại một lần nữa động!
Hắn cũng không phải buông tha hoặc Ngưng Đan như mọi người tưởng, mà trong tay lại nhiều ra một khỏa hạt châu uyển chuyển, hạt châu này như đan dược, tản ra năng lượng nồng đậm, chỉ là không có đan hương thôi.
Hoàn Nhan Liệt là người đầu tiến bất mãn đứng lên quát:
- Tất cả phản rồi... Tất cả phản rồi, rõ ràng dám ở trước mặt chúng ta ăn gian, tiểu tử này quá không để bình phán chúng ta vào mắt rồi, ta cảm thấy cửa này hắn nên được 0 điểm, mà điểm ở cửa thứ hai cũng hủy bỏ, hắn là ngoại viện mà Cốc gia mời đến, Cốc gia cũng có trách nhiệm, nếu như lại để bọn hắn đứng ở hàng hội viên Top 10 Đan Minh sẽ tạo thành rất nhiều ảnh hưởng đối với Đan Minh chúng ta, chư vị nghĩ như thế nào?
Hoàn Nhan Liệt thấy Lăng Tiếu lấy ra một thứ như đan dược ném vào đỉnh liền cảm thấy Lăng Tiếu nhất định là muốn ăn gian, hắn thấy đây quả thật là một cơ hội ngàn năm khó gặp.
Hoàn Nhan gia bọn hắn cơ hồ rất khó giữ vững vị trí Top 10, nếu như lúc này Cốc gia bị loại, mà Trang gia cũng bị loại, vậy thì Hoàn Nhan gia bọn hắn có khả năng rất lớn sẽ được lưu lại.
- Thật sự là trời cũng giúp ta!
Hoàn Nhan Liệt ở trong lòng cao hứng hoảng sợ nói.
Cốc Long Hưng bất mãn quát to:
- Hoàn Nhan Liệt ngươi đánh rắm, ngươi cho dù bất mãn Cốc gia chúng ta, cũng không thể hủy danh dự chư vị ở đây được, huống hồ giám sát trưởng lão thời khắc đều đang chú ý đến, nếu như Lăng Tiếu ăn gian chẳng lẽ hắn lại bao che Cốc gia chúng ta sao?
- Có lẽ giám sát trưởng lão nhất thời không xem xét kỹ... Tóm lại ta tin tưởng tất cả những gì ta thấy, kính xin chư vị đuổi tiểu tử này khỏi tràng, thật sự là quá mức làm càn, chẳng lẽ cho rằng những lão gia hỏa chúng ta mù sao?
Hoàn Nhan Liệt Kiên định nói.
- Chúng ta con mắt không mù, mà là ngươi mù!
Dược Môn trưởng lão chán ghét nhìn thoáng qua Hoàn Nhan Liệt nói.
- Phó minh chủ ngươi...
Hoàn Nhan Liệt nhìn xem Dược Môn trưởng lão nói.
Hắn quả thực không thể tưởng được Dược Môn trưởng lão này rõ ràng cũng bao che cho Lăng Tiếu, đừng nói là Dược Môn và Cốc gia đã đạt thành hiệp ý gì chứ?
Nghĩ tới đây thân thể Hoàn Nhan Liệt nguội lạnh một mảng lớn!
- Ta thật sự rất bội phục nhãn lực của Hoàn Nhan lão đệ, rõ ràng nhìn Đế Đan thành đan dược, ha ha quả nhiên mẫu mực lớp chúng ta a!
Đan Tông trưởng lão vuốt nhẹ râu bạc trắng cười nói, trong ánh mắt tràn đầy ý khinh bỉ.
- Ha ha, cũng không phải sao? Cũng may ta không đạt tới cảnh giới già quá lẩm cẩm, còn có thể phân rõ cái gì là Đế Đan cái gì là đan dược?
Trưởng lãoViêm Tộc cười to nói.
Mộc gia trưởng lão nói:
- Ân, cũng không thể nói như vậy. Hoàn Nhan huynh có lẽ là nhất thời không xem xét kỹ a!
Mộc gia trưởng lão còn ác hơn, trực tiếp trả lời Hoàn Nhan Liệt nói ban nãy lại cho hắn.
Rõ ràng dám nghi vấn tính công minh của giám sát trưởng lão, Hoàn Nhan Liệt lập tức bị tất cả Đại trưởng lão mỉa mai và cười nhạo.
Lăng Tiếu ở trong lòng hơi cân nhắc một chút.
Mồ hôi đã thấm ướt thân thể của hắn, trên trán đã đầy mồ hôi.
Hắn hơi dừng lại ở trong mắt người khác lại nhìn ra ý khác!
- Xem ra hắn đã không cách nào Ngưng Đan rồi, thật sự tiếc cho nhiều linh thảo như vậy.
- Hắn chỉ là một tên Ngũ phẩm Luyện Dược Sư khiêu chiến thất phẩm đan dược quả nhiên là không có đầu óc, cho rằng cũng có thể may mắn luyện thành bán thành phẩm như người khác sao?
- Không phải sao, hỏa diễm và dược đỉnh cũng chỉ là mặt hàng bình thường, muốn Ngưng Đan quả thực không thể.
- Cũng không thể chỉ trích hắn như vậy được, một Ngũ phẩm Luyện Dược Sư có thể luyện hóa tất cả cao giai linh thảo và thú đan đã là một chuyện phi thường giỏi rồi, ít nhất hắn đã có năng lực làm một gã lục phẩm Luyện Dược Sư rồi.
- Ân, nói không chừng lần tiếp theo hắn có thể đạt được hạng đầu cũng nên!
...
- Lăng đại sư sẽ không thất thủ chứ?
Cốc Lực đã thối lui qua một bên lo lắng nói.
Cốc Kiều Kiều đáp:
- Chắc có lẽ không không, lúc ở Cốc gia chúng ta không phải đã xuất hiện qua rất nhiều dị tướng sao? Chứng minh lão đại nhất định có nắm chắc.
Nàng tuy nói vậy, nhưng vẻ lo lắng trên mặt vẫn bán rẻ nội tâm nàng.
Cát Thần ở không xa nhịn không được mỉa mai nói:
- Hắc hắc, ta đã nói Ngũ phẩm Luyện Dược Sư trước sau gì cũng là Ngũ phẩm thôi, vọng tưởng vượt phẩm đoạt quán quân, quả thực là si tâm vọng tưởng!
Viêm Chân ở cạnh hắn cũng lộ ra vài phần khác thường, trong nội tâm tại nghi hoặc:
- Chẳng lẽ thực cứ như vậy xong rồi sao?
Nhưng vừa lúc đó, Lăng Tiếu lại một lần nữa động!
Hắn cũng không phải buông tha hoặc Ngưng Đan như mọi người tưởng, mà trong tay lại nhiều ra một khỏa hạt châu uyển chuyển, hạt châu này như đan dược, tản ra năng lượng nồng đậm, chỉ là không có đan hương thôi.
Hoàn Nhan Liệt là người đầu tiến bất mãn đứng lên quát:
- Tất cả phản rồi... Tất cả phản rồi, rõ ràng dám ở trước mặt chúng ta ăn gian, tiểu tử này quá không để bình phán chúng ta vào mắt rồi, ta cảm thấy cửa này hắn nên được 0 điểm, mà điểm ở cửa thứ hai cũng hủy bỏ, hắn là ngoại viện mà Cốc gia mời đến, Cốc gia cũng có trách nhiệm, nếu như lại để bọn hắn đứng ở hàng hội viên Top 10 Đan Minh sẽ tạo thành rất nhiều ảnh hưởng đối với Đan Minh chúng ta, chư vị nghĩ như thế nào?
Hoàn Nhan Liệt thấy Lăng Tiếu lấy ra một thứ như đan dược ném vào đỉnh liền cảm thấy Lăng Tiếu nhất định là muốn ăn gian, hắn thấy đây quả thật là một cơ hội ngàn năm khó gặp.
Hoàn Nhan gia bọn hắn cơ hồ rất khó giữ vững vị trí Top 10, nếu như lúc này Cốc gia bị loại, mà Trang gia cũng bị loại, vậy thì Hoàn Nhan gia bọn hắn có khả năng rất lớn sẽ được lưu lại.
- Thật sự là trời cũng giúp ta!
Hoàn Nhan Liệt ở trong lòng cao hứng hoảng sợ nói.
Cốc Long Hưng bất mãn quát to:
- Hoàn Nhan Liệt ngươi đánh rắm, ngươi cho dù bất mãn Cốc gia chúng ta, cũng không thể hủy danh dự chư vị ở đây được, huống hồ giám sát trưởng lão thời khắc đều đang chú ý đến, nếu như Lăng Tiếu ăn gian chẳng lẽ hắn lại bao che Cốc gia chúng ta sao?
- Có lẽ giám sát trưởng lão nhất thời không xem xét kỹ... Tóm lại ta tin tưởng tất cả những gì ta thấy, kính xin chư vị đuổi tiểu tử này khỏi tràng, thật sự là quá mức làm càn, chẳng lẽ cho rằng những lão gia hỏa chúng ta mù sao?
Hoàn Nhan Liệt Kiên định nói.
- Chúng ta con mắt không mù, mà là ngươi mù!
Dược Môn trưởng lão chán ghét nhìn thoáng qua Hoàn Nhan Liệt nói.
- Phó minh chủ ngươi...
Hoàn Nhan Liệt nhìn xem Dược Môn trưởng lão nói.
Hắn quả thực không thể tưởng được Dược Môn trưởng lão này rõ ràng cũng bao che cho Lăng Tiếu, đừng nói là Dược Môn và Cốc gia đã đạt thành hiệp ý gì chứ?
Nghĩ tới đây thân thể Hoàn Nhan Liệt nguội lạnh một mảng lớn!
- Ta thật sự rất bội phục nhãn lực của Hoàn Nhan lão đệ, rõ ràng nhìn Đế Đan thành đan dược, ha ha quả nhiên mẫu mực lớp chúng ta a!
Đan Tông trưởng lão vuốt nhẹ râu bạc trắng cười nói, trong ánh mắt tràn đầy ý khinh bỉ.
- Ha ha, cũng không phải sao? Cũng may ta không đạt tới cảnh giới già quá lẩm cẩm, còn có thể phân rõ cái gì là Đế Đan cái gì là đan dược?
Trưởng lãoViêm Tộc cười to nói.
Mộc gia trưởng lão nói:
- Ân, cũng không thể nói như vậy. Hoàn Nhan huynh có lẽ là nhất thời không xem xét kỹ a!
Mộc gia trưởng lão còn ác hơn, trực tiếp trả lời Hoàn Nhan Liệt nói ban nãy lại cho hắn.
Rõ ràng dám nghi vấn tính công minh của giám sát trưởng lão, Hoàn Nhan Liệt lập tức bị tất cả Đại trưởng lão mỉa mai và cười nhạo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.