Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2147: Lăng Tiếu chiến Bạch Mộ Tịch.

Ngã Bản Thuần Khiết

24/11/2014

Mọi người lại sợ ngây người, bọn hắn ý thức được chiến lực của Lăng Tiếu không đơn giản như bề ngoài.

Có không ít thần vương đỉnh thoáng do dự, sau đó hướng thần đàn khác lướt tới.

- Cơ sư đệ, thực lực Lăng thần sư thật sự là bất phàm ah!

Thanh Thủy đứng bên người Cơ Thiên Phương thở dài nói.

Thanh Thủy là sư đệ của Hạ Công, hắn tạm thời thay mặt sư huynh quản lý ngọn núi, đã sớm từ trong miệng sư huynh biết được Lăng Tiếu đã có thực lực thiên thần vương, hơn nữa còn cao hơn sư huynh của hắn.

Cơ Thiên Phương muốn tranh đoạt danh vị chín trăm năm mươi bảy này, Thanh Thủy không thể không nhắc nhở hắn.

Cơ Thiên Phương liếc mắt nhìn Lăng Tiếu đáp:

- Hắn có được thể chất tu luyện năm loại thuộc tính cùng lúc, còn có Cổ Hoàng thần công của Kim tộc có thể tăng lên chiến lực, quả thật là người bình thường không cách nào đối phó. Nếu ta chỉ dựa vào lực lượng bản thân đối phó hắn, chỉ sợ là ngang ngửa, nếu hắn đạt được cảnh giới ngang hàng với ta, ta nhất định sẽ thua.

Thanh Thủy nghe xong lời này của Cơ Thiên Phương, cho rằng hắn muốn bỏ qua việc tranh đoạt thần vị kia.

Ai ngờ lời của hắn chợt chuyển:

- Bất quá…muốn đối phó hắn không phải không có cách nào!

Ở lại bên cạnh vị trí thần đàn chín trăm năm mươi bảy, chỉ có hơn mười người.

Thiên Long môn Cơ Thiên Phương, Tẩy Kiếm trang Trang Bất Phàm, Thần Phủ bang Ba Đặc Nhĩ, Nhật Nguyệt tông Húc Mạc, Bắc Tuyết minh Bạch Mộ Tịch, đệ tử chí tôn Trương Hiểu Ngữ…

Mỗi người đều là thần vương đỉnh có lòng tự tin cường đại, hơn nữa thế lực sau lưng đều bất phàm, bất kể là ai cũng có được sức chiến đấu vượt xa cùng cấp.

Lăng Tiếu cầm Băng Hỏa kiếm trong tay, quanh thân chớp động thần quang chói mắt, hắn liếc mắt nhìn mọi người chung quanh nói:

- Các ngươi đều cùng lên đi, đừng lãng phí thời gian của ta!

Giờ khắc này trái tim hiếu chiến không ngừng dâng trào lên, một cỗ tự tin cường đại tràn ngập khắp toàn thân hắn.

Một đầu tuyệt thế kim long vọt lên tận trời, long đầu uy vũ rít gào ngạo thị khắp cả quần hùng.

- Kim tộc nhân!

Tất cả mọi người không nhịn được kinh hô lên.

Bọn hắn rốt cục hiểu được vì sao Lăng Tiếu có được chiến lực cường đại như thế, thì ra người ta là chủng tộc biến thái có được lực lượng vượt cấp khiêu chiến.

Lăng Tiếu vừa bộc phát ra lực lượng của mình, lại có hai ba người biết điều quay đầu bay về hướng thần đàn phương khác.

- Như thế nào? Các ngươi đều là bọn hèn nhát hay sao? Đều thất thần làm gì, còn không mau lại đây giành vị trí, bổn thiếu chờ các ngươi đánh bại đâu!

Lăng Tiếu nhìn những người còn lại quát.



Quả nhiên, bị lời này của hắn kích thích, rốt cục có người không dằn được tức giận xuất thủ.

- Tại hạ Bạch Mộ Tịch, đến từ Bắc Tuyết minh, còn chưa thỉnh giáo danh hào của các hạ?

Bạch Mộ Tịch cưỡi đầu hoa báo vương biến dị hướng Lăng Tiếu chắp tay nói.

Đôi mày trắng như cành liễu mảnh phiêu đãng thật có cá tính.

- Thiên Long môn Lăng Tiếu!

Lăng Tiếu lên tiếng, giành trước xuất thủ.

Đối thủ của hắn thật không ít, không thể kéo dài thời gian, nhất định phải tốc chiến tốc thắng, tận khả năng tiết kiệm chiến lực!

Tuy Băng Hỏa kiếm chỉ là thần khí thập giai trung cấp, nhưng chỉ cần không gặp được thần khí cao giai sẽ không xảy ra vấn đề gì.

Lăng Tiếu lợi dụng tốc độ hướng Bạch Mộ Tịch đánh tới, kiếm quang một lam một hồng lóe ra cực kỳ chói mắt, từng đạo kiếm kình cắt qua hư không bắn thẳng tới yếu hại của Bạch Mộ Tịch.

Bạch Mộ Tịch đã sớm chuẩn bị, nhưng khi hắn cảm ứng được công kích của Lăng Tiếu vẫn chấn động.

Nhưng hắn cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều, tuyết kiếm vũ động, từng đợt bông tuyết ngưng kết hình thành, nháy mắt đã tạo thành một tầng phòng ngự núi băng thật dày.

Kiếm quang của Lăng Tiếu bị núi băng đông cứng lại, không thương tổn được tới thân thể hắn.

Hống!

Hoa văn báo biến dị phát ra một tiếng gào thét, chung quanh xuất hiện từng đạo băng trùy vạn trượng hướng Lăng Tiếu mãnh liệt tràn tới.

Lăng Tiếu cảm nhận được một người một thú phối hợp ăn ý, lúc này lẩm bẩm:

- Như vậy mới thật sự thú vị!

Lăng Tiếu đón nhận băng trùy công kích, trực tiếp xuyên qua, Băng Hỏa kiếm xoắn tới đánh băng trùy dập nát.

Ba ba!

Từng viên bông tuyết không ngừng văng khắp nơi, lóe ra quang hoa trắng xóa duy mỹ.

Bạch Mộ Tịch cười lạnh, thân thể lăng không bay lên, tuyết kiếm lả tả chém xuống.

Kiếm quang lóe sáng!

Từng đạo bóng kiếm dày đặc mang theo xu thế khai thiên liệt địa hướng Lăng Tiếu bao trùm, bạch quang như vẫn thạch rơi xuống, mang theo quang vĩ thật dài.

Lực lượng của Bạch Mộ Tịch đã viễn siêu thần vương đỉnh bình thường, hơn nữa tuyết kiếm tựa hồ mang theo năng lượng bổn nguyên, có thể làm hao tổn thần thể.



Lăng Tiếu cảm nhận được trong tuyết kiếm súc tích bổn nguyên băng hàn, hắn rống to một tiếng, hỏa diễm bổn nguyên nháy mắt bạo phát, thân hình phân chia thành mấy trăm hư ảnh.

Vô Cực Phân Thân Thuật đã được Lăng Tiếu suy diễn tới cực hạn, dựa vào tốc độ phong hệ quả thật làm người hoa cả mắt, không phân rõ đông tây nam bắc.

Oanh long oanh long!

Từng đợt lực lượng kinh thiên động địa không ngừng oanh tạc, đem cả phiến không gian sụp hãm xuống dưới.

Mặc dù lực lượng chiến đấu vô cùng khủng bố, nhưng không cách nào phá hỏng được thần đàn cùng bia cổ mảy may.

- Có bản lĩnh, nhưng ngươi còn chưa phải là đối thủ của ta!

Lăng Tiếu rống to, một hỏa hải kiếm mang nháy mắt xuất hiện, liệt hỏa hừng hực đem Bạch Mộ Tịch cùng hoa văn báo bao phủ.

Trong tay Bạch Mộ Tịch hiện ra một mặt thuẫn màu bạc, ngân sắc quang mang lóe sáng, mạnh mẽ đem hỏa diễm hoàn toàn cản trở xuống.

Lăng Tiếu nhảy dựng, nhìn chằm chằm mặt thuẫn trong lòng kinh hô:

- Bán cổ thần khí!

Đây là chỗ dựa của Bạch Mộ Tịch, được xưng là Ngân Tuyết Thần Thuẫn, thần khí bình thường không thể phá hủy, có thể chống đỡ lực công kích bình thường.

- Xem ra Kim tộc tiểu tử cũng chỉ như vậy đi!

Thần Phủ bang Ba Nhĩ Đặc sờ sờ đầu trọc của mình cười lạnh nói, trong mắt tràn ngập ý khinh thường.

Những người khác đều lộ ra vẻ bừa bãi, theo bọn hắn xem ra có được bán cổ thần khí cũng là chuyện bình thường, nếu còn không đối phó được thì đừng mong giành lấy vị trí đứng đầu.

- Ngươi không thắng được ta, đem vị trí nhường lại đi, còn không bằng lưu trữ thần lực đi đoạt thần vị khác, ngươi cảm thấy thế nào?

Bạch Mộ Tịch đứng trên hoa báo vương cười nói, tựa hồ đã nắm chắc thắng lợi trong tay.

- Vậy sao? Chỉ bằng một mặt thuẫn thôi sao?

Lăng Tiếu cười lạnh nói.

Bạch Mộ Tịch bị Lăng Tiếu xem nhẹ, lập tức bạo nộ, lông mày trắng bay tung lên, lực lượng rốt cục bùng nổ tới cực điểm.

Trường kiếm của hắn chỉ lên trời, mưa đá không ngừng giáng xuống, thần vương nếu không vận kình ngăn cản chỉ sợ phải bị tổn thương do giá rét!

Lực lượng băng hàn tập trung trên mũi kiếm Bạch Mộ Tịch, khí thế bàng bạc như cơn gió lốc, quét mạnh lực lượng không gian khắp bốn phía không ngừng tung bay.

Ngân Tuyết Thần Thuẫn trong tay Bạch Mộ Tịch cũng phát ra quang mang cường đại, đem phòng ngự khắp chung quanh hắn phong kín không còn chút sơ hở.

Băng Hóa Cực Điên!

Bạch Mộ Tịch chém ra, kiếm quang hướng Lăng Tiếu điểm tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Khống Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook