Chương 2270: Lấy một địch mười Cuồng Ảnh Tê Thiên! (2)
Ngã Bản Thuần Khiết
24/11/2014
- Đầu hàng đi bằng hữu Kim tộc, chúng ta có thể hảo hảo nói chuyện, không cần tổn thương hòa khí!
Thác Bạt Lý Khánh phát ra ngữ khí hòa thiện nói.
Hắn thực không muốn giết Lăng Tiếu, nếu là địch với Kim tộc, cái này đối với Man tộc bọn họ là một chuyện thập phần bất lợi.
Lê Hữu Mã lại không cam lòng nói:
- Tộc trưởng, tuyệt không thể thả hổ về rừng ah!
"Hắc hắc, chờ các ngươi chính thức đánh bại ta đã rồi nói sau!
Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, toàn bộ thần lực bộc phát, chuẩn bị lấy một địch mười, bày ra hắn thần uy vô thượng của Đế Long Diệt Thiên Quyết.
Thức thứ năm: Cuồng Ảnh Tê Thiên!
Thân ảnh Lăng Tiếu lập tức phân hoá ngàn vạn, tốc độ Vô Song phát huy đến cực chí, cảnh giới thân pháp càng đạt đến đỉnh, từng đợt thối ảnh bí mật mang theo thế tê thiên liệt địa cuốn ra vòi rồng cấp mười ba, quấy đến khiến thiên địa lực lượng đều trở nên vặn vẹo.
Những lực lượng giáp công bàng bạc kia đều bị vòi rồng do thối ảnh biến thành chà xát đến nát bấy, trùng kích khiến rất nhiều lực lượng không ngừng tung tóe.
Những núi cao, nham thạch, gai đá... tất cả ở trước mặt một kích này đều không chịu nổi, cũng không thể hình thành tuyệt sát chính thức đã bị tan rã mất, đồng thời còn bị di hoa tiếp mộc, chuyển dời không ít lự lượng đến trên người người khác, khiến bọn hắn đỡ không xuể!
- Cái này... Điều này sao có thể!
Thác Bạt Lý Khánh hoảng sợ nói.
Thanh âm của hắn vừa dứt, một đạo vòi rồng như Thiên Uy đã đánh tới, khiến hắn không thể không lập tức toàn lực ngăn cản.
Hắn vốn muốn đánh tan, nhưng lại bị chà xát khiến thân thể cũng tung bay lên, nếu không có tầng tầng Hậu Thổ phòng ngự ngăn cản, hắn chỉ sợ đã bị xoắn thành thịt vụn rồi.
Mặc dù như thế, Hậu Thổ phòng ngự hắn vẫn lấy làm ngạo cũng bị đạo đạo phong Nhận chém cho rạn nứt, không ít phong nhận cắt vào thân thể hắn, tạo thành thương tổn không nhỏ đối với hắn!
Thác Bạt Lý Khánh là người cảnh giới ngang Lăng Tiếu, nhưng cũng không đỡ được công kích của Lăng Tiếu huống chi những người khác.
Bọn hắn đều trúng phải công kích mãnh liệt, vòi rồng xoáy khiến bọn hắn đầu óc choáng váng, khiến phòng ngự bọn hắn bị, cát cho thần thể bọn hắn máu tươi chảy đầm đìa!
Ah ah!
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, mấy đạo nhân ảnh nhao nhao chạy trốn ra phương xa, muốn mau chóng thoát khỏi những công kích khiến người khó ngăn cản này.
Chỉ là lớp công kích này của Lăng Tiếu quả thực là đắc thế không buông tha người, hóa thành đầy trời chi ảnh, rất nhiều vòi rồng vẫn đang tàn sát bừa bãi không ngớt!
Người Man tộc ở phương xa đang quan chiến càng lui ra thêm, nguyên một đám đều bị dị tượng như tận thế kia dọa cho thần sắc tái nhợt, có ít người thực lực kém lập tức bị dọa cho rơi từ trên cao xuống.
.
- Thật... Thật là đáng sợ, người này còn là người sao?
- Hắn không phải người Kim tộc sao? Sao lại có nhiều thuộc tính công kích như vậy, thật sự là một yêu nghiệt ah!
- Ta sao lại cảm thấy thực lực của hắn đã sánh được với Chí Tôn rồi, nếu hắn ra tay trên mặt đất, Man Hoang sơn mạch chúng ta cũng sẽ bị san thành đất bằng mất.
- Thủy lão trong tộc còn không ra tay sao? Các đại tù trưởng cũng không phải đối thủ của hắn ah, thật sự là khiến người mở rộng tầm mắt!
- Người như vậy không thể giết hắn, tốt nhất là nên giao hảo, cái này đối với tộc ta có chỗ tốt rất lớn a!
Những người Man tộc kia nhao nhao kinh hô nghị luận nói
Bọn hắn là lần đầu nhìn thấy tràng diện chiến đấu kịch liệt như thế, thực lực Thần Vương của bọn hắn ở trước mặt người ta chỉ sợ ngay cả một chút lực lượng còn sót lại cũng không cản được a!
Trong lúc vòi rồng tiếp tục tàn sát bừa bãi, một đạo thân ảnh y hệt tia chớp từ trong tộc địa Man tộc vọt ra ngoài.
Người này tiện tay chúi xuống, Hoàng Thiên Hậu Thổ nhao nhao rơi đập, ép khiến cho những vòi rồng kia không động được nữa.
Gió rốt cục cũng dần bình tĩnh lại, Cửu Thiên cũng khôi phục bình tĩnh!
Mười tên Bán Thủy Thần hợp kích Lăng Tiếu, nguyên một đám chật vật chạy khắp nơi, mỗi người đều bị thương, y phục trên người đều tổn hại không chịu nổi, lộ ra chật vật đến cực điểm.
Trong đó bị thương nặng nhất chính là Lê Hữu Mã và Khấu Lực An, bọn họ là đối tượng mà Lăng Tiếu chủ công, thần thể cũng bị cắt khiến lộ ra bạch cốt, máu tươi chảy đầm đìa không ngớt, thương thế cực kỳ nghiêm trọng, ngay cả Bán Cổ Thần khí trong tay bọn họ cũng đều bị đánh nát mất.
Mà bị thương nhẹ nhất chính là Thác Bạt Lý Khánh cùng với Tiên Vu Tây Túc, độ công kích mà bọn hắn phải chịu nhỏ hơn một chút.
Mười người trông thấy thương thế của mình đều nhao nhao hít một hơi lạnh, trong nội tâm muốn không phục cũng không được.
Cho dù bọn hắn mười người liên thủ, cũng đều dốc hết toàn lực, cũng không phải đối thủ của người ta, cái này khiến trong lòng bọn hắn xấu hổ không thôi, đồng thời lại nổi lên một cổ tôn sùng với Lăng Tiếu.
Dù sao Man tộc nặng nhất chính là dũng sĩ, mà Lăng Tiếu có thể dùng lực lượng một người đánh bại mười người bọn hắn, không phải là dũng sĩ cường đại nhất sao?
Kỳ thật, thần lực của Lăng Tiếu cũng đã tiêu hao hết, cho dù người xuất thủ kia không xuất hiện, công kích của hắn cũng sẽ dừng lại.
Hắn có thể đánh lui bọn hắn, nhưng muốn đánh chết nguyên một đám vẫn có độ khó không nhỏ .
Trừ phi hắn vận dụng hồn lực hoặc sức mạnh của thần hồn phân thân !
Thác Bạt Lý Khánh cùng với nhừng người khác mang theo thân hình bị thường đi đến người đã ra tay, ngoại trừ Thác Bạt Lý Khánh ra, những người khác đều cúi người hành lễ:
- Bái kiến hộ tộc Thủy lão!
Lăng Tiếu cũng nhìn sang người nọ, đồng thời cũng thừa cơ đã uống đan dược khôi phục thần lực, trong nội tâm thầm nói:
- Đánh nhỏ thì đến già, già đánh không lại thì đến càng già hơn, có ý tứ!
Trong lòng của hắn minh bạch, Man tộc Chí Tôn Thủy Thần đến rồi!
Man tộc Chí Tôn bộ dáng còn rất trẻ tuổi, không có chút già nua, thoạt nhìn mới chỉ hơn bốn mươi, tướng mạo tục tằng mang theo thập phần cương nghị, dáng người cũng giống người Man tộc thập phần cường tráng cao lớn, thân mặc một cái áo ba lỗ đơn giản, cơ ngực lộ ra mang đến cho người một loại cảm giác áp bách vô hình !
Người này đúng là hộ tộc thủy lão tân tấn không bao lâu của Man tộc, Lê Nguy Sơn, là đê giai Chí Tôn Thủy Thần của Lê thị bộ lạc!
Hắn vừa rồi tùy ý ra tay đã phá tan cường chiêu Cuồng Ảnh Tê Thiên của Lăng Tiếu, Chí Tôn thần uy quả thật cường đại đến cực điểm!
Người Man tộc lấy một địch mười cũng không phải đối thủ Kim tộc, Man tộc Chí Tôn không thể không xuất hiện.
Bọn hắn không có ý tứ xuất động Chí Tôn thành danh nhiều năm, liền do Lê Nguy Sơn này đi ra ngoài dập tắt uy phong Lăng Tiếu, vãn hồi một ít mặt mũi tốt.
Nếu chuyện hôm nay truyền đi, danh tiếng Lăng Tiếu tất nhiên sẽ chấn động Thiên Vực, tên tuổi đệ nhất nhân dưới Chí Tôn tuyệt đối không thoát.
- Tộc trưởng, các ngươi đều lui xuống trước đi, các ngươi không phải là đối thủ của hắn!
Lê Nguy Sơn sâu kín nói.
Thác Bạt Lý Khánh phát ra ngữ khí hòa thiện nói.
Hắn thực không muốn giết Lăng Tiếu, nếu là địch với Kim tộc, cái này đối với Man tộc bọn họ là một chuyện thập phần bất lợi.
Lê Hữu Mã lại không cam lòng nói:
- Tộc trưởng, tuyệt không thể thả hổ về rừng ah!
"Hắc hắc, chờ các ngươi chính thức đánh bại ta đã rồi nói sau!
Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, toàn bộ thần lực bộc phát, chuẩn bị lấy một địch mười, bày ra hắn thần uy vô thượng của Đế Long Diệt Thiên Quyết.
Thức thứ năm: Cuồng Ảnh Tê Thiên!
Thân ảnh Lăng Tiếu lập tức phân hoá ngàn vạn, tốc độ Vô Song phát huy đến cực chí, cảnh giới thân pháp càng đạt đến đỉnh, từng đợt thối ảnh bí mật mang theo thế tê thiên liệt địa cuốn ra vòi rồng cấp mười ba, quấy đến khiến thiên địa lực lượng đều trở nên vặn vẹo.
Những lực lượng giáp công bàng bạc kia đều bị vòi rồng do thối ảnh biến thành chà xát đến nát bấy, trùng kích khiến rất nhiều lực lượng không ngừng tung tóe.
Những núi cao, nham thạch, gai đá... tất cả ở trước mặt một kích này đều không chịu nổi, cũng không thể hình thành tuyệt sát chính thức đã bị tan rã mất, đồng thời còn bị di hoa tiếp mộc, chuyển dời không ít lự lượng đến trên người người khác, khiến bọn hắn đỡ không xuể!
- Cái này... Điều này sao có thể!
Thác Bạt Lý Khánh hoảng sợ nói.
Thanh âm của hắn vừa dứt, một đạo vòi rồng như Thiên Uy đã đánh tới, khiến hắn không thể không lập tức toàn lực ngăn cản.
Hắn vốn muốn đánh tan, nhưng lại bị chà xát khiến thân thể cũng tung bay lên, nếu không có tầng tầng Hậu Thổ phòng ngự ngăn cản, hắn chỉ sợ đã bị xoắn thành thịt vụn rồi.
Mặc dù như thế, Hậu Thổ phòng ngự hắn vẫn lấy làm ngạo cũng bị đạo đạo phong Nhận chém cho rạn nứt, không ít phong nhận cắt vào thân thể hắn, tạo thành thương tổn không nhỏ đối với hắn!
Thác Bạt Lý Khánh là người cảnh giới ngang Lăng Tiếu, nhưng cũng không đỡ được công kích của Lăng Tiếu huống chi những người khác.
Bọn hắn đều trúng phải công kích mãnh liệt, vòi rồng xoáy khiến bọn hắn đầu óc choáng váng, khiến phòng ngự bọn hắn bị, cát cho thần thể bọn hắn máu tươi chảy đầm đìa!
Ah ah!
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, mấy đạo nhân ảnh nhao nhao chạy trốn ra phương xa, muốn mau chóng thoát khỏi những công kích khiến người khó ngăn cản này.
Chỉ là lớp công kích này của Lăng Tiếu quả thực là đắc thế không buông tha người, hóa thành đầy trời chi ảnh, rất nhiều vòi rồng vẫn đang tàn sát bừa bãi không ngớt!
Người Man tộc ở phương xa đang quan chiến càng lui ra thêm, nguyên một đám đều bị dị tượng như tận thế kia dọa cho thần sắc tái nhợt, có ít người thực lực kém lập tức bị dọa cho rơi từ trên cao xuống.
.
- Thật... Thật là đáng sợ, người này còn là người sao?
- Hắn không phải người Kim tộc sao? Sao lại có nhiều thuộc tính công kích như vậy, thật sự là một yêu nghiệt ah!
- Ta sao lại cảm thấy thực lực của hắn đã sánh được với Chí Tôn rồi, nếu hắn ra tay trên mặt đất, Man Hoang sơn mạch chúng ta cũng sẽ bị san thành đất bằng mất.
- Thủy lão trong tộc còn không ra tay sao? Các đại tù trưởng cũng không phải đối thủ của hắn ah, thật sự là khiến người mở rộng tầm mắt!
- Người như vậy không thể giết hắn, tốt nhất là nên giao hảo, cái này đối với tộc ta có chỗ tốt rất lớn a!
Những người Man tộc kia nhao nhao kinh hô nghị luận nói
Bọn hắn là lần đầu nhìn thấy tràng diện chiến đấu kịch liệt như thế, thực lực Thần Vương của bọn hắn ở trước mặt người ta chỉ sợ ngay cả một chút lực lượng còn sót lại cũng không cản được a!
Trong lúc vòi rồng tiếp tục tàn sát bừa bãi, một đạo thân ảnh y hệt tia chớp từ trong tộc địa Man tộc vọt ra ngoài.
Người này tiện tay chúi xuống, Hoàng Thiên Hậu Thổ nhao nhao rơi đập, ép khiến cho những vòi rồng kia không động được nữa.
Gió rốt cục cũng dần bình tĩnh lại, Cửu Thiên cũng khôi phục bình tĩnh!
Mười tên Bán Thủy Thần hợp kích Lăng Tiếu, nguyên một đám chật vật chạy khắp nơi, mỗi người đều bị thương, y phục trên người đều tổn hại không chịu nổi, lộ ra chật vật đến cực điểm.
Trong đó bị thương nặng nhất chính là Lê Hữu Mã và Khấu Lực An, bọn họ là đối tượng mà Lăng Tiếu chủ công, thần thể cũng bị cắt khiến lộ ra bạch cốt, máu tươi chảy đầm đìa không ngớt, thương thế cực kỳ nghiêm trọng, ngay cả Bán Cổ Thần khí trong tay bọn họ cũng đều bị đánh nát mất.
Mà bị thương nhẹ nhất chính là Thác Bạt Lý Khánh cùng với Tiên Vu Tây Túc, độ công kích mà bọn hắn phải chịu nhỏ hơn một chút.
Mười người trông thấy thương thế của mình đều nhao nhao hít một hơi lạnh, trong nội tâm muốn không phục cũng không được.
Cho dù bọn hắn mười người liên thủ, cũng đều dốc hết toàn lực, cũng không phải đối thủ của người ta, cái này khiến trong lòng bọn hắn xấu hổ không thôi, đồng thời lại nổi lên một cổ tôn sùng với Lăng Tiếu.
Dù sao Man tộc nặng nhất chính là dũng sĩ, mà Lăng Tiếu có thể dùng lực lượng một người đánh bại mười người bọn hắn, không phải là dũng sĩ cường đại nhất sao?
Kỳ thật, thần lực của Lăng Tiếu cũng đã tiêu hao hết, cho dù người xuất thủ kia không xuất hiện, công kích của hắn cũng sẽ dừng lại.
Hắn có thể đánh lui bọn hắn, nhưng muốn đánh chết nguyên một đám vẫn có độ khó không nhỏ .
Trừ phi hắn vận dụng hồn lực hoặc sức mạnh của thần hồn phân thân !
Thác Bạt Lý Khánh cùng với nhừng người khác mang theo thân hình bị thường đi đến người đã ra tay, ngoại trừ Thác Bạt Lý Khánh ra, những người khác đều cúi người hành lễ:
- Bái kiến hộ tộc Thủy lão!
Lăng Tiếu cũng nhìn sang người nọ, đồng thời cũng thừa cơ đã uống đan dược khôi phục thần lực, trong nội tâm thầm nói:
- Đánh nhỏ thì đến già, già đánh không lại thì đến càng già hơn, có ý tứ!
Trong lòng của hắn minh bạch, Man tộc Chí Tôn Thủy Thần đến rồi!
Man tộc Chí Tôn bộ dáng còn rất trẻ tuổi, không có chút già nua, thoạt nhìn mới chỉ hơn bốn mươi, tướng mạo tục tằng mang theo thập phần cương nghị, dáng người cũng giống người Man tộc thập phần cường tráng cao lớn, thân mặc một cái áo ba lỗ đơn giản, cơ ngực lộ ra mang đến cho người một loại cảm giác áp bách vô hình !
Người này đúng là hộ tộc thủy lão tân tấn không bao lâu của Man tộc, Lê Nguy Sơn, là đê giai Chí Tôn Thủy Thần của Lê thị bộ lạc!
Hắn vừa rồi tùy ý ra tay đã phá tan cường chiêu Cuồng Ảnh Tê Thiên của Lăng Tiếu, Chí Tôn thần uy quả thật cường đại đến cực điểm!
Người Man tộc lấy một địch mười cũng không phải đối thủ Kim tộc, Man tộc Chí Tôn không thể không xuất hiện.
Bọn hắn không có ý tứ xuất động Chí Tôn thành danh nhiều năm, liền do Lê Nguy Sơn này đi ra ngoài dập tắt uy phong Lăng Tiếu, vãn hồi một ít mặt mũi tốt.
Nếu chuyện hôm nay truyền đi, danh tiếng Lăng Tiếu tất nhiên sẽ chấn động Thiên Vực, tên tuổi đệ nhất nhân dưới Chí Tôn tuyệt đối không thoát.
- Tộc trưởng, các ngươi đều lui xuống trước đi, các ngươi không phải là đối thủ của hắn!
Lê Nguy Sơn sâu kín nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.