Chương 758: Lời khuyên. (1)
Ngã Bản Thuần Khiết
11/10/2014
Trước đây, nàng tàn phế 17 năm, đều là gia gia của nàng ngậm đắng nuốt cay mà đem nàng nuôi lớn, Cát Đồ chính là người thân nhất của nàng, để cho nàng làm sao bỏ được mà cùng lão chia lìa.
- Hài tử ngốc, nữ hài tử chung quy có một ngày xuất giá, sau này đi theo bên cạnh Tiếu nhi phải hảo hảo tu luyện, sớm ngày cường đại lên, có năng lực tự bảo hộ mình, liền không cần Tiếu nhi vì ngươi mà bị phiền nhiễu rồi.
Cát Đồ hiền lành vỗ mu bàn tay của Cát Bối Hân nói.
- Cát gia gia, ngươi yên tâm đi, có ta ở đây ai cũng đừng nghĩ tổn thương Hân nhi.
Lăng Tiếu trịnh trọng cam kết.
Hắn biết khuyên Cát Đồ cũng vô dụng, tâm tư của lão nhân ít nhiều hắn có thể cảm nhận được một chút.
Đồng thời hắn cũng ý thức được chính mình bây giờ rời đi có lẽ còn thật là không phải lúc.
Tuy nói hắn rời đi Tử Thiên tông, nhưng mà nơi này còn có một ít người để cho hắn nhớ thương, tỷ như Băng Nhược Thủy, Ngọc Liệt Diễm, Hoa Hiểu Quế...
Lăng Tiếu quyết định trước lúc rời đi hỏi các nàng có nguyện ý cùng hắn rời đi hay không, nếu như nguyện ý là tốt nhất, còn không nguyện ý thì hắn tự nhiên sẽ không miễn cưỡng.
Không quản các nàng lựa chọn thế nào, Lăng Tiếu tuyệt sẽ không để cho bất luận kẻ nào xúc phạm tới các nàng.
...
Ở bên trong phòng một đám trưởng lão Tử Thiên tông đều đã tiến vào.
Nếu để cho những võ giả ở bên trong thành thấy được tình huống này đề sẽ bị chấn kinh đến rớt cằm.
Cao tầng bên trong Tử Thiên tông làm sao toàn bộ đều vào một cái gian phong đơn sơ như vậy?
- Hai vị sư huynh, chuyện này thật không có đường quay lại sao?
Vân Hùng chậm dần giọng nói hướng về phía Mộc Hòe cùng Mộc Ân nói.
Hắn không có lấy ra dáng vẻ của tông chủ, đã nhìn ra hắn là kéo xuống thể diện, thật lòng thành ý muốn để cho bọn họ trở về rồi.
Chỉ cần Mộc Hòe cùng Mộc Ân không thoát khỏi tông môn, vậy mọi chuyện đều dễ làm.
Mộc Hòe cùng Mộc Ân luôn mồm muốn rời đi Tử Thiên tông, nhưng mà thật gặp phải thời điểm lựa chọn cũng là khó có thể mở miệng.
Bọn họ lúc trước là vì chuyện của Lăng Tiếu mà nuốt không trôi khẩu khí kia, huống chi đám người Vân Hùng kiên trì cùng Trọng Kiếm môn đám hỏi mới để cho bọn họ thất vọng đối với tông môn.
Mặc dù như thế, bọn họ ở tông môn hơn trăm năm, phần tình cảm này thủy chung cũng khó dứt bỏ được.
Triệu Minh Uyên của Xích Diễm phong khuyên:
- Hai vị sư huynh, hôm nay tông chủ bỏ qua thân phận mời cá ngươi, ta xem các ngươi liền trở lại đi, chẳng lẽ các ngươi bỏ được đám lão gia hỏa chúng ta đây? Bỏ được những oa nhi ở Mộc Kỳ phong kia mà không thèm để ý?
Ôn Hải Yến ở Bích Tuyền các cũng nói:
- Đúng a, hai vị sư huynh, chẳng lẽ các ngươi ngay cả sư muội cũng bất kể? Nhớ được ban đầu các ngươi là người hiểu ta nhất.
Ôn Hải Yến cũng là đánh bài tình cảm rồi, nàng không phải là đang chuẩn bị bán cái gì, mà là đối vói Mộc Hòe cùng Mộc Ân đồng dạng cũng có tình nghĩa sư huynh muội thâm hậu.
Mộc Hòe nhìn thoáng qua Ôn Hải Yến nặng nề thở dài một tiếng nói:
- Ta lại làm sao muốn rừi đi tông môn, chỉ là.. Chỉ là ta cùng sư huynh quá thất vọng rồi, nếu như lần này Tiếu nhi không kịp thời trở về, chỉ sợ ta cũng đã đi gặp diêm vương rồi, mà Hân nhi oa nhi kia cũng muốn bị La Phách Thiên giẫm đạp rồi, ta trở về còn có ý nghĩa gì?
Vân Hùng nghe ra giọng nói đã mềm hóa của Mộc Hòe, trong lòng cảm thấy có hi vọng, lúc này đem thêm lực đạo:
- Chuyện này đều là lỗi của ta a, ta là tội nhân của tông môn, chỉ cần Mộc sư huynh chịu hồi tông, ta nguyện ý thối lui khỏi vị trí tông chủ.
- Tông chủ không được!
Lúc này, trưởng lão ở phía sau Vân Hùng lập tức gấp giọng nói.
- Tông chủ, ngươi cần gì phải như thế, cho dù không có hai sư huynh đệ chúng ta, tông môn cũng sẽ không có vấn đề gì, dù sao là Tiếu nhi giết người, các ngươi đem chuyện này cùng bọn họ nói rõ ràng là tốt rồi, nếu như chúng ta trở về tông môn, ngược lại sẽ để cho tông môn gặp họa diệt môn, các ngươi phải suy nghĩ cho kỹ càng mới tốt.
Mộc Ân ở bên cạnh khó chịu nói.
Lời này của hắn nói rất uyển chuyển, ai cũng có thể nghe ra được trong lòng hắn còn có tức giận rất lớn mà chưa xuất ra.
Bất quá, lời này của Mộc Ân lại nói rất đúng sự thật.
Hôm nay bọn họ trở về tông môn, vậy bọn họ liền cùng Trọng Kiếm môn là địch là chuyện thật rồi.
Tử Thiên tông bọn họ có thể đấu được với Trọng Kiếm môn sao?
Trong lúc nhất thời, các trưởng lão của Tử Thiên tông lại lộ ra vẻ do dự.
Ngược lại là Ôn Hải Yến có khí khái quả quyết nói:
- Cho dù nói cho Trọng Kiếm môn sự thật, bọn họ cũng chưa chắc chịu tin tưởng, ngược lại chúng ta cùng Lăng Tiếu cùng chung tiến thối, như thế chúng ta còn có thể có cơ hội giữ được tông môn.
Những người khác suy nghĩ một chút cũng cảm thấy Ôn Hải Yến nói rất có đạo lý, Triệu Minh Uyên đầu tiên đồng ý nói:
- Ôn sư muội nói không sai, lần này vô luận đúng sau, chúng ta cùng Trọng Kiếm môn đã không có cách nào hóa giải rồi, chẳng thà quyết đánh đến cùng đọ sức đánh cược một lần.
Những người khác cũng rối rít phụ họa đồng ý nói.
Cuối cùng, Vân Hùng nói:
- Đúng vậy a, lần này mọi người chúng ta cùng chung tiến thối, cho dù cá chết lưới rách cũng sẽ không để cho Trọng Kiếm môn sống khá giả, cho nên hai vị sư huynh không cần phải lo lắng chúng ta sẽ tiếp tục thỏa hiệp với Trọng Kiếm môn.
Vân Hùng bày tỏ thái độ, Mộc Hòe cùng Mộc Ân đều lâm vào trầm tư, những người khác đều lộ ra vẻ thấp thỏm.
Kỳ thật, hai người bọn họ có trở về tông môn hay không chỉ là thứ yếu, chủ yếu vẫn là sau khi hai người bọn hắn trở về, Lăng Tiếu dĩ nhiên cũng sẽ là đệ tử thuộc về Tử Thiên tông bọn họ.
Như vậy Lăng Tiếu tự nhiên sẽ bảo hộ cho tính mạng mấy ngàn người của Tử Thiên tông bọn họ, bọn họ đều biết rõ chỉ có Lăng Tiếu cùng con lam sắc Giao Long kia mới có thể trấn trụ được Trọng Kiếm môn, khiến cho Trọng Kiếm môn không dám làm loạn, đây mới là nguyên nhân thực sự để bọn họ van cầu Mộc Hòe cùng Mộc Ân trở về tông môn.
Một lúc lâu, Mộc Hòe nhẹ thở dài một ngụm nói:
- Chúng ta trở về tông môn cũng có thể.
Nói đến đây, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.
- Bất quá, ta có một điều kiện!
Mộc Hòe lại nói.
- Điều kiện gì, chỉ cần tông môn có thể làm được, chúng ta nhất định làm theo, cho dù ngươi muốn ngồi ở vị trí tông chủ ta cũng có thể nhường lại.
Vân Hùng hết sức sảng khoái nói.
Mộc Hòe khoát tay áo nói:
- Tông chủ nghiêm trọng rồi, ngươi trước hãy nghe ta nói hết.
Hắn bỗng nhiên một chút lại nói:
- Điều kiện của ta là Lăng Tiếu không còn tiếp tục là đệ tử thuộc về Tử Thiên tông nữa, các ngươi có thể đáp ứng điểm này, ta cùng sư huynh liền trở về.
Nghe xong được lời nói của Mộc Hòe, thần sắc mọi người đều là biến đổi.
- Hài tử ngốc, nữ hài tử chung quy có một ngày xuất giá, sau này đi theo bên cạnh Tiếu nhi phải hảo hảo tu luyện, sớm ngày cường đại lên, có năng lực tự bảo hộ mình, liền không cần Tiếu nhi vì ngươi mà bị phiền nhiễu rồi.
Cát Đồ hiền lành vỗ mu bàn tay của Cát Bối Hân nói.
- Cát gia gia, ngươi yên tâm đi, có ta ở đây ai cũng đừng nghĩ tổn thương Hân nhi.
Lăng Tiếu trịnh trọng cam kết.
Hắn biết khuyên Cát Đồ cũng vô dụng, tâm tư của lão nhân ít nhiều hắn có thể cảm nhận được một chút.
Đồng thời hắn cũng ý thức được chính mình bây giờ rời đi có lẽ còn thật là không phải lúc.
Tuy nói hắn rời đi Tử Thiên tông, nhưng mà nơi này còn có một ít người để cho hắn nhớ thương, tỷ như Băng Nhược Thủy, Ngọc Liệt Diễm, Hoa Hiểu Quế...
Lăng Tiếu quyết định trước lúc rời đi hỏi các nàng có nguyện ý cùng hắn rời đi hay không, nếu như nguyện ý là tốt nhất, còn không nguyện ý thì hắn tự nhiên sẽ không miễn cưỡng.
Không quản các nàng lựa chọn thế nào, Lăng Tiếu tuyệt sẽ không để cho bất luận kẻ nào xúc phạm tới các nàng.
...
Ở bên trong phòng một đám trưởng lão Tử Thiên tông đều đã tiến vào.
Nếu để cho những võ giả ở bên trong thành thấy được tình huống này đề sẽ bị chấn kinh đến rớt cằm.
Cao tầng bên trong Tử Thiên tông làm sao toàn bộ đều vào một cái gian phong đơn sơ như vậy?
- Hai vị sư huynh, chuyện này thật không có đường quay lại sao?
Vân Hùng chậm dần giọng nói hướng về phía Mộc Hòe cùng Mộc Ân nói.
Hắn không có lấy ra dáng vẻ của tông chủ, đã nhìn ra hắn là kéo xuống thể diện, thật lòng thành ý muốn để cho bọn họ trở về rồi.
Chỉ cần Mộc Hòe cùng Mộc Ân không thoát khỏi tông môn, vậy mọi chuyện đều dễ làm.
Mộc Hòe cùng Mộc Ân luôn mồm muốn rời đi Tử Thiên tông, nhưng mà thật gặp phải thời điểm lựa chọn cũng là khó có thể mở miệng.
Bọn họ lúc trước là vì chuyện của Lăng Tiếu mà nuốt không trôi khẩu khí kia, huống chi đám người Vân Hùng kiên trì cùng Trọng Kiếm môn đám hỏi mới để cho bọn họ thất vọng đối với tông môn.
Mặc dù như thế, bọn họ ở tông môn hơn trăm năm, phần tình cảm này thủy chung cũng khó dứt bỏ được.
Triệu Minh Uyên của Xích Diễm phong khuyên:
- Hai vị sư huynh, hôm nay tông chủ bỏ qua thân phận mời cá ngươi, ta xem các ngươi liền trở lại đi, chẳng lẽ các ngươi bỏ được đám lão gia hỏa chúng ta đây? Bỏ được những oa nhi ở Mộc Kỳ phong kia mà không thèm để ý?
Ôn Hải Yến ở Bích Tuyền các cũng nói:
- Đúng a, hai vị sư huynh, chẳng lẽ các ngươi ngay cả sư muội cũng bất kể? Nhớ được ban đầu các ngươi là người hiểu ta nhất.
Ôn Hải Yến cũng là đánh bài tình cảm rồi, nàng không phải là đang chuẩn bị bán cái gì, mà là đối vói Mộc Hòe cùng Mộc Ân đồng dạng cũng có tình nghĩa sư huynh muội thâm hậu.
Mộc Hòe nhìn thoáng qua Ôn Hải Yến nặng nề thở dài một tiếng nói:
- Ta lại làm sao muốn rừi đi tông môn, chỉ là.. Chỉ là ta cùng sư huynh quá thất vọng rồi, nếu như lần này Tiếu nhi không kịp thời trở về, chỉ sợ ta cũng đã đi gặp diêm vương rồi, mà Hân nhi oa nhi kia cũng muốn bị La Phách Thiên giẫm đạp rồi, ta trở về còn có ý nghĩa gì?
Vân Hùng nghe ra giọng nói đã mềm hóa của Mộc Hòe, trong lòng cảm thấy có hi vọng, lúc này đem thêm lực đạo:
- Chuyện này đều là lỗi của ta a, ta là tội nhân của tông môn, chỉ cần Mộc sư huynh chịu hồi tông, ta nguyện ý thối lui khỏi vị trí tông chủ.
- Tông chủ không được!
Lúc này, trưởng lão ở phía sau Vân Hùng lập tức gấp giọng nói.
- Tông chủ, ngươi cần gì phải như thế, cho dù không có hai sư huynh đệ chúng ta, tông môn cũng sẽ không có vấn đề gì, dù sao là Tiếu nhi giết người, các ngươi đem chuyện này cùng bọn họ nói rõ ràng là tốt rồi, nếu như chúng ta trở về tông môn, ngược lại sẽ để cho tông môn gặp họa diệt môn, các ngươi phải suy nghĩ cho kỹ càng mới tốt.
Mộc Ân ở bên cạnh khó chịu nói.
Lời này của hắn nói rất uyển chuyển, ai cũng có thể nghe ra được trong lòng hắn còn có tức giận rất lớn mà chưa xuất ra.
Bất quá, lời này của Mộc Ân lại nói rất đúng sự thật.
Hôm nay bọn họ trở về tông môn, vậy bọn họ liền cùng Trọng Kiếm môn là địch là chuyện thật rồi.
Tử Thiên tông bọn họ có thể đấu được với Trọng Kiếm môn sao?
Trong lúc nhất thời, các trưởng lão của Tử Thiên tông lại lộ ra vẻ do dự.
Ngược lại là Ôn Hải Yến có khí khái quả quyết nói:
- Cho dù nói cho Trọng Kiếm môn sự thật, bọn họ cũng chưa chắc chịu tin tưởng, ngược lại chúng ta cùng Lăng Tiếu cùng chung tiến thối, như thế chúng ta còn có thể có cơ hội giữ được tông môn.
Những người khác suy nghĩ một chút cũng cảm thấy Ôn Hải Yến nói rất có đạo lý, Triệu Minh Uyên đầu tiên đồng ý nói:
- Ôn sư muội nói không sai, lần này vô luận đúng sau, chúng ta cùng Trọng Kiếm môn đã không có cách nào hóa giải rồi, chẳng thà quyết đánh đến cùng đọ sức đánh cược một lần.
Những người khác cũng rối rít phụ họa đồng ý nói.
Cuối cùng, Vân Hùng nói:
- Đúng vậy a, lần này mọi người chúng ta cùng chung tiến thối, cho dù cá chết lưới rách cũng sẽ không để cho Trọng Kiếm môn sống khá giả, cho nên hai vị sư huynh không cần phải lo lắng chúng ta sẽ tiếp tục thỏa hiệp với Trọng Kiếm môn.
Vân Hùng bày tỏ thái độ, Mộc Hòe cùng Mộc Ân đều lâm vào trầm tư, những người khác đều lộ ra vẻ thấp thỏm.
Kỳ thật, hai người bọn họ có trở về tông môn hay không chỉ là thứ yếu, chủ yếu vẫn là sau khi hai người bọn hắn trở về, Lăng Tiếu dĩ nhiên cũng sẽ là đệ tử thuộc về Tử Thiên tông bọn họ.
Như vậy Lăng Tiếu tự nhiên sẽ bảo hộ cho tính mạng mấy ngàn người của Tử Thiên tông bọn họ, bọn họ đều biết rõ chỉ có Lăng Tiếu cùng con lam sắc Giao Long kia mới có thể trấn trụ được Trọng Kiếm môn, khiến cho Trọng Kiếm môn không dám làm loạn, đây mới là nguyên nhân thực sự để bọn họ van cầu Mộc Hòe cùng Mộc Ân trở về tông môn.
Một lúc lâu, Mộc Hòe nhẹ thở dài một ngụm nói:
- Chúng ta trở về tông môn cũng có thể.
Nói đến đây, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.
- Bất quá, ta có một điều kiện!
Mộc Hòe lại nói.
- Điều kiện gì, chỉ cần tông môn có thể làm được, chúng ta nhất định làm theo, cho dù ngươi muốn ngồi ở vị trí tông chủ ta cũng có thể nhường lại.
Vân Hùng hết sức sảng khoái nói.
Mộc Hòe khoát tay áo nói:
- Tông chủ nghiêm trọng rồi, ngươi trước hãy nghe ta nói hết.
Hắn bỗng nhiên một chút lại nói:
- Điều kiện của ta là Lăng Tiếu không còn tiếp tục là đệ tử thuộc về Tử Thiên tông nữa, các ngươi có thể đáp ứng điểm này, ta cùng sư huynh liền trở về.
Nghe xong được lời nói của Mộc Hòe, thần sắc mọi người đều là biến đổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.