Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2663: Một đoạn bí ẩn khác.

Ngã Bản Thuần Khiết

26/11/2014

Hắn lúc này gần như điên cuồng, thần hồn phân thân toàn lực đuổi giết Hồn Diệt.

Bàn về năng lực chiến đấu, Hồn Diệt làm sao là đối thủ của Lăng Tiếu có bảy mươi lần chiến lực chứ.

Nhưng mà Hồn Diệt là huyết nhục thần hồn, bất kể là thân thể hay thần hồn đều đạt tới đỉnh phong, hắn một phân thành hai, toàn lực chống đỡ công kích của Lăng Tiếu.

- Đại ca ngươi nghe ta giải thích, ta ngày đó bị phiến tử lừa gạt!

Hồn Diệt chỉ phòng ngự chứ không dám hoàn thủ.

Nếu không phải hắn có thần giáp cao cấp, hắn đã bị Lăng Tiếu đánh bại rồi.

Hắn hiện tại chấn động lui ra phía sau, không ngừng phòng ngự.

nhưng mà Lăng Tiếu càng đánh càng hăng, bảy mươi lần chiến lực bộc phát không phải Chí Tôn đỉnh phong bình thường có thể so sánh.

Băng phá sơn hà! Phần thiên diệt nhật!

Lăng Tiếu liên tục toàn lực dùng Đế Long Diệt Thiên Quyết, Hồn Diệt cuối cùng không chịu nổi thổ huyết, hơn nữa chân thân bị đóng băng khó chịu, thần hồn càng bị thiên hỏa thiêu đốt, không thể không quay về thức hải lần nữa.

- Đại ca ngươi hãy nghe ta nói ah!

Hồn Diệt toàn bộ phòng ngự, thần thuẫn trong tay không ngừng phòng ngự và quát lên.

- Đi chết đi, đi sám hối với tộc nhân đi!

Khí thế của Lăng Tiếu tăng lên rất cao, tất cả lực lượng bộc phát, chân long năm màu bộc phát.

Hồn Diệt chỉ cảm thấy thân hình của mình dừng lại, không cách nào nhúc nhích được.

- Bỏ đi bỏ đi, hôm nay ta lấy cái chết chuộc tội!

Hồn Diệt vốn định giãy dụa, nhưng mà do dự vẫn quyết định buông tha.

Những năm này du đãng ngoại vực tâm linh của hắn bị tra tấn thật nhiều, nếu không phải vì muốn một ngày đạt tới đỉnh phong, quay trở về Thiên Vực báo thù cho tộc nhân, hắn cũng đã sớm tự sát tạ tội!

Hôm nay chết trong tay đại ca của hắn, hắn xem như không oán không hối.

Ngũ long hiện ra sau lưng Lăng Tiếu, khí tức bàng bạc lăng thiên, phiến không gian này sôi trào

Đế Long Diệt Thiên Quyết ngũ long hợp nhất!

Lăng Tiếu không hề giữ lại lại muốn thi triển một kích tất sát với Hồn Diệt, một đầu chân long ngũ sắc bay thẳng đến Hồn Diệt.

Ba!

Chân long chưa tới gần Hồn Diệt thì mặt nạ của hắn bị khí thế chấn nát, lộ ra gương mặt dữ tợn bên trong.

Lúc một kích này tới trước Hồn Diệt thì Lăng Tiếu thấy rõ gương mặt Hồn Diệt, thân hình đột nhiên run lên, hai tay lập tức khống chế một kích này bay qua hướng khác.

Ầm ầm!

Âm thanh cuồng bạo vang vọng bên tai Hồn Diệt, mà hắn bị ảnh hưởng bay ra ngoài, cũng không bị thương quá lớn.

- Ta làm sao thế này?



Lăng Tiếu lực lượng suy yếu, cũng phục hồi tinh thần lại, hắn không rõ ràng vừa rồi làm cái gì.

Mà Vũ Bất Phàm xem cuộc chiến càng không rõ chuyện gì xảy ra.

- Trên người Lăng Tiếu có mật bí còn không ít!

Vũ Bất Phàm nghĩ thầm trong lòng.

Hồn Diệt ổn định thân hình, lo được lo mất hỏi:

- Đại ca không giết ta, đại ca ngươi có phải tha thứ cho ta không?

Hắn không có nửa điểm phong phạm cường giả, thần sắc khát vọng được tha thứ khi làm sai.

- Ngươi là Diệt Hồn lão quỷ?

Lăng Tiếu mang theo vẻ nghi hoặc nhìn qua Hồn Diệt.

Vừa rồi hắn bị bản thể còn lại khống chế, hắn căn bản không biết xảy ra chuyện gf.

Nhưng mà hắn nhớ rõ Hồn Diệt tiến tới và hắn phát hiện ra.

- Ngươi không phải đại ca? Tại sao ngươi không phải đại ca!

Hồn Diệt kêu lên sợ hãi, hơn nữa bay qua hướng Lăng Tiếu.

- Đứng lại, ngươi muốn làm gì, tới gần là ta không khách khí!

Lăng Tiếu nhìn qua Hồn Diệt lạnh lùng nói.

- Chẳng lẽ vừa rồi là ảo giác sao, ngươi thực không phải đại ca!

Hồn Diệt dừng lại, nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu quát lên.

Lăng Tiếu không nói gì, Long Phượng Thần Cô tỏa ra hào quang bao phủ, một đoạn trí nhớ khó hiểu hiện ra trong lòng của hắn.

Đột nhiên hắn nhớ lại chuyện gì đang xảy ra, hắn cũng biết rõ người trước mắt là Hồn Diệt, cũng chính là đệ đệ hai đời trước của hắn.

Nhưng mà hôm nay vật đổi sao dời, hắn không phải Hồn Phong, mà là Lăng Tiếu, rốt cuộc có phải hắn luân hồi chuyển thế hay không thì hắn không thể truy cứu.

- Ngươi là Hồn Diệt, ngươi vì cái gì chưa chết!

Lăng Tiếu tức giận từ đáy lòng quát lên.

Hôm nay hắn không có không khống chế như vừa rồi, nhưng mà hắn hiểu Hồn tộc bị diệt cũng quan hệ tới tên trước mặt này, cho nên nhịn không được chất vấn.

- Ngươi... Ngươi rốt cuộc là ai?

Hồn Diệt kinh hô lần nữa.

- Ta bây giờ không phải là Hồn Phong, nhưng mà ta có khả năng là hắn, ngươi là phản đồ, làm hại tất cả tộc nhân bị chôn giết, ngươi vì cái gì còn sống tốt vậy!

Lăng Tiếu quát một câu, hắn nhìn qua Hồn Diệt với ánh mắt tức giận.



Lăng Tiếu rất thống hận phản đồ bán đứng tộc nhân như thế này.

Bỗng nhiên Hồn Diệt bức tóc điên cuồng lên, nói:

- Là phiếu tử kia cả, nếu không phải ta tin lời của nàng nói, cũng không truyền sai tin tức, ta là tội nhân, ta là tội nhân, ta nhất định phải giết tiện nhân kia, giết cả tộc của nàng, giết.

Hồn Diệt lúc này tỏa ra sát khí đậm đặc, hắn gào thét và bay ra xa.

Lăng Tiếu hơi sững sờ, sau đó không chút suy nghĩ, thần hồn phân thân xuất hiện, đuổi theo Hồn Diệt nổi giận gầm lên.

- Ngươi trở lại cho ta!

Lăng Tiếu quát lên còn mang theo long uy, chấn đắc không gian chấn động dữ dội, thân hình Hồn Diệt bị chấn động bay ra ngoài.

Hồn Diệt bị chấn đắc đầu óc đau đớn không thôi, nhưng mà cũng khôi phục lại.

- Ngươi... Ngươi không phải đại ca của ta, ngươi chẳng lẽ là truyền nhân của hắn?

Hồn Diệt khôi phục thương thế, nhìn qua Lăng Tiếu nói.

- Có lẽ hai đời trước ta và hắn là một người, nhưng mà chuyện của ngươi ta biết rõ, hiện tại cho ngươi cơ hội giải thích.

Lăng Tiếu bình tĩnh nhìn qua Hồn Diệt nói ra.

Hắn lợi dụng lung linh chi tâm nhìn thấu tâm tư của Hồn Diệt, Hồn Diệt xác thực là sống trong áy náy, đối với sự kiện kia đã thành tâm bệnh lớn nhất của hắn, có lẽ hắn thật sự bị người khác hãm hại.

Hồn Diệt thống khổ nói:

- Ta biết ngay đại ca đã... Mất, nói với ngươi chẳng được gì, ngươi hảo hảo sống thay cho đại ca của ta đi, đại thù của tộc ta sẽ do ta báo.

- Ngươi báo cái gì báo, qua nhiều năm như vậy ngươi đã làm được cái gì rồi, đã qua bao nhiêu năm, ngươi mới bàn báo thù, không chê quá muộn sao?

Lăng Tiếu trừng mắt Hồn Diệt quát.

Hồn tộc đã biến mất mấy chục vạn năm, trước mắt Hồn Diệt mới nhớ tới đi báo thù đúng là vớ vẩn..

THân hình Hồn Diệt cứng đờ, lập tức bộ dáng thất hồn lạc phách thở dài.

- Đúng vậy a, đã qua nhiều năm như vậy, ngay cả ta cũng không biết trôi qua bao lâu, ta nên đi nơi nào? Ta nên đi nơi nào đây?

- Ngươi tỉnh táo cho ta, nói cho ta biết những năm này xảy ra chuyện gì, năm đó kẻ lừa gạt ngươi là ai!

Lăng Tiếu trầm giọng quát.

Hồn Diệt nhìn qua Lăng Tiếu sau đó nói:

- Có rượu hay không?

Lăng Tiếu do dự vẫn ném cho hắn bình rượu mạnh.

Hồn Diệt cầm vò rượu, ngửa mặt lên trời nói:

- Đại ca, năm đó đều là ta sai, là ta sai khi tin phiến tử kia, nếu không phải nàng, Hồn tộc chúng ta cũng không bị đám tạp chủng kia liên thủ diệt sát, vết kiếm trên mặt của ta là do nàng ta chém, ta hận không thể ăn thịt nàng...

Rốt cuộc Hồn Diệt nói nguyên nhân gây ra diệt tộc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Khống Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook