Chương 1341: Những năm này khổ ngươi.
Ngã Bản Thuần Khiết
17/11/2014
Nhưng mà thực lực của hắn không mạnh, mà là lợi dụng phương thức tầm hoan lấy lòng mỹ nhân, nếu như không được thì hắn sẽ cường bạo.
Dung Phục Bắc cũng biết tâm tư của con mình, cũng không có ngăn cản quá nhiều.
Thế nhưng mà Vi Đại Nhi câu dẫn nam nhân rất có nghề, nàng câu dẫn con của Dung Phục Bắc thần hồn mê đảo, cuối cùng thừa dịp Dung Phục Bắc rời đi thì giết con của hắn.
Vi Đại Nhi cũng bị tùy tùng con của Dung Phục Bắc truy sát, suýt nữa toi mạng.
Câu chuyện là như thế.
Diệp Vân Phong lắc đầu nói:
- Đại Nhi chị dâu, lão đại rất bận, phái ta tới đây đoán các ngươi quay về.
- Rốt cuộc có thể trở lại bên cạnh hắn sao?
Vi Đại Nhi lúc này tươi cười thỏa mãn, không ngừng lẩm bẩm.
Chỗ đó là một khu vực có hai ngọn núi kẹp quanh, cửa vào có nhiều cây cối che lấp, thường nhân cũng khó phát hiện ra được, cho dù có phát hiện cũng cho rằng là chỗ bình thường.
Nhưng mà chính trong khe hẹp này nằm giữ hai sườn núi lại có quáng mạch không gian chi thạch.
Diệp Vân Phong bảo Phương Thần cùng Lạc U khuếch tán khí thế của mình ra, khí thế của hai Huyền Đế tỏa ra ngoài, trực tiếp trấn áp người và linh thú phương viên mấy ngàn dặm không dám tới gần.
Mặc kệ là nơi nào có hai Huyền Đế, đó không phải nơi cho người khác tùy ý bàng quang, một khi chọc hai người này thì chẳng có quả ngon mà ăn.
Quáng mạch không gian chi thạch này không phải rất lớn, nhưng mà đào ra được hơn hai ngàn khối không gian chi thạch.
Có được số này thì Diệp Vân Phong lấy về báo cáo công tác được rồi.
Diệp Vân Phong đại hỉ, hắn lúc này đã tiết kiệm được một số lượng cực lớn.
Nếu mang không gian chi thạch ra bán, chỉ sợ sẽ có được cái giá trên trời.
Nhưng mà mọi người đều là tâm phúc của Lăng Tiếu, bọn họ cũng không có đỏ mắt vì không gian chi thạch, cũng không có chiếm cho mình.
Sau khi thu không gian chi thạch xong, nhiệm vụ của Diệp Vân Phong xem như hoàn thành hơn phân nửa.
Hắn đã không thể chờ đợi được quay về tranh công với Lăng Tiếu, nhưng mà lão đại của Phong Sư dong binh đoàn còn chưa diệt trừ, khó nói trước những người khác có bực mình hay khong, mà hắn lão đại nếu biết rõ cũng sẽ quở trách hắn.
Vì vậy đám người Độc Ưng dẫn dắt, Diệp Vân Phong dẫn hai Huyền Đế giết tới bản doanh của Phong Sư dong binh đoàn.
Đoàn trưởng Phong Sư dong binh đoàn Quách Tiến Thái biết rõ ba huynh đệ của mình bị diệt sát, hắn đau khổ nhưng mà biết rõ bọn họ đã chọc vào người không nên chọc.
Trong sơn mạch này hắn không nói mình là số một, nhưng mà cũng rất có phân lượng, trừ số ít có hai ba người còn uy hiếp hắn ra, không có những người nào khác dám đồ sát Phong Sư dong binh đoàn cả.
Hắn lửa giận ngập trời, vừa muốn tìm địch nhân là ai, vừa định giá địch nhân quá mức mạnh mẽ, nếu đối phương tìm tới cửa thì không chừng hắn cũng không xong.
Quả nhiên không có qua vài ngày, đối phương đã giết vào.
Người ta không có giải thích gì cả, nhìn thấy người của Phong Sư dong binh đoàn thì giết.
Tuy rằng người tới không bao nhiêu, nhưng mà thủ đoạn rất quả quyết, thủ đoạn sát phạt cũng lãnh khốc.
Quách Tiến Thái vừa định ra tay hạ sát thủ thì không ngờ có hai siêu cấp cao thủ xuất hiện định trụ hắn.
Hắn không có khả năng chạy trốn, thậm chí còn chưa van này đã bị giết chết vô tình.
Hắn chết không nhắm mắt ah!
Hắn cũng không biết đám người này là thế nào, tại sao đột nhiên muốn mạng của hắn?
Nếu hắn biết được con của Dung Phục Bắc gây họa, cũng chính là chất nhi của hắn gây họa, chỉ sợ xuống tới hoàng tuyền sẽ tiêu diệt chất nhi một lần.
Bản thân mình tân tân khổ khổ tu luyện mấy ngàn năm mới có được thực lực và tuổi thọ, nhưng mà chết không hiểu gì cả khiến hắn biệt khuất.
Tiêu diệt Phong Sư dong binh đoàn, Độc Ưng, Lý Cuồng Hổ, huynh muội Lãnh Xà lúc này mới xả được buồn bực trong lòng.
Diệp Vân Phong không muốn làm lỡ thời gian, lập tức dẫn mọi người quay về Phong Vân Thành.
Trên đường đi cũng không có gặp trở ngại gì, cũng không ai dám đánh chủ ý bọn họ.
Lúc bọn họ quay về thì Lăng Tiếu cũng từ trong phòng luyện đan đi ra đón bọn họ
- Bái kiến thiếu gia!
Một đoàn người đối diện Lăng Tiếu và cung kính quỳ hai gối xuống.
Bọn họ chính là người hầu của Lăng Tiếu, cũng không thể trực tiếp xưng huynh gọi đệ vói Lăng Tiếu, nhưng mà Lăng Tiếu gần đây đối đãi với bọn họ không tệ, bọn họ cảm thấy mình thiếu Lăng Tiếu quá nhiều, hơn nữa còn là do Lăng Tiếu bảo vệ bọn họ.
Hôm nay còn chưa tới thời hạn mười năm, thiếu gia còn nhớ kỹ đoàn người bọn họ, cũng phái siêu cấp cao thủ tới tiếp bọn họ quay về, khiến nội tâm của bọn họ vô cùng cảm động.
Bọn họ trung thành với Lăng Tiếu đạt tới mức không thể hình dung.
Lăng Tiếu nhìn qua một đám thủ hạ tinh lực tràn đầy, khí thế đại thịnh thì trong lòng vui vẻ.
Bọn họ đại khí đã thành, nhưng mà cần đan dược trợ giúp tăng lên, có thể khiến bọn họ trở thành cao thủ đảm đương một phía.
Lăng Tiếu lúc này nâng từng người bọn họ dậy.
- Hảo hảo... Các ngươi cuối cùng đều trở về, không tệ... Chỉ vài năm ngắn ngủi đều đạt tới Địa Hoàng cao cấp.
Lăng Tiếu rất vui mừng! Những người này do hắn bồi dưỡng đầu tiên, thực lực còn yếu hơn nhiều người, thế nhưng mà bọn tuổi của bọn họ chưa vượt qua năm mươi, dùng tuổi như thế có thực lực Địa Hoàng cao cấp, đã không kém gì đệ tử các thế lực lớn.
Ánh mắt Lăng Tiếu nhìn qua người Vi Đại Nhi, mị nhãn như tơ, dáng người lẳng lơ hấp dẫn hắn chú ý.
Lăng Tiếu vuốt nhẹ gương mặt kiều diễm của Vi Đại Nhi và nói:
- Những năm này khổ cho ngươi rồi!
Đôi mắt dễ thương của Vi Đại Nhi đầy nước, áp lực không kiềm nén được dựa vào bộ ngực rộng rãi của Lăng Tiếu, hai dòng nước mắt chảy dài, tiếng khóc nhẹ khiến người ta thương tiếc.
Vô số nhớ nhung ngày đêm rốt cuộc cũng thành sự thật!
Tuy nói đối với võ giả tu luyện thì vài năm chỉ là một chớp mắt, nhưng đối với người lạc vào trong bể tình thì xa cách một ngày như cách ba năm, quá dài với họ.
Người trong đại điện từ từ rút lui ra ngoài.
Vi Đại Nhi lúc này khóc không biết bao lâu, cuối cùng nàng cũng nằm trong lòng Lăng Tiếu chìm vào trong giấc ngủ.
Lăng Tiếu cảm nhận được thực lực của Vi Đại Nhi tăng nhiều, nhưng mà bây giờ thân thể bị thương chưa khỏi, vừa rồi kích động quá độ nên thiếp đi, Lăng Tiếu cũng phát hiện nàng bị trọng thương.
Lăng Tiếu chỉ nghĩ Vi Đại Nhi bị thương trong lịch luyện nên cũng không nghĩ nhiều, thế nhưng mà chuyện Độc Hạt Tử chết đi rõ ràng là không bảo vệ tốt cho nàng.
Lúc này hắn mới nhớ tới trong đoàn người hình như không phát hiện Độc Hạt Tử đấy.
- Hẳn là hắn...
Trong nội tâm Lăng Tiếu suy nghĩ tới chuyện này.
Hắn không có nghĩ tiếp nữa, lập tức bảo người đưa Vi Đại Nhi đi nghỉ ngơi, đồng thời triệu những người khác vào.
Lăng Tiếu trực tiếp hỏi thẳng Độc Ưng.
- Độc Ưng, Độc Hạt Tử đâu?
Trong lúc nhất thời thần sắc mọi người trở nên khó coi.
Diệp Vân Phong ở một bên nói
- Hạt thúc bây giờ tình huống tốt không.
Lăng Tiếu nhíu mày, nói:
- Xảy ra chuyện gì? Nói rõ ràng một chút!
Vì vậy Diệp Vân Phong cũng mang chuyện xảy ra ở Vạn Đoạn sơn mạch nói rõ ràng một lần cho Lăng Tiếu nghe.
Độc Ưng lên tiếng nói.
- Độc lão đại hắn vì cứu ta nên mới biến thành như vậy, cầu thiếu gia dù thế nào cũng phải cứu hắn.
Nói xong ắn dẫn đầu quỳ trước mặt Lăng Tiếu.
- Cầu thiếu gia cứu hắn!
Lý Cuồng Hổ, Lãnh Xà cùng bát tướng quỳ xuống nói chuyện thay cho Độc Hạt Tử.
Hơn năm năm qua bọn họ cùng vào sinh ra tử, mọi người tình như tay chân.
Dung Phục Bắc cũng biết tâm tư của con mình, cũng không có ngăn cản quá nhiều.
Thế nhưng mà Vi Đại Nhi câu dẫn nam nhân rất có nghề, nàng câu dẫn con của Dung Phục Bắc thần hồn mê đảo, cuối cùng thừa dịp Dung Phục Bắc rời đi thì giết con của hắn.
Vi Đại Nhi cũng bị tùy tùng con của Dung Phục Bắc truy sát, suýt nữa toi mạng.
Câu chuyện là như thế.
Diệp Vân Phong lắc đầu nói:
- Đại Nhi chị dâu, lão đại rất bận, phái ta tới đây đoán các ngươi quay về.
- Rốt cuộc có thể trở lại bên cạnh hắn sao?
Vi Đại Nhi lúc này tươi cười thỏa mãn, không ngừng lẩm bẩm.
Chỗ đó là một khu vực có hai ngọn núi kẹp quanh, cửa vào có nhiều cây cối che lấp, thường nhân cũng khó phát hiện ra được, cho dù có phát hiện cũng cho rằng là chỗ bình thường.
Nhưng mà chính trong khe hẹp này nằm giữ hai sườn núi lại có quáng mạch không gian chi thạch.
Diệp Vân Phong bảo Phương Thần cùng Lạc U khuếch tán khí thế của mình ra, khí thế của hai Huyền Đế tỏa ra ngoài, trực tiếp trấn áp người và linh thú phương viên mấy ngàn dặm không dám tới gần.
Mặc kệ là nơi nào có hai Huyền Đế, đó không phải nơi cho người khác tùy ý bàng quang, một khi chọc hai người này thì chẳng có quả ngon mà ăn.
Quáng mạch không gian chi thạch này không phải rất lớn, nhưng mà đào ra được hơn hai ngàn khối không gian chi thạch.
Có được số này thì Diệp Vân Phong lấy về báo cáo công tác được rồi.
Diệp Vân Phong đại hỉ, hắn lúc này đã tiết kiệm được một số lượng cực lớn.
Nếu mang không gian chi thạch ra bán, chỉ sợ sẽ có được cái giá trên trời.
Nhưng mà mọi người đều là tâm phúc của Lăng Tiếu, bọn họ cũng không có đỏ mắt vì không gian chi thạch, cũng không có chiếm cho mình.
Sau khi thu không gian chi thạch xong, nhiệm vụ của Diệp Vân Phong xem như hoàn thành hơn phân nửa.
Hắn đã không thể chờ đợi được quay về tranh công với Lăng Tiếu, nhưng mà lão đại của Phong Sư dong binh đoàn còn chưa diệt trừ, khó nói trước những người khác có bực mình hay khong, mà hắn lão đại nếu biết rõ cũng sẽ quở trách hắn.
Vì vậy đám người Độc Ưng dẫn dắt, Diệp Vân Phong dẫn hai Huyền Đế giết tới bản doanh của Phong Sư dong binh đoàn.
Đoàn trưởng Phong Sư dong binh đoàn Quách Tiến Thái biết rõ ba huynh đệ của mình bị diệt sát, hắn đau khổ nhưng mà biết rõ bọn họ đã chọc vào người không nên chọc.
Trong sơn mạch này hắn không nói mình là số một, nhưng mà cũng rất có phân lượng, trừ số ít có hai ba người còn uy hiếp hắn ra, không có những người nào khác dám đồ sát Phong Sư dong binh đoàn cả.
Hắn lửa giận ngập trời, vừa muốn tìm địch nhân là ai, vừa định giá địch nhân quá mức mạnh mẽ, nếu đối phương tìm tới cửa thì không chừng hắn cũng không xong.
Quả nhiên không có qua vài ngày, đối phương đã giết vào.
Người ta không có giải thích gì cả, nhìn thấy người của Phong Sư dong binh đoàn thì giết.
Tuy rằng người tới không bao nhiêu, nhưng mà thủ đoạn rất quả quyết, thủ đoạn sát phạt cũng lãnh khốc.
Quách Tiến Thái vừa định ra tay hạ sát thủ thì không ngờ có hai siêu cấp cao thủ xuất hiện định trụ hắn.
Hắn không có khả năng chạy trốn, thậm chí còn chưa van này đã bị giết chết vô tình.
Hắn chết không nhắm mắt ah!
Hắn cũng không biết đám người này là thế nào, tại sao đột nhiên muốn mạng của hắn?
Nếu hắn biết được con của Dung Phục Bắc gây họa, cũng chính là chất nhi của hắn gây họa, chỉ sợ xuống tới hoàng tuyền sẽ tiêu diệt chất nhi một lần.
Bản thân mình tân tân khổ khổ tu luyện mấy ngàn năm mới có được thực lực và tuổi thọ, nhưng mà chết không hiểu gì cả khiến hắn biệt khuất.
Tiêu diệt Phong Sư dong binh đoàn, Độc Ưng, Lý Cuồng Hổ, huynh muội Lãnh Xà lúc này mới xả được buồn bực trong lòng.
Diệp Vân Phong không muốn làm lỡ thời gian, lập tức dẫn mọi người quay về Phong Vân Thành.
Trên đường đi cũng không có gặp trở ngại gì, cũng không ai dám đánh chủ ý bọn họ.
Lúc bọn họ quay về thì Lăng Tiếu cũng từ trong phòng luyện đan đi ra đón bọn họ
- Bái kiến thiếu gia!
Một đoàn người đối diện Lăng Tiếu và cung kính quỳ hai gối xuống.
Bọn họ chính là người hầu của Lăng Tiếu, cũng không thể trực tiếp xưng huynh gọi đệ vói Lăng Tiếu, nhưng mà Lăng Tiếu gần đây đối đãi với bọn họ không tệ, bọn họ cảm thấy mình thiếu Lăng Tiếu quá nhiều, hơn nữa còn là do Lăng Tiếu bảo vệ bọn họ.
Hôm nay còn chưa tới thời hạn mười năm, thiếu gia còn nhớ kỹ đoàn người bọn họ, cũng phái siêu cấp cao thủ tới tiếp bọn họ quay về, khiến nội tâm của bọn họ vô cùng cảm động.
Bọn họ trung thành với Lăng Tiếu đạt tới mức không thể hình dung.
Lăng Tiếu nhìn qua một đám thủ hạ tinh lực tràn đầy, khí thế đại thịnh thì trong lòng vui vẻ.
Bọn họ đại khí đã thành, nhưng mà cần đan dược trợ giúp tăng lên, có thể khiến bọn họ trở thành cao thủ đảm đương một phía.
Lăng Tiếu lúc này nâng từng người bọn họ dậy.
- Hảo hảo... Các ngươi cuối cùng đều trở về, không tệ... Chỉ vài năm ngắn ngủi đều đạt tới Địa Hoàng cao cấp.
Lăng Tiếu rất vui mừng! Những người này do hắn bồi dưỡng đầu tiên, thực lực còn yếu hơn nhiều người, thế nhưng mà bọn tuổi của bọn họ chưa vượt qua năm mươi, dùng tuổi như thế có thực lực Địa Hoàng cao cấp, đã không kém gì đệ tử các thế lực lớn.
Ánh mắt Lăng Tiếu nhìn qua người Vi Đại Nhi, mị nhãn như tơ, dáng người lẳng lơ hấp dẫn hắn chú ý.
Lăng Tiếu vuốt nhẹ gương mặt kiều diễm của Vi Đại Nhi và nói:
- Những năm này khổ cho ngươi rồi!
Đôi mắt dễ thương của Vi Đại Nhi đầy nước, áp lực không kiềm nén được dựa vào bộ ngực rộng rãi của Lăng Tiếu, hai dòng nước mắt chảy dài, tiếng khóc nhẹ khiến người ta thương tiếc.
Vô số nhớ nhung ngày đêm rốt cuộc cũng thành sự thật!
Tuy nói đối với võ giả tu luyện thì vài năm chỉ là một chớp mắt, nhưng đối với người lạc vào trong bể tình thì xa cách một ngày như cách ba năm, quá dài với họ.
Người trong đại điện từ từ rút lui ra ngoài.
Vi Đại Nhi lúc này khóc không biết bao lâu, cuối cùng nàng cũng nằm trong lòng Lăng Tiếu chìm vào trong giấc ngủ.
Lăng Tiếu cảm nhận được thực lực của Vi Đại Nhi tăng nhiều, nhưng mà bây giờ thân thể bị thương chưa khỏi, vừa rồi kích động quá độ nên thiếp đi, Lăng Tiếu cũng phát hiện nàng bị trọng thương.
Lăng Tiếu chỉ nghĩ Vi Đại Nhi bị thương trong lịch luyện nên cũng không nghĩ nhiều, thế nhưng mà chuyện Độc Hạt Tử chết đi rõ ràng là không bảo vệ tốt cho nàng.
Lúc này hắn mới nhớ tới trong đoàn người hình như không phát hiện Độc Hạt Tử đấy.
- Hẳn là hắn...
Trong nội tâm Lăng Tiếu suy nghĩ tới chuyện này.
Hắn không có nghĩ tiếp nữa, lập tức bảo người đưa Vi Đại Nhi đi nghỉ ngơi, đồng thời triệu những người khác vào.
Lăng Tiếu trực tiếp hỏi thẳng Độc Ưng.
- Độc Ưng, Độc Hạt Tử đâu?
Trong lúc nhất thời thần sắc mọi người trở nên khó coi.
Diệp Vân Phong ở một bên nói
- Hạt thúc bây giờ tình huống tốt không.
Lăng Tiếu nhíu mày, nói:
- Xảy ra chuyện gì? Nói rõ ràng một chút!
Vì vậy Diệp Vân Phong cũng mang chuyện xảy ra ở Vạn Đoạn sơn mạch nói rõ ràng một lần cho Lăng Tiếu nghe.
Độc Ưng lên tiếng nói.
- Độc lão đại hắn vì cứu ta nên mới biến thành như vậy, cầu thiếu gia dù thế nào cũng phải cứu hắn.
Nói xong ắn dẫn đầu quỳ trước mặt Lăng Tiếu.
- Cầu thiếu gia cứu hắn!
Lý Cuồng Hổ, Lãnh Xà cùng bát tướng quỳ xuống nói chuyện thay cho Độc Hạt Tử.
Hơn năm năm qua bọn họ cùng vào sinh ra tử, mọi người tình như tay chân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.