Chương 1853: Thân thế Tiêu Linh. (1)
Ngã Bản Thuần Khiết
24/11/2014
Tiên Vu Dã cho rằng Lăng Tiếu ở chỗ này nghênh đón hắn, lúc này cười nói:
- Ha ha, chỉ đột phá nửa giai, còn một nửa không biết năm tháng nào mới có thể đột phá đây.
Tiên Vu Dã có thể nhanh như vậy đạt tới cảnh giới Bán Thần Vương vẫn là nhờ có Lăng Tiếu trợ giúp, bởi thế hắn cực kỳ cảm kích Lăng Tiếu.
- Có thể bước ra nửa bước đã không dễ dàng, tin tưởng dùng thiên phú của ngươi, rất nhanh liền có thể trở thành Thần Vương chân chân chính chính rồi!
Lăng Tiếu cổ vũ nói.
Tiên Vu Dã rất vui vẻ nhẹ gật đầu.
Bỗng nhiên, con mắt hắn co rụt lại, ánh mắt nhìn về phía Lăng Tiếu biến đổi, hắn thở nhẹ nói:
- Lão đại, ngươi. . . Ngươi cũng thành Bán Thần Vương rồi sao?
Lăng Tiếu vỗ nhẹ nhẹ bả vai hắn nói:
- Người cũng phải tiến bộ nha, ngươi cũng trở nên mạnh mẽ rồi, ta cũng phải nỗ lực chút chứ, ngươi nói có đúng hay không!
Tiên Vu Dã thần sắc có chút chán nản.
Vốn cho rằng mình bỏ ra hai năm từ đỉnh phong Thánh Hoàng đạt tới Bán Thần Vương đã rất đáng tự hào rồi.
Thế nhưng lúc này mới hai năm không gặp, Lăng Tiếu rõ ràng đã từ cao giai Thánh Hoàng đạt đến cùng độ cao với hắn, so sánh ra, ai tiến giai nhanh hơn đã rõ ràng.
Tiên Vu Dã bị đả kích:
- Lão đại ngươi có phải đã dùng thần đan gì đó không, rõ ràng nhanh như vậy đã thành tựu cảnh giới Bán Thần Vương?
- Ha ha, ta hay luyện đan, nhưng rất ít phục dụng đan dược tăng lên thần lực, bất quá. . . Nếu như ngươi nói muốn cũng không phải là không thể được!
Lăng Tiếu cười nói.
Nói thật, kể từ lúc rời khỏi Liệt Viêm Thành thì Lăng Tiếu đã rất ít khi luyện đan.
Không phải hắn không muốn luyện, mà là hắn không có năng lực để luyện.
Bởi vì hắn muốn luyện thì phải luyện thần đan rồi, mà không phải là thánh đan.
Chỉ là Lăng Tiếu biết rõ muốn luyện chế thần đan cũng không phải chuyện dễ dàng gì, phải có được lực lượng hùng hậu chèo chống mới có thể luyện chế thành công, huống hồ mỗi một gốc thần thảo đều cực kỳ trân quý, hắn cũng không dám mạo muội thử luyện chế, loại tổn thất này hắn cũng không gánh nổi.
Nhưng giờ lại không giống trước, hắn đạt đến cảnh giới Bán Thần Vương, mà thần hồn cũng đạt tới đê giai Thần Vương đỉnh phong, ẩn ẩn đã có dấu hiệu tiến một bước, có thực lực như vậy chèo chống đủ để khiến hắn nắm chắc đi luyện chế thần đan rồi.
Đương nhiên, hắn hiện giờ cũng không nắm chắc mười phần, chỉ là muốn đề thăng thuật luyện đan, khiến mình trở thành thần dược sư, vậy thì hắn ở trong Thiên Long Môn sẽ càng thêm lực lượng rồi.
Có ý này này rồi nên Lăng Tiếu mới nói với Tiên Vu Dã như vậy, bất quá còn phải chuẩn bị không ít tài liệu mới được.
- Chuyện này là thật? Chẳng lẽ... Chẳng lẽ lão đại ngươi có thể luyện chế thần đan rồi sao?
Tiên Vu Dã mang theo vẻ chờ đợi nói.
Hắn càng hiểu rõ Lăng Tiếu, càng cảm thấy Lăng Tiếu yêu nghiệt, cho nên hiện giờ trong lòng cũng tin tưởng Lăng Tiếu có lẽ thật sự có thể luyện chế thần đan.
Nếu như thế, hắn sẽ có hy vọng đột phá cảnh giới Thần Vương rồi.
- Có thể thử xem, bất quá ngươi đừng ôm hi vọng quá lớn, ta còn phải chuẩn bị tài liệu nữa!
Lăng Tiếu cũng không hề khẳng định.
- Hảo hảo, ta tin tưởng lão đại nhất định làm được.
Tiên Vu Dã hưng phấn đáp
Ngay sau đó, hai người đi đến đại sảnh.
Trong phòng chỉ có Phong Thanh Duyên và Ngọc Nhu Phỉ ở đó, Tiêu Linh đã không còn nữa.
Lăng Tiếu thần niệm quét qua, trong trang viện của hắn cũng không có khí tức Tiêu Linh, lúc này khẩn trương hỏi hai nữ nhân:
- Linh Nhi đâu rồi? Nàng đi đâu rồi?
Hắn lo lắng có phải là Văn Thái Nhạc đã đến cướp người đi không.
- Tiếu nhi đừng lo lắng, Linh Nhi chỉ là bị môn chủ phu nhân đưa đi rồi thôi!
Phong Thanh Duyên nói.
Lăng Tiếu có chút khó hiểu nói:
- Đây là sao?
Vì vậy, Phong Thanh Duyên liền nói chuyện một tháng trước lúc Lăng Tiếu bế quan thì Tiêu Trân Thải đến tìm đến.
Thì ra Tiêu Linh có thể là chất nữ của Tiêu Trân Thải, mà theo Tiêu Trân Thải nói chuyện với Tiêu Linh, Tiêu Linh đã triệt để tin tưởng Tiêu Trân Thải nói là thật, hôm nay Tiêu Linh đang ở trong chủ phong làm khách.
Lăng Tiếu sau khi nghe xong liền vui vẻ:
- Cái này tốt rồi, lúc trước gia gia của nàng còn nhờ ta thay nàng tìm người nàng nàng, không nghĩ tới lại là người một nhà với chị dâu!
Dừng một chút hắn nhìn về phía Ngọc Nhu Phỉ nói:
- Nghĩa phụ Nhu Phỉ còn chưa truyền đến tin tức sao?
Ngọc Nhu Phỉ có chút im lặng lắc đầu nói:
- Còn không có!
Lúc trước Sa Diêm đã từng nói qua sẽ đến tìm Ngọc Nhu Phỉ, đến lúc đó lại mang Lăng Tiếu tiến đến Loạn Táng Không Gian tìm kiếm tin tức về Tà Đế.
Thế nhưng đã lâu vậy rồi mà hắn rõ ràng còn chưa đến, khẳng định đã có chuyện gì rồi.
Phong Thanh Duyên ở bên biết rõ việc này liên quan đến tìm kiếm nơi hạ lạc của Tà Đế nên thần sắc cũng có chút trầm trọng.
- Sư mẫu đừng lo lắng, ta đi nói với môn chủ một tiếng, chúng ta chuẩn bị khởi hành đi tìm sư phó a!
Lăng Tiếu nói với Phong Thanh Duyên.
Phong Thanh Duyên lộ ra vẻ mừng rỡ nói:
- Thật sự?
Lăng Tiếu gật đầu:
- Thật sự, trước kia ta là lo lắng mình thực lực quá yếu, lại thích gây chuyện sinh sự, sợ làm liên lụy các ngươi, nhưng giờ đã có thân phận, lại có Khang Văn và Khang Vũ che chở, chúng ta đại khái có thể đi ngang trong Thiên Long Địa Vực rồi, tin tưởng muốn tìm sư phó cũng dễ dàng hơn nhiều.
Phong Thanh Duyên liên tục gật đầu nói:
- Đúng đúng, hiện giờ có thể đi tìm sư phụ của ngươi rồi!
Phong Thanh Duyên rất hưng phấn rất vui vẻ, trong nội tâm nàng rất yêu thương Tà Đế, nàng từ Trung Vực đến đây đã lâu lắm rồi, nếu phải đợi thêm nữa thì nàng thật sự nhịn không được muốn tự mình đi tìm nơi hạ lạc của Tà Đế rồi.
Lăng Tiếu lộ ra vài phần áy náy, liền chạy tới chủ phong
Đến chỗ ở của môn chủ, chỉ thấy Tiêu Trân Thải và Tiêu Linh đang nói chuyện phiến bên ngoài tiểu viện ưu nhã, hai người lộ ra vô cùng thân mật, vui vẻ.
Thấy một màn như vậy, Lăng Tiếu cảm thấy rất vui mừng.
Tiêu Linh có người chiếu cố, vậy hắn có thể yên tâm đi làm chuyện của mình rồi.
- Bái kiến môn chủ phu nhân!
Lăng Tiếu khom người nói với Tiêu Trân Thải.
Tiêu Trân Thải nói:
- Ở đây không có người ngoài, gọi chị dâu là được rồi
Lăng Tiếu nhẹ gật đầu, ánh mắt dừng lại ở trên người Tiêu Linh.
Tiêu Linh thân mật đến bên người Lăng Tiếu:
- Lăng Tiếu ca ca ngươi xuất quan rồi? Dường như càng thêm cường đại rồi.
Lăng Tiếu nhẹ vuốt mũi Tiêu Linh nói:
- Ha ha, cái này đương nhiên, nếu không thể trở nên mạnh mẽ thì bế quan làm gì chứ!
Dừng chút hắn lại nói:
- Linh Nhi trò chuyện với chị dâu có vui vẻ không?
- Ân, đại cô đối với rất tốt, Lăng Tiếu ca ca ngươi biết không? Thì ra phu nhân là thân nhân của Linh Nhi, ngoại trừ gia gia và Lăng Tiếu ca ca ra, Linh Nhi lại có thân nhân, Linh Nhi rất vui vẻ!
Tiêu Linh rất vui vẻ gật đầu.
Lăng Tiếu sờ lên đầu của nàng:
- Vậy là tốt rồi
Tiếp theo hắn nói với Tiêu Trân Thải:
- Chị dâu ngươi là người của Thiên Huyền Địa Vực Tiêu gia?
- Ha ha, chỉ đột phá nửa giai, còn một nửa không biết năm tháng nào mới có thể đột phá đây.
Tiên Vu Dã có thể nhanh như vậy đạt tới cảnh giới Bán Thần Vương vẫn là nhờ có Lăng Tiếu trợ giúp, bởi thế hắn cực kỳ cảm kích Lăng Tiếu.
- Có thể bước ra nửa bước đã không dễ dàng, tin tưởng dùng thiên phú của ngươi, rất nhanh liền có thể trở thành Thần Vương chân chân chính chính rồi!
Lăng Tiếu cổ vũ nói.
Tiên Vu Dã rất vui vẻ nhẹ gật đầu.
Bỗng nhiên, con mắt hắn co rụt lại, ánh mắt nhìn về phía Lăng Tiếu biến đổi, hắn thở nhẹ nói:
- Lão đại, ngươi. . . Ngươi cũng thành Bán Thần Vương rồi sao?
Lăng Tiếu vỗ nhẹ nhẹ bả vai hắn nói:
- Người cũng phải tiến bộ nha, ngươi cũng trở nên mạnh mẽ rồi, ta cũng phải nỗ lực chút chứ, ngươi nói có đúng hay không!
Tiên Vu Dã thần sắc có chút chán nản.
Vốn cho rằng mình bỏ ra hai năm từ đỉnh phong Thánh Hoàng đạt tới Bán Thần Vương đã rất đáng tự hào rồi.
Thế nhưng lúc này mới hai năm không gặp, Lăng Tiếu rõ ràng đã từ cao giai Thánh Hoàng đạt đến cùng độ cao với hắn, so sánh ra, ai tiến giai nhanh hơn đã rõ ràng.
Tiên Vu Dã bị đả kích:
- Lão đại ngươi có phải đã dùng thần đan gì đó không, rõ ràng nhanh như vậy đã thành tựu cảnh giới Bán Thần Vương?
- Ha ha, ta hay luyện đan, nhưng rất ít phục dụng đan dược tăng lên thần lực, bất quá. . . Nếu như ngươi nói muốn cũng không phải là không thể được!
Lăng Tiếu cười nói.
Nói thật, kể từ lúc rời khỏi Liệt Viêm Thành thì Lăng Tiếu đã rất ít khi luyện đan.
Không phải hắn không muốn luyện, mà là hắn không có năng lực để luyện.
Bởi vì hắn muốn luyện thì phải luyện thần đan rồi, mà không phải là thánh đan.
Chỉ là Lăng Tiếu biết rõ muốn luyện chế thần đan cũng không phải chuyện dễ dàng gì, phải có được lực lượng hùng hậu chèo chống mới có thể luyện chế thành công, huống hồ mỗi một gốc thần thảo đều cực kỳ trân quý, hắn cũng không dám mạo muội thử luyện chế, loại tổn thất này hắn cũng không gánh nổi.
Nhưng giờ lại không giống trước, hắn đạt đến cảnh giới Bán Thần Vương, mà thần hồn cũng đạt tới đê giai Thần Vương đỉnh phong, ẩn ẩn đã có dấu hiệu tiến một bước, có thực lực như vậy chèo chống đủ để khiến hắn nắm chắc đi luyện chế thần đan rồi.
Đương nhiên, hắn hiện giờ cũng không nắm chắc mười phần, chỉ là muốn đề thăng thuật luyện đan, khiến mình trở thành thần dược sư, vậy thì hắn ở trong Thiên Long Môn sẽ càng thêm lực lượng rồi.
Có ý này này rồi nên Lăng Tiếu mới nói với Tiên Vu Dã như vậy, bất quá còn phải chuẩn bị không ít tài liệu mới được.
- Chuyện này là thật? Chẳng lẽ... Chẳng lẽ lão đại ngươi có thể luyện chế thần đan rồi sao?
Tiên Vu Dã mang theo vẻ chờ đợi nói.
Hắn càng hiểu rõ Lăng Tiếu, càng cảm thấy Lăng Tiếu yêu nghiệt, cho nên hiện giờ trong lòng cũng tin tưởng Lăng Tiếu có lẽ thật sự có thể luyện chế thần đan.
Nếu như thế, hắn sẽ có hy vọng đột phá cảnh giới Thần Vương rồi.
- Có thể thử xem, bất quá ngươi đừng ôm hi vọng quá lớn, ta còn phải chuẩn bị tài liệu nữa!
Lăng Tiếu cũng không hề khẳng định.
- Hảo hảo, ta tin tưởng lão đại nhất định làm được.
Tiên Vu Dã hưng phấn đáp
Ngay sau đó, hai người đi đến đại sảnh.
Trong phòng chỉ có Phong Thanh Duyên và Ngọc Nhu Phỉ ở đó, Tiêu Linh đã không còn nữa.
Lăng Tiếu thần niệm quét qua, trong trang viện của hắn cũng không có khí tức Tiêu Linh, lúc này khẩn trương hỏi hai nữ nhân:
- Linh Nhi đâu rồi? Nàng đi đâu rồi?
Hắn lo lắng có phải là Văn Thái Nhạc đã đến cướp người đi không.
- Tiếu nhi đừng lo lắng, Linh Nhi chỉ là bị môn chủ phu nhân đưa đi rồi thôi!
Phong Thanh Duyên nói.
Lăng Tiếu có chút khó hiểu nói:
- Đây là sao?
Vì vậy, Phong Thanh Duyên liền nói chuyện một tháng trước lúc Lăng Tiếu bế quan thì Tiêu Trân Thải đến tìm đến.
Thì ra Tiêu Linh có thể là chất nữ của Tiêu Trân Thải, mà theo Tiêu Trân Thải nói chuyện với Tiêu Linh, Tiêu Linh đã triệt để tin tưởng Tiêu Trân Thải nói là thật, hôm nay Tiêu Linh đang ở trong chủ phong làm khách.
Lăng Tiếu sau khi nghe xong liền vui vẻ:
- Cái này tốt rồi, lúc trước gia gia của nàng còn nhờ ta thay nàng tìm người nàng nàng, không nghĩ tới lại là người một nhà với chị dâu!
Dừng một chút hắn nhìn về phía Ngọc Nhu Phỉ nói:
- Nghĩa phụ Nhu Phỉ còn chưa truyền đến tin tức sao?
Ngọc Nhu Phỉ có chút im lặng lắc đầu nói:
- Còn không có!
Lúc trước Sa Diêm đã từng nói qua sẽ đến tìm Ngọc Nhu Phỉ, đến lúc đó lại mang Lăng Tiếu tiến đến Loạn Táng Không Gian tìm kiếm tin tức về Tà Đế.
Thế nhưng đã lâu vậy rồi mà hắn rõ ràng còn chưa đến, khẳng định đã có chuyện gì rồi.
Phong Thanh Duyên ở bên biết rõ việc này liên quan đến tìm kiếm nơi hạ lạc của Tà Đế nên thần sắc cũng có chút trầm trọng.
- Sư mẫu đừng lo lắng, ta đi nói với môn chủ một tiếng, chúng ta chuẩn bị khởi hành đi tìm sư phó a!
Lăng Tiếu nói với Phong Thanh Duyên.
Phong Thanh Duyên lộ ra vẻ mừng rỡ nói:
- Thật sự?
Lăng Tiếu gật đầu:
- Thật sự, trước kia ta là lo lắng mình thực lực quá yếu, lại thích gây chuyện sinh sự, sợ làm liên lụy các ngươi, nhưng giờ đã có thân phận, lại có Khang Văn và Khang Vũ che chở, chúng ta đại khái có thể đi ngang trong Thiên Long Địa Vực rồi, tin tưởng muốn tìm sư phó cũng dễ dàng hơn nhiều.
Phong Thanh Duyên liên tục gật đầu nói:
- Đúng đúng, hiện giờ có thể đi tìm sư phụ của ngươi rồi!
Phong Thanh Duyên rất hưng phấn rất vui vẻ, trong nội tâm nàng rất yêu thương Tà Đế, nàng từ Trung Vực đến đây đã lâu lắm rồi, nếu phải đợi thêm nữa thì nàng thật sự nhịn không được muốn tự mình đi tìm nơi hạ lạc của Tà Đế rồi.
Lăng Tiếu lộ ra vài phần áy náy, liền chạy tới chủ phong
Đến chỗ ở của môn chủ, chỉ thấy Tiêu Trân Thải và Tiêu Linh đang nói chuyện phiến bên ngoài tiểu viện ưu nhã, hai người lộ ra vô cùng thân mật, vui vẻ.
Thấy một màn như vậy, Lăng Tiếu cảm thấy rất vui mừng.
Tiêu Linh có người chiếu cố, vậy hắn có thể yên tâm đi làm chuyện của mình rồi.
- Bái kiến môn chủ phu nhân!
Lăng Tiếu khom người nói với Tiêu Trân Thải.
Tiêu Trân Thải nói:
- Ở đây không có người ngoài, gọi chị dâu là được rồi
Lăng Tiếu nhẹ gật đầu, ánh mắt dừng lại ở trên người Tiêu Linh.
Tiêu Linh thân mật đến bên người Lăng Tiếu:
- Lăng Tiếu ca ca ngươi xuất quan rồi? Dường như càng thêm cường đại rồi.
Lăng Tiếu nhẹ vuốt mũi Tiêu Linh nói:
- Ha ha, cái này đương nhiên, nếu không thể trở nên mạnh mẽ thì bế quan làm gì chứ!
Dừng chút hắn lại nói:
- Linh Nhi trò chuyện với chị dâu có vui vẻ không?
- Ân, đại cô đối với rất tốt, Lăng Tiếu ca ca ngươi biết không? Thì ra phu nhân là thân nhân của Linh Nhi, ngoại trừ gia gia và Lăng Tiếu ca ca ra, Linh Nhi lại có thân nhân, Linh Nhi rất vui vẻ!
Tiêu Linh rất vui vẻ gật đầu.
Lăng Tiếu sờ lên đầu của nàng:
- Vậy là tốt rồi
Tiếp theo hắn nói với Tiêu Trân Thải:
- Chị dâu ngươi là người của Thiên Huyền Địa Vực Tiêu gia?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.