Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1965: Thần Vũ Quyền Pháp! (1)

Ngã Bản Thuần Khiết

24/11/2014

Người Huyền Vũ Tông ở mảnh địa vực này tự ngạo đã quen, hiện giờ bọn hắn đang định lợi dùng cảm giác tự ngạo đó để che dấu nỗi sợ hãi trong lòng

Bọn hắn nói rời đi, nhưng không ai dám động bước chân cả.

- Nói đi, cần bao nhiêu bồi thường, chúng ta đều cho ngươi!

Huyền Minh nhìn Lăng Tiếu nhíu mày nói.

Hắn cho tới bây giờ còn chưa từng nghĩ qua ở địa vực này còn có người dám khi dễ người Huyền Vũ Tông như thê.

Nhưng hiện giờ hết lần này tới lần khác lại có một người không bán mặt mũi cho Huyền Vũ Tông xuất hiện.

Vì mặt mũi Huyền Suất, hắn không thể không ngả bài với Lăng Tiếu

Lăng Tiếu dựng lên ngón trỏ nhẹ lắc nói:

- Ta muốn hắn tự phế hai tay là đã xem trên mặt mũi của Mộng Kỳ rồi, nếu nàng không ở chỗ này, các ngươi làm gì còn mạng mà rời đi chứ!

Huyền Minh còn muốn nói điều gì đó thì Huyền Suất cuối cùng cũng mở miệng.

- Ngươi muốn ta tự phế hai tay không phải không thể, nhưng. . . Ta muốn đánh với ngươi một trận trước, bất kể là thua hay thắng, ta đều tự phế hai tay, không biết ngươi có dám ứng chiến không!

Huyền Suất nhìn Lăng Tiếu sâu kín nói.

Thần nữ không có, thần thú đã không có, lực lượng đã không có, hắn chỉ còn lại khuôn mặt này thôi

Hắn tuyệt đối không thể ngay cả khuôn mặt này cũng vứt đi, hắn muốn cho tiểu tử này biết rõ sự lợi hại của hắn.

- Buồn cười, hiện giờ ta ‘ người ’ đông thế mạnh, lấy nhiều khi ít, cần gì làm trò nhàm chán như vậy chứ?

Lăng Tiếu khinh thường cười lạnh nói.

- Ha ha, vậy sao? Chẳng lẽ ngươi lại là người hèn nhát, thật không biết Mộng Nhiên vừa ý ngươi ở điểm nào, nói thế lực ở Thiên Huyền Địa Vực này ta còn mạnh hơn ngươi, nói suất khí ta càng hơn ngươi, luận danh tự ta cũng êm tai hơn, luận thực lực cho dù có thêm hai ngươi cũng không phải đối thủ của ta, ta thực cảm thấy bi ai cho Mông Nhiên a!

Huyền Suất cười khẩy nói.

- Chẳng lẽ ngươi cho rằng phép khích tướng nông cạn như vậy là có thể khiến ta mắc lừa sao? Thật sự là buồn cười, lúc ta cùng với Mộng Kỳ yêu nhau ngươi còn không biết ở góc nào chơi bùn đâu, nàng hiểu ta là người thế nào, cho nên nàng sẽ không cảm thấy bi ai, chỉ sẽ cảm thấy hạnh phúc thôi!

Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, tiếp theo lại nói với Vân Mộng Kỳ:



- Mộng Kỳ ngươi nói ta nói có đúng không/

Vân Mộng Kỳ nhu thuận gật gật đầu, sau đó ôm lấy cánh tay Lăng Tiếu, dán thân thể vào Lăng Tiếu nói:

- Có ngươi ở đây, ta là nữ nhân hạnh phúc nhất.

- Ngươi nhìn xem, tình yêu giữa chúng ta không phải loại người nông cạn như ngươi có thể hiểu được.

Lăng Tiếu khinh thường nói một tiếng, tiếp theo lộ ra sát khí nồng đậm:

- Bất quá. . . Câu nói phi thường rắm khí kia của ngươi cũng đã chọc giận ta, ta quyết định cho ngươi một cơ hội, nếu ngươi có thể đánh thắng ta, việc này coi như xong, nếu không thể đánh thắng ta, ta không chỉ muốn chặt hai tay ngươi, mà còn muốn hai chân nữa, ngươi cần phải suy nghĩ kỹ càng đấy!

Huyền Suất quả thật rất tuấn tú

Nhưng Lăng Tiếu kiên quyết cho rằng mình đẹp trai hơn một chút, ngươi nhìn xem đôi mắt nữ nhân dài nhỏ kia, nào có mi lực bằng đôi Long mục sáng ngời của hắn? Ngươi nhìn xem thân thể nhỏ nhắn mảnh mai kia, nào được cường tráng uy vũ như hắn? Ngươi lại nhìn cách ăn mặc lôi thôi kia, nào được chỉnh tề sạch sẽ như hắn chứ? . . .

Mặc kệ là so cái gì, Lăng Tiếu đều cảm giác mình càng đẹp trai hơn đối phương một chút!

Đồng thời, hắn còn muốn chứng minh ngoại trừ đẹp trai ra, hắn còn rất biết đánh nhau, có thể giẫm nát đối phương dưới chân mình.

Cho nên, vì chứng minh cho người khác hai vấn đề nghiêm túc này, Lăng Tiếu quyết định tiếp nhận yêu cầu của Huyền Suất, để người khác biết rõ nam nhân mà Vân Mộng Kỳ vừa ý hoàn mỹ ưu tú cỡ nào

Huyền Suất lộ ra một tia cười lạnh nói:

- Tốt, chỉ cần ngươi có thể chính diện đánh bại ta, ta không chỉ không tiếp tục dây dưa Mông Nhiên, còn có thể khiến ngươi được như nguyện! Về sau thấy ngươi đều phải đi vòng qua.

Lăng Tiếu lắc đầu nói:

- Không phải dây dưa Mộng Nhiên, nàng là Vân Mộng Kỳ, không phải Mộng Nhiên gì cả, mặt khác ta cũng sẽ không để ngươi đi vòng qua, chỉ cần thấy ta cung kính gọi một tiếng ‘ lão đại ’ là được rồi, ta thích người khác xưng hô ta như vậy!

- Không có vấn đề, nhưng. . . Nếu ngươi thua ngươi phải thần phục ta!

Huyền Suất rất cao ngạo nói.

Hắn đối với bản thân rất tự tin, hắn là hậu bối xuất sắc nhất Huyền Vũ Tông vạn năm qua, , hắn có được thể chất xuất sắc nhất, hắn có thể chiến thắng trung giai Thần Vương, chẳng lẽ còn không thể thắng một người cùng giai sao?

Đây tuyệt đối là chuyện không thể nào!

Mặt khác, hắn nhìn trúng "năng lực đặc thù" của Lăng Tiếu!

Một người có thể khiến hai đại thần thú đi theo sẽ là người bình thường sao?



Một người có thể khiến cho một đầu thần thú đi theo đã là thiên đại cơ duyên rồi, nhưng tên này lại đồng thời có hai đầu thần thú đi theo, quả thực là khiến người cực kỳ đố kị.

Cho nên, bảo Lăng Tiếu thần phục hắn, vậy hắn chẳng phải sẽ có được hai đầu thần thú này sao?

Không thể không nói cách nghĩ của Huyền Suất phi thường hoàn mỹ.

Nhưng hắn biết rõ Lăng Tiếu có năng lực khiến hai đại thần thú đi theo, vậy hắn không nghĩ qua Lăng Tiếu có năng lực gì làm được như thế sao?

Rất nhiều thánh thú tạm thời phân tán ra, người Huyền Vũ Tông và Liên Hoa Giáo cũng tản ra.

Vân Mộng Kỳ có chút không yên lòng nắm chặt tay Lăng Tiếu nói:

- Hắn là thần thể thủy hỏa song tu, ngươi. . . Ngươi nhất định phải cẩn thận!

Vào trước đây thật lâu nàng đã chứng kiến Lăng Tiếu vì nàng từ một đệ tử của tiểu gia tộc cường thế quật khởi, cho nên hiện giờ nàng cũng tin tưởng hắn nhất định sẽ không khiến nàng thất vọng, hắn nhất định có thể chiến thắng!

- Ân, yên tâm đi, chờ ta đoạn tứ chi của hắn, ta mới hảo hảo nói chuyện với nàng!

Lăng Tiếu lộ ra dáng cười tự tin nói.

- Lão đại, nhất định phải trả thù cho ta, hung hăng đánh cho hắn một trận!

Bại gia tử vung vẩy nắm đấm kêu lên.

Lăng Tiếu cười cười, thân thể nhẹ nhàng bay ra ngoài, rơi xuống trước Huyền Suất 10m:

- Đến đây đi, để ta biết một chút về thực lực của thiếu tông chủ Huyền Vũ Tông, xem có đủ lực hay không!

Huyền Suất khẽ cười một cái:

- Rất tốt, ngươi cũng nên cho ta biết một chút về thiên chi kiêu tử Thiên Long Môn rốt cuộc có cường đại bằng Huyền Vũ Tông chúng ta không!

Lưỡng đại tuyệt thế thiên kiêu, đối mắt một chút, hai người đều là tồn tại tương lai có thể đạp vào Chí Tôn lĩnh vực, đến cùng ai mạnh ai yếu, lập tức sẽ rõ ràng!

Hai luồng khí thế dấy lên, một đầu tuyệt thế Kim Long bắt đầu gào lên ở sau lưng Lăng Tiếu, lộ ra vô cùng uy vũ cường đại, mà ở sau lưng Huyền Suất lại hiện lên một đồ hình huyền ảo như Thái Cực, ở trung ương đồ hình này tựa hồ có một đầu Huyền Vũ thần thú hư ảnh trong truyền thuyết !

- Cẩn thận đấy, ta muốn xuất quyền rồi!

Huyền Suất nói một tiếng, thân ảnh mang theo một loại bộ pháp quỷ ý lướt về phía Lăng Tiếu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Khống Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook