Chương 1650: Thảo phạt Âm Bạt tông. (2)
Ngã Bản Thuần Khiết
21/11/2014
Chỉ cần Âm Bạt tông không đắc tội Vạn Kiếm tông hoặc Dương gia, hai thế lực lớn này chắc chắn sẽ không tốn sức đi đối phó bọn hắn, như vậy sẽ làm lãng phí tài nguyên cùng làm suy yếu thế lực bản thân mình, mất nhiều hơn được.
Nếu không phải Lăng Tiếu nuốt không trôi cơn giận, hắn cũng không đi tìm đám người kia phiền toái.
Hiện giờ đã lựa chọn tiêu diệt Âm Bạt tông, hắn nhất định không dễ dàng lui nhường.
- Ma Dẫn Đăng sao? Có biện pháp nào áp chế bán thần khí kia đây?
Lăng Tiếu hỏi.
- Còn có biện pháp nào, chỉ có thể mạnh mẽ cướp đoạt là được, nhưng Âm Quỷ Mẫu có thực lực thánh hoàng trung giai đỉnh, không biết bà ta có tiến thêm bước nào hay không, nếu cho bà ta tiến một bước, chỉ sợ có chút khó giải quyết!
Dịch Thành Dung có chút lo lắng nói.
- Âm Quỷ Mẫu sao? Hẳn chính là lão yêu phụ dám hạ lệnh bắt ta!
Trong lòng Lăng Tiếu nhủ thầm, nói tiếp:
- Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, chúng ta nhất định phải chuẩn bị vẹn toàn, bởi vì chúng ta đi tiêu diệt bọn hắn mà không phải liều cá chết lưới rách!
- Đúng vậy, để ta đi thương lượng với những người khác xem có kế sách gì ứng phó, đến lúc đó mới sắp đặt kế hoạch cụ thể tấn công Âm Bạt tông đi.
Dịch Thành Dung đáp.
Lăng Tiếu nói:
- Được, nhờ Dịch lão!
Dịch Thành Dung đi ra ngoài, Lăng Tiếu khẽ thở dài:
- Sư nương đã đi lâu như vậy không ngờ còn chưa hồi âm, chẳng lẽ thất bại rồi?
Lăng Tiếu thật muốn chờ đợi Phong Thanh Duyên trở về mới hành động, nhưng hắn lại cảm thấy không nên để sư nương mạo hiểm thì tốt hơn, vạn nhất có gì bất trắc hắn thật có lỗi với sư phụ.
Nghĩ đến đây, Lăng Tiếu lại chờ đợi Dịch Thành Dung đi triệu tập mọi người nghị sự.
…
Qua thêm nửa tháng, Lăng Tiếu đem người của mình triệu hoán đi ra.
Dịch Thành Dung, Hoàng Đông Thăng, Thanh Phúc Vương cùng đám người Triệu Hán đã dẫn theo nhân mã đi tới.
Mỗi người đều đạt tới tu vi thánh giả, không có huyền đế thậm chí là bán thánh giả.
Dịch Thành Dung cùng một lão tổ Hoàng gia đã đạt thực lực thánh hoàng cao giai, Hoàng Đông Thăng, Thanh Phúc Vương, Triệu Hán…đều đạt tới thánh hoàng trung giai, còn lại là thánh hoàng đê giai.
Dịch Thành Dung đem mọi người giới thiệu cho Lăng Tiếu nhận thức.
- Lăng thánh sư, cửu ngưỡng đại danh, ngươi thật sự là trẻ tuổi đầy hứa hẹn!
Hoàng Mãn Đường chắp tay nhiệt tình nói.
Hắn vốn vô vọng đạt tới thánh hoàng cao giai, khi tuổi thọ đã cạn kiệt, không nghĩ tới mình đột nhiên có được một viên Thánh Hoàng đan thay đổi vận mệnh, điều này làm cho hắn tràn ngập lòng cảm kích đối với Lăng Tiếu.
- Hoàng lão khách khí, tin tưởng Dịch lão đã nói qua với các vị, chúng ta có chung địch nhân, cho nên bây giờ chúng ta có thể đứng chung một chỗ trở thành bằng hữu, giữa bằng hữu không cần nói lời khách sáo có đúng hay không?
Lăng Tiếu khoát tay nói.
Hoàng Mãn Đường cũng không nghĩ đến Lăng Tiếu dễ nói chuyện như vậy, liền cao hứng đáp:
- Đúng đúng…Lăng thánh sư nói đúng, chúng ta có thể đứng chung nơi này chính là bằng hữu, ngày say nếu Lăng thánh sư có gì cần Hoàng gia hỗ trợ cứ mở miệng, chúng tôi tuyệt không ý kiến khác.
- Chính là như thế, Thanh gia cũng như vậy.
Thanh Phúc Vương tiếp lời cười nói.
Những thánh hoàng khác đều hứa hẹn.
Bọn họ biết đánh tốt giao tế với một đại thánh sư là điều vô cùng quan trọng đối với việc phát triển của gia tộc mình.
- Tốt lắm, lời khách sáo không cần phải nói thêm, hiện tại hãy để Lăng thánh sư dẫn dắt chúng ta cùng đi thảo phạt Âm Bạt tông đi!
Dịch Thành Dung huy tay nói.
Lời này của Dịch Thành Dung không thể nghi ngờ chính là đẩy Lăng Tiếu bước lên vị trí đầu lĩnh, đây cũng là một cách lấy lòng Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu đương nhiên sẽ không tùy tiện, tuy hắn là đại thánh sư nhưng thực lực chỉ đạt tới cảnh giới thánh giả trung giai mà thôi.
- Lăng Tiếu có tài đức gì dám đảm đương đại nhậm, ta nghĩ nên để Dịch lão cùng Hoàng lão dẫn dắt chúng ta cùng đi thôi, Lăng Tiếu cam nguyện cùng hai vị cùng nhau tiến lui!
Lăng Tiếu phóng thấp tư thế nói.
Lời này của Lăng Tiếu rõ ràng làm cho Dịch Thành Dung cùng Hoàng Mãn Đường cảm thấy vô cùng thoải mái.
Thực lực của hai người họ cao nhất nơi đây, đương nhiên không hi vọng bị người áp một đầu, mà lời đề nghị của Lăng Tiếu chính là hợp với tâm ý của bọn họ.
Vì thế mọi người theo sự suất lĩnh của Dịch Thành Dung cùng Hoàng Mãn Đường cùng nhau lên đường tiến hành thảo phạt Âm Bạt tông.
Bọn họ đại động can qua đòi thảo phạt Âm Bạt tông, đương nhiên không thể hành sự được bí mật không muốn cho ai biết tin tức.
Cho nên Lăng Tiếu rõ ràng đề nghị, cứ giảm chậm tốt độ đi tới, đồng thời tuyên bố tin tức thảo phạt ra bên ngoài.
Đội ngũ chính nghĩa muốn xuất quân thảo phạt Âm Bạt tông, Âm Bạt tông đứng đầu vạn ác, nhân sĩ chính nghĩa đều có thể tru diệt.
Đồng thời cùng đem những tin tức Âm Bạt tông làm sao giết hại người khác, đem người sống luyện chế thành âm bạt đều toàn bộ tuyên truyền thật rõ ràng.
Mục đích làm như vậy chính là cho toàn bộ nhân sĩ trong yếu tắc biết rõ, làm cho những người từng bị Âm Bạt tông áp bách đều có thể chạy tới cùng tham dự thảo phạt bọn hắn.
- Có nghe nói qua không, Bách Minh tộc Dịch gia, Hoàng gia, Thanh gia cùng Triệu gia liên hợp đòi thảo phạt Âm Bạt tông!
- Đương nhiên nghe nói, mấy gia tộc bọn họ có thù truyền kiếp với Âm Bạt tông, lúc trước bọn họ muốn làm cho toàn bộ đồng minh Bách Minh tộc liên hợp chinh phạt Âm Bạt tông nhưng bị phủ quyết, lần này xem ra họ hạ quyết tâm chiến đấu tới cùng.
- Đây là chuyện không cách nào, bọn họ bị Âm Bạt tông không ngừng bắt sống không ít thánh giả cùng thánh hoàng, thù này không biện pháp hóa giải. Âm Bạt tông làm việc quá mức ác độc, nếu có thể tiêu diệt bọn hắn cũng là phúc phận của Thiên Điếm yếu tắc!
- Ai nói là không đâu, có không ít tán tu thánh giả cùng thánh hoàng đều bị bọn hắn bắt giữ, đều bị luyện chế thành âm bạc, mà bị giết chết thì bị luyện thành thi ma, loại hành vi này thật tổn hại lẽ trời, không được…tuy thực lực của ta thấp, nhưng ta nguyện ý đi trợ giúp bọn hắn một tay, mặc dù chết không hối hận!
- Không sai, những người tu hành như chúng ta mặc dù không phải hiệp sĩ chính nghĩa, nhưng tuyệt không cho phép loại thế lực tà ác nguy hại nhân gian tiếp tục càn rỡ, ta cũng nguyện ý gia nhập vào bọn họ, thề giết Âm Bạt tông không tha!
- Ta cũng nguyện ý đi trước!
…
- Rốt cục có người thảo phạt Âm Bạt tông sao? Ta chờ đợi ngày này thật lâu.
Một võ giả hào sảng trà trộn trong một góc thành trì lẩm bẩm nói.
Dứt lời thân hình có vẻ câu lũ giống như cơn gió biến mất tại chỗ.
Trong một thế lực cỡ trung, một gã thánh hoàng quát lớn:
- Toàn bộ trưởng lão đạt tới thánh giả đều theo ta xuất phát, ngày tiêu diệt Âm Bạt tông đã tới!
Mặt khác không ít thế lực lớn nhỏ cũng sôi nổi hưởng ứng lời triệu hoán, một nhóm thánh giả thậm chí là thánh hoàng không ngừng xuất thế.
Yếu tắc vô cùng rộng lớn, mà thế lực nhiều như lông trâu, nhưng tốc độ tuyên truyền tuyệt đối nhanh chóng hơn tại Trung Vực rất nhiều.
Nếu không phải Lăng Tiếu nuốt không trôi cơn giận, hắn cũng không đi tìm đám người kia phiền toái.
Hiện giờ đã lựa chọn tiêu diệt Âm Bạt tông, hắn nhất định không dễ dàng lui nhường.
- Ma Dẫn Đăng sao? Có biện pháp nào áp chế bán thần khí kia đây?
Lăng Tiếu hỏi.
- Còn có biện pháp nào, chỉ có thể mạnh mẽ cướp đoạt là được, nhưng Âm Quỷ Mẫu có thực lực thánh hoàng trung giai đỉnh, không biết bà ta có tiến thêm bước nào hay không, nếu cho bà ta tiến một bước, chỉ sợ có chút khó giải quyết!
Dịch Thành Dung có chút lo lắng nói.
- Âm Quỷ Mẫu sao? Hẳn chính là lão yêu phụ dám hạ lệnh bắt ta!
Trong lòng Lăng Tiếu nhủ thầm, nói tiếp:
- Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, chúng ta nhất định phải chuẩn bị vẹn toàn, bởi vì chúng ta đi tiêu diệt bọn hắn mà không phải liều cá chết lưới rách!
- Đúng vậy, để ta đi thương lượng với những người khác xem có kế sách gì ứng phó, đến lúc đó mới sắp đặt kế hoạch cụ thể tấn công Âm Bạt tông đi.
Dịch Thành Dung đáp.
Lăng Tiếu nói:
- Được, nhờ Dịch lão!
Dịch Thành Dung đi ra ngoài, Lăng Tiếu khẽ thở dài:
- Sư nương đã đi lâu như vậy không ngờ còn chưa hồi âm, chẳng lẽ thất bại rồi?
Lăng Tiếu thật muốn chờ đợi Phong Thanh Duyên trở về mới hành động, nhưng hắn lại cảm thấy không nên để sư nương mạo hiểm thì tốt hơn, vạn nhất có gì bất trắc hắn thật có lỗi với sư phụ.
Nghĩ đến đây, Lăng Tiếu lại chờ đợi Dịch Thành Dung đi triệu tập mọi người nghị sự.
…
Qua thêm nửa tháng, Lăng Tiếu đem người của mình triệu hoán đi ra.
Dịch Thành Dung, Hoàng Đông Thăng, Thanh Phúc Vương cùng đám người Triệu Hán đã dẫn theo nhân mã đi tới.
Mỗi người đều đạt tới tu vi thánh giả, không có huyền đế thậm chí là bán thánh giả.
Dịch Thành Dung cùng một lão tổ Hoàng gia đã đạt thực lực thánh hoàng cao giai, Hoàng Đông Thăng, Thanh Phúc Vương, Triệu Hán…đều đạt tới thánh hoàng trung giai, còn lại là thánh hoàng đê giai.
Dịch Thành Dung đem mọi người giới thiệu cho Lăng Tiếu nhận thức.
- Lăng thánh sư, cửu ngưỡng đại danh, ngươi thật sự là trẻ tuổi đầy hứa hẹn!
Hoàng Mãn Đường chắp tay nhiệt tình nói.
Hắn vốn vô vọng đạt tới thánh hoàng cao giai, khi tuổi thọ đã cạn kiệt, không nghĩ tới mình đột nhiên có được một viên Thánh Hoàng đan thay đổi vận mệnh, điều này làm cho hắn tràn ngập lòng cảm kích đối với Lăng Tiếu.
- Hoàng lão khách khí, tin tưởng Dịch lão đã nói qua với các vị, chúng ta có chung địch nhân, cho nên bây giờ chúng ta có thể đứng chung một chỗ trở thành bằng hữu, giữa bằng hữu không cần nói lời khách sáo có đúng hay không?
Lăng Tiếu khoát tay nói.
Hoàng Mãn Đường cũng không nghĩ đến Lăng Tiếu dễ nói chuyện như vậy, liền cao hứng đáp:
- Đúng đúng…Lăng thánh sư nói đúng, chúng ta có thể đứng chung nơi này chính là bằng hữu, ngày say nếu Lăng thánh sư có gì cần Hoàng gia hỗ trợ cứ mở miệng, chúng tôi tuyệt không ý kiến khác.
- Chính là như thế, Thanh gia cũng như vậy.
Thanh Phúc Vương tiếp lời cười nói.
Những thánh hoàng khác đều hứa hẹn.
Bọn họ biết đánh tốt giao tế với một đại thánh sư là điều vô cùng quan trọng đối với việc phát triển của gia tộc mình.
- Tốt lắm, lời khách sáo không cần phải nói thêm, hiện tại hãy để Lăng thánh sư dẫn dắt chúng ta cùng đi thảo phạt Âm Bạt tông đi!
Dịch Thành Dung huy tay nói.
Lời này của Dịch Thành Dung không thể nghi ngờ chính là đẩy Lăng Tiếu bước lên vị trí đầu lĩnh, đây cũng là một cách lấy lòng Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu đương nhiên sẽ không tùy tiện, tuy hắn là đại thánh sư nhưng thực lực chỉ đạt tới cảnh giới thánh giả trung giai mà thôi.
- Lăng Tiếu có tài đức gì dám đảm đương đại nhậm, ta nghĩ nên để Dịch lão cùng Hoàng lão dẫn dắt chúng ta cùng đi thôi, Lăng Tiếu cam nguyện cùng hai vị cùng nhau tiến lui!
Lăng Tiếu phóng thấp tư thế nói.
Lời này của Lăng Tiếu rõ ràng làm cho Dịch Thành Dung cùng Hoàng Mãn Đường cảm thấy vô cùng thoải mái.
Thực lực của hai người họ cao nhất nơi đây, đương nhiên không hi vọng bị người áp một đầu, mà lời đề nghị của Lăng Tiếu chính là hợp với tâm ý của bọn họ.
Vì thế mọi người theo sự suất lĩnh của Dịch Thành Dung cùng Hoàng Mãn Đường cùng nhau lên đường tiến hành thảo phạt Âm Bạt tông.
Bọn họ đại động can qua đòi thảo phạt Âm Bạt tông, đương nhiên không thể hành sự được bí mật không muốn cho ai biết tin tức.
Cho nên Lăng Tiếu rõ ràng đề nghị, cứ giảm chậm tốt độ đi tới, đồng thời tuyên bố tin tức thảo phạt ra bên ngoài.
Đội ngũ chính nghĩa muốn xuất quân thảo phạt Âm Bạt tông, Âm Bạt tông đứng đầu vạn ác, nhân sĩ chính nghĩa đều có thể tru diệt.
Đồng thời cùng đem những tin tức Âm Bạt tông làm sao giết hại người khác, đem người sống luyện chế thành âm bạt đều toàn bộ tuyên truyền thật rõ ràng.
Mục đích làm như vậy chính là cho toàn bộ nhân sĩ trong yếu tắc biết rõ, làm cho những người từng bị Âm Bạt tông áp bách đều có thể chạy tới cùng tham dự thảo phạt bọn hắn.
- Có nghe nói qua không, Bách Minh tộc Dịch gia, Hoàng gia, Thanh gia cùng Triệu gia liên hợp đòi thảo phạt Âm Bạt tông!
- Đương nhiên nghe nói, mấy gia tộc bọn họ có thù truyền kiếp với Âm Bạt tông, lúc trước bọn họ muốn làm cho toàn bộ đồng minh Bách Minh tộc liên hợp chinh phạt Âm Bạt tông nhưng bị phủ quyết, lần này xem ra họ hạ quyết tâm chiến đấu tới cùng.
- Đây là chuyện không cách nào, bọn họ bị Âm Bạt tông không ngừng bắt sống không ít thánh giả cùng thánh hoàng, thù này không biện pháp hóa giải. Âm Bạt tông làm việc quá mức ác độc, nếu có thể tiêu diệt bọn hắn cũng là phúc phận của Thiên Điếm yếu tắc!
- Ai nói là không đâu, có không ít tán tu thánh giả cùng thánh hoàng đều bị bọn hắn bắt giữ, đều bị luyện chế thành âm bạc, mà bị giết chết thì bị luyện thành thi ma, loại hành vi này thật tổn hại lẽ trời, không được…tuy thực lực của ta thấp, nhưng ta nguyện ý đi trợ giúp bọn hắn một tay, mặc dù chết không hối hận!
- Không sai, những người tu hành như chúng ta mặc dù không phải hiệp sĩ chính nghĩa, nhưng tuyệt không cho phép loại thế lực tà ác nguy hại nhân gian tiếp tục càn rỡ, ta cũng nguyện ý gia nhập vào bọn họ, thề giết Âm Bạt tông không tha!
- Ta cũng nguyện ý đi trước!
…
- Rốt cục có người thảo phạt Âm Bạt tông sao? Ta chờ đợi ngày này thật lâu.
Một võ giả hào sảng trà trộn trong một góc thành trì lẩm bẩm nói.
Dứt lời thân hình có vẻ câu lũ giống như cơn gió biến mất tại chỗ.
Trong một thế lực cỡ trung, một gã thánh hoàng quát lớn:
- Toàn bộ trưởng lão đạt tới thánh giả đều theo ta xuất phát, ngày tiêu diệt Âm Bạt tông đã tới!
Mặt khác không ít thế lực lớn nhỏ cũng sôi nổi hưởng ứng lời triệu hoán, một nhóm thánh giả thậm chí là thánh hoàng không ngừng xuất thế.
Yếu tắc vô cùng rộng lớn, mà thế lực nhiều như lông trâu, nhưng tốc độ tuyên truyền tuyệt đối nhanh chóng hơn tại Trung Vực rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.