Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1389: Tình cờ gặp trong thành thị. (1)

Ngã Bản Thuần Khiết

19/11/2014

Vì vậy Lăng Tiếu bảo Cảnh Hồng, Phương Thần cùng Lạc U ba Huyền Đế theo bên cạnh mình, mặt khác còn có mười tên Thiên Tôn.

Thế lực này không phải kẻ bình thường có thể chống lại, trừ phi là thế lực nào đó dùng toàn lực mới có thể thương hại hắn một chút.

Dù những người này đi theo, Lăng Tiếu cũng không có ý định giương cờ đánh trống, bảo bọn họ mặc quần áo bình dân, hơi thở nội liễm một ít, tuyệt đối không thể khiến người ta chú ý, như vậy sẽ tránh được nhiều chuyện.

Trước khi khởi hành, Lăng Tiếu tìm tới Phong Nha.

Phong Nha cùng Sử Nhất Đao chiến đấu xong thì linh thú hộ thân của hắn cũng chết đi, tạm thời không có linh thú hộ thân.

Lăng Tiếu cũng giao Tứ Giác Ma Ngưu vừa thu được cho Phong Nha, bảo hắn ký khế ước chủ tớ với Tứ Giác Ma Ngưu.

Phong Nha biết rõ đây là linh thú ám thuộc tính bát giai trung giai đỉnh phong, hắn tự nhiên vô cùng mừng rỡ đáp ứng.

Trong tông có Hàn Khai, Phong Nha có thêm linh thú bát giai trung giai đỉnh phong tọa trấn, Lăng Tiếu mới an tâm nhiều lắm.

Làm xong việc này Lăng Tiếu cũng dẫn đoàn người đi ra khỏi Phong Vân Thành bắt đầu lên đường về quê.

Lúc này đoàn người cưỡi linh thú nên lên đường cũng rất nhanh.

Đoàn người này khí thế bức người, hơn nữa còn cưỡi linh thú ngoài lục giai, lộ ra uy phong lẫm lẫm.

Mà dẫn đầu đoàn linh thú là linh thú thất giai, lộ ra dáng vẻ chói mắt.

Nhưng mà chói mắt nhất không phải linh thú thất giai, mà là bảy nữ nhân cùng ngồi trên linh thú thất giai.

Bảy nữ tử mang theo đấu bồng che mặt, dáng vẻ chúng nữ thướt tha yêu kiều, khí chất cao nhã bất phàm, như hoa như ngọc, cũng tán phát khí chất thuộc về chính mình.

Bảy nữ tử có khí chất thiên kiều bá mị, còn có một thanh niên ngồi trên lưng sói màu vàng.

Trên gương mặt thanh niên này mang theo nụ cười như có như không, thần sắc mang theo vài phần lười nhác, nhìn qua rát tiêu sái, phóng đãng, tùy ý.

Khí chất của hắn không có bức người, thế nhưng mà hắn giống như hòa hợp vào thiên địa, thời khắc nào cũng ở trong thiên địa, người nào nhìn thấy hắn cũng cảm thấy thoải mái, giống như hắn trời sinh đã khiến người khác thân cận.

Đoàn người này chính là đám người Lăng Tiếu đi ra khỏi Phong Vân Thành.



Bọn họ đã rời khỏi Phong Vân Thành hơn hai tháng, cũng đi qua vài chục thành trì, một đường đi qua cũng sử dụng truyền thâu trận tới nơi đây.

Đại bộ phận thành trì trong trung vực đều có truyền thâu trận, nhưng mà vị trí truyền thâu trận cũng không giống nhau, cũng không phải mỗi thành trì đều có truyền thâu trận.

Cho nên có những khi phải bay đi mới tới nơi mình muốn.

- Thiếu gia, đi thêm một ngày nữa là tới Vô Thị Thành rồi, chúng ta mượn truyền thâu trận đi tới Hồng Nguyệt Thành, dùng không bao lâu sẽ đi tới biên cảnh trung vực.

Cảnh Hồng bên cạnh Lăng Tiếu lên tiếng.

Sở dĩ Lăng Tiếu mang theo Cảnh Hồng đi ra ngoài đó là bởi vì bên cạnh chúng nữ cần người bảo vệ, Cảnh Hồng chính là Huyền Đế cao giai, dựa vào thực lực kinh người của nàng quá đủ, huống hồ nàng còn trúng tinh thần chú cao cấp, trung thành không có bất kỳ vấn đề, hơn nữa nàng cũng rõ trung vực như lòng bàn tay.

Làm một sát thủ đầu tiên phải rõ tình huống mình làm nhiệm vụ, Cảnh Hồng bên trong tổ chức Sát Thiên địa vị còn cao hơn Phương Thần cùng Lạc U, địa hình nàng hiểu tự nhiên cao hơn hai người này nhiều.

- Ân, trước đi tới Vô Thị Thành đi, nghỉ ngơi và hồi phục một ngày sau đó lại gấp rút lên đường, tranh thủ sớm ngày tới Huyết Ma Vực!

Lăng Tiếu nói.

Vừa nghĩ tới Huyết Ma Vực, tâm tình của Lăng Tiếu kích động lên, chúng nữ bên cạnh cũng thế.

Lúc đó Lăng Tiếu từ biên cảnh Bắc Thủy Quyển Minh Thủy Môn đi nửa năm, mà Phong Vân Thành cách biên cảnh trung vực xa lắm, dùng thực lực của hắn khi đó phải mất một năm mới tới nơi, bây giờ bọn họ chỉ đi một tháng là được một nửa lộ trình, tin tưởng lại qua nửa tháng là tới biên cảnh, trong đó xem như giảm đi vài tháng rồi, hoàn toàn là do tực lực của đoàn người Lăng Tiếu xưa đâu bằng nay, tốc độ phi hành tăng lên mấy lần.

Nếu không phải Lăng Tiếu trên đường đi dẫn chúng nữ du sơn ngoạn thủy, tốc độ của bọn họ còn nhanh hơn bây giờ nhiều lắm.

Vô Thị Thành, đây là thành thị do gia tộc họ Vô quản lý, Vô gia ở chính là gia tộc cường đại nhất quanh đây.

Thành thị do bọn họ kiến thiết cũng không thua kém thành thị nào cả.

Sở dĩ bọn người Lăng Tiếu quyết định đi tới Vô Thị Thành nghỉ ngơi một ngày đó là bởi vì Vô Thị Thành này có thừa thải tài liệu Điện Hỏa Thạch.

Điện Hỏa Thạch là quáng tài khó gặp, là một trong những chủ tài liệu không thể thiếu của linh khí hỏa hệ.

Bất cứ linh khí hỏa hệ nào nếu như được gia tăng một chút Điện Hỏa Thạch thì phẩm chất tăng lên một đoạn.

Có tài liệu này cũng khiến cho trong Vô Thị Thành này có nhiều luyện khí sư, có luyện khí sư lui tới thì tự động có nhiều võ giả đi theo, cho nên Vô Thị Thành này náo nhiệt hơn nhiều thành thị khác.

- Khí hậu một phương dưỡng người, chỗ nầy là quáng mạch dưỡng người!



Lăng Tiếu nhìn qua luyện khí sư di động trong thành thì cảm khái.

Mặc kệ tông môn hay thế gia đều cần có kinh tế tiếp ứng, có liệp sát linh thú, tìm linh thảo, thông qua giao dịch thu được huyền tinh, có thể dựa vào thu thuế gia tăng thu nhập, cũng có là thông qua đặc sản địa phương mình.

Vô Thị Thành này đã chiếm được địa lợi cho nên phát triển khá nhanh.

- Cung chủ nói không sai, Điện Hỏa Thạch hiếm thấy, Vô gia chiếm lĩnh một Điện Hỏa Thạch quáng mạch, hàng năm đều khai thác ra nhiều Điện Hỏa Thạch, nhưng bọn họ không xuất bán bình thường, trên cơ bản đều đưa ra bán đấu giá.

Một Thiên Tôn đỉnh phong sau lưng Lăng Tiếu nói ra.

Thiên Tôn đỉnh phong này là Lý Mộc, võ giả mộc thuộc tính, trong Tiếu Ngạo Cung đảm nhiệm chức trưởng lão nội môn, là người thông qua tuyển bạt lưu lại, trong cuộc chiến với Hắc Ma Môn hắn biểu hiện chiến lực kinh người, giết nhiều Lang Ưng Ám Vệ của Hắc Ma Môn.

Hắn chính là một trong những đối tượng trọng điểm bồi dưỡng của Lăng Tiếu.

- Vật dùng hiếm làm quý, bọn họ làm vậy không sai.

Lăng Tiếu nói xong lại nói thêm:

- Chúng ta chỉ ở đây một ngày, một ngày ta cần ba vạn khối Điện Hỏa Thạch, việc này ta giao cho ngươi đi làm, ngươi có khả năng làm xong không?

Lý Mộc lúc này lộ ra vài phần thần sắc khó xử, nhưng hắn vẫn ưng thuận.

- Thuộc hạ có thể làm thành!

Hắn nói thầm:

- Cung chủ cần nhiều như thế chỉ sợ Vô gia không có bán, nhưng mà... Dùng danh khí của Tiếu Ngạo Cung chúng ta thì Vô gia không bán cũng phải bán.

Lăng Tiếu cũng biết Lý Mộc không dễ dàng, giao huyền tinh cho hắn còn để Lạc U dẫn người đi cùng hắn.

Có Lạc U ở đó thì không sợ Vô gia cự tuyệt.

Lăng Tiếu cũng không phải luyện khí sư, hắn bình thường không có hứng thú với Điện Hỏa Thạch này, thế nhưng mà bây giờ hắn cần tài liệu đó.

Bởi vì hắn tu luyện Cửu Dương Phần Thiên Công, dương mạch thứ ba là Điện Viêm Cực Dương, hắn cần Điện Hỏa Thạch điền đầy dương mạch thứ ba, như thế hắn cũng tu luyện tới tầng thứ ba.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Khống Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook