Chương 976: Tĩnh tu. (1)
Ngã Bản Thuần Khiết
10/11/2014
Lần này Lăng Tiếu muốn bế quan, dự tính đợi chín tháng sau tham gia sự kiện Hoàng Bảng chi tranh trọng đại mỗi mười năm lớn nhất Trung Vực.
Đến lúc đó chính là thời gian hắn bắt đầu dương danh Trung Vực.
Hắn nhất định phải lấy được danh hiệu quang vinh “Đệ nhất hoàng tọa” vào trong tay, làm cho người người trong Trung Vực đều biết tên của hắn, để Vân Mộng Kỳ sớm nghe tin tức của hắn, đồng thời xem như hoàn thành được lời yêu cầu của sư phụ Tà Đế.
Lăng Tiếu đem người cùng linh thú ẩn trong dược đỉnh đều thả ra.
Lăng Tiếu để Phượng Tiêm Vận cùng Huyền Diệu bắt tay vào chữa trị cho Phong Nha, bằng không Tàn Báo cũng không cách nào ổn định được tâm tình làm việc.
Sau đó Lăng Tiếu tùy ý cho bọn họ an bài thời gian, tự mình tuyển chọn một sườn núi cao khai mở động phủ tiến vào trạng thái bế quan.
Lần này bế quan hắn tự nhủ phải đem thực lực đề thăng thêm một giai, đem cấp bậc tinh thần chú ngữ trung cấp của Khống Hồn Quyết học tập, như vậy mới có thể phát huy ra uy lực chân chính khi khống hồn.
Nhưng trước khi tiến vào bế quan, Lăng Tiếu đi vào trong dược đỉnh liên hệ với đỉnh hồn.
- Tham kiến chủ nhân!
Hắc Diệu chào hỏi Lăng Tiếu trước tiên.
- Ân, hiện tại ta đã tiến giai thành địa hoàng, có thể tiến vào được tầng thứ ba dược đỉnh chưa?
Lăng Tiếu hỏi.
Lăng Tiếu sớm đã biết dược đỉnh tổng cộng chia thành năm tầng, theo thực lực đột phá là có thể tiến vào trình tự cao hơn.
Trước đó công năng của hai tầng đầu Lăng Tiếu đã kiến thức qua, hắn có chút khẩn cấp muốn biết trong tầng thứ ba có nỗi vui mừng nào chờ hắn.
Hắc Diệu đáp:
- Thật xin lỗi chủ nhân, thực lực hiện giờ của ngươi vẫn không thể vào tầng thứ ba.
- Vì sao?
Lăng Tiếu khó hiểu hỏi.
- Thực lực của ngươi còn quá kém, không đủ sức tiến vào tầng thứ ba.
Hắc Diệu đáp.
- Cái gì? Không phải nói mỗi khi tiến một giai là có thể đi vào tầng tiếp theo sao?
Lăng Tiếu lớn tiếng nói.
- Ai nói như vậy?
Hắc Diệu hỏi ngược lại.
- Ách…chẳng lẽ không đúng như vậy sao?
Lăng Tiếu thoáng khựng lại nói. Lúc trước hắn luôn nghĩ đến mỗi khi tiến một giai cũng có thể tiến lên tầng tiếp theo, thì ra đây chỉ là ý nghĩ của riêng hắn, nghe khẩu khí của đỉnh hồn không phải là như thế.
- Đương nhiên là không phải, nếu dễ dàng liền tiến được lên tầng kế tiếp, vậy còn có ý nghĩa gì.
Hắc Diệu thật khoa trương nói.
Lăng Tiếu không biết làm sao đáp lời, hắn phát hiện đỉnh hồn thật sự nhân tính hóa, không biết nó đã tồn tại bao nhiêu năm tháng mới biến thành như vậy.
- Vậy ngươi nói thử một chút làm sao mới có thể tiến vào tầng thứ ba.
Lăng Tiếu mất mát hỏi.
- Đương nhiên là tiến giai thì có thể đi vào thôi!
Hắc Diệu thản nhiên nói.
Lăng Tiếu không nói tiếp, hắn biết gia hỏa này nói chuyện hay có thói quen một câu ngắt quãng nhiều lần.
Quả nhiên Hắc Diệu thấy Lăng Tiếu không nói chuyện, mới tiếp tục đáp:
- Cần vào tầng thứ ba nhất định phải đột phá thiên tôn giai mới được, muốn đi tầng thứ tư thì phải tới thánh giai, tầng thứ năm đương nhiên là thần giai, hiểu chưa chủ nhân?
Lăng Tiếu không thèm để ý tới Hắc Diệu trực tiếp chui ra ngoài.
- Thần đỉnh rắm thối gì đây, lại bắt phải lên tới thiên tôn mới vào được tầng thứ ba, ai thèm!
Lăng Tiếu có chút khó chịu lẩm bẩm.
Lăng Tiếu muốn lên tới thiên tôn giai còn cần thời gian thật dài, như vậy trong khoảng thời gian ngắn hắn không đi vào được tầng thứ ba dược đỉnh, tâm tình ít nhiều có chút buồn bực.
- Xem ra chỉ phải ổn định thăng lên thực lực mà thôi.
Lăng Tiếu bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Sau đó hắn tiến nhập vào trong tu luyện.
Có Độc Tôn Quy Nguyên Khí, hơn nữa ba đại dị vật trong thức hải, tốc độ hấp thu linh khí của hắn phi thường nhanh, người thường mượn nhờ tụ linh dị bảo phụ trợ tu luyện cũng chưa chắc truy theo kịp tốc độ tu luyện của hắn.
Ban ngày hắn hấp thu thiên địa linh khí, buổi tối tu luyện khống hồn.
Tinh thần chú ngữ khống hồn là do tinh thần lực ngưng tụ thành một nhóm phù văn huyền ảo, sau đó bày ra theo một phương thức đặc thù khắc vào trong thức hải của địch nhân, do đó đạt tới công hiệu khống chế đối phương.
Sơ cấp tinh thần chú ngữ thi triển phù văn là loại đơn giản nhất, càng về sau thi triển càng thêm phức tạp.
Giống như trận văn sư khắc họa trận văn, càng là trận văn cao giai càng khó khắc đường văn trong đó.
Đạo lý giữa hai đường tu luyện đều giống nhau.
Hiện tại tinh thần lực của Lăng Tiếu xem như thập phần cường đại, tuy rằng không thể chiếm cứ toàn bộ thức hải nhưng cho dù là tinh thần lực của huyền đế đỉnh cũng chỉ tới đó mà thôi.
Lấy tinh thần lực của hắn đủ chống đỡ thi triển tinh thần chú ngữ đủ cấp bậc, mấu chốt nằm tại chỗ hắn đem tinh thần lực ngưng tụ thành đủ loại phù văn khác nhau, sau đó mới đem đủ loại phương thức sắp xếp thi triển đi ra.
Lăng Tiếu tĩnh tâm minh tưởng tinh thần lực chính là chủ tu ngưng văn cùng sắp hàng.
Chỉ cần có thể đem chúng thoải mái điều khiển, như vậy xem như hắn đã tu luyện khống hồn đại thành.
Nhưng muốn đạt tới điểm này không chỉ là chuyện một hai ngày thì có thể làm được, còn cần tích lũy luyện tập khống chế ngày đêm, đem đủ loại phù văn cùng thứ tự sắp hàng đều lĩnh ngộ thành thạo mới xong.
Theo dự tính của Lăng Tiếu, có thể ở trong ba năm đem khống hồn tu luyện đại thành thì hắn đã cảm thấy phi thường hài lòng.
Cần phải biết thời gian như vậy đã là rất ngắn, nếu thay đổi là người khác tu luyện làm sao dám nghĩ đơn giản như hắn, không phải ai cũng có được tinh thần thức hải rộng lớn khủng bố như vậy, hơn nữa tinh thần lực còn đạt tới mức độ khó tưởng, hai điểm này căn bản là cảnh giới mà khó có người đạt được tới.
Trong nháy mắt Lăng Tiếu đã tu luyện suốt nửa năm trong động phủ.
- Cuối cùng đạt tới đê giai viên mãn, là thời điểm đột phá đi!
Bên trong động phủ, Lăng Tiếu mở mắt, hai đạo tinh quang như thực chất tán phát.
Ngay sau đó chuyện khó tin liền xảy ra.
Chỉ thấy bên trong động phủ tràn ngập linh khí nồng đậm, có đỏ tươi, vàng óng, xanh đậm, xanh lam, có màu xám nhạt, đủ loại linh khí hiển lộ ra màu sắc riêng đặc thù của mình.
Loại tình huống này chỉ khi nào đạt tới trình độ phi thường nồng đậm mới có thể xuất hiện.
Quả nhiên đủ loại màu sắc kia hóa thành linh vũ không ngừng rót vào trong thiên linh huyệt của Lăng Tiếu.
Khí thế Lăng Tiếu nháy mắt dâng lên, quần áo mái tóc bốc cao.
Hắn chỉ cảm thấy có năm cỗ không khí cường đại truyền vào trong thân thể hắn, khắp toàn thân, ngũ tạng lục phủ như được tẩy lễ vô cùng khoan khoái.
Xoáy nước năm màu trong đan điền xoay chuyển cực nhanh, như mãnh thú đói khát đem linh khí hội tụ cắn nuốt sạch sẽ, từ một ít đoàn biến thành lớn hơn mấy lần, màu sắc càng thêm sáng ngời chói mắt, mà trong xoáy nước có điểm sáng như thực chất, lấp lánh mê người.
Những điểm sáng này đại biểu Lăng Tiếu đã bước chân vào cảnh giới “Tinh Hóa” của Độc Tôn Quy Nguyên Khí tầng thứ sáu.
Đi tới loại cảnh giới này Lăng Tiếu đã có thể ngưng tụ thành chiến giáp, dù công kích hay phòng ngự đều nâng cao một bước, nếu còn phối hợp Cổ Hoàng thần công chồng chung một chỗ, ưu thế chiến đấu càng thêm cường đại.
Đến lúc đó chính là thời gian hắn bắt đầu dương danh Trung Vực.
Hắn nhất định phải lấy được danh hiệu quang vinh “Đệ nhất hoàng tọa” vào trong tay, làm cho người người trong Trung Vực đều biết tên của hắn, để Vân Mộng Kỳ sớm nghe tin tức của hắn, đồng thời xem như hoàn thành được lời yêu cầu của sư phụ Tà Đế.
Lăng Tiếu đem người cùng linh thú ẩn trong dược đỉnh đều thả ra.
Lăng Tiếu để Phượng Tiêm Vận cùng Huyền Diệu bắt tay vào chữa trị cho Phong Nha, bằng không Tàn Báo cũng không cách nào ổn định được tâm tình làm việc.
Sau đó Lăng Tiếu tùy ý cho bọn họ an bài thời gian, tự mình tuyển chọn một sườn núi cao khai mở động phủ tiến vào trạng thái bế quan.
Lần này bế quan hắn tự nhủ phải đem thực lực đề thăng thêm một giai, đem cấp bậc tinh thần chú ngữ trung cấp của Khống Hồn Quyết học tập, như vậy mới có thể phát huy ra uy lực chân chính khi khống hồn.
Nhưng trước khi tiến vào bế quan, Lăng Tiếu đi vào trong dược đỉnh liên hệ với đỉnh hồn.
- Tham kiến chủ nhân!
Hắc Diệu chào hỏi Lăng Tiếu trước tiên.
- Ân, hiện tại ta đã tiến giai thành địa hoàng, có thể tiến vào được tầng thứ ba dược đỉnh chưa?
Lăng Tiếu hỏi.
Lăng Tiếu sớm đã biết dược đỉnh tổng cộng chia thành năm tầng, theo thực lực đột phá là có thể tiến vào trình tự cao hơn.
Trước đó công năng của hai tầng đầu Lăng Tiếu đã kiến thức qua, hắn có chút khẩn cấp muốn biết trong tầng thứ ba có nỗi vui mừng nào chờ hắn.
Hắc Diệu đáp:
- Thật xin lỗi chủ nhân, thực lực hiện giờ của ngươi vẫn không thể vào tầng thứ ba.
- Vì sao?
Lăng Tiếu khó hiểu hỏi.
- Thực lực của ngươi còn quá kém, không đủ sức tiến vào tầng thứ ba.
Hắc Diệu đáp.
- Cái gì? Không phải nói mỗi khi tiến một giai là có thể đi vào tầng tiếp theo sao?
Lăng Tiếu lớn tiếng nói.
- Ai nói như vậy?
Hắc Diệu hỏi ngược lại.
- Ách…chẳng lẽ không đúng như vậy sao?
Lăng Tiếu thoáng khựng lại nói. Lúc trước hắn luôn nghĩ đến mỗi khi tiến một giai cũng có thể tiến lên tầng tiếp theo, thì ra đây chỉ là ý nghĩ của riêng hắn, nghe khẩu khí của đỉnh hồn không phải là như thế.
- Đương nhiên là không phải, nếu dễ dàng liền tiến được lên tầng kế tiếp, vậy còn có ý nghĩa gì.
Hắc Diệu thật khoa trương nói.
Lăng Tiếu không biết làm sao đáp lời, hắn phát hiện đỉnh hồn thật sự nhân tính hóa, không biết nó đã tồn tại bao nhiêu năm tháng mới biến thành như vậy.
- Vậy ngươi nói thử một chút làm sao mới có thể tiến vào tầng thứ ba.
Lăng Tiếu mất mát hỏi.
- Đương nhiên là tiến giai thì có thể đi vào thôi!
Hắc Diệu thản nhiên nói.
Lăng Tiếu không nói tiếp, hắn biết gia hỏa này nói chuyện hay có thói quen một câu ngắt quãng nhiều lần.
Quả nhiên Hắc Diệu thấy Lăng Tiếu không nói chuyện, mới tiếp tục đáp:
- Cần vào tầng thứ ba nhất định phải đột phá thiên tôn giai mới được, muốn đi tầng thứ tư thì phải tới thánh giai, tầng thứ năm đương nhiên là thần giai, hiểu chưa chủ nhân?
Lăng Tiếu không thèm để ý tới Hắc Diệu trực tiếp chui ra ngoài.
- Thần đỉnh rắm thối gì đây, lại bắt phải lên tới thiên tôn mới vào được tầng thứ ba, ai thèm!
Lăng Tiếu có chút khó chịu lẩm bẩm.
Lăng Tiếu muốn lên tới thiên tôn giai còn cần thời gian thật dài, như vậy trong khoảng thời gian ngắn hắn không đi vào được tầng thứ ba dược đỉnh, tâm tình ít nhiều có chút buồn bực.
- Xem ra chỉ phải ổn định thăng lên thực lực mà thôi.
Lăng Tiếu bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Sau đó hắn tiến nhập vào trong tu luyện.
Có Độc Tôn Quy Nguyên Khí, hơn nữa ba đại dị vật trong thức hải, tốc độ hấp thu linh khí của hắn phi thường nhanh, người thường mượn nhờ tụ linh dị bảo phụ trợ tu luyện cũng chưa chắc truy theo kịp tốc độ tu luyện của hắn.
Ban ngày hắn hấp thu thiên địa linh khí, buổi tối tu luyện khống hồn.
Tinh thần chú ngữ khống hồn là do tinh thần lực ngưng tụ thành một nhóm phù văn huyền ảo, sau đó bày ra theo một phương thức đặc thù khắc vào trong thức hải của địch nhân, do đó đạt tới công hiệu khống chế đối phương.
Sơ cấp tinh thần chú ngữ thi triển phù văn là loại đơn giản nhất, càng về sau thi triển càng thêm phức tạp.
Giống như trận văn sư khắc họa trận văn, càng là trận văn cao giai càng khó khắc đường văn trong đó.
Đạo lý giữa hai đường tu luyện đều giống nhau.
Hiện tại tinh thần lực của Lăng Tiếu xem như thập phần cường đại, tuy rằng không thể chiếm cứ toàn bộ thức hải nhưng cho dù là tinh thần lực của huyền đế đỉnh cũng chỉ tới đó mà thôi.
Lấy tinh thần lực của hắn đủ chống đỡ thi triển tinh thần chú ngữ đủ cấp bậc, mấu chốt nằm tại chỗ hắn đem tinh thần lực ngưng tụ thành đủ loại phù văn khác nhau, sau đó mới đem đủ loại phương thức sắp xếp thi triển đi ra.
Lăng Tiếu tĩnh tâm minh tưởng tinh thần lực chính là chủ tu ngưng văn cùng sắp hàng.
Chỉ cần có thể đem chúng thoải mái điều khiển, như vậy xem như hắn đã tu luyện khống hồn đại thành.
Nhưng muốn đạt tới điểm này không chỉ là chuyện một hai ngày thì có thể làm được, còn cần tích lũy luyện tập khống chế ngày đêm, đem đủ loại phù văn cùng thứ tự sắp hàng đều lĩnh ngộ thành thạo mới xong.
Theo dự tính của Lăng Tiếu, có thể ở trong ba năm đem khống hồn tu luyện đại thành thì hắn đã cảm thấy phi thường hài lòng.
Cần phải biết thời gian như vậy đã là rất ngắn, nếu thay đổi là người khác tu luyện làm sao dám nghĩ đơn giản như hắn, không phải ai cũng có được tinh thần thức hải rộng lớn khủng bố như vậy, hơn nữa tinh thần lực còn đạt tới mức độ khó tưởng, hai điểm này căn bản là cảnh giới mà khó có người đạt được tới.
Trong nháy mắt Lăng Tiếu đã tu luyện suốt nửa năm trong động phủ.
- Cuối cùng đạt tới đê giai viên mãn, là thời điểm đột phá đi!
Bên trong động phủ, Lăng Tiếu mở mắt, hai đạo tinh quang như thực chất tán phát.
Ngay sau đó chuyện khó tin liền xảy ra.
Chỉ thấy bên trong động phủ tràn ngập linh khí nồng đậm, có đỏ tươi, vàng óng, xanh đậm, xanh lam, có màu xám nhạt, đủ loại linh khí hiển lộ ra màu sắc riêng đặc thù của mình.
Loại tình huống này chỉ khi nào đạt tới trình độ phi thường nồng đậm mới có thể xuất hiện.
Quả nhiên đủ loại màu sắc kia hóa thành linh vũ không ngừng rót vào trong thiên linh huyệt của Lăng Tiếu.
Khí thế Lăng Tiếu nháy mắt dâng lên, quần áo mái tóc bốc cao.
Hắn chỉ cảm thấy có năm cỗ không khí cường đại truyền vào trong thân thể hắn, khắp toàn thân, ngũ tạng lục phủ như được tẩy lễ vô cùng khoan khoái.
Xoáy nước năm màu trong đan điền xoay chuyển cực nhanh, như mãnh thú đói khát đem linh khí hội tụ cắn nuốt sạch sẽ, từ một ít đoàn biến thành lớn hơn mấy lần, màu sắc càng thêm sáng ngời chói mắt, mà trong xoáy nước có điểm sáng như thực chất, lấp lánh mê người.
Những điểm sáng này đại biểu Lăng Tiếu đã bước chân vào cảnh giới “Tinh Hóa” của Độc Tôn Quy Nguyên Khí tầng thứ sáu.
Đi tới loại cảnh giới này Lăng Tiếu đã có thể ngưng tụ thành chiến giáp, dù công kích hay phòng ngự đều nâng cao một bước, nếu còn phối hợp Cổ Hoàng thần công chồng chung một chỗ, ưu thế chiến đấu càng thêm cường đại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.