Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1129: Trọng luyện

Ngã Bản Thuần Khiết

10/11/2014

- Đây là Không Gian Giới của ta, xin ngươi giúp ta đảm bảo tốt, còn các ngươi nữa, mang một phần linh thảo Chuyển Tôn Đan ra đây cho ta, bản thiếu gia cho các ngươi mở mang tầm mắt!

Lăng Tiếu lộ ra Hoàng giả chi uy, tất cả mọi người đều bị kinh ngạc, thanh âm mọi người đều yên tĩnh lại.

Lăng Tiếu đứng trước dược đỉnh trên dược xích lõa, dáng người khỏe đẹp cân đối với tỉ lệ hoàn mỹ nhân, trên tay hắn đã không còn Không Gian Giới nữa, trên người cũng không thể cất giấu thứ gì.

- Hỗn đãn, vừa rồi ngươi đã thua, ngươi dù làm thế nào cũng vô dụng!

Tề Đồng phi thường khó chịu nhìn Lăng Tiếu đang đùa nghịch uy phong mắng!

Lăng Tiếu không để ý tới hắn, mà quay đầu lại nhìn chằm chằm vào Cốc Tần nói:

- Cốc Tần Đại sư, hẳn các ngươi đường đường luyện dược thế gia cũng chưa nghe nói qua, cao giai đan dược cũng có thể một lần luyện ra nhiều khỏa sao? Các ngươi quả nhiên không xưng với danh tiếng luyện dược thế gia! Ba khỏa đan dược vừa rồi là ta từ trong dược đỉnh lấy ra, các ngươi đều nói ta ăn gian, các ngươi chỉ ra ta ăn gian chỗ nào? Các ngươi ai thấy ta nhét đan dược vào trong? Các ngươi nếu không ai tin, vậy bây giờ ta sẽ chứng minh cho các ngươi thấy, cao giai đan dược cũng có thể một lần tinh luyện ra mấy khỏa, giờ ta không có không quần áo, cũng không có Không Gian Giới nơi tay, nếu như ta lại có thể tinh luyện ra đan dược, tin rằng các ngươi đều có thể câm miệng rồi.

Lăng Tiếu liên tiếp hỏi lại, khiến Cốc Tần và những người khác đều á khẩu không thể trả lời được.

Quả thật như Lăng Tiếu nói, bọn hắn không ai thấy Lăng Tiếu ném đan dược vào dược đỉnh, vậy cũng không cách nào chứng minh hắn có ăn gian hay không, huống hồ Lăng Tiếu nói cũng đúng, một ít Luyện dược sư xuất sắc quả thực có thể một lò ngưng tụ thành nhiều đan, chỉ là loại Luyện dược sư này rất hiếm thấy.

Cốc Tần cũng chỉ biết trong Dược Môn và Linh Vũ Các c có hai ba vị lão bất tử là có thể làm được, ngoài ra những người khác còn chưa nghe qua, cho nên hắn thật sự không tin Lăng Tiếu cũng có thể làm được điểm này.

Cốc Tần trầm mặc thoáng một chút nói:

- Tốt, ta cho ngươi thêm một cơ hội, nhưng. . . Nếu như ngươi không thể đề luyện ra đan dược, cho dù lão phu liều mạng cũng phải lưu ngươi lại đây, đương nhiên bằng hữu của ngươi cũng đều phải theo ngươi, cái này xem giá lớn ngươi phải trả khi xem thường Cốc gia ta.

Cốc Tần nhường nhịn Lăng Tiếu, nhưng không có nghĩa là có thể để Lăng Tiếu xem thường Cốc gia bọn hắn, là một lão tổ tông, hắn cho dù chết cũng phải giữ gìn danh dự cho Cốc gia.

Ô Phục ở bên đại hỉ, lúc này trợ giúp nói:

- Nếu Cốc Tần đại sư đã mở miệng, thì cho ngươi thêm một cơ hội, nếu như không luyện ra được, Ô Phục ta quyết định cùng chung tay với Cốc gia lưu ngươi lại.

- Hắc hắc, đợi lát nữa ta xem ngươi chết như thế nào!

Tề Đồng âm hiểm cười nói.

Bọn họ tuyệt đối sẽ không tin tưởng Lăng Tiếu có thể một lần luyện chế ra nhiều khỏa đan dược, trong mắt bọn hắn, Lăng Tiếu chỉ là đang phô trương thanh thế thôi.



Cốc Tần đưa một phần linh thảo Chuyển Tôn Đan hỏa thuộc tính đến trước mặt Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng:

- Mở to mắt ra một chút, bản thiếu gia chỉ là suy nghĩ khác người, muốn cho các ngươi biết một chút về thủ đoạn luyện đan đặc biệt, đáng tiếc đám con lợn các ngươi lại không nhìn được hàng, quả nhiên không xứng được gọi là Luyện dược sư!

Dứt lời, Lăng Tiếu lần nữa ném tất cả linh thảo vào dược đỉnh.

Tất cả động tác đều được hắn lặp lại, chỉ động tác của hắn lần này lại nhanh hơn vô số lần.

Hắn song chưởng không ngừng tung bay, các động tác liên tiếp hoa cả mắt, khiến người không nhìn rõ hướng đi của song chưởng Lăng Tiếu, mà hỏa diễm đầm đặc kia lại như Hỏa Long không ngừng đốt lấy thân đỉnh

Tư tư!

Những linh thảo trong dược đỉnh dùng một loại tốc độ cực nhanh bị tinh luyện ra.

Lần này, Lăng Tiếu không dùng tinh thần lực ngăn cách những linh thảo dược lực kia, từng đợt dược lực tinh hoa tản ra, khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc.

- Động tác của hắn thật nhanh, hắn đây là đang đùa nghịch chưởng pháp sao?

- Đúng là thật nhanh, hơn nữa ta còn nghe thấy được mùi thuốc, hắn. . . Hắn thật sự tinh luyện ra linh thảo tinh hoa sao?

- Không có khả năng, toàn bộ linh thảo nhét cùng một chỗ, sao có thể tác ra tinh hoa từng cái chứ, đây không phải vi phạm với thủ pháp bình thường chúng ta vẫn luyện tập sao?.

- Chẳng lẽ vừa rồi ba khỏa đan dược kia thật sự là do hắn đề luyện sao?

. . .

Đệ tử Cốc gi lại một lần nữa nghị luận, mà người ở trên đài cao đều lộ ra vẻ động dung.

Bọn hắn nhìn chưởng pháp kia của Lăng Tiếu như mê muội, nhìn chằm chằm vào không buông.

Bọn hắn thân là Luyện dược sư, biết rõ một bộ luyện đan chưởng pháp tốt có thể khống chế hỏa hầu rất tốt, mà bộ chưởng pháp Lăng Tiếu đang sử dụng không thể nghi ngờ là khống hỏa chưởng pháp thượng giai, cách nghĩ không tin Lăng Tiếu có thể luyện chế ra đan dược trong lòng cũng đã có chút dao động.



- Cái này. . . Đây là chưởng pháp gì, cư nhiên lại sâu sắc v, so với khống hỏa chưởng pháp gia truyền của Cốc gia chúng ta còn cao minh hơn nhiều lắm!

Cốc Tần hoàn ttoàn có thể bắt được quỹ tích bàn tay Lăng Tiếu, hắn thân là thất phẩm Luyện dược sư, cũng có thể cảm nhận được chưởng pháp này của Lăng Tiếu rất bất phàm, trong lúc nhất thời nhìn đến không thể thoát ra.

Mấy trăm gốc linh thảo, cao giai Luyện dược sư bình thường ít nhất cũng phải phí hơn một giờ, mới có thể hoàn toàn đề luyện chúng.

Nhưng Lăng Tiếu chỉ bỏ ra chừng một phú đã hoàn toàn luyện hóa xong, linh thảo trong dược đỉnh đã hoàn toàn biến mất, chỉ có từng đoàn từng đoàn tinh hoa dược lực ở lại bên trong.

- Nhìn cho rõ ràng, ta ném thú đan vào đây!

Lăng Tiếu cầm thú đan trong tay hét to một tiếng, sau đó ném vào trong dược đỉnh.

Cũng như vừa rồi, thú đan vừa ném vào, không đến một hồi đã bị Lăng Tiếu hoàn toàn luyện hóa.

Linh thảo tinh hoa, năng lượng thú đan cùng hội tụ lại với nhau.

- Ngưng cho ta!

Lăng Tiếu giơ cao tay lên, sau đó hỏa diễm trên song chưởng ép về phía miệng đỉnh, linh khí bốn phía giống như thủy triều cũng tiến vào theo.

Bồng!

Một tiếng chấn động buồn bực đáng sợ vang lên, tiếng lần này còn to hơn lúc trước nhiều lắm.

Một hồi mùi thuốc trắng sữa hiện ra trên không trung, khói thuốc trắng sữa kia như năng lượng tinh thuần, khiến người xung quanh nghe thấy đều sảng khoái.

- Cái này. . . Đây là nhũ sắc đan hương chỉ cực phẩm đan dược mới có thể sinh ra, hắn. . . Hắn chẳng lẽ luyện chế ra lục giai đan dược cực phẩm sao?

- Không thể nào đâu, muốn luyện chế lục phẩm đan dược, ít nhất cũng phải mất cả một ngày, hắn trước sau chưa tới nửa canh giờ đã luyện tốt, chuyện này tuyệt đối không thể, đây tuyệt đối là biểu hiện giả dối

- Chẳng lẽ ngươi nói mũi chúng ta có vấn đề sao? Không có khả năng ah, hắn còn trần truồng thân thể, lại không có Không Gian Giới nơi tay, lần này tuyệt đối không thể nào ăn gian được a?

- Ai biết, có lẽ trong dược đỉnh không có gì thì sao?

. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Khống Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook