Chương 2555: Uy lực của Kim Long Đàn.
Ngã Bản Thuần Khiết
26/11/2014
Rầm rập!
Những tên Chí Tôn Thủy Thần chạy chậm đã tan vỡ, ngay cả thần hồn cũng không còn lại.
Thực lực cường đại thì thân thể vỡ nát, thần hồn trọng thương, khó mà khôi phục lại, chỉ có số ít người miễn cưỡng bị thương chạy trốn.
Một kích này kéo dài rất lâu, lúc này dần dần bình thường lại.
Lúc này đại quân Kim tộc cũng lập tức diệt sát đám Chí Tôn bị thương, không lưu tên nào lại.
Lăng Tiếu nhìn thấy một kích này thì kinh ngạc ngây người.
Hắn phát hiện cho dù thần hồn phân thân của hắn muốn ngăn một con kim long cũng miễn cưỡng làm được, nhưng mà hai con điệp gia thì phải chết không thể nghi ngờ.
Hắn lúc này cũng kiến thức được chỗ cường đại và nội tình của trong tộc.
Cũng khó trách có thể trở thành cổ tộc đệ nhất của Thiên Long địa vực, quả thật không phải hư danh nói chơi.
- Tiếu nhi, ngươi không sao chớ!
Tộc trưởng Lăng Bác cùng Đại trưởng lão Lăng Khâu hỏi thăm.
Lăng Tiếu phục hồi tinh thần lại, nhìn qua bọn họ, khom người nói:
- Tộc trưởng, Đại trưởng lão, ta không sao!
- Không có việc gì là tốt rồi, không nghĩ tới U Ảnh tộc, dực nhân tộc lại lớn mật như thế, dám hành hung trên đầu Kim tộc chúng ta, nếu không phải là ngươi kịp thời gấp trở về, Lăng Thần cùng Lăng Phi hai tiểu tử này đã mất mạng!
Lăng Bác vẻ mặt tức giận quát, hắn nhìn Lăng Tiếu nói:
- Tiếu nhi, có mấy vị lão tổ tông xuất quan, ngươi đi qua bái kiến một chút.
Lăng Tiếu đi theo Lăng Bác đi qua, vài tên lão tổ Lăng gia cũng đi tới trước.
Lăng Bác dẫn kiến từng người, Lăng Tiếu không dám vô lễ, lập tức hành lễ hậu bối với bọn họ.
- Ha ha, không nghĩ tới mấy trăm năm không ra ngoài, tộc của ta lại có hậu bối trấn áp tứ phương như vậy, còn là dược thần, hôm nay đúng là nhất biểu nhân tài!
Lăng Thái Mông cười sang sảng.
Lăng Tiếu nhìn qua Lăng Thái Mông, vị lão tổ tông này tuy tuổi già, nhưng mà tinh khí thần mười phần, kim duệ chi khí tuy thu liễm nhưng vẫn cho Lăng Tiếu cảm giác áp bách như đối diện long vương, trên người của hắn bày ra khí phách bế nghễ, mang theo cảm giác không giận tự uy.
Hắn còn cưỡi một con thần thú, hơn nữa thực lực còn cao hơn Long Ngũ một bậc, đã là thập nhất giai cao giai.
Mấy người còn lại có thực lực Chí Tôn cao giai, hộ thân thánh thú Giao Long Vương cũng đạt tới thập nhất giai trung giai.
Bọn họ nhìn Lăng Tiếu mang theo thần sắc kính nể.
- Đa tạ lão tổ tông khích lệ, Tiếu nhi chỉ cố gắng mà thôi.
Lăng Tiếu khó được có lúc khiêm tốn.
- Ân, ngươi nghĩ như vậy là tốt rồi, chỉ cần ngươi cố gắng hơn nữa, Kim tộc chúng ta có thể xưng bá Thiên Vực không thành vấn đề, những tạp chủng dám phạm Kim tộc chúng ta, tộc của ta sớm muộn gì cũng diệt toàn bộ!
Lăng Thái Mông tay cầm Kim Long Đàn thu nhỏ quát.
Lăng Tiếu nhìn qua Kim Long Đàn, trong lòng nói thầm:
- Thật sự là thần khí đáng sợ, có nó trong tay thì trong tộc không lo.
Lăng Tiếu cùng tộc nhân quay về Kim tộc.
Lăng Tiếu trở về cũng truyền vào Thiên Long Môn, ngay cả chuyện vừa rồi Kim Long Đàn diệt sát mười mấy tên Chí Tôn Thủy Thần cũng bị người Kim tộc truyền đi.
Tất cả người trong Thiên Long Môn nghe được tin tức này thì nhiệt huyết sôi trào.
Bọn họ vẫn lo lắng có mấy thế lực khác xâm phạm, trận chiến hôm nay kết quả đã định.
Cùng lúc đó đám người có địa vị trong Thiên Long Môn trong tâm tư vọng tưởng thay thế Kim tộc cũng bị bóp chết suy nghĩ này.
Bọn họ biết rõ, Thiên Long Môn vẫn không thể rời khỏi Kim tộc che chở, bằng không bọn họ không thể ngồi vững vị trí đệ nhất thế lực của Thiên Long địa vực!
Trong nghị sự đường của Kim tộc, rất nhiều Kim tộc Chí Tôn Thủy Thần đang ngồi đây.
Lúc này Lăng Bác chỉ nói ngắn gợn, mang chuyện Lăng Tiếu đi mấy năm qua.
Lăng Tiếu sau khi nghe xong, cũng giải thích với mọi người.
- Trên đầu ta đúng là có Hồn tộc chí bảo Long Phượng Thần Cô, nhưng mà U Ảnh tộc sở dĩ làm như vậy, hoàn toàn là do ở ngoại vực bị ta chém giết không ít người, quay trở lại Thiên Vực gây sóng gió!
- Hảo tiểu tử, đây chính là Long Phượng Thần Cô trong truyền thuyết, vậy ngươi cũng biết dùng hồn lực công kích?
Lăng Thái Mông lão ánh mát nhìn qua Long Phượng Thần Cô trên trán Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu cũng không phủ nhận, lúc này gật đầu nói:
- Ân, ta được Hồn tộc truyền thừa, tự nhiên hiểu hồn lực công kích, hơn nữa cũng tìm được hậu nhân của Hồn tộc, an bài bọn họ trong Thiên Long Thành.
Hắn dừng một chút và nói:
- Hồn tộc đã không phải Hồn tộc lúc trước, thực lực của bọn họ tương đối nhỏ yếu, không khác gì võ giả bình thường, mà bọn họ đã tán thành ta nói, bọn họ sẽ không dễ dàng vận dùng hồn lực công kích, trừ phi ai muốn gây bất lợi cho bọn họ.
Lăng Tiếu thẳng thắn nói ra, thời điểm này cũng nên nói cho bọn họ nghe, miễn cho ngày sau có khúc mắc!
Người ở đây đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt đầy phức tạp.
Đối với Hồn tộc, bất luận kẻ nào cũng nghe được lai lịch.
Hồn lực công kích đúng là khó lòng phòng bị, cũng bởi vậy đắc tội không ít người nên sau đó bị diệt tộc.
Hiện tại xuất hiện hậu thế, nhưng không có được như trước kia, bọn họ cũng không có ý kiến.
- Hồn tộc xem như ta bảo hộ, ta sẽ không buông tha cho bọn họ!
Lăng Tiếu trịnh trọng tỏ rõ lập trường.
Hắn sợ tộc nhân thật sự khu trừ người Hồn tộc, như vậy hắn cũng chỉ có thể che chở Hồn tộc mà thôi.
Bởi vì hai đời trước hắn là Hồn Phong, có tình duyên không dứt bỏ được với Hồn tộc!
- Ha ha, đại trượng phu có việc nên làm, có việc không nên làm, không hổ là tộc của ta, Hồn tộc chính là thượng cổ chủng tộc, hồn lực công kích của bọn họ đúng là vô song, nếu như bọn họ lớn lên thì khiến người ta kiêng kị, nhưng mà Cổ Hoàng Thần Công của tộc ta không phải ăn chay, chỉ cần đủ mạnh là cói thể ngăn cản hồn lực công kích, đương nhiên ta không phải nói muốn bọn họ là địch, mà muốn giao hảo với bọn họ, hai cổ tộc chúng ta cộng đồng tiến thoái, đến lúc đó Thiên Vực còn có ai dám xâm phạm chúng ta!
Lăng Thái Mông tính tình cực kỳ hào sảng nói, hắn nói thêm:
- Tiếu nhi, ngươi cứ việc yên tâm, chúng ta sẽ không thế nào với người Hồn tộc, tốt nhất là dẫn bọn họ vào trong tộc tu luyện, hòa làm một thể với Thiên Long Môn chúng ta, ngày sau cũng là đại trợ lực, chỉ cần thực lực đủ mạnh thì không sợ ai gây phiền toái.
Lăng Thái Mông nói lời này cho thấy lập trường, hoàn toàn ủng hộ Lăng Tiếu!
- Ân, lão tổ tông nói như vậy chúng ta cũng không dị nghị gì, Tiếu nhi ngươi cứ việc yên tâm là được!
Lăng Bác cũng mở miệng nói ra.
Lăng Tiếu thân là Chí Tôn dược thần, thân phận quá lớn, quá trọng yếu, bọn họ không hy vọng Lăng Tiếu xa rời tộc nhân.
Những người khác cũng tỏ thái độ ủng hộ, nhưng mà trong mắt có chút cố kỵ.
Lăng Tiếu có được Cửu Thải Linh Lung Thụ, hắn thấy rõ ràng, hắn nói thầm trong lòng:
- Không phải tộc ta, tất có dị tâm, bọn họ vẫn không yên lòng a, xem ra sau khi diệt trừ U Ảnh tộc thì mang bọn họ vào trong tổ địa lúc trước sinh sống.
Những tên Chí Tôn Thủy Thần chạy chậm đã tan vỡ, ngay cả thần hồn cũng không còn lại.
Thực lực cường đại thì thân thể vỡ nát, thần hồn trọng thương, khó mà khôi phục lại, chỉ có số ít người miễn cưỡng bị thương chạy trốn.
Một kích này kéo dài rất lâu, lúc này dần dần bình thường lại.
Lúc này đại quân Kim tộc cũng lập tức diệt sát đám Chí Tôn bị thương, không lưu tên nào lại.
Lăng Tiếu nhìn thấy một kích này thì kinh ngạc ngây người.
Hắn phát hiện cho dù thần hồn phân thân của hắn muốn ngăn một con kim long cũng miễn cưỡng làm được, nhưng mà hai con điệp gia thì phải chết không thể nghi ngờ.
Hắn lúc này cũng kiến thức được chỗ cường đại và nội tình của trong tộc.
Cũng khó trách có thể trở thành cổ tộc đệ nhất của Thiên Long địa vực, quả thật không phải hư danh nói chơi.
- Tiếu nhi, ngươi không sao chớ!
Tộc trưởng Lăng Bác cùng Đại trưởng lão Lăng Khâu hỏi thăm.
Lăng Tiếu phục hồi tinh thần lại, nhìn qua bọn họ, khom người nói:
- Tộc trưởng, Đại trưởng lão, ta không sao!
- Không có việc gì là tốt rồi, không nghĩ tới U Ảnh tộc, dực nhân tộc lại lớn mật như thế, dám hành hung trên đầu Kim tộc chúng ta, nếu không phải là ngươi kịp thời gấp trở về, Lăng Thần cùng Lăng Phi hai tiểu tử này đã mất mạng!
Lăng Bác vẻ mặt tức giận quát, hắn nhìn Lăng Tiếu nói:
- Tiếu nhi, có mấy vị lão tổ tông xuất quan, ngươi đi qua bái kiến một chút.
Lăng Tiếu đi theo Lăng Bác đi qua, vài tên lão tổ Lăng gia cũng đi tới trước.
Lăng Bác dẫn kiến từng người, Lăng Tiếu không dám vô lễ, lập tức hành lễ hậu bối với bọn họ.
- Ha ha, không nghĩ tới mấy trăm năm không ra ngoài, tộc của ta lại có hậu bối trấn áp tứ phương như vậy, còn là dược thần, hôm nay đúng là nhất biểu nhân tài!
Lăng Thái Mông cười sang sảng.
Lăng Tiếu nhìn qua Lăng Thái Mông, vị lão tổ tông này tuy tuổi già, nhưng mà tinh khí thần mười phần, kim duệ chi khí tuy thu liễm nhưng vẫn cho Lăng Tiếu cảm giác áp bách như đối diện long vương, trên người của hắn bày ra khí phách bế nghễ, mang theo cảm giác không giận tự uy.
Hắn còn cưỡi một con thần thú, hơn nữa thực lực còn cao hơn Long Ngũ một bậc, đã là thập nhất giai cao giai.
Mấy người còn lại có thực lực Chí Tôn cao giai, hộ thân thánh thú Giao Long Vương cũng đạt tới thập nhất giai trung giai.
Bọn họ nhìn Lăng Tiếu mang theo thần sắc kính nể.
- Đa tạ lão tổ tông khích lệ, Tiếu nhi chỉ cố gắng mà thôi.
Lăng Tiếu khó được có lúc khiêm tốn.
- Ân, ngươi nghĩ như vậy là tốt rồi, chỉ cần ngươi cố gắng hơn nữa, Kim tộc chúng ta có thể xưng bá Thiên Vực không thành vấn đề, những tạp chủng dám phạm Kim tộc chúng ta, tộc của ta sớm muộn gì cũng diệt toàn bộ!
Lăng Thái Mông tay cầm Kim Long Đàn thu nhỏ quát.
Lăng Tiếu nhìn qua Kim Long Đàn, trong lòng nói thầm:
- Thật sự là thần khí đáng sợ, có nó trong tay thì trong tộc không lo.
Lăng Tiếu cùng tộc nhân quay về Kim tộc.
Lăng Tiếu trở về cũng truyền vào Thiên Long Môn, ngay cả chuyện vừa rồi Kim Long Đàn diệt sát mười mấy tên Chí Tôn Thủy Thần cũng bị người Kim tộc truyền đi.
Tất cả người trong Thiên Long Môn nghe được tin tức này thì nhiệt huyết sôi trào.
Bọn họ vẫn lo lắng có mấy thế lực khác xâm phạm, trận chiến hôm nay kết quả đã định.
Cùng lúc đó đám người có địa vị trong Thiên Long Môn trong tâm tư vọng tưởng thay thế Kim tộc cũng bị bóp chết suy nghĩ này.
Bọn họ biết rõ, Thiên Long Môn vẫn không thể rời khỏi Kim tộc che chở, bằng không bọn họ không thể ngồi vững vị trí đệ nhất thế lực của Thiên Long địa vực!
Trong nghị sự đường của Kim tộc, rất nhiều Kim tộc Chí Tôn Thủy Thần đang ngồi đây.
Lúc này Lăng Bác chỉ nói ngắn gợn, mang chuyện Lăng Tiếu đi mấy năm qua.
Lăng Tiếu sau khi nghe xong, cũng giải thích với mọi người.
- Trên đầu ta đúng là có Hồn tộc chí bảo Long Phượng Thần Cô, nhưng mà U Ảnh tộc sở dĩ làm như vậy, hoàn toàn là do ở ngoại vực bị ta chém giết không ít người, quay trở lại Thiên Vực gây sóng gió!
- Hảo tiểu tử, đây chính là Long Phượng Thần Cô trong truyền thuyết, vậy ngươi cũng biết dùng hồn lực công kích?
Lăng Thái Mông lão ánh mát nhìn qua Long Phượng Thần Cô trên trán Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu cũng không phủ nhận, lúc này gật đầu nói:
- Ân, ta được Hồn tộc truyền thừa, tự nhiên hiểu hồn lực công kích, hơn nữa cũng tìm được hậu nhân của Hồn tộc, an bài bọn họ trong Thiên Long Thành.
Hắn dừng một chút và nói:
- Hồn tộc đã không phải Hồn tộc lúc trước, thực lực của bọn họ tương đối nhỏ yếu, không khác gì võ giả bình thường, mà bọn họ đã tán thành ta nói, bọn họ sẽ không dễ dàng vận dùng hồn lực công kích, trừ phi ai muốn gây bất lợi cho bọn họ.
Lăng Tiếu thẳng thắn nói ra, thời điểm này cũng nên nói cho bọn họ nghe, miễn cho ngày sau có khúc mắc!
Người ở đây đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt đầy phức tạp.
Đối với Hồn tộc, bất luận kẻ nào cũng nghe được lai lịch.
Hồn lực công kích đúng là khó lòng phòng bị, cũng bởi vậy đắc tội không ít người nên sau đó bị diệt tộc.
Hiện tại xuất hiện hậu thế, nhưng không có được như trước kia, bọn họ cũng không có ý kiến.
- Hồn tộc xem như ta bảo hộ, ta sẽ không buông tha cho bọn họ!
Lăng Tiếu trịnh trọng tỏ rõ lập trường.
Hắn sợ tộc nhân thật sự khu trừ người Hồn tộc, như vậy hắn cũng chỉ có thể che chở Hồn tộc mà thôi.
Bởi vì hai đời trước hắn là Hồn Phong, có tình duyên không dứt bỏ được với Hồn tộc!
- Ha ha, đại trượng phu có việc nên làm, có việc không nên làm, không hổ là tộc của ta, Hồn tộc chính là thượng cổ chủng tộc, hồn lực công kích của bọn họ đúng là vô song, nếu như bọn họ lớn lên thì khiến người ta kiêng kị, nhưng mà Cổ Hoàng Thần Công của tộc ta không phải ăn chay, chỉ cần đủ mạnh là cói thể ngăn cản hồn lực công kích, đương nhiên ta không phải nói muốn bọn họ là địch, mà muốn giao hảo với bọn họ, hai cổ tộc chúng ta cộng đồng tiến thoái, đến lúc đó Thiên Vực còn có ai dám xâm phạm chúng ta!
Lăng Thái Mông tính tình cực kỳ hào sảng nói, hắn nói thêm:
- Tiếu nhi, ngươi cứ việc yên tâm, chúng ta sẽ không thế nào với người Hồn tộc, tốt nhất là dẫn bọn họ vào trong tộc tu luyện, hòa làm một thể với Thiên Long Môn chúng ta, ngày sau cũng là đại trợ lực, chỉ cần thực lực đủ mạnh thì không sợ ai gây phiền toái.
Lăng Thái Mông nói lời này cho thấy lập trường, hoàn toàn ủng hộ Lăng Tiếu!
- Ân, lão tổ tông nói như vậy chúng ta cũng không dị nghị gì, Tiếu nhi ngươi cứ việc yên tâm là được!
Lăng Bác cũng mở miệng nói ra.
Lăng Tiếu thân là Chí Tôn dược thần, thân phận quá lớn, quá trọng yếu, bọn họ không hy vọng Lăng Tiếu xa rời tộc nhân.
Những người khác cũng tỏ thái độ ủng hộ, nhưng mà trong mắt có chút cố kỵ.
Lăng Tiếu có được Cửu Thải Linh Lung Thụ, hắn thấy rõ ràng, hắn nói thầm trong lòng:
- Không phải tộc ta, tất có dị tâm, bọn họ vẫn không yên lòng a, xem ra sau khi diệt trừ U Ảnh tộc thì mang bọn họ vào trong tổ địa lúc trước sinh sống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.