Chương 1412: Vũ Tư Tuyết tự ti.
Ngã Bản Thuần Khiết
20/11/2014
- Nói thật ra lực lượng của bất tử chi tâm còn vượt qua dự đoán của ta, vốn dĩ có thể giúp ngươi khởi tử hồi sinh là không tệ rồi, thế nhưng mà lại tăng thực lực của ngươi lên Thiên Tôn đỉnh phong, điểm này xem như bồi thường rồi, nhưng mà lực lượng ngươi dù cường đại nhưng mà ngươi không hiểu cách vận dụng thế giới chi lực, ngươi bây giờ có một thân thực lực mạnh mẽ nhưng không biết cách phát huy nó, qua ngày sau ta sẽ dạy cho ngươi, tin tưởng không bao lâu nữa ngươi có thể vận dụng lực lượng này rồi.
Lăng Tiếu nói.
Hắn bây giờ hoài nghi bất tử chi tâm tích lũy vô số sinh mệnh lực ra, có phải còn vô tình hấp thu sinh mệnh lực mà võ giả mất đi hay không, bằng không làm sao có thể giúp La Mỹ Anh tiến giai nhanh như hỏa tiễn thế.
Cho dù như thế nào thì Lăng Tiếu cũng không có miệt mài theo đuổi chuyện này, hắn biết rõ bất tử chi tâm không có uổng phí.
Lăng Tiếu dẫn La Mỹ Anh quay về Bích Tuyền Các.
Ôn Hải Yến cùng Ôn Khả Điệp nhìn thấy La Mỹ Anh khởi tử hồi sinh, lúc này nội tâm chấn động.
Lăng Tiếu cũng cho chúng nữ đoàn tụ nhỏ một hồi.
Hắn thừa dịp lấy này đi tới Bích Tuyền Các tìm Vũ Tư Tuyết đang tu luyện.
Vũ Tư Tuyết trải qua mười năm tẩy rửa, toàn thân đã hiện ra nét thành thục, nhưng mà nàng vẫn thanh thuần vui vẻ như trước.
Nàng và Hoa Hiểu Quế đã đặt quan hệ, nhưng mà Hoa Hiểu Quế lại đi theo Lăng Tiếu tới trung vực, nàng chỉ có thể một mình ở lại trong tông môn.
Trải qua tu luyện mười năm, nàng cũng chỉ là Linh Sư cao giai, không có bước qua Vương giai.
Thiên phú của nàng chỉ bình thường, lại không có nhiều tài nguyên trợ giúp, muốn bước vào Vương giai không quá sự thật.
Nàng nhìn thấy Lăng Tiếu thì lập tức rung động, nàng rất muốn chạy ra khởi tông không gặp Lăng Tiếu.
Cũng không phải trong nội tâm nàng vui vẻ hoặc chén ghét Lăng Tiếu, mà là nàng cảm thấy mình chênh lệch với Lăng Tiếu quá lớn, mà Hoa Hiểu Quế đi theo Lăng Tiếu chẳng lẽ Hoa Hiểu Quế thực lực sẽ yếu đi sao?
Còn nữa, Hoa Hiểu Quế lại có thân phận luyện dược sư cao quý, hắn còn nhớ kỹ nàng sao?
Mười năm tương tư, nàng không thể nào không nghĩ lại, chính mình cùng Hoa Hiểu Quế phải chẳng có khả năng sao?
Hôm nay Lăng Tiếu đến tìm nàng, tâm tình của nàng trở nên phập phồng không yên, trong nội tâm nàng trở nên lo được lo mất.
Lăng Tiếu cũng không có bởi vì thực lực cường đại mà trở nên ngạo khí khinh người.
Hắn cười nhạt nhìn Vũ Tư Tuyết nói:
- Tiểu Tuyết, rất lâu không gặp!
- Lăng... Lăng trưởng lão rất lâu không gặp!
Vũ Tư Tuyết có vài phần khẩn trương nói ra
- Tiểu Tuyết, ngươi nói lời này chẳng khác gì xa lạ, chẳng lẽ đoạn thời gian không gặp đã không nhận đường ca sao, nếu tiểu Quy biết rõ, hắn chắc sẽ giáo huấn ngươi đấy!
Lăng Tiếu lúc này làm sao không đoán ra tâm tư của Vũ Tư Tuyết chứ, hắn tùy ý nói ra.
Thái độ của hắn khiến Vũ Tư Tuyết trong nháy mắt trở nên tự nhiên, nàng nghĩ thầm:
- Lăng Tiếu vẫn là Lăng Tiếu, hắn còn không có biến hóa!
- Lăng sư huynh, Hiểu Quế hắn thế nào rồi? Vì sao hắn không quay về?
Vũ Tư Tuyết cũng là thư giãn một tí chính mình tâm thái hỏi.
Nàng suy nghĩ, mặc kệ Hoa Hiểu Quế có muốn nàng hay không thì nàng vẫn phải hỏi rõ, cũng cho nàng một quyết đinh.
- Nói lời thật thì ta không biết hắn có tốt hay không.
Lăng Tiếu nói.
Thần sắc Vũ Tư Tuyết nhanh chóng biến hóa, nàng vội vàng hỏi:
- Hắn gặp chuyện không may?
Nhìn Vũ Tư Tuyết thần sắc ưu tư, Lăng Tiếu biết rõ Vũ Tư Tuyết không có thay đổi tình cảm với Hoa Hiểu Quế, mà theo hắn hiểu Hoa Hiểu Quế thì Hoa Hiểu Quế cũng chẳng phải kẻ có mới nới cũ.
Nếu tình huống là như vậy thì Lăng Tiếu cũng có quyết định.
- Hắn không có chuyện gì, lần này ta trở về không có ý định ở lâu, nếu trong lòng ngươi còn có tiểu Quy, vậy cùng ta đi trung vực, không bao lâu sau các ngươi sẽ gặp lại.
Lăng Tiếu nói.
Lúc đó Hoa Hiểu Quế cũng quyết tâm theo Lăng Tiếu đi trung vực, Lăng Tiếu cảm thấy thiếu nợ Hoa Hiểu Quế, khi đó hắn phải chi cùng mang theo Vũ Tư Tuyết rời đi..
Bây giờ cũng không chậm, đợi đến khi Hoa Hiểu Quế học nghệ xong, hắn mang Vũ Tư Tuyết đi trung vực, Hoa Hiểu Quế chắc chắn sẽ rất vui vẻ.
- Ta... Ta có thể được không?
Vũ Tư Tuyết lúc này khẩn trương lên.
Nàng không nghĩ đến Lăng Tiếu lại đưa ra yêu cầu như thế, trong nội tâm nàng đương nhiên phi thường nguyện ý rồi.
Thế nhưng mà nàng lại biết rõ nếu như đi cùng Lăng Tiếu, với thực lực của hắn thích có người kéo chân sau sao?
- Ta nói ngươi có thể đi là có thể đi, không cần lo lắng gì cả.
Lăng Tiếu cười nhạt nói.
- Ta thấy sư phụ...
Vũ Tư Tuyết nghi ngại, nàng sợ nàng sư phụ sẽ không cho nàng rời đi.
- Yên tâm đi, ta sẽ nói với sư phụ của ngươi, ngươi còn có chuyện gì không làm xong thì làm nhanh đi, lần sau không biết có trở về hay không!
Lăng Tiếu nói.
Tâm thần khẩn trương của Vũ Tư Tuyết lúc này biến mất toàn bộ, trên gương mặt tươi cười như mùa xuân, nhìn qua Lăng Tiếu gật đầu, liền quay người rời đi.
Nàng muốn chấm dứt những chuyện mà nàng còn chưa làm xong, chờ đợi Lăng Tiếu mang theo nàng đi tới trung vực gặp tên gia hỏa hay thẹn thùng kia, không biết hắn bây giờ có nhớ nàng hay không?
Lăng Tiếu trở lại Mộc Kỳ Phong gặp lại sư phụ Mộc Hòe cùng Tiêu Tùng Lâm bàn một lúc lâu.
Cuối cùng xác định Tiêu Tùng Lâm sẽ không rời khỏi Tử Thiên Tông, Tiêu Tùng Lâm lại yêu cầu Lăng Tiếu không chỉ mang theo Mộc Hòe rời khỏi, cũng nên mang theo sư bá Mộc Ân cùng đi theo hắn luôn.
Tây bắc Vẫn Thạch Thành, đây vẫn là tòa thành xa xôi và rớt lại phía sau.
Nhưng đây là tòa thành trì dựa vào Hoang Tùng sơn mạch nổi tiếng ở tây bắc này.
Hoang Tùng sơn mạch chứa nhiều tài nguyên, nhưng mà linh thú tung hoành, cho dù là cường giả Thiên Tôn giai cũng không dám xâm nhập.
Cho nên tạo thành hoàn cảnh Vẫn Thạch Thành có tư nguyên không cách nào đào móc, cho nên vẫn rớt lại phía sau không phát triển.
Nhưng mà tình huống này chỉ diễn ra hơn mười năm trước mà thôi.
Vẫn Thạch Thành hôm nay là do Lăng gia một nhà độc đại, Lăng gia xuất hiện Vương giai danh chấn cả Vẫn Thạch Thành, hơn nữa còn có Tử Thiên Tông chống lưng, mỗi khi lựa chọn đệ tử vào Tử Thiên Tông đều cho Lăng gia mười lăm danh ngạch, đây là ban thưởng to lớn.
Lăng gia quật khởi cường thế, Lăng gia cũng đào móc ra không ít tư nguyên từ Hoang Tùng sơn mạch, những linh thảo và linh thú tam tứ giai đôi khi bị bắt mang đi bán đấu giá, dẫn tới các đại phiệt ở thành thị chung quanh tranh mua.
Có người ngoài ra vào thường xuyên, Vẫn Thạch Thành thay đổi nhanh chóng, trở thành một trong những thành trì giàu có trong phạm vi quản hạt của Tử Thiên Tông, mà Lăng gia cũng thành đệ nhất gia tộc trong phạm vi quản hạt của Tử Thiên Tông.
Mặc kệ người khác có phục hay không, chỉ dựa vào Lăng gia có một trưởng lão trẻ tuổi nhỏ ở Tử Thiên Tông tọa trấn, cũng đủ để Lăng gia ngạo thị các thành thị khác.
Hôm nay Lăng gia đã không chỉ có một thái thượng trưởng lão Vương giai nữa.
Lăng Tiếu nói.
Hắn bây giờ hoài nghi bất tử chi tâm tích lũy vô số sinh mệnh lực ra, có phải còn vô tình hấp thu sinh mệnh lực mà võ giả mất đi hay không, bằng không làm sao có thể giúp La Mỹ Anh tiến giai nhanh như hỏa tiễn thế.
Cho dù như thế nào thì Lăng Tiếu cũng không có miệt mài theo đuổi chuyện này, hắn biết rõ bất tử chi tâm không có uổng phí.
Lăng Tiếu dẫn La Mỹ Anh quay về Bích Tuyền Các.
Ôn Hải Yến cùng Ôn Khả Điệp nhìn thấy La Mỹ Anh khởi tử hồi sinh, lúc này nội tâm chấn động.
Lăng Tiếu cũng cho chúng nữ đoàn tụ nhỏ một hồi.
Hắn thừa dịp lấy này đi tới Bích Tuyền Các tìm Vũ Tư Tuyết đang tu luyện.
Vũ Tư Tuyết trải qua mười năm tẩy rửa, toàn thân đã hiện ra nét thành thục, nhưng mà nàng vẫn thanh thuần vui vẻ như trước.
Nàng và Hoa Hiểu Quế đã đặt quan hệ, nhưng mà Hoa Hiểu Quế lại đi theo Lăng Tiếu tới trung vực, nàng chỉ có thể một mình ở lại trong tông môn.
Trải qua tu luyện mười năm, nàng cũng chỉ là Linh Sư cao giai, không có bước qua Vương giai.
Thiên phú của nàng chỉ bình thường, lại không có nhiều tài nguyên trợ giúp, muốn bước vào Vương giai không quá sự thật.
Nàng nhìn thấy Lăng Tiếu thì lập tức rung động, nàng rất muốn chạy ra khởi tông không gặp Lăng Tiếu.
Cũng không phải trong nội tâm nàng vui vẻ hoặc chén ghét Lăng Tiếu, mà là nàng cảm thấy mình chênh lệch với Lăng Tiếu quá lớn, mà Hoa Hiểu Quế đi theo Lăng Tiếu chẳng lẽ Hoa Hiểu Quế thực lực sẽ yếu đi sao?
Còn nữa, Hoa Hiểu Quế lại có thân phận luyện dược sư cao quý, hắn còn nhớ kỹ nàng sao?
Mười năm tương tư, nàng không thể nào không nghĩ lại, chính mình cùng Hoa Hiểu Quế phải chẳng có khả năng sao?
Hôm nay Lăng Tiếu đến tìm nàng, tâm tình của nàng trở nên phập phồng không yên, trong nội tâm nàng trở nên lo được lo mất.
Lăng Tiếu cũng không có bởi vì thực lực cường đại mà trở nên ngạo khí khinh người.
Hắn cười nhạt nhìn Vũ Tư Tuyết nói:
- Tiểu Tuyết, rất lâu không gặp!
- Lăng... Lăng trưởng lão rất lâu không gặp!
Vũ Tư Tuyết có vài phần khẩn trương nói ra
- Tiểu Tuyết, ngươi nói lời này chẳng khác gì xa lạ, chẳng lẽ đoạn thời gian không gặp đã không nhận đường ca sao, nếu tiểu Quy biết rõ, hắn chắc sẽ giáo huấn ngươi đấy!
Lăng Tiếu lúc này làm sao không đoán ra tâm tư của Vũ Tư Tuyết chứ, hắn tùy ý nói ra.
Thái độ của hắn khiến Vũ Tư Tuyết trong nháy mắt trở nên tự nhiên, nàng nghĩ thầm:
- Lăng Tiếu vẫn là Lăng Tiếu, hắn còn không có biến hóa!
- Lăng sư huynh, Hiểu Quế hắn thế nào rồi? Vì sao hắn không quay về?
Vũ Tư Tuyết cũng là thư giãn một tí chính mình tâm thái hỏi.
Nàng suy nghĩ, mặc kệ Hoa Hiểu Quế có muốn nàng hay không thì nàng vẫn phải hỏi rõ, cũng cho nàng một quyết đinh.
- Nói lời thật thì ta không biết hắn có tốt hay không.
Lăng Tiếu nói.
Thần sắc Vũ Tư Tuyết nhanh chóng biến hóa, nàng vội vàng hỏi:
- Hắn gặp chuyện không may?
Nhìn Vũ Tư Tuyết thần sắc ưu tư, Lăng Tiếu biết rõ Vũ Tư Tuyết không có thay đổi tình cảm với Hoa Hiểu Quế, mà theo hắn hiểu Hoa Hiểu Quế thì Hoa Hiểu Quế cũng chẳng phải kẻ có mới nới cũ.
Nếu tình huống là như vậy thì Lăng Tiếu cũng có quyết định.
- Hắn không có chuyện gì, lần này ta trở về không có ý định ở lâu, nếu trong lòng ngươi còn có tiểu Quy, vậy cùng ta đi trung vực, không bao lâu sau các ngươi sẽ gặp lại.
Lăng Tiếu nói.
Lúc đó Hoa Hiểu Quế cũng quyết tâm theo Lăng Tiếu đi trung vực, Lăng Tiếu cảm thấy thiếu nợ Hoa Hiểu Quế, khi đó hắn phải chi cùng mang theo Vũ Tư Tuyết rời đi..
Bây giờ cũng không chậm, đợi đến khi Hoa Hiểu Quế học nghệ xong, hắn mang Vũ Tư Tuyết đi trung vực, Hoa Hiểu Quế chắc chắn sẽ rất vui vẻ.
- Ta... Ta có thể được không?
Vũ Tư Tuyết lúc này khẩn trương lên.
Nàng không nghĩ đến Lăng Tiếu lại đưa ra yêu cầu như thế, trong nội tâm nàng đương nhiên phi thường nguyện ý rồi.
Thế nhưng mà nàng lại biết rõ nếu như đi cùng Lăng Tiếu, với thực lực của hắn thích có người kéo chân sau sao?
- Ta nói ngươi có thể đi là có thể đi, không cần lo lắng gì cả.
Lăng Tiếu cười nhạt nói.
- Ta thấy sư phụ...
Vũ Tư Tuyết nghi ngại, nàng sợ nàng sư phụ sẽ không cho nàng rời đi.
- Yên tâm đi, ta sẽ nói với sư phụ của ngươi, ngươi còn có chuyện gì không làm xong thì làm nhanh đi, lần sau không biết có trở về hay không!
Lăng Tiếu nói.
Tâm thần khẩn trương của Vũ Tư Tuyết lúc này biến mất toàn bộ, trên gương mặt tươi cười như mùa xuân, nhìn qua Lăng Tiếu gật đầu, liền quay người rời đi.
Nàng muốn chấm dứt những chuyện mà nàng còn chưa làm xong, chờ đợi Lăng Tiếu mang theo nàng đi tới trung vực gặp tên gia hỏa hay thẹn thùng kia, không biết hắn bây giờ có nhớ nàng hay không?
Lăng Tiếu trở lại Mộc Kỳ Phong gặp lại sư phụ Mộc Hòe cùng Tiêu Tùng Lâm bàn một lúc lâu.
Cuối cùng xác định Tiêu Tùng Lâm sẽ không rời khỏi Tử Thiên Tông, Tiêu Tùng Lâm lại yêu cầu Lăng Tiếu không chỉ mang theo Mộc Hòe rời khỏi, cũng nên mang theo sư bá Mộc Ân cùng đi theo hắn luôn.
Tây bắc Vẫn Thạch Thành, đây vẫn là tòa thành xa xôi và rớt lại phía sau.
Nhưng đây là tòa thành trì dựa vào Hoang Tùng sơn mạch nổi tiếng ở tây bắc này.
Hoang Tùng sơn mạch chứa nhiều tài nguyên, nhưng mà linh thú tung hoành, cho dù là cường giả Thiên Tôn giai cũng không dám xâm nhập.
Cho nên tạo thành hoàn cảnh Vẫn Thạch Thành có tư nguyên không cách nào đào móc, cho nên vẫn rớt lại phía sau không phát triển.
Nhưng mà tình huống này chỉ diễn ra hơn mười năm trước mà thôi.
Vẫn Thạch Thành hôm nay là do Lăng gia một nhà độc đại, Lăng gia xuất hiện Vương giai danh chấn cả Vẫn Thạch Thành, hơn nữa còn có Tử Thiên Tông chống lưng, mỗi khi lựa chọn đệ tử vào Tử Thiên Tông đều cho Lăng gia mười lăm danh ngạch, đây là ban thưởng to lớn.
Lăng gia quật khởi cường thế, Lăng gia cũng đào móc ra không ít tư nguyên từ Hoang Tùng sơn mạch, những linh thảo và linh thú tam tứ giai đôi khi bị bắt mang đi bán đấu giá, dẫn tới các đại phiệt ở thành thị chung quanh tranh mua.
Có người ngoài ra vào thường xuyên, Vẫn Thạch Thành thay đổi nhanh chóng, trở thành một trong những thành trì giàu có trong phạm vi quản hạt của Tử Thiên Tông, mà Lăng gia cũng thành đệ nhất gia tộc trong phạm vi quản hạt của Tử Thiên Tông.
Mặc kệ người khác có phục hay không, chỉ dựa vào Lăng gia có một trưởng lão trẻ tuổi nhỏ ở Tử Thiên Tông tọa trấn, cũng đủ để Lăng gia ngạo thị các thành thị khác.
Hôm nay Lăng gia đã không chỉ có một thái thượng trưởng lão Vương giai nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.