Chương 37: Giải thoát
Sakai Mori
30/05/2023
"Tetsuko, đằng sau kìa!"-Chisato hét toáng cảnh báo.
Từ đằng sau Tetsuko lúc này, một xoáy nước xuất hiện và bản thể của Nakamoto Kiba hiện ra ngay sau đó. Ông vung kiếm định chém bất ngờ nhưng vì đã được cảnh báo nên Tetsuko đã né kịp. Sau cú chém trượt, ông lại hoá thành dạng nước rồi lẩn đi.
"Này Chisato! Chiêu thức mà bố tôi dùng là gì vậy? Tôi chưa từng thấy bao giờ!"-Tetsuko lùi lại gần chỗ Chisato đứng.
"Là diệt thần thức của kiếm sĩ hệ nước!"-vẻ mặt của Chisato bỗng chốc trở nên căng thẳng.
Cha cô chưa bao giờ nói với cô về loại chiêu thức này và cũng chưa từng sử dụng trước mặt cô. Vì thế, cô rất ngạc nhiên và tò mò về nó.
"Cậu nói chi tiết hơn được không?"
"Chiêu thức tối thượng của các nguyên tố được gọi là diệt thần thức. Chỉ những người đã hoặc đang thừa kế thần kiếm mới có thể sử dụng được chúng. Theo hiểu biết của nhân loại thì trước giờ là vậy!"
"Vậy là do cha tớ từng là Thủy thánh sĩ à?"-Tetsuko bắt đầu trầm tư suy nghĩ mà mất cảnh giác.
Chỉ đợi có vậy, Kiba lại đột ngột xuất hiện. Nhưng lần này không phải sau lưng mà là ngay trước mặt để tạo ra sự hoảng hốt và bất ngờ.
"Tetsuko!"-Chisato lớn tiếng hét.
Tetsuko ngước nhìn lên, lưỡi kiếm đã ở ngay trước mặt. Chisato cũng mất cảnh giác mà không kịp trở tay, cô theo phản ứng đưa kiếm ra đỡ nhưng có chắc là kịp không? Những tưởng đã kết thúc rồi thì một đường kiếm sắc bén tựa như nước lướt tới chặn đòn. Yoshiro từ nãy tới giờ mới có cơ hội lọt vào trận chiến.
"Chà, có vẻ ta bị mấy đứa bỏ xa rồi!"
"Chú Yoshiro! Chú đang bị thương đó!"-Tetsuko lo lắng thét lên.
Tay của Yoshiro đang run lên, không biết là do áp lực từ người anh trai hay là do chấn thương khiến cơ thể yếu mệt. Nhưng thật là khó cho ông khi phải đối đầu với Nakamoto Kiba. Yoshiro nhanh chóng hất lưỡi kiếm ra, Kiba lại ẩn nấp. Ba người lại rơi vào tình thế hoang mang, nhất là Yoshiro đang bị thương mà lỡ tham chiến. Bây giờ quan trọng là phải nắm được chuyển động của ông Kiba.
"Chết tiệt! Nếu bây giờ có chiêu thức giúp nâng cao khả năng cảm nhận thì đỡ vất vả biết bao!"-Chisato chán nản than thở.
"Chiêu thức nâng cao cản nhận? Hình như..."-Tetsuko bỗng nhớ ra một điều gì đó.
"Hả? Cậu sao vậy? Nghĩ ra được gì à?"-Chisato ngơ ngác hỏi.
"Ừ! Tuy rằng nó rất nguy hiểm nhưng phải thử thôi! Tớ đã mạnh hơn trước, biết đâu..."-vẻ mặt Tetsuko có chút do dự làm Chisato thấy lo lắng.
"Chờ đã, cậu định làm gì?"-Chisato hốt hoảng hét lên.
"Phải thử thôi, không còn thời gian nữa! Tuyệt thức: Ám thực hoá!"
Hào quang bóng tối dần bao bọc lấy người của cô rất khác với lần trước rõ ràng là nó không xuất hiện. Có vẻ lần này Tetsuko đã kiểm soát được nguồn sức mạnh này. Các giác quan bỗng trở nên nhạy bén. Cô có thể nghe được các âm thanh từ rất xa, phân tích được từng loại tạp âm bị hoà lẫn với nhau. Và đặc biệt là, đôi mắt đã nhìn thấu được hay chính xác là đưa ra những dự đoán về chuyển động của ông Kiba. Trái lại, nếu dùng đòn này quá lâu thì thể lực sẽ bị hao mòn nhanh chóng. Và tất nhiên cô cũng biết điều này, phải kết thúc thật nhanh nếu không muốn bại trận. Đây là một cơ hội tốt để lật ngược thế cờ đồng thời cũng là con dao hai lưỡi nguy hiểm.
"Chisato, né ra một bên!"-Tetsuko quay người lại hét lên.
Quả như dự đoán từ đôi mắt, Kiba đã xuất hiện đằng sau Chisato, nhưng Tetsuko đã cản được dond đánh. Đối phương sơ hở, một cơ hội tốt để tấn công. Thế nhưng, Tetsuko lại chạnh lòng không dám ra tay, vì người trước mặt là cha cô chăng. Ông Nakamoto nhân cơ hội lẩn đi một lần nữa.
"Tetsuko! Cậu làm gì vậy? Tớ biết là khó cho cậu, nhưng đó thật sự là cơ hội tốt đó!"-Chisato hốt hoảng nói.
"Nhưng tớ..."
"Tetsuko, nghe ta! Đó không hoàn toàn phải là cha cháu mà chỉ là một phần linh hồn của cha cháu bị nhốt trong cái hình thể ma thuật như cái nhà tù kia. Cháu phải giải cứu ông ấy bằng cách hạ ông ấy."-Yoshiro lên tiếng giảng giải.
"Nhưng..."
"Vậy lẽ nào cháu cam lòng nhìn linh hồn cha cháu bị tên tà linh kia hành hạ trong cái thể xác tà ám đó ư? Cháu đành lòng cho phép hắn ta điều khiển ông ấy như một tên nô lệ để đi giết chính đứa con gái ruột của mình hay sao? Nỗi đau của ông ấy vẫn còn chưa đủ lớn? Vậy nên, hãy giúp cha cháu được giải thoát, hãy nghĩ rằng cháu làm việc đó là vì ông ấy. Làm ơn, xin cháu, chỉ có cháu bây giờ mới có thể, Tetsuko!"-Yoshiro bước đến vỗ nhẹ vào vai Tetsuko, ánh mắt kì vọng nhìn đứa cháu gái.
"Vâng! Cảm ơn chú!"-Tetsuko như tìm được chân lý từ lời nói của Yoshiro, cô cầm chắc thanh kiếm, vào thế thủ.
Bỗng sau lưng của Yoshiro xuất hiện xoáy nước, Tetsuko thấy vậy vội hét lên:
"Chú Yoshiro, mau né ra!"
Cùng lúc đó, Tetsuki nhanh chóng có mặt đỡ nhát kiếm của cha mình. Nhân cơ hội ông ta sơ hở, cô xoay người đưa lưỡi kiếm chém vào ngang lưng. Vết thương hở ra, nhưng bên trong nó là một khoảng không, máu không chảy.
"Tetsuko, con đó phải không?"-từ bên trong chỗ hở vết thương, một giọng nói quen thuộc phát ra.
"Cha...cha phải không?"-cô bất ngờ hét lên hỏi lại.
"Hãy giải thoát cho ta!"-rồi bản thể của ông lại lẩn đi.
"Cha...! Chết tiệt, thời gian không còn nhiều, không thể cứ thế duy trì trạng thái này được rồi."
Tự nhủ với mình như vậy, Tetsuko đành nhanh chóng gia tăng tốc độ trận chiến. Mỗi lúc vết chém cô tạo ra càng to và dài hơn, tiếng gọi của cha cô cũng ngày càng rõ. Cái xoáy nước lại xuất hiện lần nữa, ngay sau cô. Nhưng do đã lường được trước, cô xoay người tung đòn quyết định.
"Ám trảm: Nhất ảnh kích!"
Lưỡi kiếm lướt nhanh qua, chém đôi người của bản thể bóng tối. Linh hồn của cha cô được giải thoát. Những đốm sáng từ từ bay lên trời trong cái thể xác phép thuật kia.
"Con đã trưởng thành, Tetsuko! Ta tự hào về con."-một giọng nói vang lên từ phía trên.
"Cha...!"
"Hmm, đừng hòng ta cho ngươi thoát!"-Helios đưa cây quyền trượng lên cao chuẩn bị niệm phép.
"Vậy thì cũng đừng mong toại nguyện nhé!"-giọng nói của Yoshiro vang lên mỗi lúc một gần.
Hắn ta nhìn ra phía trước, Chisato và Yoshiro đang lao tới từ lúc nào.
"Hợp thức: Nhị thủy lưu!"
Yoshiro biến mất khỏi tầm nhìn của Helios rồi vòng ra đằng sau với tốc độ sắc bén. Chisato và Yoshiro chém tới từ hai phía khác nhau như hai dòng nước khác hướng ập vào cùng một mục tiêu vậy. Không kịp trở tay, cơ thể hắn ta bị cắt làm đôi. Cuộc chiến dường như đã ngã ngũ, Tetsuko ngã xuống vì mệt mỏi. Liệu rằng mọi chuyện đã thực sự kết thúc hay chưa đây?!!!
Từ đằng sau Tetsuko lúc này, một xoáy nước xuất hiện và bản thể của Nakamoto Kiba hiện ra ngay sau đó. Ông vung kiếm định chém bất ngờ nhưng vì đã được cảnh báo nên Tetsuko đã né kịp. Sau cú chém trượt, ông lại hoá thành dạng nước rồi lẩn đi.
"Này Chisato! Chiêu thức mà bố tôi dùng là gì vậy? Tôi chưa từng thấy bao giờ!"-Tetsuko lùi lại gần chỗ Chisato đứng.
"Là diệt thần thức của kiếm sĩ hệ nước!"-vẻ mặt của Chisato bỗng chốc trở nên căng thẳng.
Cha cô chưa bao giờ nói với cô về loại chiêu thức này và cũng chưa từng sử dụng trước mặt cô. Vì thế, cô rất ngạc nhiên và tò mò về nó.
"Cậu nói chi tiết hơn được không?"
"Chiêu thức tối thượng của các nguyên tố được gọi là diệt thần thức. Chỉ những người đã hoặc đang thừa kế thần kiếm mới có thể sử dụng được chúng. Theo hiểu biết của nhân loại thì trước giờ là vậy!"
"Vậy là do cha tớ từng là Thủy thánh sĩ à?"-Tetsuko bắt đầu trầm tư suy nghĩ mà mất cảnh giác.
Chỉ đợi có vậy, Kiba lại đột ngột xuất hiện. Nhưng lần này không phải sau lưng mà là ngay trước mặt để tạo ra sự hoảng hốt và bất ngờ.
"Tetsuko!"-Chisato lớn tiếng hét.
Tetsuko ngước nhìn lên, lưỡi kiếm đã ở ngay trước mặt. Chisato cũng mất cảnh giác mà không kịp trở tay, cô theo phản ứng đưa kiếm ra đỡ nhưng có chắc là kịp không? Những tưởng đã kết thúc rồi thì một đường kiếm sắc bén tựa như nước lướt tới chặn đòn. Yoshiro từ nãy tới giờ mới có cơ hội lọt vào trận chiến.
"Chà, có vẻ ta bị mấy đứa bỏ xa rồi!"
"Chú Yoshiro! Chú đang bị thương đó!"-Tetsuko lo lắng thét lên.
Tay của Yoshiro đang run lên, không biết là do áp lực từ người anh trai hay là do chấn thương khiến cơ thể yếu mệt. Nhưng thật là khó cho ông khi phải đối đầu với Nakamoto Kiba. Yoshiro nhanh chóng hất lưỡi kiếm ra, Kiba lại ẩn nấp. Ba người lại rơi vào tình thế hoang mang, nhất là Yoshiro đang bị thương mà lỡ tham chiến. Bây giờ quan trọng là phải nắm được chuyển động của ông Kiba.
"Chết tiệt! Nếu bây giờ có chiêu thức giúp nâng cao khả năng cảm nhận thì đỡ vất vả biết bao!"-Chisato chán nản than thở.
"Chiêu thức nâng cao cản nhận? Hình như..."-Tetsuko bỗng nhớ ra một điều gì đó.
"Hả? Cậu sao vậy? Nghĩ ra được gì à?"-Chisato ngơ ngác hỏi.
"Ừ! Tuy rằng nó rất nguy hiểm nhưng phải thử thôi! Tớ đã mạnh hơn trước, biết đâu..."-vẻ mặt Tetsuko có chút do dự làm Chisato thấy lo lắng.
"Chờ đã, cậu định làm gì?"-Chisato hốt hoảng hét lên.
"Phải thử thôi, không còn thời gian nữa! Tuyệt thức: Ám thực hoá!"
Hào quang bóng tối dần bao bọc lấy người của cô rất khác với lần trước rõ ràng là nó không xuất hiện. Có vẻ lần này Tetsuko đã kiểm soát được nguồn sức mạnh này. Các giác quan bỗng trở nên nhạy bén. Cô có thể nghe được các âm thanh từ rất xa, phân tích được từng loại tạp âm bị hoà lẫn với nhau. Và đặc biệt là, đôi mắt đã nhìn thấu được hay chính xác là đưa ra những dự đoán về chuyển động của ông Kiba. Trái lại, nếu dùng đòn này quá lâu thì thể lực sẽ bị hao mòn nhanh chóng. Và tất nhiên cô cũng biết điều này, phải kết thúc thật nhanh nếu không muốn bại trận. Đây là một cơ hội tốt để lật ngược thế cờ đồng thời cũng là con dao hai lưỡi nguy hiểm.
"Chisato, né ra một bên!"-Tetsuko quay người lại hét lên.
Quả như dự đoán từ đôi mắt, Kiba đã xuất hiện đằng sau Chisato, nhưng Tetsuko đã cản được dond đánh. Đối phương sơ hở, một cơ hội tốt để tấn công. Thế nhưng, Tetsuko lại chạnh lòng không dám ra tay, vì người trước mặt là cha cô chăng. Ông Nakamoto nhân cơ hội lẩn đi một lần nữa.
"Tetsuko! Cậu làm gì vậy? Tớ biết là khó cho cậu, nhưng đó thật sự là cơ hội tốt đó!"-Chisato hốt hoảng nói.
"Nhưng tớ..."
"Tetsuko, nghe ta! Đó không hoàn toàn phải là cha cháu mà chỉ là một phần linh hồn của cha cháu bị nhốt trong cái hình thể ma thuật như cái nhà tù kia. Cháu phải giải cứu ông ấy bằng cách hạ ông ấy."-Yoshiro lên tiếng giảng giải.
"Nhưng..."
"Vậy lẽ nào cháu cam lòng nhìn linh hồn cha cháu bị tên tà linh kia hành hạ trong cái thể xác tà ám đó ư? Cháu đành lòng cho phép hắn ta điều khiển ông ấy như một tên nô lệ để đi giết chính đứa con gái ruột của mình hay sao? Nỗi đau của ông ấy vẫn còn chưa đủ lớn? Vậy nên, hãy giúp cha cháu được giải thoát, hãy nghĩ rằng cháu làm việc đó là vì ông ấy. Làm ơn, xin cháu, chỉ có cháu bây giờ mới có thể, Tetsuko!"-Yoshiro bước đến vỗ nhẹ vào vai Tetsuko, ánh mắt kì vọng nhìn đứa cháu gái.
"Vâng! Cảm ơn chú!"-Tetsuko như tìm được chân lý từ lời nói của Yoshiro, cô cầm chắc thanh kiếm, vào thế thủ.
Bỗng sau lưng của Yoshiro xuất hiện xoáy nước, Tetsuko thấy vậy vội hét lên:
"Chú Yoshiro, mau né ra!"
Cùng lúc đó, Tetsuki nhanh chóng có mặt đỡ nhát kiếm của cha mình. Nhân cơ hội ông ta sơ hở, cô xoay người đưa lưỡi kiếm chém vào ngang lưng. Vết thương hở ra, nhưng bên trong nó là một khoảng không, máu không chảy.
"Tetsuko, con đó phải không?"-từ bên trong chỗ hở vết thương, một giọng nói quen thuộc phát ra.
"Cha...cha phải không?"-cô bất ngờ hét lên hỏi lại.
"Hãy giải thoát cho ta!"-rồi bản thể của ông lại lẩn đi.
"Cha...! Chết tiệt, thời gian không còn nhiều, không thể cứ thế duy trì trạng thái này được rồi."
Tự nhủ với mình như vậy, Tetsuko đành nhanh chóng gia tăng tốc độ trận chiến. Mỗi lúc vết chém cô tạo ra càng to và dài hơn, tiếng gọi của cha cô cũng ngày càng rõ. Cái xoáy nước lại xuất hiện lần nữa, ngay sau cô. Nhưng do đã lường được trước, cô xoay người tung đòn quyết định.
"Ám trảm: Nhất ảnh kích!"
Lưỡi kiếm lướt nhanh qua, chém đôi người của bản thể bóng tối. Linh hồn của cha cô được giải thoát. Những đốm sáng từ từ bay lên trời trong cái thể xác phép thuật kia.
"Con đã trưởng thành, Tetsuko! Ta tự hào về con."-một giọng nói vang lên từ phía trên.
"Cha...!"
"Hmm, đừng hòng ta cho ngươi thoát!"-Helios đưa cây quyền trượng lên cao chuẩn bị niệm phép.
"Vậy thì cũng đừng mong toại nguyện nhé!"-giọng nói của Yoshiro vang lên mỗi lúc một gần.
Hắn ta nhìn ra phía trước, Chisato và Yoshiro đang lao tới từ lúc nào.
"Hợp thức: Nhị thủy lưu!"
Yoshiro biến mất khỏi tầm nhìn của Helios rồi vòng ra đằng sau với tốc độ sắc bén. Chisato và Yoshiro chém tới từ hai phía khác nhau như hai dòng nước khác hướng ập vào cùng một mục tiêu vậy. Không kịp trở tay, cơ thể hắn ta bị cắt làm đôi. Cuộc chiến dường như đã ngã ngũ, Tetsuko ngã xuống vì mệt mỏi. Liệu rằng mọi chuyện đã thực sự kết thúc hay chưa đây?!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.