Chương 1: Tính Mạng Con Gái Gặp Nguy
Bạo Khoản Lão Bạch
22/03/2023
“Mẹ ơi, Cacao không muốn chết, con muốn gặp ba? Mẹ có thể nói cho Cacao biết ba con là ai không, ba có thể tới thăm Cacao không, Cacao không phải đứa con hoang huhuhu."
Khương Vũ Nhu nước mắt đầy mặt, gắt gao nắm tay nhỏ Cacao, cô bé nằm trên giường bệnh cả người là máu, khóc ròng nói: “Ba sẽ đến, Cacao nghe lời mẹ nha.”
Dưới sự hoảng loạn nôn nóng, Khương Vũ Nhu móc di động ra, ấn vào dãy số chưa bao giờ cô đụng đến trong 5 năm qua.
“Tiêu Chiến, em là Khương Vũ Nhu, Cacao bị tai nạn xe cộ, con gái chúng ta sắp chết rồi, cầu xin anh, anh có thể trở về nhìn Cacao được không. Con bé vẫn luôn muốn gặp anh, cầu xin anh. Rốt cuộc anh đang ở đâu vậy huhuhuhu."
Khương Vũ Nhu trực tiếp xụi lơ ngồi dưới đất, khóc không thành tiếng, cả người không ngừng phát run.
“Khương Vũ Nhu?"
Điện thoại ở đầu dây bên kia, xa ở núi Thái Sơn, Tiêu Chiến đứng trên đài, người mặc quân trang Thanh Long, giờ phút này cả người run lên!
Toàn bộ khu vực Thái Sơn, hôm nay đóng cửa, mười vạn binh lính phía dưới, cờ quân đội che lấp cả trời
Hôm nay là lễ phong tướng mười năm một lần của nước Long, Tiêu Chiến lấy 30 vạn Phá Long Quân, diệt trừ trăm vạn đại quân của tám nước, bình định chiến tranh biên giới, trở thành chủ soái năm đại quân khu Bắc Lương!
Hôm nay là lễ phong tướng của anh!
Nhưng là, giờ phút này, anh lại đột nhiên nhận được cuộc gọi từ số điện thoại mà 5 năm qua không gọi tới.
Tiêu Chiến lập tức gọi về nhưng không có ai nghe.
Ngay sau đó, anh trực tiếp bỏ qua lễ phong tướng, ở dưới hàng trăm con mắt của các chỉ huy, tướng lĩnh, anh chạy như bay xuống dưới chân núi
Thái Sơn.
Tất cả mọi người đều chấn động, đây chính là lễ phong tướng, là thời khắc huy hoàng nhất vinh quang nhất! Tiêu Chiến lại trực tiếp vứt bỏ lễ phong tướng, anh muốn đi đâu vậy chứ?
Oanh!
Một khắc kia, từ trên người Tiêu Chiến phát ra khí thế lạnh lẽo vô hạn, anh lấy tốc độ nhanh nhất xông lên một chiếc xe jeep quân dụng, phía sau, mấy người dưới trướng trung thành đã cùng nhau chiến đấu tắm máu cũng vội vàng nhanh chóng lên xe.
“Mau! Lập tức chạy về Tô Hảng! Mau! Dùng tốc độ nhanh nhất tìm cô ấy cho tôi!"
Tiêu Chiến giận dữ hét khăn cả giọng với người ngồi ở phía trước. Trong giờ phút này, thanh âm của anh như hồng long, lệ khi 5 năm trên chiến trường chém giết nhanh chóng toát ra chấn động cửu tiên.
Mà giờ phút này, mặt Tiêu Chiến đã sớm đầy nước mắt, hốc mắt đỏ bừng.
Bên trong xe, người dưới trưởng anh, giờ phút này nhìn thấy cảm xúc Tiêu Chiến kích động rơi lệ đầy mặt, tất cả đều là vẻ mặt hoảng sợ, nội tâm như có sóng to gió lớn.
Không nói hai lời, người lái dưới trướng trực tiếp khởi động xe quân đội, đạp ga chạy đi, xe giống như tia chớp trực tiếp bắn ra ngoài!
Mà những người còn lại nhanh chóng thông qua định vị vệ tinh của dãy số điện thoại ở Tô Hàng xác định vị trí cụ thể.
Cùng lúc đó, ba chiếc xe jeep quân dụng, cũng nhanh chóng đi theo sau xe Tiêu Chiến.
Mà giờ phút này Tiêu Chiến ngồi ở bên trong xe, tâm thần không chỉ có sảng khoái mà cả người bởi vì cảm xúc kích động mà phát run.
Hốc mắt anh sớm đã tràn ngập nước mắt.
Khương Vũ Nhu.
Cacao.
Con gái chúng ta.
Rốt cuộc Tiêu Chiến không kìm nén được nội tâm kích động, phát ra một tiếng gầm nhẹ.
Tiêu Chiến anh có con gái, 5 năm, anh chưa bao giờ biết chính mình sẽ còn một đứa con gái!
“A! Mau! Chạy nhanh hơn nữa! Tôi muốn gặp cô ấy!”
Tiêu Chiến gào rống nói, cảm xúc khó có thể bình phục, nội tâm tự trách giờ phút này giống như sóng thần bùng nổ.
Hàng người ngồi phía trước, nghe được tiếng gào rống đan xen bị phẫn của Tiêu Chiến, không dám chậm trễ, lại lần nữa nhấn ga, oanh một tiếng, xe quân đội trực tiếp lấy tốc độ hai trăm km/h lao đi!
Toàn bộ chân trời đều là mây đen, giờ phút này phô thiên cải địa đè ép xuống, tựa như thần long du tẩu dẫn dắt xe quân đội của bọn họ.
Tiêu Chiến nhắm mắt, nước mắt không ngừng rơi, trong miệng không ngừng lặp lại tên Khương Vũ Nhu cùng Cacao.
Tiêu Chiến anh vốn là đại thiếu gia Tiêu gia ở Tô Hàng, là hào môn Tô Hàng.
5 năm trước, Tiêu Chiến kết hôn với thanh mai trúc mã thiên kim nhà họ Ninh Tô Hàng, chính là vào ngày hôn lễ anh bị nhà họ Ninh cùng tứ đại gia tộc Tô Hàng hãm hại. Đêm tân hôn, làm “hỏng” bạn thân của thiên kim nhà họ Ninh- Khương Vũ Nhu.
Xong việc, nhà họ Ninh cùng tứ đại gia tộc làm khó dễ, trong một đêm Tiêu gia sụp đổ, ba mẹ vì bảo vệ Tiêu Chiến mà nhảy hồ tự sát
Nhưng nhà họ Ninh nuốt lời, phái người đuổi giết Tiêu Chiến, Tiêu Chiến nản lòng thoái chí, trằn trọc đi bốn cái thành thị để cậy nhờ anh em, không ngờ, lại bị anh em bản đứng, một đường bị người đuổi giết.
Mấy tháng đó, là những ngày tháng đen tối nhất trong cuộc đời Tiêu Chiến, bị vị hôn thê thanh mai trúc mã hãm hại, bị anh em tốt bán đứng, còn bị người đuổi giết.
Anh hoàn toàn sụp đổ chỉ có thể lựa chọn tự sát.
Nhưng khi anh nhảy vào sông tự sát thì cô ấy lại xuất hiện.
Khương Vũ Nhu, người mà đêm đó bị anh phá hủy, một đường đi tìm anh rồi lại nhảy vào nước sông lạnh băng cứu Tiêu Chiến, cũng dốc lòng chăm sóc cẩn thận.
Tiêu Chiến từng hỏi qua Khương Vũ Nhu, vì sao muốn cứu anh, rõ ràng là anh phá hủy cô ấy.
Nhưng Khương Vũ Nhu cũng chưa nói gì, ba ngày sau, cô rời đi. Trước khi rời đi, Khương Vũ Nhu nói với anh, nhất định phải tiếp tục sống, nếu muốn báo thù thì đi về hướng nam.
Huyết hải thâm thù của ba mẹ là phải báo, Tiêu Chiến hướng về phía nam mà đi. Sau này tòng quân, trải qua 5 năm chém giết mà trưởng thành, anh hiện giờ đã trở thành chủ soái năm đại quân khu Bắc Lương nước Long, thống soái 30 vạn Phá Long Quân cùng Điện Thần Long!
Phá Long vừa ra, thiên hạ toàn chấn!
Thần long tử hải, toàn cầu cộng tôn!
30 vạn Phá Long Quân, không riêng gì ở nước Long, dù là toàn thế giới ai cũng phải sợ hãi.
Mà lệ thuộc với Phá Long Quân, Điện Thần Long, dưới trướng là có Tứ Đại Long Tôn, Bát Đại Long Tướng cùng Tam Đại Thần Y!
Hiện giờ Tiêu Chiến, sớm đã quyền thế ngập trời, vốn là tính toán sau lễ phong tướng liền trở về Tô Hàng, đem toàn bộ kẻ thủ năm đó thanh toán một lần.
Nhưng không nghĩ tới, lại ngoài ý muốn nhận được điện thoại của cô.
Hồi tưởng lời nói vừa rồi của Khương Vũ Nhu trong điện thoại, Tiêu Chiến nhịn không được mà cả người phát run, nước mắt càng giống như vỡ đê.
5 năm không thấy, cô cư nhiên sinh một bé gái cho anh.
“Năm đó, là anh thương tổn em nhưng em lại là người cho anh hy vọng sống sót.” Tiêu Chiến nhìn ngoài cửa sổ, trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
5 năm, một mình cô sinh ra đứa bé và nuôi nấng đến bây giờ, rốt cuộc trên lưng phải bao nhiêu tiếng xấu, Tiêu Chiến không cần nghĩ cũng biết.
Khương Vũ Nhu trong trí nhớ anh chỉ vừa mới hai mươi tuổi, là một cô gái tươi đẹp như ảnh mặt trời tinh thần phấn chẩn lại thiện lương, là cô gái mà anh chỉ có tiếp xúc trong mấy ngày ngắn ngủn lại sinh cho anh một đứa con gái.
Nhưng vừa rồi anh lại biết tin con gái mình bị tai nạn xe cộ, sẽ chết.
“Tiêu Chiến, em là Khương Vũ Nhu”
“Cacao bị tai nạn xe, con gái chúng ta sắp chết rồi, cầu xin anh, anh có trở về nhìn Cacao được không."
“Con bé vẫn luôn muốn gặp anh cầu xin anh.”
Tim Tiêu Chiến như muốn vỡ nát, nước mắt càng chảy ra.
5 năm, chính mình có một đứa con gái, khi anh biết được thì cô bé lại sắp chết rồi.
“A a a! Sẽ không! Sẽ không! Sẽ không chết! Nhanh lên, mau chạy đến Tô Hàng cho tôi! Lập tức liên hệ Tam Đại Thần Y dùng tốc độ nhanh nhất xuất hiện ở Tô Hàng! Nhất định phải mau lên!! Bằng bất cứ giá nào! Bằng bất cứ giá nào!”
Tiêu Chiến liều mạng gào rống, biểu tình kích động.
Tính toán một chút Cacao chỉ mới 4 tuổi!
Anh Tiêu Chiến, con gái của chủ soái Phá Long, con gái mà anh chưa bao giờ gặp qua, cô bé mới 4 tuổi còn chưa kịp nhìn thế giới này có gì. Chính anh còn chưa có tận mắt nhìn cô bé, ngay cả cơ hội ôm một cái cũng không có, hiện giờ, đã phải rời nhân thế sao?
Không!
Tuyệt đối không thể.
“Cacao, chờ ba! Ba lập tức liền đến đây! Khương Vũ Nhu, chờ anh!”
Tiêu Chiến đau lòng kêu một tiếng, thanh thế tận trời, trực tiếp làm vỡ tan mây đen trên không trung!
Mà giờ phút này, xe jeep quân dụng đã hoả tốc chạy tới một chỗ sân bay quân dụng phụ cận, Tiêu Chiến trực tiếp xông lên chiến cơ, ngồi trên ghế điều khiển, tự mình lái máy bay chiến đấu đi Tô Hàng!
Khương Vũ Nhu nước mắt đầy mặt, gắt gao nắm tay nhỏ Cacao, cô bé nằm trên giường bệnh cả người là máu, khóc ròng nói: “Ba sẽ đến, Cacao nghe lời mẹ nha.”
Dưới sự hoảng loạn nôn nóng, Khương Vũ Nhu móc di động ra, ấn vào dãy số chưa bao giờ cô đụng đến trong 5 năm qua.
“Tiêu Chiến, em là Khương Vũ Nhu, Cacao bị tai nạn xe cộ, con gái chúng ta sắp chết rồi, cầu xin anh, anh có thể trở về nhìn Cacao được không. Con bé vẫn luôn muốn gặp anh, cầu xin anh. Rốt cuộc anh đang ở đâu vậy huhuhuhu."
Khương Vũ Nhu trực tiếp xụi lơ ngồi dưới đất, khóc không thành tiếng, cả người không ngừng phát run.
“Khương Vũ Nhu?"
Điện thoại ở đầu dây bên kia, xa ở núi Thái Sơn, Tiêu Chiến đứng trên đài, người mặc quân trang Thanh Long, giờ phút này cả người run lên!
Toàn bộ khu vực Thái Sơn, hôm nay đóng cửa, mười vạn binh lính phía dưới, cờ quân đội che lấp cả trời
Hôm nay là lễ phong tướng mười năm một lần của nước Long, Tiêu Chiến lấy 30 vạn Phá Long Quân, diệt trừ trăm vạn đại quân của tám nước, bình định chiến tranh biên giới, trở thành chủ soái năm đại quân khu Bắc Lương!
Hôm nay là lễ phong tướng của anh!
Nhưng là, giờ phút này, anh lại đột nhiên nhận được cuộc gọi từ số điện thoại mà 5 năm qua không gọi tới.
Tiêu Chiến lập tức gọi về nhưng không có ai nghe.
Ngay sau đó, anh trực tiếp bỏ qua lễ phong tướng, ở dưới hàng trăm con mắt của các chỉ huy, tướng lĩnh, anh chạy như bay xuống dưới chân núi
Thái Sơn.
Tất cả mọi người đều chấn động, đây chính là lễ phong tướng, là thời khắc huy hoàng nhất vinh quang nhất! Tiêu Chiến lại trực tiếp vứt bỏ lễ phong tướng, anh muốn đi đâu vậy chứ?
Oanh!
Một khắc kia, từ trên người Tiêu Chiến phát ra khí thế lạnh lẽo vô hạn, anh lấy tốc độ nhanh nhất xông lên một chiếc xe jeep quân dụng, phía sau, mấy người dưới trướng trung thành đã cùng nhau chiến đấu tắm máu cũng vội vàng nhanh chóng lên xe.
“Mau! Lập tức chạy về Tô Hảng! Mau! Dùng tốc độ nhanh nhất tìm cô ấy cho tôi!"
Tiêu Chiến giận dữ hét khăn cả giọng với người ngồi ở phía trước. Trong giờ phút này, thanh âm của anh như hồng long, lệ khi 5 năm trên chiến trường chém giết nhanh chóng toát ra chấn động cửu tiên.
Mà giờ phút này, mặt Tiêu Chiến đã sớm đầy nước mắt, hốc mắt đỏ bừng.
Bên trong xe, người dưới trưởng anh, giờ phút này nhìn thấy cảm xúc Tiêu Chiến kích động rơi lệ đầy mặt, tất cả đều là vẻ mặt hoảng sợ, nội tâm như có sóng to gió lớn.
Không nói hai lời, người lái dưới trướng trực tiếp khởi động xe quân đội, đạp ga chạy đi, xe giống như tia chớp trực tiếp bắn ra ngoài!
Mà những người còn lại nhanh chóng thông qua định vị vệ tinh của dãy số điện thoại ở Tô Hàng xác định vị trí cụ thể.
Cùng lúc đó, ba chiếc xe jeep quân dụng, cũng nhanh chóng đi theo sau xe Tiêu Chiến.
Mà giờ phút này Tiêu Chiến ngồi ở bên trong xe, tâm thần không chỉ có sảng khoái mà cả người bởi vì cảm xúc kích động mà phát run.
Hốc mắt anh sớm đã tràn ngập nước mắt.
Khương Vũ Nhu.
Cacao.
Con gái chúng ta.
Rốt cuộc Tiêu Chiến không kìm nén được nội tâm kích động, phát ra một tiếng gầm nhẹ.
Tiêu Chiến anh có con gái, 5 năm, anh chưa bao giờ biết chính mình sẽ còn một đứa con gái!
“A! Mau! Chạy nhanh hơn nữa! Tôi muốn gặp cô ấy!”
Tiêu Chiến gào rống nói, cảm xúc khó có thể bình phục, nội tâm tự trách giờ phút này giống như sóng thần bùng nổ.
Hàng người ngồi phía trước, nghe được tiếng gào rống đan xen bị phẫn của Tiêu Chiến, không dám chậm trễ, lại lần nữa nhấn ga, oanh một tiếng, xe quân đội trực tiếp lấy tốc độ hai trăm km/h lao đi!
Toàn bộ chân trời đều là mây đen, giờ phút này phô thiên cải địa đè ép xuống, tựa như thần long du tẩu dẫn dắt xe quân đội của bọn họ.
Tiêu Chiến nhắm mắt, nước mắt không ngừng rơi, trong miệng không ngừng lặp lại tên Khương Vũ Nhu cùng Cacao.
Tiêu Chiến anh vốn là đại thiếu gia Tiêu gia ở Tô Hàng, là hào môn Tô Hàng.
5 năm trước, Tiêu Chiến kết hôn với thanh mai trúc mã thiên kim nhà họ Ninh Tô Hàng, chính là vào ngày hôn lễ anh bị nhà họ Ninh cùng tứ đại gia tộc Tô Hàng hãm hại. Đêm tân hôn, làm “hỏng” bạn thân của thiên kim nhà họ Ninh- Khương Vũ Nhu.
Xong việc, nhà họ Ninh cùng tứ đại gia tộc làm khó dễ, trong một đêm Tiêu gia sụp đổ, ba mẹ vì bảo vệ Tiêu Chiến mà nhảy hồ tự sát
Nhưng nhà họ Ninh nuốt lời, phái người đuổi giết Tiêu Chiến, Tiêu Chiến nản lòng thoái chí, trằn trọc đi bốn cái thành thị để cậy nhờ anh em, không ngờ, lại bị anh em bản đứng, một đường bị người đuổi giết.
Mấy tháng đó, là những ngày tháng đen tối nhất trong cuộc đời Tiêu Chiến, bị vị hôn thê thanh mai trúc mã hãm hại, bị anh em tốt bán đứng, còn bị người đuổi giết.
Anh hoàn toàn sụp đổ chỉ có thể lựa chọn tự sát.
Nhưng khi anh nhảy vào sông tự sát thì cô ấy lại xuất hiện.
Khương Vũ Nhu, người mà đêm đó bị anh phá hủy, một đường đi tìm anh rồi lại nhảy vào nước sông lạnh băng cứu Tiêu Chiến, cũng dốc lòng chăm sóc cẩn thận.
Tiêu Chiến từng hỏi qua Khương Vũ Nhu, vì sao muốn cứu anh, rõ ràng là anh phá hủy cô ấy.
Nhưng Khương Vũ Nhu cũng chưa nói gì, ba ngày sau, cô rời đi. Trước khi rời đi, Khương Vũ Nhu nói với anh, nhất định phải tiếp tục sống, nếu muốn báo thù thì đi về hướng nam.
Huyết hải thâm thù của ba mẹ là phải báo, Tiêu Chiến hướng về phía nam mà đi. Sau này tòng quân, trải qua 5 năm chém giết mà trưởng thành, anh hiện giờ đã trở thành chủ soái năm đại quân khu Bắc Lương nước Long, thống soái 30 vạn Phá Long Quân cùng Điện Thần Long!
Phá Long vừa ra, thiên hạ toàn chấn!
Thần long tử hải, toàn cầu cộng tôn!
30 vạn Phá Long Quân, không riêng gì ở nước Long, dù là toàn thế giới ai cũng phải sợ hãi.
Mà lệ thuộc với Phá Long Quân, Điện Thần Long, dưới trướng là có Tứ Đại Long Tôn, Bát Đại Long Tướng cùng Tam Đại Thần Y!
Hiện giờ Tiêu Chiến, sớm đã quyền thế ngập trời, vốn là tính toán sau lễ phong tướng liền trở về Tô Hàng, đem toàn bộ kẻ thủ năm đó thanh toán một lần.
Nhưng không nghĩ tới, lại ngoài ý muốn nhận được điện thoại của cô.
Hồi tưởng lời nói vừa rồi của Khương Vũ Nhu trong điện thoại, Tiêu Chiến nhịn không được mà cả người phát run, nước mắt càng giống như vỡ đê.
5 năm không thấy, cô cư nhiên sinh một bé gái cho anh.
“Năm đó, là anh thương tổn em nhưng em lại là người cho anh hy vọng sống sót.” Tiêu Chiến nhìn ngoài cửa sổ, trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
5 năm, một mình cô sinh ra đứa bé và nuôi nấng đến bây giờ, rốt cuộc trên lưng phải bao nhiêu tiếng xấu, Tiêu Chiến không cần nghĩ cũng biết.
Khương Vũ Nhu trong trí nhớ anh chỉ vừa mới hai mươi tuổi, là một cô gái tươi đẹp như ảnh mặt trời tinh thần phấn chẩn lại thiện lương, là cô gái mà anh chỉ có tiếp xúc trong mấy ngày ngắn ngủn lại sinh cho anh một đứa con gái.
Nhưng vừa rồi anh lại biết tin con gái mình bị tai nạn xe cộ, sẽ chết.
“Tiêu Chiến, em là Khương Vũ Nhu”
“Cacao bị tai nạn xe, con gái chúng ta sắp chết rồi, cầu xin anh, anh có trở về nhìn Cacao được không."
“Con bé vẫn luôn muốn gặp anh cầu xin anh.”
Tim Tiêu Chiến như muốn vỡ nát, nước mắt càng chảy ra.
5 năm, chính mình có một đứa con gái, khi anh biết được thì cô bé lại sắp chết rồi.
“A a a! Sẽ không! Sẽ không! Sẽ không chết! Nhanh lên, mau chạy đến Tô Hàng cho tôi! Lập tức liên hệ Tam Đại Thần Y dùng tốc độ nhanh nhất xuất hiện ở Tô Hàng! Nhất định phải mau lên!! Bằng bất cứ giá nào! Bằng bất cứ giá nào!”
Tiêu Chiến liều mạng gào rống, biểu tình kích động.
Tính toán một chút Cacao chỉ mới 4 tuổi!
Anh Tiêu Chiến, con gái của chủ soái Phá Long, con gái mà anh chưa bao giờ gặp qua, cô bé mới 4 tuổi còn chưa kịp nhìn thế giới này có gì. Chính anh còn chưa có tận mắt nhìn cô bé, ngay cả cơ hội ôm một cái cũng không có, hiện giờ, đã phải rời nhân thế sao?
Không!
Tuyệt đối không thể.
“Cacao, chờ ba! Ba lập tức liền đến đây! Khương Vũ Nhu, chờ anh!”
Tiêu Chiến đau lòng kêu một tiếng, thanh thế tận trời, trực tiếp làm vỡ tan mây đen trên không trung!
Mà giờ phút này, xe jeep quân dụng đã hoả tốc chạy tới một chỗ sân bay quân dụng phụ cận, Tiêu Chiến trực tiếp xông lên chiến cơ, ngồi trên ghế điều khiển, tự mình lái máy bay chiến đấu đi Tô Hàng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.