Chương 19: Tống Viễn Văn tìm tới nhà
Phàm Lập Đức
09/12/2023
Mạc Tuấn đoán được thành phố D đã đem người tới rồi nên chạy xuống núi, dựa vào càn khôn bộ bỏ qua đường lên núi cứ cho bọn họ đánh nhau mới tốt.
Sau khi rời khỏi Mạc Tuấn chạy suốt buổi sáng mới về tới thành phố Z, sau khi về tới nhà thì thấy Khương Tiểu Linh ở phòng khách ngủ chờ.
Mạc Tuấn cũng không ngờ cô ấy lại chờ mình cả đêm, xem ra cô ấy ngoài mặt nói là kết hôn giả nhưng vẫn còn biết quan tâm người khác.
"Mày là Mạc Tuấn tên phế vật của Mạc gia sao?" Tống Viễn Văn mang theo mười người trong đó còn có một ông già xông vào nhà có cầm cả gậy gộc.
"Đúng vậy mày là ai?" Mạc Tuấn lạnh nhạt hỏi, hắn nhìn là biết nhất định kiếm mình gây chuyện rồi.
"Nhìn mày bình thường mà sao Tiểu Linh lại nhìn trúng cái tên phế vật mày chứ, mày có phải là dùng thủ đoạn gì không." Tống Viễn Văn cười lạnh hỏi.
Do tiếng ồn ào nên làm cho Khương Tiểu Linh Tỉnh dậy nhìn thấy Tống Thiếu văn thì khuôn mắt biến sắc, biết lần này tên Tống Viễn Văn đã kiếm tới tận nơi này thì cả hai đều sẽ sống không yên.
"Hắc hắc... Tiểu Linh em lại dám đi cắm sừng anh em đúng là chán sống mà, để hôm nay anh sẽ chơi em trước mặt của thằng này sau đó đánh què chân hắn, cho em biết kết cục dám cắm sừng anh là như thế nào." Tống Viễn Văn hung ác nói.
Làm cho cô sợ hãi là mấy người kia đem bao vây hết, còn cầm gậy gộc nữa, lần này hắn ta có thể sẽ đánh gãy chân của Mạc Tuấn, vậy là mình đã liên lụy anh ta rồi.
Khương Tiểu Linh tràn nước mắt ra nói: "Anh muốn làm gì tôi cũng được xin anh hãy tha cho anh Mạc." Sau đó còn chạy ra trước mặt Mạc Tuấn chắn cho Mạc Tuấn.
Mạc Tuấn nhìn một màn này cũng biết cô Khương Tiểu Linh này cũng là một người lương thiện bình tĩnh kiên định nói: "Em, không sao đâu việc này để anh giải quyết."
"Anh không giải quyết được đâu bọn họ có hơn mười người." Sau đó quay qua nói: "Chỉ cần anh tha cho anh ấy muốn tôi làm gì cũng được."
Mạc Tuấn cũng khá cảm động nếu là một người bình thường nhất định đều sẽ bị hắn ta hành hạ tới chết, nhưng hắn ta không phải người thường hắn là tu chân giả, còn những người này có hai người tu võ xem ra cũng không đơn giản, một người lão già ở trong còn một người có chân khí mạnh hơn lão già trước mặt.
Nhớ lại lúc trước ở giới tu chân hắn tứ cố vô thân sinh ra đã bị ghét bỏ, cũng nhờ cơ duyên hắn một đường quật khởi, trời ghét hiền tài tạo ra các giới chủ vây công hắn.
"Bây giờ cô không có tư cách bàn điều kiện với tao, giờ tao là ngưới nói cai gì thì sẽ là cái đó ha...ha., con khốn mày dám làm mất mặt tao thì tao sẽ cho mày biết kết cục của người vẽ mặt Tống gia tao." Tống Văn Viễn mặt hung ác nói, sau đó bày ra mặt vô cùng biến thái nhìn chằm chằm Khương Tiêu Linh.
"Cực phẩm thể này mà để cho kẻ khác đúng là hoa tươi cắm bãi phân trâu mà, bây giờ tao phải thưởng thức rồi." Vẻ mặt biến thái của hắn nhìn chằm chằm Khương Tiểu Linh ở miệng còn chảy cả nước miếng.
Các thủ hạ cũng hiểu ý mau chóng bắt Mạc Tuấn, chuyện này hắn làm cũng không phải một lần nên, các thủ hạ phối hợp đều rất ăn ý.
Mạc Tuấn chỉ cười lạnh sau đó ra tay mỗi người một cước, chỉ trong nháy mắt tất cả đều bị đá bay, lão già kia cũng rất kinh ngạc, biết hôm nay nhất định đã gặp cao thủ rồi.
Tống Viễn Văn vừa kinh ngạc lại càng âm trầm, hắn ta không thể để người ở trong tay vut mất được nói: "Kình lão tiểu tử này giao cho ông đấy."
Kình lão dù sao cũng nội khí cảnh cao cấp, ở trong thành phố Z là có thể đi ngang như hậu hoa viên.
"Vâng." Kình lão đáp.
"Tôi khuyên cậu tất nhất cậu hãy bó tay chịu trói như vậy sẽ đỡ chịu khổ đấy." Kình lão cười lạnh nói để tăng khí thế của mình.
"Ông không phải đối thủ của tôi, tên ở ngoài còn có thể đánh với tôi vài chiêu đấy." Mạc Tuấn mỉm cười nói.
"Cái gì?" Kình lão kinh hãi không ngờ tên này còn biết còn một cao thủ ở ngoài.
Tống Viễn Văn ra tay với Khương Tiểu Linh thì xuất hiện trước mắt của hắn thấy Mạc Tuấn, hắn chưa kịp làm gì thì bị ăn một cái tát trời giáng, làm cho hắn xoay vài vòng rụng mấy cái răng.
Kình lão thấy thế kịp phản ứng chạy tới sử dùng một loại quyền pháp khá ảo diệu trước mặt người phàm, nhưng trước mặt Mạc Tuấn là trăm ngàn chỗ hở, đấu với một đối thủ có kinh nghiệm chiến đấu thì giống như trẻ con múa quyền trước mặt người lớn.
Khi quyền kình sắp tới thì bị Mạc Tuấn một đấm trả lại, hai quyền kình giao phong cao thấp liền phân ra, tay của Kình lão bị đánh gãy kêu răng rắc lui về phía sau ôm ngực hộc ra ngụm máu lớn.
Sau khi rời khỏi Mạc Tuấn chạy suốt buổi sáng mới về tới thành phố Z, sau khi về tới nhà thì thấy Khương Tiểu Linh ở phòng khách ngủ chờ.
Mạc Tuấn cũng không ngờ cô ấy lại chờ mình cả đêm, xem ra cô ấy ngoài mặt nói là kết hôn giả nhưng vẫn còn biết quan tâm người khác.
"Mày là Mạc Tuấn tên phế vật của Mạc gia sao?" Tống Viễn Văn mang theo mười người trong đó còn có một ông già xông vào nhà có cầm cả gậy gộc.
"Đúng vậy mày là ai?" Mạc Tuấn lạnh nhạt hỏi, hắn nhìn là biết nhất định kiếm mình gây chuyện rồi.
"Nhìn mày bình thường mà sao Tiểu Linh lại nhìn trúng cái tên phế vật mày chứ, mày có phải là dùng thủ đoạn gì không." Tống Viễn Văn cười lạnh hỏi.
Do tiếng ồn ào nên làm cho Khương Tiểu Linh Tỉnh dậy nhìn thấy Tống Thiếu văn thì khuôn mắt biến sắc, biết lần này tên Tống Viễn Văn đã kiếm tới tận nơi này thì cả hai đều sẽ sống không yên.
"Hắc hắc... Tiểu Linh em lại dám đi cắm sừng anh em đúng là chán sống mà, để hôm nay anh sẽ chơi em trước mặt của thằng này sau đó đánh què chân hắn, cho em biết kết cục dám cắm sừng anh là như thế nào." Tống Viễn Văn hung ác nói.
Làm cho cô sợ hãi là mấy người kia đem bao vây hết, còn cầm gậy gộc nữa, lần này hắn ta có thể sẽ đánh gãy chân của Mạc Tuấn, vậy là mình đã liên lụy anh ta rồi.
Khương Tiểu Linh tràn nước mắt ra nói: "Anh muốn làm gì tôi cũng được xin anh hãy tha cho anh Mạc." Sau đó còn chạy ra trước mặt Mạc Tuấn chắn cho Mạc Tuấn.
Mạc Tuấn nhìn một màn này cũng biết cô Khương Tiểu Linh này cũng là một người lương thiện bình tĩnh kiên định nói: "Em, không sao đâu việc này để anh giải quyết."
"Anh không giải quyết được đâu bọn họ có hơn mười người." Sau đó quay qua nói: "Chỉ cần anh tha cho anh ấy muốn tôi làm gì cũng được."
Mạc Tuấn cũng khá cảm động nếu là một người bình thường nhất định đều sẽ bị hắn ta hành hạ tới chết, nhưng hắn ta không phải người thường hắn là tu chân giả, còn những người này có hai người tu võ xem ra cũng không đơn giản, một người lão già ở trong còn một người có chân khí mạnh hơn lão già trước mặt.
Nhớ lại lúc trước ở giới tu chân hắn tứ cố vô thân sinh ra đã bị ghét bỏ, cũng nhờ cơ duyên hắn một đường quật khởi, trời ghét hiền tài tạo ra các giới chủ vây công hắn.
"Bây giờ cô không có tư cách bàn điều kiện với tao, giờ tao là ngưới nói cai gì thì sẽ là cái đó ha...ha., con khốn mày dám làm mất mặt tao thì tao sẽ cho mày biết kết cục của người vẽ mặt Tống gia tao." Tống Văn Viễn mặt hung ác nói, sau đó bày ra mặt vô cùng biến thái nhìn chằm chằm Khương Tiêu Linh.
"Cực phẩm thể này mà để cho kẻ khác đúng là hoa tươi cắm bãi phân trâu mà, bây giờ tao phải thưởng thức rồi." Vẻ mặt biến thái của hắn nhìn chằm chằm Khương Tiểu Linh ở miệng còn chảy cả nước miếng.
Các thủ hạ cũng hiểu ý mau chóng bắt Mạc Tuấn, chuyện này hắn làm cũng không phải một lần nên, các thủ hạ phối hợp đều rất ăn ý.
Mạc Tuấn chỉ cười lạnh sau đó ra tay mỗi người một cước, chỉ trong nháy mắt tất cả đều bị đá bay, lão già kia cũng rất kinh ngạc, biết hôm nay nhất định đã gặp cao thủ rồi.
Tống Viễn Văn vừa kinh ngạc lại càng âm trầm, hắn ta không thể để người ở trong tay vut mất được nói: "Kình lão tiểu tử này giao cho ông đấy."
Kình lão dù sao cũng nội khí cảnh cao cấp, ở trong thành phố Z là có thể đi ngang như hậu hoa viên.
"Vâng." Kình lão đáp.
"Tôi khuyên cậu tất nhất cậu hãy bó tay chịu trói như vậy sẽ đỡ chịu khổ đấy." Kình lão cười lạnh nói để tăng khí thế của mình.
"Ông không phải đối thủ của tôi, tên ở ngoài còn có thể đánh với tôi vài chiêu đấy." Mạc Tuấn mỉm cười nói.
"Cái gì?" Kình lão kinh hãi không ngờ tên này còn biết còn một cao thủ ở ngoài.
Tống Viễn Văn ra tay với Khương Tiểu Linh thì xuất hiện trước mắt của hắn thấy Mạc Tuấn, hắn chưa kịp làm gì thì bị ăn một cái tát trời giáng, làm cho hắn xoay vài vòng rụng mấy cái răng.
Kình lão thấy thế kịp phản ứng chạy tới sử dùng một loại quyền pháp khá ảo diệu trước mặt người phàm, nhưng trước mặt Mạc Tuấn là trăm ngàn chỗ hở, đấu với một đối thủ có kinh nghiệm chiến đấu thì giống như trẻ con múa quyền trước mặt người lớn.
Khi quyền kình sắp tới thì bị Mạc Tuấn một đấm trả lại, hai quyền kình giao phong cao thấp liền phân ra, tay của Kình lão bị đánh gãy kêu răng rắc lui về phía sau ôm ngực hộc ra ngụm máu lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.