Thần Ma Chi Mộ

Chương 494

Phong Cuồng Khô Lâu

04/04/2013

“Ái chà! Đây là tọa kỵ của ngươi? Oa! Nó có linh tính đấy!” Đôn Triệt thấy thế hết sức kinh dị kêu lên.

Triệu Thụy lật người cưỡi lên Thứ Sáu, không trả lời Đôn Triệt mà nói: “Đôn Triệt huynh, mời dẫn đệ tới gặp sư phụ huynh, đệ cần ông ấy giúp đệ rời khỏi Hoàng Tuyền Địa Cung.”

“Tốt thôi.” Đôn Triệt vừa đáp ứng, vừa nhìn Thứ Sáu, tấm tắc khen ngợi, dẫn Triệu Thụy đi về phía xa “Triệu Thụy huynh đệ, có thể ngươi không hiểu, yêu quái có linh tính trong Hoàng Tuyền Địa Cung rất hiếm hoi, cho dù là vong linh trong Hoàng Tuyền Địa Cung, đại đa số cũng là do những tình cảm tiêu tực như oán hận tụ thành, ngoại trừ giết chóc ra, cơ hồ không có linh trí.”

“Há? Thật sao?” Triệu Thụy thừa cơ hội này, thông qua Đôn Triệt để hiểu thêm về tình hình Hoàng Tuyền Địa Cung.

Hai người dọc đường vừa đi vừa nói, Đôn Triệt nói đại khái tình huống ra một lần.

Lúc này Triệu Thụy mới biết, thì ra trong Hoàng Tuyền Địa Cung rộng lớn vô hạn, tồn tại một bộ lạc do linh yêu hợp thành, lãnh tụ trong đó là lão sư mà Đôn Triệt nói. Tên của sư phụ này kêu là Mi Thiên, là vị tuổi tác lớn nhất, thực lực mạnh nhất trong những linh yêu này, Đôn Triệt và những linh yêu khác đều được Mi Thiên chỉ dạy, từng bước tiến hóa phát triển, đến hiện tại đã có tu vi cường đại và trí tuệ không thấp hơn con người.

Mi Thiên có một mục tiêu, hi vọng có thể cải biến Hoàng Tuyền Địa Cung thành thế giới giống với nhân giới, ông ta luôn nỗ lực tìm kiếm những linh yêu khác, sau đó ra sức bồi dưỡng chúng, hi vọng bầy linh yêu càng lúc càng lớn, sau cùng có thể thành dòng chính trong Hoàng Tuyền Địa Cung, sau đó dựa vào trí tuệ và hợp tác thay đổi tình trạng máu me trước mắt của Hoàng Tuyền Địa Cung.

Trước đây, Mi Thiên từng xém chút nữa đã đạt tới mục tiêu của mình.

Thế nhưng, một vị khách không mời đến từ Cửu U Hoàng Tuyền lại ngăn trở kế hoạch của Mi Thiên, đồng thời chiếm cứ thành phố trung tâm của Hoàng Tuyền Địa Cung.

Tâm huyết nhiều năm Mi Thiên nỗ lực liền thành công cốc, Hoàng Tuyền Địa Cung lại khôi phục tình trạng hỗn loạn trước đây, thậm chí còn hỗn loạn hơn trước!

Triệu Thụy nghe vậy âm thầm kinh ngạc, tham vọng của Mi Thiên này không phải to lớn bình thường!

Không ngờ lại cải tạo Hoàng Tuyền Địa Cung!

Đây là nơi tiếp giáp giữa hai giới âm dương, muốn cải tạo tới trạng thái lý tưởng của Mi Thiên, độ khó có thể tưởng tượng.

Đương nhiên, nếu như có thực lực cường hoành, tu vi tinh thâm, thực hiện tất cả tịnh không phải là không thể.

Một khi cách nghĩ này của Mi Thiên có thể thực hiện được, vậy ông ta sẽ trở thành Chúa sáng thế của Hoàng Tuyền Địa Cung tương lai!

Triệu Thụy nổi lòng hiếu kì mãnh liệt đối với Mi Thiên, bèn vội vàng dò hỏi Đôn Triệt tình huống về Mi Thiên.

Đôn Triệt tuy cùng sinh hoạt với sư phụ mình một đoạn thời gian tương đối dài, nhưng tịnh không hiểu biết lắm về quá khứ của sư phụ.

Hắn chỉ nói với Triệu Thụy, khi Mi Thiên ở thời kì đỉnh cao, hắn thậm chí không thể tiếp được một kích tùy ý của sư phụ!

Đôn Triệt là một yêu quái Hợp Thể kì, thực lực có thể nói là tương đối không tầm thường, hắn lại không cách nào chống cự một kích tùy ý của Mi Thiên!

Đây là khái niệm gì?

Một đại yêu Hợp Thể kì, không ngăn nổi ngay cả một chiêu của Mi Thiên!

Tuy thời gian Triệu Thụy quen biết với Đôn Triệt không lâu, nhưng lại hết sức hiểu rõ Đôn Triệt.

Hắn biết thằng cha này nói năng không theo lý lẽ cho lắm, nhưng không bịa chuyện.

Mi Thiên chỉ sợ là có tu vi tinh thâm như vậy thật.

Triệu Thụy cảm thấy sau lưng mình mồ hôi lạnh tuôn xuống ròng ròng, Mi Thiên cường đại như vậy, nếu bỏ vào tu chân giới của nhân giới, còn ai là đối thủ của ông ta?

Đại khái chỉ có tứ đại đỉnh phong cường giả như thần long thấy đầu không thấy đuôi đó có lẽ mới có tư cách để so sánh.



Bất quá Triệu Thụy nghĩ lại, trong lòng lại thoải mái, Mi Thiên rõ ràng không có dã tâm đối với nhân giới, hơn nữa Mi Thiên đã sớm đi qua nhân giới, mà nhân giới không có chút ghi chép nào về ông ấy, nói lên rằng Mi Thiên ở nhân giới rất trầm lặng, hắn đã lo lắng quá xa rồi.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện, Đôn Triệt lại thích nói, rất ồn ào, Triệu Thụy thường bị hắn nói cho đầu đầy vạch đen, bất quá hắn lại thích yêu quái này từ tận đáy lòng, tâm linh rất thuần khiết, tâm tư rất đơn giản, tính cách rất rộng rãi.

Triệu Thụy đoán, số lượng linh yêu trong Hoàng Tuyền Địa Cung ít, mà những linh yêu khác quá nửa cũng không chịu nổi miệng mồm của hắn, không thích nói chuyện với hắn, Đôn Triệt bình thường cũng không có đối tượng để tâm sự, lần này có thể tính là tìm được một đối tượng để nói chuyện, hận không thể trút hết lời trong bụng ra ngoài.

Hai người đi đại khái bốn năm tiếng đồng hồ, Đôn Triệt cực kì quen thuộc đối với Hoàng Tuyền Địa Cung, tuyên bố rằng nhắm mắt cũng có thể tìm về được, tốc độ của Thứ Sáu nhanh, tốc độ của Đôn Triệt cũng không chậm, Triệu Thụy tính thử, hai người đi bốn năm tiếng đồng hồ, chí ít cũng hơn ngàn kí lô mét, mới tới được chỗ ở của Đôn Triệt.

Triệu Thụy cảm thán một tiếng, Hoàng Tuyền Địa Cung diện tích rộng lớn, đường sá bên trong lại đan xen phức tạp, nếu không phải gặp được Đôn Triệt, không biết mình phải đi tới năm nào tháng nào mới tới được nơi đây.

Ở giữa cái bộ lạc của Đôn Triệt này là một tế đàn hết sức to lớn.

Xung quanh tế đàn có hơn trăm pho tượng các loại yêu quái, ở bốn hướng trước sau trái phải của tế đàn có các phòng ốc xây dựng đơn giản.

Triệu Thụy ướm thử, những phòng ốc này đại khái có ba bốn chục gian, cũng có nghĩa là, chí ít cũng ba bốn chục yêu quái.

Bất quá, Triệu Thụy lại không thấy bất kì một con nào.

Điều này khiến Triệu Thụy yên tâm lại, không phải lo lắng Đôn Triệt giới thiệu vị tỉ tỉ “xinh đẹp” nào đó cho hắn.

Triệu Thụy và Đôn Triệt đi tới trước tế đàn, liền nhìn thấy một ông già thấp nhỏ, ánh mắt hiền từ đứng trên tế đàn, mỉm cười nhìn hắn.

Hình như ông ta không hề bất ngờ về việc Triệu Thụy tới đây.

Triệu Thụy biết, ông già này khẳng định chính là Mi Thiên.

Bởi vì ông già này quá bình thường, quá phổ biến, khắp người không tán phát chút áp suất linh lực đáng sợ nào, mà giống như một ông già bình thường ở nhân giới suốt ngày xách lồng chim, đi dạo chơi cờ, đây chính là một đặc trưng của tu chân giả cấp đỉnh phong!

“Sư phụ, con về rồi!” Đôn Triệt nhìn thấy lão già, liền như đứa bé thấy cha đi xa đã lâu, lúp xúp chạy qua, ôm chặt lấy Mi Thiên.

“Úi chu choa, nhẹ một chút, xương sắp bị ngươi ôm gãy rồi này.” Trong mắt Mi Thiên đầy từ ái, nhẹ nhàng sờ đầu Đôn Triệt.

“Sư phụ, con giới thiệu cho sư phụ., đây là Triệu Thụy huynh đệ, chúng con cùng giết một đại yêu Hợp Thể kì!” Đôn Triệt ôm Mi Thiên một lúc, rồi quay đầu lại giới thiệu Triệu Thụy.

“Anh hùng xuất thiếu niên, Triệu Thụy, tuổi ngươi bất quá khoảng hai mươi, đã có thể đạt tới tu vi thế này, quả là tuyệt vời.” Mi Thiên đưa ánh mắt về phía Triệu Thụy, cười nói, trong giọng nói không hề che giấu sự khen ngợi.

“Tiền bối quá khen rồi.” Triệu Thụy biết ông già không hề bắt mắt trước mặt là một siêu cấp cường giả, cho nên lời nói rất thận trọng.

Mi Thiên lại nhìn về phía Thứ Sáu đừng bên cạnh Triệu Thụy, ánh mắt càng thêm nhu hòa, vẫy tay với Thứ Sáu: “Bé con, lại đây.”

Thứ Sáu rõ ràng cảm thấy thiện ý của Mi Thiên, bất quá nó không lập tức tới cạnh Mi Thiên, mà lại nghiêng đầu nhìn Triệu Thụy, tựa hồ hỏi ý kiến Triệu Thụy.

“Đi đi, Thứ Sáu.” Triệu Thụy biết, một khi Thứ Sáu tới chỗ Mi Thiên, sẽ không trở về bên cạnh mình nữa.

Tuy hắn từng nói muốn mang Thứ Sáu về nhân giới, nhưng điều đó là không thể, bởi vì Thứ Sáu chỉ ăn măng đá và nhũ dịch chỉ có trong Hoàng Tuyền Địa Cung, đi tới nhân giới chỉ sợ sẽ chết đói.

Cho nên trong lòng Triệu Thụy rất luyến tiếc, khi mình một thân lưu lạc trong Hoàng Tuyền Địa Cung, Thứ Sáu là bạn bè duy nhất của mình, tuy nó là một yêu quái, nhưng đáng để nương tựa, đáng dể tin tưởng, một người một yêu dựa vào nhau mà sống, nhiều tháng như vậy, đã tạo nên một tình cảm cực kì sâu sắc, cho nên khi Triệu Thụy nói, cổ họng hơi khàn khàn, giọng hơi nghẹn ngào.

“Thứ Sáu?” Lông mày Mi Thiên nhướng lên một cái, hiển nhiên hiểu ý tứ của Thứ Sáu, bật cười.



Đôn Triệt thì ở bên cạnh oang oang: “Thứ Sáu là gì vậy? Sư phụ, Thứ Sáu là gì? Triệu Thụy huynh, Thứ Sáu có ý nghĩa gì?”, om sòm tới mức Mi Thiên và Triệu Thụy đều không nói đượcgì.

Mi Thiên sờ đầu Thứ Sáu, nói: “Đôn Triệt, ngươi cứ về phòng mình trước đã, ta có lời muốn nói với Triệu Thụy.”

“Vì sao chứ? Các người có điều gì muốn giấu con? Này này, sư phụ, có gì thì cứ nói đi, chà!” Đôn Triệt bĩu môi rời đi, dọc đường vẫn nói không ngừng, làm Mi Thiên và Triệu Thụy nhìn nhau cười khổ.

“Triệu Thụy, ngươi tới Hoàng Tuyền Địa Cung này làm gì?” Mi Thiên hỏi.

“Mi Thiên tiền bối, lần này con tới Hoàng Tuyền Địa Cung, kì thật tịnh không phải tự nguyện.” Triệu Thụy cũng không giấu giếm, kể rõ mình bị Bàng Thác kéo vào Hoàng Tuyền Địa Cung, rồi trải qua những chuyện gì.

Mi Thiên nghe Triệu Thụy kể xong, cười cười nói: “Muốn tiến vào Hoàng Tuyền Địa Cung, rất không dễ, nhưng muốn ra, còn khó hơn, bất quá, ta vừa khéo lại là một trong số ít người có thể tùy ý ra vào Hoàng Tuyền Địa Cung.

Ngươi đã cứu đồ đệ Đôn Triệt của ta, có ơn với tộc linh yêu chúng ta, ta tự nhiên sẽ hoàn thành nguyện vọng của ngươi, đưa ngươi rời đi.”

Triệu Thụy nghe nói Mi Thiên có thể đưa mình rời khỏi, trái lại không nôn nóng.

Hắn tới Hoàng Tuyền Địa Cung, còn một chuyện quan trọng nhất, đó là tìm trang Phong Thần chi thư thứ tư.

Trước khi tìm thấy trang Phong Thần chi thư thứ tư, hắn tuyệt đối sẽ không rời đi.

Triệu Thụy cẩn thận suy nghĩ một chút, với lực lượng cá nhân của hắn, muốn tìm một trang Phong Thần chi thư nhỏ bé trong Hoàng Tuyền Địa Cung, giống như mò kim đáy biển, khó lòng tìm được.

Bất quá, Mi Thiên lại rành Hoàng Tuyền Địa Cung như lòng bàn tay.

Nếu có thể nhờ vả lực lượng của Mi Thiên, có thể tìm thấy trang Phong Thần chi thư trong Hoàng Tuyền Địa Cung cũng không biết chừng.

Chỉ là, hắn phải nói với Mi Thiên như thế nào?

Triệu Thụy suy nghĩ, quyết định cứ nói thật ra, bèn nói: “Con tạm thời không muốn rời khỏi Hoàng Tuyền Địa Cung.”

“Há? Vì sao?” Mi Thiên hơi cảm thấy kinh ngạc.

“Bởi vì con muốn tìm một vật trong Hoàng Tuyền Địa Cung.”

“Vật gì vậy?”

“Phong Thần chi thư.”

“Phong Thần chi thư?” Mi Thiên giật mình “Ngươi lại biết, trong Hoàng Tuyền Địa Cung có Phong Thần chi thư?”

“Không sai, không biết tiền bối có chịu giúp con không?”

Mi Thiên hơi trầm ngâm một chút, từ từ nói: “Ngươi cần Phong Thần chi thư làm gì?”

“Để mở Thông thiên chi lộ, tới tiên ma giới, tìm cách giải trừ trớ chú trên người.”

“Há? Ngươi trúng phải trớ chú, sao ta không nhìn ra?”

Triệu Thụy cởi áo ra, để lộ hình xăm viễn cổ trên lưng cho Mi Thiên xem.

Mi Thiên xem xong không khỏi giật mình một cái nữa, bởi vì, với tri thức mênh mông của ông, lại không cách nào hiểu được ý tứ của hình xăm trên lưng Triệu Thụy!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Ma Chi Mộ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook