Thần Ma Chi Mộ

Chương 515

Phong Cuồng Khô Lâu

04/04/2013

“Chẳng trách ngay cả cường giả Độ Kiếp kì như Hoa Dương Chân Quân cũng tự thân tới, di tích của Long Cung đột nhiên xuất hiện tại nhân gian.” Triệu Thụy suy nghĩ rồi nói.

Bất quá, hắn đối với di tích của Long Cung tịnh chẳng lấy gì làm hứng thú, thứ hắn chú ý hơn chính là chỗ hạ lạc của trang Phong Thần chi thư thứ năm.

Chỉ là, mãi tới hiện tại, giấc mộng thần bí từng chỉ dẫn chỗ hạ lạc của Phong Thần chi thư vẫn lần lữa không tới, điều này khiến hắn hơi bối rối.

Khi Đôn Triệt ở Hoàng Tuyền Địa Cung, đã từng đọc qua rất nhiều truyền thuyết và thư tịch liên quan tới Long Cung, đối với di tích Long Cung thập phần hứng thú.

Hắn cao hứng nói: “Triệu Thụy huynh đệ, chúng ta tới di tích Long Cung xem thử ra sao?”

Triệu Thụy lắc lắc đầu: “Không nhất thiết, chỗ đó đã tụ tập quá nhiều cường giả, cho dù chúng ta tới, cũng không thể có thu hoạch gì.”

Đôn Triệt thập phần thất vọng, bất quá hắn tịnh không chịu thôi, tiếp tục khuyên giải: “Triệu Thụy huynh đệ, nhân loại các ngươi không phải có một câu nói, kêu là cái gì ngao cò tranh nhau, ngư ông hưởng lợi sao. Tuy đã có rất nhiều cường giả động thân đi tìm kiếm di tích Long Cung, nhưng nói không chừng chúng ta có thể thành ngư ông thì sao?”

“Khả năng này có thể lớn.”

“Vậy cũng không nhất định, chỉ cần chúng ta đi, thì có cơ hội, nếu không đi, vĩnh viễn không có cơ hội.”

Triệu Thụy ra sức giảm thiểu ý niệm của Đôn Triệt, bình tĩnh nói: “Trong di tích Long Cung rốt cuộc có nguy hiểm gì, ai cũng không dự liệu được, trong đó có bảo vật gì không, cũng là ẩn số. So với nguy hiểm mà chúng ta phải đương đầu, tịnh không thích hợp”.

Đôn Triệt tìm được mục đích lớn, quyết tâm thề không bỏ qua, bắt đầu đeo bám: “Triệu Thụy huynh đệ, kết quả thế nào, tịnh không quan trọng. Cái chúng ta hưởng thụ là quá trình mạo hiểm. Chỉ cần quá trình kích thích, vậy kết quả thế nào, có được bảo vật gì không, đều không quan trọng cả…”

Đôn Triệt còn chưa nói xong Triệu Thụy đã cảm thấy đầu mình to ra, bèn mượn cớ tu luyện chạy trốn mất.

Thi gia là gia tộc tu chân, đệ tử trung cao cấp trong gia tộc đều có phòng tu luyện chuyên môn.

Từ khi Triệu Thụy và Đôn Triệt tạm trú ở Thi gia, Vân Phương cấp riêng hai phòng tu luyện cho hai người sử dụng.

Vách của phòng tu luyện này do thép tinh đúc thành dày tới một mét, trên mặt còn khắc một số pháp trận gia cố và cách âm, cách ly giữa trong với ngoài.

Dưới mặt đất phủ một tầng thảm lông dê rất dày, một lò hương bằng đồng xanh đặt ở giữa phòng, ngoại trừ đó ra thì không có thứ gì khác.

Bất quá, đối với tu chân giả mà nói là đủ rồi.

Triệu Thụy tiến vào phòng tu luyện đóng cửa lại, giọng oang oang của Đôn Triệt liền bị chặn lại ngoài cửa.

Thế giới cuối cùng cũng yên tĩnh lại.

Triệu Thụy thở ra một hơi, chà xát hai bên thái dương hơi phát đau, lần đầu tiên cảm thấy yên tĩnh cũng là một loại hạnh phúc.

Đã tiến vào phòng tu luyện, hắn quyết định dứt khoát tu luyệt một hồi “Bát Hoang lục tiên quyết” tới khi ý định đi thám hiểm Đông Hải của Đôn Triệt nhạt dần rồi mới ra.

Ngoài ra quả thật cũng cần phải tranh thủ thời gian tu luyện.

Lần trước, chiến đấu với hung linh Thạch Hổ, hắn phát hiện, giữa hắn và tu chân giả Độ Kiếp kì rốt cuộc cách biệt lớn tới đâu.

Hắn hi vọng mình sớm có được thực lực bằng với những tu chân giả Độ Kiếp kì đó.

Đương nhiên, muốn tu vi của mình tăng lên cả một cảnh giới, không phải là một chuyện dễ dàng.

Bất quá, theo hắn thấy, vào lúc rảnh rỗi tu luyện nhiều hơn, tăng cường một ít chân khí, vẫn luôn có chỗ tốt.

Triệu Thụy ngồi xếp bằng xuống, rồi lấy từ Càn Khôn giới chỉ ra trang Phong Thần chi thư thứ tư, dùng pháp thuật đặt nó trong không trung.

Quang mang màu xanh nước biển tinh khiết từ trang Phong Thần chi thư rải xuống, bao phủ cả người Triệu Thụy vào trong.

Triệu Thụy chỉ cảm thấy mình như đang tắm gội trong dòng suối mắt mẻ, từ trong ra ngoài đều một cảm giác thoải mái không nói ra được.



Hắn nhắm hai mắt lại, chiếu theo nội dung ghi lại trong Bát Hoang lục tiên quyết, bắt đầu tu luyện.

Trước mắt Triệu Thụy đã đạt tới Phân Thể tiền kì, cảnh giới tiếp theo là Phân Thể trung kì.

Hai bên tuy chỉ cách một tầng, nhưng muốn có đột phá phải cần thời gian lâu dài tiến hành gian khổ tu luyện, hoàn toàn không phải là chuyện dễ dàng.

Trong lòng Triệu Thụy hết sức rõ ràng, tu vi trước mắt của hắn đã ứng với giai đoạn tu hành về sau, mỗi khi tiến lên một bước đều phải bỏ ra nỗ lực lớn hơn, khắc phục khó khăn lớn hơn.

Bất quá, một khi có đột phá, vậy thực lực của hắn tăng lên cũng sẽ cực kì kinh người!

Triệu Thụy hết sức khát vọng mình có thể tiến vào Phân Thể trung kì.

Hắn hết sức rõ ràng, tu chân giả Độ Kiếp kì, rốt cuộc cường đại tới đâu.

Cho dù một hung linh mới vừa tiến vào Độ Kiếp kì tức thời, lực lượng thể hiện ra cũng đủ để gọi là khủng bố.

Khi ở Hoàng Tuyền Địa Cung, nếu không có đám yêu linh như Mi Thiên trợ giúp, chỉ sợ hắn đã chết trong tay hung linh Thạch Hổ.

Nếu không muốn lần sau gặp lại loại nguy hiểm như vậy, vậy hắn phải gia tăng tu vi của mình một cách nhanh nhất.

Bài trừ tất cả tạp niệm ra khỏi đầu, để bức quang đồ thứ mười một của Bát Hoang lục tiên quyết chiếm cứ toàn bộ trong đầu, Triệu Thụy từ từ chìm vào trạng thái tu luyện cách tuyệt với thế giới.

Theo tu luyện tiến hành, linh khí trong trời đất thấm qua tầng thép dày đặc, từ bốn phương tám hướng tuôn vào trong phòng tu luyện, tiến vào trong cơ thể Triệu Thụy.

Thiên địa linh khí vốn không hình không sắc, nhưng thiên địa linh khí mà Triệu Thụy hấp thu thông qua Bát Hoang lục tiên quyết thực sự quá nhiều.

Sau cùng không ngờ lại ngưng tụ thành chùm sáng màu xanh mà mắt thường có thể thấy được, từ bốn phương tám hướng trút vào trong thân thể.

Điều này đối với tu chân giả hiện tại trong tu chân giới mà nói, đúng là một chuyện khó bề tưởng tượng!

Bởi vì, bất cứ một tu chân giả nào trong tu chân giới, cho dù là đỉnh phong cường giả cường đại nhất cũng không cách nào hấp thu thiên địa linh khí như vậy.

Đối với tu chân giả, có thể ngưng tụ thiên địa linh khí thành trạng thái sương mù để hấp thu đã là chuyện mà thần tiên ở thiên giới trong truyền thuyết mới có thể làm được., càng huống chi như Triệu Thụy, ngưng tụ thiên địa linh khí thành chùm sáng!

Đây đúng là nghe chưa từng nghe.

Bất quá, đối với Triệu Thụy, tốc độ hấp thu như vậy chẳng qua chỉ là chuyện hết sức bình thường, hắn không cảm thấy có chỗ nào đáng để kinh ngạc.

Triệu Thụy hấp thu thiên địa linh khí điên cuồng như vậy, sau đó chứa đựng chúng trong đan điền.

Qua một đoạn thời gian, Triệu Thụy phát hiện, bề ngoài Đệ nhị nguyên thần trong cơ thể xuất hiện một điểm sáng màu vàng kim.

Chỉ là quang mang hết sức nhạt, nếu không cẩn thận lưu ý căn bản không phát giác ra.

Triệu Thụy không khỏi hơi kì quái, Đệ nhị nguyên thần của hắn vốn là tiểu yêu ma màu bạc, bề ngoài sao lại xuất hiện điểm sáng màu vàng kim?

Hắn vốn hơi lo lắng sự xuất hiện của chấm sáng màu vàng kim này có khiến việc tu luyện của mình đi vào con đường sai lầm hay không.

Thế nhưng, hắn cẩn thận kiểm tra một phen, phát hiện chân khí trong cơ thể mình vận chuyển bình thường, kinh mạch cũng không xuất hiện bất cứ điều gì dị thường.

Triệu Thụy mới yên tâm bài trừ tạp niệm, tiếp tục tu luyện.

Theo quá trình tu luyện kéo dài, thiên địa linh khí hấp thu càng lúc càng nhiều, viễn cổ trớ chú trên người Triệu Thụy cũng bắt đầu phát tác.

Cảm giác phỏng rát bắt đầu xuất hiện trên lưng.

Triệu Thụy đang lo lắng sự phát tác của trớ chú có thể ảnh hưởng tới việc tu luyện lần này của mình không, cảm giác đau rát đó, dưới sự trấn áp của thần lực to lớn từ Phong Thần chi thư, nhanh chóng tiêu trừ.



Triệu Thụy liền cảm thấy nhẹ nhàng, hắn lại tập trung sức chú ý vừa phân tán, hoàn toàn chìm đắm vào tu luyện.

Khi Triệu Thụy đang chìm đắm vào trong khoái cảm tu luyện, ảnh hưởng do Bát Hoang lục tiên quyết sinh ra đã bắt đầu xuất hiện.

Bát Hoang lục tiên quyết là một yêu quyết tu luyện viễn cổ hết sức bá đạo.

So với những pháp quyết tu chân hiện tại trong tu chân giới, linh khí hấp thu khi tu luyện Bát Hoang lục tiên quyết nhiều hơn xa so với những pháp quyết tu chân khác, cũng nhanh hơn nhiều.

Những tu chân công pháp hiện tại căn bản không thể cùng so sánh.

Bất quá, cũng chính vì như vậy, Bát Hoang lục tiên quyết cũng có tính bài ngoại cực mạnh.

Một khi Triệu Thụy bắt đầu tu luyện, linh khí trong phương viên trăm dặm, tuyệt đại bộ phận đều bị Triệu Thụy hấp thu, những tu chân giả khác nếu ở trong phạm vi này, vậy bọn họ cơ hồ không giành được bao nhiêu thiên địa linh khí, căn bản không cách nào tu luyện.

Triệu Thụy bình thường đều tu luyện một mình, xung quanh thông thường không có tu chân giả nào xuất hiện, cho nên trước giờ đều không ảnh hưởng tới người khác.

Nhưng hiện tại, hắn đang ở trong phòng tu luyện tại tổng bộ Thi gia, quanh đó có những tu chân giả khác của Thi gia đang bế quan tu luyện.

Những tu chân giả này đột nhiên phát hiện, thiên địa linh khí vốn cũng tính là sung túc, đột nhiên với tốc độ có thể nhìn thấy được trở thành mỏng manh, tới mức bọn họ tốn mười lần, thậm chí trăm lần công phu mới có thể hấp thu được linh khí tương đương với lúc bình thường.

Cứ như vậy, bọn họ đã không cách nào tiếp tục tu luyện!

“Đây là chuyện gì?”

“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Sao thiên địa linh khí đột nhiên trở nên mỏng manh thế này?”

“Chẳng lẽ thiên địa xuất hiện dị biến gì đó?”

“…”

“…”

Những đệ tử Thi gia ở trong những phòng tu luyện khác nhao nhao bước ra khỏi phòng tu luyện, kinh ngạc tụ tập lại với nhau, bàn luận xôn xao.

Sở dĩ Thi gia chọn chỗ này làm tổng bộ, là vi thiên địa linh khí ở nơi này tương đối sung túc hơn những địa phương khác.

Thế nhưng hiện tại lại xảy ra dị biến thế này!

Nếu như loại tình huống này cứ tiếp tục, sẽ sinh ra ảnh hưởng to lớn đối với sự phát triển và duy trì của Thi gia sau này.

Đến lúc đó, Thi gia phải suy nghĩ việc dời cả tổng bộ tới một nơi có linh khí sung túc hơn.

Chỉ là trong xã hội hiện tại, nơi có thiên địa linh khí khó kiếm dị thường.

Hoặc là môi trường đã bị phá hoại, hoặc là đã bị những tu chân giả khác chiếm cứ, muốn tìm một nơi thiên địa linh khí dồi dào mới, đúng là khó càng thêm khó!

Trong khi mọi người đang kinh dị, bọn họ bỗng phát hiện, trong một phòng tu luyện gần đó lại ngưng tụ linh khí dày đặc tới mức khiến người ta chấn kinh.

Không chỉ như vậy, còn có thiên địa linh khí cuồn cuộn không dứt từ bốn phương tám hướng tuôn về phòng tu luyện đó.

Phòng tu luyện này giống như một máy hút nước công suất cực lớn, hút hết thiên địa linh khí ở xung quanh!

Những tu chân giả vừa mới bước ra khỏi phòng tu luyện này không khỏi kinh hãi thất sắc.

Trong phòng tu luyện này rốt cuộc có vị cường giả nào đang tiến hành tu luyện vậy!

Hắn đang tu luyện pháp quyết gì vậy? Sao lại bá đạo như vậy! Đáng sợ như vậy!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Ma Chi Mộ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook