Chương 529
Phong Cuồng Khô Lâu
04/04/2013
Triệu Thụy từ Huyền Linh đại sư biết được tin tức mình cần, bèn rời Thiên Phúc ảo cảnh.
Đưa nguyên thần trở về thân thể, hắn nói lại những lời của Huyền Linh đại sư cho Đôn Triệt nghe một lần.
“Ực! Long Vương Kim Huyết và Vạn Pháp Đoạt Thần Quyết quả nhiên là hai bảo vật khó được!” Đôn Triệt cao hứng kêu lên “Chúng ta mạo hiểm lúc trước đúng là đáng giá.”
“Đương nhiên đáng giá.” Triệu Thụy cười rút ống thạch anh đựng Long Vương Kim Huyết ra lắc lắc “Chúng ta mỗi người một nửa, bao nhiêu Long Vương Kim Huyết đây hẳn đủ để tu vi mỗi người chúng ta đều tăng lên nhiều.”
“Chia cho ta một nửa?” Hai mắt Đôn Triệt liền sáng lên, há to miệng vui vẻ cười ha ha “Triệu Thụy huynh đệ, ngươi quả nhiên đủ ý tứ! Thật sự cảm ơn ngươi.”
Triệu Thụy nghiêm túc nói: “Đôn Triệt, chúng ta là huynh đệ sinh tử, hơn nữa để đoạt được hai bảo vật này, ngươi đã phải mạo hiểm rất lớn, chia đều là việc phải làm, đừng cảm ơn ta, như vậy quá xa cách.”
Đôn Triệt cảm động trong lòng, hắn trước nay ba hoa, lúc này đột nhiên không biết nói gì, chỉ đành cười ngốc nghếch, không ngừng gật đầu.
“Đôn Triệt, đầu tiên ta luyện hóa một nửa kim huyết trước, nhờ ngươi làm hộ pháp, chờ ta tu luyện thành công rồi, ta lại hộ pháp cho ngươi, thế nào?”
“Tốt, Triệu Thụy huynh đệ, ngươi cứ yên tâm tu luyện, có Đôn Triệt ta ở đây, tuyệt đối đảm bảo an toàn của ngươi, bất kì ai cũng không thể quấy rầy ngươi!” Đôn Triệt lớn giọng bảo chứng, vỗ ngực bồm bộp.
Triệu Thụy cười cười, hắn tin, Đôn Triệt nói được hẳn phải làm được.
Triệu Thụy khoanh chân ngồi xuống, mở ống thạch anh ra, hắn cẩn thận dè dặt trút ra một nửa Long Vương Kim Huyết, sau đó dùng chân khí giữ Long Vương Kim Huyết này ở trong không trung.
Cho dù Long Vương Kim Huyết khi ở trong di tích Long Cung từng bị Triệu Thụy xài bớt một ít, nhỏ lên hài cốt thần long, nhưng đó chỉ là một chút nhỏ không đáng nói tới, trong ống thạch anh này vẫn còn không ít.
Triệu Thụy đóng ống thạch anh lại, ném cho Đôn Triệt, sau đó xòe năm ngón tay ra, một ngọn lửa màu xanh từ trong lòng bàn tay hắn bắn ra, bao lấy Long Vương Kim Huyết.
Hai tay Triệu Thụy ôm lấy Long Vương Kim Huyết trong không trung, ngọn lửa màu xanh từ trong lòng bàn tay hắn không ngừng tuôn ra, bao bọc lấy Long Vương Kim Huyết hết tầng này tới tầng khác.
Ngọn lửa màu xanh nhảy nhót kịch liệt, càng đốt càng nóng, tiếng “xèo xèo” không ngớt bên tai.
Triệu Thụy ngoài không ngừng tăng mạnh ngọn lửa ra, còn cẩn thận chú ý tới sự thay đổi của Long Vương Kim Huyết.
Long Vương Kim Huyết tập hợp lại to khoảng cỡ nắm tay, dưới ngọn lửa không ngừng đốt nóng, thể tích từ từ nhỏ lại, màu vàng kim trong huyết dịch cũng càng lúc càng thuần túy.
Ngọn lửa màu xanh đốt liên tục cả ba ngày ba đêm tròn, Long Vương Kim Huyết dưới sự luyện hóa của ngọn lửa, thể tích co lại chỉ còn một phần mười.
Thế nhưng, linh lực ẩn chứa trong Long Vương Kim Huyết đã bị đun hết toàn bộ, linh lực ẩn chứa trong Long Vương Kim Huyết càng tinh thuần hơn, tán phát ra sức hấp dẫn dụ người, quang mang màu vàng kim cũng càng thêm nhu hòa êm dịu.
Long Vương Kim Huyết đã trải qua đề luyện này mới là tinh hoa trong tinh hoa, có thể mang lại chỗ tốt nhất cho hắn!
Triệu Thụy há miệng, vẫy tay một cái, Long Vương Kim Huyết đã được đề luyện cứ như vậy từ từ bay vào trong miệng hắn.
Triệu Thụy nuốt đám Long Vương Kim Huyết đó xuống, chưa bao lâu, một luồng hơi ấm ôn hòa từ trong dạ dày hắn dâng lên, thông qua mạch máu nhỏ bé ở thành dạ dày, ngấm vào kinh mạch toàn thân.
Luồng hơi ấm này không ngừng lan ra toàn thân, tới khi thấm vào trong tứ chi bách cốt.
Triệu Thụy chỉ cảm thấy thoải mái vô cùng, hắn lấy ra Phong Thần chi thư, áp chế trớ chú trong cơ thể, sau đó nhắm mắt lại, vừa hưởng thụ cảm giác thoải mái do luồng hơi ấm mang lại, vừa theo pháp quyết ghi lại trên Bát Hoang lục tiên quyết mà tu luyện.
Luồng hơi ấm này vốn khuếch tán ra toàn thân Triệu Thụy một cách hoàn toàn không có chương pháp gì.
Bất quá, dưới sự hướng dẫn của Triệu Thụy, luồng hơi nóng này bắt đầu có trật tự, vận hành trong kinh mạch của hắn.
Sau khi vận hành ba mươi sáu chu thiên, cuối cùng luồng hơi ấm này chuyển thành chân khí, trút vào trong đan điền.
Theo chân khí không ngừng trút vào, Đệ nhị nguyên thần trong đan điền Triệu Thụy bắt đầu lớn lên từng chút một. Những chấm sáng màu vàng kim trên thân Đệ nhị nguyên thần cũng bắt đầu tăng lên từng chấm một, sau cùng lại có xu thế liền thành một mảnh!
Triệu Thụy vốn thập phần nghi hoặc với sự xuất hiện của chấm sáng màu vàng kim này, không biết những chấm sáng màu vàng kim này rốt cuộc có tác dụng gì.
Nhưng bây giờ, hắn phát hiện những chấm sáng vàng kim này có xu thế dung hợp làm một bộ quang giáp thuần một màu, khoác lên trên thân Đệ nhị nguyên thần!
Trong lòng Triệu Thụy hết sức kinh hỉ, bởi vì kì thực sức phòng ngự của nguyên thần bất kì một tu chân giả nào cũng hết sức thấp, cũng hết sức dễ thụ thương.
Đệ nhị nguyên thần của Triệu Thụy tuy không giống nguyên thần bình thường, có sức chiến đấu và năng lực phòng ngự cực mạnh.
Thế nhưng, đối với bản thân Triệu Thụy mà nói, sức phòng ngự như vậy vẫn chưa đủ.
Một khi Đệ nhị nguyên thần bị thương, thời gian khôi phục cũng hết sức lâu dài.
Bất quá hiện tại, Đệ nhị nguyên thần khoác lên một bộ quang giáp màu vàng kim, sức phòng ngự có thể tăng mạnh!
Điều này giảm bớt rất nhiều lo lắng cho Triệu Thụy khi chiến đấu sau này!
Một Đệ nhị nguyên thần sức chiến đầu và sức phòng ngự đều cường đại, một khi xuất hiện trước mặt địch nhân, bất luận là ai cũng đều hết sức đau đầu!
Triệu Thụy do quá mừng rỡ, tâm thần mất tập trung, chân khí trong cơ thể liền(1).
Nguyên văn bị thiếu
Hắn giật mình, đột nhiên nhận ra mình tu luyện còn chưa hoàn toàn thành công, vội vàng thu gom tâm thần, bài trừ tạp niệm, tiếp tục tu luyện.
Triệu Thụy đắm chìm trong tu luyện, không ý thức được thời gian trôi đi.
Nhưng Đôn Triệt hộ pháp cho Triệu Thụy lại có thể cảm nhận rõ ràng thời gian từng ngày trôi qua.
Như cứ như vậy loáng cái mấy tháng trời, Triệu Thụy vẫn không ngừng hấp thu, không ngừng tu luyện như cũ.
Thần quang từ Phong Thần chi thư rải xuống bao lấy hắn, khí tức yêu ma nồng nặc từ trên thân Triệu Thụy bốc lên hoàn toàn bao phủ lấy hắn.
Đôn Triệt hết sức rõ ràng, Triệu Thụy tu luyện đã tới lúc hết sức quan trọng, mà thời khắc này tuyệt đối không được chịu bất cứ quấy rầy gì!
Tuy hắn một mình ở trên hải đảo mấy tháng, thực sự hơi buồn chán vô vị.
Nhưng tới lúc quan trọng thế này, hắn vẫn xốc lại tinh thần, làm tốt nhiệm vụ hộ pháp.
Đôn Triệt tịnh không cho rằng có ai tới quấy nhiễu, dẫu sao chỗ bọn hắn ở là một trong vô số hải đảo, cho dù người khác có lòng muốn tìm kiếm bọn hắn cũng không dễ.
Lại nói, cho dù may mắn tìm được bọn hắn, thì đã sao?
Hắn chình là yêu linh Hợp Thể kì, phóng mắt khắp cả tu chân giới, tu chân giả thực lực cao hơn hắn cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, hắn đủ để đối phó.
Đôn Triệt đang nghĩ vậy, hắn đột nhiên phát hiện, phía xa dường như có một chấm đen, đang nhanh chóng bay qua phía bên này.
Đó là thứ gì?
Đôn Triệt không dám lơ là, vội vàng tán phát cảm giác ra, cẩn thận thăm dò.
Kết quả thăm dò khiến hắn giật nảy mình, chấm nhỏ đó lại không phải là một tu chân giả Hợp Thể kì, mà là một tu chân giả Độ Kiếp kì!
Càng khiến Đôn Triệt giật mình hơn là, gợn sóng linh lực hắn cảm nhận được, không ngờ lại hoàn toàn giống với Hoa Dương Chân Quân!
Cũng có nghĩa là, chấm đen đang bay về phía này, cũng chính là Hoa Dương Chân Quân!
Làm sao có thể!
Hoa Dương Chân Quân làm sao tìm được tới đây? Hắn không phải đã bị trọng thương sao? Chẳng lẽ… trong thời gian này đã trị khỏi rồi?
Đôn Triệt hết sức chấn kinh, Hoa Dương Chân Quân này lúc trước bị ngũ trảo cốt long đả thương, lại bị hắn và Triệu Thụy liên tiếp tập kích, thậm chí một nửa bên thân thể đã bị đánh nát.
Chỉ mấy tháng ngắn ngủi, Hoa Dương Chân Quân này không chỉ thân thể hoàn toàn khôi phục, tu vi dường như cũng trở lại trạng thái trước kia!
Tốc độ khôi phục này cũng không khỏi quá kinh người rồi!
Trong khi Đôn Triệt giật mình, Hoa Dương Chân Quân đã bay thẳng tới.
Hắn từ từ đáp xuống cách Đôn Triệt mấy trăm mét, quét mắt nhìn tình hình xung quanh, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh đầy oán độc.
“Quả nhiên là các ngươi, cuối cùng ta cũng tìm ra hai tên khốn ti bỉ vô sỉ các ngươi! Xem ra vận khí của ta không tệ, không ngờ lại có một tên đang tu luyện tới lúc khẩn yếu quan đầu! Hà hà, cho dù chạy cũng chạy không thoát mà!”
Trong lòng Đôn Triệt âm thầm kêu khổ, Hoa Dương Chân Quân này lúc nào không đến, lại đến ngay lúc Triệu Thụy đang bế quan.
Hoa Dương Chân Quân chình là tu chân giả Độ Kiếp kì, bây giờ thực lực đã khôi phục quá nửa, với thực lực một mình hắn, còn lâu mới là đối thủ!
Lựa chọn tốt nhất bây giờ là lập tức ba chân bốn cẳng bỏ chạy, cứ như vậy, có lẽ hắn có một cơ hội cực nhỏ có thể chạy thoát!
Thế nhưng, Đôn Triệt cơ hồ không thèm nghĩ, đã vứt bỏ kế hoạch này!
Bởi vì, Triệu Thụy là huynh đệ sinh tử của hắn, đã cứu mạng hắn!
Hắn đã hứa với Triệu Thụy, sẽ giúp Triệu Thụy làm hộ pháp, đảm bảo an toàn của Triệu Thụy.
Cho nên, hắn tuyệt đối sẽ không làm chuyện hèn hạ vứt bỏ huynh đệ bỏ chạy một mình!
Đôn Triệt nghiến răng, hắn hạ quyết tâm, cho dù bất cứ giá nào cũng phải ngăn Hoa Dương Chân Quân lại.
Bây giờ hắn chỉ cần ra sức kéo dài, kéo dài càng lâu càng tốt, tốt nhất là kéo dài tới khi Triệu Thụy đại công cáo thành.
Nếu thực sự có thể kéo dài tới lúc đó, chí ít hắn dốc hết sức, cho dù có chết, cũng tính là không hổ thẹn đối với Triệu Thụy.
Quyết định chủ ý, Đôn Triệt bắt đầu kéo dài thời gian, quát hỏi Hoa Dương Chân Quân: “Hoa Dương Chân Quân! Lần trước ngươi rõ ràng đã bị trọng thương, đến cả một nửa thân thể cũng cơ hồ bị nổ mất. Theo lẽ thường, chí ít cũng phải mấy năm ngươi mới hoàn toàn bình phục. Ngươi lại chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, không chỉ khôi phục nhục thể, thậm chí đến thực lực cũng khôi phục tới tám thành, đây rốt cuộc là chuyện gì?”
Hoa Dương Chân Quân lạnh lùng nói: “Ta tuy cơ hồ đắc tội cả tu chân giới, nhưng các ngươi đại khái vẫn không ngờ vẫn còn có một môn phái tu chân chịu giúp đỡ ta, đó chính là Long Hổ Sơn Thiên Sư đạo!”
“Long Hổ Sơn Thiên Sư đạo!”
Đoạn thời gian Đôn Triệt tới nhân gian này, cũng có hiểu biết đại khái về tu chân giới.
Long Hổ Sơn Thiên Sư đạo này có thể nói là đệ nhất môn phái trên tu chân giới hiện nay, thế lực to lớn, không ai dám đối địch.
Đến Ma tông thần bí mạc trắc chỉ sợ cũng phải nhường nhịn ba phần.
Chưởng giáo Long Hổ Thiên Sư của Thiên Sư đạo càng là một trong tứ đại đỉnh phong cường giả của tu chân giới, tôn quý vô cùng.
Không ngờ một môn phái thanh uy hiển hách như vậy lại bao che cho Hoa Dương Chân Quân cơ hồ thanh danh đã tàn tạ! Hơn nữa còn giúp hắn trị liệu thương thế!
Đưa nguyên thần trở về thân thể, hắn nói lại những lời của Huyền Linh đại sư cho Đôn Triệt nghe một lần.
“Ực! Long Vương Kim Huyết và Vạn Pháp Đoạt Thần Quyết quả nhiên là hai bảo vật khó được!” Đôn Triệt cao hứng kêu lên “Chúng ta mạo hiểm lúc trước đúng là đáng giá.”
“Đương nhiên đáng giá.” Triệu Thụy cười rút ống thạch anh đựng Long Vương Kim Huyết ra lắc lắc “Chúng ta mỗi người một nửa, bao nhiêu Long Vương Kim Huyết đây hẳn đủ để tu vi mỗi người chúng ta đều tăng lên nhiều.”
“Chia cho ta một nửa?” Hai mắt Đôn Triệt liền sáng lên, há to miệng vui vẻ cười ha ha “Triệu Thụy huynh đệ, ngươi quả nhiên đủ ý tứ! Thật sự cảm ơn ngươi.”
Triệu Thụy nghiêm túc nói: “Đôn Triệt, chúng ta là huynh đệ sinh tử, hơn nữa để đoạt được hai bảo vật này, ngươi đã phải mạo hiểm rất lớn, chia đều là việc phải làm, đừng cảm ơn ta, như vậy quá xa cách.”
Đôn Triệt cảm động trong lòng, hắn trước nay ba hoa, lúc này đột nhiên không biết nói gì, chỉ đành cười ngốc nghếch, không ngừng gật đầu.
“Đôn Triệt, đầu tiên ta luyện hóa một nửa kim huyết trước, nhờ ngươi làm hộ pháp, chờ ta tu luyện thành công rồi, ta lại hộ pháp cho ngươi, thế nào?”
“Tốt, Triệu Thụy huynh đệ, ngươi cứ yên tâm tu luyện, có Đôn Triệt ta ở đây, tuyệt đối đảm bảo an toàn của ngươi, bất kì ai cũng không thể quấy rầy ngươi!” Đôn Triệt lớn giọng bảo chứng, vỗ ngực bồm bộp.
Triệu Thụy cười cười, hắn tin, Đôn Triệt nói được hẳn phải làm được.
Triệu Thụy khoanh chân ngồi xuống, mở ống thạch anh ra, hắn cẩn thận dè dặt trút ra một nửa Long Vương Kim Huyết, sau đó dùng chân khí giữ Long Vương Kim Huyết này ở trong không trung.
Cho dù Long Vương Kim Huyết khi ở trong di tích Long Cung từng bị Triệu Thụy xài bớt một ít, nhỏ lên hài cốt thần long, nhưng đó chỉ là một chút nhỏ không đáng nói tới, trong ống thạch anh này vẫn còn không ít.
Triệu Thụy đóng ống thạch anh lại, ném cho Đôn Triệt, sau đó xòe năm ngón tay ra, một ngọn lửa màu xanh từ trong lòng bàn tay hắn bắn ra, bao lấy Long Vương Kim Huyết.
Hai tay Triệu Thụy ôm lấy Long Vương Kim Huyết trong không trung, ngọn lửa màu xanh từ trong lòng bàn tay hắn không ngừng tuôn ra, bao bọc lấy Long Vương Kim Huyết hết tầng này tới tầng khác.
Ngọn lửa màu xanh nhảy nhót kịch liệt, càng đốt càng nóng, tiếng “xèo xèo” không ngớt bên tai.
Triệu Thụy ngoài không ngừng tăng mạnh ngọn lửa ra, còn cẩn thận chú ý tới sự thay đổi của Long Vương Kim Huyết.
Long Vương Kim Huyết tập hợp lại to khoảng cỡ nắm tay, dưới ngọn lửa không ngừng đốt nóng, thể tích từ từ nhỏ lại, màu vàng kim trong huyết dịch cũng càng lúc càng thuần túy.
Ngọn lửa màu xanh đốt liên tục cả ba ngày ba đêm tròn, Long Vương Kim Huyết dưới sự luyện hóa của ngọn lửa, thể tích co lại chỉ còn một phần mười.
Thế nhưng, linh lực ẩn chứa trong Long Vương Kim Huyết đã bị đun hết toàn bộ, linh lực ẩn chứa trong Long Vương Kim Huyết càng tinh thuần hơn, tán phát ra sức hấp dẫn dụ người, quang mang màu vàng kim cũng càng thêm nhu hòa êm dịu.
Long Vương Kim Huyết đã trải qua đề luyện này mới là tinh hoa trong tinh hoa, có thể mang lại chỗ tốt nhất cho hắn!
Triệu Thụy há miệng, vẫy tay một cái, Long Vương Kim Huyết đã được đề luyện cứ như vậy từ từ bay vào trong miệng hắn.
Triệu Thụy nuốt đám Long Vương Kim Huyết đó xuống, chưa bao lâu, một luồng hơi ấm ôn hòa từ trong dạ dày hắn dâng lên, thông qua mạch máu nhỏ bé ở thành dạ dày, ngấm vào kinh mạch toàn thân.
Luồng hơi ấm này không ngừng lan ra toàn thân, tới khi thấm vào trong tứ chi bách cốt.
Triệu Thụy chỉ cảm thấy thoải mái vô cùng, hắn lấy ra Phong Thần chi thư, áp chế trớ chú trong cơ thể, sau đó nhắm mắt lại, vừa hưởng thụ cảm giác thoải mái do luồng hơi ấm mang lại, vừa theo pháp quyết ghi lại trên Bát Hoang lục tiên quyết mà tu luyện.
Luồng hơi ấm này vốn khuếch tán ra toàn thân Triệu Thụy một cách hoàn toàn không có chương pháp gì.
Bất quá, dưới sự hướng dẫn của Triệu Thụy, luồng hơi nóng này bắt đầu có trật tự, vận hành trong kinh mạch của hắn.
Sau khi vận hành ba mươi sáu chu thiên, cuối cùng luồng hơi ấm này chuyển thành chân khí, trút vào trong đan điền.
Theo chân khí không ngừng trút vào, Đệ nhị nguyên thần trong đan điền Triệu Thụy bắt đầu lớn lên từng chút một. Những chấm sáng màu vàng kim trên thân Đệ nhị nguyên thần cũng bắt đầu tăng lên từng chấm một, sau cùng lại có xu thế liền thành một mảnh!
Triệu Thụy vốn thập phần nghi hoặc với sự xuất hiện của chấm sáng màu vàng kim này, không biết những chấm sáng màu vàng kim này rốt cuộc có tác dụng gì.
Nhưng bây giờ, hắn phát hiện những chấm sáng vàng kim này có xu thế dung hợp làm một bộ quang giáp thuần một màu, khoác lên trên thân Đệ nhị nguyên thần!
Trong lòng Triệu Thụy hết sức kinh hỉ, bởi vì kì thực sức phòng ngự của nguyên thần bất kì một tu chân giả nào cũng hết sức thấp, cũng hết sức dễ thụ thương.
Đệ nhị nguyên thần của Triệu Thụy tuy không giống nguyên thần bình thường, có sức chiến đấu và năng lực phòng ngự cực mạnh.
Thế nhưng, đối với bản thân Triệu Thụy mà nói, sức phòng ngự như vậy vẫn chưa đủ.
Một khi Đệ nhị nguyên thần bị thương, thời gian khôi phục cũng hết sức lâu dài.
Bất quá hiện tại, Đệ nhị nguyên thần khoác lên một bộ quang giáp màu vàng kim, sức phòng ngự có thể tăng mạnh!
Điều này giảm bớt rất nhiều lo lắng cho Triệu Thụy khi chiến đấu sau này!
Một Đệ nhị nguyên thần sức chiến đầu và sức phòng ngự đều cường đại, một khi xuất hiện trước mặt địch nhân, bất luận là ai cũng đều hết sức đau đầu!
Triệu Thụy do quá mừng rỡ, tâm thần mất tập trung, chân khí trong cơ thể liền(1).
Nguyên văn bị thiếu
Hắn giật mình, đột nhiên nhận ra mình tu luyện còn chưa hoàn toàn thành công, vội vàng thu gom tâm thần, bài trừ tạp niệm, tiếp tục tu luyện.
Triệu Thụy đắm chìm trong tu luyện, không ý thức được thời gian trôi đi.
Nhưng Đôn Triệt hộ pháp cho Triệu Thụy lại có thể cảm nhận rõ ràng thời gian từng ngày trôi qua.
Như cứ như vậy loáng cái mấy tháng trời, Triệu Thụy vẫn không ngừng hấp thu, không ngừng tu luyện như cũ.
Thần quang từ Phong Thần chi thư rải xuống bao lấy hắn, khí tức yêu ma nồng nặc từ trên thân Triệu Thụy bốc lên hoàn toàn bao phủ lấy hắn.
Đôn Triệt hết sức rõ ràng, Triệu Thụy tu luyện đã tới lúc hết sức quan trọng, mà thời khắc này tuyệt đối không được chịu bất cứ quấy rầy gì!
Tuy hắn một mình ở trên hải đảo mấy tháng, thực sự hơi buồn chán vô vị.
Nhưng tới lúc quan trọng thế này, hắn vẫn xốc lại tinh thần, làm tốt nhiệm vụ hộ pháp.
Đôn Triệt tịnh không cho rằng có ai tới quấy nhiễu, dẫu sao chỗ bọn hắn ở là một trong vô số hải đảo, cho dù người khác có lòng muốn tìm kiếm bọn hắn cũng không dễ.
Lại nói, cho dù may mắn tìm được bọn hắn, thì đã sao?
Hắn chình là yêu linh Hợp Thể kì, phóng mắt khắp cả tu chân giới, tu chân giả thực lực cao hơn hắn cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, hắn đủ để đối phó.
Đôn Triệt đang nghĩ vậy, hắn đột nhiên phát hiện, phía xa dường như có một chấm đen, đang nhanh chóng bay qua phía bên này.
Đó là thứ gì?
Đôn Triệt không dám lơ là, vội vàng tán phát cảm giác ra, cẩn thận thăm dò.
Kết quả thăm dò khiến hắn giật nảy mình, chấm nhỏ đó lại không phải là một tu chân giả Hợp Thể kì, mà là một tu chân giả Độ Kiếp kì!
Càng khiến Đôn Triệt giật mình hơn là, gợn sóng linh lực hắn cảm nhận được, không ngờ lại hoàn toàn giống với Hoa Dương Chân Quân!
Cũng có nghĩa là, chấm đen đang bay về phía này, cũng chính là Hoa Dương Chân Quân!
Làm sao có thể!
Hoa Dương Chân Quân làm sao tìm được tới đây? Hắn không phải đã bị trọng thương sao? Chẳng lẽ… trong thời gian này đã trị khỏi rồi?
Đôn Triệt hết sức chấn kinh, Hoa Dương Chân Quân này lúc trước bị ngũ trảo cốt long đả thương, lại bị hắn và Triệu Thụy liên tiếp tập kích, thậm chí một nửa bên thân thể đã bị đánh nát.
Chỉ mấy tháng ngắn ngủi, Hoa Dương Chân Quân này không chỉ thân thể hoàn toàn khôi phục, tu vi dường như cũng trở lại trạng thái trước kia!
Tốc độ khôi phục này cũng không khỏi quá kinh người rồi!
Trong khi Đôn Triệt giật mình, Hoa Dương Chân Quân đã bay thẳng tới.
Hắn từ từ đáp xuống cách Đôn Triệt mấy trăm mét, quét mắt nhìn tình hình xung quanh, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh đầy oán độc.
“Quả nhiên là các ngươi, cuối cùng ta cũng tìm ra hai tên khốn ti bỉ vô sỉ các ngươi! Xem ra vận khí của ta không tệ, không ngờ lại có một tên đang tu luyện tới lúc khẩn yếu quan đầu! Hà hà, cho dù chạy cũng chạy không thoát mà!”
Trong lòng Đôn Triệt âm thầm kêu khổ, Hoa Dương Chân Quân này lúc nào không đến, lại đến ngay lúc Triệu Thụy đang bế quan.
Hoa Dương Chân Quân chình là tu chân giả Độ Kiếp kì, bây giờ thực lực đã khôi phục quá nửa, với thực lực một mình hắn, còn lâu mới là đối thủ!
Lựa chọn tốt nhất bây giờ là lập tức ba chân bốn cẳng bỏ chạy, cứ như vậy, có lẽ hắn có một cơ hội cực nhỏ có thể chạy thoát!
Thế nhưng, Đôn Triệt cơ hồ không thèm nghĩ, đã vứt bỏ kế hoạch này!
Bởi vì, Triệu Thụy là huynh đệ sinh tử của hắn, đã cứu mạng hắn!
Hắn đã hứa với Triệu Thụy, sẽ giúp Triệu Thụy làm hộ pháp, đảm bảo an toàn của Triệu Thụy.
Cho nên, hắn tuyệt đối sẽ không làm chuyện hèn hạ vứt bỏ huynh đệ bỏ chạy một mình!
Đôn Triệt nghiến răng, hắn hạ quyết tâm, cho dù bất cứ giá nào cũng phải ngăn Hoa Dương Chân Quân lại.
Bây giờ hắn chỉ cần ra sức kéo dài, kéo dài càng lâu càng tốt, tốt nhất là kéo dài tới khi Triệu Thụy đại công cáo thành.
Nếu thực sự có thể kéo dài tới lúc đó, chí ít hắn dốc hết sức, cho dù có chết, cũng tính là không hổ thẹn đối với Triệu Thụy.
Quyết định chủ ý, Đôn Triệt bắt đầu kéo dài thời gian, quát hỏi Hoa Dương Chân Quân: “Hoa Dương Chân Quân! Lần trước ngươi rõ ràng đã bị trọng thương, đến cả một nửa thân thể cũng cơ hồ bị nổ mất. Theo lẽ thường, chí ít cũng phải mấy năm ngươi mới hoàn toàn bình phục. Ngươi lại chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, không chỉ khôi phục nhục thể, thậm chí đến thực lực cũng khôi phục tới tám thành, đây rốt cuộc là chuyện gì?”
Hoa Dương Chân Quân lạnh lùng nói: “Ta tuy cơ hồ đắc tội cả tu chân giới, nhưng các ngươi đại khái vẫn không ngờ vẫn còn có một môn phái tu chân chịu giúp đỡ ta, đó chính là Long Hổ Sơn Thiên Sư đạo!”
“Long Hổ Sơn Thiên Sư đạo!”
Đoạn thời gian Đôn Triệt tới nhân gian này, cũng có hiểu biết đại khái về tu chân giới.
Long Hổ Sơn Thiên Sư đạo này có thể nói là đệ nhất môn phái trên tu chân giới hiện nay, thế lực to lớn, không ai dám đối địch.
Đến Ma tông thần bí mạc trắc chỉ sợ cũng phải nhường nhịn ba phần.
Chưởng giáo Long Hổ Thiên Sư của Thiên Sư đạo càng là một trong tứ đại đỉnh phong cường giả của tu chân giới, tôn quý vô cùng.
Không ngờ một môn phái thanh uy hiển hách như vậy lại bao che cho Hoa Dương Chân Quân cơ hồ thanh danh đã tàn tạ! Hơn nữa còn giúp hắn trị liệu thương thế!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.