Chương 323: Hồng ban ngoan thù
Phong Cuồng Khô Lâu
04/04/2013
Bốn linh vu dưới tay Luke nghe câu này, đầu tiên là ngẩn ra, liền đó toét miệng, giống như nghe được một câu chuyện rất buồn cười, lộ ra đầy vẻ chế giễu.
“A ha, thằng cha này là ai? Lại dám lớn lối với chúng ta vậy! Thật không biết trời cao đất dày!”
“Hắn đại khái là điên rồi! Không biết chúng ta là linh vu của Thần Vu giáo sao?”
“Hắn không điên! Hắn ngu! Hơn nữa còn là thằng ngu không biết sống chết!”
“Hè hè, ta thấy người ngu rồi, nhưng ngu tới mức này thì mới thấy lần đầu!”
Bọn linh vu dùng lời lẽ châm chích, liều mạng chế giễu Triệu Thụy, không chút lo sợ.
Bọn chúng là linh vu của Thần Vu giáo, hơn nữa trong bọn chúng còn có Luke đại linh vu thực lực cường đại áp trận!
Bọn chúng không cho rằng kẻ thần bí mang mặt nạ bạc không biết từ đâu tới trước mặt kia có thể tạo thành thương hại gì quá lớn với chúng.
Triệu Thụy nhếch mép, cười cười, trong ánh mắt chớp lên một tia chớp lạnh băng.
Hắn không mở miệng phản kích, vì hắn coi thường lũ ếch ngồi đáy giếng này, không thèm tranh cãi.
Hắn chỉ tùy ý duỗi một ngón tay, nhẹ nhàng chỉ vào một linh vu.
Tiếng rít phá không đột nhiên vang lên, làm màng tai hơi phát đau!
Chân khí cuồng mãnh màu cam bắn ra khỏi đầu ngón tay hắn, như tên rời cung, xông thẳng tới mục tiêu.
“Ầm!”
Tên linh vu đó thậm chí không kịp có bất cứ phản ứng nào, đã bị chân khí dánh trúng.
“Ầm”
Một tiếng nổ lớn vang lên, thân thể hắn dưới lực va đập cuồng mãnh nỗ tung trong chớp mắt, mưa máu xen lẫn thịt vụn từ trên không rơi xuống, phủ đầy một khoảng!
Giọng cười chế giễu của ba linh vu dưới tay Luke như bị đao bén chặt đứt, lập tức im bặt. Nét âm trầm trên mặt đông cứng trong chớp mắt, rồi dần dần biến thành chấn kinh và sợ hãi vô cùng!
Bọn chúng ngẩn ngơ nhìn Triệu Thụy, nhất thời cũng chưa tỉnh táo lại.
Bọn chúng vạn vạn lần không ngờ, người thần bí mang mặt nạ bạc này thực lực lại cường hoành như vậy, thủ đoạn lại tàn độc như vậy!
Thậm chí không nói một lời thừa, đã dùng thế chớp nhoáng tiêu diệt một đồng đội của chúng!
Bốn người liền chìm vào một mảng yên lặng kì dị, trong không khí đầy sợ hãi và địch ý.
Ba linh vu đó ý thức được, đến hơi thở cũng hơi nín lại, không dám gây sự chú ý của Triệu Thụy.
“Ta vốn lưu lại một con đường sống cho các ngươi, bây giờ xem ra có vẻ không cần.” Triệu Thụy xoa xoa hai tay, bình thản nói một câu.
Nếu như một phút trước, câu này của Triệu Thụy chỉ dẫn đến sự trêu chọc của đám linh vu dưới tay Luke.
Nhưng bây giờ nghe câu này, lại khiến đám linh vu kia không tự chủ được cảm thấy sống lưng nổi lên từng cơn buốt lạnh.
“Ô Lỗ đại khái là do ngươi giết rồi.” Luke âm thầm ngưng tụ chân khí, đồng thời mở miệng hỏi.
“Không sai.” Triệu Thụy hơi gật đầu, cũng không phủ nhận.
Luke không nói nữa, chỉ trừng trừng nhìn Triệu Thụy, sắc mặt cực kì âm lãnh.
Tạp Mã thần vu giao nhiệm vụ cho lão là tìm ra hung thủ đánh chết Ô Lỗ Linh Vu và tiêu diệt.
Không ngờ người này lại tìm đến cửa!
Đây đúng là không còn gì tốt hơn.
Chỉ cần diệt trừ người mang mặt nạ bạc này, nhiệm vụ Tạp Mã thần vu giao cho sẽ coi như hoàn thành viên mãn!
Đương nhiên, người mang mặt nạ bạc này tịnh không dễ đối phó lắm, lão phải toàn lực xông lên.
Luke hơi nhếch khóe miệng, lộ ra một nụ cười dữ tợn: “Đúng là đi mòn cẳng không tìm thấy, không phí công mà lại được! Ta đang muốn tìm ngươi đây!”
Nói xong, trong miệng lão phát ra tiếng ngâm tụng trầm thấp, từng âm phù cổ quái từ trong miệng lão bay ra, ngón tay như vỏ cây khô cũng hơi hơi búng ra, loạn xà ngầu không có nhịp điệu gì cả.
Triệu Thụy chỉ cảm thấy những âm phù ấy mỗi cái như đánh trống bên tai hắn.
Nhịp tim hắn đột nhiên thay đổi tốc độ, bắt đầu nhảy theo tiếng trống cổ quái đó.
Những âm phù ấy dần dần nhanh lên, mà nhịp tim cũng theo đó càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng dường như muốn từ trong ngực nhảy ra ngoài!
Triệu Thụy trong lòng phát lạnh, biết chuyện này khẳng định tới chú văn mà Luke ngâm tụng, nếu cứ để mặc, trái tim của hắn chỉ sợ sẽ nhảy ra ngoài thật!
Hắn hừ một tiếng, đột nhiên hơi ngẩng đầu, chân khí ngưng tụ từ đan điền đưa lên cổ họng, sau đó phát ra một tiếng hú dài du dương.
Tiếng hú mới đầu thì trầm, nhưng sau đó trở nên cao, như tiếng rồng gầm, xoay chuyển xông thẳng lên mây!
Tiếng ngâm tụng của Luke đại linh vu liền bị áp chế toàn bộ.
Luke khó chịu hừ một tiếng, thân thể hơi lắc lư, ngừng ngâm tụng.
Hiệp đầu tiên giao phong, lão đã hơi thua thiệt.
“Đây là thực lực của ngươi?”
Triệu Thụy lạnh nhạt hỏi một câu, năm ngón tay xòe ra, chân khí màu cam như ngọn lửa bùng cháy lên trong bàn tay hắn.
Hắn không muốn kéo dài thời gian, chuẩn bị tốc chiến tốc quyết, nhanh chóng diệt trừ những linh vu của Thần Vu giáo này.
Ba linh vu bình thường tuy cách khá xa, nhưng cũng cảm thấy uy lực khủng bố ẩn chứa trong chân khí, mặt không khỏi đồng thời hơi biến sắc.
Bất quá Luke tịnh không có nửa điểm lo lắng, khóe miệng lại lộ ra vẻ châm chọc:
“Ngươi cho là vậy sao?”
Tiếng lão vừa dứt, một sợi to nhện to bằng ngón tay cái đột nhiên lòi ra phía sau người Triệu Thụy, quấn chặt lên cánh tay Triệu Thụy!
Triệu Thụy hơi giật mình, vội quay đầu nhìn lại, chỉ thấy sau lưng không biết từ lúc nào xuất hiện một con nhện cao hơn người, dài hai ba mét!
Con nhện này khắp người đầy lông tơ dài màu đen, thân dày đặc những đốm màu đỏ sậm.
Tám con mắt to lớn lấp lánh quang mang khát máu, răng độc dài sọc thò ra khỏi miệng, thần thái cực kì nanh ác.
“Hồng Ban Ngoan Thù!”
Triệu Thụy vừa nhìn liền nhận ra lai lịch con nhện này.
Hồng Ban Ngoan Thù là một loại nhện có độc tính kịch liệt, tàn nhẫn hiếu sát.
Nó tịnh không tồn tại trong giới tự nhiên, mà là chủng loại do một số vu sư tà giáo dùng vu thuật bồi đắp quanh năm mà ra.
Loại nhện độc này bình thường thể tích rất nhỏ, nhưng thông qua vu thuật kích thích, thể hình bỗng to ra, sức chiến đấu phi thường khủng bố.
Viên tài xế ấy nào thấy qua loại sinh vật khủng bố thế này.
Hắn bất quá chỉ là một phàm nhân, đối với hắn mà nói, một con nhện to cỡ bàn tay đã hết sức đáng sợ rồi, càng huống chi con nhện to cỡ này.
Hắn bị dọa đến sụm xuống đất, sắc mặt trắng bệch, cả người run cầm cập, không ngừng lẩy bẩy.
Hắn không cách nào ngỡ mấy lữ khách ngoại quốc thuê xe này lại là vu sư giết người không chớp mắt!
Hắn hối hận đến xanh cả ruột, cảm thấy mình sao xui xẻo gặp phải chuyện khủng bố thế này. Nếu sớm biết thế này, cho dù cho hắn một ngàn vạn, hắn cũng sẽ không chạy chuyến xe này!
Không cần nghi ngờ, mấy lão vu sư độc ác này, sau khi tiêu diệt người mang mặt nạ bạc rồi, khẳng định sẽ thuận tiện tiêu diệt mình luôn thể!
Tên tài xế ấy muốn chạy khỏi chỗ này, nhưng do quá sợ hãi, chân hắn dường như mất hết sức lực, yếu ớt không cách nào đứng dậy. Triệu Thụy thì lại tỏ ra cực kì lãnh tỉnh, hắn hơi hoạt động cánh tay một chút, mang vẻ trào phúng nhìn Luke:
“Chỉ một con Hồng Ban Ngoan Thù mà cũng muốn giữ ta lại?”
“Một con không đủ, thế một bầy thì sao?” Luke cười âm trầm, chậm rãi đưa tay lên.
Mặt đường cao tốc vốn cứng rắn, đột nhiên nứt ra như mạng nhện!
Từng con Hồng Ban Ngoan Thù to lớn từ dưới đất chui ra, vây chặt lấy Triệu Thụy!
Đưa mắt nhìn, li chi lít chít, cũng không biết mấy chục mấy trăm con!
“Những con Hồng Ban Ngoan Thù này là ta âm thầm bày ra trong lúc ngâm tụng chú văn.” Luke quơ hai tay, ra vẻ thong dong nói với Triệu Thụy “Ngươi là một tu chân giả khó kiếm, nên ta không dám khinh thường chút nào, dùng vu thuật mạnh nhất, giải quyết ngươi trong thời gian ngắn nhất mới bảo đảm.”
Lão nói chưa dứt, những con Hồng Ban Ngoan Thù đã kêu rít lên, đồng thời há to cái miệng như chậu máu, từng sợi tơ nhện to tướng, mang theo từng trận hơi tanh bắn ra khỏi miệng chúng, đan thành tấm lưới dày trùng trùng điệp điệp, quấn lấy Triệu Thụy như xác ướp.
Triệu Thụy phát hiện, những sợi tơ nhện này có tính dính cực mạnh, nếu bị quấn lấy sẽ dính chắc vào người.
Không chỉ có vậy, trên những tơ nhện này còn mang theo chất độc thần kinh kịch liệt.
Độc tính thông qua da, nhanh chóng khuếch tán, lan khắp toàn thân, làm thần kinh tê liệt, khiến người ta gần như khó động đậy!
Hồng Ban Ngoan Thù thấy con mồi bị nhốt, lập tức lao lên như thủy triều, chuẩn bị gặm sạch Triệu Thụy.
“A ha, thằng cha này là ai? Lại dám lớn lối với chúng ta vậy! Thật không biết trời cao đất dày!”
“Hắn đại khái là điên rồi! Không biết chúng ta là linh vu của Thần Vu giáo sao?”
“Hắn không điên! Hắn ngu! Hơn nữa còn là thằng ngu không biết sống chết!”
“Hè hè, ta thấy người ngu rồi, nhưng ngu tới mức này thì mới thấy lần đầu!”
Bọn linh vu dùng lời lẽ châm chích, liều mạng chế giễu Triệu Thụy, không chút lo sợ.
Bọn chúng là linh vu của Thần Vu giáo, hơn nữa trong bọn chúng còn có Luke đại linh vu thực lực cường đại áp trận!
Bọn chúng không cho rằng kẻ thần bí mang mặt nạ bạc không biết từ đâu tới trước mặt kia có thể tạo thành thương hại gì quá lớn với chúng.
Triệu Thụy nhếch mép, cười cười, trong ánh mắt chớp lên một tia chớp lạnh băng.
Hắn không mở miệng phản kích, vì hắn coi thường lũ ếch ngồi đáy giếng này, không thèm tranh cãi.
Hắn chỉ tùy ý duỗi một ngón tay, nhẹ nhàng chỉ vào một linh vu.
Tiếng rít phá không đột nhiên vang lên, làm màng tai hơi phát đau!
Chân khí cuồng mãnh màu cam bắn ra khỏi đầu ngón tay hắn, như tên rời cung, xông thẳng tới mục tiêu.
“Ầm!”
Tên linh vu đó thậm chí không kịp có bất cứ phản ứng nào, đã bị chân khí dánh trúng.
“Ầm”
Một tiếng nổ lớn vang lên, thân thể hắn dưới lực va đập cuồng mãnh nỗ tung trong chớp mắt, mưa máu xen lẫn thịt vụn từ trên không rơi xuống, phủ đầy một khoảng!
Giọng cười chế giễu của ba linh vu dưới tay Luke như bị đao bén chặt đứt, lập tức im bặt. Nét âm trầm trên mặt đông cứng trong chớp mắt, rồi dần dần biến thành chấn kinh và sợ hãi vô cùng!
Bọn chúng ngẩn ngơ nhìn Triệu Thụy, nhất thời cũng chưa tỉnh táo lại.
Bọn chúng vạn vạn lần không ngờ, người thần bí mang mặt nạ bạc này thực lực lại cường hoành như vậy, thủ đoạn lại tàn độc như vậy!
Thậm chí không nói một lời thừa, đã dùng thế chớp nhoáng tiêu diệt một đồng đội của chúng!
Bốn người liền chìm vào một mảng yên lặng kì dị, trong không khí đầy sợ hãi và địch ý.
Ba linh vu đó ý thức được, đến hơi thở cũng hơi nín lại, không dám gây sự chú ý của Triệu Thụy.
“Ta vốn lưu lại một con đường sống cho các ngươi, bây giờ xem ra có vẻ không cần.” Triệu Thụy xoa xoa hai tay, bình thản nói một câu.
Nếu như một phút trước, câu này của Triệu Thụy chỉ dẫn đến sự trêu chọc của đám linh vu dưới tay Luke.
Nhưng bây giờ nghe câu này, lại khiến đám linh vu kia không tự chủ được cảm thấy sống lưng nổi lên từng cơn buốt lạnh.
“Ô Lỗ đại khái là do ngươi giết rồi.” Luke âm thầm ngưng tụ chân khí, đồng thời mở miệng hỏi.
“Không sai.” Triệu Thụy hơi gật đầu, cũng không phủ nhận.
Luke không nói nữa, chỉ trừng trừng nhìn Triệu Thụy, sắc mặt cực kì âm lãnh.
Tạp Mã thần vu giao nhiệm vụ cho lão là tìm ra hung thủ đánh chết Ô Lỗ Linh Vu và tiêu diệt.
Không ngờ người này lại tìm đến cửa!
Đây đúng là không còn gì tốt hơn.
Chỉ cần diệt trừ người mang mặt nạ bạc này, nhiệm vụ Tạp Mã thần vu giao cho sẽ coi như hoàn thành viên mãn!
Đương nhiên, người mang mặt nạ bạc này tịnh không dễ đối phó lắm, lão phải toàn lực xông lên.
Luke hơi nhếch khóe miệng, lộ ra một nụ cười dữ tợn: “Đúng là đi mòn cẳng không tìm thấy, không phí công mà lại được! Ta đang muốn tìm ngươi đây!”
Nói xong, trong miệng lão phát ra tiếng ngâm tụng trầm thấp, từng âm phù cổ quái từ trong miệng lão bay ra, ngón tay như vỏ cây khô cũng hơi hơi búng ra, loạn xà ngầu không có nhịp điệu gì cả.
Triệu Thụy chỉ cảm thấy những âm phù ấy mỗi cái như đánh trống bên tai hắn.
Nhịp tim hắn đột nhiên thay đổi tốc độ, bắt đầu nhảy theo tiếng trống cổ quái đó.
Những âm phù ấy dần dần nhanh lên, mà nhịp tim cũng theo đó càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng dường như muốn từ trong ngực nhảy ra ngoài!
Triệu Thụy trong lòng phát lạnh, biết chuyện này khẳng định tới chú văn mà Luke ngâm tụng, nếu cứ để mặc, trái tim của hắn chỉ sợ sẽ nhảy ra ngoài thật!
Hắn hừ một tiếng, đột nhiên hơi ngẩng đầu, chân khí ngưng tụ từ đan điền đưa lên cổ họng, sau đó phát ra một tiếng hú dài du dương.
Tiếng hú mới đầu thì trầm, nhưng sau đó trở nên cao, như tiếng rồng gầm, xoay chuyển xông thẳng lên mây!
Tiếng ngâm tụng của Luke đại linh vu liền bị áp chế toàn bộ.
Luke khó chịu hừ một tiếng, thân thể hơi lắc lư, ngừng ngâm tụng.
Hiệp đầu tiên giao phong, lão đã hơi thua thiệt.
“Đây là thực lực của ngươi?”
Triệu Thụy lạnh nhạt hỏi một câu, năm ngón tay xòe ra, chân khí màu cam như ngọn lửa bùng cháy lên trong bàn tay hắn.
Hắn không muốn kéo dài thời gian, chuẩn bị tốc chiến tốc quyết, nhanh chóng diệt trừ những linh vu của Thần Vu giáo này.
Ba linh vu bình thường tuy cách khá xa, nhưng cũng cảm thấy uy lực khủng bố ẩn chứa trong chân khí, mặt không khỏi đồng thời hơi biến sắc.
Bất quá Luke tịnh không có nửa điểm lo lắng, khóe miệng lại lộ ra vẻ châm chọc:
“Ngươi cho là vậy sao?”
Tiếng lão vừa dứt, một sợi to nhện to bằng ngón tay cái đột nhiên lòi ra phía sau người Triệu Thụy, quấn chặt lên cánh tay Triệu Thụy!
Triệu Thụy hơi giật mình, vội quay đầu nhìn lại, chỉ thấy sau lưng không biết từ lúc nào xuất hiện một con nhện cao hơn người, dài hai ba mét!
Con nhện này khắp người đầy lông tơ dài màu đen, thân dày đặc những đốm màu đỏ sậm.
Tám con mắt to lớn lấp lánh quang mang khát máu, răng độc dài sọc thò ra khỏi miệng, thần thái cực kì nanh ác.
“Hồng Ban Ngoan Thù!”
Triệu Thụy vừa nhìn liền nhận ra lai lịch con nhện này.
Hồng Ban Ngoan Thù là một loại nhện có độc tính kịch liệt, tàn nhẫn hiếu sát.
Nó tịnh không tồn tại trong giới tự nhiên, mà là chủng loại do một số vu sư tà giáo dùng vu thuật bồi đắp quanh năm mà ra.
Loại nhện độc này bình thường thể tích rất nhỏ, nhưng thông qua vu thuật kích thích, thể hình bỗng to ra, sức chiến đấu phi thường khủng bố.
Viên tài xế ấy nào thấy qua loại sinh vật khủng bố thế này.
Hắn bất quá chỉ là một phàm nhân, đối với hắn mà nói, một con nhện to cỡ bàn tay đã hết sức đáng sợ rồi, càng huống chi con nhện to cỡ này.
Hắn bị dọa đến sụm xuống đất, sắc mặt trắng bệch, cả người run cầm cập, không ngừng lẩy bẩy.
Hắn không cách nào ngỡ mấy lữ khách ngoại quốc thuê xe này lại là vu sư giết người không chớp mắt!
Hắn hối hận đến xanh cả ruột, cảm thấy mình sao xui xẻo gặp phải chuyện khủng bố thế này. Nếu sớm biết thế này, cho dù cho hắn một ngàn vạn, hắn cũng sẽ không chạy chuyến xe này!
Không cần nghi ngờ, mấy lão vu sư độc ác này, sau khi tiêu diệt người mang mặt nạ bạc rồi, khẳng định sẽ thuận tiện tiêu diệt mình luôn thể!
Tên tài xế ấy muốn chạy khỏi chỗ này, nhưng do quá sợ hãi, chân hắn dường như mất hết sức lực, yếu ớt không cách nào đứng dậy. Triệu Thụy thì lại tỏ ra cực kì lãnh tỉnh, hắn hơi hoạt động cánh tay một chút, mang vẻ trào phúng nhìn Luke:
“Chỉ một con Hồng Ban Ngoan Thù mà cũng muốn giữ ta lại?”
“Một con không đủ, thế một bầy thì sao?” Luke cười âm trầm, chậm rãi đưa tay lên.
Mặt đường cao tốc vốn cứng rắn, đột nhiên nứt ra như mạng nhện!
Từng con Hồng Ban Ngoan Thù to lớn từ dưới đất chui ra, vây chặt lấy Triệu Thụy!
Đưa mắt nhìn, li chi lít chít, cũng không biết mấy chục mấy trăm con!
“Những con Hồng Ban Ngoan Thù này là ta âm thầm bày ra trong lúc ngâm tụng chú văn.” Luke quơ hai tay, ra vẻ thong dong nói với Triệu Thụy “Ngươi là một tu chân giả khó kiếm, nên ta không dám khinh thường chút nào, dùng vu thuật mạnh nhất, giải quyết ngươi trong thời gian ngắn nhất mới bảo đảm.”
Lão nói chưa dứt, những con Hồng Ban Ngoan Thù đã kêu rít lên, đồng thời há to cái miệng như chậu máu, từng sợi tơ nhện to tướng, mang theo từng trận hơi tanh bắn ra khỏi miệng chúng, đan thành tấm lưới dày trùng trùng điệp điệp, quấn lấy Triệu Thụy như xác ướp.
Triệu Thụy phát hiện, những sợi tơ nhện này có tính dính cực mạnh, nếu bị quấn lấy sẽ dính chắc vào người.
Không chỉ có vậy, trên những tơ nhện này còn mang theo chất độc thần kinh kịch liệt.
Độc tính thông qua da, nhanh chóng khuếch tán, lan khắp toàn thân, làm thần kinh tê liệt, khiến người ta gần như khó động đậy!
Hồng Ban Ngoan Thù thấy con mồi bị nhốt, lập tức lao lên như thủy triều, chuẩn bị gặm sạch Triệu Thụy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.