Thần Ma Chi Mộ

Chương 112: Không dựa vào hệ thống bảo vệ.

Phong Cuồng Khô Lâu

28/03/2013

Sau khi Thạch trưởng khoa rời đi, Lâm Tuyết Di tính cách vốn trầm ổn cũng không nhịn được nở nụ cười dịu dàng làm say đắm lòng người.

Có được giấy phép kinh doanh thiết bị đặc biệt phòng cháy cùng thiết bị trinh thám, đối với nàng mà nói đây là một tin tức vô cùng tốt.

Bởi vì kinh doanh loại thiết bị này, ít người tiếp nhận, sự cạnh tranh cũng giảm bớt, lợi nhuận tự nhiên cũng tăng lên, điều này đối với công ty mà nói, không nghi ngờ gì nữa là một tin tức cực kì tốt.

“Thông báo cho mọi người một tin tốt lành, công ty chúng ta đã có được giấy phép kinh doanh thiết bị đặc biệt phòng cháy và thiết bị trinh thám.”

“hả?”

“Thật không?”

“Không thể nào?”

Nhân viên trong công ty nghe tin này, cảm thấy kinh ngạc, mọi ánh mắt đều hướng về phía Lâm Tuyết Di, cảm thấy không thể tin được, ai cũng biết rằng cái giấy phép kinh doanh thiết bị đặc biệt này rất khó có được, phải có một hậu thuận phi thường mới có được, không ngờ tới một cấp công ty như vậy lại đạt được.

Đặc biệt là những người biết rõ nội tình sự việc như Ngô Nguyệt và Chung Quý, cảm thấy đây là một sự chuyển biến quá lớn.

Rõ ràng tối hôm qua, tên Thạch trưởng khoa háo sắc phách lối nói ra những lờ ác độc, vô luận thế nào công ty cũng khó có được giấy phép kinh doanh đặc biệt này, không ngờ chỉ qua một ngày mọi việc lại chuyển biến như vậy.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nhỉ?

“Tổng giám đốc Lâm, Thạch khoa trưởng vừa nãy đến đây để nói chuyện này à?” Ngô Nguyệt ấp a ấp úng hỏi, “ngày hôm qua…. Ngày hôm qua, không phải hắn đã nói…..”

“Ngày hôm qua là ngày hôm qua, hôm nay là hôm nay. Việc này đích thân Vân cục trưởng can thiệp, cho du Thạch khoa trưởng lá gan to đến đâu cũng không dám cản trở.” Lâm Tuyết Di cười cắt ngang lời nàng.

“Hả? Cục trưởng cục cảnh sát Nam Phổ vân cục trưởng?”

Nhân viên trong công ty nghe vậy trong lòng vô cùng kinh hãi.

Đôi với bọn họ mà nói, là một nhân viên mưu sinh trong một tiểu công ty, cục trưởng cục cảnh sát Nam Phổ tuyệt đối thuộc về cấp bậc thượng tầng, cuộc sống so với bọn họ cách nhau mười vạn tám nghìn dặm.

Lúc bình thường đều nghe ti vi, đài báo có đề cập qua tên hắn, không ai nghĩ đến , Vân Cánh như vậy mà lại chiếu cố đến một tiểu công ty như bọn họ.

“Tổng giám đốc Lâm, chẳng lẽ ngươi quen biết Vân cục trưởng hả?” Chung Quý cẩn thận hỏi một câu.

Lâm Tuyết Di rất ưu nhã buông nhẹ mái tóc xinh đẹp xuống. Sau đó lập lờ cười nước đôi, không nói quen biết cũng không nói không quen, càng khiến cho người ta cảm giác thâm sâu khó lường.

Việc này so với việc không nói ra còn tốt hơn nhiều.

Nhưng trong thực tế, Lâm Tuyết Di không hề quen biết Vân Cánh, thậm chí chưa từng gặp mặt, trong lòng cũng đang tự hỏi thầm.

Chung Quý rất thức thời, không hỏi tới nữa, trong lòng lại càng kính sợ Lâm Tuyết Di vài phần, giảm bớt ngạo khí trước đấy.

Lão bản có một chỗ dựa lớn như vậy, hắn sao dám cao ngạo nữa?



Triệu Thụy ngồi ở chỗ làm của mình, nhìn mọi người xung quanh, khóe miệng cười nhẹ, giống như một người ngoài nhìn vào.

Lâm Tuyết Di vô tình nhìn lướt qua phía hắn, nhìn hắn mỉm cười, cũng không biết thế nào, trong lòng cảm giác được nụ cười này ẩn chứa vài phần cổ quái.

Chỉ là hiện nàng rất cao hứng, cũng không nghĩ nhiều trong lòng, cứ như thế mà quên đi.

Hết giờ làm, Triệu Thụy ra ngoài ăn cơm, sau đó trở về khu nhà trọ, rồi mang thị huyết ma đao ra.

Hắn muốn để lại ấn ký tinh thần của minh lên tâm thượng của ma linh, thu phục ma linh này. Biến ma đao trở thành sở hữu của hắn.

Ma đao tản mát ra vầng sáng đỏ sậm, mang theo màu máu giết chóc, tỏa ra khí thế kiệt ngạo bất tuân.

Nhưng lúc này chân khí trong cơ thể Triệu Thụy vô cùng sung túc, không giống như hai lần trước, rất dễ bị ma linh xâm nhập.

Hắn đưa vào ma đao, bao trùm ma đao từ bốn phương tám hướng.

Ma linh bị chọc giận, nó không một tiếng động rống lên, răng nanh dày đặc từ ma đao vọt ra, hướng về phía Triệu Thụy kịch liệt phản công.

Nó dù sao cũng là ma linh thời viễn cổ, thân phận vô cùng tôn quý, tinh cách cao ngạo, trừ chủ nhân cũ là Nhân ngân giác lân báo, còn đâu không muốn kẻ khác cầm nó trong tay, huống chi đây là một nhân loại, thực lực còn xa mới bằng được tiên ma thời viễn cổ.

Triệu Thụy lập tức phát hiện, một dòng lãnh khí như băng mang theo sát khí cuồng bạo chứa đầy huyết sát giết chóc bắt đầu lưu động trong ma đao, muốn phá giải chân khí đang vây quanh ma đao, từ ma đao chảy mạnh ra khống chê thần trí của hắn.

Hai cỗ lực lượng công kích kịch liệt trên thị huyết ma đao, ma đao bắt đầu vang lên những tiếng ong ong, trên ma đao phát ra quang mang hông sắc ngày càng chói lọi quỷ dị.

Triệu Thụy không ngừng trút chân khí vào ma đao, tăng mạnh áp lực lên ma linh.

Ma linh kia mặc kệ chuyện gì xảy ra, vẫn xông tới, nhưng không cách nào thoát khỏi chân khí đang bao vậy xung quanh của hắn.

Hai cỗ lực lượng công kích nhau một hồi lâu trên ma đao, cuối cùng lực lượng của ma linh từ từ suy yếu dần, nó chống cự ngày càng yếu ớt, trong khi đó chân khí Triệu Thụy đưa vào càng lúc càng mạnh mẽ.

Cuối cùng, chân khí của Triệu Thụy đã đột phá phòng tuyến nội hạch ma linh, điểm một ấn ký tinh thần trên mặt nó.

Sự chống cự của ma linh trong nháy mắt bị đình chỉ, yên tĩnh trở lại, thị huyết ma đao vô ảnh vô tung biến mất.

Sát khí thị huyết cũng yên tĩnh trở lại, mau chóng rời khỏi Tâm trí Triệu thụy.

Triệu Thụy cười ha ha, cầm thị huyết ma đao giơ cao lên

Rốt cuộc hắn cũng thu phục hoàn toàn ma đao này, sau này cũng không lo sự việc này xuất hiện lại.

Khoảng thời gian tiếp theo vô cùng yên ổn, Triệu Thụy vẫn như trước, ban ngày đi đến công ty làm việc, ban đêm về nhà tu luyện.

Bởi vì công ty Tam Mộc An đã có giấy phép kinh doanh đặc biệt các thiết bị phòng cháy và trinh thám, Lâm Tuyết di đã bắt đầu thử nhận các hợp đồng liên quan đến thiết bị phòng cháy và trinh thám, bắt đầu bán ra thị trường hai loại thiết bị này.

Không lâu sau cũng có vài phần sinh ý, mặc dù không phải lớn lắm, nhưng so với trước kia thì tốt hơn nhiều.



Lâm Tuyết Di cảm thấy đó là một dấu hiệu tốt, tâm tình sáng sủa hơn rất nhiều, vẻ mặt phơi phới, dịu dàng đáng yêu đến dị thường.

Nửa tháng cứ yên ả trôi qua như vậy, hôm nay Triệu Thụy mới đưa cho một khách hàng một chiếc camera vừa được sửa chữa xong, vừa trở lại công ty, đã nghe tiếng thét của Lâm Tuyết Di từ phòng làm việc ở tầng hai.

Trong phòng làm việc, ngoại trừ Lam Tuyết Di còn có một nam tử vẻ mặt đau đớn hơn năm tuổi đang ngồi ở đó.

Nam tử này ăn mặc rất kiểu cách, nhìn qua rất đạo mại, chỉ là nụ cười lại để lộ ra vài phần ngạo mạn kiêu căng.

Triệu Thụy liếc mắt nhìn qua nam tử này, sau đó dời mắt đi chuyển sự chú ý lên người Lâm Tuyết Di.

“Tổng giám đốc Lâm, ngài tìm ta có việc gì không?”

“Vừa rồi việc sửa chữa camera cho khách hàng như thế nào?” Lâm Tuyết Di nghịch nghịch bút máy trong tay, hỏi

“Chỉ là chuyện nhỏ, giải quyết cũng nhanh.” Triệu thụy tùy ý trả lời một câu, hắn ở Tam Mộc An một thời gian dài như vậy, bằng vào trí lực hơn người cùng khả năng ghi nhớ và thân thủ nhanh nhẹn, kỹ thuật của hắn cũng được nâng cao, đã trở thành một trụ cột của công ty.

“ừ! Tốt lắm! Trình độ của ngươi trong công ty hiện nay thì mấy việc này cũng không thành vấn đề, ngươi làm việc ta rất yên tâm.” Lâm Tuyết Di tán thưởng một câu, rất khẳng định, gật gật đầu nói.

Triệu Thụy trong lòng cảm thấy kì qái, hắn vừa rồi xử lý một việc trong công ty, thực chất chỉ là một vấn đề nhỏ, trong lòng Lâm Tuyết Di cũng biết rất rõ mà, sao lại khẳng định trình độ kỹ thuật của hắn tựa hồ rất tốt nhỉ?

Mặc dù trong lòng có chút nghi hoặc, hắn cũng không ngu trực tiếp hỏi, chỉ ngậm miệng, im lặng cho qua chuyện.

Với loại chuyện này, nghe nhiều nói ít mới là hành động đúng đắn.

Quả nhiên sau khi Lâm Tuyết Di tán thương xong, khẽ cười cười nói, “Vị này là Chu tiên sinh, là bằng hữu của chúng ta, hệ thống an ninh bảo vệ trong nhà tiên sinh hình như luôn xảy ra vấn đề, thậm chí mấy lần xảy ra hỏa hoạn không thể giải thích, mặc dù tổn thất không lớn những cũng gây ra những phiền phực không đáng có.”

Chu tiên sinh đã tìm đến vài công ty lớn nhờ giải quyết vần đề này, sau khi nghe danh tiếng công ty chúng ta, nên muốn mời chúng ta xem xét qua một chút, lát nữa ngươi đi theo vị Chu tiên sinh này xem qua sự việc ra sao nhé.”

Triệu Thụy ngay lập tức hiểu ra vấn đề, Lâm Tuyết Di muốn mang sinh ý độc lập này giao cho mình, vì thế mới sai mình ra ngoài xem xét.

Bọn Chung Quý mấy người đang bận các công trình bên ngoài, hiện trong công ty chỉ có hắn đủ điều kiện nhận công việc này, đương nhiên muốn hắn làm công việc này một cách thông suốt hoàn hảo.

“hắn? Sao có thể chứ?” Chu tiên sinh hơi nhíu mày, lộ ra ngữ khí hoài nghi, bởi Triệu Thụy nhìn qua có thể thấy tuổi còn rất trẻ.

Nói thì dễ nhưng đến khi làm thì không nổi, đây cũng là quan niệm thâm căn cố đế của nhiều người, không phải dễ dàng thay đổi được.

“Tất nhiên là có thể, hắn là nhân viên ưu tú nhất công ty chúng ta, là kỹ sư giỏi nhất, mặc dù tuổi hắn còn trẻ, nhưng đã làm việc ở công ty nhiều năm, về phương diện kỹ thuật tuyệt đối không có vấn đề gì.” Lâm Tuyết Di tươi cười dịu dàng pha lẫn chút giảo hoạt, dùng tất cả những từ ngữ tốt đẹp nhất, phóng khoáng nhất khen ngợi Triệu Thụy, tựa như hắn là một thành viên chủ chốt, nóng lòng đem sản phẩm là hắn bán tống tháo ra ngoài.

“Thật không?” Chu tiên sinh vẫn bán tín bán nghi như cũ, nhưng cũng không lấy làm tuyệt vọng, hắn đã đến nhiêu công ty bán thiết bị bảo vệ, tất cả đều không giải quyết được, không bằng thử lần này xem sao.

Nên biết rằng biệt thự bằng hữu là biệt thực cao cấp, trị gia gần triệu bạc, nếu như chỉ vị hệ thống bảo vệ ngăn cản mà không có cách nào tiến vào được, quả thật có chút phiền phức.

“Tốt! Việc này không nên chậm trễ, ngươi theo ta. Nếu như giải quyết được chuyện này, chúng ta trả thù lao cho ngươi không nhỏ đâu.” Chu tiên sinh đứng dậy nói.

Triệu Thụy gật gật đầu, sau đó xuông lầu mang túi dụng cụ rồi cung chu tiên sinh

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Ma Chi Mộ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook