Thần Ma Chi Mộ

Chương 189: Không thành thật

Phong Cuồng Khô Lâu

28/03/2013

Lúc Mục vĩnh cường tự mình ra mặt, Sở cảnh sát Đông hồ không dám chậm trễ, lập tức tiến hành chỉnh đốn, về phương diện trị an cũng tiến hành đại quy mô sửa trị.

Mấy ngày kế tiếp, Triệu Thụy phát hiện, trên đường cảnh sát tuần tra rõ ràng tăng nhiều, lại thường xuyên chứng kiến xe cảnh sát kéo còi hiệu tại đường cái gào thét mà qua.

Liên tiếp mấy ngày sau, trị an trên đường rõ ràng có chuyển biến tốt đẹp, trước kia thường xuyên có thể tại trên đường nhìn thấy năm ba nhóm côn đồ, hiện tại tất cả đều không thấy tung tích, không phải chúng bị tống vào ngục mà chỉ là tạm thời lui vào trong nhà nhằm tránh cơn sóng gió.

Sáng sớm hôm nay, Triệu Thụy như thường lệ đến Thất trung, mới vừa vào phòng làm việc, chứng kiến mấy vị sư phụ đang ghé vào nhau, một bên nhìn báo chí, một bên nhiệt liệt nghị luận về cái gì đó.

Triệu Thụy đi lên, vỗ vỗ bả vai người mà hắn quen thuộc là Lý lão sư, cười hỏi: “Có cái gì đại sự hay sao mà các người thảo luận nhiệt liệt nhu vậy.”

Lý lão sư quay đầu lại nhìn hắn một cái, sau đó nói: “Đến đây, xem tin tức này đi. Cảnh sát Đông hồ đêm qua đột kích càn quét Kim đế câu lạc bộ đêm, bắt bớ trên trăm phần tử bang Uy hổ, lấy được súng lục, súng săn, đao kiếm đủ thứ bằng chứng chúng vi phạm lệnh cấm vũ khí. Trừ Uy hổ bang lão đại đao ba đã bỏ trốn, các phần tử nòng cốt của Uy hổ bang tất cả đều bị bắt. Mặt khác, hình cảnh phó đội trưởng Lương hạo cùng năm tên cảnh sát thủ hạ thành viên và lão tổng của công ty kiến trúc Chủ lam là Diệp chủ lam có liên quan đến xã hội đen, cũng đều bị bắt.

Nói xong tin tức này, Lý lão sư cười nói:“ Đông hồ cảnh sát hai ngày này cũng không biết là ăn phải thuốc kích thích gì, cư nhiên ra tay lớn như vậy, cơ hồ trong vòng một đêm đem đám hắc bang lớn nhỏ quét sạch không còn gì.”

“Ha ha. Một đêm là có chút khoa trương, bất quá mấy ngày nay trị an chứng thật là tốt lên rất nhiều!” Một sư phụ khác chen vào nói, “Theo ta thấy địa phương này thường xuyên có người gây sự đánh nhau, hiện tại trở nên phi thường thanh tịnh.”

“Đúng vậy, đúng vậy, hiện tại trị an quả thật tốt lên không ít.” Có sư phụ phụ họa nói, “Chỉ là không biết, cảnh sát tại sao có khí lực lớn để trừ thế lực hắc bang như vậy, ngay cả cảnh đội cũng bị sửa sang.”

“Mấy tên kia xui xẻo.” Lý lão sư nói “Đắc tội người không nên đắc tội, nghe nói ngay cả Mục vĩnh cường cũng bị kinh động, tự mình gọi điện thoại cho Cục trưởng công an. Kết quả dẫn đến cơn lốc thanh trừ hắc bang này”

“A! Mục vĩnh cường. Chính là người thường xuyên xuất hiện trên TV Mục phó tỉnh trưởng phải không?” Có sư phụ kinh ngạc hỏi.

Lý lão sư nói: “Đúng vậy! Chính là hắn! Hắn mặc dù đã rút lui, nhưng sức ảnh hưởng vẫn hùng mạnh như cũ.

“Sách sách. Cũng không biết Lương hạo mấy người kia đến cùng trêu chọc ai, ngay cả Mục vĩnh cường cũng bị kinh động, tính ra bọn họ xui xẻo đá phải tấm cửa sắt.”

“Ta cũng không biết, nghe nói sự kiện này phong tỏa rất nghiêm, ta bởi vì có một người anh em bà con ở cảnh đội có tham dự điều tra đám người Lương hạo. Sau đó cùng ta uống rượu, rượu vào lời ra mới biết được nửa điểm như vậy. Bất quá nếu làm cho Mục vĩnh cường kinh động thì cũng là một đại nhân vật, mấy tên cảnh sát trêu chọc vào thật sự là quá xui xẻo”. Lý lão sư vừa cười vừa nói. Trong nụ cười mơ hồ mang theo vài phần ý tứ hả hê.

Đối với loại cảnh sát đạo đức bại hoại này, bọn họ tự nhiên không có nửa điểm đồng tình.

Triệu Thụy nghe mấy người nghị luận, cũng không lên tiếng, chỉ là mỉm cười, đồng thời cảm giác được Mục vĩnh cường làm việc rất cẩn thận, đem sự kiện phong tỏa đi, như vậy cũng dễ dàng cho hắn tiếp tục che giấu tung tích, tiếp tục nán lại tại thất trung.

Bất quá, ngay tại lúc này, hắn đột nhiên cảm giác được có một ánh mắt nhìn vào mặt của hắn, nhìn tới nhìn lui không rời.

Hắn theo ánh mắt nhìn qua.thấy Vân phương đang ôm hai tay, cẩn thận đánh giá hắn, đôi môi mỏng hơi chu, đôi môi mảnh khảnh tạo thành một đường cong, cười nhẹ, đôi mắt đẹp mang theo vài phần thâm ý.

“Làm sao vậy.Ta không có rửa mặt sao?”

“Ta đối với việc này không có nhiều hứng thú.” Vân phương mỉm cười, thấp giọng nói, “Bất quá, ta rất tò mò, Triệu lão sư, ngươi là người như thế nào mà cùng Mục vĩnh cường đại nhân vật có quan hệ vậy?”



“Ân? Ngươi nói cái gì? Ta đây nghe không hiểu lắm?” Triệu Thụy mở trừng hai mắt, giả ngu

Vân phương đôi mắt sáng rất quyến rũ, liếc hắn một cái rồi nói: “Ngày đó chuyện phát sinh, ta ở nhà thông qua cửa mắt mèo, đều thấy rõ hết! Mục Vĩnh Cường tự mình ra mặt, giúp ngươi giải quyết phiền toái. Mặt mũi của ngươi cũng thật là lớn.”

Triệu Thụy nao nao, không nghĩ tới Vân phương tránh ở trong nhà, nhìn một cái thấy rõ mọi việc.

Bất quá ngẫm lại ngày Lương hạo bọn họ kiêu ngạo ngang ngược đập cửa rung trời, phỏng chừng cả tòa nhà đều nghe thấy, huống chi là Vân phương ở đối diện, không làm nàng kinh động vậy mới là kì quái a.

Trong lòng đang cân nhắc xem Vân phương đến cùng biết về mình bao nhiêu chuyện, đột nhiên nghe hỏi: “Được rồi, ngươi ngày đó tại sao cùng cảnh sát xảy ra xung đột? Làm sao lại biết đại nhân vật kia? Nói cho ta biết đi?”

Triệu Thụy nghe nàng vừa hỏi như vậy, nhất thời yên lòng, hiểu rằng nàng biết rất ít, chỉ mới chứng kiến một ít mà thôi, vì vậy đảo mắt, tránh nặng tìm nhẹ nói:

“Còn nhớ rõ mấy ngày hôm trước, ta với ngươi và Vân liên cùng đi Lăng vân tự chứ?”

“Nhớ kỹ, làm sao vậy?”

“Chính là ở nơi đó ta quen biết Mục vĩnh cường.” Triệu Thụy nói, “Ta ngày đó leo tường tiến vào Lăng vân tự cấm địa, vừa đúng lúc Mục vĩnh cường đã ở nơi đó, cho nên gặp mặt, coi như là duyên phận đi.”

“Chỉ đơn giản như vậy?” Vân phương đôi mắt sáng tràn ngập vẻ không tin.

“Đúng vậy, chỉ đơn giản như vậy.” Triệu Thụy gật đầu, “Đương nhiên, ở nơi đó cũng xảy ra chút chuyện, bất quá, quan hệ đến Tuệ tịnh đại sư cùng Mục phó tỉnh trưởng, vẫn là không nói tốt hơn a!”

Vân phương bình tĩnh nhìn hắn một hồi lâu, bên môi ý cười dần dần khuếch tán, trong mắt lộ ra mấy phần thần sắc bất đắc dĩ.

“Triệu lão sư, ta vẫn tưởng rằng ngươi rất chân thật, không nghĩ tới kì thật ngươi rất giảo hoạt! Nói hồi lâu như vậy, chẳng khác gì như không nói.”

Triệu Thụy nghe xong lời bình này, cười hắc hắc, cũng không tiếp lời.

“Này, Triệu lão sư, Vân sư phụ, hai người các ngươi đang nói cái gì đấy, nói xong còn cao hứng như vậy cười không ngừng.” Lý lão sư không biết như thế nào, đột nhiên chứng kiến này tràng cảnh này, vì vậy lớn giọng hét lên.

“Đúng là vui một mình không bằng vui chung, nói ra để cho chúng ta cũng đồng thời cao hứng đi.” Mặt khác một vị sư phụ cũng e sợ thiên hạ không loạn cũng thêm vào.

“Không có gì”

“Hắc, Triệu lão sư vậy là trọng sắc khinh bạn a”

“Đúng vậy, đúng vậy!” Lý lão sư gật gật đầu,mồm không cản được vừa cười vừa nói: “Bất quá, Triệu lão sư rất là lợi hại, đến thất trung chưa được bao lâu, đã bắt được Vân sư phụ xinh đẹp của chúng ta, bội phục bội phục.”



Vân phương nghe xong lời này, mặt ngọc nhất thời đỏ lên, thần thái không ổn, đáp trả Lý lão sư ý muốn bảo hắn không nên nói càn, sau đó vội vàng từ chỗ ngồi cầm lấy giáo án, rời khỏi phòng làm việc mà như trốn chạy.

Mới vừa đi ra ngoài phòng làm việc, nàng như không nhịn được quay đầu lại hướng về Triệu Thụy liếc mắt một cái.

Vân phương đột nhiên phát hiện, Triệu Thụy trên mặt khi đó lộ vẻ ôn hòa mỉm cười, tựa hồ cất giấu rất nhiều điều bí mật.

Bất quá là trong phòng làm việc chỉ là vui đùa, qua đi thì không ai đề cập nữa.

Qua ba ngày, thương thế của Chu vĩ cơ bản khỏi hẳn, xuất viện đi ra.

Vừa xuất viện chuyện thứ nhất hắn làm là mời Triệu Thụy đến khách sạn tốt nhất ở Đông hồ uống một bữa rượu, tỏ vẻ cảm tạ.

Bởi vì, hắn lần này có thể còn sống, tất cả đều là công lao của Triệu Thụy, nếu không hắn không dám tưởng tượng số phận mình sẽ ra thế nào nữa.

Mặt khác, bởi vì Diệp chủ lam bị mang đi điều tra, ít đi một đối thủ cạnh tranh, cái dự án công trình nghỉ ngơi rộng lớn đó, hắn cũng được có phần tham gia.

Đối với Chu vĩ mà nói, lại thêm một tin tức tốt đẹp, cảm giác được dù mình gặp một ít phong hiểm nhưng có lẽ vẫn rất đáng giá.

Duy nhất điều hắn nghĩ không rõ là, Triệu Thụy như thế nào lại có thể đem hắn từ trong Uy hổ bang ra được, chuyện này đã trải qua mấy ngày, trợ lý Lưu lỗi của hắn cũng không minh bạch.

Uống rượu một lúc, Chu vĩ hướng Triệu Thụy hỏi một chút, bất quá Triệu Thụy cũng không nói tỉ mỉ, hắn nghĩ cũng tốt thôi, đem chuyện này chôn ở trong lòng.

Bất quá hắn mơ hồ cảm giác được, cái người bạn thân thiết ba năm ở chung dưới một mái hiên trên người đã xảy ra biến hóa thật lớn, ngay cả hắn cũng khó có thể tưởng tượng tình trạng được.

Nói không chừng, Uy hổ bang bị diệt cùng với sự may mắn là hắn có thể tham công trình nghỉ ngơi lớn kia, đó đều là kết quả do sự cố gắng của Triệu Thụy.

Đương nhiên, Chu vĩ phi thường biết rõ là không nên đem nghi vấn đó ra hỏi, bởi vì hắn biết hỏi cũng không có kết quả gì.

Uống rượu xong, Chu vĩ ở lại Đông hồ vài ngày, đem tất cả mọi chuyện xử lý hết, sau đó quay về Đông an.

Trước khi đi, hắn nói cho Triệu Thụy là sẽ đem tình huống nơi này nói một chút cho La thành và Hàn tinh, ngày nào đó bọn họ sẽ đánh đến nơi này, hỗn ăn hỗn uống.

Triệu Thụy cười ha ha, cảm giác được nếu như thật sự là như vậy, cũng là có hứng thú.

Chuyện của Chu vĩ đã xong, Triệu Thụy thời gian cũng có nhiều, vì vậy hắn trong thời gian này bắt đầu tu luyện “Bát hoang lục tiên quyết”, tranh thủ sớm ngày đột phá sinh tức hậu kì, tiến vào cảnh giới cao hơn.

Bất quá, lúc tu luyện trong lòng hắn thủy chung tồn tại một nỗi lo thầm, đó chính là sắp đến thiên kiếp lần đầu tiên, nếu như không thể vượt qua, nói không chừng hắn sẽ bị hồn phi phách tán!

Triệu Thụy hiện tại chỉ hy vọng luyện khí tông sư Huyền linh đạo trưởng chế tạo một kiện pháp khí phòng ngự tính cho hắn, giúp hắn vượt qua lần thử thách này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Ma Chi Mộ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook