Chương 276: Quyết chiến (2)
Phong Cuồng Khô Lâu
04/04/2013
Hai người Thi Thận và Thi Trí tuy trong lòng thầm lo lắng, nhưng Thi Cương lại chẳng boăn khoăn nhiều.
Lão đánh một cú không trúng, trong lòng càng phẫn nộ, liên tục thúc đẩy pháp lực.
Chỉ thấy tử sắc quang chú trên đầu không ngừng chuyển động, từng luồng sét tím mập mạp xé rách trời đêm, ào ào rơi từ trên không xuống!
Triệu Thụy vội vàng thi triển thuấn gian di động, nhảy tránh từng luồng sét đó.
Trong mỗi luồng sét đều ẩn chứa uy lực khủng bố, nếu không cẩn thận bị trúng một phát, sẽ tan tành tro bụi trong chớp mắt!
“Ầm ầm ầm”
Sấm sét đông đúc rơi xuống mặt đất, phát ra tiếng nổ mãnh liệt, phá ra trên mặt đất từng cái hố to đường kính hai ba mét, sâu đến sáu bảy mét, đủ chứa mấy chục người, cuốn đất đá cát sỏi bay lên cao tới mấy mét.
Chỉ sau vẻn vẹn một phút, con đường lớn tráng nhựa vốn hoàn hảo, đã xuất hiện đầy ổ gà ổ voi, xe cộ chẳng còn cách nào chạy nổi nữa.
Triệu Thụy nhờ vào thân thủ mẫn tiệp và sự giúp đỡ của Không Gian Thần Trạc, cuối cùng cũng thoát khỏi phạm vi công kích của “Lôi đình chi nộ”, quyết định phản kích.
Hắn quẳng Thị Huyết ma đao lên giữa không trung, quát lạnh một tiếng, xòe năm ngón tay, một đạo chân khí như ngọn lửa màu lam phun ra, đập lên thân Thị Huyết ma đao.
Thị Huyết ma đao bỗng phóng ra ánh sáng chói mắt màu đỏ máu, giống như một vầng huyết nguyệt từ từ bay lên cao.
Ánh sáng rực rỡ từ huyết nguyệt rơi xuống chiếu sáng mặt đất, nhuộm khắp xung quanh thành một màu đỏ sẫm.
Trong lòng Thi Cương chớp mắt đã chất đầy cảm giác nguy hiểm, như có tiếng chuông cảnh báo đánh ngay bên tai, đinh tai nhức óc.
Với cảm giác vượt xa người thường, lão cảm giác được năng lượng khủng bố ẩn chứa trong vầng huyết nguyệt ấy, lão nhận thức được, nguy hiểm to lớn đang từng bước tiến lại gần, nhưng rốt cuộc là nguy hiểm thế nào, lại nhất thời không thể nói rõ ra được.
Chính vào lúc này, ánh sáng màu máu do Thị Huyết ma đao phát ra rơi lên người lão, hoàn toàn bao phủ lấy lão.
Cảm giác đau đớn kịch liệt trong chớp mắt truyền vào thần kinh lão, khiến lão cảm thấy toàn thân mình như bị vô số kim nhọn châm mạnh vào.
Thi Cương đau đến mức lớn giọng kêu gào, trên mặt lộ vẻ cực kì thống khổ.
Thế nhưng, điều khiến lão cực kì sợ hãi là, máu tươi trong cơ thể lão như bị một sức mạnh vô hình hút lấy, lại tuôn ra khỏi mạch máu, xuyên qua da thịt, cơ bắp, hình thành từng đám mây máu, bay về phía vầng huyết nguyệt đang lơ lửng trên không kia.
Da dẻ lão vốn chẳng lấy gì làm trơn láng, nhanh chóng lão hóa, khô quắt. Lão thậm chí còn có thể thấy hai cánh tay lão, chỉ còn lại da bọc xương, như bộ xương khô.
Sự thật, không chỉ có Thi Cương xảy ra chuyện như vậy, trong vùng bao phủ của ánh sáng do huyết nguyệt phát ra, tất cả máu tươi trong cơ thể sinh vật đều bị hút đi sạch sẽ, tập hợp về Thị Huyết ma đao.
Hai người Thi Thận và Thi Trí đứng trên mặt đất, cũng có một lượng lớn máu tươi bị hút đi như vậy.
Một đám mây máu dày đặc bay về huyết nguyệt đang lơ lửng trên cao, lượn lờ xung quanh nó.
Thị Huyết ma đao hút xong một lượng lớn máu tươi, ánh sáng phát ra càng rực rỡ hơn, chói mắt hơn, khiến nó tỏ ra cực kì yêu dị mà lại khủng bố.
Trên mặt ba vị lão tổ tông Thi gia đồng thời kinh hãi biến sắc, chấn kinh vô cùng, bọn họ vạn vạn lần không ngờ, uy lực của ma đao này lại lớn như vậy, ngụy dị như vậy!
Theo cách nghĩ ban đầu của họ, bọn họ là tu chân cường giả đã đạt đến Xuất Khiếu kì, dựa vào thực lực cường hoành của bản thân, muốn đánh chết Triệu Thụy yếu hơn một cấp đúng là dễ như trở bàn tay, hoàn toàn không thành vấn đề.
Thế nhưng, nhìn theo tình huống hiện tại, bọn họ lại hoàn toàn không còn tự tin kiểu đó!
Vầng huyết nguyệt treo trên cao đó thật quá khủng bố, bọn họ không chỉ không thể dễ dàng thắng lợi, thậm chí còn rơi vào thế xấu!
Bọn họ tuy sống trên thế gian qua năm tháng tương đối dài lâu, thấy qua vô số tu chân giả, yêu ma quỷ quái, biết qua đủ thứ đủ loại pháp khí cổ quái, nhưng ma đao giống như huyết nguyệt này, quả thật vẫn là lần đầu tiên mới thấy!
Tên khốn chết tiệt!
Ba vị lão tổ tông của Thi gia tâm linh tương thông, không hẹn mà cùng thấp giọng chửi rủa, cấp tốc lui về sau, bọn họ chỉ muốn dùng hết toàn lực thoát khỏi ánh sáng màu máu kia, thoát khỏi vùng chiếu tới của huyết nguyệt, rời khỏi huyết quang biết hút máu đó càng xa càng tốt.
Vân Phương nhìn thấy cảnh này, có chút khó tin trợn tròn đôi mắt, vẻ kinh ngạc trên mặt tựa hồ không hề che đậy!
Phải biết ba vị lão tổ tông của Thi gia, trong mắt người ngoài, đặc biệt là trong mắt nhân viên của Thi thị gia tộc, giống như là thần tượng cao cao tại thượng, cường hoành vô tỉ, người người kình ngưỡng như thần minh, trước giờ cô chưa từng nghĩ bọn họ lại bị Triệu Thụy bức cho thảm hại thế này!
Thi Cương vất vả lắm mới thoát khỏi vùng bao phủ của ánh trăng màu máu, nhảy ra ngoài.
Lão đứng vững lại, cảm thấy thân thể có chút hư nhược, tuy chỉ ngắn ngủi vài phút, nhưng Thị Huyết ma đao đã hút trong thân thể lão không ít máu tươi.
Sắc mặt Thi Cương tái mét một màu, thực lực cao cường, gần trăm năm nay, lão đã chưa từng bị người khác bức cho thảm hại thế này, bây giờ lại bị một tu chân giả hậu bối đuổi cho nhảy loạn khắp nơi, chuyện này bảo một người tính nóng như lửa như lão làm sao chịu thấu?
Nỗi phẫn nộ khó lòng áp chế, từ đáy lòng lão phừng phừng bùng cháy lên, từ đáy lòng đốt tới đỉnh đầu, đến khuôn mặt cũng biến thành màu đỏ tía.
Lão nắm thật chặt Tử Điện Xà Hành kiếm, điên cuồng múa lên.
Gió lạnh trong đêm đen đột nhiên trở nên cuồng bạo, phát ra tiếng rít chói tai, xông xáo lung tung giữa trời đất, làm bên đường kêu lên lạo xạo như thủy tinh.
“Ầm! Ầm! Ầm!”
Từng luồng sét tím xé rách trời đêm rơi thẳng xuống, rơi đến bên mình Thi Cương, không biến mất mà ngưng tụ lại, giống như những con điện xà to lớn xoay chuyển quanh người lão, phát ra những tiếng “lốp bốp lốp bốp”.
Dưới lực lượng cường đại, khí lưu xung quanh bị vặn vẹo, biến thành hết sức rối loạn.
Theo Thi Cương tiếp tục làm phép, dần dần, những con điện xà màu tím ấy dần dần hội tụ lại, hình thành ba quả lôi cầu đường kính tới hai mét, lơ lửng bên cạnh Thi Cương.
“Nam Đẩu tử lôi chú?”
Triệu Thụy từng thấy cảnh tương tự từ chỗ Thi Vĩnh Thành, nên chỉ nhìn một cái đã nhận ra ngay.
Nhưng hắn liền phát hiện ra, uy lực khủng bố ẩn chứa trong pháp thuật mà Thi Cương đang thi triển đây, Thi Vĩnh Thành còn lâu mới so nổi!
Lôi cầu do Thi Vĩnh Thành hình thành chỉ có hai cái, hơn nữa đường kính chỉ tới 20cm, nhưng ba lôi cầu mà Thi Cương hình thành, đường kính tới 2m.
Thần sắc Triệu Thụy trở nên ngưng trọng, chuẩn bị nghênh tiếp một kích cuồng mãnh của Thi Cương phát ra.
Thế nhưng, Thi Cương làm phép tịnh không ngừng lại ở đó, lão tiếp tục vung vẩy Tử Điện Xà Hành kiếm, trong miệng thấp giọng nhanh chóng ngâm tụng chú văn.
Ba quả lôi cầu xoay chuyển với tốc độ cao, sau đó bắt đầu lại gần, dung hợp, cuối cùng, trung tâm ba quả lôi cầu hoàn mĩ dung hợp làm một.
Một tiếng “xẹt” giòn tang vang lên, lôi cầu sau khi dung hợp bắn ra từng luồng sét chói mắt màu đỏ tía, hình thành từng con rồng lớn hung mãnh, chói tới mức người ta cơ hồ không mở mắt ra nổi!
Cư dân trong những tòa nhà bên đường lúc này đã bị chiến đấu kịch liệt đánh thức.
Bọn họ nhìn thấy cảnh tượng kì dị này, không khỏi phát ra từng tràng tiếng kinh hô, đúng là không tưởng tượng nổi, trên thế giới lại có người có thể khống chế sấm sét cường đại như vậy!
“Tam tinh liên châu!” Triệu Thụy không khỏi hơi biến sắc mặt, không ngờ Thi Cương lại dốc sạch tuyệt kĩ thi triển ra nhanh như vậy.
“Không sai! Đây đúng là tam tinh liên châu!” Thi Cương cười dữ tợn một tiếng “Ngươi có thể chết dưới một chiêu này, cũng coi là ngươi tốt số!”
Nói xong, lão rung mạnh tay một cái, ba quả lôi cầu vốn đã dung hợp lại, bỗng “oàng” một tiếng nổ tách ra, hình thành trên trăm con tử điện ác long dài đến mười mét, điên cuồng gào rít, từ bốn phương tám hướng nhe nanh múa vuốt xông tới Triệu Thụy, tựa hồ muốn xé nát hắn triệt để!
Vân Phương ngẩng đầu, nhìn hai người chiến đấu kịch liệt trên không, quả tim liền treo lên cổ họng.
Thi Cương phát ra tuyệt chiêu có uy lực to lớn như vậy, cô thật không biết, Triệu Thụy có thể chống đỡ nổi không!
Thấy tử điện ác long đầy trởi lao tới, Triệu Thụy từ từ ngẩng đầu, lạnh giọng nói: “Muốn giết ta, không dễ vậy đâu!”
Nói xong, hai tay hắn chộp một cái lên không khí, ánh trăng màu máu đầy trời giống như bị lực vô hình khống chế, thu gom lại, hội tụ thành một quang nhận màu máu to lớn lấp lóe vô tận ánh sáng chói mắt.
Liền đó, hắn quát lạnh một tiếng, hai tay vung mạnh xuống, quang nhận màu máu ấy phát ra tiếng rít phá không sắc nhọn, mang theo uy thế cuồng mãnh tuyệt luân, từ trên không chém xuống nhanh như chớp!
“Ầm!”
Tử sắc điện long và huyết sắc quang nhận va chạm trên không, trong nháy mắt phát ra vô số ánh sáng chói mắt, sáng như mặt trời, khiến người ta không thể không quay đầu đi, không dám nhìn thẳng.
Liền đó, tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, tai của mọi người cơ hồ đều tạm thời điếc cả.
Sóng xung kích cấp tốc lan ra như sóng nước, nhổ tận gốc những cây đèn đường xung quanh, xe hơi đều bị đánh bay lên trời.
Mọi người đứng xem không ai không sợ hãi kêu thét lên.
Qua một lúc, chờ cho ánh sáng từ từ tối lại, mọi người mới một lần nữa đưa ánh mắt về phía chiến trường.
Bọn họ thình lình phát hiện ra, mấy trăm con tử điện ác long ấy, vậy mà lại bị một đao này chém cho tan nát chẳng thấy đâu!
Chỉ có Triệu Thụy không chế quang nhận màu máu, vẫn lơ lửng trên không, tán phát ra hàn mang lãnh liệt khát máu!
Lão đánh một cú không trúng, trong lòng càng phẫn nộ, liên tục thúc đẩy pháp lực.
Chỉ thấy tử sắc quang chú trên đầu không ngừng chuyển động, từng luồng sét tím mập mạp xé rách trời đêm, ào ào rơi từ trên không xuống!
Triệu Thụy vội vàng thi triển thuấn gian di động, nhảy tránh từng luồng sét đó.
Trong mỗi luồng sét đều ẩn chứa uy lực khủng bố, nếu không cẩn thận bị trúng một phát, sẽ tan tành tro bụi trong chớp mắt!
“Ầm ầm ầm”
Sấm sét đông đúc rơi xuống mặt đất, phát ra tiếng nổ mãnh liệt, phá ra trên mặt đất từng cái hố to đường kính hai ba mét, sâu đến sáu bảy mét, đủ chứa mấy chục người, cuốn đất đá cát sỏi bay lên cao tới mấy mét.
Chỉ sau vẻn vẹn một phút, con đường lớn tráng nhựa vốn hoàn hảo, đã xuất hiện đầy ổ gà ổ voi, xe cộ chẳng còn cách nào chạy nổi nữa.
Triệu Thụy nhờ vào thân thủ mẫn tiệp và sự giúp đỡ của Không Gian Thần Trạc, cuối cùng cũng thoát khỏi phạm vi công kích của “Lôi đình chi nộ”, quyết định phản kích.
Hắn quẳng Thị Huyết ma đao lên giữa không trung, quát lạnh một tiếng, xòe năm ngón tay, một đạo chân khí như ngọn lửa màu lam phun ra, đập lên thân Thị Huyết ma đao.
Thị Huyết ma đao bỗng phóng ra ánh sáng chói mắt màu đỏ máu, giống như một vầng huyết nguyệt từ từ bay lên cao.
Ánh sáng rực rỡ từ huyết nguyệt rơi xuống chiếu sáng mặt đất, nhuộm khắp xung quanh thành một màu đỏ sẫm.
Trong lòng Thi Cương chớp mắt đã chất đầy cảm giác nguy hiểm, như có tiếng chuông cảnh báo đánh ngay bên tai, đinh tai nhức óc.
Với cảm giác vượt xa người thường, lão cảm giác được năng lượng khủng bố ẩn chứa trong vầng huyết nguyệt ấy, lão nhận thức được, nguy hiểm to lớn đang từng bước tiến lại gần, nhưng rốt cuộc là nguy hiểm thế nào, lại nhất thời không thể nói rõ ra được.
Chính vào lúc này, ánh sáng màu máu do Thị Huyết ma đao phát ra rơi lên người lão, hoàn toàn bao phủ lấy lão.
Cảm giác đau đớn kịch liệt trong chớp mắt truyền vào thần kinh lão, khiến lão cảm thấy toàn thân mình như bị vô số kim nhọn châm mạnh vào.
Thi Cương đau đến mức lớn giọng kêu gào, trên mặt lộ vẻ cực kì thống khổ.
Thế nhưng, điều khiến lão cực kì sợ hãi là, máu tươi trong cơ thể lão như bị một sức mạnh vô hình hút lấy, lại tuôn ra khỏi mạch máu, xuyên qua da thịt, cơ bắp, hình thành từng đám mây máu, bay về phía vầng huyết nguyệt đang lơ lửng trên không kia.
Da dẻ lão vốn chẳng lấy gì làm trơn láng, nhanh chóng lão hóa, khô quắt. Lão thậm chí còn có thể thấy hai cánh tay lão, chỉ còn lại da bọc xương, như bộ xương khô.
Sự thật, không chỉ có Thi Cương xảy ra chuyện như vậy, trong vùng bao phủ của ánh sáng do huyết nguyệt phát ra, tất cả máu tươi trong cơ thể sinh vật đều bị hút đi sạch sẽ, tập hợp về Thị Huyết ma đao.
Hai người Thi Thận và Thi Trí đứng trên mặt đất, cũng có một lượng lớn máu tươi bị hút đi như vậy.
Một đám mây máu dày đặc bay về huyết nguyệt đang lơ lửng trên cao, lượn lờ xung quanh nó.
Thị Huyết ma đao hút xong một lượng lớn máu tươi, ánh sáng phát ra càng rực rỡ hơn, chói mắt hơn, khiến nó tỏ ra cực kì yêu dị mà lại khủng bố.
Trên mặt ba vị lão tổ tông Thi gia đồng thời kinh hãi biến sắc, chấn kinh vô cùng, bọn họ vạn vạn lần không ngờ, uy lực của ma đao này lại lớn như vậy, ngụy dị như vậy!
Theo cách nghĩ ban đầu của họ, bọn họ là tu chân cường giả đã đạt đến Xuất Khiếu kì, dựa vào thực lực cường hoành của bản thân, muốn đánh chết Triệu Thụy yếu hơn một cấp đúng là dễ như trở bàn tay, hoàn toàn không thành vấn đề.
Thế nhưng, nhìn theo tình huống hiện tại, bọn họ lại hoàn toàn không còn tự tin kiểu đó!
Vầng huyết nguyệt treo trên cao đó thật quá khủng bố, bọn họ không chỉ không thể dễ dàng thắng lợi, thậm chí còn rơi vào thế xấu!
Bọn họ tuy sống trên thế gian qua năm tháng tương đối dài lâu, thấy qua vô số tu chân giả, yêu ma quỷ quái, biết qua đủ thứ đủ loại pháp khí cổ quái, nhưng ma đao giống như huyết nguyệt này, quả thật vẫn là lần đầu tiên mới thấy!
Tên khốn chết tiệt!
Ba vị lão tổ tông của Thi gia tâm linh tương thông, không hẹn mà cùng thấp giọng chửi rủa, cấp tốc lui về sau, bọn họ chỉ muốn dùng hết toàn lực thoát khỏi ánh sáng màu máu kia, thoát khỏi vùng chiếu tới của huyết nguyệt, rời khỏi huyết quang biết hút máu đó càng xa càng tốt.
Vân Phương nhìn thấy cảnh này, có chút khó tin trợn tròn đôi mắt, vẻ kinh ngạc trên mặt tựa hồ không hề che đậy!
Phải biết ba vị lão tổ tông của Thi gia, trong mắt người ngoài, đặc biệt là trong mắt nhân viên của Thi thị gia tộc, giống như là thần tượng cao cao tại thượng, cường hoành vô tỉ, người người kình ngưỡng như thần minh, trước giờ cô chưa từng nghĩ bọn họ lại bị Triệu Thụy bức cho thảm hại thế này!
Thi Cương vất vả lắm mới thoát khỏi vùng bao phủ của ánh trăng màu máu, nhảy ra ngoài.
Lão đứng vững lại, cảm thấy thân thể có chút hư nhược, tuy chỉ ngắn ngủi vài phút, nhưng Thị Huyết ma đao đã hút trong thân thể lão không ít máu tươi.
Sắc mặt Thi Cương tái mét một màu, thực lực cao cường, gần trăm năm nay, lão đã chưa từng bị người khác bức cho thảm hại thế này, bây giờ lại bị một tu chân giả hậu bối đuổi cho nhảy loạn khắp nơi, chuyện này bảo một người tính nóng như lửa như lão làm sao chịu thấu?
Nỗi phẫn nộ khó lòng áp chế, từ đáy lòng lão phừng phừng bùng cháy lên, từ đáy lòng đốt tới đỉnh đầu, đến khuôn mặt cũng biến thành màu đỏ tía.
Lão nắm thật chặt Tử Điện Xà Hành kiếm, điên cuồng múa lên.
Gió lạnh trong đêm đen đột nhiên trở nên cuồng bạo, phát ra tiếng rít chói tai, xông xáo lung tung giữa trời đất, làm bên đường kêu lên lạo xạo như thủy tinh.
“Ầm! Ầm! Ầm!”
Từng luồng sét tím xé rách trời đêm rơi thẳng xuống, rơi đến bên mình Thi Cương, không biến mất mà ngưng tụ lại, giống như những con điện xà to lớn xoay chuyển quanh người lão, phát ra những tiếng “lốp bốp lốp bốp”.
Dưới lực lượng cường đại, khí lưu xung quanh bị vặn vẹo, biến thành hết sức rối loạn.
Theo Thi Cương tiếp tục làm phép, dần dần, những con điện xà màu tím ấy dần dần hội tụ lại, hình thành ba quả lôi cầu đường kính tới hai mét, lơ lửng bên cạnh Thi Cương.
“Nam Đẩu tử lôi chú?”
Triệu Thụy từng thấy cảnh tương tự từ chỗ Thi Vĩnh Thành, nên chỉ nhìn một cái đã nhận ra ngay.
Nhưng hắn liền phát hiện ra, uy lực khủng bố ẩn chứa trong pháp thuật mà Thi Cương đang thi triển đây, Thi Vĩnh Thành còn lâu mới so nổi!
Lôi cầu do Thi Vĩnh Thành hình thành chỉ có hai cái, hơn nữa đường kính chỉ tới 20cm, nhưng ba lôi cầu mà Thi Cương hình thành, đường kính tới 2m.
Thần sắc Triệu Thụy trở nên ngưng trọng, chuẩn bị nghênh tiếp một kích cuồng mãnh của Thi Cương phát ra.
Thế nhưng, Thi Cương làm phép tịnh không ngừng lại ở đó, lão tiếp tục vung vẩy Tử Điện Xà Hành kiếm, trong miệng thấp giọng nhanh chóng ngâm tụng chú văn.
Ba quả lôi cầu xoay chuyển với tốc độ cao, sau đó bắt đầu lại gần, dung hợp, cuối cùng, trung tâm ba quả lôi cầu hoàn mĩ dung hợp làm một.
Một tiếng “xẹt” giòn tang vang lên, lôi cầu sau khi dung hợp bắn ra từng luồng sét chói mắt màu đỏ tía, hình thành từng con rồng lớn hung mãnh, chói tới mức người ta cơ hồ không mở mắt ra nổi!
Cư dân trong những tòa nhà bên đường lúc này đã bị chiến đấu kịch liệt đánh thức.
Bọn họ nhìn thấy cảnh tượng kì dị này, không khỏi phát ra từng tràng tiếng kinh hô, đúng là không tưởng tượng nổi, trên thế giới lại có người có thể khống chế sấm sét cường đại như vậy!
“Tam tinh liên châu!” Triệu Thụy không khỏi hơi biến sắc mặt, không ngờ Thi Cương lại dốc sạch tuyệt kĩ thi triển ra nhanh như vậy.
“Không sai! Đây đúng là tam tinh liên châu!” Thi Cương cười dữ tợn một tiếng “Ngươi có thể chết dưới một chiêu này, cũng coi là ngươi tốt số!”
Nói xong, lão rung mạnh tay một cái, ba quả lôi cầu vốn đã dung hợp lại, bỗng “oàng” một tiếng nổ tách ra, hình thành trên trăm con tử điện ác long dài đến mười mét, điên cuồng gào rít, từ bốn phương tám hướng nhe nanh múa vuốt xông tới Triệu Thụy, tựa hồ muốn xé nát hắn triệt để!
Vân Phương ngẩng đầu, nhìn hai người chiến đấu kịch liệt trên không, quả tim liền treo lên cổ họng.
Thi Cương phát ra tuyệt chiêu có uy lực to lớn như vậy, cô thật không biết, Triệu Thụy có thể chống đỡ nổi không!
Thấy tử điện ác long đầy trởi lao tới, Triệu Thụy từ từ ngẩng đầu, lạnh giọng nói: “Muốn giết ta, không dễ vậy đâu!”
Nói xong, hai tay hắn chộp một cái lên không khí, ánh trăng màu máu đầy trời giống như bị lực vô hình khống chế, thu gom lại, hội tụ thành một quang nhận màu máu to lớn lấp lóe vô tận ánh sáng chói mắt.
Liền đó, hắn quát lạnh một tiếng, hai tay vung mạnh xuống, quang nhận màu máu ấy phát ra tiếng rít phá không sắc nhọn, mang theo uy thế cuồng mãnh tuyệt luân, từ trên không chém xuống nhanh như chớp!
“Ầm!”
Tử sắc điện long và huyết sắc quang nhận va chạm trên không, trong nháy mắt phát ra vô số ánh sáng chói mắt, sáng như mặt trời, khiến người ta không thể không quay đầu đi, không dám nhìn thẳng.
Liền đó, tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, tai của mọi người cơ hồ đều tạm thời điếc cả.
Sóng xung kích cấp tốc lan ra như sóng nước, nhổ tận gốc những cây đèn đường xung quanh, xe hơi đều bị đánh bay lên trời.
Mọi người đứng xem không ai không sợ hãi kêu thét lên.
Qua một lúc, chờ cho ánh sáng từ từ tối lại, mọi người mới một lần nữa đưa ánh mắt về phía chiến trường.
Bọn họ thình lình phát hiện ra, mấy trăm con tử điện ác long ấy, vậy mà lại bị một đao này chém cho tan nát chẳng thấy đâu!
Chỉ có Triệu Thụy không chế quang nhận màu máu, vẫn lơ lửng trên không, tán phát ra hàn mang lãnh liệt khát máu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.