Chương 325: Tấm tàng bảo đồ thứ nhất
Phong Cuồng Khô Lâu
04/04/2013
Hai linh vu đó trong lòng biết không hay, tuy chúng đã kéo dãn một khoảng cách nhất định với Luke nhưng vẫn cảm thấy chẳng an toàn gì.
Thế là hai người đồng thời la lớn một tiếng, nhấn mũi chân, phân thành hai hướng ngược nhau mà chạy, muốn thoát khỏi ma trảo của Luke.
Chính lúc này, Luke duỗi hai tay ra, mười móng tay dài ra, vẽ phù văn về phía lưng hai người.
Những phù chú đó lại phát sinh ra sức hút to lớn, thẳng thừng hút hai linh vu đang điên cuồng bỏ chạy trở về!
“Muốn chạy thoát khỏi tay ta?” Móng tay Luke đại linh vu nhẹ nhàng vuốt qua cổ chúng, liên tục cười lạnh “Không có cửa đâu!”
Hai linh vu đó bị phù chú của Luke khống chế, không thể động đậy, bị dọa đến cả người phát run, đưa ánh mắt cầu khẩn nhìn Luke, hi vọng đại linh vu thủ hạ lưu tình, tha cho bọn chúng một con đường sống.
Nhưng Luke căn bản không chút động tâm, cổ tay lão hơi dụng lực, móng tay bén nhọn đâm vào cổ hai người.
Hai linh vu đó giẫm chân xuống, tắt thở rất nhân, da dẻ nhanh chóng biến thành màu tím đen.
Luke lại thi triển ra huyết chú, biến hai linh vu thành hai cỗ độc thi rồi rung tay một cái, ném về phía Triệu Thụy.
Hai cỗ độc thi va vào nhau, phát ra sức nổ to lớn, so với lần trước còn mạnh hơn gấp đôi!
Tiếng nổ lớn như tiếng sấm, cơ hồ làm tai người ta tạm thời mất khả năng nghe!
Mặt đường cao tốc dễ dàng bị xé ra như một tấm vải rách, cát đá dưới mặt đường bay lên như dòng thác, cao tới ba tầng lầu!
Trong phạm vi mấy chục mét quanh đó cát bụi dày đặc, không nhìn rõ được thứ gì.
Ngoài mấy trăm mét, hành khách trong xe buýt mỗi người nằm sấp xuống đất, che đầu, run lên cầm cập.
Vụ nổ cuồng mãnh thế này thực quá khủng bố, bọn họ trước giờ chưa từng gặp phải chuyện đáng sợ thế này!
Cho dù bọn họ ở cách xa trung tâm vụ nổ, chỉ ở rìa sóng xung kích nhưng cũng khó mà chịu nổi. Bọn họ không thể tưởng tượng, nếu như ở trung tâm vụ nổ, vậy sẽ thành ra cái dạng gì! Chỉ sợ sẽ nổ đến thi cốt vô tồn!
Luke đại linh vu cũng hi vọng, Cửu Độc Thi Bạo lần này có thể làm đối thủ của mình, tu chân giả mang mặt nạ bạc đột nhiên xuất hiện này hồn phi phách tán.
Hoặc giả, tạo thành thương thế nhất định cho người mang mặt nạ bạc cũng tốt rồi.
Chí ít, lão cũng còn hi vọng thủ thắng.
Thế nhưng, hi vọng của lão lại rơi vào khoảng không.
Trong khói bụi ngập trời, một bóng người cao ngẳng chầm chậm bước ra, mặt nạ bạc trên mặt lấp lóe ngân quang băng lãnh.
Tâm tình của Luke đại linh vu trầm xuống như chìm vào vực sâu tối đen, sắc mặt cũng hơi chuyển sang trắng, khó lòng áp chế nỗi sợ hãi đang dần dần trào lên trong lòng.
Cửu Độc Thi Bạo sinh ra do hai thi thể lại không cách nào tạo thành thương tích cho người mang mặt nạ bạc này, điều này có nghĩa là thực lực giữa lão và người mang mặt nạ bạc này cách nhau quá xa!
Lão còn chưa phải là đối thủ của người mang mặt nạ bạc này!
Tất cả lòng tin của Luke đại linh vu bị đánh tan, triệt để mất đi ý chí chiến đấu.
Lão cũng không suy nghĩ làm sao tiêu diệt người mang mặt nạ bạc này nữa, mà bắt đầu lo lắng mình có thể thoát thân an toàn hay không!
Đối với Luke đại linh vu hiện tại mà nói, hoàn thành nhiệm vụ của Tạp Mã thần vu đã không còn quan trọng nữa, chỉ cần có thể sống sót mang Lục Viêm Đan Châu trở về Thần Vu Đảo, công tích của lão đủ để triệt tiêu chuyện lâm trận bỏ chạy!
Luke đại linh vu cũng không chần chừ nữa, dùng móng tay bén nhọn vạch trên ngón trỏ và ngón giữa bàn tay phải mình một cái, rồi nhanh chóng vẽ lên không trung chú văn bằng máu tươi.
Chú văn đó tán phát huyết quang, không ngừng xoay chuyển trên không, không chịu tan đi.
Liền đó, lão rít lên một tiếng ngắn ngủi, xoay người một cái, cả người hóa thành một luồng hắc vụ nhàn nhạt, chạy về phía nam.
Tốc độ lão rất nhanh, chỉ trong chớp mắt đã chạy ra ngoài trăm mét, kéo dài một khoảng cách nhất định với Triệu Thụy.
Muốn chạy?
Triệu Thụy hơi nhếch mép, lộ ra một nụ cười lạnh, rồi không nhanh không chậm khởi động Không Gian Thần Trạc.
Một luồng sáng màu vàng kim nhạt vạch qua không trung, không gian chấn động.
Thân thể Triệu Thụy trong chớp mắt xuyên qua cự li trăm mét, xuất hiện phía trước người Luke đại linh vu.
Luke kinh hãi thất sắc, trợn tròn mắt nhìn Triệu Thụy, cơ bắp trên mặt vì chấn kinh và sợ sệt mà vặn vẹo thành một khối.
Lão không cách nào tưởng tượng, người mang mặt nạ bạc này lại thi triển ra thuấn gian di động, loại pháp thuật trong truyền thuyết của phương Tây!
Điều này có nghĩa là, lão bất luận thế nào, cũng không thể chạy thoát khỏi tầm tay của đối phương!
Trong lúc Luke đại linh vu kinh hãi, Thị Huyết ma đao như một vầng huyết nguyệt, từ từ bay lên trong tay Triệu Thụy.
Ma đao tán phát ra hồng mang yêu dị, trải ra, hoàn toàn bao phủ Luke đại linh vu.
Luke lập tức cảm thấy máu tươi trong cơ thể mình như bị cái gì hấp dẫn, đang chảy ra khỏi mạch máu với tốc độ cực nhanh!
Lão không khỏi đại kinh thất sắc, phát ra tiếng kêu kì quái, xoay chuyển thân người như cái xác khô, muốn thi pháp bỏ chạy lần nữa.
Đúng lúc này, Triệu Thụy quát to một tiếng, giơ cao cánh tay chém mạnh xuống.
Huyết mang chói mắt do Thị Huyết ma đao phát ra từ trên cao gào rít chém xuống, tiếng phá không lăng lệ điếc cả tai.
“Ầm!”
Thị Huyết ma đao trùng trùng chém lên trên người Luke đại linh vu!
Luke đại linh vu ngẩng đầu, mặt mày vặn vẹo phát ra một tiếng rú tuyệt vọng, rồi bị lực lượng cuồng mãnh tuyệt luân do Thị Huyết ma đao phát ra đánh cho tan nát!
Thị Huyết ma đao sau khi hủy diệt Luke đại linh vu xong, lực lượng tịnh không mất, mà thuận thế chém lên mặt đất.
Cả mặt đất giống như địa chấn, lắc lư mãnh liệt, sau khi bụi đất tan đi, một vết nứt dài mười mấy mét, sâu đến ba mét xuất hiện trên đường cao tốc.
Diệt xong Luke, Triệu Thụy nhìn những hành khách đi xe buýt đằng xa đang quan sát một cái, biết trận chiến của mình và linh vu của Thần Vu giáo đã hấp dẫn sự chú ý của người khác, nếu còn không chịu đi, sẽ tạo thành chấn động còn lớn hơn.
Đây tịnh không phải là chuyện mà hắn muốn thấy.
Thế là, hắn cũng không lưu lại lâu, thu lấy Trữ vật giới chỉ của Luke đại linh vu lưu lại, nhanh chóng bay lên khỏi mặt đất, để những hành khách trong xe buýt vẫn chấn kinh và sợ hãi ở lại chỗ cũ.
Yên lặng trở về phòng trọ, lấy Minh Linh mặt nạ xuống, Triệu Thụy bắt đầu cẩn thận kiểm tra Trữ vật giới chỉ mà Luke đại linh vu lưu lại.
Rất nhanh, hắn đã lôi ra Ngọc Quan Âm từ trong Trữ vật giới chỉ của Luke.
Bất quá, Ngọc Quan Âm này đã bị cắt thành hai nửa, ở giữa chạm rỗng, tỏ ra đã từng cất giữ vật gì đó.
Triệu Thụy có thể khẳng định, vật cất giữ trong Ngọc Quan Âm này chắc chắn là một bảo vật khó kiếm!
Nếu không, Luke của Thần Vu giáo sẽ không bỏ vội vã rời đi trong khi chưa hoàn thành nhiệm vụ.
Thế là, hắn lại tìm kiếm trong Trữ vật giới chỉ, cuối cùng phát hiện ra một viên Lục Viêm Đan Châu trong Trữ vật giới chỉ.
Lục Viêm Đan Châu này là bảo vật có giá trị nhất trong Trữ vật giới chỉ, cũng là một kiện thiên tài địa bảo không thể thiếu trong việc tu luyện Vạn Tích chi thể.
Nhìn thể tích, có lẽ là bảo vật giấu trong Ngọc Quan Âm.
Bất quá, Triệu Thụy vẫn cảm thấy có chút chưa thỏa mãn, bởi vì, thứ hắn muốn tìm hơn là tàng bảo đồ có liên quan tới Phong Thần chi thư.
Triệu Thụy lấy Lục Viêm Đan Châu ra, cẩn thận ngắm nghía dưới ánh mặt trời, trong lòng nửa vui nửa buồn.
Vui là, bảo vật này có giúp đỡ rất lớn với sự đề thăng thực lực của hắn.
Buồn là, lần này tìm không thấy tàng bảo đồ, sau này không biết phải tốn bao nhiêu thời gian mới kiếm được đầu mối có quan hệ.
Triệu Thụy có chút mâu thuẫn, chuẩn bị bỏ Lục Viêm Đan Châu vào trong Càn Khôn giới chỉ.
Trong một sát na cúi đầu, hắn đột nhiên phát hiện, trên mặt đất lại xuất hiện những đường nét kì quái rất rõ ràng!
Triệu Thụy trước tiên là ngẩn ra, liền đó chợt hiểu, đây là một mảnh tàng bảo đồ!
Là tàng bảo đồ có liên quan tới mảnh vỡ của Phong Thần chi thư!
Nhất định là Đường triều cao tăng Duyên Giác, dùng Phật pháp chạm khác tàng bảo đồ vào Lục Viêm Đan Châu!
Khi ánh nắng chiếu vào Lục Viêm Đan Châu, tàng bảo đồ này sẽ chiếu lên mặt đất!
Triệu Thụy không khỏi hết sức hưng phấn, cẩn thận quan sát hình tròn xuất hiện trên mặt đất một lúc, rồi lấy giấy bút vẽ lại cẩn thận, sau cùng cẩn thận cất bản đồ đã vẽ xong vào Càn Khôn giới chỉ.
Năm mảnh tàng bảo đồ Duyên Giác lưu lại, hắn đã có một mảnh, đây là một khởi đầu tốt.
Chỉ cần tiếp tục nỗ lực tìm kiếm, những mảnh tàng bảo đồ kia sớm muộn gì cũng tìm được.
Còn như viên Lục Viêm Đan Châu này, do là thiên tài địa bảo cực kì khó kiếm, lại là bảo vật cần cho tu luyện Tử Thanh Tiên Y thần quyết, Triệu Thụy chuẩn bị lợi dụng thật tốt để giúp mình tu luyện thành Vạn Tích chi thể.
Hắn có một loại dự cảm, hắn tiêu diệt Luke đại linh vu và những linh vu dưới tay lão, Tạp Mã thần vu sẽ không chịu để yên.
Vu cổ chi thuật của Tạp Mã thần vu xuất thần nhập hóa, thần bí mạc trắc, thanh danh hiển hách trong tu chân giới, khiến người nghe biến sắc, không phải hạn Luke đại linh vu có thể so sánh.
Vạn nhất Tạp Mã thần vu tìm tới cửa, với thực lực trước mắt của Triệu Thụy, có thể ngăn cản được không còn chưa biết.
Bất quá, nếu như hắn có thể tu luyện thành công Vạn Tích chi thể trong Tử Thanh Tiên Y thần điển, vạn độc bất xâm, quyết đấu với Tạp Mã thần vu cũng tăng thêm một phần thắng lợi.
Thế là hai người đồng thời la lớn một tiếng, nhấn mũi chân, phân thành hai hướng ngược nhau mà chạy, muốn thoát khỏi ma trảo của Luke.
Chính lúc này, Luke duỗi hai tay ra, mười móng tay dài ra, vẽ phù văn về phía lưng hai người.
Những phù chú đó lại phát sinh ra sức hút to lớn, thẳng thừng hút hai linh vu đang điên cuồng bỏ chạy trở về!
“Muốn chạy thoát khỏi tay ta?” Móng tay Luke đại linh vu nhẹ nhàng vuốt qua cổ chúng, liên tục cười lạnh “Không có cửa đâu!”
Hai linh vu đó bị phù chú của Luke khống chế, không thể động đậy, bị dọa đến cả người phát run, đưa ánh mắt cầu khẩn nhìn Luke, hi vọng đại linh vu thủ hạ lưu tình, tha cho bọn chúng một con đường sống.
Nhưng Luke căn bản không chút động tâm, cổ tay lão hơi dụng lực, móng tay bén nhọn đâm vào cổ hai người.
Hai linh vu đó giẫm chân xuống, tắt thở rất nhân, da dẻ nhanh chóng biến thành màu tím đen.
Luke lại thi triển ra huyết chú, biến hai linh vu thành hai cỗ độc thi rồi rung tay một cái, ném về phía Triệu Thụy.
Hai cỗ độc thi va vào nhau, phát ra sức nổ to lớn, so với lần trước còn mạnh hơn gấp đôi!
Tiếng nổ lớn như tiếng sấm, cơ hồ làm tai người ta tạm thời mất khả năng nghe!
Mặt đường cao tốc dễ dàng bị xé ra như một tấm vải rách, cát đá dưới mặt đường bay lên như dòng thác, cao tới ba tầng lầu!
Trong phạm vi mấy chục mét quanh đó cát bụi dày đặc, không nhìn rõ được thứ gì.
Ngoài mấy trăm mét, hành khách trong xe buýt mỗi người nằm sấp xuống đất, che đầu, run lên cầm cập.
Vụ nổ cuồng mãnh thế này thực quá khủng bố, bọn họ trước giờ chưa từng gặp phải chuyện đáng sợ thế này!
Cho dù bọn họ ở cách xa trung tâm vụ nổ, chỉ ở rìa sóng xung kích nhưng cũng khó mà chịu nổi. Bọn họ không thể tưởng tượng, nếu như ở trung tâm vụ nổ, vậy sẽ thành ra cái dạng gì! Chỉ sợ sẽ nổ đến thi cốt vô tồn!
Luke đại linh vu cũng hi vọng, Cửu Độc Thi Bạo lần này có thể làm đối thủ của mình, tu chân giả mang mặt nạ bạc đột nhiên xuất hiện này hồn phi phách tán.
Hoặc giả, tạo thành thương thế nhất định cho người mang mặt nạ bạc cũng tốt rồi.
Chí ít, lão cũng còn hi vọng thủ thắng.
Thế nhưng, hi vọng của lão lại rơi vào khoảng không.
Trong khói bụi ngập trời, một bóng người cao ngẳng chầm chậm bước ra, mặt nạ bạc trên mặt lấp lóe ngân quang băng lãnh.
Tâm tình của Luke đại linh vu trầm xuống như chìm vào vực sâu tối đen, sắc mặt cũng hơi chuyển sang trắng, khó lòng áp chế nỗi sợ hãi đang dần dần trào lên trong lòng.
Cửu Độc Thi Bạo sinh ra do hai thi thể lại không cách nào tạo thành thương tích cho người mang mặt nạ bạc này, điều này có nghĩa là thực lực giữa lão và người mang mặt nạ bạc này cách nhau quá xa!
Lão còn chưa phải là đối thủ của người mang mặt nạ bạc này!
Tất cả lòng tin của Luke đại linh vu bị đánh tan, triệt để mất đi ý chí chiến đấu.
Lão cũng không suy nghĩ làm sao tiêu diệt người mang mặt nạ bạc này nữa, mà bắt đầu lo lắng mình có thể thoát thân an toàn hay không!
Đối với Luke đại linh vu hiện tại mà nói, hoàn thành nhiệm vụ của Tạp Mã thần vu đã không còn quan trọng nữa, chỉ cần có thể sống sót mang Lục Viêm Đan Châu trở về Thần Vu Đảo, công tích của lão đủ để triệt tiêu chuyện lâm trận bỏ chạy!
Luke đại linh vu cũng không chần chừ nữa, dùng móng tay bén nhọn vạch trên ngón trỏ và ngón giữa bàn tay phải mình một cái, rồi nhanh chóng vẽ lên không trung chú văn bằng máu tươi.
Chú văn đó tán phát huyết quang, không ngừng xoay chuyển trên không, không chịu tan đi.
Liền đó, lão rít lên một tiếng ngắn ngủi, xoay người một cái, cả người hóa thành một luồng hắc vụ nhàn nhạt, chạy về phía nam.
Tốc độ lão rất nhanh, chỉ trong chớp mắt đã chạy ra ngoài trăm mét, kéo dài một khoảng cách nhất định với Triệu Thụy.
Muốn chạy?
Triệu Thụy hơi nhếch mép, lộ ra một nụ cười lạnh, rồi không nhanh không chậm khởi động Không Gian Thần Trạc.
Một luồng sáng màu vàng kim nhạt vạch qua không trung, không gian chấn động.
Thân thể Triệu Thụy trong chớp mắt xuyên qua cự li trăm mét, xuất hiện phía trước người Luke đại linh vu.
Luke kinh hãi thất sắc, trợn tròn mắt nhìn Triệu Thụy, cơ bắp trên mặt vì chấn kinh và sợ sệt mà vặn vẹo thành một khối.
Lão không cách nào tưởng tượng, người mang mặt nạ bạc này lại thi triển ra thuấn gian di động, loại pháp thuật trong truyền thuyết của phương Tây!
Điều này có nghĩa là, lão bất luận thế nào, cũng không thể chạy thoát khỏi tầm tay của đối phương!
Trong lúc Luke đại linh vu kinh hãi, Thị Huyết ma đao như một vầng huyết nguyệt, từ từ bay lên trong tay Triệu Thụy.
Ma đao tán phát ra hồng mang yêu dị, trải ra, hoàn toàn bao phủ Luke đại linh vu.
Luke lập tức cảm thấy máu tươi trong cơ thể mình như bị cái gì hấp dẫn, đang chảy ra khỏi mạch máu với tốc độ cực nhanh!
Lão không khỏi đại kinh thất sắc, phát ra tiếng kêu kì quái, xoay chuyển thân người như cái xác khô, muốn thi pháp bỏ chạy lần nữa.
Đúng lúc này, Triệu Thụy quát to một tiếng, giơ cao cánh tay chém mạnh xuống.
Huyết mang chói mắt do Thị Huyết ma đao phát ra từ trên cao gào rít chém xuống, tiếng phá không lăng lệ điếc cả tai.
“Ầm!”
Thị Huyết ma đao trùng trùng chém lên trên người Luke đại linh vu!
Luke đại linh vu ngẩng đầu, mặt mày vặn vẹo phát ra một tiếng rú tuyệt vọng, rồi bị lực lượng cuồng mãnh tuyệt luân do Thị Huyết ma đao phát ra đánh cho tan nát!
Thị Huyết ma đao sau khi hủy diệt Luke đại linh vu xong, lực lượng tịnh không mất, mà thuận thế chém lên mặt đất.
Cả mặt đất giống như địa chấn, lắc lư mãnh liệt, sau khi bụi đất tan đi, một vết nứt dài mười mấy mét, sâu đến ba mét xuất hiện trên đường cao tốc.
Diệt xong Luke, Triệu Thụy nhìn những hành khách đi xe buýt đằng xa đang quan sát một cái, biết trận chiến của mình và linh vu của Thần Vu giáo đã hấp dẫn sự chú ý của người khác, nếu còn không chịu đi, sẽ tạo thành chấn động còn lớn hơn.
Đây tịnh không phải là chuyện mà hắn muốn thấy.
Thế là, hắn cũng không lưu lại lâu, thu lấy Trữ vật giới chỉ của Luke đại linh vu lưu lại, nhanh chóng bay lên khỏi mặt đất, để những hành khách trong xe buýt vẫn chấn kinh và sợ hãi ở lại chỗ cũ.
Yên lặng trở về phòng trọ, lấy Minh Linh mặt nạ xuống, Triệu Thụy bắt đầu cẩn thận kiểm tra Trữ vật giới chỉ mà Luke đại linh vu lưu lại.
Rất nhanh, hắn đã lôi ra Ngọc Quan Âm từ trong Trữ vật giới chỉ của Luke.
Bất quá, Ngọc Quan Âm này đã bị cắt thành hai nửa, ở giữa chạm rỗng, tỏ ra đã từng cất giữ vật gì đó.
Triệu Thụy có thể khẳng định, vật cất giữ trong Ngọc Quan Âm này chắc chắn là một bảo vật khó kiếm!
Nếu không, Luke của Thần Vu giáo sẽ không bỏ vội vã rời đi trong khi chưa hoàn thành nhiệm vụ.
Thế là, hắn lại tìm kiếm trong Trữ vật giới chỉ, cuối cùng phát hiện ra một viên Lục Viêm Đan Châu trong Trữ vật giới chỉ.
Lục Viêm Đan Châu này là bảo vật có giá trị nhất trong Trữ vật giới chỉ, cũng là một kiện thiên tài địa bảo không thể thiếu trong việc tu luyện Vạn Tích chi thể.
Nhìn thể tích, có lẽ là bảo vật giấu trong Ngọc Quan Âm.
Bất quá, Triệu Thụy vẫn cảm thấy có chút chưa thỏa mãn, bởi vì, thứ hắn muốn tìm hơn là tàng bảo đồ có liên quan tới Phong Thần chi thư.
Triệu Thụy lấy Lục Viêm Đan Châu ra, cẩn thận ngắm nghía dưới ánh mặt trời, trong lòng nửa vui nửa buồn.
Vui là, bảo vật này có giúp đỡ rất lớn với sự đề thăng thực lực của hắn.
Buồn là, lần này tìm không thấy tàng bảo đồ, sau này không biết phải tốn bao nhiêu thời gian mới kiếm được đầu mối có quan hệ.
Triệu Thụy có chút mâu thuẫn, chuẩn bị bỏ Lục Viêm Đan Châu vào trong Càn Khôn giới chỉ.
Trong một sát na cúi đầu, hắn đột nhiên phát hiện, trên mặt đất lại xuất hiện những đường nét kì quái rất rõ ràng!
Triệu Thụy trước tiên là ngẩn ra, liền đó chợt hiểu, đây là một mảnh tàng bảo đồ!
Là tàng bảo đồ có liên quan tới mảnh vỡ của Phong Thần chi thư!
Nhất định là Đường triều cao tăng Duyên Giác, dùng Phật pháp chạm khác tàng bảo đồ vào Lục Viêm Đan Châu!
Khi ánh nắng chiếu vào Lục Viêm Đan Châu, tàng bảo đồ này sẽ chiếu lên mặt đất!
Triệu Thụy không khỏi hết sức hưng phấn, cẩn thận quan sát hình tròn xuất hiện trên mặt đất một lúc, rồi lấy giấy bút vẽ lại cẩn thận, sau cùng cẩn thận cất bản đồ đã vẽ xong vào Càn Khôn giới chỉ.
Năm mảnh tàng bảo đồ Duyên Giác lưu lại, hắn đã có một mảnh, đây là một khởi đầu tốt.
Chỉ cần tiếp tục nỗ lực tìm kiếm, những mảnh tàng bảo đồ kia sớm muộn gì cũng tìm được.
Còn như viên Lục Viêm Đan Châu này, do là thiên tài địa bảo cực kì khó kiếm, lại là bảo vật cần cho tu luyện Tử Thanh Tiên Y thần quyết, Triệu Thụy chuẩn bị lợi dụng thật tốt để giúp mình tu luyện thành Vạn Tích chi thể.
Hắn có một loại dự cảm, hắn tiêu diệt Luke đại linh vu và những linh vu dưới tay lão, Tạp Mã thần vu sẽ không chịu để yên.
Vu cổ chi thuật của Tạp Mã thần vu xuất thần nhập hóa, thần bí mạc trắc, thanh danh hiển hách trong tu chân giới, khiến người nghe biến sắc, không phải hạn Luke đại linh vu có thể so sánh.
Vạn nhất Tạp Mã thần vu tìm tới cửa, với thực lực trước mắt của Triệu Thụy, có thể ngăn cản được không còn chưa biết.
Bất quá, nếu như hắn có thể tu luyện thành công Vạn Tích chi thể trong Tử Thanh Tiên Y thần điển, vạn độc bất xâm, quyết đấu với Tạp Mã thần vu cũng tăng thêm một phần thắng lợi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.