Chương 192: Trời phạt
Phong Cuồng Khô Lâu
28/03/2013
Tại bên ngoài U Minh Vạn Quỷ lung, gió mây lưu chuyển, Triệu Thụy ở bên trong, trái lại không có bất cứ quấy nhiễu gì.
Hắn tĩnh tâm lại, bức tranh sáng thứ sáu (Bát Hoang Lục Tiên quyết ), lập tức hiện lên trong đầu, pháp quyết được ghi lại trên bức tranh, cũng như tiếng vọng từ trong núi, vang lên trong lỗ tai hắn.
Hắn dựa theo chỉ thị trên pháp quyết, bắt đầu hấp thu linh khí trong trời đất.
Linh khí của trời đất, từ bốn phương tám hướng, dũng mãnh chảy vào trong thân thể hắn, xuyên qua da tay, cơ thể, thâm nhập thẳng vào trong kinh mạch, sau đó, thuận theo kinh, chảy thẳng vào đan điền.
Trên cổ Triệu Thụy đeo đại địa phong bi, cũng không ngừng chiếm lấy linh lực của đại địa, sau đó rót vào đan điền của Triệu Thụy.
Hai luồng lực lượng bất đồng ở bên trong đan điền gặp nhau, trải qua sự cẩn thận tế luyện, cùng chân khí do tinh vân trong đan điền sản sinh ra, đã dung hợp một cách hoàn mỹ tại một chỗ, đem đám tinh vân nọ, tiếp tục mở rộng.
Cùng với linh khí không ngừng chảy vào, cùng chân khí không ngừng tăng cường, đám tinh vân trong đan điền, cũng đang dần đần có biến hóa.
Tinh vân không ngừng mở rộng, không ngừng xoay tròn, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Qua một lát sau, trong tâm của tinh vân, đột nhiên sụp đổ xuống, hình thành một cái hố đen, đem tinh vân ở bên cạnh, từng chút, từng chút đều hút hết vào.
Hố đen đang bành trướng ra, như một cái bong bóng xà phòng không ngừng nở lớn ra, mà ở bên trong cái bong bóng này, tựa như vó vật gì đó, đang giãy giụa mãnh liệt, như muốn tránh khỏi sự trói buộc của hắc động, muốn từ bên trong đột phá vòng vây mà ra!
Linh khí mà Triệu Thụy hấp thu càng lúc càng nhiều, biến hóa trong đan điền, cũng càng lúc càng lớn, càng lúc càng kịch liệt.
Triệu Thụy cảm giác được, đan điền của chính mình, giống như một cái lò lửa cực lớn, hỏa diễm hừng hực, đang thiêu đốt bên trong đan điền, như là muốn đem hắn đốt thành tro than !
Cảm giác nóng rực, không ngừng khếch trương, từ đan điền hướng lên, lan thẳng khắp toàn thân.
Da tay của Triệu Thụy bị nướng đến mức nổi lên những điểm đỏ ửng, từng hạt mồ hôi hột lớn như hạt đậu, từ trên người chảy ra.
Thân thể của hắn cũng bởi vì đau đớn mà run lên nhè nhẹ, mồ hôi hột cũng đã chảy ra như hạt mưa rơi xuống đất rồi.
Hắn cắt chặt răng, khổ sở chống đỡ sự tấn công của nỗi đau đớn.
Đã tu luyện đến giai đoạn mấu chốt, nếu như có thể vượt qua thời khắc gian nan này, thì hắn đã có thể thành công, luyện chế ra đệ nhị nguyên thần, ở trong đan điền, mà nếu như một khi thất bại, thì luồng chân khí cuồng mãnh bị mất đi sự khống chế, sẽ đem kinh mạch của hắn, oanh nát thành từng mảnh nhỏ trong nháy mắt, vậy thì sẽ làm hắn hữu tử vô sinh rồi!
Hơi thở của yêu ma phóng ra dầy đặc, từ cơ thể của Triệu Thụy mà phát ra. Đem không gian bên trong U Minh Vạn Quỷ lung, càng thêm chật chội, không có một chút khoảng không nào.
Ngay lúc Triệu Thụy cố gắng vượt qua nguy cơ bên trong, bên ngoài U Minh Vạn Quỷ lung, cái thiên kiếp khủng khiếp đó, đã nổi lên xong.
Mây đen kéo dài mấy trăm dặm, dầy đặc giống như một khối đồng, chì. Bắt đầu chuyển động. Bắt đầu chuyển động theo phương hướng kim đồng hồ. Tiến hành xoay tròn, hình thành một cái dòng xoáy lớn vô cùng. Độ lớn của đường kính cơ hồ đạt đến một dặm!
Trong dòng xoáy, tia chớp lớn màu bạc, như một con rắn bạc thon dài, luồn lách ở bên trong tầng mây, lúc ẩn lúc hiện.
Tiếng sấm ầm ầm, thỉnh thoảng nổ vang bên trong tầng mây, làm đinh tai nhức óc, khiến kẻ khác phải biến sắc.
Tiếng gió càng nhanh, gió thổi càng mạnh, với uy thế gió thu quét lá rơi, đem một đống lớn cây rừng nhổ bật cả gốc, thổi lên không trung, uy thế kinh người.
“Oanh!”
Một tia chớp to lớn vô cùng, giống như một con rồng lớn đang phẫn nộ, xé rách đám mây đen dầy đặc, trực bắn thẳng xuống, nặng nề oanh kích xuống U Minh Vạn Quỷ lung.
Bên ngoài U Minh Vạn Quỷ lung, vô số quỷ hồn lượn lờ xung quanh, hợp thành một lớp tường che màu đen, cùng tia chớp đụng mạnh một nhát.
Tiếng đụng thật lớn, cùng tiếng kêu gào thê lương của đám quỷ hồn, đột nhiên vang vọng khắp núi rừng đang yên tĩnh, tiếng vang như làn sóng, truyền khắp mười dặm bên ngoài, làm cho thôn dân ở vùng lân cận, đều hoảng sợ biến sắc.
Cơ hồ trong nháy mắt, vô số quỷ hồn che ở bên ngoài U Minh Vạn Quỷ lung, đều bị con điện long to lớn, cắn nuốt đến không còn một mảnh, ngay cả một chút cặn bã cũng không còn.
Bất quá, con điện long kia, lúc tiêu diệt đám quỷ hồn hộ vệ xong xuôi, cũng hao hết toàn bộ năng lượng, liền biến mất.
Đạo thiên lôi thứ nhất, đã bị cản được rồi.
Bất quá, tiểu thiên kiếp do ba đạo thiên lôi tạo thành, đạo sau so với đạo trước càng cường đại, đạo sau so với đạo trước càng mãnh liệt
Càng về sau, lại càng khó chống!
Triệu thụy ngồi ngay ngắn ở bên trong U Minh Vạn Quỷ lung, mặc dù hắn gần như đem toàn bộ tinh lực dùng cho việc đột phá sự trói buộc của bình cảnh, nhưng mà đối với hết thảy sự việc phát sinh bên ngoài, hắn vẫn có thể cảm giác được như thường.
Không biết tại sao, trong lòng hắn mơ hồ cảm giác được có điểm gì đó không đúng, tiểu thiên kiếp này, tựa hồ có chút quá mức mãnh liệt rồi.
Đạo thiên lôi thứ nhất qua đi, đạo thiên lôi thứ hai liền bắt đầu tụ tập ở trong dòng xoáy do đám mây đen hình thành.
Vô số tia chớp, hội tụ thành một quả cầu bằng điện, không ngừng lớn lên, cuối cùng biến hóa thành một con điện long càng to lớn hơn, mang theo thiên uy, mang theo ầm ầm tiếng vang, đánh thẳng xuống!
“Oanh”
Bởi vì vạn quỷ bên ngoài U Minh Vạn Quỷ lung đã bị đạo thiên lôi thứ nhất tiêu diệt gần hết, nên đạo thiên lôi này liền đánh thẳng tại bên trên của lồng bảo vệ.
U Minh Vạn Quỷ lung rung động kịch liệt một chút, đột nhiên phóng ra luồng ánh sáng màu đen, giống phản công lại con điện long.
Giằng co trong nháy mắt liền xong, điện long biến mất, mà luồng ánh sáng màu đen ở trên U Minh Vạn Quỷ lung, cũng dần ảm đạm, mất đi sự rực rỡ ngày xưa, tựa hồ lần phản công vừa rồi, đã tiêu hao hết linh lực của lồng bảo hộ.
Nguy cơ cảm trong lòng Triệu Thụy đột nhiên nhanh chóng bay cao thẳng lên.
Linh lực trên U Minh Vạn Quỷ lung tựa như đã hao hết, song đạo thiên lôi thứ ba, cũng là đạo thiên lôi mạnh nhất, lại sắp hạ xuống rồi!
Trong lòng Triệu Thụy càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, bởi vì, Huyền Linh đạo trưởng là luyện khí tông sư, từng rất là tự tin mà nói qua, cái U Minh Vạn Quỷ lung này, là món đồ làm hắn đắc ý nhất trong những bảo vật do hắn làm ra, thậm chí có thể chống lại đại thiên kiếp, còn về tiểu thiên kiếp, vậy hẳn là phải càng thêm dễ dàng chứ !
Song, chỉ hai đạo thiên lôi đi qua, cái U Minh Vạn Quỷ lung này, đã hết chịu nổi.
Đây đến cùng là chuyện gì xảy ra?
Chẳng lẽ nói, Huyền Linh đạo trưởng đối với trình độ luyện khí của mình quá mức lạc quan? Cái U Minh Vạn Quỷ lung này, kì thực không có lực phòng ngự mạnh mẽ như vậy?
Trong đầu Triệu Thụy chợt hiện ra ý niệm đó, nhưng cũng không có nghĩ sâu thêm.
Bởi vì, hắn đã tu luyện, tới thời khắc mấu chốt, thậm chí hắn có thể nhìn thấy lỗ đen trong đan điền, tựa hồ có một sáng mầu bạc, từ bên trong lộ ra.
Đối với Triệu Thụy mà nói. Đây là một đạo ánh sáng hy vọng, để cho hắn biết hắn sắp đột phá gông cùm của sinh tức hậu kì, đạp bước luyện thần tiền kì!
Hắn cố gắng hấp thu linh khí từ bốn phía,cố gắng để luồng ánh sáng màu bạc nọ, đột phá sự trói buộc của lỗ đen trong đan điền.
Cũng không biết trải qua bao lâu, dải ánh sáng màu bạc, hoàn toàn phá mở sự trói buộc của hố đen, chiếu sáng cả đan điền, một tiểu yêu tinh trên đầu mọc chiếc sừng nhọn nho nhỏ, cả người phát ra ánh sáng bạc, từ lỗ đen trong đan điền bò ra, xuất hiện ở bên trong đan điền của Triệu Thụy.
Mà cái hố đen đó, trong nháy mắt khi yêu ma xuất hiện, liền biến mất không còn tăm hơi, tựa hồ trách nhiệm của hắn, chính là đem tiểu yêu ma này sinh ra!
Thân thể của Triệu Thụy đột nhiên chấn động, khí tức dầy đặc của yêu ma, mãnh liệt bùng nổ, tuôn ra một luồng sóng khí không tiếng động, tại không gian nhỏ hẹp bên trong, không ngừng công kích!
Hắn chậm rãi mở mắt, hai mắt lóe ra ánh sáng nội liễm, sự vui sướng cực kì, nảy lên trong đầu hắn, làm hắn khó lòng kiếm chế được.
Bởi vì, tiểu yêu ma màu bạc trong đan điền này, chính là đệ nhị nguyên thần của hắn!
Đệ nhị nguyên thần thành công xuất hiện. Ý nghĩa là. Hắn rốt cục đã đột phá chướng ngại. Từ sinh tức kì tiến vào luyện thần tiền kì!
Sự xuất hiện của đệ nhị nguyên thần, đối với Triệu Thụy mà nói. Là một sự tiến bộ rất lớn, mặc dù bây giờ còn tương đối nhỏ yếu, nhưng là sau này nguyên thần thuận lợi lớn lên, sẽ biến thành một yêu ma cường đại tuyện luân, ra khỏi thân thể của Triệu Thụy, trở thành thân ngoại hóa thân.
Đến lúc đó, Triệu Thụy chẳng khác nào có thêm một trợ thủ mạnh mẽ!
Đương nhiên, đây là chuyện về sau, hiện tại thực lực tăng lên bao nhiêu, mới hẳn là việc nên quan tâm lúc này.
Triệu Thụy hít sâu một hơi, cẩn thận thể nghiệm một chút, phát giác chân khí của hắn, cơ hồ tăng lên mấy chục lần!
Mà trong kinh mạch, chân khí tựa hồ dùng mãi không hết!
Không chỉ có thêm thị lực, thính lực, cảm giác của hắn đều tăng mạnh trên diện rộng!
Triệu Thụy quá mức hưng phấn, cơ hồ quên mất, thiên kiếp còn chưa có hoàn thành!
Ngay lúc này, đạo thiên lôi thứ ba, mang theo vô tận thiên uy, từ vạn thước trời cao gào thét, trực tiếp oanh kích xuống, nặng nề oanh kích trên U Minh Vạn Quỷ lung.
Đất trời rung chuyển, phong vân biến sắc.
U Minh Vạn Quỷ lung phát ra âm thanh xuy xuy, giống như đang rên rỉ vì thống khổ.
Nó dùng hết sức lực để chống đỡ đạo thiên lôi thứ ba, nhưng mà, một mảnh rạn nứt hẹp dài, đã xuất hiện trên lồng bảo hộ, hơn nữa nhanh chóng lan tràn, như là mạng nhện!
Tâm tình hưng phấn của Triệu Thụy không cánh mà bay, thay vào đó là vẻ mặt đầy ngưng trọng.
Hắn đã ý thức được, tiểu thiên kiếp mà hắn trải qua, quá không bình thường rồi.
Ba đạo thiên lôi này, tựa hồ đã vuợt xa phạm vi của tiểu thiên kiếp bình thường!
Cho dù so sánh với thiên lôi của chung cực đại thiên kiếp, cũng không thua kém chút nào!
U Minh Vạn Quỷ lung cuối cùng vẫn không chống đỡ nổi, vỡ tan tành một cách triệt để, một con điện long to lớn, mang theo khí thế điên cuồng, hướng Triệu Thụy mạnh mẽ đâm tới.
Triệu Thụy lúc này đã không có thể dựa vào bất cứ cái gì, chỉ có thể hoàn toàn dựa vào chính mình!
Hai hàng lông mày hắn dựng thẳng, trừng lớn đôi mắt, một luồng chân khí cuồng mãnh đẩy lên hai tay, giống như ngọn lửa màu lam, bạo phát ra.
Hắn điên cuồng hét lên một tiếng, bước vòng cung, hai đấm mạnh mẽ hướng lên trời oanh kích!
“Oanh”
Chân khí giống như ngọn lửa màu lam, cùng con điện long cuồng mãnh đó, nặng nề đập vào nhau, bộc phát ra tiếng va chạm kinh thiên động địa.
Luồng sóng khí thật lớn khuếch tán ra ngoài, đem cát, đá, trên mặt đất đều cuốn tới không trung!
Thân thể Triệu Thụy chấn động một cách kịch liệt, sắc mặt trong nháy mắt hết hồng rồi bạch, một tia máu tươi từ bên môi hắn chảy ra, nhưng thân thể của hắn, vẫn đứng thẳng như cũ, giống như tảng đá.
Hắn đã tiếp được đạo thiên lôi thứ ba!!
Đương nhiên đạo thiên lôi thứ ba mà Triệu Thụy chống đỡ, chỉ còn một phần nhỏ năng lượng, phần lớn năng lượng của nó, đã bị phân hóa tại lúc U Minh Vạn Quỷ lung vỡ tan ra.
Nhưng là, hắn có thể vững vàng tiếp được đạo thiên lôi thứ ba, đủ để chúng minh thực lực cường đại của hắn.
Sau khi ba đạo thiên lôi hạ xuống, dòng xoáy trên bầu trời bắt đầu biến mất, mây đen đầy trời, dần dần tản đi, ánh trăng màu bạc, từ trong mây đen chiếu xuyên ra ngoài.
Đây có ý nghĩa là, thiên kiếp đã trải qua, hắn đã bình yên tiến nhập luyện thần tiền kì.
Triệu Thụy, đột nhiên có một loại cảm giác đợi được mây đen tan hết để thấy được ánh trăng sáng trong lòng.
Bất quá, cùng lúc đó, lại nó rất nhiều nghi hoặc, xoay quanh ở trong lòng hắn không thoát ra được.
Tại sao một tiểu thiên kiếp, lại trở nên kinh khủng như vậy?
Tại sao uy lực của ba đạo thiên lôi, quả thật so với đại thiên kiếp cũng chả có gì khác nhau, thậm chí ngay cả U Minh Vạn Quỷ lung, cũng chống đỡ không được!
Triệu Thụy nghĩ tới nghĩ lui, trong đầu đột nhiên nhảy ra một từ khiến người khác kinh hãi:
“Trời phạt !!”
Chẳng lẽ nói, bởi vì ta tiến vào tiên ma lăng viên, thu hoạch được gien của viễn cổ yêu ma cùng viễn cổ thần khí, cho nên đối với ta đặc biệt trừng phạt, cũng nghiêm khắc hơn bình thường.
Triệu Thụy ngẩng đầu lên, đem ánh mắt hướng tới trời cao vô tận.
Cũng hoặc là, tại nơi thiên giới thần bí khó lường, có một bàn tay thần bí, đang thao túng tất cả những việc này?
Hắn tĩnh tâm lại, bức tranh sáng thứ sáu (Bát Hoang Lục Tiên quyết ), lập tức hiện lên trong đầu, pháp quyết được ghi lại trên bức tranh, cũng như tiếng vọng từ trong núi, vang lên trong lỗ tai hắn.
Hắn dựa theo chỉ thị trên pháp quyết, bắt đầu hấp thu linh khí trong trời đất.
Linh khí của trời đất, từ bốn phương tám hướng, dũng mãnh chảy vào trong thân thể hắn, xuyên qua da tay, cơ thể, thâm nhập thẳng vào trong kinh mạch, sau đó, thuận theo kinh, chảy thẳng vào đan điền.
Trên cổ Triệu Thụy đeo đại địa phong bi, cũng không ngừng chiếm lấy linh lực của đại địa, sau đó rót vào đan điền của Triệu Thụy.
Hai luồng lực lượng bất đồng ở bên trong đan điền gặp nhau, trải qua sự cẩn thận tế luyện, cùng chân khí do tinh vân trong đan điền sản sinh ra, đã dung hợp một cách hoàn mỹ tại một chỗ, đem đám tinh vân nọ, tiếp tục mở rộng.
Cùng với linh khí không ngừng chảy vào, cùng chân khí không ngừng tăng cường, đám tinh vân trong đan điền, cũng đang dần đần có biến hóa.
Tinh vân không ngừng mở rộng, không ngừng xoay tròn, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Qua một lát sau, trong tâm của tinh vân, đột nhiên sụp đổ xuống, hình thành một cái hố đen, đem tinh vân ở bên cạnh, từng chút, từng chút đều hút hết vào.
Hố đen đang bành trướng ra, như một cái bong bóng xà phòng không ngừng nở lớn ra, mà ở bên trong cái bong bóng này, tựa như vó vật gì đó, đang giãy giụa mãnh liệt, như muốn tránh khỏi sự trói buộc của hắc động, muốn từ bên trong đột phá vòng vây mà ra!
Linh khí mà Triệu Thụy hấp thu càng lúc càng nhiều, biến hóa trong đan điền, cũng càng lúc càng lớn, càng lúc càng kịch liệt.
Triệu Thụy cảm giác được, đan điền của chính mình, giống như một cái lò lửa cực lớn, hỏa diễm hừng hực, đang thiêu đốt bên trong đan điền, như là muốn đem hắn đốt thành tro than !
Cảm giác nóng rực, không ngừng khếch trương, từ đan điền hướng lên, lan thẳng khắp toàn thân.
Da tay của Triệu Thụy bị nướng đến mức nổi lên những điểm đỏ ửng, từng hạt mồ hôi hột lớn như hạt đậu, từ trên người chảy ra.
Thân thể của hắn cũng bởi vì đau đớn mà run lên nhè nhẹ, mồ hôi hột cũng đã chảy ra như hạt mưa rơi xuống đất rồi.
Hắn cắt chặt răng, khổ sở chống đỡ sự tấn công của nỗi đau đớn.
Đã tu luyện đến giai đoạn mấu chốt, nếu như có thể vượt qua thời khắc gian nan này, thì hắn đã có thể thành công, luyện chế ra đệ nhị nguyên thần, ở trong đan điền, mà nếu như một khi thất bại, thì luồng chân khí cuồng mãnh bị mất đi sự khống chế, sẽ đem kinh mạch của hắn, oanh nát thành từng mảnh nhỏ trong nháy mắt, vậy thì sẽ làm hắn hữu tử vô sinh rồi!
Hơi thở của yêu ma phóng ra dầy đặc, từ cơ thể của Triệu Thụy mà phát ra. Đem không gian bên trong U Minh Vạn Quỷ lung, càng thêm chật chội, không có một chút khoảng không nào.
Ngay lúc Triệu Thụy cố gắng vượt qua nguy cơ bên trong, bên ngoài U Minh Vạn Quỷ lung, cái thiên kiếp khủng khiếp đó, đã nổi lên xong.
Mây đen kéo dài mấy trăm dặm, dầy đặc giống như một khối đồng, chì. Bắt đầu chuyển động. Bắt đầu chuyển động theo phương hướng kim đồng hồ. Tiến hành xoay tròn, hình thành một cái dòng xoáy lớn vô cùng. Độ lớn của đường kính cơ hồ đạt đến một dặm!
Trong dòng xoáy, tia chớp lớn màu bạc, như một con rắn bạc thon dài, luồn lách ở bên trong tầng mây, lúc ẩn lúc hiện.
Tiếng sấm ầm ầm, thỉnh thoảng nổ vang bên trong tầng mây, làm đinh tai nhức óc, khiến kẻ khác phải biến sắc.
Tiếng gió càng nhanh, gió thổi càng mạnh, với uy thế gió thu quét lá rơi, đem một đống lớn cây rừng nhổ bật cả gốc, thổi lên không trung, uy thế kinh người.
“Oanh!”
Một tia chớp to lớn vô cùng, giống như một con rồng lớn đang phẫn nộ, xé rách đám mây đen dầy đặc, trực bắn thẳng xuống, nặng nề oanh kích xuống U Minh Vạn Quỷ lung.
Bên ngoài U Minh Vạn Quỷ lung, vô số quỷ hồn lượn lờ xung quanh, hợp thành một lớp tường che màu đen, cùng tia chớp đụng mạnh một nhát.
Tiếng đụng thật lớn, cùng tiếng kêu gào thê lương của đám quỷ hồn, đột nhiên vang vọng khắp núi rừng đang yên tĩnh, tiếng vang như làn sóng, truyền khắp mười dặm bên ngoài, làm cho thôn dân ở vùng lân cận, đều hoảng sợ biến sắc.
Cơ hồ trong nháy mắt, vô số quỷ hồn che ở bên ngoài U Minh Vạn Quỷ lung, đều bị con điện long to lớn, cắn nuốt đến không còn một mảnh, ngay cả một chút cặn bã cũng không còn.
Bất quá, con điện long kia, lúc tiêu diệt đám quỷ hồn hộ vệ xong xuôi, cũng hao hết toàn bộ năng lượng, liền biến mất.
Đạo thiên lôi thứ nhất, đã bị cản được rồi.
Bất quá, tiểu thiên kiếp do ba đạo thiên lôi tạo thành, đạo sau so với đạo trước càng cường đại, đạo sau so với đạo trước càng mãnh liệt
Càng về sau, lại càng khó chống!
Triệu thụy ngồi ngay ngắn ở bên trong U Minh Vạn Quỷ lung, mặc dù hắn gần như đem toàn bộ tinh lực dùng cho việc đột phá sự trói buộc của bình cảnh, nhưng mà đối với hết thảy sự việc phát sinh bên ngoài, hắn vẫn có thể cảm giác được như thường.
Không biết tại sao, trong lòng hắn mơ hồ cảm giác được có điểm gì đó không đúng, tiểu thiên kiếp này, tựa hồ có chút quá mức mãnh liệt rồi.
Đạo thiên lôi thứ nhất qua đi, đạo thiên lôi thứ hai liền bắt đầu tụ tập ở trong dòng xoáy do đám mây đen hình thành.
Vô số tia chớp, hội tụ thành một quả cầu bằng điện, không ngừng lớn lên, cuối cùng biến hóa thành một con điện long càng to lớn hơn, mang theo thiên uy, mang theo ầm ầm tiếng vang, đánh thẳng xuống!
“Oanh”
Bởi vì vạn quỷ bên ngoài U Minh Vạn Quỷ lung đã bị đạo thiên lôi thứ nhất tiêu diệt gần hết, nên đạo thiên lôi này liền đánh thẳng tại bên trên của lồng bảo vệ.
U Minh Vạn Quỷ lung rung động kịch liệt một chút, đột nhiên phóng ra luồng ánh sáng màu đen, giống phản công lại con điện long.
Giằng co trong nháy mắt liền xong, điện long biến mất, mà luồng ánh sáng màu đen ở trên U Minh Vạn Quỷ lung, cũng dần ảm đạm, mất đi sự rực rỡ ngày xưa, tựa hồ lần phản công vừa rồi, đã tiêu hao hết linh lực của lồng bảo hộ.
Nguy cơ cảm trong lòng Triệu Thụy đột nhiên nhanh chóng bay cao thẳng lên.
Linh lực trên U Minh Vạn Quỷ lung tựa như đã hao hết, song đạo thiên lôi thứ ba, cũng là đạo thiên lôi mạnh nhất, lại sắp hạ xuống rồi!
Trong lòng Triệu Thụy càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, bởi vì, Huyền Linh đạo trưởng là luyện khí tông sư, từng rất là tự tin mà nói qua, cái U Minh Vạn Quỷ lung này, là món đồ làm hắn đắc ý nhất trong những bảo vật do hắn làm ra, thậm chí có thể chống lại đại thiên kiếp, còn về tiểu thiên kiếp, vậy hẳn là phải càng thêm dễ dàng chứ !
Song, chỉ hai đạo thiên lôi đi qua, cái U Minh Vạn Quỷ lung này, đã hết chịu nổi.
Đây đến cùng là chuyện gì xảy ra?
Chẳng lẽ nói, Huyền Linh đạo trưởng đối với trình độ luyện khí của mình quá mức lạc quan? Cái U Minh Vạn Quỷ lung này, kì thực không có lực phòng ngự mạnh mẽ như vậy?
Trong đầu Triệu Thụy chợt hiện ra ý niệm đó, nhưng cũng không có nghĩ sâu thêm.
Bởi vì, hắn đã tu luyện, tới thời khắc mấu chốt, thậm chí hắn có thể nhìn thấy lỗ đen trong đan điền, tựa hồ có một sáng mầu bạc, từ bên trong lộ ra.
Đối với Triệu Thụy mà nói. Đây là một đạo ánh sáng hy vọng, để cho hắn biết hắn sắp đột phá gông cùm của sinh tức hậu kì, đạp bước luyện thần tiền kì!
Hắn cố gắng hấp thu linh khí từ bốn phía,cố gắng để luồng ánh sáng màu bạc nọ, đột phá sự trói buộc của lỗ đen trong đan điền.
Cũng không biết trải qua bao lâu, dải ánh sáng màu bạc, hoàn toàn phá mở sự trói buộc của hố đen, chiếu sáng cả đan điền, một tiểu yêu tinh trên đầu mọc chiếc sừng nhọn nho nhỏ, cả người phát ra ánh sáng bạc, từ lỗ đen trong đan điền bò ra, xuất hiện ở bên trong đan điền của Triệu Thụy.
Mà cái hố đen đó, trong nháy mắt khi yêu ma xuất hiện, liền biến mất không còn tăm hơi, tựa hồ trách nhiệm của hắn, chính là đem tiểu yêu ma này sinh ra!
Thân thể của Triệu Thụy đột nhiên chấn động, khí tức dầy đặc của yêu ma, mãnh liệt bùng nổ, tuôn ra một luồng sóng khí không tiếng động, tại không gian nhỏ hẹp bên trong, không ngừng công kích!
Hắn chậm rãi mở mắt, hai mắt lóe ra ánh sáng nội liễm, sự vui sướng cực kì, nảy lên trong đầu hắn, làm hắn khó lòng kiếm chế được.
Bởi vì, tiểu yêu ma màu bạc trong đan điền này, chính là đệ nhị nguyên thần của hắn!
Đệ nhị nguyên thần thành công xuất hiện. Ý nghĩa là. Hắn rốt cục đã đột phá chướng ngại. Từ sinh tức kì tiến vào luyện thần tiền kì!
Sự xuất hiện của đệ nhị nguyên thần, đối với Triệu Thụy mà nói. Là một sự tiến bộ rất lớn, mặc dù bây giờ còn tương đối nhỏ yếu, nhưng là sau này nguyên thần thuận lợi lớn lên, sẽ biến thành một yêu ma cường đại tuyện luân, ra khỏi thân thể của Triệu Thụy, trở thành thân ngoại hóa thân.
Đến lúc đó, Triệu Thụy chẳng khác nào có thêm một trợ thủ mạnh mẽ!
Đương nhiên, đây là chuyện về sau, hiện tại thực lực tăng lên bao nhiêu, mới hẳn là việc nên quan tâm lúc này.
Triệu Thụy hít sâu một hơi, cẩn thận thể nghiệm một chút, phát giác chân khí của hắn, cơ hồ tăng lên mấy chục lần!
Mà trong kinh mạch, chân khí tựa hồ dùng mãi không hết!
Không chỉ có thêm thị lực, thính lực, cảm giác của hắn đều tăng mạnh trên diện rộng!
Triệu Thụy quá mức hưng phấn, cơ hồ quên mất, thiên kiếp còn chưa có hoàn thành!
Ngay lúc này, đạo thiên lôi thứ ba, mang theo vô tận thiên uy, từ vạn thước trời cao gào thét, trực tiếp oanh kích xuống, nặng nề oanh kích trên U Minh Vạn Quỷ lung.
Đất trời rung chuyển, phong vân biến sắc.
U Minh Vạn Quỷ lung phát ra âm thanh xuy xuy, giống như đang rên rỉ vì thống khổ.
Nó dùng hết sức lực để chống đỡ đạo thiên lôi thứ ba, nhưng mà, một mảnh rạn nứt hẹp dài, đã xuất hiện trên lồng bảo hộ, hơn nữa nhanh chóng lan tràn, như là mạng nhện!
Tâm tình hưng phấn của Triệu Thụy không cánh mà bay, thay vào đó là vẻ mặt đầy ngưng trọng.
Hắn đã ý thức được, tiểu thiên kiếp mà hắn trải qua, quá không bình thường rồi.
Ba đạo thiên lôi này, tựa hồ đã vuợt xa phạm vi của tiểu thiên kiếp bình thường!
Cho dù so sánh với thiên lôi của chung cực đại thiên kiếp, cũng không thua kém chút nào!
U Minh Vạn Quỷ lung cuối cùng vẫn không chống đỡ nổi, vỡ tan tành một cách triệt để, một con điện long to lớn, mang theo khí thế điên cuồng, hướng Triệu Thụy mạnh mẽ đâm tới.
Triệu Thụy lúc này đã không có thể dựa vào bất cứ cái gì, chỉ có thể hoàn toàn dựa vào chính mình!
Hai hàng lông mày hắn dựng thẳng, trừng lớn đôi mắt, một luồng chân khí cuồng mãnh đẩy lên hai tay, giống như ngọn lửa màu lam, bạo phát ra.
Hắn điên cuồng hét lên một tiếng, bước vòng cung, hai đấm mạnh mẽ hướng lên trời oanh kích!
“Oanh”
Chân khí giống như ngọn lửa màu lam, cùng con điện long cuồng mãnh đó, nặng nề đập vào nhau, bộc phát ra tiếng va chạm kinh thiên động địa.
Luồng sóng khí thật lớn khuếch tán ra ngoài, đem cát, đá, trên mặt đất đều cuốn tới không trung!
Thân thể Triệu Thụy chấn động một cách kịch liệt, sắc mặt trong nháy mắt hết hồng rồi bạch, một tia máu tươi từ bên môi hắn chảy ra, nhưng thân thể của hắn, vẫn đứng thẳng như cũ, giống như tảng đá.
Hắn đã tiếp được đạo thiên lôi thứ ba!!
Đương nhiên đạo thiên lôi thứ ba mà Triệu Thụy chống đỡ, chỉ còn một phần nhỏ năng lượng, phần lớn năng lượng của nó, đã bị phân hóa tại lúc U Minh Vạn Quỷ lung vỡ tan ra.
Nhưng là, hắn có thể vững vàng tiếp được đạo thiên lôi thứ ba, đủ để chúng minh thực lực cường đại của hắn.
Sau khi ba đạo thiên lôi hạ xuống, dòng xoáy trên bầu trời bắt đầu biến mất, mây đen đầy trời, dần dần tản đi, ánh trăng màu bạc, từ trong mây đen chiếu xuyên ra ngoài.
Đây có ý nghĩa là, thiên kiếp đã trải qua, hắn đã bình yên tiến nhập luyện thần tiền kì.
Triệu Thụy, đột nhiên có một loại cảm giác đợi được mây đen tan hết để thấy được ánh trăng sáng trong lòng.
Bất quá, cùng lúc đó, lại nó rất nhiều nghi hoặc, xoay quanh ở trong lòng hắn không thoát ra được.
Tại sao một tiểu thiên kiếp, lại trở nên kinh khủng như vậy?
Tại sao uy lực của ba đạo thiên lôi, quả thật so với đại thiên kiếp cũng chả có gì khác nhau, thậm chí ngay cả U Minh Vạn Quỷ lung, cũng chống đỡ không được!
Triệu Thụy nghĩ tới nghĩ lui, trong đầu đột nhiên nhảy ra một từ khiến người khác kinh hãi:
“Trời phạt !!”
Chẳng lẽ nói, bởi vì ta tiến vào tiên ma lăng viên, thu hoạch được gien của viễn cổ yêu ma cùng viễn cổ thần khí, cho nên đối với ta đặc biệt trừng phạt, cũng nghiêm khắc hơn bình thường.
Triệu Thụy ngẩng đầu lên, đem ánh mắt hướng tới trời cao vô tận.
Cũng hoặc là, tại nơi thiên giới thần bí khó lường, có một bàn tay thần bí, đang thao túng tất cả những việc này?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.