Thần Ma Cung Ứng Thương ( Bản Dịch )
Chương 33: Yêu Cầu Đặc Biệt
Hà Xứ Bất Nhiễm Trần
28/08/2021
Nghĩ thông suốt hết mọi việc, Giang Thái Huyền không suy nghĩ lan man tiếp nữa mà hỏi Tây Môn Mập Mạp: “Mập Mạp, ngươi ra vào Thanh Nguyệt thành mấy lần rồi, ngươi có biết ngoại trừ công hội dong binh, các gia tộc lớn thì còn thế lực nào khác không?”
Tây Môn Mập Mạp ngẫm nghĩ rồi bảo: “Có, Vạn Dịch, Huyền Diệu, phân hội Đa Bảo thương hội, ở đó người nhiều, tiền cũng nhiều, còn có vô số mỹ nữ.”
Lúc nói đến mỹ nữ, hai mắt Tây Môn Mập Mạp lòe lòe tỏa sáng, hiện tại y chỉ muốn lập tức bay thẳng tới Thanh Nguyệt thành rồi lẩn vào mấy thương hội đó thôi.
Giang Thái Huyền gật đầu, ăn cơm xong, hắn bảo Tây Môn Mập Mạp tiếp tục ra ngoài tìm khách, còn mình thì chui vào trong đạo tràng.
“Đinh, Lý Quảng vừa hoàn thành một nhiệm vụ.”
Hệ thống vừa thông báo, Giang Thái Huyền liền mừng rỡ phát hiện trong kho bạc của hắn mới có thêm năm nguyên tệ.
“Ta không tin không lấy được Như Lai Thần Chưởng.”
Giang Thái Huyền xắn tay áo tiếp tục quay thưởng.
Tây Môn Mập Mạp ủ rũ, hiện tại cuộc thi săn bắn đã chính thức bắt đầu, đại đa số mọi người đều đã đi bào Yêu Thú Sơn Mạch cả rồi, y đợi mòn mỏi cả nửa ngày trời cũng chẳng có ai tìm đến.
“Đinh, Lý Quảng vừa hoàn thành một nhiệm vụ.”
“Đinh, Võ Tòng vừa hoàn thành một nhiệm vụ.
Âm thanh thông báo của hệ thống vang lên không ngừng, nhưng lại chẳng thấy số nguyên tệ của Giang Thái Huyền tăng lên mà lại vơi đi ngày càng nhanh.
May mà Tây Môn Mập Mạp không bước vào, nếu không tuyệt đội sẽ đụng phải khuôn mặt đen như đáy nồi của hắn, nói không chừng lại chọc trúng ổ kiến lửa.
“Đinh, cảm ơn đã tham gia.”
“Đinh, bạn đã hết tiền.”
“...”
Giang Thái Huyền ngơ ngác nhìn bày xoay, tay run lên bần bật: “Hệ thống, thân là kí chủ, ngươi phải cho ta thêm chỉ số may mắn chứ, khốn kiếp!”
“Dùng hết mấy chục nguyên tệ mà chả trúng được lần nào, mẹ kiếp!”
Giang Thái Huyền tức không thở nổi, bản thân hắn là ký chủ, là tràng chủ của Thần Ma đạo tràng, vậy mà vận khí lại không bằng Thang Nguyệt Lộ?
Nhảm nhí!
“Đinh, ký chủ đã hoàn thành vượt mức mười đơn hàng trong mười ngày, có bàn giao hay không?”
Giọng nói lạnh như băng của hệ thống vang lên.
“Có...khoan đã, vượt mức nghĩa là sao?” May mà hắn nhanh trí, nếu không đã đồng ý bàn giao rồi.
“Thời hạn nhiệm vụ mười ngày, hoàn thành vượt mức, độ hoàn thành được gia tăng.” Hệ thống lạnh lùng giải thích.
“Tạm thời không bàn giao.” Giang Thái Huyền vội từ chối, cuộc thi vẫn chưa kết thúc nhưng hắn đã làm xong nhiệm vụ rồi, tức là bây giờ vẫn còn cơ hội kiếm được nhiều hơn!
Quà thưởng lần trước đã nhiều khôn kể, nếu như lần này vượt hạn mức nhiều hơn nữa, liệu phần thưởng có càng đáng giá hơn không?
Giang Thái Huyền đè nén tâm trạng đầy kích động, tuy tiền đã xài hết nhưng vẫn còn phần thưởng nhiệm vụ, lại còn vượt mức nữa chứ, chắc chắn là tình tiết đổi vận đây mà.
“Huyền ca, ăn cơm.” Tây Môn Mập Mạp lại kêu.
Giang Thái Huyền nhìn trời, hóa ra trời đã tối, rồi hắn lại nhìn Như Lai Thần Chưởng, dù sao thời gian đổi mới mỗi ngày của bàn xoay là vào rạng sáng, vậy nên tối nay hắn vẫn có thể tiếp tục.
Ăn cơm xong hắn lại đi tới trước bàn xoay, hôm nay hắn phải liều mạng với cái bàn này.
Trong Yêu Thú Sơn Mạch.
Lúc này khách hàng mà Lý Quảng phụ trách lại xảy ra biến cố lớn.
“Cuối cùng đến lượt ta rồi.” Võ giả tiên thiên mừng rỡ đưa thẻ bài cho Lý Quảng.
“Chúc mừng.” Bốn người Thang Nguyệt Lộ nói, bọn họ đã chiếm được rất nhiều thứ nên cũng sẽ không hâm mộ đối phương.
Võ giả tiên thiên nhìn nhóm người Thang Nguyệt Lộ rồi lại nhìn Lý Quảng: “Trong thời gian cho thuê có phải đều nghe lời ta phân phó không?”
Lý Quảng khẽ nhíu mày: “Nếu ngươi không quan tấm đến số lượng yêu thú trúc cơ thì ổn thôi.”
Võ giả tiên thiên mừng rỡ ra mặt, đám người Thang Nguyệt Lộ vội khuyên: “Ngươi nên nghe lời tiền bối đi, Lý Quảng tiền bối biết rất rõ hang ở của yêu thú trúc cơ ở Yêu Thú Sơn Mạch.”
Trần Xung cũng nói: “Đúng đó, Lý Quảng tiền bối thật sự là bản đồ sống của Yêu Thú Sơn Mạch, chỗ nào có yêu thú, cấp bậc bao nhiêu, y đều nắm rõ như lòng bàn tay.”
“Đúng vậy, ngươi nghe theo Lý Quảng tiền bối đi.” Người nói là một thiếu niên tên Viên Thanh.
Trong ba thẻ bài lúc trước có hai người chọn Lý Quảng, một người chọn Võ Tòng, hai người này chính là võ giả tiên thiên và vị thiếu niên Viên Thanh này.
Võ giả tiên thiên lườm Viên Thanh, hắn cười lạnh: “Được, Lý Quảng, ta muốn ngươi giết sạch năm tên này!”
“Cái gì? Ngươi...”
Năm người Thanh Nguyệt Lộ sững sờ, kinh hãi nhìn võ giả tiên thiên.
Võ giả lạnh lùng nhìn năm người, gằn giọng nói: “Dù Lý Quảng tiền bối có mạnh hơn nữa thì năm người các ngươi cũng đã giết không ít yêu trúc cơ, nơi này là vòng ngoài khu rừng, làm sao có nhiều yêu thú trúc cơ đến vậy chứ?”
“Hơn nữa dẫu cho có, thì liệu ta sẽ hơn được các ngươi? Chỉ cần giết các ngươi, thì yêu thú của các ngươi sẽ thuộc về ta, ta sẽ giành được hạng nhất!”
Võ giả tiên thiên cười điên dại, hắn tàn nhẫn ra lệnh: “Lý Quảng, giết bọn chúng.”
“Lý Quảng tiền bối.” Đám người Thang Nguyệt Lộ biến sắc đồng loạt nhìn về phía Lý Quảng, bọn họ biết rõ, với thực lực của Lý Quảng, nếu y muốn giết năm người thì chắc chắn họ sẽ không thể chạy thoát được.
Vương Minh Minh bị dọa sợ, hắn không ngờ sẽ xảy ra chuyện như thế này: “Đờ mờ! Con mẹ nó ngươi biết ông đây là ai không? Ta là thiếu gia Vương gia!”
“Vương gia? Đến khi ta giành được hạng nhất, giao ra mấy chục con yêu thú trúc cơ thì thiếu gì thế lực xem trọng ta, đến lúc đó muốn diệt thứ gọi là Vương gia chỉ là chuyện như trở bàn tay.”
Võ giả tiên thiên cười lạnh, hắn nói tiếp: “Lý Quảng, sao ngươi còn chưa ra tay, muốn làm trái mệnh lệnh? Nên nhớ ta đã đưa tiền cho ngươi!”
Trước khi quyết định ra lệnh này, hắn đã hỏi rõ hết lần này đến lần khác, chắc chắn Lý Quảng cực kỳ để tâm đến nhiệm vụ, y tuyệt đối sẽ không thất bại, và trong thời gian nhiệm vụ, y cũng sẽ không làm trái mệnh lệnh.
Nói theo lời của bốn người Thang Nguyệt Lộ thì trong thời gian nhiệm vụ, cam đoan làm khách hàng hài lòng!
Năm người Thang Nguyệt Lộ ngước nhìn Lý Quảng, ánh mắt bọn họ nhuốm đầy sợ hãi và van xin, bọn họ chẳng đời nào ngờ rằng võ giả tiên thiên này sẽ đưa ra yêu cầu như vậy.
Tây Môn Mập Mạp ngẫm nghĩ rồi bảo: “Có, Vạn Dịch, Huyền Diệu, phân hội Đa Bảo thương hội, ở đó người nhiều, tiền cũng nhiều, còn có vô số mỹ nữ.”
Lúc nói đến mỹ nữ, hai mắt Tây Môn Mập Mạp lòe lòe tỏa sáng, hiện tại y chỉ muốn lập tức bay thẳng tới Thanh Nguyệt thành rồi lẩn vào mấy thương hội đó thôi.
Giang Thái Huyền gật đầu, ăn cơm xong, hắn bảo Tây Môn Mập Mạp tiếp tục ra ngoài tìm khách, còn mình thì chui vào trong đạo tràng.
“Đinh, Lý Quảng vừa hoàn thành một nhiệm vụ.”
Hệ thống vừa thông báo, Giang Thái Huyền liền mừng rỡ phát hiện trong kho bạc của hắn mới có thêm năm nguyên tệ.
“Ta không tin không lấy được Như Lai Thần Chưởng.”
Giang Thái Huyền xắn tay áo tiếp tục quay thưởng.
Tây Môn Mập Mạp ủ rũ, hiện tại cuộc thi săn bắn đã chính thức bắt đầu, đại đa số mọi người đều đã đi bào Yêu Thú Sơn Mạch cả rồi, y đợi mòn mỏi cả nửa ngày trời cũng chẳng có ai tìm đến.
“Đinh, Lý Quảng vừa hoàn thành một nhiệm vụ.”
“Đinh, Võ Tòng vừa hoàn thành một nhiệm vụ.
Âm thanh thông báo của hệ thống vang lên không ngừng, nhưng lại chẳng thấy số nguyên tệ của Giang Thái Huyền tăng lên mà lại vơi đi ngày càng nhanh.
May mà Tây Môn Mập Mạp không bước vào, nếu không tuyệt đội sẽ đụng phải khuôn mặt đen như đáy nồi của hắn, nói không chừng lại chọc trúng ổ kiến lửa.
“Đinh, cảm ơn đã tham gia.”
“Đinh, bạn đã hết tiền.”
“...”
Giang Thái Huyền ngơ ngác nhìn bày xoay, tay run lên bần bật: “Hệ thống, thân là kí chủ, ngươi phải cho ta thêm chỉ số may mắn chứ, khốn kiếp!”
“Dùng hết mấy chục nguyên tệ mà chả trúng được lần nào, mẹ kiếp!”
Giang Thái Huyền tức không thở nổi, bản thân hắn là ký chủ, là tràng chủ của Thần Ma đạo tràng, vậy mà vận khí lại không bằng Thang Nguyệt Lộ?
Nhảm nhí!
“Đinh, ký chủ đã hoàn thành vượt mức mười đơn hàng trong mười ngày, có bàn giao hay không?”
Giọng nói lạnh như băng của hệ thống vang lên.
“Có...khoan đã, vượt mức nghĩa là sao?” May mà hắn nhanh trí, nếu không đã đồng ý bàn giao rồi.
“Thời hạn nhiệm vụ mười ngày, hoàn thành vượt mức, độ hoàn thành được gia tăng.” Hệ thống lạnh lùng giải thích.
“Tạm thời không bàn giao.” Giang Thái Huyền vội từ chối, cuộc thi vẫn chưa kết thúc nhưng hắn đã làm xong nhiệm vụ rồi, tức là bây giờ vẫn còn cơ hội kiếm được nhiều hơn!
Quà thưởng lần trước đã nhiều khôn kể, nếu như lần này vượt hạn mức nhiều hơn nữa, liệu phần thưởng có càng đáng giá hơn không?
Giang Thái Huyền đè nén tâm trạng đầy kích động, tuy tiền đã xài hết nhưng vẫn còn phần thưởng nhiệm vụ, lại còn vượt mức nữa chứ, chắc chắn là tình tiết đổi vận đây mà.
“Huyền ca, ăn cơm.” Tây Môn Mập Mạp lại kêu.
Giang Thái Huyền nhìn trời, hóa ra trời đã tối, rồi hắn lại nhìn Như Lai Thần Chưởng, dù sao thời gian đổi mới mỗi ngày của bàn xoay là vào rạng sáng, vậy nên tối nay hắn vẫn có thể tiếp tục.
Ăn cơm xong hắn lại đi tới trước bàn xoay, hôm nay hắn phải liều mạng với cái bàn này.
Trong Yêu Thú Sơn Mạch.
Lúc này khách hàng mà Lý Quảng phụ trách lại xảy ra biến cố lớn.
“Cuối cùng đến lượt ta rồi.” Võ giả tiên thiên mừng rỡ đưa thẻ bài cho Lý Quảng.
“Chúc mừng.” Bốn người Thang Nguyệt Lộ nói, bọn họ đã chiếm được rất nhiều thứ nên cũng sẽ không hâm mộ đối phương.
Võ giả tiên thiên nhìn nhóm người Thang Nguyệt Lộ rồi lại nhìn Lý Quảng: “Trong thời gian cho thuê có phải đều nghe lời ta phân phó không?”
Lý Quảng khẽ nhíu mày: “Nếu ngươi không quan tấm đến số lượng yêu thú trúc cơ thì ổn thôi.”
Võ giả tiên thiên mừng rỡ ra mặt, đám người Thang Nguyệt Lộ vội khuyên: “Ngươi nên nghe lời tiền bối đi, Lý Quảng tiền bối biết rất rõ hang ở của yêu thú trúc cơ ở Yêu Thú Sơn Mạch.”
Trần Xung cũng nói: “Đúng đó, Lý Quảng tiền bối thật sự là bản đồ sống của Yêu Thú Sơn Mạch, chỗ nào có yêu thú, cấp bậc bao nhiêu, y đều nắm rõ như lòng bàn tay.”
“Đúng vậy, ngươi nghe theo Lý Quảng tiền bối đi.” Người nói là một thiếu niên tên Viên Thanh.
Trong ba thẻ bài lúc trước có hai người chọn Lý Quảng, một người chọn Võ Tòng, hai người này chính là võ giả tiên thiên và vị thiếu niên Viên Thanh này.
Võ giả tiên thiên lườm Viên Thanh, hắn cười lạnh: “Được, Lý Quảng, ta muốn ngươi giết sạch năm tên này!”
“Cái gì? Ngươi...”
Năm người Thanh Nguyệt Lộ sững sờ, kinh hãi nhìn võ giả tiên thiên.
Võ giả lạnh lùng nhìn năm người, gằn giọng nói: “Dù Lý Quảng tiền bối có mạnh hơn nữa thì năm người các ngươi cũng đã giết không ít yêu trúc cơ, nơi này là vòng ngoài khu rừng, làm sao có nhiều yêu thú trúc cơ đến vậy chứ?”
“Hơn nữa dẫu cho có, thì liệu ta sẽ hơn được các ngươi? Chỉ cần giết các ngươi, thì yêu thú của các ngươi sẽ thuộc về ta, ta sẽ giành được hạng nhất!”
Võ giả tiên thiên cười điên dại, hắn tàn nhẫn ra lệnh: “Lý Quảng, giết bọn chúng.”
“Lý Quảng tiền bối.” Đám người Thang Nguyệt Lộ biến sắc đồng loạt nhìn về phía Lý Quảng, bọn họ biết rõ, với thực lực của Lý Quảng, nếu y muốn giết năm người thì chắc chắn họ sẽ không thể chạy thoát được.
Vương Minh Minh bị dọa sợ, hắn không ngờ sẽ xảy ra chuyện như thế này: “Đờ mờ! Con mẹ nó ngươi biết ông đây là ai không? Ta là thiếu gia Vương gia!”
“Vương gia? Đến khi ta giành được hạng nhất, giao ra mấy chục con yêu thú trúc cơ thì thiếu gì thế lực xem trọng ta, đến lúc đó muốn diệt thứ gọi là Vương gia chỉ là chuyện như trở bàn tay.”
Võ giả tiên thiên cười lạnh, hắn nói tiếp: “Lý Quảng, sao ngươi còn chưa ra tay, muốn làm trái mệnh lệnh? Nên nhớ ta đã đưa tiền cho ngươi!”
Trước khi quyết định ra lệnh này, hắn đã hỏi rõ hết lần này đến lần khác, chắc chắn Lý Quảng cực kỳ để tâm đến nhiệm vụ, y tuyệt đối sẽ không thất bại, và trong thời gian nhiệm vụ, y cũng sẽ không làm trái mệnh lệnh.
Nói theo lời của bốn người Thang Nguyệt Lộ thì trong thời gian nhiệm vụ, cam đoan làm khách hàng hài lòng!
Năm người Thang Nguyệt Lộ ngước nhìn Lý Quảng, ánh mắt bọn họ nhuốm đầy sợ hãi và van xin, bọn họ chẳng đời nào ngờ rằng võ giả tiên thiên này sẽ đưa ra yêu cầu như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.